Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Theo cơn mưa xuân từ khu vực phía bắc hạ xuống, từng mảng lớn tuyết đọng bị hòa tan, một màu trắng mùa đông dần dần mất đi địa vị thống trị của nó. Phía thượng du sông vàng, theo băng tan ầm ầm bắt đầu tiến vào lòng sông, vị trí mẫu thân sông bắt đầu tăng trưởng rõ rệt. Nước sông gào thét cuồn cuộn chảy khắp hai bên bờ sông vào trong mùa đông, vết bẩn dơ bẩn tràn lan khắp hai bên bờ sông, màn mưa hai bên bờ sông tan vỡ.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Từ sông vàng hạ xuống, lướt qua trường giang cuồn cuộn, thiên địa phía nam sớm đã thức tỉnh, qua hai tháng hai, xuân canh cũng đã lần lượt triển khai. Trên mặt đất rộng lớn, các nông phu đuổi bò cày ruộng, bắt đầu một năm mới làm việc., Trên Trường Giang, thuyền buôn lui tới đón sóng gió, sớm đã trở nên bận rộn. Thành trì to to nhỏ nhỏ, tác phường tác phẩm to to nhỏ nhỏ, thương đội lui tới trong chốc lát cung cấp lực lượng cho đoạn thịnh thế này, nếu không nhìn trăm vạn đại quân đã chồng chất lên nhau ở tầng tầng phía bắc Trường Giang, mọi người cũng sẽ từ đáy lòng cảm thán một câu, đây thực sự là thời đại tốt đẹp.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đúng là nhiều năm.
Trong thành Lâm An, đám ăn xin tụ tập hướng người qua đường chào hỏi những câu chuyện đáng thương của bọn họ. Đám hiệp khách tụm năm tụm ba, rút kiếm nhảy qua bên cạnh, lúc này đám thư sinh cũng rốt cuộc tìm được lời tuyên bố dõng dạc của mình. Bởi vì đại nạn ở Bắc Địa, trong Thanh lâu kỹ trại có rất nhiều cô nương bị bán vào đây., Trong ca hát của mọi người, cũng thường mang theo rất nhiều sắc thái bi thương, sắc thái bi tráng, thương khách lui tới, triều đình công vụ bề bộn, các quan viên thường xuyên làm tăng ca, bận rộn tới mức sứt đầu mẻ trán. Vào mùa xuân, mọi người đều tìm được vị trí thích hợp cho mình.
Chiến sự ở Bắc Địa, Điền Thực bi tráng, lúc này đang ở trong thành bàn tán sôi nổi. Cờ đen tham dự ở đây không có ý nghĩa gì, theo đại quân của Tông Hàn, Hi Duẫn tiến lên, đang muốn đối mặt với một trận tai ương ngập đầu. Cùng lúc đó, chiến tranh ở Từ Châu cũng bắt đầu rồi. Thái tử quân Vũ suất lĩnh trăm vạn đại quân tọa trấn phòng tuyến phía Bắc, là tiêu điểm quan tâm nhất trong mắt đám thư sinh.
Cùng lúc đó, có người thức thời còn đang chú ý tình huống Tây Nam, theo tin tức Hoa Hạ quân đình chiến, yêu cầu đồng thời kháng kim hô hào truyền ra, một vụ bê bối có liên quan tới Tây Nam nằm ngoài dự đoán của mọi người tại kinh thành bị người ta vạch trần.
Việc bê bối này liên quan tới chuyện bay lượn.
Kể từ năm ngoái, Hạ Thiên Hắc Kỳ quân tham gia xâm lấn quê hương bần cùng, Ninh Lập cuồng ma đã từng Thí Quân Cuồng Ma lại lần nữa tiến vào tầm mắt của mọi người Nam Vũ. Lúc này mặc dù sự uy hiếp của nữ tử đã ở mi mắt, nhưng khi cục diện đột nhiên biến thành thế chân vạc, đối với Hắc Kỳ quân từ phía sau uy hiếp to lớn như vậy, ở rất nhiều cảnh tượng ngược lại trở thành tiêu điểm quan trọng thậm chí vượt qua cả nữ giới.
Dù sao vô luận là từ góc độ nói chuyện phiếm hay là từ góc độ khoe khoang, cùng người ta đàm luận nữ thật có mạnh bao nhiêu, không thể nghi ngờ tư duy cổ xưa, lão sinh thường xuyên đàm luận. Mà để mọi người chú ý tới điểm mù phía sau, càng có thể hiện ra tư duy mọi người khác với những người khác. Uy hiếp cây cờ đen luận trong một đoạn thời gian nước lên thuyền lên, đến mười một tháng, trong mười một tháng, Đại Nho Long đến kinh thành, bay theo tư liệu đệ nhất thủ Tây Nam, trở thành giới xã hội mới quý trọng.
Lúc trước có nhắc tới, đầu tiên là tân Lâm An, Long Giả Phi vì vãn hồi cục diện, đồng thời khoác lên mình một tay Bổ Thiên Liệt, kỳ thật cũng ở các nơi thuyết phục quyền quý, hi vọng làm cho mọi người ý thức được sự cường đại cùng lòng muông dạ thú của hắc kỳ, ở giữa dĩ nhiên bao gồm cả thành đô bình nguyên bị hắc kỳ chiếm cứ đối với võ nguyên.
Nhưng tình thế người mạnh, đối với khoai lang nóng như Hắc kỳ quân, người có thể chính diện nhặt lên không nhiều lắm. Cho dù là Tần Ngọc đã từng dùng lực thảo phạt Tây Nam, sau khi bị Hoàng đế và các đồng liêu bày ra một đạo, cũng chỉ có thể yên lặng nuốt trái đắng - hắn không phải là không muốn đánh Tây Nam, nhưng nếu tiếp tục chủ trương xuất binh, tiếp theo lại bị Hoàng đế bày ra một đạo thì làm sao bây giờ?
Bởi vì nguyên nhân như vậy, long kỳ phi cầu đụng bích, trong lúc thẹn quá hóa giận, hắn đầu nhập làm môn hạ Tả tướng Triệu Đỉnh Môn, làm ra rất nhiều chuyện xấu, cùng lúc đầu hắn xúi giục mọi người đi Tây Nam quấy rối, lúc này lại mặc kệ họa Tây Nam sau này.
Trong thời gian tuổi tác, Tần Ngọc hai mặt thụ địch, giả bộ vô số tôn tử mới được Hoàng đế Chu Ung tha thứ. Lúc này, đã là hai tháng.
Trong hai tháng này, vì phối hợp đại chiến ở phía bắc sắp đến, Tần Ngọc ở Khung Mật Viện bận rộn đến mức sứt đầu mẻ trán, mỗi ngày Lý gia đều khó trở về, đối với một nhân vật nhỏ bé như Long Kỳ Phi, thoạt nhìn đã không còn thời gian bận tâm.
Về phần Long Kỳ Phi, hắn đã lên sân khấu rồi, đương nhiên không thể nào đi xuống dễ dàng được. Mấy tháng nay, Long Kỳ Phi rất lo lắng về sự tình Tây Nam này., Nghiễm nhiên trở thành lãnh tụ giữa sĩ tử. Thỉnh thoảng dẫn học sinh thái học đi quỳ trên đường trong thành, lúc này thiên hạ đại thế chính là thời khắc mưa gió phiêu diêu, học sinh ưu sầu ái quốc chính là một đoạn giai thoại, Chu Ung cũng đã qua lúc đầu làm Hoàng Đế hận không thể ngày ngày ngày chơi gái kết quả bị bắt mất, giai đoạn lúc trước hắn để cho người ta chém giết Trần Đông, hôm nay đối với những học sinh này sĩ tử các loại này, hận không thể ngày ngày ngày đều chơi đùa., Hắn ở trong hậu cung tầm mắt không thấy làm sạch, ngược lại ngẫu nhiên mở miệng khen ngợi, học sinh được khen ngợi, khích lệ Hoàng đế thánh minh, song thuận hòa thuận, đều vui mừng.
Trước tiên bên người Long Phi gặp chuyện không may, là Lô Quả, người đi theo phía đông hắn là Thanh lâu đầu bảng của Lư Nhi. Vị nữ giai nữ giai này trong lúc nguy cấp trước mắt dược Mông Đảo Long phi, sau đó cùng hắn thoát khỏi sự nguy hiểm của Hắc Kỳ, đến kinh thành chạy trốn, bị người ta gọi là giai thoại., Hồng nhan tri kỷ bên người long nó bay, Lư Quả Nhi cũng bắt đầu có danh khí, trong mấy tháng, mặc dù bày ra tư thái thân rồng bay lượn, không ra khỏi cửa, nhưng chậm rãi cũng có một vòng tuần hoàn nho nhỏ.
Nhưng mà ở chỗ rồng bay bên này, lúc trước " Giai thoại" thực ra còn có nội tình khác, rồng bay trong lòng có quỷ, đối với nữ nhân bên cạnh, ngược lại có chút khúc mắc. Hắn đồng ý với thân phận một thiếp của Lư Nhi, sau đó vứt bỏ nữ nhân chạy trong sân nổi tiếng, đến tận hai tháng, rồng bay ở trong khe hở ngẫu nhiên, mới phát giác được nữ nhân bên cạnh đã có chút không đúng.
Hắn vốn cũng là nhân kiệt, lập tức án binh bất động, âm thầm điều tra, sau đó mới phát hiện nữ nhân từ biên thùy Tây Nam đến đây sớm đã đắm chìm trong thế giới Hoa Hoa Hoa này, mà phiền toái nhất chính là đối phương còn có nhân tình là một thư sinh trẻ tuổi.
Thứ hai tháng mười bảy, chiến tranh ở phía bắc, việc triện văn Tây Nam đang xôn xao sôi động trong kinh thành. Vào thời điểm đêm, Long Diệt bay đến tiêu diệt Lư Quả ở dinh thự mới mua, hắn còn chưa kịp thời hủy thi diệt tích., Sau khi nhận được báo cáo của vị Lư Quả Nhi, vị quan sai mới tới liền vọt vào tòa nhà, bắt nàng. Vị Lô Quả Nhi này mới kết bạn tốt với hắn - một vị sĩ tử trẻ tuổi ưu lo quốc - dũng cảm động thân, tố cáo quan phủ cho Long Kỳ bay đi, sau đó lục soát lấy được thủ thư của Lư Quả Nhi trong nhà, vốn bản địa ghi chép lại sự phát triển của Tây Nam, cùng với Long nàng trong lúc chạy trối chết phối hợp với chân tướng xấu xí mà mình cấu kết.
Ngày thứ ba hạ ngục, Long Kỳ Phi đã thông báo tất cả mọi chuyện dưới thiết chứng, kể cả chuyện hắn sợ bại lộ thất thủ giết chết Lư Quả Nhi. Chuyện này trong lúc nhất thời chấn động kinh thành, cùng lúc đó, bị phái đi Tây Nam đón về một vị quan sai có công Lý Hiển Điền đã lên đường.
Ngươi vừa hát xong ta lên sân khấu, đợi khi Lý Hiển Nông đi vào kinh thành, oan khuất sẽ như thế nào, chúng ta không biết trong lúc này., Tần Ngọc từ đầu đến cuối vẫn bận rộn tại khu mật viện, chưa từng có nửa điểm động tĩnh - lúc trước hắn bị Long Kỳ Công kích thì chưa từng có động tĩnh, đến lúc này cũng chưa từng có —— khi mọi người nhớ tới chuyện này, thì không khỏi từ đáy lòng dựng ngón tay cái lên, đây mới là sủng nhục không sợ hãi, một lòng vì quốc đại quan vô tư.
Trong hai tháng xuân vũ tiêu sái này, một số người biết nội tình sau khi nghe được chuyện phát triển, cũng phần lớn cười trừ.
Chu Bội nghe nói chuyện Long Kình bay là đang đi tới xe ngựa của hoàng cung, người bên cạnh kể đại khái những chuyện đã xảy ra, bà chỉ thở dài rồi vứt ra sau đầu. Lúc này hình dáng chiến tranh đã rõ ràng, mùi thuốc súng bốc lên nồng nặc trước mắt mọi người., Phủ công chúa chịu trách nhiệm tuyên truyền, nội chính, việc lùng bắt nữ trinh sát Chân cũng đã cực kỳ bận rộn. Một ngày này, nàng đang muốn đi ngoài thành, đột nhiên nhận lời của phụ thân, cũng không biết vị phụ hoàng tự khai sáng này đã có chút lo lắng, còn có ý nghĩ gì mới.
Tiến vào trong cung, Chu Ung chắp hai tay sau lưng đang đi dạo dưới mái hiên Ngự Thư Phòng, không biết đang suy nghĩ khổ sở gì, sau khi Chu Bội miệng nói bái kiến, Hoàng Đế vẻ mặt tươi cười đi tới đỡ nàng: "Con gái ngoan, ngươi đã tới, không cần đa lễ..." Hắn nói, "Đến đây, bên ngoài lạnh, vào trong trước đã."
Chu Bội tiến vào Ngự Thư Phòng, đứng lại trước ghế, Chu Ung vẻ mặt tươi cười giơ hai tay ấn lên vai nàng: "Đã ăn chưa?"
"Phụ hoàng có chuyện gì, xin cứ nói..."
"Không có việc gì, không có việc gì lớn, chính là đến ngươi đó, ha ha, cho nên mới gọi ngươi vào xem, ha ha, sao nào? Bên ngươi có việc gì à?"
Ánh mắt Chu Bội sáng ngời nhìn chằm chằm vào phụ thân không đáng tin cậy này, sau đó tôn trọng, đầu tiên là rũ mắt xuống: "Không có đại sự gì."
"Thoạt nhìn gầy quá." Chu Ung thành khẩn nói.
"Phụ hoàng quan tâm đến thân thể nữ nhi, nữ nhi rất cảm động." Chu Bội cười cười, biểu hiện ôn hòa. "Nhưng rốt cuộc có chuyện gì triệu nữ nhi vào cung, phụ hoàng cứ nói thẳng là được."
"Khụ khụ, cũng... Cũng không phải chuyện đại sự gì, mà là..." Chu Ung có chút khó xử, "Chính là có chuyện này, mấy ngày nay vi phụ đến minh tư khổ tưởng, kỳ thật cũng còn chưa nghĩ thông suốt, chỉ là... tìm ngươi đến tham khảo tường tận, dù sao nữ nhi ngươi túc trí đa mưu, đương nhiên, a..."
"......."
Chu Ung "Ách" một hồi lâu: "Chính là... chuyện tình Tây Nam..."
"Tây Nam có chuyện gì?"
"Họ Ninh nói, tương cầu hòa..." Chu Ung nhìn chằm chằm nữ nhi: "Hoàng nhi cảm thấy, chuyện này thế nào?"
Chu bội hiểu ra, từ bóng ma của nữ tử tập kích, trên mặt phụ thân không đáng tin cậy này không nói, trên thực tế ngày ngày lo lắng. Trí tuệ hắn có hạn, ngày thường tung tình hưởng lạc, đến lúc này lại muốn lấy đầu óc ra dùng, liền có chút miễn cưỡng. Sau khi vùng đất Tấn, sau khi chết, Tây Nam lập tức phát văn, ngừng tấn công Hộc Châu, cũng ngưỡng mộ Võ Triều đình chỉ đối đầu với Tây Nam, lấy lực lượng lớn nhất đối kháng với nữ tử.
Cờ đen chiếm hơn phân nửa bình nguyên thành đô bình, dừng lại ở Tử Châu, văn triện này truyền đến Lâm An, mọi người bàn tán xôn xao, nhưng ở triều đình cao tầng, đàm phán với một ma đầu Thí Quân vẫn là điểm mấu chốt không thể đột phá, triều đình có rất nhiều quan viên lớn ai cũng không muốn đạp lên con đường này.
Từ lập trường võ triều mà nói, loại triện văn này nhìn như đại nghĩa, trên thực tế chính là cho võ triều thuốc mắt, cho ra hai lựa chọn không cách nào lựa chọn còn giả bộ đạt. Những ngày qua, Chu bội một mực âm thầm tuyên truyền việc này với gian tế hắc kỳ đối kháng, ý đồ tận lực xóa đi ảnh hưởng của triện văn này. Ai biết, các đại thần trong triều không mắc câu, phụ thân của mình cắn một cái câu.
Chu Bội nhịn cơn tức giận: "Phụ hoàng biết rõ, đàm phán với người thí quân, đạo thống võ triều khó mà giữ được — điều này căn bản là không có khả năng. Ninh Nghị chẳng qua chỉ nói năng khéo léo mà thôi, trong lòng hắn biết rõ võ triều không còn lựa chọn nào khác..."
"Ai, vi phụ làm sao không biết việc này khó xử, một khi nói ra, những lão học trong triều sợ là chỉ vào mũi vi phụ mà mắng chửi... Nhưng nữ nhi, tình thế so với con người mạnh hơn bao giờ, có đôi khi có thể ngang ngược, có lúc con không ngang ngược được, phải nhận thua, nữ chân nhân giết tới rồi, đệ đệ của con, hắn ở phía trước a..."
Chu Ung nói tới đây, thở dài: "Vi phụ đương chức Hoàng Đế này, ngay từ đầu là đuổi vịt lên chuồng, muốn làm một Hoàng đế tốt, lưu lại thanh danh tốt, nhưng dù sao cũng không có đầu mối. Tình huống nữ chân nhân năm đó đuổi giết tới, vi phụ vẫn nhớ rõ, nửa năm trôi trên biển, Giang Nam giết thành đất trắng, chết nhiều người a. Vi phụ xin lỗi bọn họ, xin lỗi nhất chính là đệ đệ của ngươi, bỏ hắn lại rồi bỏ đi, hắn thiếu chút nữa bị nữ chân nhân đuổi theo..."
"Quân Vũ là người tính tình mạnh mẽ, cương trực, thông minh. Vi phụ nhìn ra được tương lai hắn có thể trở thành một Hoàng đế tốt, nhưng bây giờ trong võ triều của chúng ta vẫn còn rối rắm. Nữ chân nhân phá hết tất cả gia sản chúng ta cũng không còn gì để nói. Những ngày này vi phụ hỏi tỉ mỉ các đại thần trong triều, e rằng vẫn không ngăn nổi. Tính cách của Quân Vũ, gãy đầu ở đó, phải làm sao bây giờ, phải có đường lui..."
Chu Ung lời nói thành khẩn, ăn nói khép nép, Chu Bội lẳng lặng nghe, trong lòng cũng có chút cảm động. Trên thực tế Hoàng đế mấy năm nay trở xuống, Chu Ung mặc dù đối với nhi nữ dung túng rất nhiều, nhưng trên thực tế cũng đã là người yêu ra vẻ, xưa nay vẫn là số ít cô đạo, lúc này có thể ăn nói khép nép cùng mình thương lượng, coi như là muốn moi tim, hơn nữa là vì đệ đệ.
Nhưng ngay cả trong lòng cảm động, chuyện này, trên mặt bàn cuối cùng cũng không qua được. Chu bội ngồi nghiêm chỉnh, đầu gối nắm chặt song quyền: "Phụ hoàng..."
"Cho nên, trẫm suy nghĩ một chút, chỉ là nghĩ lung tung, cũng không biết có đạo lý hay không, nữ nhi ngươi cứ nghe một chút..." Chu Ung cắt ngang lời nàng, cẩn thận nói: "Làm đại thần dựa vào trong triều không có cách nào, nhưng nữ nhi ngươi có thể có biện pháp, có phải hay không trước tiên tiếp xúc qua bên kia..."
"Phụ hoàng!" Hỏa khí của Chu Bội lập tức bùng lên.
Nhưng Chu Ung không có dừng lại, hắn nói: "Vi phụ không phải nói liền tiếp xúc, ý của vi phụ là năm đó các ngươi có giao tình, lần trước Quân Võ tới, còn từng nói, ngươi kỳ thật có chút ngưỡng mộ hắn, vi phụ hai ngày nay bỗng nhiên nghĩ đến., Đương nhiên, chuyện phi thường phải có cách làm rất tốt. Chuyện lớn nhất năm đó họ Ninh phạm vào là giết chết Chu Ngọc, nhưng Hoàng đế bây giờ là người nhà chúng ta, nếu là nữ nhi ngươi và hắn... Chúng ta liền mạnh mẽ tới, chỉ cần trở thành người một nhà, đám lão già kia tính là gì...Nữ nhi ngươi hiện tại bên cạnh ngổn ngang cũng không có ai, Cừ Tông kia đáng giết... Nói thật, hôn sự của ngươi năm đó, vi phụ mấy năm nay vẫn luôn áy náy... "
Hoàng đế hạ thấp thanh âm, hoa chân múa tay chân khoa chân múa tay, cảnh tượng trước mắt có vẻ cực kỳ kịch tính. Ngay từ đầu Chu Bội còn chưa hiểu, cho đến một lúc nào đó, trong đầu nàng vang lên một tiếng "Ông", phảng phất huyết dịch toàn thân đều xông lên đầu, trong đó còn mang theo một số chỗ sâu nhất trong đáy lòng bị nhìn thấy vô cùng xấu hổ. Nàng muốn đứng lên nhưng không làm được, cánh tay giơ lên, không biết đã chém tới nơi nào.
Hoàng đế mặc long bào còn đang nói chuyện, chỉ nghe bàn trà bên trên phịch một tiếng, tay trái của công chúa mạnh mẽ đánh vỡ chén trà, mảnh vỡ tứ tán, sau đó là máu tươi chảy ra, màu đỏ tươi sền sệt, nhìn mà giật mình. Sau một khắc, dường như Chu Bội ý thức được cái gì, đột nhiên quỳ xuống, không hề phát hiện ra máu tươi trên tay. Chu Ung xông tới, hướng bên ngoài điện lớn tiếng hô to...
Cuộc nhạc đệm nho nhỏ trong hoàng cung cuối cùng, trưởng công chúa lấy tay trái quấn băng vải hồn lạc phách trở về phủ. Hoàng đế bỏ đi ý nghĩ hão huyền này, tạm thời còn chưa có người thứ ba biết đến. Đây là khúc dạo cuối cùng của tháng mười năm thứ hai, phía nam còn có rất nhiều chuyện bình tĩnh.
Đại danh phủ, Từ Châu chiến sự thảm liệt đã bắt đầu, cùng lúc đó, thực chất phân liệt khắp nơi cũng đã hoàn thành. Tuy rằng lần thắng lợi ở Tề Hoa Hạ quân kia, Lâu Thư Uyển hung hãn ra tay chụp lấy không ít thành quả, nhưng theo chuyện Nữ chân nhân rút trại đến đây, uy áp thật sự rất lớn đã phủ xuống nơi này.
Về sau, lâu thư Uyển, các thế lực các thế lực như Ngọc Lân, Lâm tông, Kỷ Thanh Lê chiếm cứ uy thắng ở phía tây, lấy một ít thành trì lớn nhỏ phía Nam, Liêu Nghĩa Nhân cầm đầu thì phái đầu hàng cắt đứt Đông Diện, phía bắc các khu vực áp lực thực sự trực diện với nữ tử, trên thực chất, biến gần nửa khu vực tiến vào thành khu vực bị luân hãm.
Sau khi tuyên bố đầu hàng nữ tử, Liêu Nghĩa Nhân cùng các nhà khác theo sự hướng dẫn của nữ chân nhân mà điều động quân đội, bắt đầu đi về phía tây, tiến quân về phía nam, bắt đầu đợt công thành đầu tiên. Cùng lúc đó, đội quân hắc kỳ giành được thắng lợi của Lâm Châu đang chạy thẳng về phía đông, còn Vương Cự Vân suất lĩnh Minh Vương quân bắt đầu hành quân từ phía nam trở về.
Dưới bối cảnh lớn như vậy, Đại Quang Minh giáo chủ Lâm tông ta được đám người Lâu Thư Uyển phối hợp, cùng đám giáo chúng lấy được cái châu cực kỳ đông, lấy quyền thống trị ba thành trì phía Nam, đồng thời cũng thu được lượng lớn vật tư quân bị.
Trong ba tháng, đại quân đứng mũi chịu sào, áp binh lâm uy thắng, Ngọc Lân, Lâu Thư Uyển theo thành thủ, chưa từng nghĩ tới, uy thắng chưa bị phá vỡ, phục binh của Hi Duẫn đã phát động, thủ lĩnh cái châu Trần Uy phản chiến, trong một buổi chiều biến thiên nội chiến, Ngân thuật có thể lập tức mang kỵ binh xuôi về phía nam, khiến cho đại quang minh giáo Lâm tông ta thống lĩnh tấn công chống lại lực lượng kim loại đầu tiên...