Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đầu tường Châu Châu.
Gió rét lạnh trên đầu tường gào thét, giống như đao hướng thân người, miệng mở ra, trong cổ tuôn ra mùi máu tươi như sắt thép, thanh âm kêu gào như sấm, sôi trào trên toàn bộ chiến trường. Bóng người vọt tới, gậy sắt trong tay, đánh lên đầu người, gần hai trăm cân thân thể heo rừng đang chạy như bay trong núi, ầm ầm ngã xuống, xương sọ đâm vào đá xanh âm thanh nặng nề làm người ta sợ hãi, xen lẫn vào vô số tiếng vang.
Mũi tên bay lượn, trong trời đất băng tuyết, trên tường thành có khói cũng có lửa, binh sĩ đẩy gỗ to lớn ném xuống thành. Một hòn đá bay ngang qua bầu trời, một bên trong tầm mắt đột nhiên phóng lớn., Hắn cầm chân một tên lính, lăn qua bên cạnh, những viên đá bắn tới làm mặt người ta đau nhức, tầm mắt cũng trở nên lay động. Sử tiến vào lắc lắc đầu, từ dưới đất bò dậy, tay nắm một cây trường thương, chạy ra ngoài hơn trượng nhào tới hai nữ binh sĩ.
Hắn bị ném đá ảnh hưởng, tầm mắt cùng cân bằng chưa khôi phục, trường thương trong tay đâm liên tục mấy cái, mới đâm xuyên ngực một nữ binh sĩ. Nữ chân nhân kia vóc người khôi ngô, tráng như trâu rừng, gắt gao nắm cán thương không chịu buông tay., Một nữ dũng sĩ khác đã từ bên cạnh đánh tới, sử dụng một tiếng hét lớn, kình lực trên tay bộc phát, cán thương ầm ầm vỡ thành mảnh gỗ, một bước tới, nặng tay bổ xuống trán nữ chân nhân, thân thể người này ầm vang ngã xuống tường thành.
Cô dũng sĩ chân chính giết tới đập vào khoảng không, cầm đao quay lại chém, lúc nãy mới quay người, thân thể cũng xông tới, mở ra miệng lớn dính máu, nửa cán thương đâm vào cổ hắn, phốc một tiếng phun ra máu tươi sền sệt. Cô dũng sĩ chân chính kia vừa giãy dụa lui lại, theo Sử Tiến rút thương ra, liền ngã vào trong vũng máu dưới bức tường, không một tiếng động.
Lúc này Sử Tiến mới quay đầu lại, lấy lại binh khí của mình. Mà cách đó không xa trong tầm mắt, một góc tường thành đã có hơn mười nữ binh sĩ chân chính xông lên. Binh sĩ thủ thành trong lúc chém giết không ngừng lui về phía sau, có tướng quân hò hét, sử tiến liền nắm chặt thiết bổng trong tay, xông về phía bên kia.
"Không được lùi —— giết bọn chúng ——"
Vô số tiếng gào thét kiệt sức hội tụ thành một trận đại triều chiến, mà phóng tầm mắt nhìn lại, binh sĩ công thành còn chia làm ba nhánh ở cánh đồng tuyết phía dưới, không ngừng chạy tới. Xa xa trong tuyết, trong quân doanh công thành dâng lên, là đại kỳ của nữ tướng lãnh sử dụng.
Mười hai tháng tám, truyền thống Tịch Bát Tiết, đây đã là thuật suất binh lần thứ hai tấn công Vụ Châu.
Thành phòng thủ hầu như không còn.
Mà trước đó không lâu, hoàng thành Thái Nguyên là địa giới Vụ Châu, quân đội Tấn Vương đã trải qua một trận thảm bại to lớn, hơn bốn mươi vạn người bị phá vỡ, Nam lui, chạy tán loạn. Trong tin tức hỗn loạn, tin tức ngự giá lâm tấn vương ruộng thực bị tách ra, không rõ tung tích.
....
Băng Thiên Tuyết Địa.
Vô số người chân đạp một cước nông cạn trong tuyết, Điền Thực mặc một thân khánh lớn màu đen, cùng binh tướng bên cạnh dìu dắt nhau đi về phía nam. Một trận chiến bại lớn qua đi, suốt đêm chạy trốn, lúc này gã cảm thấy trên người nóng lên một trận, nhưng gã vẫn không có nói chuyện với người bên cạnh. Thỉnh thoảng, gã còn phải quay người lại, hướng về phía đám người phía sau la lên vài câu.
Hắn tự nhiên là có ngựa, nhưng lúc này cũng không có cưỡi. Nghe nói, thiện chiến chi tướng cùng tướng sĩ bên cạnh đồng cam cộng khổ, thời điểm đại chiến, hắn chưa từng có hành động như vậy, nhưng hôm nay chiến bại, hắn cảm giác mình là chư hầu một phương, nên làm ra dạng tỉ lệ như vậy, lúc không biết còn có hữu dụng hay không.
Bên cạnh có bao nhiêu binh lính đi theo, hắn cũng không rõ ràng lắm, còn rất nhiều chuyện, hắn nên nghĩ đi nghĩ lại, nhưng mà suy nghĩ đã không còn nữa, vào một lúc nào đó, Điền Thực cảm thấy trước mắt tối sầm, ngã xuống mặt tuyết...
....
Uy thắng, bầu không khí trở nên xơ xác tiêu điều.
Đội ngũ xe ngựa chạy qua phố dài, đi về phía Thiên Cực cung ở đầu thành thị.
Lâu Thư Uyển ở trong buồng đốt đèn, lật xem một tấm bản đồ cực lớn, tin tức Tấn Vương mất tích đã nhanh nhất truyền đến nơi này. Nàng kiềm chế tâm thần, tìm kiếm tung tích từng quân đội trên địa đồ đã sớm vẽ rất nhiều hoa văn, quy định thế cục bây giờ.
Chiến tranh vừa xuất hiện, quân tình dùng tốc độ nhanh nhất truyền tới trung tâm các thế lực, thời điểm nàng có thể nhận được tin tức, mang ý nghĩa những người khác cũng đã nhận được tin tức, lúc này, nàng nhất định phải ổn định tình huống toàn bộ trung tâm.
Xung quanh xe ngựa phong bế lại, trong ánh sáng của ánh đèn, nữ nhân hôm qua đến bây giờ vẫn không có nghỉ ngơi, hai mắt bị hun đến đỏ bừng, nhưng vẫn như cũ trừng lớn con mắt. Đột nhiên, thân xe lung lay một cái, Lâu Thư Uyển đưa tay nắm lấy ngọn đèn, nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm hò hét: "Giết... kỹ nữ kia..."
" gột Kê Tư Thần, hại nước hại dân..."
"Gian tặc, tiện nhân ——"
"Mở to mắt của các ngươi..."
"Bị lợi dụng —— "
"Tội đáng chết..."
....
Tiếng kêu hỗn loạn xen lẫn cùng một chỗ, Du Hồng Trác ngừng thở, rút trường đao lên, đi về phía trước gian phòng, tốc độ càng lúc càng nhanh...
Xuyên qua chấn động của đại lâu truyền đến, là một bước chân trong phòng sát vách. Quang mang trên cửa sổ càng ngày càng sáng, Du Hồng Trác nhảy ra, cửa sổ bên cạnh cũng có người vọt ra, một cây thương đỏ trong tay nhắm ngay đoàn xe phía dưới. Du Hồng Trác vung trường đao lên, vẩy lên không trung, đối phương còn kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Xoẹt.
Đầu lâu tóc bạc trắng bay lên bầu trời. Du Hồng Trác hạ xuống đất, đám người xung phong liều chết xông tới đều kêu la, hắn giơ đao phong, phóng tới những thích khách Lục Lâm kia.
"Bảo vệ nữ tướng!"
"Hồ đồ trùng đáng chết..."
"Các ngươi đều không nghe theo lời Long Vương!"
Sát khí ngập trời ——
....
"Chuyện gì xảy ra?" Lâu Thư Uyển hỏi một câu, trong lòng đại khái biết rõ.
"Có người hành thích, còn có người đến bảo hộ ngài. Lâu đại nhân, chúng ta..."
"..." Lâu Thư Uyển lẳng lặng nghe thanh âm hỗn tạp ở bên ngoài, có lẽ là bị lửa đốt quá lâu, hốc mắt hơi ấm lên, sau đó nàng đưa tay dùng sức lau miệng mũi: "Lưu lại một đội người bắt thích khách, chúng ta tiếp tục đi hoàng thành."
"Vâng."
Xe ngựa lại bắt đầu chuyển động, chỉ lưu lại toàn bộ trường phố chém giết vẫn đang kéo dài.
....
Thành Lâm Châu, lại một vòng công thành chiến tranh đang kéo dài, một bên công thành chính là Minh Vương quân tinh nhuệ nhất dưới trướng Vương Cự Vân. Bởi vì công kích vội vàng, khí giới công thành có chút không đủ. Nhưng mà dưới bản thân Vương Cự Vân, toàn bộ chiến đấu vẫn như cũ cực kỳ thê thảm.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lâm Châu vốn có Chương Đức, cùng loại với Châu Châu, cũng là một trong những thành trì ở biên giới Đông Bắc của Tấn Vương, thủ lĩnh dưới trướng tướng lãnh Lâm Châu hơn ba vạn bảy ngàn, bốn ngày trước tuyên bố đổi cờ, đầu nhập vào Đại Kim Vương Sư. Một đường bại trận, dẫn quân tinh nhuệ dưới trướng đi tới Vương Đại Vân bất chấp tất cả, cưỡng ép tấn công thành, trước khi Nữ Chân viện quân đến phá Lâm Châu, để răn đe.
Tổn thất cực lớn.
Quân đội thủ thành của Lâm Châu cũng không tốt. Mặc dù nữ thật sự dâm uy treo ở đỉnh đầu mọi người hơn mười năm, hiện nay đại quân đè xuống, đầu hàng cũng không gặp trở ngại quá lớn, nhưng đương nhiên cũng không cách nào cổ vũ sĩ khí quá cao. Song phương ngươi tới công thủ của ta, Lý Thừa Quân cũng chạy lên thành trì, không ngừng cổ vũ cho quân đội thủ thành.
"Giữ vững tường thành! Quân đội Kim Quốc sẽ nhanh chóng tới đây thôi..."
"Thượng trưởng Đại Kim sau khi xử lý xong tám phần là tăng quân số đến đây, chỉ cần thủ thêm một ngày! Canh chừng một ngày..."
Quân đội hoàn mỹ bộc lộ tám mặt, xác thực đang trên đường tới, quân đội của Vương Cự Vân ba ngày cường công, chưa đánh hạ phòng thủ, sĩ khí hai bên dần dần giảm đi. Đến buổi chiều hôm nay, phía đông nam thành trì, có cờ xí xuất hiện ở nơi đó.
Quân đội rải tám là từ phương bắc đến, như vậy phía nam mà đến, hẳn là viện quân thế lực Tấn Vương, hay là Nữ Chân Đông Lộ quân đã nắm chắc đại danh, phát hiện viện quân? Lý Thừa Trung chạy về phía tường thành phía đông, sau đó thấy một nhánh quân đội xuất hiện trong tầm mắt, trên mặt đất tuyết đọng, màu sắc cờ xí rõ ràng...
"Người nào... Làm sao có thể... Sao lại là màu đen..."
Lá cờ màu đen, lan tràn về phía bên này...
Thân thể trần trụi...
Mùa đông võ công lũy ngang chín năm. Tuyết lớn dần đóng băng mặt đất phía bắc Trường Giang, nhưng chiến sự ở phía bắc Hoàng Hà bắt đầu, một khắc cũng không có dừng lại.
Chín, mười tháng sau, hai nhánh đại quân của Nữ Chân lần lượt triển khai đại chiến cùng địch nhân ngăn cản ở phía trước. Đông Lộ quân rất nhanh đã áp súc chiến cuộc vào một vùng lớn của danh phủ, nhưng sự ngoan cường của đường phía tây vẫn đang chống cự, lúc này mới vừa mới bắt đầu triển khai màn che.
Từ Nhạn Môn quan cho đến phế tích Thái Nguyên, Vương Cự Vân, Điền Cự Thực liên tục chống cự, sau khi bị đánh tan lại không ngừng tụ lại. Dùng hàng trăm vạn quân đội hoặc tụ lại, như đang dùng công phu mài nước không ngừng tiêu hao ý chí quân đội Nữ Chân. Nhưng với tư cách là lão tướng kiệt xuất nhất trong thế hệ Đại Kim khai quốc, Tông Hàn và Hi Duẫn không ngừng đánh tan từng lớp công kích này., Đến cuối mười tháng, hệ thống thuật suất lĩnh thiên sư cắt ngang qua Châu Châu, dưới sự phối hợp của ngân thuật, tốc độ rời đi, tung tám vị tướng lĩnh phối hợp với nhau, tạo thành rất nhiều vấn đề nan giải.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng thuật tấn công Châu Châu, dưới sự chống cự ngoan cường của đông đảo quân lực đông đảo dân chúng như thủ vệ Châu Châu và Lâm Tông, cuối cùng cũng kéo dài được đến phía Nam quân đội Ngọc Lân để giải vây. Mà trong mười một tháng, cuộc chiến đấu diễn ra trên băng thiên tuyết chỉ là hơi chậm hơn các mùa khác một chút, Vương Cự Vân., Điền Thực, đám người Ngọc Lân lần lượt tan tác, khiến binh lực ngoài tiền tuyến không ngừng giảm xuống. Binh lính tan tác lui về phía nam, đầu hàng, thậm chí trong lúc chạy trốn còn bị đông cứng chết trong đống tuyết.
Cho dù lúc mới khai chiến, hai người Vương Cự Vân và Tấn Vương đều đã xác định đây là một trận chiến tiêu hao không ngừng, nhưng sau hơn một tháng hao tổn, dù lúc trước đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, hai nhóm quân tâm và sức mạnh của quân đội vẫn rơi xuống thấp.
Mười hai tháng sơ tam, Lý Thừa Trung mang theo Lâm Châu thành tuyên bố đầu hàng nữ tử, dẫn động toàn bộ thế cục bỗng nhiên biến hóa. Điền Thực suất lĩnh bốn mươi vạn đại quân trước khi Hi Duẫn tiến công, chạy tán loạn, vì chém giết Điền Thực, đại quân nữ chân truy đuổi tán binh hơn mười dặm., Đồ sát bại binh vô số, tuyên bố với bên ngoài là Tấn Vương Điền đã nhận được tin tức. Mà không ngừng tan tác chạy trốn, trong lúc nhất thời Vương Cự Vân chỉ có thể tụ tập hơn ba vạn quân tinh nhuệ, lập tức xuất binh, cường công Lâm Châu, hy vọng trước khi toàn bộ con thuyền chìm xuống, ngăn chặn khoang thuyền đang nhô lên này.
Cùng lúc đó, đại quân thuật tốc tốc lui, lại lần nữa công kích Châu Châu. Mà rải tám phần nhỏ quân đội đi về phía Lâm Châu, ngân thuật có thể rút ngắn tốc độ, xông vào giữa đường, muốn tấn công địa bàn của Tấn Vương.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà Điền Thực đã bỏ mình, toàn bộ địa bàn Tấn Vương, mắt thấy toàn bộ sẽ sụp đổ. Buổi chiều tám buổi trưa, đội ngũ Hoa Hạ quân do Chúc Bưu suất lĩnh thi triển thông báo năm người bên này, cắm ngang khoảng cách mấy trăm dặm, trước tiên là thể diện tám bước, đến dưới thành Lâm Châu.
Công hãm Lâm Châu cùng ngày.
Thủ lĩnh phản loạn Lý Thừa Trung trước khi thành bị phá tự vẫn bỏ mình, còn lại tham dự phản loạn tướng lĩnh, tính cả người nhà bọn họ bị kéo lên tường thành, bị chém đầu hết.
Nhưng mà toàn bộ cục diện vẫn đang không ngừng sụp đổ. Buổi tối hôm nay, thành phòng thủ của Châu Châu Châu đã bị công phá, sử dụng trận chém giết không ngừng trên tường thành, gần như cạn kiệt sức lực mà chết. Sau đó quân đội thủ thành mở cửa thành, để dân chúng toàn thành chạy trốn về phía nam. Thủ vệ nước láng đã ra lệnh cho quân đội của Tiểu Nguyên chặn đứng thế công của nữ tử ở phía trước., Tận lực triển khai một đoạn thời gian chiến đấu ngõ hẻm, cho rằng bách tính chạy trốn nam đã kéo dài thời gian, nhưng quân tâm đã tiếp cận giới hạn, vì tinh thần sĩ khí Tiểu Nguyên phấn chấn, dẫn đội thân binh xông lên hai lần xông lên phía trước, tự mình chém giết, sau đó bị nữ tử thật sự bắn chết.
Quân phòng thủ Châu đại loạn chạy tán loạn, nữ chân nhân tàn sát tới, sử tiến cùng chiến hữu bên cạnh cũng bị cuốn theo cùng đánh lại lui. Đến đêm hôm ấy, những người còn sống sót quay đầu nhìn về phương hướng châu nước biển, cả bầu trời đã bị ánh lửa đốt cháy, tàn sát thành trì.
Sử Tiến Tiến đứng trên chân núi lờ mờ có khí tức ẩm ướt, từ trên mặt rơi xuống.
Nam nhi không khỏi rơi lệ, đó có lẽ là máu nóng chảy từ trên người xuống. Trong trời băng tuyết này, thoáng chốc đã mất đi nhiệt độ.
Có rất nhiều người vây quanh hắn, so với sau khi giải tán Xích Phong Sơn, người còn nhiều hơn một chút.
Mặc dù hắn tự biết mình không có bản lĩnh chưởng quân, nhưng thanh danh của Bát Tí Long Vương vẫn còn có chút tác dụng. Sau khi thủ vệ của Châu Châu lần đầu tiên kết thúc, hắn vẫn như cũ chạy khắp nơi, chém giết những nữ gian tế, hán nhân bại hoại kia. Trong lúc đại chiến kết thúc này, hắn vẫn như cũ., Lâu Thư Uyển uy phong hơn xa đã từng gặp không ít ám sát, nàng giết quá nhiều người, kiêm cả nữ tử, ngoại giới đắp nặn nàng đến lòng dạ độc ác, một ít người cố tình mắng nàng là gian tặc, là muốn giúp nữ chân nhân làm sụp đổ cơ nghiệp Tấn Vương, ý muốn khiến dân chúng lầm than.
Sử Tiến cử cũng ở giữa rừng xanh, nổi danh cho Lâu Thư Uyển, những tin tức này sau khi truyền bá một tháng, rốt cuộc lại có không ít người bị thuyết phục, bắt đầu tự phát uy thắng chạy trốn vì Lâu Thư Uyển, thậm chí trong hành động ám sát của thích khách đứng đối diện bảo vệ an nguy của Lâu Thư Uyển.
Trong quá trình chém giết ở Vụ Châu, không cách nào biết được tình huống phát sinh uy danh của nó, theo thành Châu bị phá thì trong mắt nó lại chính là cảnh tượng tàn khốc nhất của thành đồ sát. Hơn mười năm qua nó một đường chiến đấu, nhưng cũng một đường bại trận, trận chiến này tựa hồ vô cùng vô tận., Nhưng một lần nữa, hắn vẫn như cũ không chết đi. Hắn chỉ nghĩ: Châu thành đã không còn, Lâm đại ca đã ở chỗ này hơn mười năm cũng không có, Mục An Bình không thể tìm được, cái kia nho nhỏ, mất đi cha mẹ hài tử trở lại nơi đây, cái gì cũng không nhìn thấy.
Hắn đi tới thành trì phía nam, tiếp tục chiến đấu.
Có lúc tuyết rơi, có lúc ngừng lại, lửa chiến tranh vẫn còn đang không ngừng lan tràn trong tuyết. Hoàng Hà chảy về phía nam, đám quỷ đói lang thang trong tuyết cũng đang cuộn trào mãnh liệt, tạo thành phiền phức nhất định cho quân đội nữ chân phía nam, có một số đội vận lương quy mô nhỏ bị đám quỷ đói nuốt hết, nhưng theo sự rét lạnh càng thêm sâu, đám sói đói cũng chết đi từng mảnh. Chỉ có tập đoàn quỷ đói ở gần Từ Châu, dính phải gió tuyết, còn thở dốc một hơi.
Đại danh phủ. Binh sĩ thủ thành cũng từ từ giảm bớt trong thời tiết giá rét. Trong tháng đầu tiên, công kích kịch liệt nhất của nữ chân nhân là ở tháng trước, đại lượng giảm nhân xuất hiện vào lúc đó., Một số trọng thương không thể vượt qua mùa đông này. Sau khi Nhan Xương suất lĩnh ba vạn nữ chân nhuệ cùng hai mươi vạn hán quân tinh nhuệ mỗi ngày mài mòn sinh mệnh cùng tinh thần của binh sĩ thủ thành. Đến mười hai tháng, sau khi tính toán kỹ càng, trước mắt đại khái còn hơn ba vạn binh đao thủ thành, trong đó phần lớn đều mang thương tích.
Băng tuyết cuối cùng cũng đè ép được lực lượng nữ chân nhân công thành. Vương Sơn Nguyệt, Tiết Trường Công vẫn là mỗi ngày đều canh giữ trên tường thành, mỗi ngày đều đang cổ vũ cho binh sĩ. Đối với cư dân không tính là nhiều, Vương Sơn Nguyệt ngẫu nhiên phái người đi ăn cơm cứu tế, cũng tuyên truyền tinh thần chống cự cho mọi người. Nhưng bởi vì tuyết rơi quá dày, chuyện như vậy cũng không có khả năng triển khai mạnh mẽ.
C lều trại bao thành ngoài thành nối liền thành một hải dương. Bọn họ đang chờ mùa xuân. Mùa xuân là mùa vạn vật phát sinh, mùa sinh hoạt. Nhưng bất kể là Vương Sơn Nguyệt, hay là Tiết Trường Công, vẫn là tiền sử, Lâu Thư Uyển, Điền Kình, Chúc Bưu, hay là Ninh Nghị ở Tây Nam xa xôi đều có thể biết, võ xây dựng khó khăn mười năm, mùa xuân mười ba năm, không phải mùa sinh mệnh.
Đó là mùa mai táng tất cả. Trong một vùng tuyết lớn gào thét, nó đã tới một ngày rồi.