Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gian viện tương đối yên tĩnh, gian phòng đơn sơ trong viện, Thang Mẫn Kiệt ngồi ở trên ghế, nhìn thư tín nhăn nhúm trong tay. Nam nhân đối diện quần áo cũ nát như ăn mày, sau khi Lư Minh phường rời đi, cùng Thang Mẫn Kiệt tiếp đầu thành viên Hoa Hạ quân.
Thư được viết theo ám chỉ, giải đọc tương đối tốn thời gian, Thang Mẫn Kiệt xem qua một lần, lông mày cau lại, sau đó mới chậm rãi đem nó xé đi.
"Giang Nam đã đánh rồi, Kim Nhiên thuật đánh rất hung hăng ở Dương Châu... Bây giờ xem ra, ngoài ý muốn nhất là khí giới công thành là hắn sử dụng, Không Tâm Thạch mười viên làm một tổ, lấy ném đá lên tường thành., chèn ép đầu tường, uy lực không nhỏ. Kim Quốc bên này trước đó trắng trợn gia công thạch đạn, chúng ta cho rằng dùng địa lôi hoặc là công dụng khác, cũng cảm thấy khống chế đối với Diêu Thời bạo tạc còn chưa đủ, không nghĩ tới bên này vẫn đại khái giải quyết vấn đề, đây là sơ sẩy của chúng ta."
Người đối diện gật đầu: "Cũng may là lắp ráp vũ khí bằng đá không dễ, chỉ thích hợp công thành."
Thang Mẫn Kiệt lắc đầu: "Nếu Tông Mẫn đem thứ này đặt lên trên công Từ Châu, bất ngờ không kịp đề phòng, chúng ta có rất nhiều người cũng sẽ bị thương. Đương nhiên, ở phía bắc Từ Châu hắn nghỉ ngơi cả mùa đông, làm mấy trăm đến hàng ngàn cơ hội ném đá cũng đủ dùng rồi, cho nên bên phía Lưu tướng quân mới không bị chọn làm đối tượng tấn công hàng đầu... "
Hắn xoay chuyển ánh mắt, suy nghĩ: "Ừm, một là kíp nổ thời gian, một là ném vũ khí bằng đá ra ngoài, khống chế thời gian nhất định rất chuẩn xác, khí giới bằng đá không phải vội vàng lắp ráp, mặt khác, mỗi lần ném mười viên đá., Nếu thật sự rơi xuống chỗ nổ tung trên tường thành, có một hai viên hay không cũng khó nói. Chỉ là trận chiến ngày xưa, đoán chừng chỉ cần năm ngàn năm phát, phố Đông cũng tốt, Tông Hàn ở đường tây cũng được, không thể cứ đánh liên tục như vậy được. Bây giờ chúng ta phải điều tra và ước lượng một chút, mấy năm nay Hi Doãn đến cùng đã vụng trộm làm bao nhiêu đá đạn này. Người phía nam, trong lòng cũng có tính toán tốt."
"Ừm, con số bên phía Đại Tạo Viện, ta sẽ nghĩ cách. Còn về phần số lượng viên đạn đá mà toàn bộ Kim Quốc tạo ra trong mấy năm nay, phải điều tra rõ ràng khả năng không dễ dàng... Ta đoán có lẽ cho dù bản thân Nhan Hi Duẫn cũng chưa chắc đoán trước được."
"Có một con số đại khái là được rồi, chuyện này rất kỳ quái, người bên cạnh Hi Duẫn cũng không lộ ra chút tin tức nào, lần này Hi Duẫn ẩn giấu kỹ lưỡng, tổ hợp đạn pháo, khẳng định cũng là tiến hành ở nơi khác... hoặc là vị biến cố kia, hoặc là..."
"Vị phu nhân kia biến cố, không thể nào?"
"Ta cũng cảm thấy khả năng này không lớn lắm." Thang Mẫn Kiệt gật đầu, con ngươi xoay chuyển: "Nói vậy tức là nàng cũng bị Hi Doãn che giấu hoàn toàn, điều này thật sự rất thú vị, cố tình tính toán vô tâm, vị phu nhân này hẳn là sẽ không bỏ qua tin tức trọng yếu như vậy... Hi Duẫn đã sớm biết rồi sao? Hắn hiểu rõ đến trình độ nào rồi? Chúng ta bên này còn an toàn sao?"
Thang Mẫn Kiệt nói tới đây, nhìn đồng bạn đối diện, đồng bạn cũng ngẩn người: "Liên hệ với vị phu nhân kia không tính là quá bí mật, nếu như... Ta nói là nếu nàng ta bại lộ, chúng ta hẳn là không đến mức bị kéo ra ngoài..."
Hắn nói như vậy, cũng không xác định, trên mặt Thang Mẫn Kiệt lộ ra nụ cười như có điều suy nghĩ: "Quên đi, về sau lưu tâm. Bất kể như thế nào, khả năng biến cố của vị phu nhân kia cũng không lớn., Sau khi nhận được tin báo chiến đấu Dương Châu, nàng nhất định là so với chúng ta càng sốt ruột hơn... Mấy năm nay võ triều đều đang tuyên truyền Hoàng Lục Đã đánh bại Ngột Thuật, lần này Ngột Thuật kìm nén lửa cuồng tấn công Dương Châu, ta thấy Hàn Thế Trung chưa chắc chống đỡ nổi. Lư lão đại không có ở đây, mấy ngày nay phải nghĩ biện pháp chạm đầu cùng vị phu nhân kia, thăm dò uy hiếp của nàng..."
Đối diện gật gật đầu, Thang Mẫn Kiệt nói: "Mặt khác, chuyện lần này phải làm kiểm tra mới được. Thứ đơn giản như vậy nếu không phải rơi vào Dương Châu mà là rơi vào đầu tường Từ Châu thì chúng ta đều có trách nhiệm."
"Vâng."
"Vậy... Không có chuyện gì chứ?"
"Nhan Xương giao huynh đệ từ phía nam tới, nghe nói hai ngày nay sẽ tới..."
"Việc này ta biết, việc bên ngươi đi bắn pháo đi."
Thang Mẫn Kiệt gật đầu, không nói thêm gì nữa, đối diện liền gật gật đầu, không nói thêm nữa.
Lần tiếp đầu này kết thúc như vậy, Thang Mẫn Kiệt từ trong phòng đi ra ngoài, trong viện ánh mặt trời chói chang, buổi chiều tháng bảy tháng tư, tin tức phía nam là lấy hình thức gấp gáp mà tới, đối với yêu cầu phía bắc mặc dù chỉ trọng điểm nói chuyện "Thiên Nữ Tán Hoa" kia, nhưng toàn bộ phía nam lâm vào chiến hỏa vẫn có thể trong đầu Thang Mẫn Kiệt vẽ ra rõ ràng.
Đối với sai lầm của công việc làm hắn có chút phẫn uất, trong đầu thoáng hồi tỉnh, một năm trước trong mây không ngừng tính kế phá hoại như thế nào, đối với chuyện dưới mí mắt này lại có chút không đủ, chuyện này về sau phải cảnh giác.
Đứng trong sân trong chốc lát, đợi đồng bạn rời đi, hắn liền đi ra ngoài, đi vào dòng người hỗn loạn ở một con đường khác.
Trước mắt là khu chợ tạp nham ngư long hỗn tạp bên trong Vân Trung phủ, xuyên qua thị trường, lại qua một con phố, vừa là phường lễ hội tam giáo cửu lưu vân tập. Buổi chiều không lúc, Lư Minh phường chạy một chiếc xe ngựa từ trên đường phố đi qua, nhìn thoáng qua đầu Triều Khánh Ứng phường.
Hắn không đi vào.
Trong quán trà của Khánh Ứng phường lấy cớ, một trong số các bộ đầu của Vân Trung phủ đều cúi thấp mái nón, vẻ mặt tùy ý uống trà. Sĩ quan phụ tá từ đối diện tới đây, ngồi xuống bên bàn.
"Có chút vấn đề, tiếng gió không đúng." Phó thủ nói: "Buổi sáng hôm nay, có người thấy được "Phân chó" Long Cửu Uyên, Thành Nam bên kia cũng có người mượn."
Mãn Lỗ nhấc chén trà, thì thào tự nói: "Gần đây trong thành có đại sự gì sao."
"Hắc kỳ quân muốn áp giải vào thành?"
"Chuyện của Hắc kỳ quân, thành không cho phép vào thành, sớm đã bắt chuyện với Tề gia, phải xử lý ở bên ngoài, nếu xảy ra chuyện gì, theo lý mà nói cũng ở ngoài thành, trong thành có tiếng gió, là có người muốn đục nước béo cò, hay là cố ý thả mồi..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Nói không chừng đều có?"
"Tề gia thì sao?"
"Hai ngày nay còn đang mở tiệc chiêu đãi, xem ra muốn trói một mình đám công tử ca."
"Nhưng quân bảo vệ thành bên kia không nhúc nhích." Mãn Đô Đạt cười cười, nói: "Kỳ quái."
Ánh mặt trời chiều còn chói mắt, khắp nơi đều đạt tới bầu không khí quỷ dị ở đầu đường, trong Khánh Ứng phường, một số người tại đây đối đầu, trong những người này, có người lúc trước tiến hành thương nghị Tiêu Thục Thanh, Trâu Văn Hổ, có người không nói quy củ nhưng ác danh vang dội Long Cửu Uyên, lại có mấy tên liều mạng khác trên danh sách truy nã quan phủ.
Ở một bên đám người, còn có một gã công tử sắc mặt tái nhợt xem ra gầy gò, đây là một vị nữ thật quý nhân, được Trâu Văn Hổ giới thiệu, công tử ca này đứng trong đám người, chào hỏi với một đám sơn phỉ xem ra đã bất thiện.
Đây là một vị quốc công sau nữ thật sự, tên là Hoàn Nhan Văn Khâm, gia gia là một thành viên mãnh tướng theo A Cốt khởi sự, chỉ tiếc năm đó qua đời. Hoàn công Văn Khâm Nhất mạch đơn truyền, phụ thân sau khi đi dựa vào di trạch của gia gia, cuộc sống tuy so với người thường, nhưng trước mặt đám thân quý trong Vân Trung Thành lại không được coi trọng.
Nếu có thể, Nhan Văn Khâm cũng rất muốn theo quân đội xuôi về nam chinh phạt Võ Triều. Đáng tiếc từ nhỏ hắn đã yếu ớt, tuy cảm thấy tinh thần mình dũng mãnh không thua tổ tiên, nhưng thân thể lại không chống đỡ nổi linh hồn không sợ hãi như vậy. Sau khi đại quân Nam Chinh sư, những công tử con khác chơi đùa cả ngày trong Vân Trung Thành, cuộc sống hoàn mỹ của Nhan Văn Khâm lại cực kỳ khổ sở.
Trước mắt nhìn thấy đám người liều mạng này, triều đình Kim Quốc có nhiều thâm cừu đại hận với triều đình, nhưng hắn lại không sợ hãi, thậm chí trên hai gò má còn hiện ra một cỗ hưng phấn, chắp tay không kiêu ngạo không tự ti chào hỏi mọi người, từng người gọi ra tên của đối phương, ở trong sự thay đổi sắc mặt của mọi người, nói ra ý nghĩ mình ủng hộ mọi người hành động lần này.
"... Người của Tề gia, ngạo mạn mà nông cạn, vị lão nhân gia Tề gia kia, nhi tử của hắn bị người của Hắc Kỳ quân giết chết, hắn liền muốn bắt hơn mười tên tù binh của Nhan Xương. Bắt làm tù binh ngày mai, nhưng nơi giam giữ không ở trong thành, mà ở thành nam tân trang Tề gia biệt nghiệp, vị lão nhân gia kia không chỉ muốn giết đám tù binh này, còn muốn tịch thu đám tù binh này, dẫn dụ gian tế Hắc Kỳ quân tới Vân Trung phủ. Hắn cùng Hắc Kỳ quân, thật sự có thâm cừu đại hận."
Nhan Văn Khâm nói xong, hít sâu một hơi: "Vì chuyện này, mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào biệt nghiệp ngoài thành. Còn trong thành, không phải mọi người không để tâm mà là... Khụ khụ, mọi người không quan tâm Tề gia xảy ra chuyện. Nếu động thủ, chúng ta không động thủ ở ngoài thành, thì ở trong thành bắt được năm đứa con trai, bốn đứa cháu của Tề Huyên, vận chuyển ra khỏi thành... Chỉ cần ra tay có chừng mực, động tĩnh sẽ không lớn."
Hắn dừng một chút: "Tề gia đồ vật không ít, một bộ phận trân vật trong thành, còn có rất nhiều, đều bị lão đầu tử Tề gia giấu ở khắp thiên hạ này đấy... Hán nhân nặng nhất huyết mạch, bắt được hậu nhân của Tề Huyên và nhất mạch này. Chư vị hảo hảo làm một phen, lão nhân gia có cái gì, tự nhiên sẽ lộ ra. Chư vị có thể hỏi ra được., Các ngươi dựa vào bản lĩnh đi lấy, lấy về được, ta có thể ra tay thay các vị... Đương nhiên, chư vị đều là người từng trải, tự nhiên cũng có thủ đoạn. Còn Vân Trung Phủ, nếu các ngươi có thể lấy đi tại chỗ, thì lấy ngay tại chỗ, nếu không được, bên này ta tự nhiên có cách xử lý. Chư vị cảm thấy thế nào?"
"Trong thành nếu xảy ra chuyện, e là chúng ta rất khó chạy." Long Cửu Uyên phía trước âm trầm nói.
Nhan Văn Khâm cũng cười rộ lên: "Chư vị anh hùng không cần gạt ta, thứ nhất là chư vị ra vào trong mây không phải là lần đầu tiên, thủ đoạn bảo vệ tính mạng tất nhiên là có, nếu không các ngươi đã dám tới đây tụ hội, lẽ ra phải chết từ lâu rồi..."
Lời hắn nói không tốt, trên mặt mọi người lộ ra hung quang, nhưng Nhan Văn Khâm không hề sợ hãi: "Thứ hai, ta tự nhiên minh bạch, việc này sẽ nguy hiểm, bên cạnh cam đoan sợ khó có thể lấy tín ngưỡng chư vị. Ta hoàn thành Nhan Văn Khâm, mệnh nhục, ta đi cùng chư vị. Ngày mai làm việc này., Ta đi tới Tề phủ dự tiệc trước, các ngươi xác định ta vào rồi hẵng động thủ bắt ta làm chất, nếu ta lừa gạt chư vị, chư vị lúc nào cũng có thể giết ta. Mà cho dù có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, có ta cùng một đám đệ tử Công Khanh làm việc, sợ cái gì chứ? Không đi được sao? Hay là ta dẫn chư vị giết ra ngoài?"
Nhan Văn Khâm nói tới đây, lộ ra nụ cười điên cuồng và khinh bỉ. Lúc trước Nhan bộ tộc tung hoành thiên hạ, tự có khí phách lẫm liệt, Nhan Văn Khâm tuy từ nhỏ thân thể yếu ớt, nhưng khi hắn nhìn thấy phong mang của tổ tiên, lúc này khí thế không sợ hãi trên người ngược lại khiến mọi người giật nảy mình, không khỏi nghiêm nghị kính nể.
Quả thật, chuyện trước mắt này, bất luận thế nào cũng khó bảo đảm được, mọi người luôn khó có thể tin tưởng đối phương, nhưng đối phương thân phận như vậy, trực tiếp liên lụy mạng mình, vậy thì không còn gì để nói rồi. Bảo hiểm trước mắt, còn lại tự nhiên là cầu phú quý trong nguy hiểm. Lập tức cho dù là kẻ kiệt ngạo nhất liều mạng, cũng không khỏi đối với Nhan Văn Khâm kia nói mấy câu lấy lòng, lau mắt nhìn nhau.
Sau đó lại thoáng thương nghị với bước thứ hai, hoàn toàn công khai tiết lộ một chút tin tức - chuyện này mặc dù thoạt nhìn là Tiêu Thục thanh toán liên hệ Trâu Văn Hổ, nhưng bên phía Nhan Văn Khâm sớm đã nắm được một ít tình báo, tỷ như tình huống hộ viện Tề gia, có thể bị mua thông., Đám người Tiêu Thục Thanh cũng đã nắm giữ gia cảnh của một số người quản lý hộ viện bên trong Tề phủ, thậm chí đã chuẩn bị tốt công việc bắt lấy một phần người nhà đối phương. Sau khi trao đổi một chút, phần lớn chỗ cất giữ cũng đã hiểu rõ về đồ vật quý hiếm trong Tề phủ, hơn nữa còn dựa theo lời nói của Nhan Văn Khâm., Thời điểm phát sinh chuyện, thành viên cờ đen đã bị áp giải đến trong mây, ngoài thành tự có náo động muốn nổi lên, hộ thành quân phương diện này sẽ đem toàn bộ lực chú ý đặt ở đầu kia, đối với tiểu loạn bên trong thành, chỉ làm một con mắt nhắm một con mắt.
Câu này vừa nói ra, mọi người cũng hiểu được, đối với vụ mua bán trước mắt này, Nhan Văn Khâm cũng đã kết nối với những người khác, cũng khó trách hắn lúc này mở miệng, muốn nuốt sạch tàng trữ của Tề gia trong Vân Trung phủ.
Đối với những nội tình này, mọi người cũng không hỏi nhiều nữa, nếu chỉ là một đám liều mạng, muốn chia cắt Tề gia còn không đủ sức, trên đầu còn có một đám nữ chân nhân đại nhân vật muốn Tề gia đổ đài, bọn họ được chút xíu tiện nghi, vậy không còn gì tốt hơn rồi.
Một đám người bàn bạc xong, lúc này mới tự mình chào hỏi, cười ha ha rời đi. Chỉ là lúc rời đi, hoặc nhiều hoặc ít đều đưa mắt nhìn về một bên vách tường của gian phòng, nhưng đều không tỏ vẻ gì. Sau khi bọn họ rời đi, Nhan Văn Khâm Phong phất tay, để Trâu Văn Hổ cũng ra ngoài, hắn đi về phía bên kia, đẩy ra một cánh cửa ngầm.
Trong phòng, có ba nữ tử thật sự đang ngồi, xem tướng mạo, người lớn tuổi nhất chỉ sợ cũng chưa tới bốn mươi. Khi Nhan Văn khâm phục đi vào, ba người đều dùng ánh mắt lau mắt nhìn hắn: "Thật không ngờ, Văn Khâm xem ra văn nhược, tâm tính lại quả quyết đến nước này."
"Gia tổ năm đó tung hoành thiên hạ là tiền đồ đoạt mệnh, Văn Khâm hướng tới từ thuở nhỏ, đáng tiếc... khụ khụ, ông trời không cho ta cơ hội giết địch trên chiến trường. Lần Nam chinh này, thiên hạ đã định, Văn Khâm mặc dù không bằng gia đại nghiệp của chư vị., Nhưng cũng có mấy chục bữa cơm phải nuôi miệng, về sau sẽ càng nhiều, văn khâm danh không đáng tiếc, lại không muốn cả nhà tan trong tay mình. Thế gian hung ác, mạnh được yếu thua, Tề gia là mối mua bán tốt, văn ký phủ lên tính mạng, chư vị huynh trưởng còn có ý kiến gì không?"
Hắn giống như cười mà không phải cười, sắc mặt không sợ hãi, ba người liếc mắt nhìn nhau, người lớn tuổi nhất kia cầm lấy hai chén trà, một chén cho đối phương, một chén cho chính mình, sau đó bốn người đều giơ chén trà lên: " cạn."
Mấy người đều uống trà, mọi chuyện đều bàn bạc xong, Nhan Văn Hâm cười nói: "Thật ra, ta đang nghĩ, chư vị ca ca cũng không phải người có phần Tề gia, chắc sẽ thỏa mãn chứ?"
Ba người kinh ngạc: "Chắc không phải Văn Khâm muốn động thủ với đám gia hỏa liều mạng kia chứ?"
"Chuyện thiên hạ, giết tới giết lui, không có ý nghĩa, cục diện nhỏ rồi." Nhan Văn khâm phục lắc đầu: "Trong triều đình, chư vị ca ca là đại nhân, nhưng trong đám cỏ dại cũng có anh hùng. Như Văn Khâm đã nói, sau lần Nam chinh này, thiên hạ đại định., Thế cục Vân Trung phủ, chậm rãi ổn định, đến lúc đó chư vị là Bạch Đạo, bọn họ là hắc đạo, hắc bạch lưỡng đạo, nhiều khi chưa chắc đã phải đánh nhau, song phương dắt tay nhau, chưa chắc đã không phải chuyện tốt... Chư vị ca ca, hay là cân nhắc một chút đi..."
Ánh mắt ba người đối lập nhau, đôi tay Nhan Văn Khâm hai tay nắm lại, giọng nói mang theo vẻ mê hoặc: "Ngày xưa, những nhân vật hỗn tạp long xà này sẽ không đi cùng một đường, cho dù đi tới một đạo, hơn nửa cũng rất khó bắt tay, nhưng lần này là một cơ hội tốt, nếu vụ mua bán này làm tốt, về sau chúng ta thống nhất những người này, coi như tất cả nhân vật hắc đạo của Vân Trung phủ đều đến đây, có thêm ba vị ca ca của chúng ta, cộng thêm chuyện hắc đạo không trở ngại, làm chút gì không thể phát tài? Ta nghe người ta nói, vũ triều Lục Lâm, có minh chủ võ lâm, có minh chủ, tất nhiên sẽ có minh hữu... Hắc, chuyện trên thế giới, sợ kết minh, một khi kết minh, so với ô hợp, thì khác biệt lớn hơn..."
"Chuyện trên thế giới, sợ kết minh?" Người lớn tuổi nhất nhìn Nhan Văn Khâm: "Không ngờ Văn Khâm tuổi còn trẻ mà lại có kiến thức như vậy, chuyện này thú vị."
Hắn nhìn hai người còn lại: "Đối với chuyện kết minh, hay chúng ta thương lượng một chút?"
Lần này nữ chân nhân xuôi nam, lấy cờ hiệu hủy diệt võ triều mang theo quyết tâm cực lớn, tất cả mọi người đều biết. Thiên hạ nhất định, vì quân công mà quật khởi, sự tình sẽ càng ngày càng ít, mọi người trong lòng minh bạch, ở trong lòng nữ chân nhân phương bắc, càng có ý thức lo lắng. Nhan Văn một phen kích thích, mọi người thực sự thấy được một tia hi vọng, lập tức lại có chút thương lượng.
Đợi đến lúc cáo từ nhau rời đi, thân thể Nhan Văn Khâm khẽ lay động, có vẻ suy yếu, nhưng trên mặt càng lúc càng ửng hồng, hiển nhiên chuyện hôm nay khiến hắn cực kỳ hưng phấn.
Xuất thân từ nhà Quốc Công, hoàn thành công việc Nhan Văn khâm phục tâm khí từ nhỏ, chỉ tiếc thân thể nhu nhược cùng gia gia đi sớm xác thực ảnh hưởng dã tâm của hắn, hắn từ nhỏ không được thỏa mãn, trong lòng tràn ngập oán hận, chuyện này, hơn một năm trước, bỗng nhiên có cơ hội thay đổi...