Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đồng dạng là ngày thứ sáu đại chiến ở Tây Nam, bên ngoài huyện Tụ Sơn có đủ loại cờ xí khác nhau, lục tục tụ tập.
Đối ứng chính là một mặt cờ đen của Hoa Hạ quân mà Vệ Tập Thú Sơn huyện, Ninh Nghị vẫn mặc một thân áo bào xanh, từ lúc chạy đến huyện thành để gặp mặt thủ lĩnh của chi đội ngũ này.
Chiến đấu với quân Võ Tương vẫn còn trong dãy núi phía đông bắc, trong dãy núi lạnh, các bộ lạc từng tham dự vào hội nghị Tiểu Hôi lĩnh bắt đầu xuất binh, mục đích xuất binh của họ là tộc Mãng Sơn, một tộc Bàn nhất thời cường thịnh.
Đây là tranh đấu thuộc về nội bộ của Ni tộc, trăm ngàn năm qua tại các bộ tộc Ni tộc sinh sôi nảy nở, đấu tranh dã man mà tàn khốc, không đủ để người ngoài nói. Nhưng cũng bởi vậy mà nuôi dưỡng thành dân phong dũng mãnh, sau hội minh Tiểu Hôi lĩnh., Hoa Hạ quân có thể chiêu mộ một bộ phận dũng sĩ tòng quân trong Ni tộc, song phương cũng sẽ tiến hành càng nhiều, càng hợp tác và vãng lai, quá trình đồng hóa có lẽ là dài dằng dặc, nhưng ít ra đã có một khởi đầu tốt, cùng với tận lực bình ổn hậu phương.
Theo sau Ninh Nghị, còn có một số chủ mẫu giả là Tô Đàn Nhi, cùng với Ninh Hi, các hài tử khác. Trong thời gian dài, tình huống vật tư và Đăng tam huyện đều không thể nói là dư dả cho lắm., Rất nhiều lúc còn phải cung ứng cho bộ lạc Nhan Ương bộ lạc, thật ra hậu cần vẫn luôn rất gấp gáp. Đặc biệt là khi chiến tranh được triển khai, Ninh Nghị phải cho đông đảo Ni tộc chọn phe, chỉ có thể chờ đợi thời cơ thích hợp để ra tay, Mãng Sơn bộ lại ngang ngược tập kích vào vụ thu hoạch, sau khi quản lý, Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị cũng đồng thời nhúng tay, kỳ thật vẫn luôn đấu tranh với vật tư trên tay.
Trên cấp bậc này mà nói, trên mặt Lục Kiều Sơn nói chuyện vui vẻ cùng cười, âm thầm cố gắng tận lực tiêu hao sách lược Hoa Hạ quân. Đương nhiên, bất luận là ai, cũng phải đối mặt hậu quả quyết tử vong cuối cùng của Hoa Hạ quân, cái hậu quả này, cho dù là nữ chân hôm nay, chỉ sợ đều rất khó thừa nhận.
Toàn lực phong tỏa, tập trung minh hữu, kéo dài chiến tuyến, kiên bích thanh dã. Nếu Võ Triều có thể vây quét lá cờ đen đến mức này, như vậy Hoa Hạ quân vốn tích trữ tài nguyên không đủ nhiều, chỉ sợ phải đối mặt với lá bài tẩy toàn bộ, khả năng lưỡng bại câu thương. Bất quá, vẻn vẹn mười vạn người đến công, tại Tiểu Hôi lĩnh đánh cờ, tất cả đều đã được quyết định, không cần suy nghĩ nữa.
Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi cũng yên tĩnh lại trong chốc lát.
Ở đầu huyện thành, đám người Ni tộc chia biệt tượng trưng đến đây hội sư, Ninh Nghị và đàn nhi dọc theo chân núi đi vào, bên cạnh có cây cối cao thấp không đều, ánh mặt trời sẽ từ trên cao rơi xuống, Ninh Hi cùng đám nhóc Tô Văn phương thăm viếng trong thành, chưa từng tới. Thành thị trong tầm mắt, lộ ra vẻ phồn hoa cổ quái., Bùn đất xen kẽ với gạch đá, xe nước chuyển động, từng gian nhà xưởng đều lộ vẻ bận rộn, tường vây ngăn cách thành thị thành một khu vực khác, cột khói đen bốc lên, không có lâm viên, thành thị bận rộn cũng có vẻ hơi khô khan.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Còn nhớ sân nhỏ của Giang Trữ chứ?" Một mặt đi, Ninh Nghị hỏi.
"Sao lại không nhớ rõ, từ nhỏ đã lớn lên ở địa phương đó." Đi dọc theo con đường, bước chân đàn nhi nhẹ nhàng, trang phục tuy mộc mạc, nhưng khi Ninh Nghị hỏi vấn đề này, nàng lờ mờ vẫn lộ ra nụ cười năm đó. Khi đó Ninh Nghị mới tỉnh lại không lâu, nàng từ bên ngoài đã bỏ hôn trở về, quần áo gấm trắng, áo gấm đỏ choàng, tự tin và xinh đẹp, bây giờ đều đã lắng đọng vào thân thể của nàng.
"Bao nhiêu năm rồi không thấy."
"Sau khi vào kinh vẫn là trở về, chỉ là về sau Tiểu Thương Hà, Tây Bắc, lại tới nơi này, cũng đã hơn mười năm." Đàn Nhi ngẩng đầu lên. "Cái này để làm gì?"
"Pháo pháo của xuân tiết, đèn lồng thượng nguyên, phường thị thanh lâu, Tần Hoài Hà... Ta có đôi khi nhớ tới, cảm thấy giống như là cướp rất nhiều thứ của ngươi." Ninh Nghị nắm tay nàng: "Ừm, quả thật là cướp rất nhiều thứ."
Đàn nhi liếc hắn một cái, lại chỉ cười cười: "Lúc mười mấy tuổi, nhìn những cái kia, xác thực cảm thấy cả đời đều không rời bỏ được. Bất quá trong nhà nếu là bán đồ vật, ta cũng sớm nghĩ tới một ngày sẽ không có cái gì, kỳ thật, gả người, sinh con., Cả đời này làm gì có chuyện gì không thay đổi. Ngươi muốn lên kinh, ta với ngươi lên kinh, vốn sẽ không ở lại Giang Ninh, về sau đến Tiểu Thương Hà, hiện tại ở Lương Sơn, suy nghĩ một chút là có chút thần kỳ, nhưng cả đời sống như vậy đi... Sao tướng công lại đột nhiên nói ra chuyện này?"
"Ừm... đột nhiên nhớ ra, tối qua nằm mơ, mơ thấy lúc chúng ta trên lầu nói chuyện phiếm."
"Nhừng lâu." Đàn nhi dừng bước lại, hất cằm lên nhìn hắn. "Tướng công quên rồi sao? Ta tự tay đốt đấy."
"Đúng vậy đúng vậy." Ninh Nghị cười phá lên.
Đàn nhi thả tay của hắn ra, chậm rãi tiến về phía trước, những năm gần đây thân hình của bà ta thay đổi không lớn, nhưng hơn ba mươi tuổi nữ nhân, rút đi hai mươi tuổi ngọt ngào, thay vào đó là sự thu liễm và mềm mại của mẫu thân, lúc này cũng đã đi qua nhiều lộ trình cứng cỏi như vậy: "Cuối cùng cũng phải đốt lầu, mới có thể cùng ở chung một chỗ., Cũng mới có Hi nhi ngày hôm nay. Tuy rằng sau khi đốt thế nào, lúc ấy ta cũng không muốn hiểu rõ, nhưng lâu luôn phải đốt. Giang Ninh luôn muốn đi ra ngoài, ta đang hòa nhã, có đôi khi trong lòng buồn bực, nhưng nghĩ lại, đi ra khỏi Giang Ninh, lại ra khỏi kinh thành, hình như cũng không có gì kỳ quái. Ngược lại ngươi..."
Hai tay nàng ôm ngực, nghiêng đầu trừng mắt nhìn Ninh Nghị: "Ninh Nhân Đồ! Ngươi định làm gì?"
"Nương tử minh giám." Ninh Nghị cười càng thêm xán lạn. "Dù sao cũng ở đây lâu như vậy..."
"Ai xui xẻo nữa?"
"Buổi sáng hôm nay, Văn Tường tự mời Vũ Tương quân tới đàm phán."
"A?" Sắc mặt Đàn nhi biến đổi, nhíu mày lại.
"Lấy phân tích và phán đoán lâu dài của Lục Cầu Sơn mà nói, dưới loại tình huống này, Văn Tường sẽ không việc gì. Ngươi đừng nóng vội, văn phương bị thương, Văn Tường ước gì có thể giết chết bọn họ, hắn đi đàm phán, có thể lấy được lợi ích lớn nhất, đây là lý do chính bản thân hắn cầu xin. Bất quá, ta muốn nói không chỉ là chuyện này, chúng ta ở Lương Sơn rụt lại đủ lâu... " Hắn dừng một chút, nên đi ra."
Đàn nhi trầm mặc chốc lát: "Đã đến giờ rồi sao?"
"Ở chỗ này gắp đuôi rút lui đã nhiều năm, đến bây giờ cái gì tôm tép nhãi nhép đều muốn tới trêu chọc một chút, võ triều đến trình độ này, còn dám phái Lục Kiều Sơn tới, cũng nên cho bọn hắn một bài học... Ta lúc nào thành người chịu thiệt thòi chứ." Ninh Nghị nhíu mày lắc đầu.
"Nhưng mà... lúc trước tướng công đã nói lý do không thể ra ngoài."
"Đúng vậy." Ninh Nghị đi tới phía trước, dắt tay Tô Đàn Nhi. "Chia phục một nơi có thể dựa vào vũ lực, mấy chục vạn người, nếu thật sự liều mạng xông ra ngoài, ta có thể giết xuyên qua một võ triều. Thế nhưng muốn đồng hóa một nơi, chỉ có thể dựa vào văn mạch, Tiểu Thương Hà và leo lên vài chục năm., Nói cái gì mà người người bình đẳng, dân chủ, cùng hòa hợp, vốn liếng, còn về phần thiên hạ đại đồng, thật sự là đặt ở giữa ngàn vạn người trong võ triều, những thứ này sẽ không còn sót lại chút gì, dù sao... cuộc sống của bọn họ vẫn còn đó."
"Ngọn lửa của quân cờ đen, nói rất nghiêm túc mười năm, cũng chỉ là mồi lửa. Nếu thật sự kéo ra ngoài, thứ duy nhất hữu dụng, chỉ sợ cũng chỉ có cách hô to người người bình đẳng giết người giàu, chia ruộng mà thôi. Lúc tả hữu hộ đi ta cùng hắn đùa một chút, nói nếu thật sự là thiên hạ đều đối địch với ta, ta liền bắt đầu gọi nhau bình đẳng, đều là đồng ruộng. Nhưng mà, nếu thế giới này cuối cùng trở nên tốt hơn, trước khi tốt hơn, phải thừa nhận sự khác biệt trước mắt."
"Dỗ oan tất nhiên sẽ quá chính, nếu như dưới tình huống trước mắt còn chính trị dân chúng, văn mạch sẽ đoạn tuyệt. Bây giờ hệ thống nho gia bị chặt đứt còn không có gì, nhưng sự tôn trọng đối với văn hóa cùng trí tuệ không thể đứt, tự tôn của văn nhân không thể đoạn, muốn đi đến trên đường đi, người ngu mở miệng là đáng tin cậy, cuối cùng vẫn phải lấy trí tuệ làm hạch tâm., Ít nhất ta phải bảo đảm, ở thời đại mới, mọi người sẽ hiểu rõ trọng lượng văn hóa, văn nhân có thể nhận ra trọng lượng này, nhận thức được trách nhiệm của chính mình, thậm chí có thể bởi vì loại trách nhiệm này mà đối mặt với cường quyền mà không khuất phục, vì chân lý mà phải trả giá thật lớn."
"Giết người tru tâm rất đơn giản, chỉ cần nói cho người trong thiên hạ biết, các ngươi đều giống nhau, có trí tuệ giống như không có trí tuệ vậy. Ta đánh xuyên võ triều, thậm chí đánh xuyên nữ chân, thống nhất thiên hạ này., Sau đó giết sạch tất cả người phản đối. Văn nhân, giết qua một đám lại giết một nhóm, thêm mấy lần, còn lại đều là quỳ xuống. Nhưng... tương lai ai cũng phải quỳ xuống, không có xương cốt, bọn họ có thể vì tiền mà làm việc, vì lợi ích làm việc, văn hóa trong tay bọn họ không có trọng lượng đối với bọn họ. Lúc mọi người gặp nghi vấn, làm sao có thể tin tưởng bọn họ?"
"Để cho mọi người hiểu lý lẽ, cho mỗi người quyền lực để lựa chọn, là hi vọng ai cũng có thể trở thành người cầm lái. Nhưng văn hóa tự tôn nhất định, cho dù ngươi hiểu lý, tin tức của ngươi sau khi bị che giấu cũng không thể đưa ra lựa chọn chính xác, tương lai chúng ta lại sẽ đi trên đường cũ. Ta giết xuyên võ lâm., Thành lập một võ triều khác, sao phải khổ sở như vậy? Văn nhân có xương, khiến người ta rất đau đầu, nhưng một thời đại phải tốt lên, nhất định phải có văn nhân có xương cốt, chuyện này... Ta không thể không để ý."
Hai người đi dọc theo đường núi xuống dưới, xa xa cũng có bao nhiêu người đi theo, đàn nhi cười cười: "Lời này của tướng công bị nghe rồi, sẽ nói ngươi đang khoác lác."
"Phong vật thích hợp phóng tầm mắt, không thể không có dự liệu chu đáo." Ninh Nghị cũng cười cười, "Nhưng thời gian hôm nay cũng không sai biệt lắm, đi ra ngoài trước một chút đi... Chủ yếu nhất là, nếu thất bại phải cắt thịt, như thế mới có thể răn đe, mặt khác, nếu nữ thật muốn nam hạ, Võ Triều chưa chắc chống đỡ được, thời gian cho chúng ta không nhiều, không có biện pháp bà bà, chúng ta trước rút mấy thành, xem hiệu quả thế nào đã. Ta mời Ung Cẩm Niên, để cho hắn viết chút đồ vật..."
"Nói như vậy, năm nay có thể ra ngoài?"
"Hy vọng có thể sống qua một năm thật tốt..."
Hai vợ chồng một đường đi về phía trước, lại nói mấy câu, lúc đến sườn núi, nhìn thấy phía dưới có mấy người dọc theo con đường đi lên, đàn nhi cười chỉ chỉ một lão giả phía trước: "Này, Ung phu tử."
Lão nhân này tên là Ung Cẩm Niên, chính là một nho sinh đứng đầu tả hữu giới thiệu, hôm nay ở Tập Sơn chịu trách nhiệm một ít công tác biên soạn văn. Hai bên bắt chuyện, Ninh Nghị đi thẳng vào vấn đề: " Ung phu tử, mời ngài tới đây, là hi vọng nhận bút của ngài, viết một chương văn cho Hoa Hạ quân."
"Văn chương?" Hai mắt ông lão sáng ngời.
"Đúng vậy, có lẽ là... từ khi Cảnh Hàn triều tới nay, nữ tử thật sự quật khởi, thiên hạ mênh mông, dân tộc Trung Nguyên, Hoa Hạ tồn tại, chịu đủ uy hiếp. Từ khi quân đội Hoa Hạ thành lập đến nay, chư tướng sĩ trong quân Hoa Hạ đã vì thiên hạ mà tồn vong vong., Đầu rơi máu nóng, mặc dù chết không thương... Trong năm xây dựng khó khăn, Trung Nguyên bị rơi vào tay kim tặc, Hoa Hạ quân chống lại địch ba năm ở Tây Bắc, trước sau đánh tan ngụy trang, quân đội Kim Quốc lên tới trăm vạn người, trận trảm nữ chân tướng lầu các, từ chối không mất, cuối cùng bởi vì phía sau vô duyên, trằn trọc xuôi nam..."
....
Gió cuối thu thổi lên, núi non mát lạnh còn có vẻ ấm áp. Võ Tương quân doanh, sau khi Tô Văn Tường nhắc nhở quân đội vô điều kiện của Võ Tương đầu hàng, hai bên đều tuyên cáo những lời nói bất thiện của từng bên đã tan vỡ trong lần đàm phán đầu tiên.
Tô Văn Tường xoay người rời đi, phất phất tay.
"Vậy thì đánh thêm hai ngày nữa đi!"
Không lâu sau, quân kỳ màu đen lan tràn khắp núi, công kích về phía địa bàn của Vũ Tương quân.
Chiến tranh còn sẽ kéo dài, không lâu sau, lang ca sẽ nhận được tin tức Mãng Sơn bộ bị đại quân vây khốn...
....
"... Từ Hoa Hạ quân đến trong Tiểu Lương sơn, sinh sống tu dưỡng, nơm nớp lo sợ. Ở bên trong, dân chúng tại địa phương mùa thu không hề phạm tội, ở bên ngoài lấy khế ước, thành tín là tiêu chuẩn vãng lai, chưa từng khi dễ và thiếu nợ người khác. Từ sau khi ở võ triều, Hoa Hạ quân vẫn luôn duy trì thiện ý khắc chế, nhưng hôm nay, khắc chế phần thiện ý và thiện ý này, chưa từng bị ức chế., Làm người hiểu lầm. Có người coi thiện ý quân ta là yếu đuối! Võ Kiến năm chín, ở nữ tông phụ, tông phônh nhìn chằm chằm Giang Nam, Hoa Hạ đem tiền đề để Vọng tộc diệt chủng. Võ Triều, lấy mười vạn quân Võ Tương hung hãn xâm phạm, thà rằng trong tình huống họa ngoại giới thịnh vượng nhất, không để ý tai ương đỉnh cao, áo bào tương tàn, đồng phòng thao túng..."
....
Tại trung nguyên phía bắc Trường Giang, đám quỷ đói còn đang bành trướng cùng hủy diệt khả năng nhìn thấy, Biện Lương bị vây khốn mấy tháng, theo mùa thu trôi qua, từng mảnh ruộng bị quỷ đói đốt cháy không còn một hạt, tích góp đã hết. Ở phụ cận Biện Lương, vô số thành trì gặp phải vận rủi giống nhau.
Duệ suất lĩnh quân đội xuất kích, mấy lần đánh tan đội ngũ đói chết chóc, mấy đội đại quân đã từng lệ thuộc ngụy trang cũng đang kiệt lực đối kháng với hành động xâm chiếm của đám quỷ đói. Trong mùa thu này, có hàng trăm vạn người hoặc là chết đói, hoặc là bị giết chết trên mảnh đất này, mùi thi lan tràn, ôn dịch bắt đầu khuếch tán. Nhưng số lượng quỷ đói vẫn không thể kiềm chế, không ngừng bành trướng với tốc độ không thể khống chế.
Vương sư đồng bị đói bụng và đau đớn xâm nhập đã phát điên, chỉ huy đại quân đói khát khổng lồ tấn công mỗi một chỗ: Người quá nhiều, nó cũng không ngại để đám quỷ đói tận lực hao tổn trên chiến trường. Mà lương thực đã quá ít, mặc dù đánh hạ thành trì cũng không thể để cho đám người đói bụng no bụng quá lâu, quỷ đói đến đâu., Cành cỏ vỏ cây trên dãy núi đã bị ăn sạch, mùa thu trôi qua, một chút trái cây cũng không còn tồn tại, mọi người dựng lên nồi, đun nước, bắt đầu thôn phệ đồng loại bên người.
Một bộ phận quân phiệt khống chế địa bàn thậm chí còn cố tránh đường, khiến cho đám quỷ đói xuôi nam, nhưng quỷ đói như biển người lựa chọn tấn công thành. Giang Nam quá xa, bọn họ chỉ có thể bắt lấy mỗi lương thực trước mắt.
Nhỏ bé, gầy yếu, da bọc xương mọi người một đường tiến lên, khóc cũng không ra nước mắt, tuyệt vọng nương theo bọn họ, từng chút từng chút theo cảm giác mát mẻ quét qua, như muốn thấm ướt cả khu địa ngục trần gian này.
Không ai có thể ngăn cản.
Tám ngàn tinh nhuệ của cờ đen tránh né hải triều tuyệt vọng này, vẫn còn chạy tới Từ Châu.
....
"... Đối với sự khinh thường và ngu xuẩn của người láng giềng, Hoa Hạ quân sẽ không ngồi nhìn cùng cô hơi thở, đối với tất cả kẻ thù xâm lấn, quân ta sẽ phải chịu một đòn đau đầu... Vũ Tương quân đã thua, để đảm bảo Hoa Hạ quân còn tồn tại, đảm bảo cho dân chúng Lương Sơn sinh tồn và lợi ích của Lương Sơn., Bảo đảm cho tới nay, Hoa Hạ quân vẫn luôn duy trì thương đạo và vãng lai khắp nơi, dưới điều kiện đầu tiên của võ triều không thể bảo vệ được gì nữa. Quân Hoa Hạ bảo đảm sức mạnh của mình sẽ hướng đông về phía Bắc, an nguy của các thương đạo. Dưới điều kiện đầu hàng toàn diện của Vũ Tương quân, chúng ta sẽ tiếp quản nhiệm vụ bảo vệ từ núi lạnh hướng đông, hướng Bắc, đến Hộc Châu là nhiệm vụ trấn giữ các nơi như Hộc Châu và các giới..."
Ninh Nghị nói tới đây, Ung Cẩm bên cạnh ngẩng đầu lên, há to miệng...
....
Đại danh phủ, Lý Tế Chi dẫn theo mười bảy vạn đại quân đã tới dưới thành. Cùng lúc đó, Chúc Bưu suất lĩnh một vạn một ngàn Hoa Hạ quân vượt núi, thẳng hướng Hoàng Hà bên bờ sông mà Lý Tiểu Hà đang đứng.
Trống trận như tiếng sấm, cờ Côn bằng như biển rộng, mười bảy vạn đại quân kết trận, giữa nguy nga nghiêm nghị khiến người ta ấn tượng không cách nào lay động, nhưng mà một vạn người đã đi thẳng tới bên này.
"... Đứa trẻ cuồng vọng, không ngờ lại dám khiêu chiến với quân ta!"
Lý Tế Chi đang để cho đại quân chuẩn bị công thành sửng sốt một lúc lâu, lúc này mũi nhọn của ba mươi vạn đại quân đã vượt qua chân định, cách đại danh phủ ba trăm dặm.
Mà ngay ngày thứ hai sau khi đại quân Nữ Chân định cảnh, Chân Định bộc phát tập kích một lần nhằm vào hậu đội của nữ hậu cần. Cùng lúc đó, trong nhà Tề gia ở Chân Định thành vang lên tiếng bạo tạc nổ tung., Sau đó là hỏa hoạn lan tràn, từng tên nhân vật lục lâm đang chém giết trong căn nhà cũ. Vụ ám sát đã được triển khai, nhưng bởi vì Tề gia từ trước tới nay kinh doanh ở đây, một lượng lớn võ giả lục khu và lục lâm lục hợp trong trận ám sát này cuối cùng không thể thành công giết chết Tề Huyên.
Hai đứa con trai của Tề Huyên, một đứa cháu trai, một phần thân tộc chết trong trận ám sát này. Sau cuộc ám sát quy mô lớn này, Tề Huyên mang theo vô số gia tài, phần đông thân tộc kéo nhau đi về phía Bắc, năm thứ hai đến Kim Quốc Nguyên Soái, Tông Hàn, Hi Duẫn và đám người Vân Trung phủ đang kinh doanh định cư.
Những người này từ nay về sau đều không trở lại Trung Nguyên...
....
"... Ta lần này xuất binh, thứ nhất, vì bảo vệ lợi ích thương đạo của Hoa Hạ quân không bị xâm hại, thứ hai, chính là trừng phạt nhỏ đối với đông đảo tôm tép ở võ triều. Hoa Hạ quân tướng nghiêm khắc thực hiện quá trình quân quy, đối với mỗi địa tâm của mỗi thành đều hướng về quần chúng Hoa Hạ không phạm tới mảy may, không quấy nhiễu dân chúng., Không hủy phòng, không hủy ruộng. Sự kiện lần này qua đi, nếu như võ triều hoàn toàn tỉnh ngộ, Hoa Hạ quân sẽ tuân theo thái độ thân thiện hòa bình, tổn hại cùng võ triều, bồi thường các việc tốt sẽ tiến hành hiệp nghị, cùng với sau khi Võ Triều hứa hẹn với Hoa Hạ quân về lợi ích ở các nơi, thương thảo các loại công việc quản hạt các nơi, các thành các nơi trong Ngô Châu..."
"... Thời điểm Hoa Hạ quân tự thành lập, từng bước từng bước, gần nhau là Thiện, cho tới nay được đông đảo nhân sĩ mở mang trợ giúp. Như Lĩnh Nam Lý Thành Mậu (Lý Hiển Nông), vì giải quyết đám cướp tàn sát bừa bãi như Mãng Sơn lang ca, ngày ngày chạy trốn, hộc máu..., Để lát nữa ta lại thêm mấy cái tên... Chỉ vì sĩ nhân có chí tất sáng tỏ, khinh thường ở phía trước, sắp sửa lật úp, chỉ có các tộc Hoa Hạ ta còn tồn tại, là vì hiện giờ việc quan trọng. Chỉ khi buông bỏ mâu thuẫn, nắm tay đồng tâm, người Hoa Hạ mới có thể đánh bại nữ tử thật sự., Sáng lại Trung Nguyên, hưng thịnh mặt đất Hoa Hạ ta... Con dân Hoa Hạ sẽ không quên tên tuổi của bọn họ, lịch sử sẽ lưu lại tên họ, sẽ cảm tạ họ, cũng hy vọng chư hiền Võ Triều Đạt có thể cho rằng đây là gương, vách núi ghìm ngựa, cũng không muộn."
"... Ở đây, Hoa Hạ quân hứa hẹn, mọi chuyện làm đều lấy lợi ích của Hoa Hạ làm trọng, sau này tuyệt đối không phải đầu tiên hứng khởi tranh chấp với võ triều, hy vọng thành ý này có thể khiến võ triều quay đầu lại. Đồng thời, phàm kẻ xâm hại lợi ích của Hoa Hạ đều vì địch nhân của mình, tuyệt đối không phóng túng đối với quân địch, Cô Tức, hy vọng sau này sẽ không có người lệnh hôn như vậy nữa, kẻ thù sẽ bị đau, nếu không, chuyện lần này sẽ là giám sát."
Ninh Nghị dừng một chút, lại thêm câu cuối cùng.
"Đừng tưởng là không nói trước."
....
Tám tháng sau, Tây Nam mấy năm yên tĩnh, cờ đen rời núi.
Bên bờ Hoàng Hà, một trận đại chiến nhằm vào mười bảy vạn quân đội của Lý Tỳ Hưu triển khai hung ác, đây là một loạt ngăn chặn chiến đấu giữa Bắc Địa với quân Nữ Chân, trong thời gian ba ngày, Hoàng Hà nhuốm máu, trầm thi đoạn lưu!