Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong suốt như óng ánh, trong suốt bóng đêm, thiếu một khối ánh trăng nhởn nhơ treo ở trên trời, ngân hà như mang theo, từ khe hở trong rừng cây nhìn lên, mảnh trời đêm này như là màu xanh biển.
"... Cứ như vậy đi, cố sự của Thiên Long Bát Bộ đã kết thúc..."
Trên mặt đất phía trước miếu đổ nát, đống lửa cháy khét lẹt, Ninh Nghị chậm rãi kể hết câu chuyện cuối cùng, sau đó cười nhún vai: "Ta bóp thời gian chính xác."
Lục Hồng cầm nhánh cây bên cạnh đưa tới chọn lui trong ngọn lửa, trầm mặc một hồi lâu: "Sau đó Tống triều thì sao?"
Ninh Nghị ngẫm lại, trợn trắng mắt: "Làm sao mà biết..."
"... cố sự thật nhàm chán."
Thời gian cứ như vậy trầm mặc xuống, lúc này đã là buổi tối của tháng sáu mươi ba, sắp qua nửa đêm, đến tháng sáu mươi bốn. Gần hai mươi ngày ở chung., Những gì cần nói kỳ thực đều đã nói. Lục Hồng đề giáo hắn nội công có thể sử dụng, từ từ luyện thành sẽ có thành quả, mà Ninh Nghị đã thiết lập một loạt kế hoạch phát triển nho nhỏ cho đám thổ phỉ nhỏ ở Lữ Lương Sơn kia, đây là chuyện trước kia hắn am hiểu, vấn đề không lớn.
Đương nhiên, những kế hoạch phân công và huấn luyện và giáo học này từ tổ chức chiến đấu đến khi kết hợp tới mức liên kết với nhau tới mức liên quan đến ranh giới giữa các lục địa, nhưng đương nhiên cũng không phải là dạng hình thức đại công ty thuần túy hoặc là ba kỷ luật lớn nào đó chú ý tới. Những người Lữ Lương Sơn này, kỳ thật đều là kinh doanh kiểu gia tộc trong thôn, điều kiện làm thành quy củ máy móc là không có khả năng, chỉ có thể âm thầm điều chỉnh bất động thanh sắc mà thôi.
Một kết cấu tương đối khỏe mạnh và ổn định bản thân cũng sẽ có lực lượng sinh mệnh cực lớn, điều động giả thực sự lợi hại, thường thường nhìn thấy một động tác nhỏ có thể dẫn tới phản ứng dây chuyền. Bất quá Ninh Nghị không có cách nào tự mình đi tới Lữ Lương Sơn, lúc này chỉ có thể thiết kế mấy điểm mấu chốt cho nàng. Một khi mấy mục tiêu có thể đạt thành, cũng có thể đơn giản cải biến kết cấu nhất định của xã hội thủ hạ, sau đó thuận lý thành chương động tác kế tiếp. Lục Hồng nhắc xuống dưới trướng bất quá trăm người, về điểm phân công đơn giản này, rất nhiều biến hóa Ninh Nghị vẫn có thể đoán trước được, Lục Hồng Tiên đề nghị chỉ cần thật sự thông qua mấy quy củ cơ bản, sau đó có thể càng thêm khỏe mạnh và thuận lý thành chương, điều này tương tự như việc mọi người muốn tranh cãi với việc Tống Huyền Hiến muốn làm cho mình không thể không xảy ra tình huống cuối cùng.
Trong vài ngày phải đem chương trình quản lý chuyên dụng, học sống trong thời gian mười ngày nói hết thật sự là quá khó khăn, bản thân thứ này không có chương pháp, Ninh Nghị cũng chỉ có thể giảng mấy nguyên tắc mấu chốt, sau đó kỳ vọng vào trí tuệ của Lục Hồng Đề có thể sống lại. Nàng không phải là người ngốc, bản thân cũng có võ công cao cường, có võ công cao cường, tại nơi này thường thường có mị lực cực lớn, vấn đề không lớn.
Tổ chức đồ vật chiếm một nửa, mặt khác làm cách nào giao tiếp với thương nhân qua đường cùng các thương nhân còn lại, mở rộng không gian sinh tồn cho những người còn lại, gia tăng sự đoàn kết cùng ngưng tụ lực lượng, cùng với một ít người có ý nghĩ ứng phó, vân vân vân.
Một bộ phận phương án và ý kiến này cũng tương đối hỗn tạp, Ninh Nghị suy nghĩ thật lâu. Ví dụ như cung cấp một phần bảo hộ cho thương hộ đi ngang qua địa bàn của mình, kiếm được tài nguyên cố định, thời điểm lực ảnh hưởng hơi lớn một chút, có thể liên hệ thương lượng với các lão đại ở một số đỉnh núi chung quanh, đương nhiên, tài nguyên thu lấy như thế nào, phân chia như thế nào, phân chia., Làm sao giám sát lý lẽ, làm sao công bằng. Đây là điều quan trọng nhất, Ninh Nghị cũng cho một ít điều kiện nguyên tắc và phương thức giám sát. Lấy bút lông chép thành sách nhỏ do Lục Hồng cầm về, tương lai Lục Hồng đề xuất những thứ này, nếu có hiệu quả, lực ảnh hưởng tự nhiên sẽ gia tăng.
Tỷ như tiểu đội năm người tinh nhuệ được xây dựng từ ba đến bốn chi, phương thức huấn luyện đặc biệt có mục đích cực mạnh. Thợ săn hoặc trộm cướp trong núi có chút nổi bật về năng lực cá nhân, nhưng muốn nói phân công phối hợp các phương diện, mục đích huấn luyện mạnh mẽ trong núi không thể có. Do Lục Hồng đề nghị cố gắng hết sức huấn luyện đám người thiết huyết này, cấp cho đãi ngộ tốt., Thuận tiện phân chia cho tập thể nhỏ một giai cấp đặc quyền, đương nhiên, phải có nguyên tắc tích cực chính diện ước thúc, nếu không đặc quyền chỉ sợ sẽ chỉ mang đến ảnh hưởng tiêu chuẩn, mà nếu có thể dẫn dắt chính xác, loại đặc quyền này cũng có thể dẫn tới tính tích cực của những người còn lại.
Ví dụ như để cho những lão nhân kể chuyện xưa nhiều một chút về nội dung kịch bản có liên quan đến những người tàn bạo, nói một hai nhân vật anh hùng gì đó, kháng hồ kháng phong, tinh trung báo quốc, mà cố gắng ít nói về truyền thuyết sơn tinh dã hồ mị, thậm chí có thể đặc biệt tìm một người có tài hoa bực này, không cần cố ý tận lực., Chỉ cần Lục Hồng nói ra vài lời đơn giản, đối phương tự nhiên sẽ nói những thứ này vào buổi tối. Luận về khống chế và kích động đơn giản, có lẽ đơn giản, nhưng nếu đã có tâm khống chế, thì càng có thể gia tăng khả năng ngưng tụ và hướng tâm lực.
Những thứ có thể nghĩ đến, một số phát triển trong tương lai, đại khái đều được sao chép trên một quyển sổ nhỏ. Xuất phát từ nguyên tắc giữ bí mật, Ninh Nghị vốn không muốn như vậy, Lục Hồng Đề Thức Tự không nhiều lắm, bất quá dựa theo cách nói của nàng, trong trại có gia gia cũng không tệ lắm., Cũng rất có kiến thức, nàng trước kia rất nhiều chuyện đều phải thỉnh giáo đối phương, lúc này cũng phải mang bản tử về cho hắn xem mới có thể làm việc. Bất quá nguyên nhân này đại khái chỉ là một mặt, về phương diện khác Ninh Nghị phát hiện, nàng đại khái đem thứ như vậy trở thành một bản binh sách chế tạo riêng cho Lữ Lương, chuẩn bị mang về Lữ Lương, nhiều lần thấy nàng đem quyển sách kia xem vô cùng trân quý.
Cũng được, với bản lĩnh của nàng, có lẽ cũng không đến mức mất đi cái này mà liên lụy đến mình. Mà hơn mười ngày, đích xác rất khó đem tất cả những gì nói thấu hiểu, nếu như có thể mang một quyển giáo tài trở về, có thể chân chính có một người phụ tá, những chuyện này mới không đến mức thất bại. Vì vậy cùng nàng ước pháp lưỡng chương.
"Thứ nhất, quyển sách này không liên quan gì đến ta, ngươi chưa từng được Huyết Thủ Nhân Đồ chiêu đãi qua; thứ hai, nhất định phải là người thật sự vô tư, đáng tin tưởng mới có thể cho hắn biết, nhờ hắn chỉ điểm cho ngươi, nếu hắn thật sự bảy tám mươi tuổi rồi, không có con nối dõi thì không có thế lực gì cả., dục vọng cá nhân, có lẽ sẽ không sao. Đương nhiên nếu ngươi chọn sai người, ta muốn nói, vậy liên quan đến ta cũng không lớn, chỉ là không lâu sau vị trí của ngươi sẽ không có, ngươi có thể sẽ bị lừa, lúc này ta chỉ hy vọng... Ngươi có thể giữ được một mạng, mọi việc đều không nên cưỡng cầu, giữ mạng lại, mau chạy đi..."
"Thư sinh ngươi cái gì cũng hiểu, thật là nhiều..." Câu chuyện nói xong, Lục Hồng Đề đại khái có chút thương cảm, "Thành thật mà nói, ngay từ đầu ta cũng không nghĩ như vậy, nhưng bây giờ ta đột nhiên nghĩ... có nên bắt ngươi về Lữ Lương hay không thì tốt hơn."
Ninh Nghị bên kia nở nụ cười: "Ta biết chút ít bàng môn tà đạo, quá coi trọng ta. Nói thật, mấy thứ này cụ thể có hữu dụng hay không, ta cũng không rõ."
"Không phải bàng môn tà đạo, ta phân rõ ràng." Lần này Lục Hồng lắc đầu, một lát sau, nói: "Ngươi tương lai sẽ đi làm quan sao?"
"Người ở rể, không dễ làm quan, hơn nữa ta nghiên cứu những ô vật này, chỉ sợ thật đúng là người khác nói bàng môn tà đạo."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Đúng rồi, nói cho ta nghe về u hồn của Thiến Nữ đi, hôm đó... không nghe thấy phần cuối."
"Không nói." Bên cạnh đống lửa, Ninh Nghị chém đinh chặt sắt từ chối, Lục Hồng nhắc nhở bên kia một lúc lâu: "Vì sao vậy?"
"Đừng chết, lần sau gặp lại, nói thêm cho ngươi nghe."
Lục Hồng suy nghĩ trong chốc lát, đầu tiên là cười cười, sau đó nghiêng đầu hừ lạnh một tiếng: "Ngủ đi." phịch ngã nằm trên bãi cỏ phía sau.
Ninh Nghị cầm lá cây hơi bốc khói lên ùn ùn, sau đó cũng đổ xuống, trong mắt ngân hà lưu chuyển. Lục Hồng trợn tròn mắt nhìn lên bầu trời: "Này, ngươi đang nghĩ gì vậy?"
"Mạc Hương." Ninh Nghị nói: "Mấy ngày nay trời tối sắp bị hun chết rồi, lúc ở Tô gia, mùi muỗi hương thật ra cũng không tốt, bây giờ trong muỗi hương có cả Thiếu Già Sương, đoán chừng cũng có nguy hại đối với thân thể, ta đang suy nghĩ có cách điều chế muỗi thơm ngon hơn hay không, đây hẳn là khá đơn giản, đáng tiếc trước kia ta không có đọc lướt, rất đau đớn a, không có muỗi thơm ngon, vị tinh cũng khó..."
Ninh Nghị như bình thường không ngừng lẩm bẩm nói những từ ngữ liên quan tới thứ gì, có thể nghe hiểu, có nghe không hiểu, Lục Hồng Đề cười cười, cứ như vậy lắng nghe, nghe, cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng ngủ thật say như vậy.
Bất kể thế nào, ngày mai hắn phải đi rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, theo thường lệ là chào hỏi rửa mặt nấu cháo, đi múc nước, Lục Hồng Đề cảm giác sắc mặt mình có chút gỗ, vì thế ở bên cạnh nước điều chỉnh một chút, trở về cùng Ninh Nghị đánh một bộ quyền đơn giản., Sau đó hai người ăn xong bữa sáng, ngồi trên bậc thang phía trước miếu đổ nát trong chốc lát, không nói gì. Sáng sớm dần qua đi, đến một thời khắc nào đó, Lục Hồng nhắc rốt cuộc vẫn đứng lên, đi vào trong miếu cầm bao quần áo đeo trên lưng, đi ra cửa miếu.
"Ta phải về Lữ Lương." Cô cười nói: "Có chuyện vẫn nên nói cho ngươi."
"Hả?"
Trong sự nghi hoặc của Ninh Nghị, Lục Hồng mỉm cười đắc ý như một trò đùa: "Tuy ngươi rất ưa võ công, nhưng ngươi không thể trở thành cao thủ nhất lưu, cùng lắm chỉ có thể coi là cao thủ nhị lưu."
Lời này trước kia đã nói qua mấy lần, Ninh Nghị khịt mũi coi thường: "Đã nói rồi mà còn không phải sao, ta chỉ thích làm cao thủ hạng hai, biết đủ rồi, không có ý định làm hạng nhất cái gì, ta cũng không hi vọng trở thành hạng nhất."
"Đây là bởi vì tối qua ngươi không chịu nói cho ta Thiến Nữ u hồn, nên ta mới nói cho ngươi." Lục Hồng mỉm cười, đi tới phía trước, thẳng đến một gốc đại thụ bên kia dừng lại, thân cây to như thùng nước, ánh mặt trời từ bên kia chiếu xuống, Lục Hồng quay đầu lại: "Ngươi có biết cao thủ nhất lưu có thể làm thế nào không?"
Vừa nói xong những lời này, Ninh Nghị nhìn thấy ánh mắt của nàng ánh mắt ngưng tụ, tay áo giơ lên, thân hình như dây cung căng thẳng, ầm ầm đẩy về phía trước!
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng va chạm thật lớn vang lên ba lần liên tiếp, sau đó, Ninh Nghị thấy nàng quay người lại, váy xõa trên không trung một vòng tròn, trong nháy mắt này quả thực nàng giống như là chân không chạm đất, Lăng Ba khẽ bước về phía sau., Theo thanh âm "Răng rắc", toàn bộ thân cây đại thụ cũng đã gãy đoạn, tán cây bắt đầu nghiêng xuống, ngã xuống, cành lá ầm ầm nhảy loạn, gió ép về bốn phương tám hướng tản ra, ánh sáng mặt trời sáng sớm từ bên kia chiếu tới, tắm rửa nàng trong ánh mặt trời.
"Ngươi làm vậy không đúng..."
Nhìn thấy một màn đồ sộ kia, Ninh Nghị ngây người một lúc lâu, mới lẩm bẩm lắc đầu. Lục Hồng Đề dường như đang vui vẻ cười rộ lên trong quang phấn: "Ta phải đi rồi."
"Chờ một chút."
"Hả?"
Bên kia ngẩn người, Ninh Nghị thở dài một hơi: "Ta coi ngươi là bằng hữu."
"..." Lục Hồng nhìn hắn, chờ đợi câu nói kế tiếp.
"Cho nên... Ta sẽ không đi với ngươi Lữ Lương Sơn, nhưng nếu như ngươi có phiền toái, có thể tới tìm ta... Cho nên nếu như có chuyện, nhớ kỹ nhất định không được chết.
Bên kia im lặng một hồi lâu, rồi mới gật đầu: "Ta sẽ chờ ngày Lữ Lương Sơn ăn được con gà nướng kia, ngươi cũng phải nhớ kỹ, bảo bằng hữu của ngươi mở cửa hàng ra. Bảo trọng."
"Bảo trọng."
Hắn nhìn đạo thân ảnh kia quay người xuống núi, dần dần biến mất trong quang mang kia, rốt cuộc không nhìn thấy nữa, vừa vặn duỗi lưng một cái, quay đầu nhìn ngôi miếu đổ nát phía sau, gió núi thổi qua, quá lâu, hắn lấy từ trong ngực ra một quyển sách tiện tay lật qua lật lại, bên trong ghi chép là nội công tâm pháp Lục Hồng Đề lưu lại cho hắn.
"Cuối cùng vẫn là để ta lấy được..."
Nói những lời này chưa chắc đã đắc ý, hắn vỗ vỗ quyển sách nhỏ kia, thở dài, sau đó cất quyển sách vào trong ngực, đi xuống dưới núi.
Tay trái vẫn như cũ quấn lấy trạng thái băng vải, nhưng hai mươi ngày nghỉ ngơi cùng huấn luyện nội công, lúc này tinh thần đã rất tốt. Chỉ chốc lát sau chuyển ra đường nhỏ, lên đại đạo, Giang Ninh nhìn, mới phát hiện một ít chuyện, quần áo trên đường tả tơi, người ngoài mang theo gia đình nhiều hơn rất nhiều. Nhớ lại một chút, có lẽ tai nạn dân triều mà Tần lão Khang lão đã nói đang đi về phía này.
Tình huống lúc này cũng không tính là nghiêm trọng, sau khi vào thành cảm nhận được hơi nhạt một chút. Hắn đi thẳng về hướng Tô phủ, nhìn tay trái quấn băng vải, trong lòng nghĩ không biết nên giải thích với đám người Huyên Nhi như thế nào cho tốt. Đi qua một góc đường, một chiếc xe ngựa từ bên cạnh chạy qua, phía trước đột nhiên thò ra đầu Tô Đàn Nhi, nhìn hắn bên này, trong miệng hô: "Dừng, dừng..."
Xe ngựa đi ra hơn mười mét, dừng lại, Tô Đàn Nhi thấy rõ tay trái đang quấn băng vải, cắn môi xuống, sau đó đầu ẩn trong thùng xe một lát, tựa hồ đang nói: "Lập Hằng trở về rồi." Từ trên xe ngựa nhảy xuống, bên kia, Uyển Nhi Uyển Nhi cũng lần lượt nhảy xuống xe.
Tô Đàn Nhi kéo váy ngắn chạy vài bước nhỏ chậm lại, tựa hồ chờ Kỳ Nhi bên cạnh chạy tới, nhìn tay trái Ninh Nghị khẽ cau mày, chỉ chốc lát sau, ba nha hoàn vây quanh bên cạnh Ninh Nghị lo lắng bàn tán chuyện với nàng. Ninh Nghị nhìn Tô Đàn Nhi gần đó, có chút bất đắc dĩ cười rộ lên. Tô Đàn Nhi có chút phức tạp thở phào một hơi: "Trở về rồi à?"
"Không sao." Đầu đường Giang Ninh, buổi sáng ánh nắng tươi sáng, Ninh Nghị mở miệng, nói như thế.