Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời điểm bắt đầu tháng thứ hai, lúc luân chuyển thế trận, Lâm Châu.
Thành trì phập phồng trong ánh lửa hỗn loạn.
Phương hướng tường thành, thuật số tốc được ăn cả ngã về không mãnh công đã triển khai. Tiếng tảng đá lay động tường thành, vượt qua non nửa thành trì đều có thể khiến người ta nghe được rõ ràng.
Phía Tây Nam, sau khi đám người Thẩm Văn Kim vào thành phản kháng gây ra động tĩnh nhất định, bọn họ đốt hỏa diễm, đốt cháy phòng ốc trong thành. Mà ở cửa Đông Bắc, một đội binh sĩ hàng kim chưa từng ngờ tới triển khai tập kích cướp đoạt cửa thành, tạo thành thương vong nhất định cho chiến sĩ Hoa Hạ quân phụ cận.
Những tin tức này nhanh chóng truyền đến, Quan Thắng một mặt nghe, một mặt nhanh chóng đi lại trong doanh trại, chung quanh đều là binh sĩ chạy qua. Lúc nhìn thấy sân nhỏ phía trước, hắn cũng nhìn thấy Hứa Thuần một từ phía khác tới.
Ngoại trừ đám người Yến Thanh đi theo sau Hứa Thuần một, Hoa Hạ quân cũng không mang cho hắn bất kỳ hình cụ nào để hạn chế hành động, bởi vậy chỉ là biểu hiện bên ngoài, trên mặt Hứa Thuần cũng chỉ thoáng có chút u ám, hắn dừng bước lại, nhìn Quan Thắng đang nhanh chóng đi tới. Ánh mắt Quan Thắng nghiêm túc, trong mắt tự có uy nghiêm, đi tới bên cạnh hắn, phủi phủi bụi trên vai hắn một chút.
"Hứa tướng quân, cùng đi đi."
Nói xong, Quan Thắng dẫn Hứa Thuần và mấy người phía sau đi vào tiểu viện bên cạnh.
Trong phòng trong sân đèn đuốc sáng trưng, lúc đám người Quan Thắng tiến vào, không ít tướng lĩnh quân hộ quân thuộc hạ Hứa Thuần đã tụ tập ở đây, Quan Thắng đi tới phía trước, hai tay ấn xuống bàn: "Mọi người ngồi đi."
Mọi người nhìn Hứa Thuần một cái, lục tục ngồi xuống, Quan Thắng giang tay ra, ý bảo Hứa Thuần ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó bắt đầu nói chuyện.
"Thời gian cấp bách, ta nói ngắn gọn. Có người làm phản đầu phục kim cẩu, chúng ta phát hiện, Hứa tướng quân đã làm sạch sẽ. Vốn là muốn tương kế tựu kế, dẫn một nhóm kim cẩu tiến vào giết chết, nhưng tốc độ thuật tốc rất thông minh, phái vào là hán quân. Bất luận như thế nào, hiện tại các ngươi nghe được là âm thanh được ăn cả ngã về không."
Quan Thắng ánh mắt uy nghiêm, hơi dừng lại một chút: "Mấy ngày nay ở chung, Hoa Hạ quân cùng mọi người kề vai chiến đấu, có một số việc có thể nói rõ. Nữ chân ba vạn tinh nhuệ, viện binh nghèo vô tận, tử thủ Lâm châu, là không thủ được. Hơn nữa nhìn thế cục bây giờ, chúng ta không biết còn bao nhiêu gia hỏa không trứng ở trong thành này. Thuật liệt kê muốn tốc thắng, chúng ta cũng muốn."
"Đối thủ lợi hại hơn nữa, lúc ra tay sẽ có sơ hở. Chúng ta lấy Tiểu Bác lớn, cũng chỉ có thể dùng Quang Côn một chút. Tiến công của Liệt Thuật không lâu nữa sẽ triển khai."
Bầu không khí trong phòng đột nhiên biến đổi. Trong quân đội là tướng giả, nhìn sắc mặt không kém so với người bình thường. Lúc trước thấy sắc mặt Hứa Thuần nhất, thấy người đi theo sau Hứa Thuần cũng không phải là tâm phúc thường ngày, trong lòng mọi người đã có nhiều suy đoán., Đợi Quan Thắng nói lên "Không biết trong quân không có trứng thì còn có bao nhiêu", ý tứ của lời này càng khiến người ta thầm nói, nhưng mà mọi người chưa từng nghĩ tới chính là, Hoa Hạ quân này nhiều lắm là hơn vạn người, ngay ngày thứ ba thủ thành, muốn phản công suất lĩnh hơn ba vạn nữ tử tinh nhuệ thuật.
Chiến thuật như vậy là ngu xuẩn cỡ nào, nhưng dù là người có lý trí cũng không khó phát hiện ra lúc này Lâm châu đã tử thế.
Hơn ba vạn nữ nhân tinh nhuệ, suất lĩnh hơn ba vạn hán gian quân. Thủ hộ Lâm Châu trong một thời gian ngắn, tất nhiên cũng có thể, nhưng mà lực lượng chủ trị của Tông Hàn cách phía Bắc không xa, tốc độ thuật nhanh như không thể đánh hạ Lâm Châu. Hai mươi vạn nữ tào lao còn lại chẳng lẽ còn có thể khoanh tay đứng nhìn?
Mà sau khi trận chiến thủ thành bắt đầu, lựa chọn rút lui kỳ thật đã sớm biến mất. Điền Thực sau khi chết, thế cục tấn địa hầu như không còn, khả năng viện binh đến gần như là không, thủ thành vô viện hai bên là một con đường chết, đợi đến lúc tiêu hao chiến một thời gian, lại đột phá vòng vây, nữ chân kỵ binh nghiền giết tới, căn bản không có khả năng có người đào tẩu.
Nếu như hiểu rõ những điều này, lựa chọn trước mắt là bực nào dũng mãnh.
Không có ai nói chuyện, Quan Thắng cũng yên lặng chốc lát: "Quốc gia tan cửa nát." Hắn nói: "Tương lai mọi người đi con đường nào, Quan mỗ cảm thấy cũng có thể nghĩ thông suốt, nhưng mấy ngày nay Hoa Hạ quân ở chung với chư vị, mỗi ngày giao tình, huynh đệ thủ hạ các ngươi nghĩ cái gì, mọi người hẳn cũng thấy rõ ràng, không ai muốn làm chó!"
"Lập tức lên trận, không biết hôm nay có trở về được không. Đạo lý lớn thì không nói." Tay của hắn vỗ lên vai Hứa Thuần, nhìn hắn một cái. "Nhưng trong thành còn có bách tính, mặc dù không nhiều lắm, nhưng hy vọng có thể nhân cơ hội này, mang bọn họ chạy về phía nam, xem như là bổn phận của quân nhân. Chư vị... hôm nay nếu tốc độ của sát thuật có thể theo kịp..."
Trong mắt hắn lóe lên lệ mang: "Tương lai là huynh đệ của Hoa Hạ quân, ta đại diện cho tất cả quân nhân Hoa Hạ, hoan nghênh mọi người."
Nói xong lời này, Quan Thắng thu tay lại đặt trên vai Hứa Thuần, xoay người đi ra ngoài. Cũng vào lúc này, trong phòng có người đứng lên, đó vốn là một mãnh tướng thuộc hạ của Hứa Thuần, tên là Sử Quảng Ân, sắc mặt cũng bất thiện: "Đây là xem thường ai đấy!"
Quan Thắng quay đầu lại nhìn hắn, sử Quảng ân tình nói: "Cái gì mà nghĩ thông suốt, không biết còn tưởng ngươi đang nói chuyện với một đám hèn hạ! Nhưng giết người xếp hạng thuật, thủ hạ của lão tử đã chuẩn bị xong, muốn đánh thế nào, ngươi họ Quan nói chuyện!"
Quan thắng gật đầu, ôm nắm đấm. Không ít người trong phòng lúc này cũng đã nhìn ra môn đạo: Trên thực tế, loại chuyện hàng vàng trước mắt dù sao cũng là một đề tài mẫn cảm. Điền Thực vừa rồi qua đời, Hứa Thuần mặc dù là người cầm quyền quân đội, trong âm thầm cũng chỉ có thể xâu chuỗi tâm phúc với một số người, nếu không động tĩnh lớn, có một người không muốn giảm, việc này liền muốn truyền đến tai Hoa Hạ quân.
Cũng chính vì vậy, đối với biến cố của Hứa Thuần, mọi người trong phòng lúc trước cũng chỉ suy đoán, lúc này suy đoán mới rơi xuống, có người xì xào bàn tán, trong lời nói có chút minh ngộ: "Hứa... họ Hứa làm chó... " Người khác liền giật mình gật đầu. Lại có người đứng lên, chắp tay nói: "Quan tướng quân, Lâm mỗ nguyện gia nhập Hoa Hạ quân, chớ để cho mấy trăm huynh đệ của ta rơi xuống."
Sự tình này nếu phát sinh vào thời điểm khác, cả nhánh quân đội bỏ tiền cũng chẳng có gì lạ, nhưng bây giờ có Hoa Hạ quân áp trận, mấy ngày trôi qua đã có mấy lần động viên đại hội, hiệu quả kề vai chiến đấu cũng không tệ lắm, khơi dậy huyết tính trong ngực mọi người. Huống hồ, một lần trước thao tác ngấm ngầm, thất bại thảm hại, lúc này khống chế quân đội, rốt cuộc cũng hoàn toàn thoát câu.
Quan Thắng chưa từng nhiều lời, để lại người tham mưu, sau đó nhanh chân đi ra ngoài. Ánh sáng chém giết trên tường thành chiếu tới, hắn tiếp nhận đại đao, bước lên chiến mã, quay đầu nhìn bầu trời, sau đó cùng mọi người bên cạnh một đường, thúc ngựa tiến lên.
Trên thành trì, đêm nay vẫn thâm sâu như mực.
....
Ngoài thành, mấy vạn đại quân công thành ở trong bóng đêm trước đó hội tụ thành một mảnh đại dương to lớn, mấy vạn người hò hét, nữ chân nhân, hán nhân công kích, bay vút qua bầu trời mũi tên, mang theo hỏa diễm cự thạch cùng với trên tường thành liên tiếp vang lên tiếng pháo, đốt thành quang diễm sôi trào, Mộc Tiêu Thạch bị binh sĩ ném qua đầu tường, dầu hỏa đổ xuống bị đốt cháy, chảy thành một màn lửa.
Quân đội tinh nhuệ nhất dưới trướng thuật nhanh chóng bắt đầu leo lên thành, ở thành Tây Nam, quân chính của Thẩm Văn Kim cứu vãn chủ soái triển khai công thành.
Trước đó, đội ngũ tinh nhuệ tiến vào nội thành đã gặp phải sát thương to lớn, một ít binh lính đã từng tại đầu tường "Thay phòng" trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng giết chóc tập trung cùng một chỗ, sau đó bị ép nhảy xuống hoặc là bị chém giết xuống tường thành, tử trạng thảm liệt. Trong thành, càng có tiếng pháo nổ cùng tiếng nổ không ngừng truyền đến.
Ngoài thành đã triển khai tấn công mãnh liệt, trong Lâm Châu thành cũng có một đội lực lượng có sinh lực lục tục tập kết, ở giữa này cũng có Hoa Hạ quân cũng có một đội quân vốn là Hứa Thuần. Trong thế đạo như vậy, mặc dù giang sơn bị luân hãm, như Quan thắng nói, "Quốc gia mất gia", nhưng có thể đi theo Hoa Hạ quân làm một đại sự phóng khoáng như vậy, đối với rất nhiều người nửa đời áp lực mà nói, vẫn có sức nặng tương đương.
Hơn nữa, tương lai có thể gia nhập vào Hoa Hạ quân, đây cũng là một việc cực kỳ hấp dẫn. Bây giờ Tấn vương đã đi, Trung Nguyên đâu còn chỗ nào cho hán nhân đặt chân, nếu như lần này thực sự có thể đại chiến mà thoát hiểm, chiến tích của Hoa Hạ quân tất nhiên sẽ khiếp sợ thiên hạ, đối với bất luận kẻ nào cũng là quy tụ đáng để khoe khoang.
Không có càng tốt hơn, càng giống con đường của người.
Phong cấp hỏa liệt, sử Quảng ân tụ tập binh sĩ, hô to trước mặt mọi người:
"... Lão Tử đã sớm nói, người chết chim chỉ lên trời, không chết vạn năm... Hôm nay hàng loạt tử thuật gia nhập Hoa Hạ quân, tám đời tổ tông các ngươi đều bốc khói xanh sao..."
Hôm qua chiến đấu kịch liệt, mọi người còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu, đã có nhiều mệt mỏi. Nhưng khi nghe được câu nói này, trên người một ít binh sĩ đều nổi da gà, máu trong ngực cuồn cuộn bốc lên...
Càng nhiều người đang tụ tập.
....
Trên tường thành phía bắc, trận chém giết gay gắt đang lan tràn.
Mũi tên bay phấp phới trên giáp trụ bắn ra, Từ Trữ cầm đoản thương đâm vào ngực bụng một tên nữ binh sĩ. Trong tiếng hét điên cuồng của tên lính kia, Từ Trữ cầm thanh đoản thương thứ hai đâm vào cổ họng đối phương, thừa thế rút ra thanh thứ nhất đâm xuyên qua bắp đùi một nữ binh sĩ bên cạnh.
Nữ nhân kia đang đuổi giết một tên quân nhân Hoa Hạ máu tươi đầm đìa trên vai, lúc này viên đạn đùi đã chém tới một đao. Từ Trữ song thương thu lại, đâm đối phương xuống mặt đất.
"Đi ——"
Hắn nhào về phía thủ hạ bị thương, phía trước có nữ chân nhân vọt tới, một đao bổ vào sau lưng hắn, cương đao bổ ra giáp trụ nhưng thịt chưa sâu. Thân thể Từ Ninh lảo đảo chạy về phía trước hai bước, một mặt tấm chắn, xoay người lao tới đối phương.
Võ nghệ hắn cao cường, lần này va chạm, chính là một tiếng ầm vang, nữ binh sĩ chân chính kia và cả một nữ chân nhân khác phía sau vọt tới trốn không kịp, đều bị đụng thành hồ lô lăn lộn. Phía trước có càng nhiều nữ chân nhân đi lên, phía sau cũng có binh sĩ Hoa Hạ quân kết trận mà đến, song phương ở đầu tường xung phong liều chết cùng một chỗ.
Đầu tường bị mở ra, sau đó lại bị Từ Ninh mang theo thủ hạ đoạt trở về, tiếp theo lại có một đoạn bị người leo lên. Binh sĩ tinh nhuệ dưới trướng thuật nhanh chóng, hôm qua chưa từng bị tiêu hao quá lớn, sức chiến đấu không phải chuyện đùa, như vậy đoạt được hai vòng, thi thể đầu tường cùng máu tươi lan tràn, Từ Trữ giết đỏ mắt, trên người cũng trúng mấy đao, mang theo thủ hạ cùng đánh lại lui.
Đám người Từ Trữ dần dần lui ra đầu tường, tuyên bố đoạn tường thành thất thủ này.
Nữ chân sĩ từ đoạn tường thành này đột nhập vào, giết về phía cửa bắc Lâm châu vẫn bị phong bế như cũ, không lâu, trên đường phố vang lên tiếng nổ lớn. Trong lúc Từ Trữ liều chết chống cự, đội ngũ Công Binh đi qua cửa thành trên đường đã chôn xuống hỏa dược, đổ dầu hỏa, thậm chí chất thành gỗ. Lúc này, lửa cháy hừng hực ngăn trở con đường.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Từ Trữ phóng ra song thương lúc cận chiến, lưng dựa vào câu liêm kim thương thành danh, mang theo binh sĩ tiến hành một đợt xung kích mới.
Giữa đường phố hỗn loạn thành một mảnh.
Gần cửa thành Tây Nam, "Phích lịch hỏa" Tần Minh một tay mang Lang Nha bổng, một tay mang theo Thẩm Văn Kim bước lên đầu tường.
"Đem lửa đốt cho ta! Để cho bọn họ thấy rõ ràng một chút!"
Công thành phía ngoài, chính là gần vạn người dưới trướng Thẩm Văn Kim, nhưng ba ngàn người tinh nhuệ trong đội ngũ này hoặc bị giết đầu hàng, chiến đấu công thành, tiến hành hữu khí vô lực, không có chút uy hiếp đáng nói.
Dù sao ngay từ đầu, Hoa Hạ quân ở chỗ này chuẩn bị nghênh đón chính là tinh nhuệ nữ chân nhân, về sau Thẩm Văn Kim cùng binh sĩ dưới trướng tuy có phản kháng, nhưng những quân nhân Hoa Hạ này vẫn như cũ nhanh chóng giải quyết chiến đấu, kéo lực lượng lên đầu tường, trừ những binh sĩ này phụ hiểm chống cự hỏa hoạn trong thành, Hoa Hạ quân ở bên này tổn thất không lớn.
Lửa cháy hừng hực, Tần Minh kéo Thẩm Văn Kim đi tới cửa lầu bên kia. Tay chân Thẩm Văn Kim bị trói, sắc mặt đã trắng bệch, toàn thân run rẩy: "Ta đầu hàng, ta đầu hàng, huynh đệ Hoa Hạ quân! Ta đầu hàng! Gia gia! Ta đầu hàng, ta thay các người hàng đầu, ta thay các người đánh nữ tử chân nhân..."
Trong miệng gã thét lên, nhưng Tần Minh chỉ cười lạnh, đây tự nhiên là chuyện không thể làm được, sau khi quy hàng thành nữ thật, bất luận ở bên người Thẩm Văn Kim, hay là trong quân trận bên ngoài, đều có nữ tướng lãnh phái trận, Thẩm Văn Kim một khi bị bắt, quyền chỉ huy quân đội trên cơ bản đã được giải trừ.
"Ngươi ở chỗ này mà lớn tiếng kêu la cho ta!"
Cầm lấy một sợi dây buộc trên cổ Thẩm Văn Kim, Tần Minh một cước đá văng hắn đến bên tường nữ, sau đó hắn nhìn ra ngoài thành một chút, quay người đi vào trong thành.
Đại bộ phận kỵ binh của Hoa Hạ quân đã được Tần Minh dẫn đi tập kết giữa đường. Sáu trăm kỵ binh Hổ Bí bất cứ lúc nào cũng có thể ra khỏi thành, đại sát một phen.
Tần Minh bước lên chiến mã, Lang Nha bổng nặng nề, vết máu chưa kịp bị gió đêm thổi khô.
Đầu tường, trên cổ Thẩm Văn Kim bị thắt dây thừng, bị hai tên binh sĩ Hoa Hạ quân uy hiếp, đang cuồng loạn kêu to. Nữ chân nhân trong quân đội công thành không ngừng ép binh sĩ tiến về phía trước, có nữ Chân Thần bắn xạ trốn ở trong binh, tới gần tường thành, bắt đầu bắn tên về phía Thẩm Văn Kim.
Ban đêm dù sao cũng gió lớn, hai tên binh sĩ Hoa Hạ đầu tường chú ý tới nguy hiểm bên người Thẩm Văn Kim, bắn liền mấy mũi tên, không bắn là bắn lên trên tấm thuẫn, còn đợi bắn tiếp, cửa thành phía trước mở ra.
"Chạy mau———" Thẩm Văn Kim hô to một tiếng, mặc dù tại nơi này ồn ào, đều lộ ra hết sức rõ ràng.
....
Trên tường thành phía bắc, một chỗ tường thành lần lượt thất thủ, nhưng dưới sự phá hoại tận lực của quân Hoa Hạ, từng mảng lửa cháy hừng hực, tuy rằng mở ra một phần thông lộ trên tường thành, tiến vào khu vực sau thành trì, vẫn hỗn loạn mà giằng co như cũ.
Ánh mắt thuật tốc độ nghiêm túc nhìn tình huống chiến trường, binh lính mãnh liệt từ mấy địa phương, kiến chúa phụ thượng thành, lúc đầu phá thành, đại lượng binh sĩ đã tiến vào trong thành, đang đứng vững trong thành, chuẩn bị cướp đoạt cửa bắc. Hoa Hạ quân vẫn ngoan cố chống cự, nhưng một trận chiến đánh tới trình độ này, có thể nói, thành đã bị phá.
Hắn từng tại Tiểu Thương Hà lĩnh giáo tố chất của Hoa Hạ quân, đối với đội quân này mà nói, cho dù là chiến đấu ngõ hẻm gian khổ, chỉ sợ cũng có thể ngoan cố chống cự một thời gian dài, nhưng bên mình đã có ưu thế cực lớn, tiếp theo, Hoa Hạ quân bị phân tách ra, mất đi chỉ huy thống nhất, bất luận là ngoan kháng hay chạy trốn, đều bị chính mình từng cái nuốt mất.
Bởi vì gió bất đồng, hơi nóng không bốc lên không lần nữa, nhưng Hải Đông Thanh bay lượn trên bầu trời không lâu sau đó mang đến tin tức không rõ. Kỵ binh cửa thành Tây Nam giết ra, quân đội Thẩm Văn Kim đã hình thành quy mô lớn tan tác.
"Truyền lệnh Âu Bạch." Thuật liệt kê nhanh chóng phát ra quân lệnh: "Thủ hạ năm ngàn người của hắn, nếu để cờ đen chạy thoát từ phía tây nam, để hắn quay đầu lại gặp mặt!"
Truyền lệnh binh nhanh chóng rời đi, lúc này đã qua một khắc, không có đạo đạo hỏa bốc lên bầu trời, ầm ầm nổ tung. Đông Bắc Lâm Châu, tây bắc ba cánh cửa thành, lúc này mở ra, tiếng xung phong tự nhiên vang lên, dòng nước lũ màu đen phóng tới cánh tay của nữ chân nhân.
Chiến trường mấy vạn người lúc này chỉ tốc độ thuật, có người ở ngoài thành, có người đang chiến tranh ác liệt trên tường thành, có người đang tan tác, có người đang ngăn cản tan tác. Ngay khi cửa thành mở ra, nhân triều đột nhập vào nhân triều, quân Hoa Hạ cùng với quân đội của Hứa thị nhất trí ra lệnh, chiếm được một chút tiện nghi.
Phía tây nam hướng lên, Tần Minh suất lĩnh sáu trăm kỵ binh, xua đuổi quân đội bại trận dưới trướng Thẩm Văn Kim, đi quanh liệt trận.
Bên ngoài cửa thành phía tây bắc, một ngàn năm trăm người đang cày một con đường máu trong đội ngũ công thành. Đoàn trưởng dẫn đội tên là Nhiếp Sơn. Lão là một trong những lão nhân đi theo Ninh Nghị, từng là tiểu đầu mục trên Lương Sơn, giết người như ngóe. Về sau trải qua huấn luyện của Chúc Gia Trang, võ nghệ được Lục Hồng Thác nhắc nhở, đi theo con đường sám hối khổ hành.
Những năm gần đây, số người khổ hạnh ban đầu trong Hoa Hạ quân càng ngày càng ít, nhưng chỉ cần vẫn còn sống sót, phong cách chiến đấu đều cương mãnh khiến người ta sợ hãi. Nhiếp Sơn gần năm mươi, thân hình khôi ngô, trên mặt có nhiều vết sẹo, trên tay cầm một thanh Cửu Hoàn Đại Đao trầm trọng cương mãnh, dưới trướng hắn, dẫn đầu đội đột kích cũng đều là đầu trọc cạo tóc, trường đao trong tay, thiết thương, trọng chùy có thể dễ dàng gõ vỡ xương cốt của tất cả mọi người.
Nửa người đang công thành bên này là một nữ nhân, không đến một lát, rất nhiều binh lính bị đuổi về phía sau chạy trốn, sau lưng những đầu đà đuổi theo này, thi thể và máu tươi trải thành một con đường thật dài.
Hô Diên Chước, mỗi bộ giáp của Lệ gia kéo dài từ phía đông, phía Đông Bắc đánh ra, đồng thời, dưới sự dẫn dắt của gần vạn người, quân đội dưới sự dẫn dắt của đám người Sử Quảng Ân, từ những con đường khác nhau mà giết ra ngoài cửa thành, mục tiêu của bọn họ đều là cùng một người - tốc độ thuật.
Nữ tướng lãnh đạo thoát khỏi vòng bảo hộ chính là thân tín được dưới trướng thuật tốc độ cao nhất. Y suất lĩnh hơn bốn ngàn tinh nhuệ phá thành đầu tiên, giết vào nội thành Lâm Châu, đám người Từ Ninh không ngừng tập kích quấy nhiễu đứng vững tại chỗ, cảm giác được thành Lâm Châu có dị động, y mới hiểu được sự tình không đúng. Lúc này, lại có đại lượng quân đội Hứa thị, đang hướng về phía bức tường bắc bên này giết tới.
Bản trận của nữ chân nhân bên ngoài thành, do Hoa Hạ quân đột nhiên khởi xướng phản công, toàn bộ cục diện trở nên hỗn loạn, nhưng sau đó không lâu liền ổn định lại. Thuật đội cầm trường đao, hiểu rõ ý đồ của Hắc Kỳ quân. Hắn lập tức nở nụ cười, sau đó lục tục phát ra quân lệnh, chỉ huy tất cả các bộ tộc tụ lại thành hình, thong dong tác chiến.
Có hơn ba vạn trực hệ ở bên người, tiến công, phòng thủ, trận địa, tập kích, hắn lại sợ qua ai, chỉ cần đứng vững, một lần phản công, chi Hoa Hạ quân Lâm Châu này, sẽ không còn tồn tại nữa.
Thậm chí đối với việc cửa bắc vẫn chưa mở ra cùng Vương Cự Vân "Minh Vương quân" hắn đều không chút sơ sẩy.
Vào lúc này, phía sau Đông Bắc truyền đến tin tức kịch liệt, có một đội quân sắp đột nhập vào chiến trường.
Thuật danh giương đao lên, dẫn theo hơn bốn ngàn người, tự mình nghênh đón.
Sáng sớm, thành trì đang thiêu đốt, gần mười vạn người xung đột cùng xung đột phảng phất hóa thành hồng thủy mãnh liệt, lại phảng phất như là cối xay luân điên cuồng vận chuyển. Đám người Chúc Bưu đột nhập địa phương, một đội ngũ quân người Hán tố chất thấp mới hoàn thành tập kết không lâu., Mà bởi vì công thành vội vàng, vô luận là phòng ngự của quân lính hay là quân số của nữ thật, đều không có cách nào thực hiện được. Bọn họ tách đám cá nhép này ra, không lâu sau đã gặp phải đối thủ hung mãnh.
Toàn bộ Hắc kỳ quân bên này, tổng cộng có gần hai vạn người tập kích, từ các phương hướng khác nhau bắt đầu đè ép về phía trung tâm, ven đường nữ chân nhân tỏ ra ngoan cường chống cự. Một bên chiến trường, Lư Tuấn Nghĩa tụ tập hơn 20 thủ hạ, nhìn một màn to lớn này, dọc theo rìa cẩn thận lẫn vào trong chiến trường, ý đồ đục nước béo cò trong loạn tượng to lớn này.
Đội ngũ nho nhỏ này giống như giọt nước không chút thu hút, trong nháy mắt liền dung nhập vào trong đó, biến mất không thấy...
Sáng sớm không lâu sau đó, Quan Thắng, Từ Trữ cũng mang theo đại đội cuối cùng gia nhập vào trong cối xay luân, chém giết không ngừng, thỉnh thoảng có đồng bạn bên cạnh ngã vào trong máu tươi, Hoa Hạ quân đột phá tầng tầng lớp lớp phòng ngự, nhưng sau đó lại có đội ngũ nữ chân nhân từ bên cạnh đánh tới. Sau khi trời sáng một canh giờ, Vương Cự Vân suất lĩnh hơn hai vạn Minh Vương quân đến chiến trường.
Lúc này, đội quân nữ chân do thuật tốc độ dẫn dắt đã chiếm thượng phong trong lúc chém giết, Hoa Hạ quân trong cơn mệt nhọc cực kỳ lớn gắt gao cắn lấy hơn ba vạn nữ chân quân, lặp đi lặp lại tiến hành tụ tập và xung phong, không ngờ tới trình độ điên cuồng của Hoa Hạ quân nhanh chóng suất lĩnh mấy ngàn người không ngừng chuyển tiến.
Chiến trường bởi vậy mà lan tràn, lúc Minh Vương quân đến, có rất nhiều nữ quân đội cùng bản trận mất đi liên hệ chính xác, bọn họ chỉ có thể tập trung lại, không ngừng đuổi giết tất cả có thể thấy, đã là nỏ mạnh hết đà quân sĩ Hoa Hạ, mà càng nhiều nơi có thể thấy được, khắp núi đồi bại quân. Không lâu sau, những quân đội này lại cùng Minh Vương quân chém giết thành một đoàn.
Khói lửa, tràn ngập...