Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lửa phong đốt cháy, trống trận nổ vang, tiếng nổ tung như sấm sét vang dội khắp tường thành. Huyện bắc Thiên huyện Dương Châu bay lượn theo mưa tên, vô số đá đạn mang theo ánh lửa bập bùng bay về phía tường thành xa xa.
Tường thành trên tường thành đã sụp đổ trong vụ nổ, tường thành sụp đổ ra lỗ hổng, tinh kỳ khuynh đảo. Phía trước bọn hắn là tiền phong của nữ chân nhân tiến công, hơn năm vạn đại quân tụ tập dưới thành, mấy trăm thạch đạn đá rỗng ruột nhét thuốc nổ tung bay về phía tường thành như mưa rơi.
Trong Thiên Trường huyện thành, là ba vạn đại quân tướng lĩnh dưới trướng Hàn Thế Trung, Giải Nguyên suất lĩnh —— ở huyện Thiên Trường ở phía bắc trên mũi nhọn ở Dương Châu, vị trí đứng đầu dưới phía nam Nữ Chân Nam, thành trì mặc dù nhỏ nhưng dễ thủ khó công, ba vạn quân đóng giữ, ba vạn quân quân trấn giữ., Dựa vào thiết pháo hơn hai trăm cửa, trận phòng thủ đã có chút đủ dùng, nhưng mà cùng với hổ đói Nhan Tông suất lĩnh nữ chân tiền phong đến, vòng thứ nhất triển khai, cũng là tiến công mãnh liệt vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Từ khi Ninh Nghị thúc đẩy con đường sản xuất, khiến hỏa pháo phát sáng trong lần đầu tiên của nữ chân nhân, thời gian đã qua hơn mười năm. Trong mười năm này, Hoa Hạ quân là Thủy Tổ của đạo sản xuất, dưới sự đẩy lùi của Ninh Nghị, kỹ thuật tích lũy thâm hậu nhất. Võ Triều có quân võ, nữ thật sự có hoàn thành đại tạo viện do Nhan Hi Doãn doãn chủ trì, song phương nghiên cứu chế tạo và song song phương, nhưng quy mô lại phải kể tới sức mạnh kỹ thuật một phương của nữ tử chân chính.
Mười năm, nữ tử trước sau xâm lấn về phía nam ba lần, bắt đi mấy trăm vạn Hán dân ở Trung Nguyên. Trong đó nữ nhân xem hán dân bình thường là nô lệ, coi nữ nhân như gia súc, coi trọng nhất chính là các loại thợ thủ công trong đám Hán dân. Võ Triều tích lũy hai trăm năm, vốn là nơi phồn vinh nhất Trung Nguyên. Những thợ thủ công này bị bắt đi Bắc Địa, chia cắt vì các thế lực khác, mặc dù đã mất đi sáng tạo sức sống, làm thủ công bình thường nhưng không phải nói chơi.
Trái lại võ triều, tuy rằng uy lực của đạo về vật chất đã được một phần chứng minh, nhưng đối mặt với hành động giết vua của Ninh Nghị, các loại nho sinh thư sinh vẫn có chỗ kiêng kị đối với chuyện này, chỉ nói là tiểu đạo nhất thời có hiệu quả, đối với sự cố gắng của Quân Vũ mà thúc đẩy., Nhiều lắm thì mở một mắt nhắm một mắt, cuối cùng thì không có được sự ủng hộ của dư luận. Về dư luận thì không cổ vũ, Quân Vũ lại không thể cưỡng ép sử dụng thợ thủ công trong thiên hạ làm việc chuẩn bị cho chiến tranh, nghiên cứu sức sống mặc dù cao hơn Kim Quốc, nhưng luận về quy mô, quân Vũ ở những gia sản mà Giang Trữ tích lũy cuối cùng vẫn không bằng lực lượng của cả nước do nữ nhân thật sự huy động.
Kỹ thuật phá hoại dã tâm đơn sơ, mấy năm trước Hoa Hạ quân đã có rồi, đương nhiên cũng có bán, đây là dùng trên hỏa pháo. Nhưng mà Nhan Hi Duẫn càng lúc càng cấp tiến, trong mấy năm này, hắn đã khống chế chính xác tốc độ thiêu đốt kíp nổ của công tượng, dùng đạn đá Không Tâm phối hợp với kíp nổ cố định., Mỗi mươi sợi tóc làm một bó, dùng phóng thích thạch khí xa hơn tầm bắn tiến hành bắn, nghiêm ngặt tính toán khoảng cách và trình tự khống chế phóng ra, châm lửa trước khi bắn xuống, cố gắng đợi sau khi rơi xuống đất nổ tung. Loại đá đạn công thành này, được gọi là "Thiên Nữ Tán Hoa".
Vừa đến nơi, Tông Hổ đã dùng đạn pháo này trên chiến trường.
Ba đợt đầu dùng cho tính toán thử bắn thử hoàn thành, một nửa mấy trăm cửa phóng đá bắt đầu quăng ra "Thiên Nữ Tán Hoa", mấy ngàn thạch đạn đồng thời bay xuống. Bởi vì phương thức khống chế kíp nổ vẫn quá mức nguyên thủy., Nửa số trên không trung đã tắt lửa hoặc là nổ tung, những người thật sự rơi lên đầu tường nổ tung một phần bảy, tám phần, uy lực của thạch đạn nho nhỏ cũng không coi là quá lớn, nhưng vẫn như cũ tạo thành rất nhiều binh sĩ thủ thành thụ thương ngã xuống đất.
Chân cụt tay tứ tán, khí tức máu tươi và khói thuốc súng tràn ngập khắp nơi. Tông Phốc đứng trong chiến trận, nhìn quảng trường nổ tung như hoa nở, khói bụi và tiếng kêu rên bao phủ toàn bộ tường thành.
Khóe mắt hung ác của hắn cũng giãn ra một chút.
A Cốt đánh vào trong mấy đứa con trai, đứng thứ tư lại tên là Xích Tông thuân là hết sức dũng mãnh, hắn tuổi nhỏ, lúc mới bắt đầu ra trận thì nữ chân nhân gần như đã tiêu diệt toàn bộ Liêu quốc, tài trí có thừa, mưu lược không đủ, rơi vào mắt một số lão tướng tung hoành thiên hạ Nhung Mã cả đời, cũng chỉ là một vương tử bình thường mà thôi.
Ngột thuật lại không cam lòng trở thành vương tử bình thường, sau khi nhị ca tông nhìn lại, Tam ca tông phụ trợ quá mức ổn thỏa ấm áp, không đủ để duy trì uy nghi A Cốt đánh một bộ tộc, không cách nào khống chế "Tây triều đình" với Tông Hàn, Hi Doãn Tướng chống lại, từ trước đến nay coi tông là gương mẫu cho đều phải đứng dậy.
Nữ chân phạt võ hơn mười năm, Ngột thuật là yêu thích nhất, hắn thừa nhận sự dũng mãnh của Nhan Nhất tộc, mỗi khi đánh tới đầu tiên, tới nam tới lần thứ ba dưới nam, đã trở thành người chủ đạo trong Hoàng tộc. Toàn bộ Thuyết Sơn Hải, Thuần Thuật ở phía Nam Trường Giang tung hoành chém giết., Không có tướng quân, chỉ có điều Chu Ung trốn ở trên biển không dám trở về, lúc đó nữ chân nhân đối với phía nam đất cũng là công không thể thủ, Ngột thuật không thể không thu binh về Bắc Quy. Lần này, ở trong hoàng thiên bị ngăn trở một chút, vây khốn hơn bốn mươi ngày, lúc này mới giết ra ngoài.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Người dẫn binh có ai có thể bách chiến bách thắng? Nữ chân nhân lịch chiến trận đã lâu, cho dù là đám người A Cốt đánh, Ngô ăn xin, Tông Hàn Tông thỉnh thoảng cũng gặp chút khó khăn, ai cũng không coi hoàng thiên tụ thành chuyện to tát. Chỉ có điều người của Võ Triều vì thế mà hưng phấn không thôi., Mấy năm qua, mỗi lần tuyên dương Hoàng Du chính là một trận đại thắng, nữ chân nhân cũng không phải là không thể đánh bại. Tình huống như vậy lâu rồi, truyền về phương bắc, biết nội tình người dở khóc dở cười, đối với Tông Quỹ mà nói, có chút buồn bực.
Đại thắng mẫu thân ngươi a đại thắng! Bị vây hơn bốn mươi ngày lại không chết mấy người, cuối cùng tự mình dùng hỏa công phản kích, đuổi giết Hàn Thế Trung đuổi giết hơn bảy mươi dặm, người nam lại điềm xấu không biết xấu hổ dám nói thắng!
Trong lòng Tông Quỹ đương nhiên nghĩ như vậy, nhưng mà không ngăn được sự khoác lác của Võ Triều Nhân. Vì vậy đến lần thứ tư này, trong lòng hắn nghẹn một luồng hỏa khí, đến cuộc chiến ngày càng dài, cuối cùng cũng bộc phát. Chỉ vì Giải Nguyên này cũng là đại tướng tiên phong dưới trướng Hàn Thế Trung, theo đại quân của Nữ Chân đến, còn liều mạng tuyên dương cái gọi là "Chiến tích" ở bên cạnh mình, hỏa khí của Ngột thuật, lúc ấy áp chế không nổi nữa.
Trong lòng của hắn, vô luận là Giải Nguyên hay là Hàn Thế Trung đối diện, đều chỉ là gà đất chó sành, lần này nam hạ, tất phải dùng tốc độ nhanh nhất đánh tan đám người này, dùng cách uy hiếp gần trăm vạn quân đội võ triều địa Giang Nam, quyết định thắng lợi.
đạn pháo oanh kích ba lượt lên tường thành, đạn pháo đã vượt quá bốn ngàn tóc tiêu hao trong lúc tiến công thành nhỏ này, phối hợp với một nửa cự thạch thật tâm oanh kích, dường như toàn bộ thành trì và mặt đất đều đang run rẩy, Tông Mẫn trên chiến trường đã huy động lệnh kỳ, tuyên bố mệnh lệnh tiến công.
Trong khói thuốc súng tràn ngập, tinh kỳ của Nữ chân nhân bắt đầu phủ lên tường thành.
Nữ chân tứ độ phạt võ, đây là quyết định chiến tranh quốc vận Kim quốc, quật khởi trong thời đại này, dẫn theo đám trẻ con dũng mãnh như mặt trời ban trưa, đánh về phía mặt đất võ triều. Một lát sau, đầu tường thành vang lên tiếng pháo nổ, Giải Nguyên suất lĩnh đội ngũ xông lên đầu tường, bắt đầu đánh trả.
Sau cuộc chiến Thiên Trường, ngày thứ hai, dưới thế công mãnh liệt của nữ chân nhân, Giải Nguyên thống lĩnh quân đội bỏ thành nam rút lui, Nhiên Thuật lệnh kỵ binh truy kích, Hàn Thế Trung dẫn quân từ Dương Châu giết ra, tiếp ứng Giải Nguyên vào thành, trên đường bộc phát chém giết thảm liệt. Sáu mươi bảy tháng sáu, Nguyên ngụy Đại Tướng Tổ Phái dẫn theo mười vạn người bắt đầu vây công thiếp vàng, Trường Giang từ phía bắc, chiến hỏa kịch liệt lan tràn trên mặt đất rộng lớn.
tháng sáu mươi bảy, Tôn Bồi Chi vây công bưu kiện cao cùng ngày, bởi vậy nước Lương Sơn Đào ở phía bắc hơn ngàn dặm cũng bắt đầu tiến công hơn mười vạn đại quân, bởi vậy bắt đầu mở màn trận chiến bảo vệ Lương Sơn dài dằng dặc gian nan.
Dương Châu đi về phía tây hơn một ngàn ba trăm dặm, nguyên bản nữ tướng số một trấn thủ Biện Dương hai vạn tinh nhuệ đến Nam Dương, chuẩn bị phối hợp với hơn mười vạn hán quân mới tới Nam Dương, Đặng Châu, Mập Châu, kế đó là do Nhan Hi Duẫn phát ra mệnh lệnh phối hợp Đông Lộ quân tiến công, mà nhờ tông Hàn suất lĩnh quân chủ lực đường Tây, lúc này cũng đã vượt qua Hoàng Hà, tiếp cận Biện Lương, Hi Du Du suất lĩnh sáu vạn quân tiên phong, cách Nam Dương đã không xa.
Mà ngay khi đại quân của Xi Phong đến Nam Dương, Nhạc Phi mang theo quân lưng còng chủ động giết ra Tương Dương, cường công Đặng Châu, tối đó Mãng Châu thủ tướng phía Bắc cấp báo trước, lý do là cạo quân xông tới giải vây cho Đặng Châu, Lục Lục thập nhị, bao gồm chín ngàn kỵ binh tinh nhuệ cùng với chín ngàn nữ tử chân sắc ở trong trận địa sẵn sàng ngăn cản sự trợ giúp của địch nhân là Nhạc Phi, lưng còng quân từ hai mươi dặm Bắc Đặng Châu phát sinh tiếp xúc.
Mùa thu tiêu diệt đã sắp đến, Giang Nam, Trung Nguyên... ngang dọc mấy ngàn dặm trên mặt đất chập chùng, chiến hỏa đang đốt cháy.
Cùng lúc đó, đất bắc cũng không yên ổn.
Triều đình Tây Kim Quốc, Vân Trung phủ, Hạ Thu giao, thời tiết nóng bức nhất sắp tới hồi kết.
Một trận thảm án không ai phát hiện ra đang âm thầm chuẩn bị.
Cao Nguyệt trà lâu, đại hán Liêu Đông Văn Hổ mặc y phục hoa lệ đi lên thang lầu, đến phòng cuối cùng trên lầu hai, gặp mặt người đã hẹn.
Cùng hắn ước hẹn là một nữ tử, quần áo mộc mạc, ánh mắt lại kiệt ngạo, bên trái khóe mắt có sẹo sẹo. Nữ tử họ Tiêu, Liêu quốc "Tiêu thái lệ" "Hồng nương tử" Tiêu Thục thanh, là một trong những tội phạm nổi danh khắp nơi trong mây.
Sau khi Liêu quốc bị diệt, Kim Quốc đối với người khế đan từng có một đoạn thời gian chèn ép nô dịch, đồ sát cũng tiến hành mấy lần. Nhưng khế ước đan nhân dũng mãnh, kim nhân phải thống trị một mảnh đất lớn như vậy., Cũng không có khả năng dựa vào đồ sát, không lâu sau liền bắt đầu sử dụng thủ đoạn nhu hòa. Dù sao lúc này kim nhân cũng có đối tượng càng thêm thích hợp nô dịch. Liêu quốc bị diệt hơn mười năm sau, một bộ phận khế ước người đã tiến vào cao tầng triều đình Kim Quốc, dân chúng ước đan tầng chót cũng đã tiếp nhận sự thật sự thống trị của nữ tử. Nhưng sự thật như vậy cho dù là tuyệt đại đa số các sự thật., Sau họa vong quốc, cũng luôn có một số thành viên khế đan như cũ đứng ở trên lập trường phản kháng, hoặc là không có ý định thoát thân, hoặc là không cách nào thoát thân.
Tiêu Thục thanh là hậu duệ của bộ tộc Liêu quốc Tiêu Thái Hậu, khi còn trẻ bị người vàng giết chồng, về sau chính mình cũng bị lăng nhục nô dịch, sau đó được thế lực phản kháng còn sót lại của khế đan cứu, rơi vào cỏ làm giặc, dần dần nổi danh. Đối với việc làm của hán nhân ở Bắc Địa không tiện làm việc của mình., Mặc dù Liêu quốc đã mất, cũng luôn luôn có không ít di dân năm đó hoài niệm chỗ tốt lúc đó, cũng bởi vậy, đám người Tiêu Thục Thanh sinh động trong mây phụ cận, một đoạn thời gian rất dài cũng không bị tiêu diệt, cũng có người hoài nghi bọn họ lúc này vẫn được quan viên khế đan nào đó ngồi ở vị trí cao che chở.
Thấy Trâu Văn Hổ tới, nữ phỉ này lạnh lùng nói: "Thế nào? Vị công tử ca nhà ngươi đã nghĩ xong chưa?"
"Chủ tử nhà ta có chút động tâm." Trâu Văn Hổ kéo cái ghế ngồi xuống: "Nhưng lúc này liên lụy quá lớn, có nghĩ tới hậu quả không, có nghĩ tới hay không, có thể toàn bộ triều đình đều chấn động không?"
Trong mắt Tiêu Thục hiện lên vẻ khinh thường: "Hừ, nhát gan, công tử nhà ngươi cũng thế, ngươi cũng thế."
"Ai, Tiêu Phi đừng nói như vậy nha, nói chuyện cứ nói, chà đạp thanh danh người khác cũng không bằng. Nhiều năm như vậy, họ Trâu không bị người ta nói kẻ nhát gan, nhưng ngươi cũng đừng khích ta như vậy, ta cũng không phải kẻ ngu." Lúc trước trong tộc họ Tiêu có mẫu nghi thiên hạ, sau khi tiêu Thục lấy danh khí, dần dần cũng bị người gọi là Tiêu Phi, đối diện với sự khinh thường của đối phương, Trâu Văn Hổ khịt khịt mũi, cũng không để ý.
"Biết ngươi không nhát gan, nhưng ngươi nghèo lắm."
"Xem Tiêu Phi ngươi nói kìa." Trâu Văn Hổ nhìn đối phương, một lát sau, cười nói: "Đúng là có ý tứ."
"Bớt nói nhảm." Tiêu Thục liếc hắn một cái: "Chuyện này ta đã nói với ngươi, Tề gia đến chỗ nữ chân nhân, lại lớn tiếng như vậy, cái gì thư hương môn thế gia trăm năm, những nữ chân nhân kia, ai có mặt mũi? Cùng hắn chơi đùa, nhìn hắn không tốt, đó cũng không phải đại sự gì, huống chi Tề gia ở võ triều trăm năm tích góp, lần này cả nhà lên bắc thượng, lần này cả nhà lên bắc thượng., Ai mà không đỏ mắt? Công tử nhà ngươi, nói đến là sau Quốc Công, đáng tiếc a, lão cha quốc công không có lưu lại đồ vật, hắn lại không đánh được trận, lần này người có cốt khí đi về phía nam, tương lai luận công ban thưởng, lại có được một nhóm người, công tử nhà ngươi, còn có ngươi Trâu Văn Hổ, về sau đứng ở bên cạnh đi..."
Nàng vừa cười vừa nói: "Chuyện lần này, đối với tất cả mọi người đều có lợi. Hơn nữa thành thật mà nói, động vào Tề gia, thủ hạ của ta liều mạng chính là những bảng hiệu của Quốc công công, đừng nói là chúng ta chỉ vào ngươi ra hàng, chắc chắn sẽ không để ngươi xảy ra chuyện, cho dù xảy ra chuyện, nhưng không gánh nổi sao? Sau khi đánh xong phía nam không có trận đánh! Công tử nhà ngươi, còn có ngươi, trong nhà một đống tiểu hài tử, nhìn xem bọn họ tương lai sống nhăn mặt đất?"
Nghe nàng nói, Trâu Văn Hổ nở nụ cười, ngược lại dần dần trở nên hung ác, Tiêu Thục liếm liếm đầu lưỡi: "Được rồi, nói nhảm ta cũng không nhiều lời, chuyện này rất lớn, Tề gia cũng rất lớn, ta nuốt không trôi, chúng ta gộp lại cũng ăn không hết. Điểm đầu cũng không ít., Quy củ, ngươi hiểu không, nếu như ngươi có thể thay công tử của các ngươi gật đầu, có thể cho ngươi thứ gì đó, ta cho ngươi, bảo đảm ngươi an tâm, không thể lộ, đó là vì bảo hộ ngươi. Đương nhiên, nếu như ngươi lắc đầu, chuyện này dừng ở đây... Không cần nói ra ngoài."
Nói xong câu cuối cùng, trong mắt Tiêu Thục hiện lên hung quang chân chính, Trâu Văn Hổ nghiêng đầu nhìn ngón tay mình, đắn đo một lát: "Chuyện lớn như vậy, ngươi xác định tham gia đều sạch sẽ?"
" sạch sẽ? Vậy để xem ngươi nói thế nào." Tiêu Thục cười cười: "Dù sao ngươi cũng gật đầu, ta ghi tên cho ngươi, bảo đảm sẽ có mặt mũi. Mặt khác ta cũng đã nói, Tề gia xảy ra chuyện, mọi người chỉ biết vui vẻ khi thấy chuyện xảy ra, còn về phần sau này có chuyện xảy ra., Cho dù chuyện phát sinh, công tử nhà ngươi không gánh nổi sao? Đến lúc đó Tề gia đã đến, một đám sói đói trong Vân Trung phủ cũng sẽ chỉ nhào tới, bắt ra giết kẻ bại hoại cũng chỉ là đám người chúng ta... Trâu Văn Hổ, người ta nói giang hồ càng già lá gan càng nhỏ, bộ dạng này của ngươi, ta thật có chút hối hận vì đã mời ngươi tới đây."
Đối diện yên tĩnh một lát, sau đó nở nụ cười: "Được, được... Thật ra Tiêu Phi ngươi đoán được, nếu hôm nay ta đã tới gặp ngươi, trước khi đi, công tử nhà ta đã gật đầu, để ta xử lý..." Hắn nhún vai, "Ta không thể không cẩn thận một chút, ngươi nói không sai, cho dù chuyện phát sinh, công tử nhà ta sợ cái gì, nhưng công tử nhà ta chẳng lẽ còn có thể bảo vệ ta?"
"Được, Trâu Công khó xử, tiểu nữ đều hiểu." Đến lúc này, Tiêu Thục rốt cục nở nụ cười: "Ta và ngươi đều là kẻ liều mạng, sau này chiếu cố nhiều hơn, Trâu Công hiểu chuyện, Vân Trung Phủ có chỗ nào có quan hệ, kỳ thật rất nhiều chuyện ở giữa, còn phải mời Trâu Công tham khảo nhiều thứ."
Trâu Văn Hổ cũng cười.
"Dùng hết sức lực... Trách quái cũng trách Tề gia quá phô trương, đắc tội một đám công tử ca giàu có, đắc tội với nghèo kiết xác như ta, đắc tội loại phản tặc như Tiêu Phi, còn đắc tội cái loại hắc kỳ phỉ không muốn sống kia, hắn không chết thì ai chết? Dù sao hắn cũng phải chết, gia sản thế nào cũng phải thuộc về người khác, trước mắt về ta và ngươi, coi như là làm việc thiện, ha ha ha ha ha..."
Trong phòng, hai người đều nở nụ cười, một lát sau, mới có một câu nói khác truyền ra.
"Đúng rồi, về phần ra tay, chính là cái cờ đen không muốn sống kia, đúng không. Vị hoàng đế phía nam kia cũng dám giết, hỗ trợ cõng cái nồi, ta cảm thấy hắn nhất định không để ý. Tiêu Phi nói, có đúng hay không, ha ha ha..."
Mùa thu đến rồi...