Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trấn Giang, Trấn Giang, Trấn Giang giao nhau giữa Kinh Hàng Đại Vận Hà.
Chim nước phi hành vượt qua điểm điểm bạch buồm trên mặt sông, bến cảng bận rộn chiếu rọi dưới ánh mặt trời chói chang, người đi tới đi lui, đến gần giữa trưa, thành thị còn đang nhanh chóng vận chuyển.
"Trấn Giang một địa, trăm năm qua đều là trọng trấn phồn hoa, lão sư trong phủ lúc nhỏ nói nó, đầu mối then chốt, Nam bắc thông đạo, ta còn không phục lắm, hỏi chẳng lẽ so Giang Trữ còn lợi hại hơn? Lão sư nói, nó không chỉ có Trường Giang, còn có đại vận hà, võ triều buôn bán phồn hoa, nơi đây trọng yếu. Ta tám tuổi đã tới nơi này, một vòng lớn phía ngoài kia còn không có."
Mặt trời chói chang chiếu xuống, rừng xá xanh biếc trên đỉnh núi phía tây thành chiếu ra bóng cây mát mẻ, khi gió thổi qua đỉnh núi, lá cây rì rào rung động. Bên ngoài rừng đuốc có các loại cỏ dại, từ sườn núi này nhìn xuống, đầu kia chính là cảnh tượng Trấn Giang bận rộn, tường thành nguy nga bao quanh, ngoài tường thành còn có khu cư dân kéo dài mấy dặm, phòng xá thấp bé liên tục vận chuyển ngư thôn trên bờ sông, con đường thông qua phòng xá, dọc theo bờ sông chiếu ra xa.
Núi rừng cao hơn, bên bờ sông xa hơn có một đài cao được đóng quân cùng nhìn kỹ. Lúc này bên cạnh rừng gấm, nam tử cầm đầu tùy ý ngồi trên tảng đá dưới tàng cây, bên cạnh có người trẻ tuổi đi theo, cũng có thị vệ đi theo, xa xa có một đoàn người đang ngồi xe ngựa.
"Võ triều hai trăm năm, Trấn Giang trước mắt thoạt nhìn phồn hoa nhất, mặc dù mấy năm trước, nó còn bị nữ chân nhân đánh vỡ... Kiến sóc hai năm, sưu sơn kiểm hải, như hoa, còn nhớ không. Thuật liệt binh tốc thắng thẳng Dương Châu, ta từ Giang bên kia trốn tới, ở chỗ này quen biết tỷ tỷ của ngươi."
Nam nhân ngồi trên tảng đá vẫn có vẻ thanh tú, nhưng dưới hàm lại súc râu, mặc phục sức viên ngoại bình thường, ánh mắt mặc dù ôn hòa, nhưng vẫn có uy nghiêm của hắn. Đây là Võ Triều Thái tử Chu Quân Vũ, người trẻ tuổi ngồi trên bãi cỏ bên cạnh sắc mặt tái nhợt, nghe hắn nói tới đây, khẽ run, gật đầu một cái.
Người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt tên là Thẩm Như Bạch, chính là tiểu cữu tử hiện giờ của thái tử, thiếp thất thứ ba mà Quân Vũ cưới là đệ đệ của Thẩm Như Hinh. So với sự rối rắm của tỷ tỷ nàng trên phương diện hôn nhân, từ nhỏ chí nhỏ trở thành thân tướng của Quân Vũ tướng cao xa nhìn thấy cực kỳ bình đạm, bây giờ trong phủ một vợ năm thiếp., Nhưng trừ Thẩm Như Hinh ra, trong nhà năm tên thê thiếp còn lại đều là thế gia hào môn. Thái tử phủ Tứ phu nhân Thẩm Như Hinh chính là năm đó Quân Vũ tại sưu sơn kiểm hải đào vong kết bạn tai hoạ, không nói ngày thường sủng ái nhất, chỉ nói là tại Thái tử phủ nhất một vị phu nhân, cũng không quá đáng.
Nhưng hôm nay Thẩm Như Hoa, lại rõ ràng cũng không nhẹ nhõm, thậm chí nhìn vào, cả người phát run, đã rơi vào biên giới sụp đổ.
Quân Vũ nhìn Trấn Giang phía trước, trầm mặc chốc lát.
"Kiến sóc năm thứ hai, đó là tám năm trước, ta chạy trốn tới Trấn Giang, không lâu sau, nữ chân nhân độ sông bắt đầu công thành, ta chạy trước một bước. Sau khi Nữ chân nhân phá thành, mười ngày không bị phong đao, chết gần năm vạn người. Như một nhà Hoa các ngươi, Trấn Giang Tri phủ phái người đưa ra ngoài trước, còn sống, ngươi nhớ không? Năm vạn người..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Quân Vũ nhớ lại trường hạo kiếp trong quá khứ, giơ ngón tay lên, sắc mặt phức tạp hồi lâu, cuối cùng cười quái dị: "Cho nên... thực sự là kỳ quái. Chết mất năm vạn người, nửa tòa thành đều bị đốt sạch, tám năm, ngươi xem Trấn Giang Giang., Phồn hoa thành dạng này, tường thành cũng không cầm được, mọi người đi ra phía ngoài thống trị. Năm nay Trấn Giang tri phủ thô sơ thống trị, nhân khẩu nơi này đại khái bảy mươi lăm vạn... Kỳ quái, bảy mươi lăm vạn người. Nữ chân nhân trước khi đánh nhau, Biện Lương mới trăm vạn người. Có người cao hứng cao hứng báo lên, rất khó hứng. Như Hoa, ngươi có biết vì sao không?"
Thẩm Như Hoa mặt buồn rười rượi, nhìn cơ hồ muốn khóc. Quân Vũ nhìn hắn một lát, đứng lên.
"Ta cho ngươi biết, bởi vì người từ phương bắc xuống, người đến đầu tiên chính là vùng Giang Nam này, Trấn Giang là đầu mối then chốt Nam Bắc, tất cả mọi người đều tụ tập về phía này... Đương nhiên cũng không có khả năng toàn bộ đều đến Trấn Giang, ngay từ đầu ở phía nam có thể đi được rồi..., Về sau người đi về hướng nam rất nhiều, những đại tộc phía nam không cho phép, nói muốn nam nhân về bắc về bắc, xảy ra mấy lần vấn đề lại gây ra tai họa cướp bóc, chết không ít người. Trấn Giang bảy mươi lăm vạn người, sáu mươi vạn đều là dân chạy nạn từ phương bắc trốn tới nhà tan cửa nát, hoặc là kéo nhà mang theo nạn dân."
Hắn chỉ vào phía trước: "Tám năm này, còn không biết đã chết bao nhiêu người, còn lại sáu mươi vạn người, ở chỗ này giống như ăn mày, nhà cửa rậm rạp chằng chịt, đều xây dựng những năm này, bọn họ không ruộng không đất, không có gia sản, sáu bảy năm trước a., Đừng nói là thuê bọn họ đưa tiền, cho dù chỉ là phát cháo loãng đầy bụng, sau đó đem bọn họ làm gia súc ăn uống, đó đều là người lương thiện. Một mực chịu đựng đến bây giờ, chịu không nổi liền chết, chịu đựng được thì ngoài thành đã có phòng ở, không có đất, có một phần cố gắng làm được, hoặc là đi làm binh bán mạng... Rất nhiều người đều như vậy."
"... Tốt hơn so với gia súc." Quân Vũ cười cười với Thẩm Như Hoa: "Ta lén lút xem qua không ít người, so với gia súc thì tốt hơn một chút, bọn họ cũng đã sống qua rồi. Nói, hy vọng thêm vài năm nữa, từ Giang Trữ đến Trấn Giang, từ Trấn Giang đến lúc an, mấy trăm vạn người sống qua cuộc sống như vậy, cho bọn họ một chút đường sống, người giàu, để cho bọn họ làm công, trong nhà có mẫu ruộng, thuê bọn họ trồng trọt..."
Hắn hít một hơi, tay phải nắm lại bên người không tự chủ được lung lay, dừng một chút: "Nữ chân nhân ba lần nam hạ, bắt trung nguyên Hán nhân lấy trăm vạn người, những người kia trở thành nô lệ ở Kim Quốc, người Kim Quốc thật sự coi bọn họ như súc vật để dùng., Người nuôi thịt Kim quốc. Còn võ triều, mất thời gian mười năm của Trung Nguyên, mấy trăm vạn người tan cửa nát, cái gì cũng không có, chúng ta coi bọn họ như súc vật, tùy tiện cho chút đồ ăn., Làm việc a, cày ruộng a, thương sự các nơi thoáng cái liền phồn vinh lên, lâm an phồn hoa, nhất thời không có hai. Có người nói võ triều của ta mất đi Trung Nguyên đau đớn định tận, bởi vậy khó mà phục hưng, đây chính là nguyên nhân quá khó khăn a, như hoa. Chúng ta nhiều hơn cả miệng của Trung Nguyên."
Ánh mắt Quân Vũ nhìn chằm chằm Thẩm Như Bạch: "Nhiều năm như vậy, những người này vốn cũng rất tốt, đang yên đang có nhà của mình, có thê nhi phụ mẫu của mình, Trung Nguyên bị nữ chân nhân đánh tới sau đó., May mắn là cả nhà từ nam sang nhà mất đi gia sản, hơi có chút xóc nảy. Cha mẹ đã không còn, thê tử thê nhi đều đã chết... còn có cha mẹ chết, thê nhi bị bắt đi Kim quốc., Còn lại một người. Như hoa, ngươi biết những người này sống sót là cảm giác gì không? Chỉ một người, còn sống sót, những người khác chết đi, hoặc là biết bọn họ ở phía bắc chịu khổ, cuộc sống qua heo chó không bằng... Trấn Giang cũng có người như vậy nhà tan cửa nát, như hoa, ngươi biết cảm giác của bọn họ sao?"
"Sống không bằng chết..." Quân Vũ đặt tay lên ngực, trong ánh mắt mơ hồ có lệ: "Võ triều phồn hoa, dựa vào nhà tan cửa nát của những người này..."
"Anh rể..." Thẩm Như Hoa cũng khóc lên.
"Nhưng bọn họ còn không biết đủ, bọn họ sợ những tên ăn mày ăn không đủ no mặc ấm, quấy phá cuộc sống yên lành phía nam, cho nên nam nhân về nam bắc người về bắc. Kỳ thực cái này cũng không có gì, như hoa, nghe khí nhân, nhưng thực tế rất bình thường, những người này làm ăn mày, đừng quấy rầy ngày tốt của người khác, bọn họ cũng hy vọng vợ và cha mẹ bình địa thêm vài năm nữa, mười mấy năm, liền kẹp ở một nơi như Trấn Giang này, cũng có thể sống qua ngày... Nhưng thái bình thì không được."
Hắn nói tới đây thì ngừng lại, sau một lát.
"Dương Châu, Trấn Giang một vùng, mấy trăm ngàn đại quân chính là chuẩn bị cho chiến tranh. Tông phụ, tông bổng đánh tới, nhanh chóng muốn đến nơi đây. Như bạch bạch, đánh giặc xưa nay không phải trò đùa, mã mã hổ hổ dựa vào vận khí, là đánh không lại. Lần này nữ chân nhân xuôi nam, nhất định phải lấy được võ triều, đánh không lại, chuyện trước kia từng có còn muốn làm một lần nữa, chỉ là Trấn Giang, sáu mươi vạn người này còn có thể sống được thêm lần thiên hạ thái bình lần nữa..."
"Vì để cho quân đội có thể đánh tới trận này, mấy năm nay, ta đắc tội với rất nhiều người... Ngươi không cần cảm thấy thái tử không đắc tội với người khác, không ai dám đắc tội. Quân đội muốn đi lên, trên triều chỉ tay múa chân muốn xuống, đám quan văn thiếu gì đó, thế gia đại tộc phía sau cũng không vui, thế gia đại tộc không vui, làm quan sẽ không vui., Bọn họ sẽ chậm một bước, mỗi người chậm một bước, tất cả mọi chuyện đều chậm lại... Quân đội cũng không bớt lo, con cháu đại tộc tiến quân muốn có chút chỗ tốt để chiếu cố thế lực trong nhà, ta không cho, bọn họ sẽ dương phụng âm làm trái. Không có chuyện tốt, thế nhân sẽ không chịu làm..."
Quân Vũ cười với Thẩm Như Hoa, ngồi xuống dưới bóng cây, lải nhải đếm từng chuyện khó khăn trên tay, cứ thế qua một hồi, có chim chóc bay qua ngọn cây.
"Mấy năm nay... quân pháp xử trí rất nhiều người, nên lưu lạc, nên giết, thủ hạ của ta, đều là một đám nghịch thần cô thần. Bên ngoài nói hoàng gia thích cô thần nghịch tử, kỳ thật ta không thích, ta thích có chút nhân tình... Đáng tiếc nữ chân nhân không có vị nhân tình..." Hắn dừng một chút, đối với chúng ta lại không có."
Quân Vũ hai tay giao nhau, ngồi ở nơi đó, cúi đầu xuống. Thân thể Thẩm Như Hoa run rẩy, đã chảy nước mắt đã lâu: "Tỷ, tỷ phu... Ta nguyện đi quân đội..."
"Giả vờ giả vịt đưa vào trong quân đội, qua một thời gian nữa lại thay thế, ngươi còn có thể sống."
"Ta, ta sẽ không..."
Quân Vũ nhìn hắn ngắt lời hắn: "Bọn họ cảm thấy bọn họ sẽ nói như vậy."
"Ta, ta chỉ lấy bảy trăm lượng, không có thêm nữa, bọn họ... Bọn họ đều..."
"Bảy trăm lượng cũng là tội chết!" Quân Võ chỉ về phía Trấn Giang: "Bảy trăm lượng có thể giúp cho người ta sống một cuộc sống tốt đẹp cả đời, bảy trăm lượng có thể cho hơn vạn người một mạng, bảy trăm lượng có thể cho bảy mươi sáu ngàn lượng quân phát một năm... Đúng, bảy trăm lượng không nhiều lắm, nếu là hơn mười năm trước, đừng nói bảy trăm lượng, tỷ tỷ của ngươi gả Thái tử, người khác đưa ngươi bảy vạn lượng, ngươi cũng có thể cầm., Nhưng hôm nay, trên tay ngươi có bảy trăm lượng, hoặc là đáng giá một mạng của ngươi, hoặc là trị giá bảy trăm vạn lượng... Chứng cứ xác thực, là có người muốn trêu ngươi, nguyên nhân trêu ngươi là vì bọn họ muốn đối phó ta. Mấy năm nay, Thái tử phủ giết người quá nhiều, còn có người bị nhốt trong lao giết chết. Không giết ngươi, những người khác cũng không giết được."
"Thẩm Như Bạch, chiến tranh không đơn giản như vậy, thiếu chút cũng không được..." Ánh mắt Quân Vũ Tướng nhìn về phía khác, "Hôm nay ta bỏ qua cho ngươi, thủ hạ của ta sẽ phải hoài nghi ta. Ta có thể tha cho tiểu cữu tử của ta, Nhạc Phi cũng có thể tha cho tiểu cữu tử của hắn, Hàn Thế Trung ít nhiều muốn buông tha con gái của hắn, người bên cạnh ta cũng đều có người thân cận như vậy. Những người phản đối ta trong quân đội kia., Bọn họ sẽ đem những chuyện này nói ra, người tin sẽ nhiều hơn một chút, trên chiến trường, người muốn chạy trốn sẽ nhiều hơn một chút, dao động nhiều hơn một chút, người muốn tham ô sẽ nhiều hơn một chút, làm việc sẽ chậm một chút. Từng chút từng chút một gộp lại, cho nên, ta không thể buông tha cho ngươi."
Trong mắt hắn như có nước mắt rơi xuống, nhưng khi quay lại, đã không nhìn thấy vết tích: "Ta có một thê ngũ thiếp, ở chung với tỷ tỷ của ngươi là đơn thuần nhất, tỷ tỷ của ngươi thân thể không tốt, chuyện này đã qua, ta không biết nên như thế nào gặp lại nàng. Tỷ tỷ của ngươi từng nói với ta., Ngươi từ nhỏ đã có tâm tư đơn giản, đứa bé ngoan, nhờ ta chiếu cố ngươi nhiều hơn, ta có lỗi với nàng. Trong nhà ngươi nhất mạch đơn truyền, cũng may vị cô nương có quan hệ thân thiết với ngươi đã có bầu, đợi đến khi hài tử xuất thế, ta sẽ đón hắn tới... Phải chăm sóc hắn như con ruột, ngươi có thể... yên tâm mà đi."
Quân Vũ ngay từ đầu nói đến tỷ tỷ của đối phương, trong giọng nói còn có vẻ do dự, đến phía sau đầu dần dần trở nên chém đinh chặt sắt. Gã nói xong lời này, ánh mắt không nhìn Thẩm Như Hoa nữa, hai tay chống đầu gối đứng lên.
Những năm gần đây, mặc dù chuyện gì cũng thấy là thiết huyết sát phạt, trên thực tế, năm này Quân Vũ cũng chỉ mới hai mươi bảy tuổi. Hắn vốn không phải độc đoán tính cách chuyên hành thiết huyết nghiêm khắc, kỳ thật là vì thời cuộc bức bách, không thể không chưởng cục như vậy. Thẩm Như Hinh bảo hắn hỗ trợ chăm sóc đệ đệ, trên thực tế Quân Vũ cũng là thân phận đệ đệ, đối với việc dạy bảo tiểu cữu tử cũng không có bất cứ tâm đắc nào. Lúc này nghĩ lại, mới chân chính cảm thấy đau lòng.
Về phần Thẩm Như Hoa kia, hắn năm nay vẻn vẹn gần mười tám tuổi, vốn gia giáo còn tốt, thành hoàng thân quốc thích sau đó hành sự cũng không khoa trương, mấy lần tiếp xúc, Quân Vũ đối với hắn rất có hảo cảm. Nhưng tuổi trẻ Mộ Dung, Thẩm Như Bạch yêu một nữ tử trong Tần Lâu., Tiền vật trong nhà lại không nhiều lắm, người xung quanh ở chỗ này mở ra lỗ hổng, qua lại mấy phen, giật dây Thẩm Như Hoa nhận lấy bảy trăm lượng bạc, chuẩn bị chuộc thân cho nữ tử kia. Sự tình chưa thành, liền bị vạch trần ra, việc này trong lúc nhất thời mặc dù không ảnh hướng đến dân chúng tầng thấp, nhưng ở tầng thượng của quân chính, cũng đã truyền ra.
Không ai phát biểu ý kiến đối với điều này, thậm chí không ai nói những lời bất lợi đối với thái tử trong dân chúng, nhưng thực tế Quân Vũ da đầu tê dại. Việc này đang là thời điểm mấu chốt để chuẩn bị cho trận chiến, để bảo đảm toàn bộ hệ thống vận hành, quân pháp nơi đây tập trung sức lực để thanh lý đám ngựa gây hại., Những kẻ tham lam chuyển vận hệ thống phía sau, lần lượt cung cấp gian thương, trong quân doanh phía trước có giam cầm quân tư, bán quân lương cho tướng lãnh, lúc này đều xử lý một nhóm lớn, ở giữa tự nhiên có tất cả con cháu thế gia.
Nếu bỏ qua Thẩm Như Hoa, thậm chí người khác còn che giấu giúp, như vậy sau này nhiều hay ít người đều sẽ bị trói thành một khối. Chuyện tương tự, những năm gần đây không chỉ cùng một chỗ, duy chỉ có chuyện này, khiến hắn cảm thấy khó xử nhất.
khoát tay một cái, trên đời này đông đảo sự tình, thoạt nhìn vẫn như trước đây vận hành. Nhưng mà những người chết kia đang nhìn hắn, hắn biết rõ, khi tất cả binh sĩ đối mặt với địch nhân trên chiến trường, có một số thứ, sẽ không giống lúc đó.
Hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi, mặc dù Thẩm Như Hoa cầu xin tha thứ, hắn cũng không để ý tới. Nhưng mà đi ra mấy bước, người trẻ tuổi phía sau cũng không mở miệng cầu xin tha thứ, sau lưng truyền đến tiếng khóc, sau đó là thanh âm Thẩm Như Hoa quỳ trên mặt đất dập đầu, Quân Vũ nhắm mắt lại.
"Thiên hạ lưu vong..." Hắn gian nan nói tiếp: "Nói lại thì... nguyên bản là sai lầm của Chu gia chúng ta... Chu gia trị quốc vô năng, khiến cho thiên hạ phải chịu tội... Ta trị quân vô năng, bởi vậy trách phạt ngươi rất nặng... Đương nhiên, trên thế giới này, có người tham ô mấy chục vạn lượng mà không chết, có người lấy đi bảy trăm lượng liền giết không tha, cũng luôn có người cả đời chưa từng thấy qua bảy trăm lượng, đạo lý khó mà nói rõ được. Hôm nay ta... Hôm nay ta chỉ bảo đảm ngươi..."
Hắn dừng một lúc lâu: "Ta cam đoan với ngươi, đợi nữ chân nhân đánh tới, ta lên chiến trường... Nhất định phải cùng nữ chân nhân chảy hết giọt máu cuối cùng, bất luận thân phận ta thế nào, tuyệt đối không qua loa lấy trộm."
Quân Vũ cũng không tăng thêm ngữ khí, đơn giản nói hết những lời này. Thẩm Như Hoa gào khóc, Quân Vũ đi lên xe ngựa, cũng không thèm nhìn ra ngoài một cái, phân phó xa giá đi đến quân doanh bên kia.
Ngày hôm nay là tháng sáu mươi năm đầu tháng, quân Nữ Chân Đông đã hoàn thành tu chỉnh ở Từ Châu, ngoại trừ gần ba mươi vạn chủ lực ra, lại triệu tập gần ba mươi lăm vạn quân Ngụy Tề của các nơi Trung Nguyên, một mặt truy kích vây tiễu trừ đội ngũ Tây Tiến của Lưu Thừa Tông, một mặt bắt đầu tụ tập về phía Dương Châu.
Lúc này tại Trấn Giang, Dương Châu một vùng, thậm chí cả khu vực lân cận, chủ lực Hàn Thế Trung đã tịch trợ giúp Thủy Võng Giang Nam mấy năm chuẩn bị phòng ngự, tuy năm đó Hộ Tông Phó Hải có lực lượng sưu sơn kiểm biển, nhưng sau khi công phá Từ Châu, vẫn không có tùy tiện tiến lên., Mà là mưu đồ trợ giúp thủy sư ngụy trang Tề quân tiến công. Trung Nguyên quân đội mặc dù tốt xấu lẫn lộn, hành động chậm chạp, nhưng hai bên Kim Vũ chính thức khai chiến, đã là chuyện xảy ra trước mắt, ngắn thì ba, năm ngày, nhiều không quá một tháng, song phương tất nhiên sẽ triển khai quy mô lớn giao phong.
Ban đêm trước khi đại chiến bắt đầu, Trấn Giang vẫn có đèn đuốc sáng trưng. Đôi khi Quân Vũ đứng bên bờ sông đen kịt nhìn tòa thành cô quạnh này, có đôi khi cả đêm không cách nào ngủ được.
Ban ngày có rất nhiều chuyện, đa số là công việc, tự nhiên cũng có loại việc riêng của Thẩm Như Hoa. Muốn xử lý xác định tháng sáu sơ mười. Buổi tối ngày Sơ Bát vốn nên tọa trấn lâm kinh thành, Chu Bội từ kinh thành chạy tới.