Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sắc trời dần dần sáng lên, gió sớm thổi qua sơn dã ngoài Lâm Châu thành, gió lạnh âm lãnh cao chậm mà thưa thớt, trên không trung liền hiện ra một cỗ sinh nhân chớ gần.
Phảng phất như mùa xuân này, cũng không hữu hảo với biểu hiện của nhân gian.
Từng luồng từng luồng khói lửa, từng đám tàn binh bao trùm khắp vùng núi này, đồi núi lan tràn, nghỉ ngơi trong đồng ruộng. Bên đường, máu tươi đã từng chảy xuống trở nên đông cứng lại, có thi thể nằm ngổn ngang lộn xộn, một luồng hơi nóng bao trùm cả góc ruộng, ngọn lửa đốt cỗ xe ngựa thành băng giá.
Có bóng dáng của hán quân xuất hiện, hai người bò lổm ngổm tới, bắt đầu tìm kiếm thứ đáng giá và lương thực trong bụng quả trên thi thể. Khi đến bên cạnh khu rừng, một người trong đó bị kinh động, ngồi xổm xuống, hãi hùng khiếp vía lắng nghe tiếng gió ở phía xa.
"...Chúc Bưu chết rồi! Chúc Bưu chết rồi..." Trong rừng có người tụ tập gọi như vậy. Qua một hồi, lại có người hô: "Ninh Nghị chết rồi! Ninh Nghị chết rồi..."
Động tĩnh lớn hơn, càng có nhiều người hơn sau đó không lâu truyền đến, hai nhóm người đụng nhau trong rừng cây. Thanh âm chém giết càng ngày càng gần đầu khu rừng này, hai gã đại hán lục soát thi thể sắc mặt trắng bệch, liếc mắt nhìn nhau, sau đó một người trong đó co giò bỏ chạy!
Tên còn lại cũng lập tức quay người bỏ chạy, trong rừng có bóng người chạy ra, đó là binh sĩ mũ trụ giáp mười tên, hai mươi tên, chỉ cầm vũ khí trong tay, không còn mạng mà chạy ra ngoài. Trong rừng có bóng người đuổi theo giết ra, hơn mười người dừng bước bên cạnh rừng, bên này đất hoang, năm sáu chục người chạy như điên về các phương hướng khác nhau.
Bóng người bên rìa rừng núi vịn thân cây, mỏi mệt thở dốc. Không lâu sau bọn họ đã bò dậy, đi về phía bắc. Một người trong đó cầm cờ xí, màu đen.
Non nửa thành Lâm Châu đã bị hỏa diễm đốt thành màu đen, phía tây thành Lâm Châu, phía bắc, phía đông đều có dấu vết chiến tranh quy mô lớn. Khi đại quân phía tây kia xuất hiện từ xa xa trong tầm mắt, bởi vì tập kết cùng bản trận thất lạc ở thành Lâm Châu, đốt giết mấy ngàn nữ chân binh sĩ chậm rãi phản ứng lại, ý đồ bắt đầu tập kết, ngăn cản.
Minh Vương quân dưới sự chỉ huy của Vương Cự Vân với tốc độ cao tiến vào trong thành, chém giết kịch liệt lan tràn trong đường phố thành thị. Lúc này nữ tướng lĩnh Ao Bạch đang nỗ lực tổ chức chống cự, theo sự xuất hiện toàn diện của Minh Vương quân, hắn cũng thu nạp hơn hai ngàn nữ binh sĩ chân chính và mấy ngàn hán quân săn giết trong ngoài thành, bắt đầu đối kháng kịch liệt.
Vương Cự Vân cưỡi ngựa, dẫn hơn phân nửa quân đội đi về phía bắc thành trì. Hắn nhìn cảnh tượng xung quanh tường thành, chém giết từ xa, lông mày nhíu chặt. Cuối cùng, ông lão luôn luôn không giận mà uy vẫn mở miệng: "Ngày thứ bảy... sơ Cửu... sao lại thành ra thế này..."
Công thành của thuật tốc là ở giữa trưa ngày thứ bảy, hiện giờ thậm chí mới chỉ là sáng sớm của sơ chín, dõi mắt nhìn khắp chiến trường, khắp nơi đều có dấu vết đấu đá vô cùng thê thảm.
Hắn lập tức được cứu giúp, trong miệng thương viên cũng biết được chuyện gì đã xảy ra. Hoa Hạ quân sáng sớm đối với nữ chân nhân công thành kịch liệt triển khai phản công, gần hai vạn nhân lực một mình ném về phía tốc độ thuật trong chiến trường, tốc độ thuật cũng ương ngạnh chống cự, chiến đấu kéo dài hơn một canh giờ., Đám người Chúc Bưu suất lĩnh quân chủ lực của Hoa Hạ cùng nữ Chân quân đội lấy thuật tốc độ cầm đầu một mặt chém giết chuyển hướng đông bắc của chiến trường, trên đường đi từng nhánh quân đội quấn chặt lấy nhau, bây giờ toàn bộ chiến cuộc, đã kéo dài đến đâu rồi.
Đương nhiên, cũng có thể là ở những nơi không nhìn thấy thành Lâm Châu, toàn bộ chiến đấu cũng đã hoàn toàn kết thúc.
Trên chiến trường chém giết những binh sĩ của Hoa Hạ quân đã trọng thương, nhưng họ vẫn cố gắng nỗ lực gia nhập vào hàng ngũ tác chiến. Vương Cự Vân lạnh lùng nhìn một lát, sau đó sai người khiêng thương binh đi. Minh Vương quân lập tức đuổi theo hướng Đông Bắc, Hoa Hạ, Nữ Chân, binh sĩ đại quân tan tác vẫn chạy băng băng băng trên đường...
....
Mười dặm phía bắc Lâm Châu, nấm rừng, chém giết quy mô lớn vẫn còn dưới bầu trời âm lãnh. Những bông tuyết đọng giữa vùng núi này đã tan hơn phân nửa, trên mặt đất từng mảng bùn lầy, cộng lại có hơn bốn ngàn binh sĩ đang xung phong liều chết trên mặt đất, binh sĩ nâng tấm chắn cùng với địch nhân xông lên lăn lộn trên mặt đất, cầm binh khí lên, dùng sức chém xuống.
Có người khàn khàn rít gào: "Thuật sắp xếp sắp chết rồi! Thuật sắp sửa chết rồi..." Đang là nữ chân nhân, nhưng thoạt nhìn hiệu quả không cao. Nữ chân binh mặc mũ giáp da, dùng ngón tay kéo dây cung, trong ánh mắt đỏ đậm gầm rú, ngón tay hắn không ngừng tác chiến đã đầm đìa máu tươi.
Ngón tay như vậy vẫn kéo căng dây cung, buông tay, máu và da thịt vẩy ra không trung, phía trước có bóng người quỳ rạp xông tới, đâm cương đao vào bụng của hắn, mũi tên lướt qua bầu trời, bay về phía một lá cờ đen bị tàn phá trên mặt đất.
Xung quanh hắc kỳ là nơi chém giết khốc liệt nhất, mọi người đang chém giết nhau trong vũng bùn lầy lội. Chúc Bưu cầm đại đao tiện tay điên cuồng chém giết, mỗi lần vung đao đều muốn bổ xuống một địch nhân, trên người gã cũng đã tràn đầy máu tươi., Mũi tên vèo vèo bay tới, đâm vào trong áo giáp của hắn, Chúc Bưu một cước đá bay nữ hán tử trước mắt, thuận tay rút ra mũi tên dính máu, bên trái thân thể có nữ binh sĩ đột nhiên vọt tới, chế trụ cánh tay của hắn, ánh đao trên tay khác chém xuống đầu.
Thân thể Chúc Bưu mãnh liệt đập đối phương ngã vào trong bùn đất, song phương vung quyền với nhau, gã bỗng nhiên hét lớn một tiếng nhảy lên, mũi tên trong tay đâm về phía cổ đối phương, lại đột nhiên rút ra, phía trước liền có máu tươi phun ra, thật lâu không ngừng.
Chiến hữu đã từ bên cạnh đi tới, Chúc Bưu đưa tay cầm lấy một cái đại thuẫn, hét lớn: "Theo ta giết -- "
Chiến trường đang lan tràn, trong rừng cách nơi này ba dặm, Quan Thắng dẫn theo hơn một ngàn người một đường tiến lên phía trước, phía trước, nữ chân nhân từ các phương hướng khác nhau giết tới, Quan thắng kéo quần áo trinh sát: "Lộn thuật ở đâu? Bên nào?"
Trinh sát không cách nào trả lời, toàn thân hắn đầy máu, sau lưng trúng hai mũi tên, dưới chân đang run rẩy, nhưng vẫn khó khăn đứng đó. Quan thắng thả hắn ra: "Mặc kệ, đi chữa thương trước... Những người còn lại theo ta giết tới..."
Những chiến sĩ liên tục bị thương, không ai trả lời, có người nâng thuẫn, có người cầm thủ nỗ, lên dây.
"Hôm nay không phải bọn họ chết... thì là chúng ta sống! Ha ha." Quan Thắng tự nói một câu hài hước, phất phất tay, giơ đao lao về phía trước.
Không lâu sau, bọn họ từ trong rừng cây xung đột mà ra.
....
Bẩy thi thể trên người lên, Từ Trữ bò ra khỏi đống xác chết, khó khăn mà sờ ra huyết dịch trên mắt.
Chân trái truyền đến đau nhức kịch liệt, hắn dùng chuôi thương chống đỡ đứng lên, biết xương bắp chân đã gãy.
Tầm mắt hắn vẫn còn sáng, thi thể đã lan tràn trong tầm mắt, nhưng cách đó không xa phía trước, có một bóng người đang đi tới đầu này. Hắn nhìn thấy Từ Ninh, hơi ngẩn người, nhưng vẫn đi về phía trước.
Đó là một lão binh toàn thân đẫm máu của nữ tử. Hắn nhìn thấy Từ Ngôn, sau đó cúi người cầm thanh cương đao trên mặt đất lên, sau đó đi về phía một con ngựa cách đó không xa.
Nữ chân nhân chậm rãi bò lên chiến mã.
Từ Ninh xóc nảy đi về phía trước một bước, hắn cúi người, dùng đoản thương gạt câu liêm thương cách đó không xa, nắm lấy chuôi thương.
Nữ chân nhân phủ phục trên ngựa chiến, thở hổn hển một lát, sau đó chiến mã bắt đầu chạy trốn. Ánh đao trên trường đao phập phồng chạy theo, chậm rãi nâng lên trên không trung.
Ánh mắt Từ Trữ lạnh lùng, hít một hơi, Câu Liêm thương điểm ở phía trước, thân hình hắn không nhúc nhích, chiến mã lao vùn vụt tới.
Nữ chân nhân một đao chém xuống, chiến mã vọt lên. Mũi thương câu liêm như có sinh mạng từ dưới đất nhảy lên, Từ Ninh đảo hướng một bên, câu liêm thương xẹt qua bắp đùi chiến mã, trực tiếp kéo lên bụng chiến mã. Chỉ nghe một tiếng hí dài, chiến mã, nữ chân nhân ầm ầm rơi xuống đất, thân thể Từ Trữ cũng bị kéo bay ra ngoài.
Con chiến mã nặng mấy trăm cân lăn vài vòng trên mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ mặt đất. Nửa người nữ chân nhân bị đè ở dưới chiến mã, Từ Trữ kéo lấy cây thương như Câu liêm, chậm rãi bò từ dưới đất lên.
Hắn từng bước một gian nan đi tới, nữ chân nhân mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt hầu như bị huyết sắc thấm đỏ, mũi thương câu liêm thương kéo về phía cổ hắn, nữ chân nhân giãy dụa mấy cái, đưa tay mò lấy cương đao, nhưng cuối cùng không sờ được, hắn liền đưa tay bắt lấy mũi thương câu liêm thương kia.
Từ Trữ dùng sức ấn mũi thương xuống, toàn bộ thân thể hắn đều đặt trên cán thương.
Không lâu sau, hắn dùng côn gỗ cố định chân gãy, bò lên một con chiến mã, chậm rãi đuổi tới sơn dã phía trước.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
....
Trong rừng rậm, có tiếng bước chân từ các phương hướng khác nhau truyền tới.
Trong miếu thờ cũ nát, mười mấy tên quân nhân bị thương nhận ra thanh âm của người tới, từng người nhấc binh khí, lão binh bị thương đẩy binh sĩ trẻ tuổi một cái để đối phương rời đi, binh sĩ Hoa Hạ quân trẻ tuổi kia lắc đầu.
Chiến trường là nơi dùng sinh tử để rèn luyện con người, binh khí ngắn chạm nhau, tập trung toàn bộ tinh thần và lực lượng vào đao đầu tiên. Người bình thường đối mặt với trận thế này, vung vẩy vài đao sẽ sức cùng lực kiệt. Nhưng trải qua vô số lão binh đã trải qua sinh tử lại có thể vì sinh tồn mà không ngừng ép lực lượng trong thân thể ra.
Người lính trẻ tuổi chưa từng trải qua quá nhiều thử thách, tinh thần của hắn cũng không sợ chết, nhưng sớm đã đánh nhau tới mức cạn kiệt sức lực, trái lại còn liên lụy tới đồng bọn, hắn cảm thấy xấu hổ, bởi vậy lúc này cũng không muốn đi.
Binh sĩ nữ từ các hướng khác nhau đi tới, binh sĩ trẻ tuổi giơ thủ nỏ lên, bắn ra một đợt thương binh chung quanh, bắn ra một mũi tên vòng thứ nhất. Nữ Chân Tinh bên ngoài ngã xuống mấy tên, sau đó bắt đầu tránh né. Càng ngày càng có nhiều người nhanh chóng tới đây, có tên lửa bay múa trong miếu hoang.
Ngọn lửa bùng cháy, các lão binh định đứng dậy, sau đó ngã vào trong mưa tên và ngọn lửa. Các binh sĩ trẻ tuổi rút đao, phóng ra ngoài miếu.
Trên người hắn trúng hai mũi tên, nhưng vẫn còn hò hét đi tới. Một thanh trường thương xuyên qua bụng của hắn, sau đó xuất hiện trước mặt hắn, là thân ảnh một nữ đại tướng.
Thuật dịch bước nhanh về phía trước, một đạo cắt đứt cổ binh lính. Ánh mắt của hắn cũng nghiêm túc mà hung lệ, một lát sau, có trinh sát tới, thuật thuật nhanh chóng ném bản đồ trong tay ra: "Tìm được dây thừng bảo hộ rồi! Hắn đi đâu rồi! Bảo hắn tới tụ họp với ta..."
Thời khắc này, Tác Ly đang suất lĩnh một cỗ lực lượng nữ chân lớn nhất hiện giờ, cách đó mấy dặm, chém giết với bọn Tần Minh, Duyên Duyên Chước, Sử Quảng ân.
Trong lúc buổi sáng chém giết kịch liệt này, phần lớn Tấn quân dưới trướng Sử Quảng Ân đã lục tục thoát đội, nhưng mà lão mang theo hơn mười người trực hệ, một mực không ngừng chém giết cùng đám người Hô Duyên Chước, mặc dù bị thương mấy chỗ, vẫn không có rời khỏi chiến trường.
"Ha ha ha, thống khoái..." Chém giết một đám đơn nữ thật nhỏ ở gần đó, sử quảng ân tại trong kịch chiến dừng chân, ngắm nhìn bốn phía: "Các ngươi nói xem, thuật xếp tốc ở nơi nào! Có thật là chúng ta đã giết chết... Nương mặc kệ, lão tử làm binh nhiều năm như vậy, không có một lần thống khoái như vậy. Huynh đệ, hôm nay chúng ta cùng nhau chết ở đây..."
Hắn mang theo một người giúp đỡ xông về phía trước.
Chiến đấu đã kéo dài mấy canh giờ, tựa hồ đang muốn trở nên vô cùng vô tận. Trong hơn một canh giờ hỗn loạn của hai bên, lời đồn liên quan tới " thuật lực" đã chết" không ngừng truyền ra, ban đầu chỉ là hô hào bừa bãi, sau đó ngay cả người hô hào cũng không biết chuyện gì đã xảy ra hay chưa.
Giờ Tỵ đã là buổi sáng chín muồi, suất lĩnh binh sĩ chính thức gặp phải đội ngũ Lệ gia nhanh chóng chiến đấu. Đây là trong quân Hoa Hạ tham dự cuộc chiến Tiểu Thương Hà, một tướng lĩnh có được quân công, trong thời gian cuối cùng của trận chiến ở Tiểu Thương Hà, hắn suất lĩnh đội ngũ không ngừng quấy rầy nữ chân nhân ở Tây Bắc, phụ trách một phần đoạn hậu công, về sau mới suất lĩnh chiến sĩ còn sót lại di chuyển đến dưới trướng Lương Sơn Chúc Bưu.
Trong lúc chiến đấu, tác phong chiến thuật của Lệ gia cực kỳ vững chắc, vừa có thể sát thương đối phương vừa am hiểu bảo toàn chính mình. Lúc hắn cách thành đột kích, xuất lĩnh hơn ngàn Hoa Hạ quân, một đường chém giết đột phá, lúc này thương vong giảm nhiều, lại thêm một số binh sĩ ven đường thu nạp, đối mặt với thuật tốc độ của hơn ba ngàn binh sĩ, cũng chỉ còn lại hơn sáu trăm người.
Song phương triển khai một trận ác chiến, sau đó Lệ gia giáp mang theo binh sĩ quấy rối không ngừng quay vòng, ý đồ thoát khỏi sự bao vây của đối phương. Sau khi xuyên qua một mảnh rừng cây, hắn lấy địa lợi, tách hơn bốn trăm thủ hạ ra, để bọn họ tụ hợp với chủ lực của Quan Thắng ở gần đó, tốc độ đột kích.
Lệ gia suất lĩnh hơn trăm người, chiếm lấy đỉnh núi gần đó, bắt đầu ngoan cường chống cự.
....
Chim ưng bay lượn trên bầu trời.
Lư Tuấn Nghĩa ngẩng đầu, quan sát quỹ tích của nó, sau đó dẫn theo tám người đi xuyên qua rừng rậm.
Thân ảnh nữ binh trong rừng cũng bắt đầu trở nên nhiều hơn, một trận chiến đang kéo dài ở phía trước, thân hình chín người như thoi đưa, giống như thợ săn lão luyện nhất giữa rừng sâu núi thẳm xuyên qua bụi cây phía trước.
Trong đám người xuyên qua rừng cây, có một bóng người lọt vào tầm mắt.
Lư Tuấn Nghĩa hơi ngẩn người, sau đó bắt đầu tính toán trù mã của mình. Chém giết đằng đẵng, thể lực của y cũng đã hao hết tám phần. Một đường đánh tới, y cùng đồng bọn giết chết mấy tên tướng lĩnh trong đám nữ chân quân, nhưng bị thương cũng không nhẹ dưới sự đuổi giết của nữ chân binh sĩ, sau lưng băng bó cẩn thận vẫn còn đang chảy máu, tay trái tổn thương đến gân cốt, đã gần nửa tàn phế.
Tốc độ thuật nhanh chưa từng bị thương quá nặng, nhưng nữ tử tinh nhuệ đi theo bên cạnh hắn lúc này đã giảm phân nửa, hơn nữa phần lớn mệt mỏi, mà thuật xếp nhanh bản thân dũng mãnh, hắn huy trường đao chỉ huy binh sĩ đi về phía trước, ngược lại hơi có kẻ thoát đội xông lên.
Lư Tuấn Nghĩa nhìn đồng bạn bên cạnh đi theo.
Sẽ không có cơ hội tốt hơn nữa rồi.
Hắn quay đầu, ấn tay trái xuống, để cho đau đớn trở nên chết lặng. Mặt bên cạnh, có hai tên chiến sĩ ra hiệu, một trước một sau vòng về phía phương xa, bọn hắn đầu tiên giết ra, đem mục tiêu vì một nữ đầu mục nhỏ bị đơn lẻ cách đó không xa. Lúc rối loạn lên, tốc độ thuật tốc quay đầu lại, đám người Lư Tuấn Nghĩa cúi thấp người, rút chân chạy như điên.
Nhóm thứ nhất tên tên bay qua rừng cây, dưới bờ mông chiến mã hí dài. Song con Liệt Mã này lại không vì thế mà phát cuồng, chỉ có con mắt trở nên đỏ như máu, trong miệng phun ra một luồng khí trắng dài.
Trong rừng cây, khoảng cách xoạt xoạt kéo gần, bóng người xung đột hỗn loạn, một mũi tên bị thuật loại bỏ, vệ sĩ bên cạnh hắn xông lên, tạo thành một bức tường dài bằng đao thương, có thích khách xông lên bị chém ngã lăn trên mặt đất, cũng có người chạy như điên vòng về phía xa, trong phút chốc hỗn loạn, trong phút chốc đã hỗn loạn bên trong., Lư Tuấn Nghĩa đã đến gần, trong hai tay cầm một cây trường thương, giống như cuồng long ra biển, trong chốc lát đâm chết hai người chung quanh, đánh ngã người thứ ba. Phía trước còn có hai người đang vọt tới, thuật xếp nhanh quay đầu ngựa muốn rời đi, mũi thương của Lư Tuấn Nghĩa đập xuống mặt đất, cả người bay lên không trung.
Trên chiến mã, trường đao cấp tốc đâm mạnh, thân thể Lư Tuấn Nghĩa lượn vòng giữa không trung, vung lên hộ thủ do sắt thép đập xuống. Ánh lửa bạo liệt, Lư Tuấn Nghĩa tránh được lưỡi đao, thân thể đâm nhanh về phía hàng ngũ pháp thuật. Con chiến mã kia đột nhiên hí dài, hai người một ngựa ầm vang chạy dọc theo sườn núi trong rừng.
Thân thể ngã bay lên, Lư Tuấn Nghĩa gắt gao nắm lấy tốc độ thuật, thuật thuật vung vẩy cương đao định trảm kích, nhưng mà trong lúc nhất thời bị đè ở trong tay không cách nào rút ra được. Va chạm mới dừng lại, danh sách thuật thuận thế phía sau lật người đứng lên, trường đao chém xuống. Lư Tuấn Nghĩa cũng đã mãnh liệt nhào về phía trước, rút ra một thanh Phá Cốt quân đao chém tới.
Ánh đao binh binh bang bang không ngừng vang lên, tốc độ thuật lui nhanh, Lư Tuấn Nghĩa vọt mạnh, hai tên nữ binh sĩ phía sau vọt tới, phịch một tiếng bột đá màu trắng nổ tung trên không trung, đập xuống mặt một tên binh sĩ tràn đầy máu thịt trên tay. Tay phải Lư Tuấn Nghĩa vung đao cắt lấy vết máu tươi màu trắng, trên người đã bị chém mấy vết thương, nữ binh sĩ chân chính kia cố gắng ngăn cản., Cổ tay bụng dưới bị hai đao chém vỡ. Nhưng vào lúc này, thuật thuật nhanh chóng dựa lưng vào thân cây, hắn một đao chém về phía ngực Lư Tuấn Nghĩa. Lư Tuấn Nghĩa không tránh không né, đao quang chém xuống ngay giữa đầu, binh sĩ bên cạnh ôm lấy chân Lư Tuấn Nghĩa, bên cạnh, tiếng ngựa hí dài.
Chiến mã cấp tốc thuật ầm ầm đụng bay Lư Tuấn Nghĩa, vết máu thật dài hầu như đồng thời xuất hiện ngay trước ngực Lư Tuấn Nghĩa cùng với tên đầu hàng thuật tốc độ này. Lư Tuấn Nghĩa vừa bay lùi lại, bàn chân gã lảo đảo điểm xuống mặt đất hai cái, ánh đao trong tay đâm về phía cổ cùng thân thể chiến mã, chiến mã kia đánh bay Lư Tuấn Nghĩa ra xa, tê liệt ngã xuống trong vũng máu.
Có nữ chân binh sĩ giết tới, Lư Tuấn Nghĩa đứng lên chém ngã đối phương, ngực của gã cũng bị máu tươi nhuộm đỏ. Đối diện thân cây, hàng loạt thuật tốc độ che mặt phải, đang ngồi dưới đất, máu tươi tuôn ra, nữ tướng lãnh dũng mãnh này giống như dã thú bị trọng thương sắp chết, mắt trái còn đang trừng mắt nhìn Lư Tuấn Nghĩa.
Lư Tuấn Nghĩa cũng đang nhìn chằm chằm tốc độ thuật.
Hắn đã từng là đại cao thủ đứng đầu thương bổng Hà Bắc.
Trước kia cũng từng nghĩ sẽ báo đáp quốc gia, kiến công lập nghiệp, thế nhưng cơ hội này chưa từng có.
Nhưng lần trước cửa nát nhà tan, nén giận xuống cây cỏ, đối diện Tống Giang, trong lòng có cảm giác gì, chỉ có chính hắn mới biết.
Ninh Nghị nói hắn dũng mãnh vô mưu, bất đắc dĩ hắn phải gia nhập thẻ trúc, về sau dần dần lại đi theo Ninh Nghị tạo phản. Nhưng dù sao Ninh Nghị cũng chưa từng để hắn lĩnh binh.
Hắn đã không còn là Lư Tuấn Nghĩa năm đó, có một số việc coi như minh bạch, trong lòng cuối cùng vẫn có tiếc nuối, nhưng lúc này cũng không giống như vậy.
"Ngọc Kỳ Lân" Lư Tuấn Nghĩa, hàng ngũ sát thuật nhanh chóng tiến tới.
Tiếng la giết như sóng dữ, từ phía trước mãnh liệt tiến đến...