Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"...Nữ chân nhân đã xuôi nam?"
Gió thu quét qua chòi hóng mát, sau khi Ninh Nghị hỏi, lại trầm mặc hồi lâu, Lục Cầu Sơn mở miệng, không có chính diện trả lời thỉnh cầu của Ninh Nghị.
Ninh Nghị gật gật đầu: "Hôm qua đã nhận được tin tức từ phía bắc, sáu ngày trước, Huân Hưng binh của tông phụ tông đã được ba mươi vạn, đã tiến vào phía Bắc của hạ giới. Lý Tiểu Chi chắc sẽ không chống cự, lúc chúng ta nói chuyện chỉ sợ quân tiên phong của Nữ Chân Quân đã tiếp cận đường Đông Nam. Lục tướng quân, chắc ngươi cũng sắp nhận được tin tức này rồi."
Ngày hôm nay, quân đội của Ninh Nghị thống lĩnh Hoa Hạ, là đội quân coi trọng tình báo nhất. Hắn nói ra, Lục Kiều Sơn lại lần nữa trầm mặc xuống. Nữ thật là kẻ địch của thiên hạ, lúc nào cũng có thể đáp xuống đầu Võ Triều., Đây là tất cả người hiểu thời cuộc đều có nhận thức chung, nhưng khi tất cả mọi chuyện rốt cuộc được chứng thực một cách nhẹ nhàng, cảm thụ trong lòng người, cuối cùng nặng trịch khó nói nên lời, cho dù là Lục Kiều sơn, cũng là hiện thực nguy cấp nhất.
Hắn nhìn lại đội quân phía sau, trầm mặc suy nghĩ tất cả mọi chuyện. Ninh Nghị chờ một khoảng thời gian.
"Trịch phản Lưu Dực, ta cho các ngươi chuẩn bị một đoạn thời gian, đây là cơ hội cuối cùng của toàn bộ phản kháng giả Trung Nguyên, cũng là cơ hội cuối cùng của võ triều. Bỏ chút thời gian tranh thủ này vào việc hao phí của ta, có đáng không? Quan trọng nhất là... Có làm được không?"
Lục Kiều Sơn quay đầu lại, lộ ra nụ cười thuần thục: "Ninh tiên sinh..."
Cùng với nụ cười của hắn đồng thời xuất hiện chính là nụ cười của Ninh Nghị: "Lục tướng quân..." Sau đó nụ cười kia thu lại, "Lúc ngươi nhìn ta, ta cũng đang phân tích ngươi. Lời nói dối thì không cần phải nói, triều đình ra lệnh, quân đội của ngươi phong tỏa, không tấn công., Muốn kéo Hoa Hạ quân đến thời điểm suy yếu nhất, tranh thủ được một phần thắng lợi. Ai cũng sẽ làm như vậy, không có gì đáng trách, nhưng cơ hội đã bỏ lỡ, lớn nhỏ Lương Sơn đã ổn định lại, may mà đám người Lý Hiển Nông phối hợp."
"Nhưng ta thì sao chứ." Núi Lục Kiều bất đắc dĩ cười: "Mệnh lệnh của triều đình, đám người kia đang đứng sau quan sát. Lúc bọn họ bắt Tô tiên sinh, ta không phải không cứu, nhưng một đám thư sinh chặn ta từ phía trước, tiến lên một bước ta chính là phản tặc. Sau này ta cứu hắn ra, đã mạo hiểm trở mặt với bọn họ."
Ninh Nghị lắc đầu: "Đối với sinh tử của mười vạn người, dọc đường sẽ đánh tới nữ chân nhân Giang Nam, có rất nhiều biện pháp Hư Hòa phó xà, cho dù thật sự có người làm loạn, bọn họ còn không có kết quả, nữ chân nhân đã tới, ngươi ít nhất bảo toàn thực lực. Lục tướng quân, đừng có suy đoán rõ ràng giả bộ hồ đồ. Lần này không giả bộ, nói không ổn, ta sẽ xem ngươi là địch nhân."
Giọng nói của Ninh Nghị trầm xuống, nói tới đây thì cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua, Tô Văn Phương đã được khiêng đi, Tô Đàn Nhi cũng theo đó mà đi: "Trên người gánh vác mấy vạn mấy vạn người sống chết mấy trăm vạn người, mấy trăm vạn người., Rất nhiều lúc ngươi phải lựa chọn vấn đề ai đi chết. Tô Văn Phương trở về, chúng ta có 6 người, rất vô tội chết trong chuyện này, bao gồm chuyện của lớn nhỏ Lương Sơn, ta có thể trực tiếp san bằng Mãng Sơn bộ., Nhưng ta làm thế với bọn họ, đôi khi có thể khiến càng nhiều người rơi vào nguy hiểm. Ta hiểu rõ nhất là bao nhiêu người sẽ chết, nhưng không thể không chết... Lục tướng quân, lần đánh này, người Hoa Hạ quân sẽ chết càng nhiều, nếu như ngươi nguyện ý buông tay, người câm muốn ăn, chúng ta thiệt thòi."
Lục Kiều Sơn gật đầu, hắn nhìn Ninh Nghị một lúc lâu, cuối cùng mở miệng nói: "Ninh tiên sinh, hỏi vấn đề... Vì sao các ngươi không trực tiếp san bằng Mãng Sơn bộ?"
"Hỏi hay lắm." Ninh Nghị trầm mặc chốc lát, gật đầu, sau đó thở ra một hơi thật dài: "Bởi vì dẹp ngoài trước phải an nội."
Lục Kiều Sơn cười rộ lên, nụ cười trên mặt trở nên cực nhạt, nhưng có lẽ đây mới là chân diện mục của hắn: "Đúng vậy, quân quật Hoa Hạ cùng Đăng Tam huyện, bây giờ tám ngàn người đi ra phía ngoài, thoạt nhìn vẫn cường đại như cũ với Đăng Tam huyện, nhưng nếu quả thật muốn xuất binh quyết đấu cùng ta., Phía sau của ngươi bất ổn. Ta đã sớm đoán được ngươi sẽ làm chuyện này, nhưng ta cũng thật lòng hy vọng, bọn Lý Hiển Nông có thể tạo ra thành tích gì... phong tỏa Lương Sơn, mỗi ngày ngươi đều tiêu hao chính mình, ta thật lòng mong muốn quá trình này có thể kéo dài một chút, nhưng ta cũng biết, trước mặt Ninh tiên sinh, trò đùa này không kéo dài bao lâu."
"Vậy vấn đề chỉ có một." Lục Kiều Sơn nói: "Ngươi cũng biết trừ ngoại trước phải an nội, Võ Triều ta sao có thể không đề phòng ngươi hắc kỳ đông xuất?"
"Đáp án ở chỗ, ta có thể san bằng Mãng Sơn bộ, Võ Tương quân của ngươi lại không đánh được cờ đen phía sau ta." Ninh Nghị nhìn hắn. "Nếu lúc bình thường, ta biết không thể làm theo ý ngươi, ta gọi ngươi là tráng sĩ, nhưng bây giờ ở dưới trướng Nữ Chân Nam, ngươi dùng mười vạn người mà cứng đối cứng với ta, không có giá trị gì."
Lục Kiều Sơn đi tới bên cạnh, ngồi xuống ghế, thấp giọng nói một câu: "Nhưng đây là giá trị của quân đội."
"Cái gì?" Thanh âm Ninh Nghị cũng thấp, hắn ngồi xuống, tự tay rót trà. Thân thể Lục Cầu Sơn dựa vào lưng ghế ngồi, ánh mắt nhìn về một bên, tư thái của hai người trong lúc nhất thời giống như hảo hữu tùy ý ngồi đàm luận.
"Ninh tiên sinh, nhiều năm qua, có rất nhiều người nói võ triều đã suy nhược, đối đầu với nữ chân nhân, nhiều lần bại trận. Nguyên nhân rốt cuộc là gì? Nếu muốn thắng trận, cách gì? Sau khi lên làm đầu quân Vũ Tương, Lục mỗ trầm tư suy nghĩ, nghĩ ra hai điểm, tuy rằng không nhất định đúng, nhưng ít nhất cũng là kiến thức vụng về của Lục mỗ."
"Xin lắng tai nghe." Ninh Nghị đẩy chén trà qua.
"Thiên hạ này, trong triều đình, văn thần võ tướng đương nhiên đều có sai lầm. Quân đội không thể đánh, bọn họ một là không biết binh vốn bắt nguồn từ văn thần, bọn họ tự cho là bụng đầy kinh luân, đàm binh trên giấy để cho người nghe theo muốn đánh bại địch nhân, mầm họa cũng không sai? Võ tướng không sai, cược đồng liêu, ăn không lương thực, tốt lương thực mẫu, chơi gái, mị hoặc lừa gạt, chẳng lẽ những tướng lĩnh mất xương này không sai? Đây là hai sai."
Lục Kiều Sơn dựng thẳng ngón tay lên: "Làm sao sửa chính, ta cũng không dám nói, Lục mỗ cũng chỉ có thể quản được chính mình. Nhưng ta suy nghĩ hồi lâu sau, có một điểm là thông suốt. Thiên hạ cuối cùng vẫn là văn nhân quản lý, nếu có một ngày sự tình thực có thể làm tốt, như vậy chức quan lớn trong triều sẽ hạ xuống mệnh lệnh chính xác, võ sẽ làm tốt việc của mình. Hai điểm này duy nhất là lúc tất cả đều được thực hiện, sự tình có thể làm tốt."
"Theo như Ninh tiên sinh từng nói, muốn dẹp ngoại thì trước tiên phải an nội đúng, nhưng triều đình chỉ phái mười vạn người của Võ Tương quân tới đánh cờ đen thì có lẽ sai rồi. Nhưng ai nói chuẩn thì sao? Có lẽ lần này quyết định của bọn họ đã thành công rồi? Ai biết đám khốn kiếp kia nghĩ thế nào!" Lục Kiều sơn nhìn Ninh Nghị, mỉm cười: "Vậy chỉ có một con đường."
"Vũ Tương quân ta an phận chấp hành mệnh lệnh triều đình, nếu bọn họ sai rồi, thoạt nhìn ta rất không đáng. Nhưng Lục Kiều Sơn ta hôm nay ở đây, không phải là vì không đáng, ta làm chính là vì thiên hạ này có thể đi đúng đường. Ta đã làm đúng, chỉ cần chờ bọn họ đối đầu, thiên hạ này có thể được cứu, nếu ta làm sai, bất luận bọn họ có đúng hay không, một ván này... Lục mỗ đều thất bại thảm hại."
"Quân đội phải nghe theo mệnh lệnh."
Thanh âm Lục Kiều sơn vang lên trong Thu Phong.
"Ngày thường Lục mỗ có thể giao dịch cùng Hắc Kỳ quân của ngươi, bởi vì các ngươi có đạn pháo, chúng ta không có được lợi ích gì, những thứ khác đều là tiểu tiết. Nhưng cuối cùng đạt được lợi ích là để giành chiến thắng. Bây giờ quốc vận do hệ, Ninh tiên sinh, Võ Tương quân chỉ có thể làm chuyện đúng, những chuyện khác giao cho chư công triều đình."
Giọng nói của hắn rất bình thản và kiên định, không còn dáng vẻ ngả ngớn như ngày thường nữa. Ngón tay Ninh Nghị gõ gõ lên bàn, vẫn luôn lẳng lặng lắng nghe, đến khi âm thanh này hạ xuống, tiếng gõ đó cũng dần ngừng lại, hắn ngẩng đầu, hít một hơi thật dài.
"Đã biết." Giọng nói này không còn ý tứ khuyên bảo nữa. Ninh Nghị đứng lên, sửa sang lại trang phục, sau đó há to miệng, im lặng rồi há to miệng, ngón tay chỉ lên bàn.
"... Đánh giặc rồi." Ninh Nghị nói.
Gió từ trong dãy núi phụ cận thổi tới, rầm rầm chạy nhanh dọc theo mặt đất, chòi hóng mát không biết được xây dựng bao lâu liền lặng lẽ đứng sừng sững, cũng không biết mình đã chứng kiến một hồi lịch sử phát sinh, sau khi cáo biệt đơn giản, Ninh Nghị đi về phía cờ săn bắn màu đen, phía sau Lục Kiều Sơn, tư thái của ba ngàn Vũ Tương quân cũng rất thẳng tắp, giống như đang chứng thực và kể lại những gì tướng lĩnh nói ra.
Trong thành Tử Châu, Long Kỳ Phi và một đám thư sinh đang tụ tập, miệng tru bút Lục Kiều Sơn cho người vào nhà lao mang theo hành vi ác nghiệt của thành viên cờ đen đi, mọi người lòng đầy căm phẫn, hận không thể lập tức bán nước ác tặc để tru diệt thủ hạ. Không lâu sau, tin tức văn khai chiến giữa Võ Tương Quân và quân Hoa Hạ đã được truyền đến.
Mọi người sau một chút kinh ngạc, bắt đầu reo hò, vui mừng nhảy nhót trong trận chiến sắp tới.
Ngay ngày hôm sau khi Văn Thanh truyền đến, mười vạn Võ Tương quân chính thức đẩy mạnh Lương Sơn lớn nhỏ, chinh phạt Nghịch phỉ cờ đen, cùng với các bộ lạc lớn tiếng ủng hộ lang ca -- lúc này, Ni tộc lớn nhỏ trong Lương Sơn cơ bản đã khuất phục Hắc Kỳ quân, nhưng mà chém giết quy mô lớn chưa bắt đầu, Lục Kiều Sơn chỉ có thể thừa dịp thời gian này, lấy quân thế đường bức đông đảo Ni tộc phải lựa chọn, đồng thời đối với thu hoạch của quân đội Hắc Kỳ.
Đám văn nhân sĩ vì thế mà làm rất nhiều thơ văn, nỗ lực để đám người ca tụng Phi Lâu trong chuyện này: Nếu không phải chúng nghĩa sĩ mạo hiểm giết người, bắt được gian tặc Hắc kỳ quân, khiến cho Võ Tương quân phải dừng chân không tiến, không thể không quyết liệt với Hắc kỳ, với tính cách mềm yếu của Lục Kiều sơn, làm sao thật sự hạ quyết tâm đánh nhau với đối phương?
Đường đường là đại quân tiến bộ, nghĩa là võ triều cuối cùng đối với việc giết vua làm phản nghịch chính thức, chinh phạt oanh oanh liệt liệt, nếu có một ngày nghịch tặc thụ thụ, sĩ tử biết, trên bộ công lao này, sẽ có một hàng tên của bọn họ. Bọn họ ở Nguỵ Châu chờ mong một trận đại chiến có thể khóc, không ngừng cổ vũ sĩ khí mọi người, không ít người đã bắt đầu chạy tới phía trước.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Sau đó không lâu, mọi người phải chứng kiến một trận thảm bại.
Phương bắc, quân thế to lớn đang đi trên con đường uốn lượn xuôi nam, quân đội của nữ chân nhân chỉnh tề, lan tràn vô biên vô hạn. Phía trước bọn họ là sông núi Thần Châu đã khuất phục, trong tầm mắt núi trùng trùng điệp chập trùng, đầm nước kéo dài, bên ngoài quân đội Nữ Chân Quân, quân đội tụ tập cũng đã mở rộng, tụ tập mãnh liệt, quét sạch chướng ngại xung quanh.
Tuy rằng từ khi Lưu Hinh bị bắt, phát ra Kỳ Văn Nam, người khởi nghĩa ở Trung Nguyên rất nhiều, nhưng trên địa bàn của Bình Đông tướng quân Lý Tế Chi, ý chí phản kháng hiển lộ ra, trước mắt vẫn chưa mãnh liệt.
Ngay nơi trung tâm địa bàn Lý Tế Chi, trong một vùng núi rừng hoang vu cằn cỗi, theo tướng lĩnh đêm xuống, có hai đội kỵ sĩ dần dần đi lên triền núi. Không lâu sau, ánh lửa sáng lên mơ hồ chiếu lên mặt thủ lĩnh hai bên.
Một đầu tầm mắt là một nam nhân có dung mạo càng xinh đẹp hơn so với nữ tử. Đây là Vương Sơn Nguyệt được xưng là " Lang Đạo" rất nhiều năm trước, bên cạnh hắn, đi theo thê tử "Nhất trượng thanh" Hỗ Tam Nương.
Mà trong tầm mắt của hắn, nam nhân dần dần để lại một bộ râu ria lớn, khiến người ta nhìn không ra tuổi tác. Chỉ là đôi mắt kia vẫn lộ ra vẻ kiên định mà có thần, sau lưng hắn, lưng đeo một thanh trường thương danh chấn thiên hạ.
Đây là "Phần thành thương" Chúc Bưu.
Từ sau khi Ninh Nghị giết vua, thiên hạ đại loạn, Vương Sơn Nguyệt bị cuốn vào trong đó đầu tiên dưới sự bảo vệ của thê tử về tới Sơn Đông. Chúc Bưu trở về lúc đại chiến ở Tiểu Thương Hà ba năm trước. Bởi vì Lý Tế Chi ngồi yên., Đối với sự bao vây tiễu trừ của Hắc kỳ quân, sau mấy lần chiến đấu Độc Long Cương rốt cục biến mất trong mắt mọi người, Chúc gia, Hỗ gia cũng bởi lập trường bất đồng mà quyết liệt với nhau. Thời gian mấy năm qua, đây có thể là lần đầu tiên ba người chạm mặt nhau.
Hỗ Tam Nương đã từng có hôn ước với Chúc Bưu nên cực kỳ cảnh giác đối với nam nhân trước mắt. Nhưng Vương Sơn Nguyệt cũng không để ý tới nguy hiểm của Chúc Bưu, hắn cười liền thúc ngựa đi tới, mắt nhìn Chúc Bưu phía trước., Cũng không nói quá nhiều lời: Lúc trước một người làm việc bên cạnh Ninh Nghị, giữa hai nam nhân vốn có tình hữu nghị tích lũy thâm hậu, cho dù sau này vì đạo khác nhau mà đi đường nấy, tình hữu nghị này cũng không vì vậy mà tiêu vong.
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Có thể cũng giống như các ngươi."
"Vậy hợp tác đi."
"Được."
"Sau khi thành công, công lao thuộc về triều đình."
"Diễn kịch, các ngươi có thể so được với trúc ký?"
"... Thử một chút xem sao."
Vương Sơn Nguyệt ghìm cương đầu ngựa đứng song song với hắn, Hỗ Tam Nương cũng tới, ánh mắt cảnh giác vẫn như cũ đi theo Chúc Bưu.
Trận ngăn chặn đầu tiên nhằm vào nữ chân nhân, khiến thiên hạ khiếp sợ muốn nổ ra. Ánh trăng trên đỉnh núi như được rửa sạch, đêm sao trời vắng lặng, không ai biết, sau trận đại chiến này, còn có bao nhiêu người có thể sống sót trong giây phút này...
Nhưng lúc chân chính hủy diệt hàng lâm thì mọi người cũng chỉ có tiền phó hậu tiếp tục, không ngừng tiến về phía trước...