Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Trung Nguyên màu máu à..."
Ba tháng.
Thành Đô bình nguyên, khen ngợi thôn nhỏ lấy Nam tên là Trần thôn, từ mùa đông năm ngoái bắt đầu xây dựng, đã có quy mô nhất định.
Trong sân nhỏ ở đầu thôn đã hoàn thành trước một bước có một tòa tiểu lâu hai tầng, trong một căn phòng ở lầu một, Ninh Nghị đang lục tục xem qua tin tức hôm qua. Ở đầu bàn sách, mỹ nhi thì chịu trách nhiệm chỉnh lý những thứ này quy hàng.
Mặc dù thân ở phía nam, nhưng thôn xóm nhìn như vắng vẻ này lại được coi là nơi linh thông nhất của toàn bộ tin tức trong thiên hạ. Các loại tin tức của Kim quốc, Trung Nguyên, Võ Triều mỗi ngày đều truyền đến, tin tức khẩn cấp hơn phân nửa ngắn gọn một chút, tiếp theo bổ sung lại tương đối kỹ càng.
Trung Nguyên đang tiến hành ba trận đại chiến, trước mắt chính là tiêu điểm cẩn thận chú ý, đương nhiên, thời gian vây thành của phủ đại danh vang vọng đã lâu, cuộc chiến Từ Châu lúc đầu còn giằng co, tin tức không nhiều. Cục diện tấn địa mới thật sự là một ngày ba biến, mỗi ba ngày người phụ trách ở Tấn Địa hội họp tình báo một lần, khiến người ta đi tới, trời thấy tin tức dưới trướng ta Lâm Tông liền nổi lên nội chiến, Ninh Nghị liền nhíu mày, sau đó ném tin tức tình báo kia ra.
"Thật uổng phí thứ tốt!" Hắn thấp giọng mắng một câu.
Từ khi Hoa Hạ quân về Tây Nam, cố gắng đả thông thương đạo ngay từ đầu đã có tiến lên tấn địa, đến sau đó giết đám người Điền Hổ, Điền Thực, Lâu Thư Uyển nắm quyền, rất nhiều cung tên tiên tiến, đại pháo thậm chí nguyên lý khí giới Hoa Hạ quân đều được ưu tiên trợ giúp, hơn nữa Điền Hổ kinh doanh mười năm, gia sản tấn địa kỳ thật khá phong phú.
Điền Thực Hậu sau khi chết, việc tấn địa phân liệt, trên thực tế cũng là do những tài nguyên này lần nữa cướp đoạt và phân chia, cho dù là đối với loại gia hỏa trước đây từng có khúc mắc như Lâm Tông Ngô, Lâu Thư Uyển thậm chí về phương diện quân đội Hoa Hạ cũng cho bọn họ khí lực khá lớn để thượng vị, thậm chí còn tổn thất một bộ phận chỗ tốt có thể lấy được. Ai biết được cái ghế mập mạp này còn chưa ngồi đã bị người ta làm mất mặt, khiến cho Ninh Nghị cảm thấy khi nhìn thấy cái tên này đều xúi quẩy.
"Cái gì?" Thuận Nhi bu lại.
"Ta giúp con chó còn tốt hơn!" Ninh Nghị gật đầu với phần tình báo kia, bĩu môi khó chịu, xinh đẹp liền nở nụ cười, quản lý Hoa Hạ quân đã lâu, sự vụ quấn thân, uy nghiêm ngày càng nhiều, cũng chỉ có một số ít người nhà mới có thể nhìn thấy dáng vẻ không kiêng nể gì của hắn.
Đương nhiên, cũng có khả năng là do hắn cố ý gây nên.
Sau mấy tin tức về Tấn Địa, tin tức về phía nam cũng có, Hoài Nam, quân đội Hàn Thế Trung bắt đầu tiếp nhận lưu dân từ phía bắc lục tục xuống —— đây là lưu dân lúc trước do Vương Sư Đồng suất lĩnh, hơn mấy ngàn dặm mà xuống tới " Ngạ Quỷ", đương nhiên, khả năng nhiều nhất vẫn là người Trung Nguyên nhà tan cửa nát, bị cuốn đến đám nạn dân —— trải qua tai nạn dài đằng đẵng, số lượng bọn họ trên thực tế đã không còn nhiều nữa.
"Quỷ đói", cuộc chiến này đã kéo dài hơn một năm, ở Trung Nguyên đã ảnh hướng đến đại nạn sinh mệnh mấy trăm vạn người, cuối cùng hạ màn, người may mắn còn sống sót ước chừng năm đến mười vạn. Con số này cũng đang giảm xuống, bởi vì nguyên nhân tổng số lượng đã giảm xuống rất nhiều, quan phủ phía nam dưới sự hướng dẫn của thái tử quân Vũ đối với những nạn dân đã đói đến da bọc xương này đã triển khai cứu viện và thu nhận công tác.
Làm Ninh Nghị cảm thấy vui mừng chính là Quân Vũ không mù quáng để những dân chúng này tiến vào xã hội phía nam, mà ra lệnh cho quan phủ và quân đội tập trung chữa trị, một mặt đề phòng bệnh tật, mặt khác tránh cho những nạn dân mất đi hết thảy, hơn nữa đa số đã ăn qua nạn dân tạo thành xung kích cực lớn cho xã hội Giang Nam.
Có thể tưởng tượng, nếu như tùy tiện đem những người mệnh khổ này đặt vào trong xã hội bình thường, cảm nhận được đạo đức thất lạc hết thảy bọn họ, có thể vì một ngụm ăn uống làm ra những chuyện gì đó. Mà trải qua cướp đoạt cùng chém giết tẩy lễ, những người này trong thời gian ngắn, cũng khó có thể dung nhập xã hội như những nạn dân khác, gia nhập tiểu tác phường hoặc là một ít nơi khác yên tĩnh làm việc.
Sự thật như vậy không liên quan gì tới tình cảm.
Có thỉnh cầu đối với Vương Sư Đồng trước khi lâm chung, Phương Thừa Nghiệp cũng bổ sung tin tức vào lần này, một đường đi tới.
Về sự tình có liên quan đến Vương Sư Đồng, Phương Thừa Nghiệp làm ra thẩm vấn, vào nửa năm trước, Phương Thừa Nghiệp lẽ ra phát động lực lượng đem nó giết chết. Nhưng thứ nhất đối với Vương Sư Đồng., Phương Thừa Nghiệp có sự đồng tình nhất định, thế cho nên ý chí hành động như vậy cũng không kiên quyết; thứ hai là Vương Sư Đồng bản thân cực kỳ thông minh, tuy rằng mục tiêu của nó lỗ mãng, nhưng đối với quỷ đói và khống chế bên người mình vẫn luôn rất nghiêm khắc. Hai nguyên nhân chồng chất lên nhau, cuối cùng Phương Thừa Nghiệp cũng không tìm được đủ thời cơ ra tay.
Đến nửa năm sau, nữ chân nhân đã xuôi về nam, lúc này ở Trung Nguyên đã có sinh linh đồ thán. Nhân viên tiền tuyến của Hoa Hạ quân cho rằng Quỷ đói có lẽ còn có thể gây cản trở nhất định với đội ngũ Phó Gia, kế hoạch ám sát Vương Sư Đồng xác xuất thành công không cao lại tạm thời bị gác lại.
Từ sau nhìn lại phía trước, nếu vào nửa năm trước, Phương Thừa Nghiệp không tiếc bất cứ giá nào phát động tiền tuyến giết chết Vương sư đồng, có lẽ sẽ là lựa chọn tốt hơn.
Trăm vạn sinh linh, vị trí cuối cùng trên tình báo thực ra cũng không nhiều. Ninh Nghị nhìn hai lần, thở dài, trên thực tế, nếu như thật sự có thể dự đoán được tất cả sự tình phát triển như thế nào., Hắn tại Trạch Châu giết chết Vương Sư Đồng, đánh tan quỷ đói càng thêm thuận tay. Phương Thừa Nghiệp không thể phát động kế hoạch, trên thực tế cũng bởi vì bản thân Vương Sư Đồng chính là người không tầm thường, sau khi trăm vạn Ngạn Quỷ thành hình, muốn trong nội bộ ám sát xác suất thành công của gã, dù sao cũng quá thấp.
"Chuyện liên quan đến quỷ đói quy hàng đến kho văn, có lẽ sau đó người có thể tổng kết ra một bài học."
Diệu Nhi lặng lẽ đặt tin tình báo sang một bên.
Chuyện quỷ đói đã đóng nắp, tin tức truyền tới chỉ có thể coi là tổng kết. Sau phần tin tức tình báo này, là số ít các nơi có giá trị mà tin tức cạnh hoa mới chỉ là náo nhiệt, tình huống trong thành Lâm An, tin tức lưu hành nhất trong các quán trà thanh lâu là một phần, về chuyện bay của rồng cũng ở trong đó, Ninh Nghị xem ra sau đó ném sang một bên, kết thúc đợt làm việc đầu tiên của buổi sáng.
Sau đó là một hồi hội nghị về hệ thống trị an.
Năm ngoái xuất binh chiếm lĩnh thành bình nguyên, dân chúng dưới sự quản lý của Hoa Hạ khuếch trương đâu chỉ trăm vạn. Thống trị một nơi lớn như vậy, không phải quân đội có mấy vạn vạn năng là được, mà trong vài năm cùng Đăng tam huyện, tuy rằng cũng bồi dưỡng một bộ phận sự vụ, nhưng cuối cùng vẫn không đủ dùng.
Võ Triều trong quá khứ, hoặc là nói toàn bộ hệ thống Nho gia, nơi thống trị vẫn luôn là phương pháp hoàng quyền không xuống huyện, tình huống tài nguyên chính trị của xã hội Phong Kiến là tương tự. Nhưng đối với quân đội Hoa Hạ mà nói, hoàn toàn quy về hương thân, đây là bởi vì cương lĩnh của quân đội Hoa Hạ đã dung hợp một bộ phận tư tưởng dân bản địa, giảng cầu quyền dân trí, nhưng đồng thời, đánh đất đai phân ruộng, cũng không thích hợp với tình huống trước mắt.
Ở hậu thế, trải qua trăm năm khuất nhục, hơn nữa tư bản luận, Mã Liệt này một loạt lý luận và cương lĩnh ủng hộ có chút nghiêm cẩn này, đến lệnh loại triệt để cải cách này đi ra một bộ khung tương đối ổn định., Võ Triều xa hoa hai trăm năm, khuất nhục không quá mười năm, quá mức cấp tiến rất dễ dàng biến thành một hồi cuồng hoan không cách nào dừng lại, mặc dù không đến mức bước vào Phương Tịch hậu trần, trên thực tế cũng khó mà sinh ra kết quả tốt đẹp, đây vẫn luôn là điều Ninh Nghị muốn tránh.
Mà trước mắt, Hoa Hạ quân yêu cầu mọi người cách biệt tự cường, có quyền lực của chính mình, bảo vệ quyền lực của mình, nhưng trong lúc nhất thời, cũng không cách nào được dân chúng tầng lớp thấp hiểu rõ. Dù sao trong hơn một ngàn năm qua..., Người học trò gánh vác tất cả trách nhiệm xã hội, khổ ha ha ha, phương thức phân công thâm nhập vào lòng người. Lệnh quân đội "Tự cường", có thể dùng quân pháp, khiến dân chúng thức tỉnh không cách nào cưỡng chế, bởi vậy đề xuất "Hoa Hạ" dĩ nhiên có thể chấn hưng nhân tâm trong thời kỳ gian nan của Tiểu Thương Hà, nhưng rất khó để ở Tây Nam hòa bình mà trở thành lý tưởng để thúc đẩy tất cả mọi chuyện.
Như vậy, lúc này Tây Nam có thể trở thành trung tâm lý niệm đến cùng là cái gì? Ninh Nghị vẫn lựa chọn như cũ là tinh thần khế ước.
Đem xuất ngũ hoặc là xuất ngũ lão binh bị thương điều phối đến từng thôn xóm trở thành người phát ngôn của Hoa Hạ quân, ước chừng quyền lực thân dân các nơi, đem nhân quyền cơ bản của Hoa Hạ quân và Đăng Tam huyện thúc đẩy viết thành điều lệ đơn giản cùng luật pháp tinh thần, để những lão binh này giám sát, thà rằng chấp hành tương đối máy móc, đả kích tình huống các nơi bất nhân giúp đỡ dân chúng, cũng là ở những nơi này dần dần tranh thủ lòng dân.
Mà vì làm cho thân dân các nơi đối với tốc độ hủ hóa của lão binh không đến mức quá nhanh, không ngừng tiến hành tư tưởng công tác chính là chuyện cực kỳ trọng yếu. Mà loại hình thức này cùng hình thức ly gián của nước Mỹ lúc đầu kỳ thật cũng có cùng loại.
Từ trên thực tế, tình huống của Hoa Hạ quân thật ra vẫn luôn là một chính phủ quân đội với lý niệm quân đội hiện đại, trong thời kỳ mục nát khi nữ tử thật sự uy hiếp Võ Triều, nó sẽ dựa vào chiến tích và kỷ nguyên quân nhu bảo trì sự cường đại của nó. Nhưng nếu như hiệu quả cao dần trở về lạc hậu, sắp tới thế hệ Hoa Hạ quân không thể tránh khỏi phải quay về cuộc sống luân hồi. Nếu như Ninh Nghị buông bỏ lý niệm trong lòng., Cho dù là dân chủ, nhân quyền, phong kiến hay là vốn liếng không thể rơi xuống đất thành hình, như vậy toàn bộ Hoa Hạ quân cũng sẽ không thể tránh khỏi hậu quả sụp đổ.
Cho tới bây giờ, Ninh Nghị hao tốn nhiều công phu nhất, một là khế ước tinh thần, hai là nhân quyền cơ bản. Giảng khế ước, có nhân quyền, buôn bán, kỳ thật cũng là vì cách mạng công lao, thậm chí là vòng thứ nhất của tư bản chủ nghĩa, chuẩn bị cho việc rơi xuống đất. Bởi vì bất kể là những người theo chủ nghĩa khác có thành hình hay không, cách mạng nghiên cứu của ô vật sẽ nảy mầm, đối với Ninh Nghị mà nói đều là tương lai chân chính có thể chạm tay vào được.
Mà trong thời điểm ngắn ngủi trước mắt, làm cho hệ thống trị an này vận hành một cách an toàn, hoàn toàn khống chế thành bình nguyên, cũng có ý nghĩa thực tế. Hoa Hạ quân cùng Đăng tam huyện ước chừng sáu vạn quân đội., Hôm nay gần một vạn người đi tới Từ Châu, cho dù tăng thêm một vạn dân binh nhất định —— muốn cam đoan thành đô bình nguyên thống trị, cũng khó khăn lắm mới đủ dùng. Trong cục diện nữ Chân Nam này, nếu quả thật muốn làm gì đó, Ninh Nghị nhất định phải nhanh chóng móc ra đầy đủ sức sống từ trong tay mình.
Từ trong lão binh lựa chọn ra tài nguyên trị an tương đối đủ, theo xuân này, cùng với một trăm chín mươi tám tên giáo sư có cấp bậc biết chữ dự trữ cũng đã chia thành các nơi trên bình nguyên, tiến hành chu kỳ lưu động khai ban, truyền thụ chữ thức và tính học.
Mà tài nguyên y tế trong quân đội từ năm ngoái đã được đưa ra ngoài. Cùng lúc đó, một phương bộ phận thương nghiệp Hoa Hạ quân bắt đầu tích cực liên lạc thương nhân địa phương, tiến hành xúi giục, dẫn tuyến và giúp đỡ ——— ở phụ cận Lương Sơn, hoạt động buôn bán mà Hoa Hạ quân tiến hành cũng có qua lại với không ít người, đến lúc này thì phải., Phiền toái thật sự là cục diện khẩn trương ở bên ngoài bình nguyên, nhưng theo sự uy hiếp của nữ nhân, sau khi Hoa Hạ quân tuyên bố ngưng chiến Văn, tới vòng ba tháng, thế cục khẩn trương ở bên ngoài đã bắt đầu dịu xuống, tình huống thương nghiệp trên bình nguyên đã bắt đầu nhanh chóng hồi phục.
Đủ loại sự tình khiến Ninh Nghị hôm nay lại bắt đầu tiến vào trạng thái trục quay. Buổi chiều, nghe báo, các loại thông báo, hội họp... Đến giữa đêm mịt mờ, đứa bé ngủ say, trong sân cũng không còn ồn ào nữa, lúc này gặp mặt mấy thê tử còn có vẻ an tĩnh, có đôi khi cùng Vân Trúc ngồi dưới mái hiên, nói về tin tức truyền đến Lâm An...
"A, hiện tại chỗ đó hoa khôi gọi là Thi Đại Đại, là một Tây Vực nữ nhân... Ai, dưới thời thế phong tục, tên gọi quá không đáng chú ý..."
Có lúc cùng đàn nhi, Tiểu Hống mấy người hẹn nhau nấu mỳ làm khuya, thời gian mặc dù chậm, hắn tự mình động thủ, nhưng cũng không mệt.
Có đôi khi sai bảo Cẩm nhi tới ấn đầu xuống, có đôi khi khi khi bắt nạt hồng đề, hoặc là bị dưa hấu bắt nạt... Lúc như vậy, là thời khắc hắn buông lỏng nhất mỗi ngày.
Thật ra cũng không nhiều.
Mặc dù Tây Nam bình tĩnh, nhưng có đôi khi đêm khuya hắn tỉnh lại từ trong giấc mộng, ngửi thấy vẫn là hương vị khói lửa trong mơ.
"Sao vậy?" thê tử đang ngủ say cũng tỉnh lại.
"Không có gì... Ngươi chưa biến thành ảo thuật, ta cũng không có xây phòng ốc a."
Câu này nói ra có chút tiếc nuối, đối với hai người mà nói, lại là hồi ức rất ấm áp. Sau đó thê tử sẽ nói tới hài tử.
"... Đánh xong trận, để bọn họ đi xây."
Đề tài dần chuyển đề tài, Ninh Nghị nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, hương vị khói thuốc súng vẫn chưa tan đi...
....
Bờ Bắc Hoàng Hà, mưa phùn tiêu tiêu, thanh âm binh sĩ giao kích dày đặc vang lên, một trận chiến đang diễn ra.
Mưa tên bay lượn, tiếng ngựa hí dài, tấm chắn va chạm cùng thương trận, đội quân tín binh hệ Hoàng khăn tiến vào trong trận hình phía trước.
"Oa a ——" Trên mũi nhọn của chiến trường, một bóng người chạy như Phật đà toàn thân đẫm máu, gào thét như sấm sét, thân ảnh này lao vào đám người phía trước., Hai tay cầm đao chém giết về phía soái kỳ của đối phương. Những binh sĩ hán quân đầu hàng thật bị người khổng lồ dính đầy máu tươi này giết nát mật, xoay người bỏ chạy, người khổng lồ vô lực chống cự gần như giết được một con đường máu, mấy tên binh sĩ chạy chậm bị hắn giả bộ lăn lộn dưới đất.
Trận chiến này, phần thắng hàng quân vốn không cao, một bên quân tiên phong bị tách ra, bại trận hiển lộ, tướng lãnh dưới soái kỳ thúc ngựa muốn chạy trốn, người khổng lồ toàn thân đầy máu liền theo đám người vọt tới, thân hình nhanh hơn tuấn mã.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong màn mưa, một người một sư, một trước một sau, rút ngắn khoảng cách giữa chiến trường hỗn loạn này, tướng quân trên ngựa quay lại bắn một mũi tên, thân ảnh kia thuận tay chém ra, chớp mắt mũi tên đã biến mất vô tung, mắt thấy đối phương càng ngày càng gần, dũng khí của tướng quân đã tiết ra, hô to: "Ta đầu hàng, tha mạng..."
Nhưng mà đối phương lại điên cuồng gào thét xông tới.
Đây là người mạnh nhất thiên hạ, Lâm Tông Ngô.
Thân hình to lớn kia từ bên cạnh lên chiến mã, liền nghe một tiếng ầm vang, bọt nước văng khắp nơi, chiến mã bị mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, kể cả tướng quân trên ngựa lăn lộn trong bùn lầy. Tướng quân kia đầu choáng váng, còn chưa đứng lên, Lâm Tông ta xông tới bên cạnh hắn, nắm cổ hắn lên, trong giây lát ném hắn lên.
Hơn trăm cân thân thể, bay như đạn pháo bên cạnh, nện lên một đội binh sĩ bỏ chạy, khi rơi xuống đất thì thân hình đã vặn vẹo không ra hình thù gì nữa. Lâm Tông Ngô xông tới, đoạt lấy cương đao đang điên cuồng chém giết, suất lĩnh binh sĩ dưới trướng, một đường truy sát...
Trận thắng và tàn sát nho nhỏ này, thoáng phấn chấn sĩ khí, Tín chúng cướp đoạt chiến trường, trở lại trại cách núi hơn mười dặm, trời đã tối rồi. Trong trại tràn đầy binh sĩ tín phụng quang minh giáo và người nhà, đám nòng cốt trong quân đã bắt đầu tuyên truyền thắng lợi hôm nay., Lâm tông ta trở lại phòng, rửa xong rồi thay quần áo. Đêm tối phủ xuống, mưa đã ngừng, hắn rời doanh trướng, tươi cười xuyên qua trại, đến bên ngoài bóng tối, nụ cười mới thu liễm lại.
Hắn đi về phía bóng tối.
Tuy hình thể khổng lồ, nhưng thân là võ nghệ đệ nhất thiên hạ, trong núi gập ghềnh không ngăn được hắn, đối với hắn mà nói, cũng không có bất kỳ chỗ nào có thể gọi là nguy hiểm cả. Trong khoảng thời gian này, Lâm Tông ta có thói quen ở trong bóng tối trầm mặc nhìn trại này, nhìn những tín đồ này của hắn.
Trên quảng trường nhỏ phía sau trại, một số tín đồ đang luyện võ, bên cạnh có mấy đứa trẻ đang y y a a a luyện.
Không biết từ lúc nào, Lâm Tông ta trở lại trại, hắn từ trong góc tối đi ra, xuất hiện trước mặt một đứa trẻ đang vung vẩy gậy gỗ, đứa bé sợ hết hồn.
"... Như Lai... Bá bá?"
Đợi sau khi nhìn rõ ràng, đứa bé kia mới phát ra cách xưng hô như vậy.
Hài tử tên gọi là Mục An Bình, là nhi tử của tên Phong Ma kia, sau khi biết được chân tướng, đối với sự an trí của hài tử, Lâm Tông Ngô liền có chủ ý. Nhưng khi đó hắn còn bận rộn thế cục Tấn Địa, nghĩ đến chiếm một chỗ của thiên hạ, toàn bộ sự tình bị trì hoãn, cho đến bây giờ, những việc này bận rộn đều đã qua.
Lâm Tông ngô xoa đầu hắn, thở dài.
"Kể từ hôm nay, ngươi tên Bình An, là đệ tử của ta... Ta đến dạy võ nghệ cho ngươi. Sau này có một ngày, ngươi sẽ là thiên hạ đệ nhất."
Giờ phút này, không có phô trương tràng lớn, cũng không có mọi người chúc mừng long trọng như vậy, mặc dù là hài tử trước mắt, cũng vẫn mơ mơ màng màng nháy nháy mắt, không rõ xảy ra chuyện gì, trong trại đống lửa sáng tối, các loại thanh âm ồn ào mà hỗn loạn, như là thiên hạ này, vũ động trong mưa...
....
Oanh ——
Đại danh phủ.
Xe đá đang chuyển động.
Trong ba tháng, chém giết vẫn còn tiếp tục, tường thành vốn kiên cố đã thủng trăm ngàn lỗ, đầu tường thành tràn đầy nguy cơ, trận chiến công thành thảm liệt này sắp đi vào cuối cùng...