Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thương đội thật dài đi qua lối rẽ phía trước, đi đến hướng lên chợ, cùng đi với đội ngũ Hoa Hạ quân mã. Trác Vĩnh Thanh ở trong đội ngũ, phong trần mệt mỏi, trên trán còn dùng vải bố bố bổ sung, rõ ràng là từ bên ngoài chiến trường trở về, phía sau lưng chiến mã cõng một cái túi vải, trong túi có một núi lông, đám người Hầu Ngũ nhờ hắn mang về từ ngoài núi.
Bên ngoài Lương Sơn, thế công của Hoa Hạ quân mạnh mẽ, dễ dàng bắt được sáu bảy tòa thành trấn đi thông tới thành Đô. Bởi vì kỷ luật cao độ ước thúc nên dân sinh ở những nơi này không bị tổn hại quá lớn, vật tư trên chợ bắt đầu lưu thông, mọi người có nhà thất liền mua chút đồ vật mà không ai thấy được mang về, có bột nước, cũng có điểm quý hiếm.
Những năm gần đây, mặc dù kinh doanh thương nghiệp với Đăng Chính quyền mạnh mẽ, nhưng trên thực tế, bán đi chính là vũ khí, xa xỉ phẩm, mua về chính là lương thực cùng vật dụng khan hiếm, đồ dùng cho hưởng thụ, trừ bên trong tiêu hóa một đường, sơn ngoại vận vào, kỳ thật cũng không nhiều.
Trác Vĩnh Thanh vốn là người Tây Bắc Duyên Châu, vì ăn lương thực mà đến Hoa Hạ quân làm binh, sau đó trời xui đất khiến chém giết xong Nhan Lâu thất, trở thành một trong những anh hùng chiến đấu chói mắt nhất trong Hoa Hạ quân.
Hắn lập được đại công, thăng chức lại là gặp mặt Ninh tiên sinh, sau đó người nhà tướng quân cũng nhận được Tiểu Thương Hà, chỉ là không lâu sau, đại quân Ngụy Tề Hưng xâm phạm, tiếp đó là nữ tiến công. Cha mẹ hắn đầu tiên là trở lại Duyên Châu, sau đó lại theo nạn dân xuôi nam, trên đường đi gặp phải tán binh của Ngụy Tề., Phụ thân thích khoác lác của Trác Vĩnh Thanh dẫn người chống cự, yểm hộ mọi người chạy trốn, chết dưới cung tiễn của binh sĩ ngụy trang. Ba năm đại chiến tại sông Thương, Trác Vĩnh Thanh dũng mãnh giết địch, may mắn chưa chết, đi tới hoà giải không đến một năm, mẫu thân cũng bởi vì buồn bực không vui mà qua đời, Trác Vĩnh Thanh bởi vậy liền trở thành người cô độc.
Dọc đường hắn tới đây, nếu như nói trong trận chém giết Nhan Lâu thất kia biết cái gì gọi là huyết tính, sau khi phụ thân qua đời, hắn mới chính thức đầu nhập chiến tranh, sau đó lại lập chiến công mấy lần. Ninh Nghị lần thứ hai gặp hắn., Vừa rồi hắn truyền ý từ võ chức chuyển văn, dần dần đi về hướng khu vực hạch tâm quân đội, đến hôm nay, Trác Vĩnh Thanh đảm nhiệm tham mưu trong Trụy Quân năm. Mặc dù chức hàm không cao, nhưng hắn đã quen thuộc với hoạt động nòng cốt của quân đội.
Mấy năm trước, trong một trận chém giết Lâu thất của Tuyên gia, mấy người sống sót bao gồm cả Trác Vĩnh Thanh vẫn luôn duy trì quan hệ thân cận với nhau. Trong đó La Nghiệp tiến vào quân đội cao tầng, lần này đã theo Lưu Thừa Tông tướng quân đi tới Từ Châu. Hầu Ngũ trong một trận chiến ở thung lũng Tuyên gia phế đi một cánh tay, từ quân đội chuyển nghiệp, tiến vào công vụ an ninh dân sự, lần này quân đội xuất kích, hắn cũng theo sau đó rời núi, tham dự đại chiến, an bài rất nhiều. Mao Nhất Sơn bây giờ đảm nhiệm nhóm đứng đầu quân số năm Hoa Hạ, đây là doanh trại được trang bị trọng tăng cường, khi chuẩn bị công kích Lục Sơn, hắn liền đóng vai trò công kiên cố, lần này ra núi, tự nhiên cũng đi theo.
Lúc ở võ triều, Cừ Khánh chính là tướng lĩnh, hiện giờ đang làm việc của tổng bộ tham mưu, từ trước mặt bàn giao về phía sau màn – trước mắt hắn vẫn đang hòa giải. Cha mẹ sau khi chết, những người này cũng trở thành thân nhân của Trác Vĩnh Thanh, thỉnh thoảng tụ họp một chút, mỗi khi có việc, mọi người đều sẽ tới giúp đỡ.
Trở lại hòa thượng, dựa theo quy củ trước tiên báo cáo công tác. Sau khi hoàn thành công tác, thời gian cũng không còn sớm, Trác Vĩnh Thanh dắt ngựa đi tới khu nhà ở sườn núi. Mọi người đều không muốn ở, nhưng hôm nay ở nhà không nhiều lắm, La Nghiệp trong lòng có đại sự, hôm nay chưa lấy vợ, Cừ Khánh ở thời điểm ở Võ Triều đã nói cuộc sống điêu luyện: Lúc đó hắn cũng coi như là binh lính giàu có., Lấy quân đội làm nhà, tuy từng lấy vợ, nhưng sau đó lại không cưới nữa, bây giờ vẫn chưa tái giá. Trác Vĩnh Thanh bên này, đã từng có không ít người tới nói thân —— đặc biệt là sau khi giết xong Nhan Lâu thất —— sau đó trằn trọc đi dạo, Trác Vĩnh Thanh vẫn chưa có quyết định, sau khi phụ mẫu qua đời, hắn càng có chút lảng tránh việc này, liền kéo dài tới bây giờ.
Hầu Ngũ sớm đã có gia thế, nỗi tính tình của chị dâu đang ôn hòa hiền lành —— thường xuyên cùng Trác Vĩnh Thanh an bài cho nhau. Mao Nhất Sơn cũng thành thân ở Tiểu Thương Hà, lấy được một nữ tử Tây Bắc tính tình sảng khoái dám yêu dám hận. Trác Vĩnh Thanh mới xuất hiện ở đầu đường, đã bị hai nữ nhân nhìn từ lúc nãy ở đầu đường phố nhìn thấy. Chuyện hắn trở về không phải là chuyện cơ mật, lúc trước đang kể công việc, chỉ sợ tin tức cũng đã truyền về hướng này.
"Hai chị dâu, ca ca bảo ta mang đồ đến cho các ngươi."
"Bọn họ làm phiền ngươi một chút." chị dâu Hầu gia vừa cười vừa nói, sau đó quay đầu hỏi: "Nào, nói cho tẩu tẩu, lần này ở lâu không được, bao giờ mới có thời gian đứng đắn. Để ta nói cho ngươi biết, có một cô nương..."
Được hai nữ nhân ân cần chiêu đãi trong chốc lát, một gã mặc quân phục, hơn hai mươi tuổi, thân hình cao lớn từ phía ngoài trở về, đây là con trai của Hầu Ngũ Nguyên Cương, gia nhập tổng tình báo bộ đã hai năm, thấy Trác Vĩnh Thanh liền cười rộ lên: "Thanh thúc, thúc đã trở về."
"Đúng vậy đúng vậy, trở về đưa đồ đạc."
Trác Vĩnh Thanh cùng Hầu Nguyên Cương nói chuyện một hồi, đối với mục đích Trác Vĩnh Thanh trở về lần này, Hầu Nguyên Cương xem ra rõ ràng, đợi đến khi mọi người rời đi, mới thấp giọng nói một câu: "Thanh thúc chạy về, cũng không dám nói với bên trên, sợ là sẽ ăn phải đầu hàng." Trác Vĩnh Thanh cũng cười cười: "Chính là trở về nhận phạt." Nói như thế một hồi, trời chiều dần dần không có, Cừ Khánh cũng từ bên ngoài trở về.
Trong năm người may mắn còn sống sót ở thung lũng Tuyên gia, Cừ Khánh và Hầu tuổi tương đối lớn. Trong đó, địa vị Cừ Khánh lại cao nhất, hắn đã từng làm tướng lĩnh cũng tham gia đánh giết tầng tầng cơ, nửa người ngựa thì trước kia đều có uy nghiêm và sát khí của hắn. Bây giờ nhận chức tổng tham khảo, lại càng có vẻ nội liễm và vững vàng. Năm người ăn cơm, hai nữ nhân thu thập gia vụ, Cừ Khánh cùng Trác Vĩnh Thanh tản bộ, Hầu Nguyên Cương cũng đi theo phía sau.
Mục đích Trác Vĩnh Thanh trở về cũng không phải là bí mật, bởi vậy cũng không cần phải kiêng kị quá mức. Trong trận đại chiến đột nhiên xảy ra vài chuyện phạm tội và vi phạm kỷ luật, trên thực tế cũng liên quan đến một vài anh hùng chiến đấu trong quá khứ, phiền toái nhất chính là một gã rất dài, từng có chút không thoải mái khi cùng một thương nhân nhỏ đi lên núi., Lần này đánh ra ngoài, đúng lúc sau khi tìm được nhà của đối phương sau khi công thành, lỡ tay giết chết thương nhân kia, để lại cho đối phương một quả phụ hai con gái. Chuyện này bị bắt được, liền lập tức nhận tội., Đối với việc xử trí như thế nào, quân đội phương diện nào hy vọng từ rộng rãi, tóm lại là yêu cầu hết sức, Trác Vĩnh Thanh chính là một trong những đại biểu được phái trở về - hắn cũng là anh hùng chiến đấu, giết xong phòng Nhan Lâu, thỉnh thoảng quân đội sẽ coi hắn là công việc giữ mặt mũi.
"Hoa Hạ quân khởi nghĩa sắp mười năm rồi, đây là lần đầu tiên đánh ra. Nhưng trên đầu coi trọng nhất, kỳ thật còn không phải là bên ngoài. Trước khi đánh ra, Vĩnh Thanh ngươi thấy được, Phong Kỷ bắt nghiêm ngặt nhất, một lần họp một lần..." Cừ Khánh vừa đi vừa cười nói những chuyện này., "Bất quá sự tình vốn cũng không quan hệ nhiều với ngươi, ngươi chỉ là truyền ngôn, xảy ra chuyện, bên phía các ngươi, cũng không thể không có biểu hiện... Biết ngươi là truyền lời là được, còn lại, nhìn nhiều vào muốn ít nói chuyện."
Trác Vĩnh Thanh gật đầu: "Người dẫn đội cũng không phải ta, ta không nói chuyện. Nhưng nghe ý của Cừ đại ca, xử lý sẽ nghiêm chỉnh hơn sao?"
" cá nhân ta đoán chừng sẽ nghiêm, bất quá nghiêm cũng có hai loại, xử trí sâu hơn là nghiêm, khuếch đại đả kích cũng là theo nghiêm, xem các ngươi có thể tiếp nhận loại nào... Nếu như tăng thêm, giết người đền mạng các ngươi nhận hay không?" Cừ Khánh nói xong, vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười cười: "Được rồi, nói chuyện phiếm đến đây, nói chút chính sự..."
Trác Vĩnh Thanh vội vàng xua tay: "Cừ đại ca, không cần chính sự nữa."
"Chính sự nhất định phải nói, vừa mới vào cửa, đã bị hai chị dâu ngươi kéo qua, hạ lệnh... lớn tuổi rồi, tìm một nữ nhân nào đó. Ngươi không nên học La Nghiệp, hắn ở kinh thành là công tử ca, là từ trong đống son phấn mà ra. Tây Bắc ngươi lớn lên, đau khổ ha ha., Nữ nhân từng gặp qua còn không nhiều bằng hắn, cha mẹ ngươi không còn, chúng ta cần phải giúp ngươi chuyện tốt này của Trương La. Đến, chúng ta không chơi không, điều kiện gì, ngươi vẽ cái đi, xem ca ca có thể tiếp được không."
Trác Vĩnh Thanh chỉ biết đau khổ lắc đầu, hắn cũng không dám gian xảo chơi xấu —— vốn định bắt hắn cùng nhau thành thân áp chế Cừ Khánh, nhưng Cừ Khánh đối với nữ nhân cũng không coi trọng, hắn chỉ chơi đã đủ rồi không muốn lại làm xằng làm bậy, không có nghĩa là kiêng kị họ hàng thân. Nếu như mình mở cùng một chỗ, vị Cừ đại ca này nhất định là thuận nước đẩy thuyền, mà mình đối với chuyện này lại rất coi trọng.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Bộ quân cùng mấy bộ phận còn lại hội nghị hội nghị ngày hôm sau. Giống như Cừ Khánh nói, cấp trên đối với chuyện này rất coi trọng, mấy phương diện gặp gỡ nhau đều rất coi trọng., Ninh tiên sinh và Lưu Đại Bưu đứng đầu Phách Đao bộ quân đội cũng tới - cô gái này tuy ở phương diện khác cũng là thê tử của Ninh tiên sinh, nhưng tính cách nàng vốn hào sảng võ nghệ cao cường, mấy cuộc luận võ ở phương diện quân đội nàng đều tự mình tham dự, rất được các binh sĩ kính yêu.
Một loạt sự tình này xử trí cụ thể vẫn như cũ là công việc của mấy ngành, Ninh tiên sinh và Lưu Đại Bưu xem như là hàng đầu. Trác Vĩnh Thanh nhớ kỹ lời nói của Cừ Khánh, ở trong hội nghị chỉ là nghiêm túc lắng nghe, công khai kể lại, đợi đến ý kiến các phương đều thuật lại hết, Trác Vĩnh Thanh trông thấy Ninh tiên sinh ở phía trước trầm mặc hồi lâu mới bắt đầu mở miệng nói chuyện.
"Mấy lần... Thậm chí là không chỉ mấy lần hỏi các ngươi, các ngươi cảm thấy, mình rốt cuộc là ai, Hoa Hạ, đến cùng là cái gì? Các ngươi cùng người bên ngoài, đến cùng có cái gì khác biệt?"
"... Võ Triều, thua dưới tay nữ chân nhân, mấy trăm vạn người như cỏ cắt cỏ bị đánh bại, chúng ta đã giết hoàng đế của Võ triều, cũng từng đánh bại được Nữ Chân. Chúng ta nói mình là Hoa Hạ quân, nhiều năm như vậy, thắng được đánh trận đủ rồi, các ngươi cảm thấy mình khác gì người Võ Triều? Các ngươi từ đầu đến cuối đã không phải người cùng rồi! Đúng không? Rốt cuộc chúng ta đánh bại nhiều kẻ địch như thế nào?"
"... Bởi vì chúng ta ý thức được không có đường lui, bởi vì chúng ta ý thức được mạng của mỗi người đều là tự mình kiếm, chúng ta liều mạng đi, nỗ lực biến mình thành người ưu tú, một đám người ưu tú ở chung một chỗ, tạo thành một đoàn thể ưu tú! Cái gì gọi là Hoa Hạ? Trung Quốc có lễ nghi to lớn?, Được gọi là Hạ; có vẻ đẹp của bội phục, gọi là hoa. Ưu tú, thứ hơn người mới gọi là Hoa Hạ! Ngươi làm ra chuyện vĩ đại, ngươi nói chúng ta là người dân Hoa Hạ, như vậy Hoa Hạ là vĩ đại. Ngươi làm hỏng chuyện, nói ngươi là người dân Hoa Hạ, có mặt mũi này không? Mất mặt."
"Võ triều hơn hai trăm năm, quan văn quyền quan trọng, kết bè kết đảng cùng phạt dị, võ quan xin tiền, kéo tầng tầng kết phái bóc lột lương thực, thế cho nên Văn không thể gián binh không thể đánh nhau! Địch nhân vừa đánh tới, phải xem người bên cạnh chạy trước. Hoa Hạ quân nhanh mười năm, cuối cùng đánh ra được, rốt cuộc không thể gián binh!, Ngày tốt đã đến, đúng không? Các ngươi giỏi cái gì! Các ngươi cũng là võ công nhân! bức đến cực điểm, tỉnh ngộ, ưu tú, mới bắt đầu có thể đánh thắng trận, các ngươi ưu tú không phải phụ mẫu sinh! Những người ngoài kia, bọn họ đều có thể trở thành người giống các ngươi! thỏ bức bách còn cắn người, đánh chạy nữ chân, các ngươi muốn biến thành một nữ tử thật! Toàn bộ cho các ngươi làm nô lệ được không!"
"Đã nhiều lần trải qua nhiều lần, làm nhiều lần công việc tư tưởng, chúng ta vì chính mình mà tranh mạng, làm chuyện bổn phận, việc đến lúc lâm đầu, cảm giác như mình là cao nhân chờ đợi! Rất nhiều người nói hội được quá nhiều, ta thấy còn chưa đủ! Chu Tự trước kia đã nói, thế đạo tốt., Văn nhân phải có thước, võ giả phải có đao. Hôm nay đao của các ngươi mài giũa, xem ra thước không đủ, quy củ còn chưa đủ! Lần trước sẽ có hội nghị liên quan đến tòa án, ai phạm phải thì phán xử thế nào, tiếp theo cần phải xử lý rõ ràng, cho mỗi người một cây thước rõ ràng..."
"... Vẫn còn cầu xin, từ nhẹ rơi xuống, lấy công gán tội... Tương lai ta sẽ làm Hoàng đế cho các ngươi, không tới hai trăm năm nữa đâu..., Con cháu của các ngươi bị người ta giết ngay trên Kim Loan điện, các ngươi muốn bị hậu nhân đâm vào sống lưng chửi rủa... Ta thấy không có cơ hội đó đâu, bây giờ nữ chân nhân đang đánh đại danh phủ! Vương Sơn Nguyệt và Chúc Bưu liều mạng với nhau! Sau khi Nhan Tông Hàn và Nhan Hi Doãn xong thì xuống phủ, qua phủ Nhạn môn! Chúng ta và nữ chân nhân còn có một trận đại quyết chiến, muốn hưởng phúc? Biến thành thứ giống như người võ triều hiện giờ? Đồng phạt dị? Làm sai chuyện tự phạt ba chén? Ta thấy các ngươi đều phải chết trên tay nữ chân nhân!"
"Không phải chúng ta muốn xây dựng lại một võ đài, mà chúng ta phải làm tốt hơn, chư vị... Lần này, tất cả tầng lãnh đạo thứ năm đều phải viết lục soát, có phần tham dự chuyện này, phần đầu tiên là... Ai bảo các ngươi đến cầu xin cái ân tình này..."
Trác Vĩnh Thanh một mặt nghe những lời này, một mặt trên tay xoạt xoạt, ghi chép lại những thứ này. Ngôn ngữ tuy nặng, thái độ cũng không phải tiêu cực, ngược lại có thể nhìn ra khuynh hướng trong đó - Cừ đại ca nói đúng, so với chiến cuộc bên ngoài, Ninh tiên sinh càng coi trọng quy củ nội bộ hơn. Hắn bây giờ cũng trải qua không ít chuyện, tham dự nhiều huấn luyện trọng yếu, rốt cuộc có thể nhìn ra nội thể vững vàng trong đó.
Thân là đại biểu chịu mắng của mình, cũng chỉ là truyền ngôn, vì vậy hắn không kinh hoảng quá nhiều. Hội nghị này mở xong, buổi tối, Ninh tiên sinh lại bớt thời gian gặp hắn một lần, cười nói hắn "lại bị đẩy tới", lại hỏi thăm hắn một số tình huống ở tiền tuyến.
Ngày thứ hai, Trác Vĩnh Thanh theo đội ngũ rời khỏi, chuẩn bị trở về tiền tuyến chiến trường phía nam. Khi tới nơi, hắn thoáng rời khỏi đội ngũ, đi an bài Ninh Nghị nói rõ một việc: Thương nhân bị giết trong Gia Định Hà họ Hà., Sau khi chết, hắn để lại quả phụ cùng với hai cô gái, Hoa Hạ quân lần này nghiêm túc xử lý chuyện này, đối với an ủi và an bài của người nhà cũng phải làm tốt. Vì chuyện này, Ninh Nghị thuận miệng nói qua với Trác Vĩnh Thanh, để hắn chú ý một chút.
Trác Vĩnh Thanh liền mang theo vài món đồ tự mình đi qua - thật ra hắn cũng có chút tư tâm.
Lần trước trong Gia Định, kỳ thật hắn đã từng gặp qua người nhà này, cũng hiểu được một chút tình huống. Gia cảnh của thương nhân họ Hà cũng không quá tốt, bản thân tính cách nóng nảy thích uống rượu, có lẽ cũng bởi vậy mà phát sinh xung đột với Thượng môn Hoa Hạ quân cuối cùng lại bị giết chết. Tính tình quả phụ của hắn rất mềm yếu., Thật ra trượng phu chết rồi căn bản không dám xuất đầu nói chuyện, trưởng nữ Hà Anh cũng coi như có chút tư sắc, cũng có vài phần quật cường: Nếu không có nàng kiên trì, chuyện lần này chỉ sợ căn bản sẽ không làm lớn, phương diện quân đội tính toán đại khái cũng đè ép xuống.
Nữ nhi thứ hai của thương nhân này, Hà Tú, là kẻ bị tật xấu rõ ràng dinh dưỡng không tốt mà thân hình gầy gò, tính cách hướng vào trong, cơ hồ không dám nói lời nào.
Nàng để Trác Vĩnh Thanh nhớ lại khe núi Tuyên gia bảy tám năm trước.
Lúc đó, hắn bị thương nặng, được chiến hữu lưu lại ở khe núi Tuyên gia, thôn dân trị liệu thương thế cho hắn, để con gái nhà mình chiếu cố hắn. Cô gái kia lại khàn khàn, gầy còm như que củi. Tây bắc nghèo rớt mồng tơi, con gái như vậy gả đi cũng không được, thôn già kia có chút tâm tư muốn để Trác Vĩnh Thanh mang cô gái đi, nhưng cuối cùng cũng không thể nói ra.
Nữ chân nhân đến rồi, cô gái bị xé sạch quần áo, sau đó bị giết chết ngay trước mặt hắn. Từ đầu đến cuối bọn họ cũng không nói một câu, thế nhưng rất nhiều năm qua ánh mắt của cô gái câm vẫn luôn lướt qua trước mặt hắn, mỗi lần bằng hữu nhà để hắn đi xem mắt - kỳ thực hắn cũng muốn thành thân - khi đó hắn sẽ thấy ánh mắt đó. Hắn nhớ rõ cô gái kia tên là Tuyên Mãn Nương.
Nữ nhân bị què tên Hà Tú khiến Trác Vĩnh Thanh nhớ tới.
Hắn liền đi tới gia đình, gõ cửa, vừa nhìn thấy quân trang, bên trong có một cái hũ đập xuống. Trác Vĩnh Thanh giơ tay ngăn cản, cái vò kia vỡ thành mấy khối, một mảnh vỡ xẹt qua thái dương của hắn, trên trán Trác Vĩnh Thanh vốn đã bị thương, lúc này lại thêm một khối nữa, máu từ vết thương rỉ ra.
Từ bên trong đập đàn chính là trưởng nữ Hà Anh, người què nữ Hà Tú núp ở phía sau, ánh mắt sau mái tóc dài sợ hãi, Trác Vĩnh Thanh đưa tay sờ sờ huyết dịch, sau đó giơ tay lên: "Không sao không sao, thật xin lỗi..." Hắn dừng một chút, "Ta tên Trác Vĩnh Thanh, gặp mặt, đại biểu cho Hoa Hạ quân tới báo cho hai vị cô nương., Đối với chuyện lệnh tôn, Hoa Hạ quân sẽ cho các ngươi một câu trả lời công bằng chính trực, sự tình sẽ không quá dài, người liên quan đến chuyện này cũng đã điều tra...Nơi này là một ít vật tư cần thiết, lương thực, nhận trước xử lý, không được cự tuyệt, ta đi trước, thương thế không có vấn đề gì, không cần sợ hãi."
Hắn cầm lấy hai cái túi trên xe ngựa đặt vào cửa phòng, Hà Anh giơ chân đá: "Không cần thứ thối tha của các ngươi." Nhưng cô ta đâu còn sức đâu. Trác Vĩnh Thanh đặt đồ xuống, thuận tay kéo cửa, sau đó nhảy lên xe ngựa, nhanh chóng rời khỏi.
Đừng hù dọa người ta, lần sau lại đến gặp đi.
—— hắn nghĩ như vậy, đè vết thương lại, ngày thứ hai liền chạy về thành đô.
Đây là lần thứ hai bọn họ gặp mặt, hắn cũng không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng cũng không cần suy nghĩ nhiều, bởi vì hắn đã lên chiến trường rồi. Trong thời đại chiến hỏa liên thiên này, ai có thể nghĩ đến những chuyện này chứ...