Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chiến tranh đất Bắc vẫn còn tiếp tục, phía nam cũng không thái bình.
Sau khi tin tức đại danh phủ chi chiến truyền đến Tây Nam, lại qua vài ngày, mưa to lúc rơi lúc tạnh, thủy vị Kính Giang tăng cao, cũng đã tiến vào Kỳ Côn Bằng.
Tuy trong lòng đang vướng bận trận chiến ở phía bắc Hoàng Hà, nhưng bắt đầu từ thế nước nhanh chóng bắt đầu. Đội ngũ Ninh Nghị và Hoa Hạ quân cũng tiến về phía trước.
Ở hậu thế xem ra, bình nguyên thành đô bình nguyên là quốc gia của Thiên phủ, nhưng hàng năm đối với nơi này nguy hại lớn nhất chính là thủy tai. Đáy sông từ ngọc chồng sơn khẩu tiến vào bình nguyên, từ tây hướng đông nam mà đi, là địa đạo trên mặt đất treo sông dưới lòng đất., Nước sông so với bình nguyên chênh lệch gần ba trăm mét, vì vậy lúc bắt đầu ở đô bình nguyên liền trị nước, đến thời kỳ Tống triều trong lịch sử, trị thủy mới lên hệ thống, sau khi sông cắt thành hình, đã giảm bớt áp lực lớn của nước ở nơi này, Thiên Phủ mới dần dần nổi danh.
Nhưng cho dù như vậy, đến thế kỷ thứ hai mươi, bình nguyên thành đô bình đã từng phát sinh hai lần thủy hoạn đặc biệt. Kính Giang cùng hạ du giang tràn lan lệnh cho toàn bộ bình nguyên trở thành Trạch Quốc. Lúc này cũng vậy, nếu như Kính Giang thủ không nổi, một năm tiếp theo, cuộc sống trên bình nguyên này, đều sẽ tương đối khổ sở, trong thời gian ngắn Hoa Hạ quân nghĩ ra sông, liền trở thành si nhân nói mộng chân chính.
Mà trước mắt, Hoa Hạ quân đối mặt không chỉ là thiên tai uy hiếp, đối với Hoa Hạ quân khống chế hiện trạng Đô Bình nguyên, bộ phận tình báo sớm đã bị Võ Triều âm thầm phá hư tin tức về Đê Khuyết Giang.
Kế chế tạo nước lũ, nước dâng ba quân, trong miệng rất nhiều thư sinh Võ Triều có thị trường, năm đó khi nữ chân nhân công yến tiệc, quyết Hoàng Hà lấy ý định đánh lui địch liền chuyển qua đầu nhiều người, cũng không phải là bí mật gì lớn. Hoa Hạ quân sơ thành đô bình nguyên chiếm cứ., Nếu thật sự gặp phải lũ lụt, kế tiếp một hai năm như là mang theo một cái bao tải lớn, bởi vậy, mặc dù nhìn qua nói giật mình, nhưng nếu thật sự có người làm việc, vậy tuyệt đối không có gì là lạ.
Một mặt là phải chống lại thiên tai, mặt khác hi vọng tiết kiệm một sự kiện lớn tăng thêm nền tảng thống trị cũng không vững chắc, tuần hoàn bốn tháng tư, toàn bộ các bộ bộ phận chính trị của quân đội thứ năm Hoa Hạ đều được điều động, đồng thời điều động bốn vạn quân nhân cùng một lần., Phát động gần năm vạn dân chúng trong thôn huyện Dũng Giang tham gia công tác kháng Hồng Cố Đê —— trên thực tế, tuyên truyền vào hai tháng trước đã bắt đầu làm rồi, bốn tháng nước thế gia tăng, Hoa Hạ quân cũng gia tăng quy mô phát động, Ninh Nghị tự mình lên tiền tuyến tọa trấn., Trên phương diện trưng dụng dân công và công việc quản lý tuyên truyền, cũng coi như là vận dụng toàn bộ gia sản, lần này sau khi kháng lũ, một ít lương thực Hoa Hạ quân chiếm lĩnh thành đô bình nguyên, cũng coi như tiêu gần hết.
Nhưng động tác lớn như vậy khiến dân chúng xung quanh liên hợp lại, cảm nhận được quân kỷ nghiêm túc và thống trị nước lũ của quân đội Hoa Hạ, đương nhiên cũng có lợi. Tiền tuyến chủ yếu là quân đội., Có kinh nghiệm trị nước làm phụ, mà vì sự liên kết nhanh chóng của các nơi, đối với dân chúng không lên tiền tuyến cốĐề, phân công nhân viên quản lý đến các thôn huyện liền phát động bọn họ sửa chữa và khai thác con đường, cũng coi như là để lại một khoản tài sản cho tương lai.
Trong bốn tháng, trên bầu trời bình nguyên mỗi ngày đều tối tăm mờ mịt, mưa to thỉnh thoảng rơi xuống. Ninh Nghị tìm mấy gian nhà ở gần huyện thành ở ven sông tọa trấn., Cũng là vì muốn uy hiếp đám tôm tép nhãi nhép trong trận thiên tai này. Tin tức bên ngoài mỗi ngày đều tụ tập về bên này, bốn tháng mười chín, Nhan Xương ở phía bắc Hoàng Hà hoàn thành càn quét đại danh phủ, nhanh chóng triển khai tin tức tiếp theo.
Nước hồ Lương Sơn, Quang Vũ quân và vạn gia đình Độc Long Cương Cương, quân đội trấn thủ quân đội hiện tại chỉ có hơn hai ngàn người.
Cách đó mấy ngàn dặm, cho dù sốt ruột bốc cháy, cũng không làm nên chuyện gì. Thời khắc nhận được tin tức, đoán chừng mấy chục vạn hán quân bị Nhan Xương bức bách đã sắp hoàn thành tập kết.
Bất quá, đến tháng tư hai mươi ba, có tin tức tốt hơn truyền đến.
Sau trận đại chiến đại danh phủ, những người may mắn còn sống sót lần lượt xuất hiện tung tích, xung quanh hồ nước Lương Sơn, hoặc mấy trăm người xây dựng, hoặc hơn mười người, thậm chí một mình sống sót bắt đầu lục tục xuất hiện. Những người sống sót mặc dù không nhiều, nhưng rất nhiều tin tức, làm cho người ta thổn thức.
Những người này, có người sống qua hoang sơn dã lĩnh do Nữ thật sự phong tỏa nửa tháng, mới gian nan đột phá phòng tuyến, có người trọng thương mà may mắn không chết, chiến hữu phần lớn đã chết, có người thất lạc, có người bị bắt, trên người bọn họ đều có thương tích, nhưng dần dần, lại hướng về đây tụ tập.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Một số người bị địch nhân hoặc dân chúng phụ cận trợ giúp, một số ít thành viên lực lượng sưu núi được thả qua, cũng có thành viên Quang Vũ quân hoặc Hoa Hạ quân sau khi bị thương lại bị dân chúng phụ cận che giấu, đợi đến bước tiếp theo của Nhan Xương là tin tức công kích Lương Sơn truyền đến. Những người này rốt cuộc không thể đợi được nữa, rất nhiều người chính là mang thương thế vẫn như cũ chưa lành, chạy về phía Lương Sơn.
Điều này cũng thật kỳ quái, trong mười năm chinh phục Trung Nguyên của nữ chân nhân, lúc đầu cảm xúc phản kháng của mọi người từng tăng vọt trong một thời gian ngắn, nhưng dần dần, phần lớn những người phản kháng đều chết đi, những người còn lại bắt đầu chết lặng. Đến lúc này dưới chân nam, quang vũ quân tấn công đại danh phủ, người chính thức hưởng ứng không nhiều. Mà trong đó, nhất là đối với Hoa Hạ quân cờ, đại bộ phận người ôm cũng không phải là thiện cảm.
Trong mắt thế nhân, sự tồn tại của Hoa Hạ quân, mặc dù thoát thai từ Hán nhân, đặt tên là Hoa Hạ, nhưng tuyệt đại bộ phận người Trung Nguyên chỉ sợ sẽ chỉ đem bọn họ coi thành nhân vật Tu la giống hệt như nữ chân nhân. Bởi vậy, ở Trung Nguyên, Hoa Hạ quân vẫn không có bất kỳ cơ sở nào.
Nhưng mà, sau thảm bại của phủ đại danh, ít nhất có rất nhiều người trên vùng đất phía bắc Hoàng Hà, tựa hồ... ít nhất cũng đã bắt đầu tiếp nhận bọn họ.
Đại danh phủ cuối cùng còn có Quang Vũ quân và Hoa Hạ quân hỗ trợ, tổng cộng có gần ba vạn người, đoán chừng lúc này không có bất cứ ai có thể thống kê được con số hi sinh nào, nhưng chí ít cũng phải hơn một nửa, mấy ngàn người bị bắt, thảm liệt đồ sát đã bắt đầu. Những người sống sót - không biết còn bao nhiêu người sống sót... Dần dần trở về, hướng về phía Lương Sơn tham dự vào một cuộc chiến khốc liệt hơn.
Giống như ánh sao.
Bốn tháng hai mươi bảy, danh sách tướng lĩnh xác định hi sinh dần dần được báo lại, đám tù binh ở trong từng tòa thành trì bị tàn sát kịch liệt cũng được ghi chép trở về. Lúc này nước sông Kính Giang đã càng ngày càng mãnh liệt, các bộ lạc Hoa Hạ quân dàn xếp ngăn chặn lũ lụt, các bộ phận tình báo tình báo lại tin tức liên quan tới các địa phương có thế lực thân võ chuẩn bị đề cáo, từng cái sàng lọc.
Đến đầu tháng năm thứ tư, một loạt lời đồn đãi chuẩn bị làm loạn vỡ đê đã được chứng thực, cầm đầu là Thành đô bản địa Đại Nho Trần Tung. Trần thị vốn là tộc Xuyên Thục Thục Vọng, sau khi quân Hoa Hạ chiếm lĩnh bình nguyên thành bình nguyên, một bộ phận thân sĩ trốn thoát khỏi nhà họ Tề., Trần gia lại chưa rời đi, đợi đến xuân tụ năm nay bắt đầu, Trần gia cho rằng thủy hoạn của Kính Giang có thể tạo thành ảnh hưởng đối với quân Hoa Hạ, thế là âm thầm câu thông một phần giang hồ hào hiệp, hiểu đại nghĩa, chuẩn bị vào thời điểm thích hợp ra tay.
Trần Tung Nguyên cho rằng chuyện này khổ sở nhất là chuyện tâm lý, ai ngờ lần này đến Kỳ Lân, tổng cộng Hoa Hạ quân xuất động toàn bộ dân chúng, tuy rằng cũng phát động rất nhiều dân chúng, nhưng vẫn đề phòng người trông coi và tuần tra xung quanh cực kỳ nghiêm mật. Đến tháng năm tháng sau khi Hoa Hạ quân vào nhà khống chế được tất cả mọi người, Trần Tung đã chuẩn bị lượng lớn hỏa dược còn chưa nghĩ ra chỗ nào để ra tay.
Bắt Trần thị nhất tộc cực kỳ bè phái hành động, thanh thế khá lớn, Ninh Nghị đi theo trấn giữ. Bắt Trần Tung là một chỗ biệt uyển cách Trần thị nhất tộc không xa Ly Giang, Ninh Nghị gặp vị lão nhân râu tóc bạc trắng này —— hai người trước đó đã mấy lần gặp mặt, lần này, lão nhân không còn ngây ngốc vô thần như trước kia nữa, ở trong thính đường đem Ninh Nghị chửi ầm lên một trận.
Ninh Nghị kéo ghế ngồi phía trước, lẳng lặng nghe hắn mắng xong.
Giao tiếp với nho sinh trước kia —— đặc biệt là đối với thư sinh sĩ trẻ tuổi —— Ninh Nghị thích cùng đối phương tâm bình khí hòa tranh luận một phen, nhưng lần này, hắn không có hứng thú tranh luận, tự tử các loại đạo giả, Tiền Hi Văn, Tần Tương, dòng dõi Tần hiền, Khang hiền, Vương Giả Tùng mà hắn chưa từng gặp qua... Đối với người tâm tồn tử chí, tranh luận liền mất đi ý nghĩa.
Hắn chỉ nghiêm túc nghe lão nhân mắng xong, rồi mới mở miệng: "Mười ngày sau, ngươi và người nhà của ngươi sẽ tiến hành thẩm vấn trước mặt mấy ngàn người, có tội thì nghiêm, đối với yêu cầu vỡ đê, đến lúc đó hẵng nói."
Trên đường trở về, Đại Vũ dần dần biến thành Tiểu Vũ. Giữa trưa, đám người Ninh Nghị đang nghỉ ngơi tại dịch trạm trên đường, phía trước có ba kỵ sĩ khoác áo tơi đi tới, nhìn thấy đám người Ninh Nghị, xuống ngựa vào tiệm. Người phía trước cởi áo tơi, lại là một cô gái dáng người cao gầy, nhưng lại là mỹ nhi trước giờ đều vì Ninh Nghị xử lý việc vặt, nàng mang đến một ít tin tức ở phía Bắc.
Lúc này, theo thời gian trôi qua, một ít tin tức phụ cận Lương Sơn, thậm chí đại danh phủ đã bắt đầu trở nên rõ ràng, một số người chết tin được xác minh, bao gồm cả Từ Trữ, Hô Ngôn, đám người Nhiếp Sơn hi sinh lặp đi lặp lại xác nhận, nhưng cũng có Tần Minh, Lệ gia áo giáp, Tiết Trường Công các tướng lĩnh, đã trở về Lương Sơn. Nhóm tướng lĩnh đầu tiên cùng binh sĩ trở về có hơn bốn ngàn người, xem như là chủ lực chính thức bảo vệ lưu lại trong cuộc chiến đột phá của Đại Danh Phủ.
Bởi vì sau nửa tháng phong tỏa và càn quét Nhan Xương, một bộ phận quân đội cùng binh sĩ bị đánh cho cực tán, những binh sĩ này lần lượt trở về hoặc là không thể trở về sợ rằng có thể, hơn nữa số lượng hẳn là không lớn.
"Nói cách khác...Gần ba vạn người, nhiều nhất chỉ còn lại sáu nghìn người..." Trong phòng dịch trạm, nghe mỹ nhi báo cáo đơn giản, Ninh Nghị thì thào nói nhỏ.
"Có rất nhiều người bị bắt, người ở bên kia đang trù tính cách cứu viện."
"Đừng nghĩ nữa, Nhan Xương cũng không phải là người chết. Gia hỏa làm việc ổn thỏa ổn thỏa, công khai giết người chính là muốn câu cá." Lương Sơn khẩn cấp, đến mấy ngày này, tin tức lại bắt đầu trở nên rõ ràng. Nhân viên tình báo tiền tuyến lần lượt truyền đến rất nhiều tin tức. Thế cho nên mấy tờ giấy tình báo đều lít nha lít nhít viết chữ, Ninh Nghị vừa nhìn đã nhíu mày lên tiếng.
Chỉ trong chốc lát, Ninh Nghị liếc nhìn nàng, khẽ cười khổ: "Ngồi đi. Chuyện hai ngày nay quá nhiều, tâm trạng ta không tốt, ngươi cũng không cần đứng... Đợi chút nữa ta phải viết một bức thư đi Lương Sơn..."
"Ách..." Vẻ mặt xinh đẹp có chút kỳ diệu: "Một trang cuối cùng... Báo cáo một chuyện."
"Cái gì?" Ninh Nghị nhíu nhíu mày, lật qua trang cuối cùng.
Thấy Ninh Nghị bắt đầu nhìn, sắc đẹp nhếch miệng, ngồi xuống ghế bên cạnh.
Tờ giấy cuối cùng viết là chuyện Lý sư phụ sắp sửa thành thân.
Tìm cách cứu viện cho Quang Vũ quân, cửu tử nhất sinh, nhưng trong chiến dịch bình thường, Hoa Hạ quân cũng dốc hết toàn lực để tranh thủ một đường sinh cơ. Cuộc sống của hán thủ hạ của Nhan Xương cực kỳ gian nan., Đội ngũ do Yến Thanh suất lĩnh đã tốn rất nhiều công sức, ý đồ thuyết phục một số tướng lĩnh đại hán, thậm chí phản bội, hành động như vậy tự nhiên có thành công hay thất bại, nhưng không có bao nhiêu người biết được, Lý sư sư vốn đang ở Lương Sơn cũng tham dự trận hành động này.
Khi biết được Thuật đánh bại của Hoa Hạ quân nhanh chóng đi về hướng đông nam, Lý sư phụ liền biết rõ đám người Chúc Bưu không thể không đi cứu viện Vương Sơn Nguyệt đã lâm vào tử địa. Khi Hoa Hạ quân xuất chinh, bà cũng đã làm ra hành động của chính mình, bà ta đi du ngoạn nói cho tướng lĩnh của một gã đại hán, tên là Hoàng Quang Đức, ý đồ muốn để cho đối phương trong lúc vây công phóng khoáng, cùng với sau khi chiến dịch tiến vào giai đoạn vây bắt, để đối phương hỗ trợ cứu người.
Hoàng Quang Đức vốn là cử nhân của võ triều, trước kia ở kinh thành bởi vì không có chỗ dựa nên sau khi tiến cử vẫn không bù đắp được thiếu sót, hắn du đãng kinh thành một đoạn thời gian dài từng tá túc lầu gác đêm. Khi đó sư cô nương đang đỏ, Hoàng Quang Đức tự nhiên khó có thể thân cận, cùng nàng chỉ gặp nhau vài lần., Đến thời kỳ Lý Tế Chi thống trị, Hoàng Quang Đức dưới tay hắn ngược lại là giúp đỡ hắn lên, lúc này trong Hán quân do Nhan Xương điều động xong, coi như là tướng lĩnh tương đối có thực lực, dưới tay có hơn vạn huynh đệ, cũng có rất nhiều tâm phúc, làm được một số chuyện.
Lý sư phụ tìm tới Hoàng Quang Đức, Hoàng Quang Đức lúc đầu còn rối rắm không thôi, nhưng sau này không biết đáp ứng điều kiện gì, cuối cùng cũng vươn tay giúp đỡ. Lúc này mới biết được, sư cô nương chính là đáp ứng gả cho Hoàng Quang Đức - cũng may Hoàng Quang Đức tuổi gần năm mươi gan lớn, hoặc hoài niệm năm tháng tươi đẹp năm xưa, bí quá hoá liều... Lúc này, sư cô nương đã đi vào hậu viện của Hoàng Phủ.
Ninh Nghị xem kỹ tin tức này, lông mày nhíu chặt hơn một chút, sau đó lại quay về phía trước, lướt qua toàn bộ tin tức một lượt. Lúc này đương nhiên y biết rõ vẻ mặt của Mỹ Nhi, trong lòng càng tức giận, đặt tin tình báo kia lên bàn bốn phía: "Người phụ trách tình báo Lương Sơn là ai?"
Sắc Nhi mở trừng hai mắt: "Ách, cái này..."
"Bệnh tâm thần!" Ninh Nghị đứng lên vỗ vào mặt bàn. "Một nhân viên tình báo, không có chuyện gì to lớn ríu ra ríu rít viết lên toàn bộ! Viết chuyện xưa a! Hoàng Quang Đức bốn mươi chín tuổi cũng phải nói cho ta biết sao? Lý sư phụ đã hơn ba mươi tuổi rồi., Thành thân, chuyện hai nghề là viết trọn một trang, hắn chê mình thời gian quá nhiều? Nghĩ ta có hứng thú với chuyện gì! Nếu lưỡng tình tương duyệt để bọn họ ở cùng một chỗ, nếu bức lương thiện thì đem Hoàng Quang Đức này làm cho ta! Có cần viết qua cho ta xem không?"
Giọng nói của Ninh Nghị vang lên trong phòng: "Cho rằng ta không biết hắn đang nghĩ gì! Đó là cho rằng ta cùng Lý sư ám sát! Con mẹ nó ai quan tâm ta và Lý sư có một chân hay không! Mấy vạn người chết! Một đám anh hùng lưu lại mạng sống trên chiến trường., Gia đình bọn họ mấy vạn người phải nhanh chóng bị tàn sát! Nơi viết tình báo trọng yếu như vậy, hắn viết cho ta trọn một trang đầy sư phụ! Bệnh thần kinh! Gia hỏa phát ra phần tình báo này nhất định phải nghiêm túc thảo luận!"
xinh đẹp gật đầu, đem tin tình báo kia thu lại, Ninh Nghị tức giận một lát, lại ngồi xuống: "Đêm nay ta sẽ viết thư gửi đi Lương Sơn, ít nhất... khích lệ bọn họ một chút. Lương Sơn có mấy vạn gia quyến, cộng thêm mấy ngàn người, tuy chiếm địa lợi, nhưng sống không qua được, rất khó nói. Bên phía Tây Nam, mấy chục vạn người sống chết và tương lai cũng ở đây, tin tức của một người, thực sự không cần phải chiếm nhiều như vậy, người ta không thể là lưỡng tình tương duyệt sao..."
Hắn liếc mắt nhìn sắc nhi: "Ngươi cũng là thần kinh..."
Sắc đẹp cúi đầu: "Ta cho rằng... Ít nhất ngươi có chút quan tâm tới sư cô nương..."
"Biết nhau nhiều năm như vậy, lúc ở kinh thành, người ta cũng coi như chăm sóc nha... Nhưng quan tâm thì thế nào, xem loại tình báo này, chẳng lẽ ta phải ra lệnh từ ngoài mấy ngàn dặm, để cho người cứu sư cô nương ra? Nếu thật là lưỡng tình tương duyệt, hiện tại hài tử cũng đã mang trong lòng."
Ninh Nghị sờ sờ mũi, dừng một chút, hắn nhìn mỹ nhi: "Hơn nữa, ta với sư cô nương, đúng là không có lầm lẫn..."
Sắc Nhi liền cười cười, hai người không nói đến đề tài này nữa, cơm trưa ăn cơm xong, mạo hiểm Tiểu Vũ trở về vượt sông đến tiền tuyến, bên ngoài lại có rất nhiều tin tức đã đến, một trong số đó là: đặc sứ của phủ trưởng võ triều là biển lớn, ít ngày là đến.
"... Bạn cũ rồi, hoan nghênh hắn tới." Ninh Nghị nói.
Thân thể trần trụi...
Khi đến gần sông Đô Giang, đã qua buổi trưa, tháng năm mùng bảy, thời tiết trở nên sáng sủa, thành thuyền thuyền cưỡi ngựa đi theo đội ngũ hộ vệ, nhìn thấy cảnh tượng thôn dân gần đó khí thế ngất trời. Quân nhân Hoa Hạ tham dự vào trong đó, lại có người quản lý khóa tay áo đỏ, đứng trên tảng đá lớn tuyên bố đường tu hành cho đám nông dân.
"Tại sao lại như vậy?"
"Ninh tiên sinh nói, công nhân biết chữa nước đang chống nước phía trước, phía sau mọi người bảo đảm con đường thông suốt, đều là để trị nước, cùng nhau xuất lực." Người của Hoa Hạ quân đứng bên cạnh Thành Chu Hải giải thích.
Thành Chu Hải gật nhẹ đầu: "Sau khi chữa được nước, đường bên này cũng đã sửa xong, mọi người ở chung cũng khá tốt... kín kẽ không lọt một giọt, là phong cách của Ninh Lập."
Đoạn đường này nhìn thấy phần lớn đều là cảnh tượng lao động như vậy, đến một chỗ có rất nhiều người xem bệnh bên doanh trại, thành thuyền gặp Ninh Nghị. Hai người không thấy đã hơn mười năm, Ninh Nghị bước vào trung niên, thành chu hải gần năm mươi tuổi, hắn từ trên ngựa xuống, chắp tay với Ninh Nghị. Ninh Nghị cũng đi tới thi lễ, hai người nhìn nhau, đều mỉm cười không nói gì.
Sau đó Ninh Nghị nghiêng người chỉ về phía xa: "Nơi đó, con trai ta."
"Ninh kỵ, cái kia đi theo làm đại phu đấy." Thành Chu Hải cười cười, lúc Tần Liệt kế thừa hắn đã được độc sĩ đánh giá rất nhiều lần, những năm này đi theo Chu bội làm việc, chính là đại quản gia phủ công chúa, đối với các loại tình báo của Ninh Nghị, chỉ sợ hắn quan tâm và rõ ràng nhất.
Sau đó hắn nói: "Muốn cho tin tức về Tuyền Giang vỡ đê là ta thả ra, có mấy người cũng là do ta sắp xếp."
Ninh Nghị nhẹ gật đầu, không kịp trả lời, Thành Chu Hải cười nói: "Cho ngươi chút chỗ tốt, ta sẽ không gây khó dễ với ngươi."
"Nếu ngươi làm được, coi như ta thua." Ninh Nghị cũng cười theo.