Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gần sáu mươi tháng, đúng là tam phục thiên nóng bức, trong quân doanh Trấn Giang Thủy Sư khô nóng không chịu nổi.
Nữ chân nhân đã tới, Hàn Thế Trung đã đi qua Giang Bắc chuẩn bị đại chiến, do Quân Vũ tọa trấn Giang. Mặc dù thân phận thái tử tôn quý, nhưng Quân Vũ Bình Thường cũng chỉ ở trong quân doanh nghỉ ngơi cùng đám binh sĩ, hắn không làm chuyện đặc thù, lúc trời nóng lúc đông, các gia đình đại hộ dùng khối băng trữ vật để hạ nhiệt, Quân Võ thì chỉ chọn một căn nhà ở sườn núi bên bờ sông coi như có chút gió mát, nếu có khách quý tới, mới lấy trấn băng uống mát làm chiêu đãi.
Đêm thứ tám vừa mới vào đêm không lâu, mở cửa sổ ra, gió trên sông thổi tới cũng rất nóng. Quân Vũ ở trong phòng chuẩn bị đồ ăn đơn giản, lại chuẩn bị cát đá dùng để chiêu đãi các tỷ tỷ một đường chạy tới.
Thời tiết như vậy, ngồi xe ngựa xóc nảy cả ngày đi đường, đối với rất nhiều nữ tử mà nói, đều là chịu không nổi dày vò. Nhưng những năm gần đây Chu Bội trải qua rất nhiều chuyện, có nhiều lúc đường xá xa xôi. Chẳng qua là trời chạng vạng này đã đến Trấn Giang, xem ra sắc mặt có chút tiều tụy. Rửa mặt một cái, nghỉ ngơi một chút, trên mặt trưởng công chúa cũng khôi phục cương nghị ngày xưa.
Những năm gần đây hai tỷ đệ gánh vác rất nặng nề, hàm dưới Quân Vũ Tu Di che lại vẻ ngây thơ trời sinh trên gương mặt, việc riêng bên người Chu Bội khó có người nói, mang theo chính là mặt nạ trang nghiêm trang trọng cách xa., Mặt nạ đeo lâu dần, thường thường trở thành một phần của mình. Sau khi rửa mặt, sắc mặt Chu Bội hơi tái nhợt, thần sắc xa cách cũng không có vui mừng, mặc dù ở trước mặt thân đệ đệ hơi nhu hòa một chút, nhưng trên thực tế cũng không giảm bớt. Mỗi lần nhìn thấy tỷ tỷ như vậy., Quân Vũ lại chợt nhớ tới cô hơn mười năm trước. Khi đó Chu Bội thông minh kiêu ngạo, nhưng thực ra cũng rất đáng yêu. Hoàng tỷ trước mắt khó mà dính dáng tới người đáng yêu như vậy. Ngoại trừ nam nhân bên ngoài nhìn nàng, phỏng chừng cũng chỉ cảm thấy sợ hãi.
Đối với bi kịch của hôn nhân Chu bội, người chung quanh đều không khỏi thổn thức. Nhưng lúc này tự nhiên không đề cập tới, hai tỷ đệ mấy tháng thậm chí nửa năm mới gặp mặt một lần, khí lực mặc dù ở cùng một chỗ, nhưng trong lời nói cũng khó tránh khỏi công thức hóa.
Hàn huyên chút, cơm tối là đơn giản chỉ là một chay chay, quân Vũ ăn rau đơn giản, củ cải chua đầu bếp, ăn răng rắc. Mấy năm qua Chu Bội tọa trấn an, không phải có đại sự gì cũng không đi, đại chiến trước mắt sắp tới., Đột nhiên đi tới Trấn Giang, Quân Vũ cảm thấy có thể có đại sự gì đó, nhưng nàng còn chưa mở miệng, Quân Vũ cũng không nói nữa. Hai người chỉ đơn giản ăn cơm tối, uống một ngụm nước trà, một thân quần áo màu trắng có vẻ thân hình mỏng manh, Chu Bội cân nhắc một lát rồi mới mở miệng nói.
"Bên phía Trấn Giang, không có vấn đề gì lớn chứ?"
Quân Vũ chỉ nói với vẻ lễ phép: "Không có gì, Hàn tướng quân đã chuẩn bị xong việc chuẩn bị chiến tranh, trên hậu cần, Hứa Quang Đình có tám ngàn đạn pháo không tới, ta đang thúc giục hắn, ba vạn người thủ hạ Hoắc Tương mấy ngày qua sông, hắn hành động chậm chạp, phái người gõ hắn một cái, còn lại không có đại sự gì nữa."
Chu Bội gật đầu: "Đúng vậy, mấy ngày nay... Không có việc gì là tốt rồi."
"Hoàng tỷ bỗng nhiên tới, không biết là vì chuyện gì?"
"..." Chu Bội bưng chén trà, im lặng, qua một hồi: "Ta nhận được tin tức của Giang Ninh, Thẩm Như Hinh bệnh ngã, nghe nói bệnh không nhẹ."
Trong lòng Quân Vũ trầm xuống, sắc mặt thoáng chốc u ám, nhưng sau đó nhìn tỷ tỷ một cái, gật đầu: "Ừm, ta biết, kỳ thực... người bên ngoài cảm thấy Hoàng gia mặc áo gấm ăn ngon, nhưng tựa như câu nói vừa vào hầu môn sâu như biển, nàng tự gả cho ta, không có bao nhiêu ngày vui vẻ. Chuyện lần này... có Trâu thái y nhìn nàng, nghe ý trời đi."
Lúc này hôn nhân vốn là phụ mẫu chi mệnh nói như vậy, tiểu hộ tay chân khom lưng vâng mệnh, đến cao môn đại hộ, nữ tử qua cửa vài năm không hài lòng dẫn đến buồn bực không vui mà sớm qua đời, cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Thẩm Như Hinh vốn là không có gia thế gì, đến phủ thái tử, nơm nớp lo sợ đi lại, tâm lý áp lực không nhỏ.
Nàng cùng với Quân Vũ mặc dù xem như là có tình với nhau, nhưng gánh nặng trên vai Quân Vũ Vũ thực sự quá nặng, trong lòng có thể có một phần nhớ kỹ là không dễ, xưa nay khó mà quan tâm tỉ mỉ —— đây cũng là thái độ thời đại này. Lần này Thẩm Như Hoa xảy ra chuyện, trước sau hai tháng thẩm tra., Thẩm Như Hinh ở trong Giang Trữ Thái Tử phủ không dám cầu tình, chỉ là thể xác và tinh thần đều bị thương, cuối cùng nôn ra huyết hôn mê không dậy nổi. Quân Vũ Nhân ở Trấn Giang, trở về một chuyến cũng không có thời gian.
"Ta nghe nói chuyện này, cảm thấy cần thiết đến một chuyến." Chu Bội bưng chén trà, trên mặt nhìn không ra quá nhiều ba động thần sắc. "Lần này đem Thẩm Như Hoa vạch trần Diêu Hoa Diêu Phương, không phải không có vấn đề, người Đậu gia, Trần gia trước đó Thẩm Như Hoa, ta cũng có biện pháp trị bọn hắn. Thẩm Như Hoa, ngươi nếu muốn giữ lại một mạng cho hắn, trước đưa hắn vào quân đội đi. Chuyện tình kinh thành, người đứng đầu nói chuyện, để ta làm."
Khóe mắt Quân Vũ co quắp một chút, sắc mặt thật sự trầm xuống. Những năm gần đây, hắn chịu áp lực bao nhiêu, không ngờ tỷ tỷ lại thực sự là vì chuyện này. Trong phòng yên tĩnh hồi lâu, gió đêm từ trong cửa sổ thổi vào, đã có chút mát mẻ, nhưng cũng làm cho lòng người phát lạnh. Quân Vũ đặt chén trà lên bàn.
"Hoàng tỷ, Như Bạch... Nhất định phải xử lý, ta chỉ là không nghĩ tới ngươi là... Vì chuyện này mà tới..."
Chu Bội nhìn hắn, ánh mắt như thường: "Ta tới là vì ngươi."
"Ta không sao, những năm gần đây, nhiều chuyện như vậy đều chịu đựng, nên đắc tội thì cũng đều đắc tội. Đại chiến sắp..." Hắn dừng một chút: "Cứ sống qua là được."
Bởi vì trong lòng cảm xúc, Quân Vũ nói chuyện có chút cứng rắn, nên Chu Bội liền ngừng lại. Nàng bưng trà ngồi ở chỗ đó, trong quân doanh phía ngoài có đội ngũ đang đi lại, gió thổi lửa. Chu Bội lạnh lùng hồi lâu, lại cười một cái trong chớp mắt.
"Thẩm Như Bạch không quan trọng, nhưng là như Hinh rất quan trọng, Quân Vũ, những năm này... Ngươi làm tốt rồi. Ta triều trọng văn khinh võ, vì để quân đội có thể tự quyết chiến sự, ngươi bảo hộ rất nhiều người, cũng ngăn trở rất nhiều mưa gió., Mấy năm qua ngươi rất cường ngạnh, gánh áp lực, Nhạc Phi, Hàn Thế Trung...Chuyện Giang Nam này, chạy dân từ Bắc tới đây, rất nhiều người còn có thể sống sót nhờ thân phận ngươi mà chống đỡ. Nếu cứng rắn dễ gãy mấy năm ta không nói, đắc tội người khác phải là tội nhân. Nhưng chuyện như Hinh, ta sợ có một ngày ngươi sẽ hối hận."
Quân Vũ ngẩn người, không nói gì, hai tay Chu Bội đang nâng chén trà yên tĩnh một lát, nhìn ra ngoài cửa sổ.
"... Những năm gần đây, tỷ đệ Nam độ chúng ta cứng lòng hơn rất nhiều, người khác nhìn có vẻ sợ hãi, thật ra là bất đắc dĩ. Tiểu đệ ngươi biết mà, sau khi kết hôn ta cũng không vui vẻ, ta không thích Phò mã, sau đó xử lý hắn., Người khác nói ta nhẫn tâm, trong mắt chỉ có quyền lực, muốn làm người cô độc, làm võ tắc thiên. Lúc xử lý Cừ tông ta không có nương tay, cho dù hôm nay, ta cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Nhưng thời gian như vậy đã qua, ta có rất nhiều lúc cũng muốn có người nhà của mình... đời này ta sẽ không có."
Khóe mắt nàng nở nụ cười thê lương, lóe lên tức thì, sau đó lại cười bổ sung thêm một câu: "Đương nhiên, ta nói không phải phụ hoàng và tiểu đệ, các ngươi vĩnh viễn là người nhà của ta."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong phòng lại yên tĩnh trở lại. Trong lòng Quân Vũ cũng dần hiểu ra, lý do Hoàng tỷ tới đây là gì. Đương nhiên chuyện này có thể rất lớn, lại có thể rất nhỏ, khó mà đong đếm được. Kỳ thật trong lòng Quân Vũ cũng khó mà suy nghĩ rõ ràng được.
Hắn trầm mặc hồi lâu, sau đó cũng chỉ có thể miễn cưỡng nói: "Như Hinh là người tiến vào cửa hoàng gia, nàng cũng chịu được. Cho dù... chịu không nổi..."
Sau đó hắn cười: "Tỷ tỷ, đó dù sao cũng chỉ là một người bên cạnh ta mà thôi, mấy năm nay, người bên cạnh ta tự mình hạ lệnh giết, cũng không ít người. Ta cũng không thể đến ngày hôm nay, kiếm củi ba năm thiêu một giờ... Mọi người thấy ta thế nào?"
"Có lẽ sự tình không lớn như ngươi nghĩ. Có lẽ..." Chu Bội cúi đầu cân nhắc chốc lát, thanh âm của nàng trở nên cực thấp: "Có lẽ mấy năm nay, ngươi quá cường ngạnh, đủ rồi... Ta biết ngươi đang học người kia, nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể biến thành người kia, nếu như ngươi bức mình đến hối hận, thì sẽ lùi một bước... Mọi người sẽ hiểu được..."
Những lời này, Chu Bội nói cực kỳ gian nan, bởi vì chính nàng cũng không tin. Quân Vũ lại có thể minh bạch tâm tình trong đó, tỷ tỷ đã đi tới cực đoan, không có cách nào lui về sau., Mặc dù nàng biết chỉ có thể làm như vậy, nhưng trước khi khai chiến, nàng vẫn hi vọng đệ đệ của mình có thể có một con đường hối hận. Quân Vũ mơ hồ nhận ra được mâu thuẫn trong lòng, đây là lần đầu tiên trong mấy năm nay tỷ tỷ lộ ra tâm tư không quả quyết như vậy.
Hắn chỉ lắc đầu.
Chu bội không khuyên nữa: "Ta hiểu rồi... Ta phái người lấy dược liệu tốt nhất từ trong hoàng cung, đã đưa cho Giang Ninh. Phía trước có ngươi, không phải chuyện xấu."
Hai tỷ đệ không nói về chuyện này nữa, qua một lúc, buổi tối khô nóng vẫn như cũ. Hai người rời khỏi gian phòng, ven sườn núi gió thổi mát lạnh. Quân Vũ nhớ tới Thẩm Như Hinh ở Giang Trữ, hai người trên đường chạy nạn tại sơn kiểm hải, thành thân tám năm, tụ tập ít ly nhiều. Trong thời gian dài, Quân Vũ nói với mình có đại sự cần phải làm, trước khi đại sự, nhi nữ tình chẳng qua chỉ là bày biện. Nhưng lúc này nghĩ đến, lại không khỏi bi ai từ đó mà đến.
Tỷ tỷ tới đây, chính là muốn nhắc nhở hắn chuyện này.
"Không phải tất cả mọi người đều biến thành người kia, lùi một bước, mọi người cũng sẽ hiểu...Hoàng tỷ, người nọ ngươi nói tới chuyện này, dân chúng Biện Lương cũng như vậy, tất cả mọi người đều có thể hiểu được. Nhưng cũng không phải mọi người có thể hiểu được, chuyện xấu sẽ không phát sinh." Đi một lúc, Quân Vũ lại nói tiếp chuyện này.
Trong mắt Chu Bội hiện lên vẻ buồn bã, cũng chỉ gật đầu nhẹ, hai người đứng ở bên sườn núi, nhìn điểm lửa đèn trong sông.
"Mấy năm nay, ta thường xuyên xem đồ vật truyền đến từ phía bắc, hàng năm Tĩnh Bình Đế bị bức viết chiếu thư, nói Hoàng đế Kim quốc đối đãi với hắn tốt biết bao. Có một khoảng thời gian, hắn được nữ chân nhân nuôi ở trong giếng, quần áo cũng không mặc được, Hoàng hậu bị nữ chân nhân ngay trước mặt hắn., Trăm loại vũ nhục, hắn còn phải cười, quỳ xuống cầu nữ chân nhân cho chút đồ ăn. Các loại nữ cung nữ Hoàng phi, sống kỹ nữ đều không bằng... Hoàng tỷ, năm đó người trong hoàng gia cũng hư vinh, vương gia nhàn tản ở kinh thành, ngươi còn nhớ không những ca ca tỷ năm đó?, Ta nhớ lần ngươi theo lão sư đi kinh thành, ở kinh thành gặp quận chúa Sùng Vương phủ Chu Tình, người ta còn mời ngươi và lão sư qua đó, lão sư còn viết thơ. Sự sỉ nhục tĩnh bình, Chu Tình được nữ chân nhân mang theo Bắc Thượng, hoàng tỷ, ngươi nhớ kỹ nàng không? Sớm hai năm, ta biết tung tích của nàng..."
Chu Bội nhìn Quân Vũ, Quân Vũ cười thảm: "Nữ chân nhân dẫn nàng đến Vân Trung phủ, trên đường đi hơn trăm loại lăng nhục, đến nơi thu thai, lại bị bán cho Vân Trung phủ làm kỹ nữ trong thanh lâu, hài tử mang thai được sáu tháng, bị đánh một trận rồi lưu sản., Một năm sau lại mang thai, sau đó hài tử lại bị hạ dược đánh bay. Hai năm sau, một đám con cháu quyền quý của Kim quốc đi vào trong lâu, chơi đùa để cao hứng hơn ai hết, đem nàng đặt lên bàn, cắt lỗ tai của nàng. Nàng điên rồi, sau đó lại bị chặt đứt một chân... Chết ba năm trước... Xem như nàng sống rất lâu..."
Quân Vũ cố hết sức bình tĩnh kể lại chuyện này: "Người ngoài nói tới hoàng gia, nói về tranh đấu trong triều đình, không chỗ nào không dùng. Hoàng hậu Lữ Trĩ của hán cao tổ, vì tranh giành tình cảm, có thể chém đứt tay chân người, tàn nhẫn tới mức nào... Hoàng tỷ tỷ có thể nghĩ đến vị Chu Tình quận chúa bị đối xử như vậy không? Những chuyện đó đã đến trước mắt rồi, nữ chân nhân đã tới..."
"Ta biết." Chu Bội đáp. Những năm gần đây, những chuyện phát sinh ở phương Bắc, đối với dân gian tất nhiên có hạn chế truyền bá nhất định, nhưng đối với bọn hắn, chỉ cần có lòng, đều có thể hiểu rõ.
Quân Vũ nhìn nước sông phía xa: "Mấy năm nay, thật ra ta rất sợ, con người trưởng thành, từ từ sẽ hiểu cái gì là chiến tranh. Một người xông tới muốn giết ngươi, ngươi cầm đao phản kháng, đánh hắn, ngươi cũng chắc chắn sẽ gãy tay đứt chân, ngươi không phản kháng, ngươi sẽ chết chắc., Ta không muốn chết cũng không muốn đứt tay đứt chân, ta cũng không muốn chết như Hinh như vậy, nàng chết rồi... Có một ngày ta nhớ ra sẽ hối hận. Nhưng mấy năm nay, có một chuyện ta sợ nhất trong lòng, trước nay ta chưa từng nói với người khác, Hoàng tỷ, tỷ có thể đoán được là gì không?" Hắn nói đến đây, lắc đầu một cái: "Không phải nữ chân nhân..."
Chu Bội đang nhìn hắn ta.
Quân Vũ trầm mặc một lát, chỉ vào nước sông bên kia: "Vù rào hai năm, quân đội hộ tống ta chạy trốn tới bờ sông, chỉ tìm được một chiếc thuyền nhỏ, hộ vệ đưa ta lên thuyền, nữ chân nhân liền giết tới đây. Hàng ngàn vạn người ngày trước bị thuật phái người giết vào trong sông., Có người dốc sức liều mạng bơi, có người kéo người khác chết đuối, có người dẫn theo người ta...có nữ hài tử giơ cô bé lên, trẻ con bị nước cuốn vào. Ta đứng trên thuyền còn có thể nghe thấy tiếng la hét của cô ấy. Hoàng tỷ, tỷ có biết lúc ấy tâm tình ta thế nào không?"
Quân Vũ trợn tròn hai mắt: "Trong lòng ta cảm thấy... may mắn... ta còn sống, không cần chết." Hắn nói.
Đêm gió thổi qua sườn núi.
"Nhiều năm như vậy, đến ban đêm ta đều nhớ tới ánh mắt của bọn họ, ta bị dọa đến phát mộng, bọn họ bị đồ sát, không phải là cảm giác tức giận, Hoàng tỷ, ta... Ta chỉ cảm thấy, bọn họ đã chết, nhưng ta vẫn còn sống, ta cảm thấy may mắn., Bọn họ đưa ta lên thuyền... Nhiều năm như vậy, ta lấy quân pháp giết rất nhiều người, ta trung thành với Hàn Thế, ta nói với Nhạc Phi, vô số người, chúng ta nhất định phải đánh bại nữ chân nhân, ta cùng đi với bọn họ, ta giết bọn họ là vì kháng kim đại nghiệp. Hôm qua ta mang Thẩm Như Hoa tới, nói với hắn, ta nhất định phải giết hắn., Ta là vì kháng Kim... Hoàng tỷ, ta nói mấy năm hào ngôn hùng ngữ, mỗi tối hôm nay ta đều nhớ tới những lời cần nói, một mình ta luyện tập những lời kia, ta đều đang sợ... Ta sợ sẽ có một người nhảy ra ngoài, hỏi ta, vì kháng tiền, bọn họ phải chết, tướng sĩ lên chiến trường muốn tắm máu chiến đấu, chính ngươi thì sao?"
"Ngày đó tất cả mọi người chết, đều đang nhìn ta, bọn họ biết ta sợ, ta không muốn chết, chỉ có một chiếc thuyền, ta giả vờ giả vịt liền đi lên, tại sao lại là ta có thể đi lên? Hôm nay qua nhiều năm như vậy, ta nói nhiều lời lớn như vậy, mỗi đêm ta tới hỏi chính mình, nữ chân nhân tới, ngươi có gánh nổi không? Ngươi có dám đổ máu không? Có khi ta sẽ cầm lên, muốn chém một đao vào tay mình!"
Quân Vũ nói xong, rút một con dao găm bên hông ra, khoa tay múa chân. Sắc mặt Chu Bội biến ảo, đi hai bước tới, nắm lấy cánh tay trái của Quân Vũ, xốc ống tay áo của hắn lên.
Trên cánh tay không có mặt sẹo, Quân Vũ nở nụ cười: "Hoàng tỷ, một lần ta cũng không hạ thủ được... Ta sợ đau."
"Ngươi, ngươi..." Sắc mặt Chu Bội phức tạp, nhìn vào mắt hắn.
"Chuyện ta sợ nhất, là có một ngày nữ chân nhân giết tới đây, ta phát hiện ta còn biết sợ đau, sợ chết, ta sợ sẽ có một ngày nữa, mấy vạn dân chúng cùng ta bị đẩy đến bờ sông, ta lên chiếc thuyền kia., Trong lòng vẫn còn cảm thấy may mắn vì mình đã sống sót. Ta sợ mình đường đường chính chính giết nhiều người như vậy, sắp tới nơi rồi, cho tiểu cữu tử của mình pháp luật khai ân, ta sợ ta từ chối thẳng thắn giết chết tiểu cữu tử của mình, đến khi nữ chân nhân, ta vẫn còn là một tên nhát gan. Chuyện này ta chưa từng nói với ai, thế nhưng Hoàng tỷ, mỗi ngày ta đều sợ..."
"Ta cái gì cũng sợ..."
Hắn nói tới đây, ánh mắt buồn bã, hốc mắt đã biến thành màu đỏ, hàm răng cũng đã cắn mạnh một cái. Đúng vậy, trên đời này còn có ai mà không sợ, hắn bất quá chỉ là một công tử ca được sinh ra trong hoàng tộc nuông chiều mà thôi. Sợ hãi đổ máu, sợ hãi hi sinh, sợ đánh bại trận chiến, sợ hãi trải qua hết thảy thảm kịch. Mà trước khi khảo nghiệm thực tế đến, ai cũng không biết rốt cuộc mình đã thành ra cái dạng gì.
Đêm hôm đó, hai tỷ đệ hàn huyên rất nhiều, ngày hôm sau trước khi rời đi, Chu Bội đã tìm được người quen, dặn dò nếu chiến sự phía trước nguy cấp, nhất định phải mang quân Vũ từ trên chiến trường xuống. Nàng rời Trấn Giang trở về Lâm An, mà thái tử mềm yếu thủ ở bờ sông này, mỗi ngày lại tiếp tục dùng thiết thạch vây quanh nội tâm của mình.
Giữa trưa ngày thứ mười, Thẩm Như Bạch mười tám tuổi bị chém đầu thị chúng trong Trấn Giang thành, trong phủ Giang Ninh thái tử, tình trạng thân thể của Tứ phu nhân Thẩm Như Hinh ngày càng xấu, giãy dụa ở biên giới sinh tử, đây chỉ là một trận sống chết không đáng kể trên trần thế. Đêm hôm nay Chu Quân Võ ngồi ở bờ sông bên quân doanh, cả một buổi tối không ngủ.
Lúc này, ở phía bắc, đại quân phong phái Đông Lộ của Nhan Tông đã rời khỏi Từ Châu, đang đi về hướng Tỳ Hưu, cách Dương Châu không đến ba trăm dặm.
Xung quanh Dương Châu, Thiên Trường, Nga Lưu Cao Châu, Chân Châu, Thái Châu, Trấn Giang... Lấy bộ lạc Hàn Thế Trung làm hạch tâm, bao gồm hơn tám mươi vạn đại quân Thuỷ sư ở bên trong, chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón quân địch.
Võ Kiến bồi dưỡng mười năm, tháng sáu mươi ba, đại chiến ở Giang Nam bùng nổ.