Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Oanh ——
Hòn đá cực lớn xẹt qua bầu trời, nương theo mưa tên che khuất bầu trời, văng ra xa hơn mười trượng rồi hung hăng đập xuống tường thành nguy nga kia. Tảng đá rơi xuống, tường thành cũng đang rung chuyển, một ít hòn đá xẹt qua đầu tường, rơi vào trong thành tràn đầy binh sĩ, tạo thành thương vong khiến người ta không đành lòng nhìn. Trên tường thành, mọi người trong tiếng la lên phóng ra đạn pháo, đạn pháo liền rơi xuống trận địa bên ngoài thành.
Võ Kiến khó đoán chín năm, đầu tháng chín, tế đàn Địa Ngục đã hấp thụ đầy máu tươi tế phẩm, rốt cuộc chính thức mở ra đại môn thu hoạch.
Nữ chân đệ tứ nam chinh, dưới bầu không khí im lặng không nói của tất cả mọi người, đẩy mạnh tới thời khắc khai chiến. Tiếng kèn lúc này là tiếng tăm lớn của Nữ Chân Đông Lộ quân xuôi nam.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Trước đó, tất cả nỗ lực có thể làm đều đã bắt đầu, Quang Võ quân của Vương Sơn Nguyệt cùng Chúc Bưu suất lĩnh hắc kỳ đánh đổ gần hai mươi vạn người của Lý Tế Chi., Ở chung quanh làm ra thanh tràng thanh thế thật lớn, nhưng nữ chân nhân giết đến đại biểu khác với lúc trước là ý nghĩa khác nhau. Ngay cả tại đại danh phủ làm ra tư thế đập nồi dìm thuyền, vẫn như cũ không ai có thể biết, tòa cô thành lớn này có thể kiên trì trong đòn đầu tiên của nữ chân nhân hay không.
Liêu quốc năm đó lên kinh cũng được tôn là trọng trấn có thể thủ vững mấy năm, dưới sự chỉ huy của A Cốt, nữ chân nhân lấy ít đánh nhiều, xuất hiện thần thoại công thành gần nửa ngày lấy lên kinh -- Đương nhiên, thế cục chiến trường thay đổi trong nháy mắt, lần đầu tiên nữ chân nhân chinh Nam chinh., Tần Thiệu và thống lĩnh tố chất còn không bằng binh lính quân đội Liêu quốc thủ hộ Thái Nguyên, cuối cùng cũng kéo dài thời gian qua một năm. Bất kể như thế nào, khi Nữ chân nhân đến, vở kịch đã được mở màn, toàn bộ thành viên đều đã đến lúc tâm thấp thỏm trong lòng, chờ đợi thời khắc tuyên án.
Mười bảy tháng tám, hoàng hôn lẳng lặng nuốt hết ánh mặt trời phía tây, nữ chân "Tứ thái tử" Kim Nhiên thuật, cũng tức là đội kỵ binh tiên phong của Nhan Tông đến đại danh, xây dựng doanh trại ở đại danh phủ ở phía Bắc, sau đó là Nữ Hinh Lực., Đám thợ thủ công, hậu cần đã lần lượt đến, tiếp theo, xung quanh phủ đại danh có thể điều động quân đội ngụy tề, xua đuổi dân chúng không kịp đào tẩu trong phạm vi, lần lượt cuồn cuộn kéo tới tòa thành cô quạnh bờ bắc Hoàng Hà này.
Đại trướng, tinh kỳ, đám người bị đuổi tới khóc sướt mướt, lít nha lít nhít kéo dài vô biên, trong tầm mắt tụ thành đại dương mênh mông đáng sợ làm người ta sợ hãi, sau đó mỗi một sáng sớm hoặc là hoàng hôn, tiếng kêu rên trong đám người kia đều làm cho mọi người trên đầu thành nhịn không được mà nắm tay cùng nước mắt rơi xuống.
Chiến tranh còn chưa bắt đầu, chuyện tàn khốc nhất đã có báo trước. Từ hơn mười năm trước, nữ chân nhân xua đuổi bình dân công thành là lệ cũ, lần thứ ba Nam chinh, đuổi Võ Triều ra khỏi Trung Nguyên., Mảnh danh nghĩa này thuộc về quê hương ngụy trang, đất đai đã phụ nữ chân nhân làm chủ nhiều năm. Nhưng lần xuôi nam này, đối mặt với sự trở ngại của phủ danh lớn, Tạp dịch Nhan của Nhan Tông vẫn như cũ đem tất cả đám người Hán ở xung quanh biến thành loạn dân, một mặt xua đuổi dòng người tới, mặt khác bắt đầu tuyên truyền với những người dân thường này.
"... Võ Triều thất đức với thiên hạ, Trung Nguyên, vốn đã thuộc về Đại Tề nhiều năm, không hề thuộc về võ triều! Đại Kim ta và Đại Tề vốn là huynh đệ, các ngươi là người Đại Tề, sinh hoạt tại đây thiên kinh địa nghĩa, hiện nay lại có những tặc nhân Võ Triều này, chiếm thành làm loạn! Các ngươi nhớ cho kỹ, ngày tốt của các ngươi chính là bị đám tặc tử Võ Triều này đảo loạn..."
Một mặt tuyên truyền như thế, một mặt chọn lựa người vào thành khuyên hàng, đi vào trong thành hoặc cầu khẩn, hoặc chửi rủa, đều chỉ làm cho người ta khó chịu khai vị trước đại chiến. Đợi đến khi bọn họ hàng phục cầu khẩn bị cự tuyệt, những người bị tống ra ngoài thành, kể cả người nhà của bọn họ bị bắt ra, ở phía trước thành trì bị túm roi đến chết. Cùng lúc đó, trong quân doanh của Nữ Chân Quân, kiến tạo khí giới công thành vẫn đang không ngừng tiến hành một khắc.
Buổi sáng tháng chín, dòng người bị xua đuổi về phía đại danh phủ, đám người khóc lóc cùng cầu xin quên hết địa lôi đầu tiên bị rơi xuống ngoài thành, cũng có người vì nữ quân đội mà khiêng thang mây, ý đồ xông về thành trì phía trước, cướp lấy một đường sinh cơ. Đội ngũ quân pháp của Nữ chân nhân ở hậu phương bày trận, Hán nhân đối mặt với hán nhân, sau khi tiến vào tầm bắn không lâu, làn mưa tên đầu tiên như hẹn mà tới...
....
Chiến tranh, xưa nay không phải nơi kẻ mềm yếu có thể nghỉ chân, mọi người khi chiến tranh tiến hành hơn mười năm, rèn luyện ra đều đã hiểu được điểm này.
Hoàng Vân thiêu đỏ bầu trời, mơ hồ chảy máu ra màu sắc. Đại danh phủ của bờ bắc Hoàng Hà, đã bị máu tươi bao phủ. Ngày thứ nhất tháng chín, nữ chân công thành, đại danh phủ phía dưới thành trì, đại hán tử thương hơn vạn người, dưới sự điều khiển của nữ chân nhân, toàn bộ hộ thành hà cơ hồ bị thi thể nhồi hết vào.
Tại phô thiên cái địa tiễn vũ, ném đá cùng trong bạo tạc, có người dựng thang mây, tại la hét cùng khóc thút thít ý đồ lên thành. Mà trên thành ném xuống hòn đá.
Không ai biết, binh sĩ nữ chân nhân xen lẫn ở nơi nào.
Trong công thủ kịch liệt, quân Nữ Chân ba lần liên tục phát động công kích thành thủ phủ đại danh. Quân phòng thủ phía trên tường thành không chút sơ sẩy, mỗi một lần đều nhằm vào nữ tử thật sự bất ngờ làm ra phản ứng kịp thời. Giữa trưa thậm chí có một cánh quân tiên phong thậm chí leo lên tường thành trong chốc lát, sau đó bị Hỗ Tam Nương dẫn đội chém giết tại trên đầu tường thành, bức lui công kích lần này.
Nữ chân nhân không muốn tổn thất quá nhiều binh lực ở đại danh phủ, nhưng tính mạng các đại hán dưới thành lại không đáng giá, vì xu thế những người này cố hết sức trèo lên thành, nữ chân nhân mưa tên, ném đá về phía thành Thượng Thành, độ cao chiến đấu kéo dài một ngày, đến buổi tối chiến sự dừng lại, binh sĩ trên thành thoáng tới., Đều đã cảm thấy thoát lực. Còn dưới thành, là vô số thi thể, người bị thương lăn lộn trong thi thể, kêu rên, rên rỉ, khóc thút thít, máu tươi bên trong, đó là làm người ta không đành lòng nhìn thấy thảm kịch nhân gian.
Vương Sơn Nguyệt dẫn theo dự bị binh lính tới thay phiên nhau, kiểm kê thương binh. Đến đêm khuya, cơ hội ném đá của nữ chân nhân bắt đầu khởi động, lại phát động một vòng tiến công. Bình dân phía dưới bị xua đuổi, tiếp tục cõng thang mây, khóc lóc để mọi người trong thành thả ra một con đường sống. Mọi người từ trên thành đỏ mắt đập tảng đá xuống.
Ngày thứ hai, cuộc chiến đấu kịch liệt vẫn diễn ra như bình thường, binh lính trên thành ném truyền đơn xuống, phía trên viết "Nếu có động tĩnh gì đi về phía đông", thông tin ở trong bình dân phía dưới truyền tới, nữ chân nhân liền tăng cường phòng ngự phía đông, đến ngày thứ ba,, Trận chiến công thành tàn khốc đang bắt đầu, Vương Sơn Nguyệt phát động binh sĩ trên thành hô to: "Đi hướng tây! Mau đi về phía tây!" Đám người bị áp lực tử vong bức đến ba ngày liền ào ào biến, mãnh liệt lao về phía tây. Sau đó, nữ chân nhân bắn pháo xuyên qua đám người, khiến tứ chi người ta bay tứ tung., Nhưng mà ở giữa mấy vạn người, mọi người căn bản không phân rõ trước sau, mặc dù phía trước có người dừng lại, vô số người vẫn như cũ đang bỏ chạy, trận xôn xao này đánh cho phòng tuyến phía tây của nữ chân nhân rơi ra một vết rách, đại khái có hơn vạn người từ trong lỗ hổng mãnh liệt tuôn ra, liều mạng trốn về phía Lâm Dã xa xa.
Ngày thứ tư, trong vạn người này lại có mấy ngàn người bị đuổi về, tiếp tục tham dự vào đội ngũ tử vong trong thành.
Từ lần hành quân phòng ngự đầu tiên đến bây giờ, hơn mười năm thời gian, sự tàn khốc của chiến tranh chưa từng có thay đổi. Tiết Trường Công chạy như bay trên tường thành của đại danh phủ, giám sát sự vận chuyển của mỗi một chỗ tường thành dài đến bốn mươi tám dặm. Nhiệm vụ thủ thành là một việc khó khăn và phải kéo dài, độ dài bốn mươi tám dặm., Mỗi một chỗ mắt thường có thể thấy được, đều phải an bài tướng lĩnh đủ thanh tỉnh điều khiển cùng ứng biến, ban ngày thủ vệ còn có ban đêm, vào thời điểm kịch liệt nhất, còn phải lưu lại một chút sức sống., Luân phiên tiến công chú trọng võ dũng, thủ thành còn phải khảo nghiệm tâm tư kín đáo của tướng lãnh, không lọt một kẽ hở, có lẽ cũng như vậy, Thái Nguyên mới có thể chỉ huy Tần Thiệu Hòa một năm.
Như mười năm trước thủ hộ trong thành tàn khốc, cũng có một số chuyện, là những năm gần đây mới xuất hiện. Trên dưới thành trì, trong mỗi khe hở trước sau đại chiến, các binh sĩ sẽ ngồi chung một chỗ., Thấp giọng kể lại chuyện của mình: Cuộc sống ở võ triều, người vàng đánh tới biến hóa sau này, phải chịu sự khuất nhục, người thân đã chết đi, giọng nói và nụ cười của bọn họ vào lúc này., Vương Sơn Nguyệt hoặc là từ phía sau tới, hoặc là vừa mới từ trên tường thành rút xuống, hắn cũng thường tham dự từng cuộc thảo luận như vậy. Nói đến chuyện đã từng là Vương gia, nói đến chuyện cả nhà anh liệt, quả phụ nhà nào đó, cùng hắn tình nguyện ăn thịt người cũng tuyệt không chịu thua.
Biến hóa này là do Vương Sơn Nguyệt gây ra. Nó ban đầu là đến từ tâm ma ghi lại trúc ký, Vương Sơn Nguyệt tự kiến tạo Quang Vũ quân, cùng loại hội nghị chua xót nhớ lại ngày xưa thường mở ra. Văn hóa trên mảnh đất này thường nội liễm, đại trượng phu sẽ không thổ lộ với người ngoài quá khứ, tính tình Tiết Trường Công cũng nội liễm., Lần đầu tiên nhìn thấy thì cảm thấy có chút không ổn, nhưng Vương Sơn Nguyệt cũng không để ý. Hắn nói đến gia gia của mình, nói đến việc hắn đánh không lại người khác, nhưng Vương gia chỉ có một mình hắn là một nam nhân., Hắn nhất định phải chịu đựng được cả nhà, hắn ăn thịt người chỉ là để cho người ta cảm thấy sợ, nhưng vì để cho người ta sợ, hắn không thèm để ý đến việc cắn chết địch nhân —— ở chung một hồi lâu, Tiết Trường Công mới phản ứng lại, nam nhân tướng mạo như nữ tử này, lúc đầu cũng có thể là không muốn nói với người khác những chuyện này.
Nhưng mà nói thì cũng có chút tác dụng đối với quân đội. Một số nam nhân khẩu thấp có lẽ chỉ nói một câu: "Muốn báo thù cho hài tử." Nhưng sau khi nói với người khác, tinh khí thần quả thật có chỗ bất đồng. Nhất là trong tuyệt cảnh đại danh phủ, binh sĩ mới gia nhập nói về những chuyện này, rất nhiều bỗng nhiên, nhưng sau khi nói qua, ý vị quyết tử trong mắt liền nồng đậm thêm một phần.
Quang Võ quân, Hoa Hạ quân sau khi một đạo đánh bại Lý Tế Chi, Hoàng Xà trại, Hôi sơn trại phụ cận liền có chí sĩ tới gia nhập. Những binh khí ngoại lai này tuy có chút chí khí, nhưng để chiêu lọc, phương diện tố chất luôn có phỉ khí của mình, mặc dù gia nhập vào, nhưng mỗi lần đều lộ ra suy nghĩ của riêng mình. Sau khi đại chiến bắt đầu ngày thứ hai., Nghiêm trại chủ Hôi Sơn trại khó khăn lắm mới kể lại chuyện trong nhà cho người khác: Lúc đó hắn cũng coi như là phú hộ Trung Nguyên, nữ nhi bị kim nhân gian nhục sát hại sau đó, khó khăn lắm mới tìm tới quan phủ, sau đó bị quan phủ bắt lại còn đánh tám mươi gậy. Hắn bị đánh cho hấp hối, gia sản tán đi hơn phân nửa mới giữ lại một mạng, sống sót sau này cỏ lạc làm giặc, cho tới bây giờ.
Việc này cùng mọi người thổ lộ ra, lão trại chủ trước mắt liền tại trước mặt mọi người khóc một trận, sau đó đem vài tên đắc lực dưới trướng tản ra trong quang vũ quân, quyết không tự làm nữa. Đến ngày thứ ba thủ thành, nghiêm tiện dẫn đội xung kích, đẩy lui một nhóm nữ chân nhân tập kích. Hắn may mắn không chết đi, nửa người sau chiến trường nhuốm máu, vẫn còn cười ha ha cùng người, khoái ý khó nói.
Kỳ thật những năm gần đây, sau khi Trung Nguyên biến thành Đại Tề, gia nhập vào Quang Vũ quân, có ai mà không có chút thương tâm nào đâu? Dù cho không có thân nhân, ít nhất cũng đã tận mắt chứng kiến chiến hữu, bằng hữu chết đi.
Nghe bọn họ nói như vậy, thỉnh thoảng Tiết Trường Công cũng sẽ nhớ tới thê tử đã chết - Hạ Lôi nhi, nhớ tới nàng nhát gan sợ phiền như vậy, hơn mười năm trước lại chạy đến tường thành, thời khắc cuối cùng bị trúng tên... Những năm gần đây., Hắn sợ hãi chiến lực của nữ chân nhân, không dám lưu lại đứa nhỏ này trên đời này, đối với thê tử, lại không cảm thấy mình thật có thâm tình —— đại trượng phu là hoạn vô thê? Nhưng giờ phút này nhớ lại, mỗi lần có thể thấy được dung mạo nữ nhân kia, dung mạo cười hiển hiện trước mắt.
Cũng được.
Hắn nhớ, nữ nhân a, dù sao ta cũng không nghĩ tới chuyện có thể sống mãi...
Hắn là tướng lãnh, những lời tương đối ủ rũ này lại không thể nói ra, chỉ là thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài thành cảnh tượng thê thảm cùng sóng người mãnh liệt kia, hắn mỗi lần đều có thể cười ra. Mà ở trong thành, Vương Sơn Nguyệt cũng từng bước từng bước một khiến người ta động khí cùng tẩy não.
"...Đúng vậy, Võ Triều không có gì ghê gớm, nhưng so với Nữ chân nhân, cũng tốt hơn chỗ nào chứ... Nhìn những người bên ngoài thành kia, bọn họ rất thảm, nhưng chúng ta đầu hàng thì có thể làm được gì? Toàn bộ thiên hạ đầu hàng, chúng ta sẽ sống tốt chứ? Tất cả đều là nô lệ, nữ chân nhân không phải thần tiên, trước kia bọn họ... Chỉ là không có cái gì, bây giờ chúng ta đã bảo vệ, biết vì sao... hôm nay chúng ta cái gì cũng không còn..."
"... Chúng ta không đánh bại được bọn họ, dựa vào chúng ta không được... Nhưng cho dù bọn họ có vỡ răng, chúng ta cũng phải lưu bọn họ lại chỗ này... Sau khi Nhan A Cốt bị đánh chết, Ngô ăn xin sẽ chết, chúng ta kéo xuống, bọn họ sẽ nội chiến, võ triều sẽ đánh trở về... Chúng ta kéo xuống, Hắc kỳ quân sẽ đánh trở về... Hơn một vạn hắc kỳ kia..., Chúc Bưu kia, chỉ cần chúng ta có thể ngăn cản, bọn họ có thể ở phía sau đánh tới, chư vị huynh đệ... Thành không dễ thủ, chúng ta cũng không thể sống được, ta không biết ngày mai mở mắt ra, các ngươi có ai ở đây, hoặc là ta không còn ở đây nữa... "
"...Nhưng chúng ta phải giữ vững, ta muốn sống sót, người ngoài thành cũng muốn. Nữ chân nhân không chết, ai cũng đừng mong sống...Cho dù ta có chết cũng phải kéo theo bọn hắn, cùng chết."
"...Cùng chết đi..."
Khói lửa tràn ngập bị gió lớn cuốn lên, tường thành bị đá lớn nện đến gồ ghề, thi thể dần dần bắt đầu phát ra mùi hôi, mất đi tất cả mọi người còn đứng lại trên tuyệt địa...
Tháng chín đầu, nữ tử chân đông lộ nam hạ, diệt Nam Vũ đệ nhất trận, đối mặt với đại danh phủ hơn bốn vạn người trấn thủ, Nhan Tông San đã từng làm ra kế hoạch phá thành tối đa ba ngày, sau đó ba ngày trôi qua, ba ngày nữa trôi qua., Thành thị tại vòng tiến công đầu tiên cơ hồ bị huyết dịch bao phủ, thẳng đến trung tuần, đại danh phủ vẫn như cũ lù lù bất động trong vùng núi thây biển máu này. Tòa thành trì này lúc đầu kiến tạo chính là trấn giữ Hoàng Hà, chống cự ngoại địch, một khi chiến sĩ trong thành có thể cắn chặt răng chịu đựng, muốn từ bên ngoài phòng ngự sụp đổ, nhưng thật sự không dễ dàng.
Lúc này Ngô ăn xin mua Trung Phong đã gần một năm, thời đại thay thế gần ngay trước mắt, hai huynh đệ Hộc Tông Phụ Tông hai người làm sao cũng không nghĩ tới, trận chiến đầu tiên phía nam, gặm xương cứng như vậy. Bọn họ cũng không nghĩ tới chính là ngoại trừ cờ đen, hán nhân phía nam cũng dần dần bắt đầu có xương cốt như vậy.
Phía tây, Nhan Tông Hàn lướt qua Nhạn Môn quan, đặt chân lên Trung Nguyên.