Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Kiến Toán Chính Nguyệt mười năm, toàn bộ võ triều, gần như kề cận biên giới nguy cơ khuynh đảo.
Dưới bối cảnh Kim Đế Ngô ăn xin mua Trung Phong, nữ tử hoàn thành Nhan Tông phụ tá, Nhan Tông Hàn dẫn hai nhánh đại quân nam hạ. Lần đầu tiên tại Kim Quốc đi về phía nam hơn mười năm, bắt đầu triệt để bình định chính quyền triều võ, định ra tiến trình thiên hạ.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Đối mặt với uy thế của nữ chân đại quân xuôi nam, các nơi Trung Nguyên còn sót lại lực lượng phản kim gian nan theo tình trạng gian nan nhất được phát động, Tấn Địa, dưới sự dẫn dắt của Điền Thực triển khai bài hát phản kháng. Trải qua một mùa đông khốc liệt mà gian nan, tình hình chiến đấu ở tiền tuyến Trung Nguyên rốt cục xuất hiện tia sáng mặt trời đầu tiên.
Chính nguyệt hai mươi mốt, khắp nơi kháng Kim thủ lĩnh tại Triều Dương hội minh, công nhận lần này Tấn Vương nhất hệ đối kháng kim đại chiến bỏ ra quyết tâm, đồng thời thương nghị rất nhiều công việc kháng kim trong một năm tiếp theo. Tấn địa nhiều núi, lại vắt ngang tại vị trí mấu chốt phía nam Nữ Chân Tây quân, lui có thể thủ giữa dãy núi., Đi xuống phía Nam có thể uy hiếp nữ tử chân nhân, một khi các nơi liên hợp lại, canh giữ tương trợ, đủ để trên đường Nam tiến của đại quân Tông Hàn đâm xuống một cái đinh, thậm chí dùng chiến tranh tiêu hao đường tiếp tế dài dằng dặc của nữ chân quân cũng không phải là không có khả năng.
Phương diện thực sự nữ tử chưa từng khinh thường thế lực phản kháng, theo Triều Dương hội minh triển khai, trên chiến tuyến phía bắc từng đội ngũ yên lặng triển khai động tác, ý đồ lấy thế công bất ngờ tiến hành hội minh. Nhưng, mặc dù lãnh tụ các lực lượng kháng kim đều tụ tại Triều Dương, đối với quân lực tiền tuyến an bài, kì thực bên ngoài lỏng lẻo, dưới tình huống sớm đã an bài, cũng không vì vậy mà xuất hiện bất luận loạn tượng gì.
Mà đang trên đường tiến hành hội minh, bên trong đại doanh Kính Dương, lại bạo phát một màn hành thích do nữ chân nhân an bài, mấy nữ tử sĩ bị bắt trong sự kiện này. Sau khi hội minh hai mươi mốt tháng thuận lợi kết thúc, lãnh tụ các phương hướng trở về. Hai mươi hai, Tấn Vương thực xa giá khởi hành, sau khi dẫn đội chinh chiến gần nửa năm, bước lên lộ trình uy thắng trở về.
Trên chiến trường từng vô số lần bại trận, thế lực tấn vương cũng bởi vì kháng kim quyết ý mà sinh ra ma sát và phân liệt to lớn. Nhưng, khi giải phẫu kịch liệt này hoàn thành, toàn bộ Tấn Vương kháng kim thế lực rốt cục đi trừ Trầm Dục, bây giờ tuy còn có thuật pháp suy yếu, nhưng toàn bộ thế lực cũng có khả năng tiến về phía trước nhiều hơn. Năm ngoái một trận thân chinh, đánh ra tính mạng, đến bây giờ, cuối cùng cũng nhận được hiệu quả của nó.
Bất luận là chư hầu một phương hay là một người bình thường, trải qua sinh tử luôn khiến người ta cảm ngộ cực lớn. Chiến tranh, kháng kim, sẽ là một hồi xóc nảy cực lớn kéo dài lâu, chỉ là trong trận xóc nảy này thoáng tham dự mở đầu một cái, Điền Thực liền cảm nhận được trong đó kinh tâm động phách. Ngày này trên đường trở về, Điền Thực nhìn tuyết trắng hai bên xa giá, trong lòng minh bạch cục diện càng thêm gian nan.
Trong lòng hắn có rất nhiều suy nghĩ.
Đoán sóc mười năm hai mươi hai đêm Chính Nguyệt, tiếp cận biên giới uy thắng, Cô Tùng dịch. Tấn Vương Điền thật sự truyền Côn Bằng kháng kim bốn tháng sau, đi xong đoạn thời khắc cuối cùng của sinh mệnh này.
Chết vì ám sát.
Thân thể trần trụi...
Cô Tùng dịch ở phía đông Triều Dương tuy tên là Cô Tùng, nhưng kỳ thật cũng không hoang vu, nó là con đường phải đi qua liên kết giữa Diệu Dương và uy danh. Những năm gần đây tăng thêm nhân khẩu, thương nghiệp phồn vinh, ngược lại thành một cái dịch lớn, các loại công trình quy mô cũng không tệ. Điền Thực xa giá một đường đi về phía đông, gần chạng vạng tối, dừng lại ở chỗ này.
Hội minh Ly Dương là một đại sự, nữ chân nhân tuyệt sẽ không nguyện ý gặp nó thuận lợi tiến hành. Lúc này mặc dù đã kết thúc thuận lợi, nhưng vì an phòng, Ngọc Lân suất lĩnh thân binh vẫn một đường đi theo. Hôm nay vào đêm, Điền Thực chạm mặt với Ngọc Lân, từng có không ít chuyện trò với nhau, nói đến dáng vẻ Cô Tùng Dịch mười năm trước, có chút cảm khái, nói đến lần này thân chinh đã kết thúc, Điền Kỳ nói:
"Hiện giờ mới biết, năm ngoái suất binh tự mình quyết định, đúng là nghiêng ngã đi theo con đường duy nhất thông, cũng thiếu chút nữa chết mới thoáng đi thuận. Năm ngoái... Nếu là quyết tâm thiếu chút nữa, vận khí thiếu chút nữa, ta và ngươi hài cốt đã lạnh."
Vu Ngọc Lân trả lời hắn: "Còn có vị uy thắng kia, sợ là sẽ bị trước gian hậu giết... gian mấy lần."
"Ha ha, nàng hung dữ như vậy, ai dám xuống tay..."
Nói đến vị uy thắng kia, Vu Ngọc Lân nghĩ đến ngày mai Điền Thực tiến vào địa giới uy danh, lại dặn dò một phen: "Trong quân đội đã sàng lọc rất nhiều lần, mặc dù trong thành uy thắng có lâu cô nương tọa trấn, nhưng Vương thượng trở về, cũng không thể phớt lờ. Thật ra trên đường đi, nữ chân nhân dã tâm chưa chết, ngày mai đổi phòng, cũng sợ có người nhân cơ hội động thủ."
Những đạo lý này, Điền Thực kỳ thật cũng đã minh bạch, gật đầu đồng ý. Đang lúc nói chuyện, trong bóng đêm dịch trạm cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến một trận rối loạn, sau đó có người đến báo, mấy tên thần sắc khả nghi bị phát hiện, hiện giờ đã bắt đầu vây kín, đã bắt giữ hai người.
Đạo của thích khách từ trước đến nay luôn hữu tâm tính vô tâm, trước mắt nếu đã bị phát hiện, sẽ không còn vấn đề gì nữa. Đợi đến khi chiến đấu bên kia lắng lại, Ngọc Lân người chăm sóc tốt Điền Thực bên này, chính mình đi qua bên kia xem xét đến tột cùng là chuyện gì., Sau đó mới biết lại là tử sĩ Liêu Đông không cam lòng - Hội minh bắt đầu đến lúc kết thúc, loại ám sát này đã bùng nổ ra sáu bảy lần lớn lớn nhỏ, ở giữa có nữ tử sĩ thực sự, cũng có nam nhân tránh mạng ở phương diện Liêu Đông, đủ để thấy được sự khẩn trương của nữ tử.
Hắn an bài phó thủ kéo thích khách xuống tra hỏi, lại thêm người tăng cường phòng vệ Cô Tùng dịch, mệnh lệnh còn chưa phát hết, nơi ruộng thực đột nhiên truyền đến tiếng vang thê lương lại hỗn loạn, theo sau đầu Ngọc Lân xiết chặt, chạy như điên.
Gió gấp lửa cháy.
Cây đuốc lay động gào thét trong gió, chiếu sáng giữa đất trời hai bên con đường trắng như tuyết, hàn ý vẫn là điều chủ yếu trong mảnh thiên địa này, phát giác được phương thức điều động binh sĩ phía trước, Vu Ngọc Lân cũng đã ý thức được không đúng, hắn xông vào sân nhỏ dịch trạm, phía trước bị bao vây thành đá núi kịch tính, tuyết đọng trong sân đều đã bị quét đi, trên vách tường đèn lồng kéo dài ra, cái đầu giả sơn kia, mùi máu tanh bay tới.
Binh sĩ đã tụ tập tới đây, đại phu cũng tới. Phía Giả Sơn bên kia, có một bộ thi thể ngã trên mặt đất, một thanh cương đao chém xuống cổ họng của hắn, máu chảy ra khắp nơi, Điền Thực tê liệt ngồi ở dưới mái hiên cách đó không xa, dựa lưng vào cây cột, một thanh chủy thủ đâm vào ngực hắn, dưới thân đã có một vũng máu tươi.
Điền Thực phất tay với Ngọc Lân bên này, theo Ngọc Lân ba bước cùng xông tới, trông thấy người chết trên mặt đất, hắn đã biết thân phận của đối phương. Lôi Trạch Viễn Viễn, đây vốn là một vị quản sự trong Thiên Cực cung, vốn dĩ là một vị quản sự trong Thiên Cực cung., Năng lực xuất chúng, cho tới nay rất được Điền Thực coi trọng. Trong lúc thân chinh, Lôi Trạch bị triệu vào trong quân hỗ trợ, đại quân Điền Thực mỗi tháng mười một bị tách ra, hắn cũng là cửu tử nhất sinh mới trốn ra tụ hợp cùng đại quân, thuộc về tâm phúc tái sinh đã trải qua khảo nghiệm.
Đây cũng là một trong những hậu chiêu do nữ tử bên kia an bài. Mười một tháng đại bại, hắn chưa từng cùng Điền Thực một đường, đợi đến khi lần thứ hai tụ hợp, cũng không có xuất thủ hành thích, hội minh trước đó chưa từng xuất thủ hành thích, thẳng đến sau khi hội minh thuận lợi hoàn thành, ở biên giới Ngọc Lân đưa hắn đến uy danh, hơn mười vạn quân đội biên giới diễn biến, mấy lần tử sĩ ám sát, đâm ra một đao này.
"Lôi Trạch Viễn, Lôi Trạch Viễn..." Điền Thực sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, trong miệng nhẹ giọng nói cái tên này, trên mặt lại mang theo vẻ tươi cười, phảng phất như vì tất cả những thứ này mà cảm thấy dở khóc dở cười. Vu Ngọc Lân nhìn về phía đại phu bên cạnh, vẻ mặt đại phu kia khó xử, Điền Thực cũng nói một câu: "Không nên lãng phí thời gian, ta cũng từng ở trong quân, Vu tướng quân..."
Chỉ thấy tay Điền Thực hạ xuống, khóe miệng cười cười, ánh mắt nhìn về phía xa trong đêm tuyết.
"Chiến trường sát phạt, không gì không dùng cực điểm, nên sớm nghĩ tới... Tấn Vương thế lực khuất phục dưới nữ tử mười năm, nhìn như độc lập. Trên thực tế, lấy tài năng ngút trời của đám người Nữ Chân Hi Duẫn, đâu chỉ kích động mấy đại tộc, cây đinh... Không biết đã để bao nhiêu..."
"Vương thượng..."
"... Không có phòng thủ, chính là đánh cuộc chịu thua. Vu tướng quân, trong lòng ta rất hối hận a... Ta vốn nghĩ, qua hôm nay, ta muốn... Ta muốn làm ra một phen sự nghiệp rất lớn, ta đang suy nghĩ, làm sao có thể cùng nữ chân nhân đối chiến, thậm chí còn đánh bại nữ chân nhân, tranh phong với anh hùng thiên hạ... Nhưng mà, đây chính là cùng thiên hạ anh hùng tranh phong, thật là... Quá đáng tiếc, ta vừa mới bắt đầu đi... Lão Thiên..."
Hắn giơ tay lên, tựa hồ muốn bắt cái gì, rốt cuộc vẫn từ bỏ, Vu Ngọc Lân nửa quỳ một bên, đưa tay tới, Điền Thực liền nắm lấy cánh tay của hắn.
"... Vu tướng quân, lúc ta còn trẻ, đã gặp qua...Người đã gặp rất nhiều, lần đi Thanh Mộc trại kia, Ninh Nhân Đồ, sau đó hắn đi tới Kim Loan điện, giết cẩu hoàng đế của Võ triều. A, thật sự là lợi hại... Ta lúc nào có thể làm giống hắn đây, nữ chân nhân... Nữ chân nhân tựa như mây đen, hoành ép thế gian này, Liêu quốc, Võ Triều không người nào có thể đứng lên, chỉ có hắn, Tiểu Thương Hà đánh một trận, lợi hại a. Thành Tấn vương hậu, canh cánh trong lòng, muốn làm chút chuyện..."
"... Ta vốn tưởng rằng, ta đã... bò lên rồi..."
Khí tức của hắn đã dần dần yếu đi, nói tới chỗ này, dừng lại một chút, một lát sau, lại tụ lên một tia lực lượng.
"...Vu đại ca à, vừa rồi ta mới nghĩ ra, ta chết ở đây, để lại cho các ngươi... lưu lại một cục diện rối rắm. Chúng ta vừa mới hội minh, nữ chân nhân liền đánh, sớm biết sẽ chết, ta làm Tấn Vương hữu danh vô thực cũng tốt rồi, thật sự là... tội gì đến phiên. Nhưng Vu đại ca..."
Hắn giãy dụa: "... Vu đại ca, các ngươi... không có cách nào, cục diện có khó hơn nữa... cục diện khó hơn nữa..."
Những lời này nói hai lần, tựa hồ muốn dặn dò bọn người Ngọc Lân cục diện khó khăn hơn nữa cũng chỉ có thể chống đỡ tiếp, nhưng cuối cùng không thể tìm được lời nói, ánh mắt suy yếu nhảy lên mấy lần: "Cục diện khó hơn nữa... Đại ca, ngươi theo lâu cô nương... Ha ha, hôm nay nói cô nương, ha ha, gian trước, gian đãi trước...., Sau này giết... Vu đại ca, ta nói này Lâu cô nương hung ác khó coi, không phải là thật, ngươi xem cô Tùng Dịch kìa, may mà có nàng, tấn công cũng nhờ có nàng... Những gì nàng đã trải qua trước kia, chúng ta không nói, nhưng mà... Ca ca của nàng đã làm, không phải do người làm!"
Nói tới đây, ánh mắt Điền Thực mới trở nên nghiêm túc, giọng nói cao lên vài phần, nhìn về phía Ngọc Lân: "Sắp tới nơi rồi, nếu không có nhiều người như vậy... Vu đại ca, chúng ta làm nam nhân, không thể để chuyện này xảy ra nữa, tuy rằng... phía trước là Nhan Tông Hàn, không thể không có... Không thể không có..."
Thanh âm vang đến đây, trong miệng Điền Thực có máu tươi tuôn ra, hắn ngừng lại, đứng trên cây cột, con mắt trừng lớn. Lúc này hắn đã ý thức được sẽ có rất nhiều thảm kịch ở tấn địa, một khắc trước hắn và Vu Ngọc Lân còn đang thư giãn nhẹ nhàng đùa giỡn với nhau., Có lẽ không phải nói đùa. Cục diện thảm liệt, sự sỉ nhục tĩnh lặng mười năm qua, vô số thảm kịch trên đại địa Trung Nguyên. Nhưng thảm kịch này cũng không phải cơn phẫn nộ có thể dẹp yên, muốn đánh bại Nhan Tông Hàn, muốn đánh bại nữ tử thật, đáng tiếc, làm sao đánh bại?
Tâm tình của hắn kích động kịch liệt, sinh mệnh nhanh chóng rời khỏi người hắn, nói với Ngọc Lân: "Ta tuyệt đối sẽ không để những chuyện phát sinh này xảy ra..." Nhưng cũng không biết Điền Thực có nghe thấy hay không, như vậy một lát sau, con mắt của Điền Thực nhắm lại, lại mở ra, chỉ nhìn một chỗ phía trước.
Giọng điệu của hắn suy yếu lại vang lên những chuyện khác: "... Bá phụ nhìn như kiêu hùng, không muốn khuất phục nữ nhân, nói, sẽ có một ngày phản bội, nhưng mà hôm nay ta mới nhìn thấy, nước luộc ếch, hắn há có thể phản kháng được, ta... Ta rốt cục đã làm chuyện không bình thường, Vu đại ca, Điền gia nhìn như lợi hại, nhưng thực tế... ngoài mạnh trong yếu. Ta... Ta làm như vậy, có phải là có chút... điệu bộ rồi không?"
Điền thực sự tựa lưng vào đó, lúc này trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, cũng có vẻ tiếc nuối sâu sắc. Ánh mắt nhìn ra phía xa kia phảng phất là nhìn năm tháng tương lai, bất kể tương lai là chống lại hay là hòa bình, nhưng cuối cùng đã ngưng kết lại.
Trong lòng Ngọc Lân cực kỳ bi thương. Giờ khắc này, Bi Tuyền không phải là vì cục diện tàn khốc tiếp theo, cũng không phải vì thế nhân có thể phải chịu khổ, mà chỉ là vì nam tử trước mắt này một lần được nâng lên vị trí Vương. Con đường phản kháng của nó vừa mới bắt đầu đã dừng lại., Nhưng mà tại thời khắc này, trong mắt Ngọc Lân, cho dù từng phong vân một đời, chiếm cứ hơn mười năm ở đất liền, Hổ Vương Điền Hổ cũng kém hơn một đầu ngón út của nam nhân trước mắt này.
Kiến đoán mười năm chính nguyệt hai mươi hai đêm, giờ Hợi ba khắc, Tấn Vương Điền thật sự dựa vào bên cây cột dưới mái hiên kia, lẳng lặng rời khỏi nhân thế. Mang theo ước mơ tương lai cùng ao ước, hai mắt hắn cuối cùng nhìn chăm chú phía trước vẫn là một mảnh bóng đêm nồng đậm.
Ngày thứ hai, khi Lâu Thư Uyển một đường chạy tới cô Tùng dịch, cả người đã lắc lư, đầu tóc rối bời không ra hình dạng gì, nhìn thấy Ngọc Lân, nàng xông tới, cho nó một cái bạt tai.
Tấn Vương Điền thật sự chết đi, sắp mang đến cho toàn bộ Trung Nguyên một đợt trùng kích cực lớn.
Hai mươi ba ngày đêm, đại doanh của nữ thật.
Sau khi Nhan Hi Duẫn ở trong lều liền ghi lại hồ sơ đèn dầu thắp, xử lý công việc hàng ngày.
Đột nhiên gió thổi qua, thám tử từ ngoài lều vải đi vào xác nhận tin tức của Điền Thực.
Trong trời đất bên ngoài trướng, tuyết đọng trắng xóa vẫn không có chút dấu hiệu tan rã. Ở một nơi xa xôi nào đó, dường như có âm thanh băng sơn cực lớn đang ầm ầm sụp đổ, mơ hồ truyền đến...