Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Mau mau..."
"Coi chừng..."
"Đừng chặn đường thương binh..."
"Tránh ra! Tránh ra ——"
Thanh âm hỗn loạn tụ tập cùng nhau, binh lính dũng mãnh tràn vào cửa thành chặn đường, các loại khí tức tràn ngập ra, mùi thuốc súng, mùi khét, mùi vị máu tanh... Trong tiếng la hét của mọi người, vết thương binh rên rỉ, trong tiếng gào thét nổi danh của chiến mã bị thương là chiến tranh.
Một đội binh sĩ cận vệ mặc áo giáp màu vàng sáng từ trên tường thành đi xuống, gia nhập vào trong công tác của con đường và dòng người. Một bên con đường, Lâu Thư Uyển đang nhanh chóng đi vòng lên tường thành, từ đầu tường nhìn ra ngoài, tán binh một đường kéo dài về.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Xa đội vận lương quay đầu lại, từ cửa Tây Nam ra vào, bên này tạm thời không thể đi."
"Đi hướng Tây Nam cần phải đi vòng một đoạn thật tốt..." Quan viên đi theo nói.
"Vậy thì đi vòng một đoạn vậy."
"Vâng."
Quan viên nhận lệnh rời đi, hạ xuống tường thành, tụ hợp vào trong đám người hỗn loạn kia. Lâu Thư Uyển cũng đi xuống phía dưới, vệ sĩ thân tín, sử vào theo. Trong quá trình đi xuống tường thành, Lâu Thư Uyển lại cấp tốc phát ra hai mệnh lệnh, một là khống chế binh lính trong thành nghỉ ngơi và hồi phục tại chỗ cố định, không cho phép khuếch tán ra toàn thành, hai là hy vọng phía ngoài có thể cắt đứt truy binh của Ngọc Lân.
Sau khi phân chia gia tộc ở Tấn Địa, rất nhiều thế lực lớn do Liêu Nghĩa Nhân cầm đầu nương nhờ vào nữ tử, sau khi Quy Thuận Nữ Chân, chuyện đầu tiên gã làm chính là dốc toàn bộ lực lượng dưới trướng, đánh về phía đám người Ngọc Lân, Lâu Thư Uyển không chịu quy hàng. Những thế lực tấn Vương có thể hưng binh trăm vạn người, đầu tiên phải đối mặt với tình hình nội chiến, còn sau lưng hán binh số một, Tông Hàn, Hi Doãn cử binh một đường, bài sơn đảo hải áp đảo uy thắng.
Ngũ đạo phòng tuyến uy phong dựa vào địa lợi của Bắc Vực, bây giờ đã phá tứ đạo, ở bên ngoài chinh chiến Ngọc Lân, Lâu Thư Uyển uy thắng một mặt ổn định lòng người nội chính, một mặt dời đi quân dân vật tư, mà tin tức mỗi ngày truyền đến, đều là tin tức chiến bại cùng mọi người chết đi, trọng thương binh doanh mỗi ngày vận chuyển ra thi thể chồng chất như núi, khí tức huyết tinh cho dù tại Thiên Cực cung nguy nga, cũng trở nên rõ ràng có thể nghe được.
"... Phía tây có một đoạn Tử Hà, năm ngoái cầu sập, xuân lăn tăn, xe ngựa không dễ đi. Bảo Lý hộ đội phù kiều đi qua, gặp nước dựng cầu. Thời gian ba ngày, đội ngũ lương thực này nhất định phải đưa đến, nhất định phải chạy về đưa nhóm thứ hai... Mặt khác, thông báo cho Hà Dịch..."
Đội ngũ đang đi xuyên qua đường phố, bên cạnh là đám lính tan vỡ, nữ nhân mặc áo đen nói tới đây, bỗng nhiên ngẩn người, sau đó nàng bước nhanh hai bước về phía trước, đội ngũ khiến đám lính bị đánh phải dừng lại một chút, có người nhận ra thân phận của nàng, trong lúc nhất thời có chút sợ hãi. Nữ nhân đi tới trước một hàng cáng, xác định khuôn mặt trên cáng đầy máu tươi.
Nam nhân trên cáng nhắm mắt, khí tức yếu ớt, cũng không chỉ ngất đi quá mức suy yếu, môi hắn khẽ mấp máy, bởi vì thống khổ mà run rẩy, Lâu Thư Uyển xốc lên tấm vải trắng nhuốm máu ở trên người hắn, lúc nhìn thấy hai đầu gối của hắn, ánh mắt khẽ run lên, sau đó che tấm vải trắng lại.
"... Hai chân bị chặt đứt, nói không chừng còn có thể sống, lâu đại nhân..."
Sử Tiến từ một bên tiến tới, thấp giọng nói với nàng, chậm rãi dẫn động rối loạn với tốc độ của đội ngũ phía sau. Lâu Thư Uyển gật gật đầu, thối lui về phía sau, dòng người cuồn cuộn tiến về phía trước. Chỉ chốc lát sau, nàng đẩy nam nhân trên cáng về phía xa tầm mắt. Bên cạnh có thân tín hỏi: "Đại nhân, có cần ta hỏi người này đưa tới nơi nào không?"
Lâu Thư Uyển giật mình, theo bản năng gật đầu, sau đó lại lắc đầu: "Không... bỏ đi... chỉ là biết..."
Biết, nhưng không thân thiết, có lẽ cũng không quan trọng.
Trên cáng cứu thương, nam nhân trung niên gọi là từng để ý, năm ngoái trước khi khai chiến từng có ý vị cổ hủ bắt nàng thổ lộ trong viện tử đầy đèn lồng hoa, cùng nữ chân nhân khai chiến, hắn lên chiến trường. Lâu Thư Uyển chưa từng chú ý đến hắn, nghĩ đến người như hắn sẽ đảm nhiệm chức quan thư sinh trong quân đội, có đôi khi nghĩ lại, có lẽ cổ hủ học vấn này ở một nơi nào đó đột nhiên chết đi, nàng cũng sẽ không biết, đây chính là chiến tranh.
Nàng chưa từng nghĩ tới sẽ sống trong chiến loạn như thế này, cũng chưa từng nghĩ tới, giữa nàng và hắn, còn có thể nhìn thoáng qua như vậy. Trên cáng, hai chân từng mang theo đều đứt, sau đó bị dòng người cuồn cuộn đổ về phía trước bao phủ.
Tựa như vô số người bị cơn sóng lớn chiến tranh này nuốt chửng...
Nàng nắm chặt song quyền, qua một lát, mới hít sâu một hơi, khó khăn nuốt xuống cảm giác hít thở toàn thân, cất bước đi tới phía trước.
"... Thông báo... báo cho Hà Dịch, bên phía Văn Thù các, ta không có thời gian tới đó, trong đó có cất giữ sách, đêm nay nhất định phải chứa toàn bộ lên xe cho ta, chơi khí có thể vận chuyển tới Thiên Cực cung muộn. Tàng thư tối nay không ra ngoài, ta dùng quân pháp xử lý hắn..."
Đoạn đường này tiến về phía trước, sau đó lại là xe ngựa trở lại Thiên Cực cung, từng đội từng đội xe ngựa từ cửa hông đi vào trong cung, trên những xe ngựa này, một bộ phận còn lại là những đồ chơi trân quý mà những năm gần đây thu thập được, một bộ phận chứa dầu hỏa, cây cối, quan trong cung tới bẩm báo một phần sự tình cầu kiến của đại thần, sau khi Lâu Thư Uyển nghe tên xong, không để ý tới nữa.
Nàng cùng đám người sử tiến lên leo lên tường thành Thiên Cực cung, bầu trời chiều buông xuống, trong ngoài thành lộn xộn rơi vào tầm mắt. dầu và khí chơi đùa trong cung, tay chân gãy lúc này đã không biết đi nơi nào, trong thành có rất nhiều người muốn chạy trốn, nhưng cũng có người vẫn như cũ lục địa trên mảnh đất mới khai khẩn ngoài thành, canh tác, mong đợi được tràng Nghiệp Hỏa không rõ này sẽ cho một số người sống.
Dưới tường thành, có người ồn ào la hét lên. Là quan viên cũ tới cầu kiến lúc trước, bọn họ đức cao vọng trọng, một đường leo tường, đến trước mặt Lâu Thư Uyển, bắt đầu cùng Lâu Thư Uyển trần thuật những món đồ quý hiếm kia, tầm quan trọng và quý giá.
"... Ta đem chúng nó vào trong cung chỉ là để bảo vệ tốt cho chúng nó. Những đồ vật này, chỉ là Hổ Vương thu thập thường ngày, trân bảo trong nhà chư vị, ta không cần phải phạm tội. Chư vị đại nhân không cần phải lo lắng..."
Lâu Thư Uyển lấy ra ngôn từ công thức hóa để trả lời mọi người, nhưng mọi người cũng không nể mặt, có người mở miệng vạch trần lời nói dối của Lâu Thư Uyển, lại có tận tình khuyên bảo những món đồ chơi trân quý này, khuyên nhủ Lâu Thư Uyển lấy ra một phần vận lực, chuyển chúng đi là được. Lâu Thư Uyển chỉ lẳng lặng nhìn bọn họ.
"Chư vị lão đại nhân đều đức cao vọng trọng, học thức uyên bác, có biết chuyện Việt vương cấu tế và Ngô Vương Kiệt không?"
Thân thể nàng mỏi mệt, vịn lên tường thành, hơi dừng lại một chút, ánh mắt trong mắt lại trở nên trong trẻo.
"Thái sử Công Hoàng ghi lại. Việt Vương chà đạp một chương lễ vật: "Thời kỳ nguyên, Ngô Vương Thương nghe nói Duẫn Bình Thường chết, chính là hưng sư phạt Việt Quốc. Việt Vương Câu Nãi Sứ khiêu chiến tử sĩ, tam hành, đến Ngô Trần, hô lên mà tự giễu. Ngô sư quan, càng bởi vì tập kích Ngô sư, Ngô bại tại thiên." Ý tứ không cần ta nói chứ?"
Nàng nói đến chuyện xưa này, vẻ mặt mọi người hơi chần chờ. Đối với chuyện xưa, ở đây tự nhiên đều hiểu rõ, đây là trận chiến đầu tiên sau khi Việt vương phác họa kế vị, Ngô vương bỗng nghe nói Việt vương Duẫn qua đời, hưng binh thảo phạt, cấu kết ra một đội tử sĩ, tuyển ra một đội tử sĩ., Trước khi khai chiến, tử sĩ ra khỏi hàng, trước mặt Ngô binh toàn bộ rút kiếm tự vẫn, Ngô binh thấy Việt nhân không muốn sống như vậy, sĩ khí dâng cao, rốt cục đại bại, Ngô vương bễ nghễ chết trận tại đây.
Ánh nắng chiều đỏ rực rơi xuống, ráng chiều khổng lồ phảng phất như đốt cháy toàn bộ chân trời. Trên đầu thành, một tay nữ tử áo đen giơ tay vịn tường thành, thân hình vừa mỏng manh lại vừa kiên định. Gió sớm lay động tay áo và váy của nàng, nhưng lúc này nhìn thân thể nàng trong quần áo, lại giống như sắt thép, đỉnh thiên lập địa, không cách nào dao động.
Nàng nhìn một đám đại thần, tất cả mọi người đều trầm mặc một hồi.
"Tông Hàn đến, ta sẽ không để lại cho hắn một mảnh ngói nào... Trong các ngươi có người có thể nói cho hắn."
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sợ hãi cả kinh. Sau đó đều bắt đầu tỏ vẻ kháng kim quyết tâm.
Dưới tường thành, chơi đùa cùng dẫn hỏa vật đi vào trong cung, vận chuyển ra ngoài cung, ngoài thành chỉ có vũ khí và lương thực.
Trận thương lượng trên đầu thành này, tự nhiên là không vui mà tan, mọi người rời khỏi cung thành, sau khi nghe qua thái độ của Lâu Thư Uyển, cảm giác không vui kỳ thật cũng chỉ là số ít. Trong thành, Lâu An Uyển trở lại phòng, hỏi thăm vị trí thi triển ngũ quan, biết được lúc này đối phương không ở trong thành, nàng cũng không hỏi tiếp: "Chúc Khang tướng quân dẫn cờ đen, đến đâu rồi?"
"Tin tức vừa rồi, đêm qua đã đến đại danh phủ."
"..." Lâu Thư Uyển trầm mặc hồi lâu, một mực an tĩnh đến trong phòng cơ hồ muốn phát ra tiếng ong ong, mới gật đầu nhẹ: "A..."
Nắng chiều từ chân trời quét ngang qua, cuối cùng tất cả sẽ bị cơn sóng dữ này cắn nuốt.
Năm tháng 5, khi Tông Hàn suất lĩnh quân đội phá tan cửa thành uy thắng, cả tòa thành bị lửa thiêu trong hừng hực đốt ba ngày, đốt trụi một mồi lửa. Giống như lời Lâu Thư Uyển nói, ngay cả một mảnh ngói cũng không lưu lại cho nữ tử.
Thân thể trần trụi...
Bốn tháng tư ở Tây Nam, tiết trời chiều dần trở nên trong xanh, thành đô bình nguyên, mùa xuân cày ruộng sớm đã kết thúc.
Trác Vĩnh Thanh đảm nhiệm chức vị quan liên lạc giữa ngũ quân và tổng tham khách, ở tạm Trần thôn.
Hai tháng sau hắn và nữ nhân Gia Định bị què Hà Tú định ra hôn sự, tuy nói là đính hôn, nhưng toàn bộ quá trình, chính hắn cũng có chút u mê hồ đồ, bên phía nam, do năm vị huynh trưởng, Cừ Khánh ra mặt toàn quyền xử lý, vị tỷ muội bên kia, Hà Anh lúc trước cực kỳ có ý kiến với hắn cũng trở thành người thúc đẩy cuộc hôn nhân này. Điều này có lẽ là suy nghĩ đến việc muội muội trong hay bị què, không có khả năng tìm được trượng phu tốt hơn.
Mặc dù sự tình phần lớn do người khác xử lý, nhưng đối với việc hôn sự này, Trác Vĩnh Thanh tự nhiên đã trải qua suy nghĩ sâu xa. Nghi thức đính hôn có Ninh tiên sinh tự mình ra mặt chủ trì, xem như là chuyện rất có mặt mũi.
Bất quá, sau khi đính hôn, Trác Vĩnh Thanh liền được tỷ tỷ xem như là cu li của Hà Anh sử dụng, kêu hắn hỗ trợ cày ruộng, trồng trọt, không hề khách khí. Mặc dù như thế, vị tỷ tỷ này cũng không lười biếng, Trác Vĩnh Thanh gieo xuống khốn khổ Trác Vĩnh Thanh., Nàng cài cắm dưới đất, tốc độ cày ruộng thậm chí không cần tiểu tử trẻ tuổi phú lực mạnh mẽ như Trác Vĩnh Thanh làm cho Trác Vĩnh Thanh phải lau mắt mà nhìn. Mà chuyện làm lao động của hai người, muội muội Hà Tú thường thường ở đồng ruộng nhìn, mang đến đồ ăn uống cho hai người. Mặc dù làm việc bận rộn, rất nhiều lúc, nhưng cũng có thể làm cho Trác Vĩnh Thanh cảm giác được nội tâm bình tĩnh.
Bầu không khí trong Trần thôn cũng không thoải mái.
Hoa Hạ quân quản lý hệ thống mở rộng làm chuẩn cho quân đội năm xuất chinh, ở phía Bắc Hoàng Hà cách xa mấy ngàn dặm, hoặc là gần Từ Châu, đại chiến đã luân phiên nổi lên. Đám người của Tham Binh bộ tuy rằng không thể tiến lên phía bắc, nhưng mỗi ngày, tin tức trong thiên hạ quy về, luôn có thể khơi dậy lòng căm thù của mọi người.
Tin tức Tấn Vương chết đi khiến người ta kinh hãi, thuộc bộ hạ Chúc Bưu, Vương Cự Vân, với ý chí kiên quyết biểu hiện ra trong quá trình chiến đấu của Ngọc Lân làm cho người ta phấn chấn, thuật xếp nhanh chóng chiến bại truyền đến tin tức, toàn bộ tham ô bộ đều náo nhiệt, nhưng sau đó mọi người cũng lo lắng cho cục diện nguy cấp tiếp theo.
Trong vòng ba tháng, có không ít người của các bộ phận tham mưu lén lút đề nghị với Ninh Nghị hoặc một đám cao cấp tham mưu, chỉ ra thế cục của danh phủ không thể phá giải, hy vọng Chúc Bưu tiền tuyến có thể cứu vãn một chút, đối mặt với tử cục không được cứng rắn, thi thoảng Trác Vĩnh Thanh cũng tham dự thảo luận như vậy, có thể nhìn ra được sự chua xót và do dự trong mắt mọi người.
Ninh tiên sinh không có cách nhìn phát biểu ý kiến đối với những ý kiến này, thường ngày nếu Ninh tiên sinh có cách nhìn, sẽ giảng giải, bắt lấy quyết định của các bộ lạc, nhưng duy chỉ có chuyện này, ánh mắt hắn nghiêm túc, từ trước đến nay chưa từng mở miệng, cuối cùng cũng không đưa ra mệnh lệnh và đề nghị này.
Đầu ba tháng tư, Chúc Bưu thống lĩnh Hoa Hạ quân ở phía bắc - hiện tại được gọi là một mười bảy quân. Chiến trường được quyết định gấp rút đưa đến Trần thôn. Buổi tối hai mươi sáu tháng ba, bộ lạc tham mưu nghĩ cách cứu viện Võ Quân Vân Nguyệt Sơn và bố trí, khi tin tức được đưa đến, rất có thể toàn bộ chiến dịch đã hạ màn.
Đến chạng vạng tối ngày mùng bốn tháng tư, Trác Vĩnh Thanh tới báo cáo cho Ninh Nghị, hai người ngồi xuống ghế đá trong sân, Tiểu Ninh Kha bảy tuổi bưng trà cho hắn, sau đó chơi trong sân. Mọi chuyện được báo cáo được một nửa, có người đưa tới tình báo khẩn cấp, Ninh Nghị đem tình báo mở ra xem, im lặng ở đó.
Ninh Khay nóng lòng bên cạnh ý thức được một chút không đúng, nàng đi tới, cẩn thận nhìn phụ thân đang cúi đầu nhìn tình báo, trong sân yên tĩnh một hồi, Ninh Kha nói: "Cha, cha khóc rồi à?"
Ninh Nghị đưa tay qua, ôm con gái bên chân. Sau khi trầm mặc một lát, y ngẩng đầu lên: "Nào có?"
Vừa mới tới thế giới này, thái độ của Ninh Nghị đối đãi với xung quanh vẫn luôn thân thiết ôn hòa, nhưng trên thực tế lại ổn trọng tự kiềm chế, bên trong còn mang theo một chút lạnh lùng. Đợi đến sau khi chấp chưởng toàn bộ đại cục của Hoa Hạ quân, ít nhất trong mắt đám người Trác Vĩnh Thanh., "Ninh tiên sinh" người này đối với tất cả mọi thứ đều có vẻ thong dong ổn định, vô luận là tinh thần hay là làm người đều cứng rắn như sắt thép, chỉ có thời khắc này, hắn nhìn thấy động tác đối phương đứng lên khẽ run lên.
Trong mắt của hắn, cũng không có nước mắt theo lời nữ nhi, chỉ là cúi đầu, chầm chậm mà trịnh trọng đem tình báo trong tay gấp đôi, sau đó lại đổi chiều. Trác Vĩnh Thanh đã không tự chủ được mà đứng trang nghiêm.