Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Từ Châu, mưa nhỏ tí tách từ trên trời rơi xuống, không khí lạnh lẽo, âm trầm đến đáng sợ.
Sư phụ thứ năm của Hoa Hạ, đệ tam sư tham mưu Lý Trác Huy xuyên qua sân nhỏ đơn sơ, đến dưới hành lang, cởi áo tơi trên người, vỗ vỗ giọt nước trên người.
Đi qua hành lang phía trước, mười mấy tên quan quân đã tụ tập trong sân, chào hỏi lẫn nhau. Đây là thông lệ hội nghị sau buổi sáng, nhưng bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm qua, phạm vi hội nghị đã mở rộng.
Bên ngoài thành Từ Châu, thi thể huynh đệ Hoa Hạ quân vẫn còn treo trên gậy gỗ. Mặc dù nói chiến tranh luôn có người chết, nhưng tay chân bên ngoài thành vốn có nguy hiểm rất lớn, không đến nỗi vì một người nào đó hành động đặc biệt, nhưng hôm nay, trong lòng Lý Trác Huy có chút suy nghĩ không giống nhau.
Một số thời cơ, có lẽ đã đến. Ngày hôm qua Lý Trác Huy phụ trách kiểm chứng thân phận thi thể ngoài thành, ban đêm lại có giao lưu với vài tên tướng lĩnh trong quân, ý nghĩ của mọi người có cấp tiến có bảo thủ, nhưng hôm nay được như vậy, Lý Trác Huy vẫn quyết định nói ra sự tình ở hội nghị.
Không bao lâu sau, sư trưởng Lưu Thừa Tông đến sân nhỏ, mọi người vào trong phòng. Hội nghị sự mỗi ngày sẽ có vài đề tài, Lý Trác Huy ngay từ đầu báo cáo thân phận thi thể ngoài thành.
Người hy sinh tên là Phương Mục, năm nay hai mươi chín tuổi, nhưng lại là lão trinh sát của Hoa Hạ quân, hắn trước hơn mười tuổi vốn là lưu lạc nhi vô gia trong kinh thành, lúc ấy được Trúc Ký thu nhận bồi dưỡng, trải qua Biện Lương bảo vệ chiến, trải qua Thí Quân tạo phản, về sau trải qua liên tục đại chiến Tây Bắc, từng làm việc dưới đất trong thẻ trúc một thời gian ngắn.
Trong núi Lương Sơn, hắn đã có vợ con, nguyên bản nguyên tắc không nên để hắn ra khỏi thành, nhưng những năm gần đây Hoa Hạ quân đã trải qua rất nhiều trận đại chiến, dũng mãnh giả rất nhiều., Chân chính kiên định lại không mất đi sự coi trọng nhân thủ thích hợp làm gian tế. Ít nhất trong số sư đội hơn tám ngàn người này, người như vậy tay không đủ. Phương Mục chủ động yêu cầu công tác ra khỏi thành này, lúc ấy là nói đến việc làm gian tế trong bầy ác quỷ, không dùng cứng đối cứng trên chiến trường, có lẽ sẽ dễ dàng sống sót.
"..." Trong nhà ta còn có vợ con phải chăm sóc, ta vừa gầy vừa dễ sống sót ra khỏi thành..." Lúc đó hắn nói như vậy, nhưng không ngờ... lại bị phát hiện..."
Lý Trác Huy nói xong những lời này, ngồi xuống ghế. Lưu Thừa Tông nhẹ gật đầu, nghị luận chuyện của Phương Mục trong chốc lát, bắt đầu tiến vào những đề nghị khác. Lý Trác Huy thầm nghĩ cách của mình khi nào thích hợp nói cho mọi người nghe, qua một hồi, ngồi ở phía trước là đoàn đoàn trường La Nghiệp đứng lên.
"Lưu sư trưởng, chư vị, ta có một ý tưởng."
"Nói." Lưu Thừa Tông nhẹ gật đầu.
"Ta cảm thấy đã đến lúc đánh một trận rồi." La Nghiệp nói: "Đánh quỷ đói, giết Vương Sư Đồng."
Quan quân trong phòng liếc mắt nhìn nhau, Lưu Thừa Tông suy nghĩ một chút: "Vì Phương Mục?"
"Phương Mục có thể trở thành lý do, nhưng chủ yếu nhất vẫn là bởi vì, ta cảm thấy thời điểm đã đến."
"Ồ?"
"Ta nói ra lời này, lý do đến mấy điểm." Ánh mắt Lưu Thừa Tông nghi hoặc nhìn La Nghiệp, La Nghiệp cũng thản nhiên nhìn lại, sau đó nói: "Thứ nhất, mục đích chúng ta đi tới Từ Châu là gì? Nữ chân ba mươi vạn đại quân, chúng ta hơn tám ngàn người, tử thủ Từ Châu, dựa vào tường thành kiên cố? Cái này năm ngoái chúng ta thảo luận quân sự đã phủ nhận tính có thể thực hiện được., Cuộc chiến ở hẻm, rút lui, quấy rối... Cho dù trong tình thế lạc quan nhất, chúng ta cũng sẽ buông tha cho Từ Châu thành, cuối cùng chuyển vào du kích và quấy rối. Như vậy, mục đích của chúng ta kỳ thật là kéo dài thời gian, lấy danh tiếng, cố gắng hết sức để tạo một lực phản kháng cho Trung Nguyên thậm chí là Trường Giang Lưu Vực."
"... Như vậy, với mục đích như vậy, mấy chục vạn người chết đói ngoài thành đối với chúng ta có ý nghĩa gì? Mùa xuân sắp đến rồi, nữ chân nhân thấy muốn giết tới, chúng ta có thể trông cậy vào mấy chục vạn người chết đói này biến thành lá chắn tự nhiên của chúng ta, nói cách khác, chúng ta chờ nữ chân nhân giết sạch mấy chục vạn người đói quỷ, cuối cùng đi tới thành Từ Châu... Đây thoạt nhìn là một ý tưởng rất tốt, nhưng lựa chọn này, ta cho rằng vô cùng tiêu cực."
"Đầu tiên, chúng ta cân nhắc đến sức chiến đấu của quỷ đói, mấy chục vạn người sắp chết đói rồi, quấy rầy nữ chân nhân, cho dù ta là Nhan Tông phụ, cũng cảm thấy rất phiền phức, nhưng nếu như nữ chân ba mươi vạn quân chính quy thật sự đem đói quỷ trở thành địch nhân, nhất định phải giết tới, sự chống cự của quỷ đói thật ra rất có hạn. Trơ mắt nhìn xem mấy chục vạn người dưới thành bị tàn sát, sau đó thủ thành, đả kích sĩ khí chúng ta, cũng rất lớn."
"Tiếp theo, nữ nhân bên ngoài thành đã bắt đầu dùng sách lược phân hoá lôi kéo đói quỷ, những người chịu đói dưới tình huống tuyệt vọng này, nhưng...một khi gặp phải phân hóa, có một đường đi, bọn họ kỳ thật không kháng cự được loại mê hoặc này. Cho nên chướng ngại mấy chục vạn người, thoạt nhìn rất đẹp, trên thực tế không chịu nổi một kích, nhưng sống chết mấy chục vạn người, kỳ thật rất nặng..."
La Nghiệp ngừng một chút: "Mấy tháng qua, chúng ta ở trong thành Từ Châu thấy bọn họ chết đói ở bên ngoài, tuy rằng không phải lỗi của chúng ta, nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy... ủ rũ không nói nên lời. Nhưng ngẫm lại xem, nếu bây giờ chúng ta đánh tan đám người chết đói đang tụ tập dưới thành này thì có ích lợi gì?"
Hắn giơ một tay lên: "Thứ nhất, đương nhiên là có tác dụng tinh thần đối với quân tâm. Thứ hai, quỷ đói bởi vì Vương Sư Đồng mà tụ tập ở Từ Châu, một khi giết được Vương Sư Đồng, mấy chục vạn người may mắn còn sống sót sẽ lập tức giải tán. Xung quanh rất là thảm, con đường phía nam rất khó đi, nhưng...một phần nhỏ người sẽ sống sót., Đây là công đức duy nhất chúng ta có thể làm. Thứ ba, có mấy chục vạn người giải tán, người của Từ Châu có lẽ cũng có thể bao bọc toàn bộ đại thế, bắt đầu lùi về phía nam, thậm chí tất cả cư dân từ phía Nam của Từ Châu cũng có thể cảm nhận được bầu không khí này, xuôi nam tìm đường sống cuối cùng của bọn họ."
"Sư trưởng, các vị." La Nghiệp hít một hơi, chỉ chỉ ngoài cửa sổ: "Mùa xuân đã đến, tuyết cũng sắp tan rồi, trận đại chiến này vô luận thế nào cũng phải tới. Để mấy chục vạn nhân mạng ngoài thành kéo dài mười ngày nửa tháng cho chúng ta sao? Hoặc để chúng ta tự mình chủ động đặt tay lên, trước khi nữ chân nhân chạy tới, phải kéo dài thêm mười ngày nửa tháng., Trước tiên làm nhiệt thân? Chúng ta muốn toàn bộ lực lượng và quyết tâm chống lại Trung Nguyên. Như Ninh tiên sinh đã nói, vở diễn này chúng ta phải diễn cho thật tốt, vậy thì không cần phải chật vật chờ nữ chân nhân động thủ như vậy. Vạn nhất Vương Sư Đồng thật sự bị nữ chân nhân xúi giục phản bội, chúng ta ngược lại lại có thêm một đám địch nhân, tương lai nếu thật sự muốn rút khỏi Từ Châu, chỉ sợ cũng khó mà làm được."
Trong lời nói của La Nghiệp, Lý Trác Huy ở phía sau giơ tay: "Ta, ta cũng nghĩ như vậy..." Lưu Thừa Tông nhìn La Nghiệp phía trước: "Nói rất đẹp, nhưng cụ thể thì sao? Tổn thất của chúng ta thì sao?"
Ta có kế hoạch – Lý Trác Huy nghĩ nghĩ trong lòng, lại nghe La Nghiệp đứng ở phía trước nói: "Đêm qua ta đã cùng mấy người đoàn trưởng câu thông suốt một đêm đuổi ra một phần kế hoạch. Một khi đói quỷ bắt đầu chủ động tấn công, vô cùng vô tận làm cho người ta cảm thấy phiền, nhưng năng lực chống cự của bọn họ không đủ, chúng ta ở trong bọn họ sắp xếp không ít người, chỉ cần nhìn vào vị trí Vương Sư Đồng, lấy lực lượng tinh nhuệ tăng tốc đột nhập vào., Chém chết Vương Sư Đồng không còn là vấn đề gì nữa, đương nhiên, chúng ta cũng phải cân nhắc đến chuyện sau khi giết chết Vương Sư Đồng, phát động ám nghị chúng ta đã cài trong đám quỷ đói, dẫn Quỷ đói chạy tứ tán về phía nam, lúc này cần phải hoàn thiện thêm mấy ngày nữa..."
La Nghiệp đưa kế hoạch kia lên, miệng giải thích trình tự kế hoạch, đám người Lý Trác Huy bắt đầu gật đầu phụ họa, qua một hồi, Lưu Thừa Tông phía trước mới gật đầu: "Có thể thảo luận một chút, có phản đối không?" Hắn nhìn xung quanh.
Chốc lát sau, Lưu Thừa Tông cười rộ lên, trong nụ cười đã có chút nghiêm túc và hung lệ của tướng giả.
"... Kế hoạch tiếp theo, mọi người cùng nhau bàn luận, Lý Trác Huy, ta thấy ngươi cũng có ý tưởng, hoàn thiện một chút, buổi chiều chính thức ra kết quả. Nếu như không có ý kiến phản đối rõ ràng, vậy giống như các ngươi nói..."
Hắn đứng lên, nắm đấm gõ cái bàn.
"Mùa xuân đến rồi... Tế kỳ giết Vương Sư Đồng!"
Thân thể trần trụi...
Một ngàn dặm hướng Tây Bắc, chiến hỏa và khói lửa còn chưa tiêu tán.
Chiến trường Lâm châu, chiến đấu kịch liệt theo thời gian dần trôi qua, đang dần hạ xuống.
Quân đội Nữ Chân rút lui rất khó xác định chính xác là bắt đầu từ lúc nào, nhưng đến cuối giờ Tỵ, khoảng buổi trưa, rút lui phạm vi lớn đã bắt đầu hình thành xu thế. Vương Cự Vân dẫn theo Minh Vương quân thẳng hướng đông bắc đánh tới, cảm giác chống cự trên đường trở nên mềm yếu.
Kim binh đang tán loạn lui lại, một phần đội ngũ do tướng lĩnh mang theo lui lại bên trong vẫn như cũ triển khai phản kích với Minh Vương quân, cũng có một bộ phận Kim binh thậm chí mất đi trận hình và chiến lực hỗ trợ lẫn nhau, lúc gặp Minh Vương quân, bị đội quân này vẫn bảo đảm có thực lực một đường đuổi giết. Vương Cự Vân kỵ ở trên ngựa, nhìn xem hết thảy.
Tốc độ của thuật này tương đương với thuật bạc, tốc độ rút ngắn tốc độ cũng là một trong những tướng lĩnh hạch tâm dưới trướng Nhan Tông Hàn. Sau khi A Cốt đánh chết, Kim Quốc chia làm hai quyền lực nắm giữ quyền lực, hoàn thành đội quân mà Nhan Tông nắm giữ., Thậm chí đủ để vượt qua sự khống chế của quân đội nữ hoàng tộc Ngô ăn mày. Nữ tử tinh nhuệ dưới trướng, là một trong những đội quân tinh nhuệ nhất mà Vương Cự Vân từng gặp, nhưng lúc này đây, là lần duy nhất hắn đối mặt với tinh nhuệ hạch tâm của nữ tử chân chính, đánh cho nhẹ nhõm như thế.
Hắn cũng không tự mình chứng kiến chuyện xảy ra trong thời gian qua, nhưng hết thảy những thứ trên đường tham dự, gặp phải những tên hắc kỳ cơ hồ chém giết đến thoát lực may mắn còn sống sót, nói rõ mấy canh giờ trước song phương đối chiến thảm liệt. Nếu như không phải là tự mình nhìn thấy., Vương Cự Vân cũng thật sự khó tin, đội quân chống đỡ hắc kỳ trước mắt này lần lượt bị đánh tan xây dựng, đội ngũ bị đánh tan lại không ngừng tụ hợp, cùng nữ chân nhân triển khai chém giết nhiều lần.
Mặc dù tận mắt nhìn thấy, hắn cũng rất khó tin. Nữ chân nhân bao phủ thiên hạ, sau khi đánh ra khẩu hiệu vạn người không thể địch nổi, hơn ba vạn nữ chân duệ đối mặt với hơn vạn hắc kỳ quân, tại sáng sớm này, đối phương đã bị đánh tan.
Trên chiến trường, trong miệng từng tên bị thương binh lưu truyền tin tức "Lỹ thuật hàng đầu đã chết", nhưng không ai biết tin tức là thật hay giả, cùng lúc đó, ở trong nữ chân nhân., Một bộ phận đại hán quân tán loạn cũng lưu truyền lại tin đồn "Chúc Bưu đã chết" thậm chí "Ninh tiên sinh đã chết" cũng không ai biết thật giả là giả, duy nhất biết được, mặc dù dưới tình huống lời đồn đã tứ tán, song phương giao chiến vẫn như cũ là trong ác chiến hỗn loạn này giết tới tận bây giờ.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Gần buổi trưa, Vương Cự Vân nhìn thấy Chúc Bưu đang chỉ huy tất cả binh sĩ còn có thể nhúc nhích để cứu thương binh. Trên chiến trường, bùn lầy và máu tươi hỗn tạp, thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi, cờ xí của Hoa Hạ quân giao thoa cùng lá cờ của nữ tử thật sự, đại đội của nữ tử đã rút hết, Chúc Bưu toàn thân đẫm máu, thân thể lung lay phất tay: "Giúp đỡ cứu người!"
Giọng nói của hắn đã khàn khàn, Vương Cự Vân đã dẫn mọi người nhanh chóng tới hỗ trợ, ông lão đỡ lấy Chúc Bưu, cười cười, sau đó phất tay: "Nhìn kỹ chút! Nhìn kỹ chút! Có một số người không chết... "Bọn họ đã cố hết sức, mau giúp bọn họ dậy..."
Trên chiến trường, có rất nhiều người ngã vào trong đống thi thể không nhúc nhích, nhưng mắt vẫn mở, theo chém giết chấm dứt, rất nhiều người hao hết lực lượng cuối cùng, bọn họ hoặc là ngồi ở đó nghỉ ngơi, nghỉ ngơi thường xuyên sẽ không tỉnh lại được.
Một bộ phận chiến sĩ chết đi vào lúc này.
Xa xa vẫn lục tục có người tới, thám báo trinh sát tinh thần kiệt sức truyền tin tức khắp nơi trên chiến trường, kéo dài liên lạc, Tần Minh liên hệ, sử quảng ân liên lạc, Chúc Bưu cùng Vương Cự Vân một đạo tiếp nhận những tin tức này, mỗi lần có người may mắn còn sống sót được tin tức, Chúc Bưu liền cười nói: "Tên gia hỏa này còn chưa chết a..." Nhưng cũng có tin tức làm cho người ta suy sụp.
Không lâu sau, có người báo tin cho Quan Thắng, Lệ gia giáp truyền đến, đây đã là tin tức do Vương Đại Vân phái ra ngoài, hơn nữa ở phía sau cũng đã có người khiêng cáng đi tới, bọn họ cùng Chúc Bưu, Vương Đại Vân nói về trận ám sát kinh tâm động phách kia.
"Các ngươi nhìn cái bánh chưng này..."
Khi cáng cứu thương tới, Chúc Bưu chỉ vào một người trên cáng kia không tim không phổi nở nụ cười, cười đến chảy cả nước mắt. Thân thể Lư Tuấn Nghĩa ở trên đỉnh đầu bao vải kín mít, sắc mặt trắng bệch thở yếu ớt, nhìn cực kỳ thê lương.
"Một đao trên ngực kia thương thế rất nặng, có thể đỡ được hay không... rất khó nói..."
Y quan tùy quân khó xử nói rõ tình huống, tin tức có liên quan đến chiêu trảm sát thuật của Lư Tuấn Nghĩa Nghĩa, gã cũng biết, bởi vậy đặc biệt quan tâm đến gã. Trên cáng bên cạnh lại có bánh chưng động đậy, ánh mắt lệch bên này.
"Võ công của hắn cao như vậy, không chết được."
Đây là Lệ gia chi khải. Hắn mang theo hơn một trăm người định thu hút sự chú ý của liệt phái, chờ đám người Quan Thắng giết tới, sau đó phát hiện Lâm Tử có dị động. Khi hắn chạy tới, Lư Tuấn Nghĩa cùng vài tên đồng bạn đã bị giết đến không còn đường để đi. Lư Tuấn Nghĩa lại trúng mấy đao., Đồng bọn bên cạnh còn có ba người sống. Sau khi Lệ gia áo giáp đuổi tới, Lư Tuấn Nghĩa liền ngã xuống, không lâu sau, Quan Thắng dẫn người từ bên ngoài giết tới, mất đi chủ soái nữ quân đội bắt đầu rút lui quy mô lớn, quân lệnh rút lui sau đội ngũ cũng là lúc đó tiếp nhận tướng lĩnh.
Mặc dù Lô Tuấn Nghĩa một đường chém giết đồng bạn đặc chủng, sau đó lại có một người trọng thương không chữa được, trong hai người còn sót lại, cũng có một người nhìn qua bên kia, nói: "Lần cuối cùng trong hàng sát thuật, ngựa của hắn... đánh bay Lư giáo viên. Nếu không như thế, Lư giáo viên sợ là không chống đỡ nổi bây giờ..."
Chúc Bưu khẽ gật đầu, Vương Cự Vân ở một bên hỏi: "Lời nhanh chóng cỡ nào?"
"Không biết... Nữ chân nhân không giữ thi thể lại..."
Vương Cự Vân cũng gật đầu, chắp tay thi lễ, sau đó y binh khiêng đám người bị thương xuống. Qua một hồi, đám người Quan Thắng cũng đi về hướng này. Lại một lát sau, một bóng người nhìn về phía đầu của y đội, từ xa nhìn lại, là Yến Thanh đang hoạt động trên chiến trường.
Trên chiến trường kéo dài miên man đã có gió lạnh thổi qua. Vùng rừng núi hoang dã đã trải qua kịch chiến này, đáy cốc, trong khe núi, bóng người xuyên qua hội tụ, tiến hành kết thúc cuối cùng. Lửa cháy bùng lên., Kéo lều vải lên, đun nước lên, không ngừng có người tìm kiếm dấu vết người sống sót trong đống thi thể. Rất nhiều người chết, tự nhiên cũng có rất nhiều người còn sống sót, sau khi đại khái các tin tức, Chúc Bưu ngồi trên sườn đồi, Vương Cự Vân nhìn về phương xa: "Trận chiến này tất kinh động thiên hạ."
Xa xa, có người đang cầm phiến lá dưới tán cây thổi lên một khúc nhạc, hoàn toàn khác với bầu không khí của Kim Qua Thiết Mã này, nhưng lại làm cho xung quanh trở nên ấm áp mà yên tĩnh.
"Đáng tiếc, một trận chiến không thể cứu được thiên hạ." Chúc Bưu nói.
"Dù sao cũng phải có lúc bắt đầu." Giọng nói của Vương Cự Vân luôn rất trầm ổn, một lát sau, hắn nói: "Mười năm trước ở Hàng Châu, ta từng đối mặt với vị Ninh tiên sinh kia vài lần. Đáng tiếc, bây giờ ta không nhớ rõ lắm... Có trận chiến này, tâm trạng của Tấn Địa quân phấn khởi, nữ tướng quân thật khó tự khoa trương, chúc tướng quân..."
Hắn nói với Chúc Bưu rằng, nhưng cuối cùng cũng không nói ra, chỉ là nói: "Sau khi đại chiến kết thúc thì nên nghỉ ngơi một chút, chuyện sau này Vương mỗ sẽ ở đây quan sát. Bảo trọng thân thể thì mới có thể ứng phó được trận đại chiến tiếp theo."
Chúc Bưu đứng lên, gã biết lão nhân trước mắt cũng là đại nhân vật chân chính, tại Vĩnh Nhạc hướng về gã là Thượng Thư Vương Dần, văn võ song toàn, uy nghiêm khí phách đồng thời tâm ngoan độc thủ lạt thủ lạt., Sau khi Vĩnh Nhạc kết thúc, thậm chí hắn có thể tự tay bán đứng đám người Phương Bách Hoa, đổi lấy một cái bàn cơ bản quật khởi khác. Đối mặt với nữ chân nhân khuynh đảo thiên hạ, lão nhân lại nghĩa vô phản cố đứng ở thế kháng kim đệ nhất tuyến, đem thái độ mấy năm kinh doanh của toàn bộ gia sản đưa vào trong cơn sóng triều lạnh lùng kháng kim.
"Làm phiền Vương soái rồi." Hắn thi lễ với Vương Cự Vân một cái, Vương Cự Vân liền nhớ lại. Sau đó, Chúc Bưu chậm rãi đi tới bên kia lều vải, thời gian đã là buổi chiều, dưới ánh mặt trời lạnh lẽo, đốm lửa đang phát ra ánh sáng ấm áp, chiếu sáng bóng người bận rộn.
Vương Dần nhìn những bóng lưng này.
Ở một nơi rất xa, quân đội nữ chân vẫn còn lục tục lui lại trong thê vân thảm vụ, lục tục hội hợp, không ai có thể tin tưởng chiến quả trước mắt. Không ai tin kết cục ba vạn đại quân chiến đấu chính diện thảm bại, tung hoành thiên hạ hai mươi năm, đây là một việc chưa bao giờ xuất hiện qua.
Toàn bộ Tấn Địa, toàn bộ thiên hạ, không có bao nhiêu người biết rõ tin tức đệ nhất thủ này. Trong thành uy thắng, Lâu Thư Uyển ở trong nhiệt độ âm lãnh ngẩng đầu, trong miệng thì thào tiến hành tính toán, nàng đã hơn nửa tháng nay chưa từng ngủ yên., Trong khoảng thời gian này, một mặt nàng an bài các loại đàm phán, hứa hẹn, uy hiếp cùng ám sát, một mặt giống như thủ tài nô, mỗi ngày tính toán đầu tiền bạc, hi vọng sau này phân liệt sẽ thu được càng nhiều lực lượng.
Rất nhiều lúc, đầu nàng đau như muốn nứt ra. Không lâu sau, tin tức truyền đến sẽ khiến nàng ngủ một giấc thật say, trong mộng nàng sẽ gặp Ninh Nghị.
Du Hồng Trác đi xuyên qua đường phố lờ mờ, trên người mang theo trường đao rời vỏ. Những ngày qua, uy thắng đang phân liệt, mọi người vô sỉ cổ vũ lý luận đầu hàng, bắt đầu chọn đội cùng kéo bè kết phái, Du Hồng Trác giết không ít người, cũng bị thương một ít.
Trong Thiên Cực cung, mỗi ngày trong đó đều phải đối diện với tòa thành cao ngất, phụ trách đảm bảo phòng ngự, lòng không tạp niệm. Nếu có một ngày tòa thành lớn này sẽ nghiêng về phía địch nhân, hắn sẽ phát ra một đòn tuyệt mệnh. Cũng không lâu sau, hào quang sẽ chiếu từ tòa thành vào, hắn sẽ nghe được một số cái tên người quen thuộc, nghe được tin tức liên quan tới bọn họ.
Đại doanh Nữ Chân, Nhan Hi doãn tính toán biến hóa của đại thế. Tuyết tan băng tiêu, hơn hai mươi vạn quân đã vận sức chờ phát động. Đợi đến khi chiến quả tất nhiên ở Lâm Châu truyền đến, bước tiếp theo của hắn sẽ bắt đầu triển khai...
Thân thể trần trụi...
Phía Nam, Từ Châu, ba ngày sau.
Sư đệ tam quân của Hoa Hạ, đội ngũ hơn tám ngàn người dần dần bị thứ gì đó đốt cháy, bánh răng trừ chết, bắt đầu từ từ vận chuyển, một ít tin tức yên tĩnh dưới mặt nước lặng lẽ lan truyền, khí tức chiến tranh đang nhanh chóng được chuẩn bị.
Từ Châu tri phủ Lý An Mậu đã nhận ra một chút dấu vết, hai ngày nay thường xuyên tới đây nói bóng nói gió, nghe ngóng tình hình.
Trong đám người tham mưu, kế hoạch đã hoàn thành, các loại công việc đệm cùng liên lạc cũng đã đi đến hồi kết, buổi sáng ngày thứ hai tháng mười hai, tiếng bước chân dồn dập vang lên trong sân của đám tham mưu, có người truyền đến tin tức khẩn cấp.
"Ngoài thành Từ Châu, tình huống có biến ——"