Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đủ loại tin tức lướt qua trùng trùng điệp điệp núi, truyền về phía bắc.
Vân Trung phủ lúc này cũng gọi là đại đồng, giữa tháng năm chính là thời tiết sắc trời tốt nhất, gió thổi qua thành đều mang theo khí tức thanh sảng thoải mái, là hạch tâm của "Kim Quốc" mà Tông Hàn trị lý là "Tây Triều đình", Vân Trung phủ mang theo công thần, quý tộc tụ tập. Tuy theo đại quân Nam chinh xuất phát, bên trong Kim Quốc càng lúc càng nghiêm khắc, nhưng ở tầng thượng của xã hội, trước mắt chính là thời điểm kết giao tiệc chiêu đãi.
Tại xung quanh thành trì có rất nhiều trạch phủ cùng biệt uyển, yến hội to to nhỏ nhỏ mỗi ngày đều tiến hành, ngươi vừa mới hát tan ta đăng đài. Trong một năm này, trong Kim Quốc quý tộc, chí hướng phần lớn đều đã xuất phát theo quân đội, lưu lại các loại tóc bạc, đám đệ tử ăn chơi trác táng, cũng gặp phải thời tiết tốt nhất để chiêu đãi khách bằng, vung tiền như rác, là thủ đoạn thể hiện thực lực của rất nhiều người trẻ tuổi thể hiện ra.
Phía nam thành Vân Trung phủ, một tòa nhà rộng rãi mà phong cách cổ xưa, gần đây trở thành giới giao dịch mới quý giá. Đây là một hộ gia đình vừa mới tới Vân Trung phủ không lâu, nhưng lại có nội tình thâm thúy cùng tích góp, tuy là người từ bên ngoài đến, trong thời gian ngắn đã khiến rất nhiều người trong Vân Trung phủ chú ý.
Nhà này đến từ Trung Nguyên.
Tề thị nhất tộc do đại nho Tề thị cầm đầu đã từng chiếm giữ Võ Triều Đông, năm ngoái theo chân định dời đến Vân Trung. Đối với thế gia đại tộc, tục ngữ có nói, ba đời ăn thịt bốn đời xem văn chương, gia tộc bình thường bất quá giàu có ba đời, Tề gia lại là đại thị tộc giàu có đời thứ sáu, thứ sáu, thứ bảy.
Mặc dù đối với quý tộc tích quân công mà nói, có ít người vô thức không coi Võ Triều ra gì, nhưng cao tầng Kim Quốc vẫn là có chí hướng dành cho Tề gia đủ lễ ngộ. Đối với cao tầng Kim Quốc mà nói, lập tức được thiên hạ dễ dàng, đến bây giờ mới được như bây giờ., Trị trị thiên hạ ngay lập tức trở thành một vấn đề, nhị đại Kim Quốc bị mục nát, vấn đề khó khăn cũng nằm ngay trước mắt đám người khai quốc. Mặc dù trên lưng ngựa đánh thiên hạ, tính cách người lỗ mãng đông đảo, nhưng người chân chính có kiến thức cũng đã bắt đầu nhìn thấy những chuyện này.
Bởi vậy Tề Huyên nhận được đãi ngộ cực lớn, một bộ phận lão đại tọa trấn trong trấn vân thường xuyên đem hắn đi hỏi đối sách, chuyện trò vui vẻ. Mà đối với người trẻ tuổi tính cách vô cùng nóng nảy của Kim Quốc nhị đại mà nói, mặc dù không ưa nhìn nhiều đến mức Tề gia được đề cao, nhưng người trẻ tuổi Tề thị đối với việc nghiên cứu về hưởng lạc, lại muốn vượt xa những đứa con ngu xuẩn của những nhà giàu mới nổi này.
Thứ nhất là thứ nhất, mặc dù mọi người ngoài miệng nói không cần, nhưng những ngày qua Tề gia người đọc sách tổ chức yến hội chất lượng cao, vẫn là nhanh chóng chinh phục và dẫn dắt triều lưu hưởng lạc trong thành, trong lúc nhất thời trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người. Đến tháng năm, đã có rất nhiều con cháu quý tộc Kim Quốc cùng đám người trẻ tuổi Tề gia bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Bắt đầu từ tháng này, theo một ít báo cáo nhanh chóng từ phía nam truyền đến, Tề gia cùng cao tầng Kim quốc cùng đi thăm hỏi tiệc rượu trở nên long trọng hẳn lên, thậm chí cử hành mấy trận lễ vật long trọng chúc mừng. Nguyên nhân là bởi vì năm ngoái phát sinh Chân Định phủ, bức bách Tề gia lên Bắc thượng trận ám sát kia.
Trong trận ám sát do quân đội Hoa Hạ thúc đẩy lên, hai đứa con trai của Tề Huyên, một đứa cháu trai, cả một bộ phận thân tộc bỏ mạng. Bởi vì phản kim thanh thế hung mãnh, Tề Huyên lớn tuổi chỉ có thể dời cả tộc sang Bắc. Thế nhưng năm xưa Lương Sơn Đồ Tô gia, Trữ nhân Đồ đều san bằng toàn bộ Lương Sơn, lúc này Hắc kỳ đồ Tề gia, Tề Huyên tích uy nhiều năm làm sao chịu bỏ qua?
Một mặt ở phía bắc, một mặt vận dụng sức ảnh hưởng phối hợp với Kim quốc của mình đối đầu với quân Hoa Hạ. Đến đầu tháng ba tháng tư, đại danh phủ rốt cục thành bị phá, quân Hoa Hạ bị cuốn vào trong đó, cuối cùng toàn quân bị diệt., Sau khi giết hơn bốn ngàn tù binh Nhan Xương, từng nhóm từng nhóm bắt đầu chém giết. Tề Huyên nghe được tin tức này, vui mừng quá đỗi lại rơi lệ già nua tung hoành, hai đứa con trai ruột của hắn cùng một đứa cháu trai bị thích khách của Hắc Kỳ quân giết chết, lão nhân hận không thể đồ sát toàn bộ Hoa Hạ quân, thậm chí giết Ninh Nghị, đem tất cả nữ tử trong nhà đều gia nhập kỹ viện mới tốt.
Lúc này đại thù báo một chút, nhưng cũng đáng ăn mừng. Một mặt trắng trợn ăn mừng, mặt khác, Tề Huyên còn đưa tới mười vạn lượng bạc cho Nhan Xương nhà xa xa của Liêu Dương., Hắn viết một phong thư cho Nhan Xương, thỉnh cầu đối phương phân ra một bộ phận tù binh Hoa Hạ quân đưa về trời, hắn giết chết để an ủi con cháu trong nhà. Trong năm tháng, thư tín hoàn mỹ của Nhan Xương Hân Nhiên đã tới, suy nghĩ hành hạ đám cừu nhân này như thế nào, Tề gia cũng đã nghĩ rất nhiều cách.
Trong bầu không khí như vậy, lão nhân cũng không biết, Yến Thanh so với Âm Ảnh của phủ chủ Chân Định phủ ám sát, thậm chí còn ác độc hơn so với tâm ma Ninh Nghị của Lương Sơn, lúc này đã bao phủ xuống Tề gia.
Chỉ huy mấy xe quả rau tiến vào hậu viện Tề gia, người bán hàng rong áp xe thương lượng vài câu với quản sự Tề phủ, tính toán tiền bạc. Không lâu sau, đoàn xe lại ra khỏi hậu viện, người bán hàng ngồi trên xe, cười hì hì trên mặt mới hiện ra vẻ lạnh lùng.
Đoàn xe chạy đến chợ, người bán hàng rong ghé qua đường phố, đến một tiểu viện yên tĩnh, mới quay đầu cởi râu mép nơi khóe miệng, đến lúc này, sắc mặt hắn cũng trở nên u ám. Đây là Thang Mẫn Kiệt, sắc mặt âm trầm cũng là màu bình thường mấy ngày sau khi hắn nghe thấy hậu viện đại danh phủ báo về trận chiến này.
Đi vào trong phòng, vẻ u ám trên mặt hắn thoáng rút đi, Lư Minh phường đã ở trong phòng: "Thế nào? Gần đây sắc mặt ngươi không tốt lắm."
"Sự tình đại danh phủ, thật thảm." Thang Mẫn Kiệt thẳng thắn nói.
Lư Minh Phường trầm mặc một lát: "Có một số việc, cuối cùng không phải là ngươi và ta có năng lực ngăn cơn sóng dữ. Vẫn là câu nói kia, trong lòng ngươi quá nóng nảy, chú ý thân thể. Mặt khác, chú ý ẩn tàng. Ta biết, hành động lúc trước của ngươi có chút kịch liệt, một bộ phận người đã chú ý tới ngươi."
Từ khi Nữ chân nhân dự bị Nam chinh bắt đầu, Thang Mẫn Kiệt dùng thủ đoạn cấp tiến lục tục làm vài đại sự, đầu tiên kích thích hán nô khởi nghĩa, để Sử Tiến Nam Hạ đưa danh sách gian hán, về sau lại âm thầm dẫn dắt, lại uy hiếp quan viên kim nhân, chuẩn bị quân lương cho nam hạ, sau đó lại liên hợp với Kim quốc bộ ăn chơi quyền thế lại để bán quân tư...
Một mình hắn làm chuyện to nhỏ nhỏ, không có khả năng dao động toàn bộ chiến cuộc phía nam, nhưng bởi vì thủ đoạn cấp tiến, có mấy lần lộ ra dấu vết danh hiệu " hê hề" này, nếu như nói khi sử tiến lên bắc, vẫn chỉ là một danh hiệu vô cùng bình thường không có gì lạ của Vân Trung Phủ., Đến bây giờ, danh hiệu này đã được giới thiệu trong danh sách truy nã của cao tầng, cũng may mấy tháng nay, Thang Mẫn Kiệt lại thu liễm, để cho tiếng gió bên ngoài hơi thu lại.
"Ừm, ta biết trốn tốt mà." Lời khuyên của bằng hữu và chiến hữu, khiến cho Thang Mẫn Kiệt khẽ mỉm cười: "Hôm nay có chuyện gì vậy?"
"Đại hỉ sự."
"Hả?" Lô Minh Phường hiếm khi nói chuyện như vậy, lông mày Thang Mẫn Kiệt hơi giật giật, chỉ thấy ánh mắt Lư Minh phường phức tạp, nhưng đã thật tâm cười ra. Hắn nói ra hai chữ: "Trị Mai."
"Đã tìm được!?" Thang Mẫn Kiệt đột nhiên ngẩng đầu, Lư Minh Phường cười gật đầu.
"Tìm được rồi, tìm được rồi...còn chưa chết, nàng còn có một đứa bé, còn chưa chết, bây giờ đang ở Liêu Dương, ta chuẩn bị đi qua..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lư Minh Phường ngữ khí đã khắc chế, nhưng trong vẻ tươi cười, sự hưng phấn vẫn còn trong lời nói. Thang Mẫn Kiệt cười rộ lên, nắm đấm đập lên bàn: "Tin tức này tốt quá, là thật sao?"
"Hơn phân nửa là thật. Một khi xác nhận, ta sẽ lập tức an bài các nàng xuôi nam..."
Hai người nói về việc này, ở trong phòng cười đến mức giống như hài tử vậy. Chiếm Mai, toàn bộ tên đều là Vương Chiêm Mai, đây là cái tên mà năm đó khi Thái Nguyên Thành bị phá, hắn canh giữ ở bên cạnh Tần Thiệu cùng tiểu thiếp, những năm gần đây hắn tìm kiếm trên danh sách của Hoa Hạ quân vẫn luôn xếp hạng đầu.
Nói đến chuyện này, hai người mừng rỡ một hồi, đối với hai mẹ con hơn mười năm qua rốt cuộc sống sót như thế nào. Lư Minh phường không mở miệng, Thang Mẫn Kiệt cũng chưa từng nhắc tới.
Qua một hồi, Lư Minh Phường nói: "Chuyện này là đại sự không thể để xảy ra sai sót, ta đi Liêu Dương, sự tình bên này liền phải toàn quyền giao cho ngươi. Đúng rồi, lần trước ngươi nói, người Tề gia muốn ép mấy huynh đệ Hoa Hạ quân tới nơi này..."
"Ta sẽ an bài tốt, ngươi yên tâm đi." Thang Mẫn Kiệt trả lời một câu, sau đó nói: "Ta sẽ chúc mừng trên dưới Tề gia."
"..." Nghe ra Bất Tường khí tức trong lời nói của Thang Mẫn Kiệt, lại nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, Lư Minh Phường hơi ngẩn người, sau đó cũng không nói gì thêm. Thang Mẫn Kiệt hành sự cấp tiến, rất nhiều thủ đoạn đã được chân truyền của Ninh Nghị thao túng lòng người mưu đồ độc ác. Lư Minh phường cũng không phải là đối thủ của hắn, đối với loại thủ hạ này, hắn cũng chỉ có thể nhìn đại cục, còn lại không nhiều chuyện khoa tay múa chân.
"Không nói chuyện còn lại." Dừng một chút, Lư Minh Phường vỗ vai hắn: "Chuyện nên làm, ngươi đều rõ ràng, vẫn là câu nói kia, phải cẩn thận, phải bảo trọng. Thiên hạ đại sự, người trong thiên hạ gộp chung một chỗ mới có thể làm được, ngươi... cũng đừng nóng lòng."
"Ta hiểu rồi." Thang Mẫn Kiệt cười nói: "Bên phía ngươi là việc lớn, có thể bảo vệ cốt huyết của đại công tử Tần gia, mấy năm nay chắc chắn các nàng cũng không dễ dàng gì, ngươi thay ta hành lễ với vị phu nhân kia."
"Có."
Nói xong những lời này, Thang Mẫn Kiệt từ biệt Lư Minh Phường, đợi đến lúc ra khỏi viện tử, y ngửa đầu lên, hít một hơi thật sâu. Mặt trời ấm áp, có tin tốt truyền đến, hôm nay thật là một ngày tốt lành.
Hắn lại nghĩ tới Tề gia.
Thật vui vẻ.
....
Là lúc giết người.
Thân thể trần trụi...
Ở phía bắc, khi Lô Minh phường nhận được tin tức của Vương Chiêm Mai, Tây Nam Đại Thủy vẫn còn đang gào thét.
Nước sông liên miên trút xuống, cơn mưa lại tạnh.
Chạng vạng tối, trong lều cỏ bên bờ Mang Giang, mấy ngày nay Ninh Nghị và Thành Chu Hải vẫn đồng hành chờ mưa ở đây giảm bớt. Lúc nhàm chán, Ninh Nghị đưa cho hắn một cái đậu tằm đã từng xào.
Thành Chu Hải không phải đến để vỡ đê, gã đến để bàn chuyện làm ăn. Tuy rằng có thể đánh vỡ đê gã cũng sẽ làm, nhưng mục đích chủ yếu vẫn là đại biểu cho Chu Bội và Ninh Nghị nói chút ít sự việc thực tế.
Rất nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên phủ trưởng công chúa và quân Hoa Hạ tiếp xúc. Thủ hạ của Thành Chu Hải là người phụ trách việc đàm phán cụ thể với bộ lạc tham mưu của Hoa Hạ quân, mà giữa Ninh Nghị và Thành Chu Hải thì cần phải nói nhiều hơn. Đương nhiên, mấy ngày nay hai người đàm luận với nhau phần lớn là một số việc vặt.
Bên phía Tây Nam, tình hình trong nhà Ninh Nghị, y lo lắng cho tương lai hài tử, đánh nhau với đại danh phủ ở phía bắc, tình huống của Vương Sơn Nguyệt và Chúc Bưu. Mà trong miệng của thành chu hải, phần lớn mọi người đều nhắc tới tình huống mười năm sau khi Ninh Nghị rời đi, tình huống của phủ tướng quân, phủ công chúa, tình huống giữa công chúa và phò mã...
"... Ai, thế giới chính là như vậy, tiểu hài tử muốn lớn lên, đại nhân muốn biến thành già, lão nhân sẽ chết, cảnh còn người mất nha..."
"Lâm An thành so với Biện Lương trước kia còn phồn hoa hơn, ngươi không đi xem thử, đáng tiếc..."
"Lâm An Lâm An, tạm thời an toàn một chút, tên cũng không may mắn gì, tiếp theo sẽ có thứ các ngươi phải chịu...Mấy ngày nay đều đang trị thủy, bằng không ta dẫn ngươi đi Tập Sơn xem một chút, cho ngươi cảm thụ cái gì gọi là công nghiệp phồn hoa... Thuỷ ngoài xưởng giấy đã không thể uống rồi."
"Lúc trước đã cảm thấy, cái tên miệng này của ngươi lúc nào cũng mới mẻ, nghe cũng nghe không hiểu, ngươi như vậy rất khó ở chung người khác a."
"Tính cách cực đoan một chút, ta thật có lỗi với ngài."
"Sau khi ngươi giết Cảnh Hàn Đế, ta lại cảm thấy không có gì lạ. Như ngươi nói, không phải bệnh thần kinh, cũng không thể làm loại tâm sự này."
Nước mưa từ bên cạnh lều như tấm rèm rơi xuống, hai người dập đập đậu tằm, chà chà chà xát. Nói đến chuyện này, Ninh Nghị không nhịn được nở nụ cười, cười đến mức toàn thân run rẩy: "Tên khốn kiếp kia, lúc ta lên triều lão Thành có biết hắn đang nói gì không... Ta đâu có nói với người, ta học cho ngươi nghe đây..."
Hắn học lại lời nói của Chu Ngọc điện Kim Loan ngày đó một lần, thành chu hải dừng dập đầu đậu tằm, ngửa đầu thở dài. Loại lời vô tội này hắn dù sao cũng không dễ tiếp, chỉ trầm mặc một lát, nói: "Nhớ không, mấy ngày trước ngươi động thủ, ta đã từng đi tìm ngươi."
"Ừm... Tông không rõ đã phát hiện ra chuyện gì. Người của ta giết hắn, khi đó ngươi cũng cảm thấy ta muốn động thủ rồi đấy." Ninh Nghị gật đầu: "Đúng là muốn động thủ."
"Ta tưởng rằng ngươi muốn đối phó với Thái Kinh hoặc là Đồng Quán, hoặc là còn phải nói lại với Lý Cương, hơn nữa ai thì người đó... Ta đều chịu được, muốn cùng ngươi làm một trận." Thành Chu Hải cười cười: "Không ngờ ngươi lại làm ra loại chuyện này."
"Khi đó nói cho ngươi biết, đoán chừng ta sẽ không sống tới hôm nay."
"Ừm." Thành Chu Hải gật đầu, bỏ một hạt đậu vào miệng: "Năm đó nếu biết, nhất định ta sẽ nghĩ cách giết ngươi."
"Hiện tại thì sao?"
"Bây giờ... giết ngươi có tác dụng gì?" Thành Chu Hải nói: "Như ngươi đã nói, thiên hạ của Nho gia có vấn đề, Lý tần muốn giết ngươi cũng có đạo lý của hắn. Nhưng ta không muốn, ngươi đã bắt đầu rồi, lại làm cái khay lớn như vậy, ta càng muốn xem ngươi đi cuối cùng có hình dạng gì, nếu như ngươi thắng, theo như lời ngươi nói, ai thức tỉnh, người người bình đẳng, cũng là chuyện tốt. Nếu ngươi bại, chúng ta cũng có chút kinh nghiệm."
"Thành huynh rộng rãi."
"Chỉ là có chút nản lòng thoái chí thôi." Chu Hải dừng lại một chút. "Nếu lão sư vẫn còn, người thứ nhất muốn giết chính là ta, nhưng lão sư đã không còn, những lời giải thích kia của hắn, gặp phải khốn cảnh, bây giờ cho dù chúng ta có đẩy ra, chỉ sợ cũng khó mà phục chúng ta. Đã không dạy học, những năm này ta làm đều là chuyện thực sự, đương nhiên có thể nhìn thấy, chư vị trên triều... Thúc thủ vô sách, đi tới phía trước, ngược lại học quân võ của ngươi."
Hắn đặt một hạt đậu vào miệng: "Chỉ là con đường Quân Vũ quá mức cứng rắn, hậu hoạn bên ngoài vừa tan, cũng khó hơn được lâu dài. Bên phía ngươi... ta lại không hiểu lắm, cũng không cần quá hiểu..."
Thành Chu Hải nói tới đây, hai đầu lông mày rủ xuống, kỳ thật có vẻ mỏi mệt. Mặc dù trước kia được Tần Tương Nguyên đánh giá là thủ đoạn ngoan độc không cố kỵ, nhưng ở bên này Thành Chu Hải, một người chủ tâm lớn nhất chính là dòng dõi Tần Mục của lão sư. Tần Tương Nguyên bị hãm hại, cuối cùng bị lưu đày trên đường, muốn nói trong lòng Chu Hải không có hận ý, đó là điều không có khả năng.
Nhưng mà nâng Võ Triều lên lại là thứ quan trọng nhất trong tư duy của Tần Thìn, giống như hắn nói, trước khi Ninh Nghị tạo phản nếu như thẳng thắn thẳng thắn với hắn, thành chu hải mặc dù trong lòng có hận, cũng sẽ lập tức làm Ninh Nghị, đây là đạo thống của Tần Kế Nguyên, nhưng bởi vì quá độ không hề cố kỵ, trong lòng bản thân thành chu hải, ngược lại không có đạo thống của mình.
Sau khi Tần Tương Nguyên chết đi, đường đi như thế nào, đối với hắn mà nói không rõ ràng nữa. Mẫu Tổ năm nọ sau khi chết, bọn người Minh Minh, Khang hiền cũng đi theo con đường Quân Vũ đi tương đối cấp tiến, Thành Chu Hải Phụ tá Chu Bội, thủ đoạn làm việc của hắn tất nhiên là cao minh, nhưng mục tiêu trong lòng cũng từ bảo vệ Võ Triều dần dần biến thành bảo vệ đôi tỷ đệ này. Mặc dù có chút ý nghĩa, nhưng đây là một trong hai chuyện, cuối cùng lại có chút khác biệt.
Một phen náo loạn đầu năm mới làm Chu Ung rối loạn tâm tư, nhưng sau khi nội tâm bình tĩnh trở lại, Chu Bội cũng đành phải thừa nhận lần này Nữ Chân Nam chinh chiến thế cục võ triều yếu thế, rốt cuộc cũng phái thành chu hải phái tới, quyết định âm thầm tiến hành trao đổi lợi ích nhất định với thế lực Hoa Hạ quân. Đây cũng là do kẻ thù bên ngoài tập kích tiên hạ, về phương diện Chu Bội có thể yên lòng, đã cố gắng hết sức rồi.
Chu Ung Lai có bối cảnh Hồ Lai, Thành Chu Hải thoáng biết một chút, nhưng trước mặt Ninh Nghị, tự nhiên sẽ không đề cập tới. Hắn chỉ đại khái nhắc tới ân oán những năm gần đây của Chu Bội cùng phò mã Cừ Tông có liên quan, nói đến Cừ Tông thông minh giết người, lúc xử lý Chu Bội, Ninh Nghị nhẹ gật đầu: "Tiểu cô nương cũng trưởng thành rồi."
Thành Chu Hải nhìn Ninh Nghị: "Công chúa điện hạ đã không còn là tiểu cô nương... Lại nói tiếp, lần gặp mặt cuối cùng của ngài với điện hạ, ta biết mà."
"Hả?"
"Vậy là ngươi đi Lương Sơn trước đó rồi, tại Biện Lương, điện hạ thiếu chút nữa bị cái đó... Cao Mộc Ân nhẹ nhàng, kỳ thật là do ta làm. Về đêm hôm đó, nàng cáo biệt ngươi, trở về thành thân..."
Tiếng đậu tằm rắc rắc vang lên, Ninh Nghị gật đầu: "Ừm, nói như vậy đã nhiều năm rồi."
"Công chúa điện hạ nàng..." Thành Chu Hải muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, "Được rồi, không nói chuyện này nữa..."
"Chuyện của nàng ta đương nhiên là biết." Chưa từng phát giác ra thứ mà Chu Hải muốn nói, Ninh Nghị chỉ tùy ý nói: "Không nói đến chuyện tổn thương hòa khí, đã nhiều năm như vậy, một mình nàng thủ tiết không giống nhau, không thể tìm một nam nhân thích hợp sao. Những trưởng bối các ngươi làm không đúng."
Thành Chu Hải cười ra tiếng: "Với thân phận của điện hạ, làm sao mà tìm được, ai dám tới đây? Điện hạ mà dám tìm ai? Hơn nữa ngươi cũng đã nói rồi, chuyện của điện hạ mà ngươi cũng biết, lúc hai bên đánh nhau, ngươi thả tin tức ra thì làm sao bây giờ?"
Ninh Nghị bật cười: "Xem thường người khác đúng không? Loại chuyện này ta cam đoan, nhất định sẽ không làm."
"Không phải còn có nữ chân nhân sao."
"... Vậy cũng đúng."
Nói đến Nữ Chân, hai người đều trầm mặc một lát, sau đó mới chuyển đề tài.
Sắc trời âm u, trong mưa to, nước sông phía trước nổ vang, nhìn như tùy ý tán gẫu, nhưng kỳ thật hai bên đều rõ ràng, thành chu hải đi tới Tây Nam một bước này, cực kỳ gian nan. Tuy rằng toàn bộ sinh ý vẫn như cũ tiến hành trong bóng tối, nhưng đây đã là sự hy sinh và cố gắng lớn nhất mà Chu Bội đã buông bỏ khúc mắc trong lòng, mà tiền đề là hi sinh cùng cố gắng, là vì trận thiên địa lật ngược này, đã gần ngay trước mắt.
Ngay lúc bọn họ đang nói chuyện phiếm, Tấn Địa Lâu Uyển đốt cháy toàn bộ uy thắng thành, nàng cùng với Ngọc Lân mang theo quân đội bước vào trong núi, nhìn lại thì khắp thành là khói lửa. Mấy ngàn Hoa Hạ quân và cả mấy vạn quân thủ thành của Từ Châu, sau khi ngăn cản thế công của mấy người Ngột thuật mấy tháng, cũng bắt đầu rút lui chủ động xung quanh. Chiến dịch Lương Sơn ở phía bắc vừa chạm vào thế cục như vậy chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ.
Kế tiếp, bọn người Quân Vũ tọa trấn, Nhạc Phi, Hàn Thế trung, Tương Dương, phòng tuyến trấn Giang, phải giao đấu với ba mươi vạn đại quân ở phía đông con đường Nữ Chân.
Có gần hai trăm vạn quân đội nhét vào trong phòng tuyến kéo dài ngàn dặm này, bọn họ chính là vì ngăn cản hai nhánh đại quân của nữ tử mà đến, nhưng mà khảo nghiệm thời khắc này, đối với sức chiến đấu của quân đội võ triều, trong lòng tất cả mọi người đều đang toát mồ hôi.
Trong tháng 5, nước sông nước sông gầm thét rơi xuống, mặc dù trong mưa to khắp núi, dập đầu chào hỏi chuyện phiếm với đậu tằm, giữa mũi hai người mỗi ngày ngửi được, kỳ thật đều là mùi thuốc súng tràn ngập trong mưa gió.
Cứ như toàn bộ thiên địa.
- đều đang bốc cháy.