Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hà Gian phủ, đầu tiên là truyền đến tin tức là quyên thuế má là gia tăng.
Từ nữ chân nhân đến, sau khi Võ Triều bị ép di dời về phía nam, vùng đất Trung Nguyên, từ trước đến nay luôn khó có mấy ngày sống dễ chịu. Trong miệng mấy ông lão, Vu Bặc, quan gia Võ Triều mất đi khí vận, thời gian cũng chênh lệch, khi thì hồng thủy, khi thì khô hạn, năm ngoái tàn sát bừa bãi Trung Nguyên, còn có nạn châu chấu lớn, làm mất đường sống hóa thành " đói quỷ" một đường về phía nam, bên bờ Hoàng Hà kia, cũng không biết có bao nhiêu du hồn vô gia.
Quỷ đói nhìn qua Hoàng Hà, một năm này, Hoàng Hà ở phía Bắc, nghênh đón một thời đại tốt đẹp khó có được, không có thiên tai luân phiên đến, không có lưu dân tàn phá bừa bãi, ruộng lúa mạch trong mắt nhìn cao lên, sau đó là thu hoạch nặng trịch. Thôn Kính Tử, Vương lão Thạch chuẩn bị cắn răng, cưới vợ cho nhi tử, người trong nha môn liền tới cửa.
Năm nay thuế má và tú dịch tăng lên trên diện rộng, trong giọng nói ấp a ấp úng của mọi người, mắt thấy muốn đi đến sáu thành thu nhập năm nay, lúa mạch mẫu không sản xuất được đến một viên đá, vậy những ngày tiếp theo sẽ không cách nào vượt qua.
Vương lão Thạch ngày thường là một người ôn hòa, lúc này đây quay sang công nhân trong nha môn, cũng nhịn không được nặng lời một phen: "Các ngươi cũng là người, cũng là cha mẹ sinh con, các ngươi muốn ép chết người trong thôn."
Người công nhân ngượng ngùng đi khỏi, Vương lão Thạch mất hết khí lực, rầu rĩ ngồi ở trong sân, ngẩn người với ba gian nhà đất trong nhà. Người còn sống, thật sự là quá khổ, thật không có ý tứ, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là thời điểm võ triều tốt hơn một chút.
Không lâu sau, con trai trở về, biết được chuyện thuế má, mặt nghẹn đỏ không nói nên lời. Con trai cũng là một người trẻ tuổi thành thật nói không nên lời, ba côn đánh không ra một cái rắm, năm nay đã hai mươi ba rồi, còn chưa cưới vợ. Cũng không phải phụ nữ xung quanh không có, là do mấy năm trước quá khổ, không dám cưới, nuôi không sống. Nếu thuế phú của quan phủ đè xuống, năm nay lại phải ăn đồ ăn thúc, không cần đề cập nhiều nuôi một nữ nhân.
Đêm thu nặng trĩu nặng nề, tâm sự nặng nề đè nén trong lòng rất nhiều người, ngày thứ hai, trong thôn mở đại hội từ đường —— cuộc sống không thể tiếp tục như vậy được, phải đem nỗi khổ sở ở đầu nói cho lão gia, cầu xin bọn họ bắt đầu thiện tâm, cấp cho mọi người một con đường sống, dù sao: "Ngay cả lúc nữ chân nhân đến, cũng không có quá đáng như vậy."
Trong tộc mời ra khỏi thân hương, vì khai thông quan hệ, mọi người còn dán thêm chút tiền ăn bổ sung vào, Vương lão Thạch cùng nhi tử được chọn làm phu, chọn lúa mạch, thịt muối các loại, các loại đồ vật theo tộc lão vào thành. Không lâu sau, bọn họ lại nhận được xâu chuỗi của mấy thôn, mọi người đều phái ra đại biểu, một mảnh địa vị trần tình hướng lên trên.
Mắt thấy nhiều người lên, trong lòng đám người Vương lão Thạch cũng bắt đầu dâng trào, dọc theo đường đi công nhân cũng cho bọn họ đi, không lâu sau liền trùng trùng điệp điệp đi tới Hà Gian phủ, tri phủ vương mãn quang ra mặt trấn an mọi người, song phương đàm phán mấy lần, cũng không thành công. Người phía dưới nói đến gian xảo của cẩu quan, liền mắng chửi, sau đó liền thuận miệng mắng chó quan thuận miệng lăn lộn ở trong thành truyền xuống.
Lại qua hai ngày nữa, trong thành bỗng nhiên tràn vào rất nhiều binh sĩ, giới nghiêm. Đám người Vương lão Thạch bị dọa đến không chịu nổi, cho rằng mọi người phản kháng quan phủ đã nháo lớn, nhưng không ngờ quan binh cũng không có đuổi bắt bọn họ, mà là trực tiếp tiến vào Tri phủ nha môn. Nghe nói, cẩu quan vương khắp quang, liền bị bắt giam.
Sự tình phát triển nhanh chóng sau đó, trong hai ngày, bên ngoài thành, tiếng khóc than vang khắp đồng ruộng, đám quan lớn trong quan phủ nối đuôi nhau bị bắt giam. Chỉ trong hai ngày, cửa tiệm bán thức ăn của Hà Gian đã được dựng lên một hình đài thật lớn. Ngày hôm nay, đám người Vương lão Thạch nhận được tin tức, chạy tới cửa tiệm bán thức ăn giết đầu giết người. Chính là đầu của cẩu quan, giết chết chính là nha dịch, đầu của quan sai.
Những quan viên này vốn làm mưa làm gió, từng đội từng đội bị áp giải lên, Vương Mãn Quang quá mập, một bộ dạng đầy trán, lúc này bị trói, lại dùng vải bịt miệng, chật vật không chịu nổi. cẩu quan bực này, thật sự là đáng chết, mọi người liền cầm đồ vật trên mặt đất nện hắn. Không lâu sau, hắn bị người thứ nhất ấn trước Hình Đài, do nữ chân quan lại, tuyên bố tội danh hắn bỏ nhiệm vụ.
Hầu hết mọi người nghe không hiểu tội danh, chỉ là hoan hô mà thôi, Vương Mãn Quang bị đánh vỡ đầu, máu chảy đầm đìa quỳ gối, cuối cùng lúc muốn chém đầu thì quái tử thủ hành hình đã bắt được mảnh vải trong miệng hắn., Tên mập mạp tham quan nhìn đám người phía trước, cuối cùng nói một câu. Ở thời đại này có thể mập như vậy, Vương Mãn Quang không phải là một chức quan tốt, thậm chí có thể nói là loang lổ vết nhơ, nhưng bởi vì những lời này, hắn lại bị ghi vào lịch sử sau này.
"Chạy mau a... Các hương thân..." Tên cẩu quan đầu rơi máu chảy nói.
Sau một lát, quái tử thủ đao rơi xuống.
Ngày hôm nay, mọi người vui vẻ cổ vũ, vốn là nha môn quản lý Hà Gian phủ cơ hồ bị giết một phần ba, đầu người cuồn cuộn, máu chảy thành sông. Nguyên Soái "Nguyên Soái" đến từ bắc địa, chủ trì trận chính nghĩa này.
Nguyên soái của nữ tử đã đến, cẩn thận không làm cho các lão giả có tư cách đối mặt, mọi người đều trở lại trong thôn. Mà sau khi Vương Mãn Quang giết chết ba ngày, các nha môn và sai dịch đệ tử mới cũng đã khôi phục hoạt động. Lần này, hai sai dịch tới nhà Vương lão Thạch đã có thái độ hoàn toàn khác với lần trước.
Lần này bọn họ đến để bảo vệ tính mạng.
Sau một phen thông báo, càng nhiều thuế má bị đè xuống, Vương lão Thạch trợn mắt há hốc mồm, sau đó giống như lần trước mắng, sau đó hắn liền bị một gậy đánh lên đầu, đầu chảy máu, hắn nghe thấy tên sai dịch kia mắng: "Ngươi không nghe, mọi người đều sẽ bị hại chết!"
Ngày hôm đó, mọi người xung quanh Hà Gian phủ mới bắt đầu nhớ lại câu nói trước khi Vương Mãn Quang bị giết chết.
Nhưng mà, đã quá muộn rồi.
Sai dịch gần bờ sông, quan binh bắt đầu hành động, phong tỏa tất cả giao thông đường. Chuyện tương tự, lúc này đang thống trị sông Bắc của Bình Đông tướng quân Lý Tế Chi, đường Kinh Đông không ngừng lan tràn. Phía bắc sông, ba mươi vạn nữ tướng quân vượt qua một đường xuôi nam, do Nhan Tông tông suất lĩnh quân tiên phong đã vượt qua chân định.
Thôn Kính Tử nho nhỏ, đám người Vương lão Thạch còn chưa rõ chuyện gì sắp xảy ra. Nhưng trên sân khấu thiên hạ, ba mươi vạn đại quân nam chinh, mang ý nghĩa hủy diệt và chinh phục võ triều vì mục đích chiến tranh, đã hoàn toàn thổi kèn hiệu, không chừa đường sống. Một trận đại chiến hung mãnh, không lâu sau, đã chính thức triển khai.
tháng bảy thứ hai mươi tư, "Quần lang" tập kích đại danh phủ!
Từ sau khi võ triều dời về phía nam, tại đường Đông, Lương Sơn, Vương Sơn và Độc Long Cương gác kinh doanh mấy năm lực lượng võ triều cầm đầu, rốt cuộc bộc lộ ra răng nanh nó đã thu liễm đã lâu.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Từ khi Lưu Hinh được Kim Quốc nâng đỡ thành lập thế lực Đại Tề, Kinh Đông Lộ vốn chính là nòng cốt của thế lực này, chỉ là đường Đông Đông, thậm chí Sơn Đông Sơn ở hậu thế, vẫn như cũ là khu vực mù trong quản lý thế lực này. Lúc này Lương Sơn vẫn như cũ bao trùm một vùng nước mấy trăm dặm, mang theo phụ cận như Độc Long Cương, từng là nơi nhiều như chợ, địa vực xa xôi, đạo phỉ xuất hiện.
Địa phương Võ Triều khó trị, Ngụy Tề cũng khó trị, đợi đến khi Lưu Dực bị Hắc Kỳ quân thẩm thấu, Hoàng đế sau khi bị đánh, Lưu Dực dời về phía Nam, mảnh đất này liền thuộc về Lý Vi Chi và Đại Nho đứng sau lưng Tề gia. Lý Tế Ti nhiều lần trừu tượng giặc không có kết quả., Sau này phí rất nhiều sức lực, dẹp yên Độc Long Cương, cỏ cây qua lại. Nhưng ở sau lưng, đám người Vương Sơn Nguyệt lấy danh nghĩa "Chính thống Võ Triều", vẫn như cũ có thể liên kết không ngừng ảnh hưởng, mở rộng ảnh hưởng. Mấy năm qua, đã hoàn thành thống trị khu vực Lương Sơn thực tế.
Sơn phỉ phụ cận vọng phong hợp, nghĩa sĩ tụ tập, mặc dù là một ít người tâm mang chính khí dưới trướng Lý Tỳ Hưu, hoặc là Vương Sơn Nguyệt chủ động liên hệ, hoặc là lén lút liên hệ với Vương Sơn Nguyệt, cũng đều lén lút hoàn thành thông khí với Vương Sơn Nguyệt. Lần này theo mệnh lệnh phát ra thông khí với Vương Sơn Nguyệt., Gần đại danh phủ liền biểu diễn cái gì gọi là " thẩm thấu thành sàng". Nhị Thập Tứ, Lương Sơn ba vạn đại quân bỗng nhiên xuất hiện dưới đại danh phủ, ngoài thành công thành hỗn loạn, trong thời gian không đến nửa ngày, toàn bộ năm vạn quân thủ hộ Đại Danh phủ đều tan tác, dẫn đội của vợ chồng Vương Sơn Nguyệt, Hỗ Tam Nương hoàn thành dễ tay và tiếp quản đại danh phủ.
Đây gần như là sự bộc phát của toàn bộ nội tình mà võ triều lưu lại, cũng là nơi mà Vương Sơn Nguyệt đã từng theo Ninh Nghị học tập thấu triệt nhất đối với Hắc Kỳ quân. Lúc này đây, thương trên mặt bệ đá đối thương, pháo đối pháo, đã không còn bất cứ khả năng cứu vãn nào.
Đại danh phủ chính là một trong những lương thảo kế tiếp dưới nam của Nữ Chân Nam, theo những ngày qua triển khai chinh thực phẩm, lương thảo tụ về phía bên này càng thêm kinh người, lần đầu tiên Võ Triều Nhân xuất thủ, ầm ầm đính trên bảy tấc đại quân của Nữ Chân. Theo tin tức này lan truyền, hơn mười vạn bộ đội Lý Tế Ti đã tụ tập, kể cả nữ chân nhân vốn trấn thủ phía Đông hơn vạn quân đội, liền liên thủ mạnh mẽ đánh tới bên này.
Chiến tranh theo lần công kích đầu tiên ầm ầm khuếch tán. Trên con đường đi về phía bắc dọc theo vũng nước, lúc này cũng đã là một mảnh hỗn độn và hoang vu, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy phế tích cùng thôn trang trống rỗng. Một đội ngũ xe ngựa, đang dọc theo con đường này đi về phía bắc.
Giờ này khắc này, có thể đi trên thương đội loại đường này, đều không phải hạng người bình thường, lúc này đội ngũ này mặc dù ít người, nhưng cũng có thể nhìn ra thân thủ nhanh nhẹn của một tên nam tử, xe ngựa phía trước xóc nảy, ngẫu nhiên lại có thanh âm nữ tử truyền ra, đó là tiếng hừ nhẹ, khi thì là "Lan Lan Chi Hống", khi thì "con trai bễ nghễ lảo đảo về nhà", ngẫu nhiên cũng có râu quai nón, chồn chuột li ti, tiếng ca du dương, không có hòa tấu, nghe đến lại làm tâm thần vui vẻ.
Chỉ là tiếng ca không trật tự, cũng lộ ra tâm tư ca giả không bình tĩnh.
Lư Tuấn Nghĩa ở phía trước xe ngựa, quay đầu nhìn thoáng qua phía sau.
"Sư cô nương, phía trước không được yên ổn, người thật sự nên nghe lời xuôi nam."
Nữ tử trong xe chính là Lý sư phụ, nàng mặc một thân vải bố thô, một mặt ngâm nga, một mặt may quần áo rách nát trong tay. Nữ tử đỏ nhất đã từng ở bên trong tầng dục lâu đương nhiên không cần làm quá nhiều nữ hồng. Nhưng những năm gần đây, nàng đã lớn tuổi, xóc nảy thất thố, lúc này ở trên xe lung lay may vá, cũng không có gì đáng ngại.
"Thiên hạ bây giờ, dù sao cũng không có chỗ nào thái bình."
"Đi về phía nam cũng có thể đặt chân, có người của chúng ta, đói quỷ không bắt được ngươi."
"Ta đi về hướng tây nam, hắn có nguyện ý gặp ta không?"
"Họ Ninh cũng không phải nhát gan."
"Nhưng ta lại không muốn gặp hắn."
Sư phụ cúi đầu cười cười, cắt đứt sợi dây nhỏ trong tay. Một lát sau, nàng thả đồ xuống, ghé vào bên cửa sổ nhìn ra ngoài, gió thổi loạn tóc tai. Những năm gần đây rối bời, nhưng nàng cũng không có trở nên già yếu tiều tụy, ngược lại, tuổi tác đọng lại trên mặt nàng, chỉ có thời gian hóa thành khí chất tiêu sái, tô điểm mi tâm nàng.
Lư Tuấn Nghĩa lắc đầu, thở dài: "Tiểu Ất đi làm việc, ta không hiểu tâm sự của đám nữ nhân các ngươi. Nhưng đánh trận không phải trò đùa, ngươi chuẩn bị xong rồi, ta cũng không nói gì nữa."
"Ừ." Sư phụ trong xe gật đầu. "Ta biết rồi, ta từng gặp rồi."
Nàng cúi đầu nhìn hai tay của mình. Đó là hơn mười năm trước, nàng mới ngoài hai mươi năm, rốt cuộc nữ chân nhân cũng tới, cường công Biện Lương, khi đó nàng một lòng muốn làm chút chuyện, vụng về giúp đỡ. Nàng nhớ tới vị Tiết Trường Công Tiết tướng quân thủ thành lúc ấy, nhớ tới tình nhân của hắn, Hạ Lôi nhi, nàng bởi vì mang hài tử của hắn mà không dám đi dưới tường thành hỗ trợ. Sau đó bọn họ không có hài tử, ở cùng nhau sao?
Mọi thứ trôi qua.
Biến thiên hơn mười năm, chu tao này sớm đã long trời lở đất. Giữa nàng và Ninh Nghị cũng vậy, trời xui đất khiến, trở thành " cựu tình nhân", thật ra tại rất nhiều thời điểm mấu chốt, nàng suýt nữa trở thành "Tình nhân" của hắn, nhưng tạo hóa trêu ngươi người, cuối cùng biến thành xa xôi và xa vời.
Nàng từng có hảo cảm với hắn, về sau sùng bái hắn, về sau trở nên không cách nào lý giải nổi hắn. Bây giờ nàng đã lý giải được một phần, nhưng vẫn có rất nhiều thứ không thể giải thích được như cũ. Thế sự khuynh đảo, một chút tình cảm đã sớm không còn quan trọng. Biết được mấy năm qua "Tử Tuyến" của hắn., Nàng tự đại ra lý lẽ, một đường trằn trọc. Nhớ năm ngoái, bọn họ ở Trạch Châu khả năng suýt chút nữa gặp lại, nhưng hắn không muốn gặp nàng, từ đó về sau nàng cũng không quá muốn gặp hắn. Có lẽ có một ngày, nàng đã xem hết thảy mọi chuyện, lại đi gặp hắn.
"Thực sự xin lỗi, Ninh Lập Hằng, ta trách lầm ngươi rồi." Nàng hi vọng đến một ngày nào đó nàng sẽ nói ra một câu như vậy với hắn, sau đó lại đi thẳng thắn với một tình cảm bé nhỏ không đáng kể. Tuy nhiên, hiện tại nàng vẫn chưa có tư cách này, nàng còn có quá nhiều thứ không hiểu.
Nhưng có một số thứ là bây giờ nàng đã có thể đọc hiểu.
Theo chân nữ thật sự đi về phía nam, Vương Sơn Nguyệt đối với nữ thật sự đã đánh nhau. Mà tiểu đội đi theo nàng từ nam tới bắc qua lui này, rốt cục cũng bắt đầu có chuyện của mình. Mấy ngày trước, một nhóm người Yến Thanh suất lĩnh đã rời khỏi đội ngũ phía bắc, đi thực hiện một nhiệm vụ thuộc về hắn. Mà Lư Tuấn Nghĩa sau khi khuyên nàng nam hạ không có kết quả, liền dẫn đội ngũ hướng thủy triều mà đến.
"Nên đi gặp một vài lão bằng hữu rồi." Lư Tuấn Nghĩa nói như thế.
"... Một khi tuổi còn trẻ, tập thương vũ bổng, thô thức quân lược, tự cho là võ nghệ vô song, lại không có người thưởng thức, sau đó không nghĩ tới vị kia lên Lương Sơn, họ Ninh lại diệt Lương Sơn. Ta gia nhập quân lữ, tiếp theo lại bó tay bó chân, mới biết mình không phải là đại tướng. Mấy năm nay đi xem một chút, bây giờ mới biết, không còn chỗ nào để do dự cả."
Vương gia công tử từng là thủ hạ dưới trướng Ninh Nghị, đã phát động lực lượng, vốn là chờ đợi lực lượng của cây cờ đen ở Sơn Đông, rốt cuộc cũng không trầm mặc nữa. Khoảng cách trước đó Tần Tương Nguyên dẫn người thủ thành, Võ Thụy doanh huyết chiến cả thôn, đã qua hơn mười năm, cách chiến đấu đẫm máu của Tiểu Thương Hà cũng có mấy năm, khi nữ chân nhân lại lần nữa đi về phía nam, vẫn là lực lượng của hệ này, đứng ở phía trước cơn sóng dữ đầu tiên.
Nghĩ đến việc này, nhớ lại hơn mười năm khó khăn trắc trở, sư phụ trong lòng thổn thức khó nén, một cỗ hào hùng tráng chí, nhưng cũng không tránh khỏi dâng trào lên.
Không lâu sau đó, nàng nhìn thấy quân đội hắc kỳ đang tụ tập ở chỗ nào. "Phần thành thương" Chúc Bưu cầm đầu, "Đại đao" Quan Thắng, "Phích lịch hỏa", Tần Minh, "Kim thương" Từ Ninh, Chúc Long Chúc Hổ, các tướng lĩnh đều đã ở đây chờ đợi. Sau đó, "Ngọc Kỳ Lân" Lô Tuấn Nghĩa Mã gia quy về đội ngũ.
Năm nay vũng nước, bụi cỏ lau mênh mông đã khô héo, quần hùng tụ tập mang đến cho nhau không ít lời thổn thức, nhưng càng nhiều hơn là tụ tập trước mắt, tráng chí hào tình. So với những chuyện đã trải qua lúc này, đã từng là triền núi, tụ nghĩa đường, bất quá là phù trần nho nhỏ trong ký ức của bọn người Tống Giang, Ngô Dụng, cũng chỉ là những tên tôm tép nhãi nhép quá khứ mà thôi.
Gió thu đìu hiu, sóng lớn dâng lên.
Đại chiến ở phía trước.