Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trung tuần sáu tháng năm, hoàng hà phương bắc, bầu trời thay đổi luân phiên mưa rơi. Trên mặt đất, từng tòa thành trì, bầu không khí âm u mà xơ xác tiêu điều.
So với Trung Nguyên mười năm trước, bây giờ những người sinh sống trên mảnh đại địa đã không còn nhiều nữa. Đại lượng thôn trang cùng đất đai đã gần như hoang vu, nhà cửa bằng đất, gạch thàng hoặc cỏ tranh cũng ở giữa tan nát và mưa dầm, con đường bị tu sửa lâu năm, đám người chạy nạn lung lay khắp nơi, ven đường có người chết đói, xác khô gầy gò.
Quân đội nghiễm nhiên như lưu dân lúng túng, điều động từng tòa thành trì. Tại một khu vực đường Đông Bắc, đường Đông Hà Bắc, đội quân vượt quá hai mươi vạn đã bắt đầu tập kết ở khu vực phụ cận Lương Sơn, tạo thành một vòng vây lớn và vòng vây.
Cuộc chiến đại danh phủ vẫn còn dư vận, chiến hỏa mới đã chuẩn bị từ lâu rồi.
Đương nhiên, đối với việc Nhan Xương chủ đạo tấn công đại danh phủ, không chút sơ hở, mấy chục vạn quân vây khốn Lương Sơn Thủy Đàm đã hơi hỗn loạn và không trật tự. Lúc trước Nhan Xương dùng ba vạn tinh nhuệ trấn chiến cuộc, đợi tới khi Quang Vũ quân và Hoa Hạ quân liều mạng phá vòng vây, Nhan Xương tuy lo lắng ứng phó, nhưng toàn quân dưới thế tấn công như Quang Vũ quân và Hoa Hạ, Đạp Chu cũng sinh ra thương vong rất lớn.
Bây giờ, bất quá hai vạn người nữ chân quân cần áp chế một phần tư thế cục Trung Nguyên, đối với chiến đấu vây khốn Lương Sơn, có thể phái ra đốc chiến giả liền không nhiều, mà hai mươi vạn quân điều động cùng tụ tập, đối với những hán quân nguyên bản tư duy thiếu thốn này mà nói., Cũng có gánh nặng cực lớn, sau khi đến gần Lương Sơn, những quân đội này đánh cá đánh cá cướp bóc, ngoại trừ khiến cho dân chúng xung quanh lầm than, phong tỏa toàn bộ phòng tuyến ngược lại khó mà tạo thành tác dụng thực chất.
Đối với tình huống như vậy, Nhan Xương cũng đã tới toàn lực của hắn, chậm rãi điều động thuyền, tương lai có thể phát động tiến công với toàn bộ Lương Sơn cũng đã có thể đạt tới mục tiêu. Bất luận những hán quân này tư thái tiêu cực cỡ nào, hơn hai mươi vạn người nhào về phía mấy vạn phụ nữ và trẻ em già yếu trên đảo., Tóm lại là có thể đem Hoa Hạ quân, Quang võ quân cuối cùng giết chết. Mà ở bên hắn, mặc dù cũng có thể tùy ý chém giết hoặc thay thế tướng lĩnh của hán quân mới, nhưng dưới tình huống quân đội nữ chân không đủ, đánh tới đánh lui đổi lui, có thể có được ý nghĩa cũng không lớn.
Nghe nói, có một số ít quân nhân đang lục tục ẩn về Lương Sơn. Cũng may một mẻ hốt gọn.
Hai mươi vạn người đánh mấy vạn phụ nữ và trẻ em già yếu, nếu còn có thể thua, vậy phải đổi lấy một nhóm tiếp theo đánh, dù sao ở nơi này trưng binh, cũng hao hết huyết khí Hán nhân Trung Nguyên, Nhan Xương cũng không để ý muốn nhét vào trong đó bao nhiêu người.
Mười hai ngày tháng năm này, thời tiết từ âm dần dần chuyển sang sáng, bên cạnh một bụi cỏ lau bờ nam Lương Sơn Đào, có một đội xe dọc theo con đường gập ghềnh đi tới. Đội xe phía trước cưỡi ngựa là một gã tướng lãnh hình dáng bình thường không có gì lạ, râu tóc bạc trắng tướng lĩnh., Thân hình hắn mặc dù nhìn vẫn rắn chắc, nhưng mặc dù mặc trang phục tướng quân, xem ra vẫn không cứng rắn chút nào. Khi đoàn xe đến bên bờ sông, một nam tử bên cạnh tướng quân bước nhanh vài bước, thổi lên tiếng huýt sáo, liền có mấy chiếc thuyền nhỏ từ trong lau sậy chạy tới.
Nam tử huýt sáo có dáng người trung đẳng, bộ dạng xem ra cũng không đáng chú ý, nhưng là làm " Lãng Tử" Yến Thanh dịch dung. Nhìn thấy thuyền nhỏ tới, trong xe ngựa phía sau, có một nữ tử áo dài vén rèm xe lên, đó là mặc dù đã hơn ba mươi tuổi, khí chất lắng đọng lại càng thêm trong trẻo.
Nàng từ nhỏ đã có tuệ nhãn phật tâm, rất nhiều sự tình thấy rõ ràng, những năm gần đây mặc dù lo lắng thiên hạ, trằn trọc chạy trốn, tâm chí lại càng rõ ràng không mơ mộng. Điều này cũng làm cho nàng mặc dù đến bây giờ thân hình vẫn như thiếu nữ thanh lệ, nhưng trong ánh mắt lại có thanh tịnh sau khi thấu triệt thế sự. Thượng Thiện Như Thủy, nàng hơn ba mươi tuổi càng giống một viên thủy tinh.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Lão tướng quân bên này nhìn sang, đã lâu không chớp mắt, thẳng đến khi Yến Thanh từ bên kia về tới, chắp tay với hắn: "Hoàng tướng quân, lúc trước đắc tội." Vị tướng lĩnh tên là Hoàng Quang Đức này mới thở dài: "Không đắc tội, đi nhanh đi, sau này không quen biết." Trong giọng nói của hắn, có chút tiếc nuối, cũng có chút thông suốt.
Sư phụ cũng đi tới: "Hoàng tiên sinh, cảm ơn."
"Ai, thôi, thôi..." Hoàng Quang Đức liên tục phất tay: "Làm phiền các ngươi rồi, từ nay về sau tốt nhất không nên nhìn thấy."
"Từ nay về sau, chúng ta không quen biết Hoàng tướng quân." Có vài bóng người từ trên xe ngựa phía sau đi ra, người dẫn đầu nói câu này. Người này trên đầu quấn khăn lụa, một vết sẹo dữ tợn nổi lên, giữa hai mắt vẫn lộ ra manh mối, da tróc thịt bong, rất là đáng sợ. Hoàng Quang Đức nhìn hắn một cái rồi lập tức chuyển động, trong miệng ghét bỏ: "Chuyện lớn kia."
"Chỉ là mặt trời khác nhau mỗi người tự chiến đấu, trên chiến trường gặp được, Hoàng tướng quân vẫn phải bảo trọng. Đương nhiên, nếu có gì cần giúp đỡ, khụ khụ... Vương mỗ tuyệt đối không chối từ." Người nói chuyện tuy bị vải mỏng quấn đầu, nhưng dáng vẻ lại có vẻ trang nghiêm., Chỉ là trong khi nói chuyện đã ho hai tiếng, hiển nhiên thương thế vẫn còn. Đi theo bên cạnh hắn là một nữ tử cao gầy mặc nam trang, trên mặt mang sát khí, lại gãy tay trái, chỉ là từ hình dạng có thể thấy rõ ràng, nữ tử này chính là Hỗ Tam Nương.
Phía sau bọn họ, đi theo hơn mười tên hán tử hoặc bị thương hoặc tàn phế, nhưng rất nhiều người mặc dù trên người có thương tích, lúc này vẫn như cũ hiện ra một cỗ túc sát chi khí kinh người. Những binh sĩ từ Tu La Trường quay về này không bao lâu liền lục tục lên thuyền.
Lý sư cùng Hoàng Quang Đức ở bên cạnh hàn huyên một hồi, Hoàng Quang Đức cưỡi ngựa, thủy chung vẫn chưa từng xuống, sau đó sư phụ cũng đã lên thuyền lễ rồi. Khi thuyền nhỏ khởi động, Yến Thanh vẫn còn ở bên bờ, cùng Hoàng Quang Đức nói vài câu.
Đêm công phá vòng vây của đại danh phủ, Yến Thanh làm công tác phía sau, nhưng nguy hiểm không kém tiền tuyến, cũng may hắn võ nghệ cao cường, rốt cục trở thành nhóm người thoát hiểm đầu tiên. Sau này hắn liên hệ với đám người Lư Tuấn Nghĩa dưỡng thương ở phía sau, bắt đầu việc cứu viện đồng bạn., Trước đó vài ngày sư cô nương truyền ra tin tức, nói nàng dự bị gả cho Hoàng Quang Đức này làm thiếp, lại nói rằng đã cứu vài người, Yến Thanh liền hiểu rõ ẩn tình trong đó, hai ngày trước lén lút đi theo Hoàng Quang Đức, chuẩn bị ra tay với đối phương.
Ai ngờ khi thật sự muốn xuống tay, mới phát hiện Hoàng Quang Đức cũng không có quá nhiều đề phòng, hắn dẫn Yến Thanh đi gặp Lý sư phụ giấu trộm, lúc này mới phát hiện trong biệt uyển của Lý sư sư, còn giấu trộm một bộ phận Quang Vũ quân, còn có thương binh của Hoa Hạ quân, điều này khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là nhìn thấy Vương Sơn Nguyệt và Hỗ tam nương.
Đôi phu thê này vậy mà còn chưa chết, đối với hai nhánh quân đội phản kháng mà nói, thật sự là quá kinh hỉ. Mà Hoàng Quang Đức lúc này lại ẩn giấu vợ chồng Vương thị, mạo hiểm có thể đoán được, Yến Thanh Tâm biết mình không thể lại động thủ với Hoàng Quang Đức nữa., Sư phụ sợ rằng phải liên lụy mình, ai ngờ cùng Hoàng Quang Đức tán gẫu một hồi, mới biết trong lòng người này đúng là nhanh chóng đưa đám người Lý sư sư cùng Vương Sơn Nguyệt đi. Hắn trong lúc nhất thời giấu kín những người này đã mạo hiểm lớn, nếu giấu Lý sư phụ ở ngoại trạch, sau này chẳng phải lúc nào cũng có thể chết sao.
Hoàng Quang Đức nói như vậy, nhưng đến lúc này, Lý sư thượng đã lên thuyền, lập tức lão nhân nhìn bóng người kia đi xa, ánh mắt thật lâu chưa từng dời đi, Yến Thanh liền biết rõ trong lòng người này, đối với Lý sư thật sự cũng có tâm tư.
"Hoàng tướng quân đã không nỡ như thế, sao không mang theo quân đội lên Lương Sơn đi?" Yến Thanh nói ra những lời này, trong lòng thầm mắng mình thiếu sót, cũng may Hoàng Quang Đức ở bên cạnh chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Cùng các ngươi lên Lương Sơn, chẳng phải đi chịu chết? Các ngươi còn có thể sống được mấy ngày?"
Yến Thanh cúi đầu sờ sờ mũi, liền không khuyên nữa.
Lúc này ánh mặt trời từ trên mặt hồ chiếu xuống, cỏ lau gần đó phiêu đãng, sư phụ từ trên thuyền đứng dậy, thi lễ với bên này một cái. Hoàng Quang Đức nhìn thân ảnh này, khẽ phất tay.
Sự phồn hoa của món ăn hơn mười năm trước vẫn còn trước mắt, khi đó, hắn một đường cử hành trong kỳ thi, đến kinh thành du lịch, mặc dù muốn bổ khuyết sự tình cũng không thuận lợi, nhưng buổi sáng sớm hôm trước, vẫn như cũ là trí nhớ diễm lệ sáng tỏ nhất trong lòng hắn.
Nữ chân nhân đến, Biện Luân luân hãm, Trung Nguyên ngày một tan vỡ, phòng ốc cũ kỹ, phòng ốc đổ nát ven đường, là hắn nhìn thấy rõ ràng hiện trạng trong mắt, nếu hơi không cẩn thận, cũng sẽ là dáng vẻ ngày mai của hắn.
Cách xa nhau hơn mười năm, Lý sư mang trên người vẫn là cảm giác võ triều tốt nhất, đáy lòng Hoàng Quang Đức sa sầm ở đây, hắn một mặt cự tuyệt Lý sư sư, một mặt từ chối Lý sư sư, một mặt lại không kiên định ở trong chiến trường, sau khi cứu được người, đáy lòng lại lo lắng khi nào sẽ xảy ra chuyện. Nữ chân nhân sát khí hán quan viên đến, thì không chút khách khí, mà thời gian càng kéo dài, cho dù là người bên cạnh, khả năng cũng không đáng tin cậy.
Chính vì vậy, hắn căn bản không dám đụng tới Lý sư phụ, trước không nói nữ nhân này thuộc tâm ma Ninh Nghị, nếu thật sự cưới nàng làm thiếp, trước mắt hắn muốn hỗ trợ Hoa Hạ quân và Quang Vũ quân, hắn cảm thấy là đi chịu chết.
Tại bờ nước bên cạnh lau sậy lay động, hoàng quang đức tướng quân tuổi gần năm mươi nhìn đạo thân ảnh kia biến mất ở xa xa trong hà quang, giống như hơn mười năm qua một mực vẫn luôn vung vẩy cái khác. Quay đầu lại, hắn cần phải đối mặt, là tương lai thảm liệt giống tất cả mọi người.
Yến Thanh thở dài, đi về hướng khác, mặc dù đối với kẻ tâm ngoan thủ lạt mà nói, trên phương diện Hoa Hạ quân còn có thể dùng bí mật như vậy để uy hiếp vị Hoàng tướng quân này. Nhưng trong thế cục trước mắt, đối phương đã làm rất nhiều chuyện, Hoa Hạ quân cũng chỉ có thể ghi tạc lòng tạ ơn như vậy vào trong lòng mà thôi.
Mưa lớn kéo dài liên tiếp mấy ngày, trong tầm mắt chỉ thấy một bờ xa xa không thể với tới, có một vài bóng người đẩy bè gỗ xuống, bắt đầu xuyên qua đường thủy đi về phía Lương Sơn.
Đội thuyền nhỏ bên này cũng chạy về phía Lương Sơn, thuyền nhỏ cuối cùng, Lý sư phụ ngồi khoanh chân, nhìn lại phương hướng lúc này. Những ngày qua, nàng vốn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng hiến thân, nhưng Hoàng Quang Đức đã đưa ra lựa chọn, khiến nàng cảm thấy thổn thức.
Đối với người tên Hoàng Quang Đức này, ngoại trừ cảm kích nàng tự nhiên không có nhiều cảm tình hơn, đến lúc này, ngoài cảm khái nàng cũng thở dài một hơi, Hỗ Tam Nương bên cạnh tới hỏi chuyện tình cảm của nàng: "Ngươi thật sự thích họ Trữ kia sao? Hắn cũng không phải là người tốt... Còn nữa, nếu ngươi thích, ngươi đi Tây Nam đi."
Sư phụ kéo một ống tay áo của nàng, cũng chỉ cười cười. Nàng yêu thích Ninh Nghị? Trước kia đã từng là vậy, bây giờ tới tuổi này, gặp quá nhiều chuyện, cũng không phải giới hạn mà trở nên tương đối mơ hồ. Thiên hạ đại loạn, quá nhiều người chết ở trước mắt., Nàng muốn làm việc, cũng bất quá chỉ là nữ tử yếu ớt trói gà không chặt, khắp nơi cầu xin, thậm chí quỳ xuống người nào đó, nếu thật muốn gả cho người đó, để đổi lấy tính mạng càng nhiều người, sư sư cảm thấy... kỳ thật chính mình cũng không để ý.
Nhưng khi quay đầu lại, nếu thật sự nói là thích - nàng đương nhiên là thích. Đó là rất đạm bạc yêu thích, khi chuẩn bị gả cho Hoàng Quang Đức, nàng cố ý năn nỉ tin tức tình báo của nhân viên Hoa Hạ quân ở phía Tây Nam, bây giờ trong lòng bình tĩnh trở lại, có thể yên lặng suy nghĩ, khi Ninh Nghị ở Tây Nam biết tin tức này sẽ có cảm xúc như thế nào đây?
Nhưng nghĩ như vậy, trong lòng nàng lại cảm thấy rất thú vị.
Đội tàu chạy một đoạn thời gian, xa xa trong tầm mắt, lại có một hàng bè xuất hiện, đánh ám hiệu xa xa, vậy mà như là người một nhà, đợi đến khi đi hết rồi, sư phụ đột nhiên đứng lên, nàng đột nhiên phát hiện, trên bè đối diện đang đứng, ngoại trừ thành viên của Quang Vũ quân và Hoa Hạ quân, cũng có Chúc Khang Nghĩa và Lư Tuấn Nghĩa.
Tám trăm dặm hồ nước Lương Sơn, tuy cũng có sóng gió, nhưng xưa nay thuyền nhỏ cũng có thể qua, đối diện tuy là bè gỗ nho nhỏ, trên người Già Bưu buộc băng băng đứng ở trên đỉnh đầu, nhưng thần khí vẫn như cũ hiển hiện. Đầu thuyền nhỏ bên này, toàn bộ đầu thuyền đều bị bao phủ bởi Vương Sơn Nguyệt cất cao giọng nói: "Mấy ngày trước, bên kia phường mới có kiếp tù cao thủ, có phải là hai người các ngươi không?"
"Vậy còn phải nói, Thương Bưu ca ngươi đã vô địch thiên hạ từ lâu rồi, mai phục dưới kia làm sao ngăn được ta... Ài, còn có sự phối hợp của vị Lư tùy tùng này... Ồ? Đầu bánh bao này ngươi là yêu quái gì vậy?!"
Vương Sơn Nguyệt tuy rằng bị thương bao trùm đầu, nhưng lời nói không thay đổi, Chúc Bưu lớn tiếng nói rõ ràng là trêu chọc, sư phụ đã nở nụ cười ở đuôi thuyền. Bên này, Vương Sơn Nguyệt ngạo nghễ hừ một tiếng, đưa tay bắt đầu kết băng vải quấn trên đầu.
Đợi đến khi băng vải được cởi bỏ, chỉ thấy Vương Sơn Nguyệt vốn nhìn trên khuôn mặt mỹ lệ như nữ tử có một vết sẹo kéo dài xuống, lúc này da thịt vẫn như cũ không khép lại, đập vào mắt dữ tợn không thôi. Vương Sơn Nguyệt nói: "Bị thương một chút." Trong lời nói có chút tự đắc thần khí, trên bè gỗ bên kia có người nhìn bộ dáng khổ sở vốn có., Lúc này lại nở nụ cười. Thật ra, Vương Sơn Nguyệt từ nhỏ đã khổ não vì hình dạng của mình thiên về âm nhu, trước mắt một đao phá tướng, hắn không những không buồn, ngược lại đối với vết sẹo dữ tợn của mình có chút hài lòng.
Chúc Bưu ngẩn người, sau đó ôm bụng cười ha hả, cười đến không ngậm miệng lại được: "Ha ha ha ha, ngươi cũng có hôm nay... " Gã cười như vậy, những người còn lại cũng cười theo, Vương Sơn Nguyệt cùng người trên thuyền bên này cũng nhịn không được cười rộ lên.
Đối với sự tình Hỗ Tam Nương chặt đứt một tay, đám người Chúc Bưu cũng không để ý, cười hì hì nói: "Tương lai có thể học đao pháp từ Đỗ Sát, hắn chỉ có thể chặt đứt một tay mới trở nên lợi hại như vậy."
Chỉ chốc lát lại nói: "Vợ chồng các ngươi tương lai hành tẩu trong rừng xanh, có thể đặt tên là 'Thiên Tàn Địa Khuyết', ha ha ha ha ha..."
Lời trêu chọc không tiết tháo này, các tiếng cười vang lên trên mặt nước, nếu không biết nội tình bên trong, còn tưởng rằng bọn họ đại thắng trở về.
Đội tàu một đường đi về phía trước, qua một hồi, trên mặt hồ có một chiếc thuyền lớn lái tới, mọi người liền lần lượt lên thuyền lớn kia. Xa xa, Lương Sơn trong vũng nước tiến vào tầm mắt, trên đảo nhỏ, một loạt Chiêu Hồn Phiên to lớn đang lay động tung bay., Trên mặt nước có dấu vết giấy tiền. Chúc Bưu cùng Vương Sơn Nguyệt đứng ở đầu thuyền, Chúc Bưu nhìn Vương Sơn Nguyệt một cái, một tay đẩy đối phương bay ra ngoài. Hắn đứng ở đầu thuyền vẫn còn kiêu ngạo, cũng vào lúc này, có người ở mạn thuyền hô to: "Mọi người xem, bên kia cũng có người."
Một bên tầm mắt, lại có mấy chiếc thuyền nhỏ từ xa đi tới, người trên thuyền dùng sức lắc cánh tay - đó cũng là mọi người từ bên ngoài trở về. Người trên thuyền cười ha hả chào hỏi, sư phụ cũng đang cười, đột nhiên nước mắt tuôn rơi. Trong khoảnh khắc này, người trên thuyền cười lớn, sư phụ cũng cười, đột nhiên nước mắt giàn giụa., Nhìn thấy những cây cờ trắng tung bay trên đảo, nàng bỗng nhiên cảm thấy tựa như có vô số chiếc thuyền nhỏ đang từ bốn phương tám hướng trở lại trên đảo nhỏ này, đó là hàng ngàn hàng vạn anh linh đang đứng dưới sự dẫn dắt của tiếng cười và chiến trống, đang hướng về nơi đây.
—— Về nhà.