Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Dãy núi chập trùng. Chém giết kịch liệt và công thủ vẫn còn tiếp tục, theo tín hiệu của quân Hoa Hạ phát ra, trong đường núi phía dưới tiểu Hôi lĩnh, hơn hai trăm chiến sĩ của Hoa Hạ quân đã bắt đầu kết trận chuẩn bị kết trận đột kích. Mũ giáp, cương đao, cương đao., Kình nỏ, giáp trụ... Trong vài năm sinh sống ở Tây Nam, Hoa Hạ quân chuyên tâm cải tiến quân bị và nguyên vật liệu, quân giới của tiểu đội đã cực kỳ lương thiện. Bất quá, ở phía trước chiến trường này., Nhận thấy được ý đồ phản công của Hoa Hạ quân, chiến sĩ bộ lạc Hằng Nhật cũng không lộ ra chút sợ hãi nào, ngược lại đồng thanh hô quát. Theo tiếng chiến hiệu vang lên, đại lượng đao thương vung vẩy, thân thể vương vãi binh sĩ vĩnh hằng nhuốm máu mãnh liệt lao đến, tiếng gào thét tụ thành thủy triều kinh người.
Sinh tồn trong đại sơn Thương Mãng này, Ni tộc dũng mãnh không thể nghi ngờ, hơn hai trăm chiến sĩ Hoa Hạ quân kết trận, mấy ngàn dũng sĩ ùn ùn tụ tập, thô kệch gào thét., Sức mạnh biểu hiện ra càng làm cho huyết mạch người ta sôi trào, cảm xúc chập chùng. Địa thế trong núi Lương rất gồ ghề phức tạp, lúc trước Hắc kỳ quân và hộ vệ Dư Lương Vương dùng địa lợi bảo vệ địa lợi cố thủ tại khu vực Tiểu Hôi lĩnh, làm cho bộ lạc Vĩnh khánh khó tiến công hoàn toàn, đến giờ phút này, rốt cục có cơ hội chính diện quyết đấu.
Trong khói thuốc súng tràn ngập, mấy ngàn người tấn công, muốn bao phủ toàn bộ Tiểu Hôi lĩnh.
Cang vương ăn mãnh liệt đã nâng lên cự nhận. Lý Hiển Điền cảm xúc dâng trào.
"Ta cũng muốn nhìn xem Hắc kỳ quân trong truyền thuyết lợi hại cỡ nào!"
Từ Chân Nam đến nữ, binh sĩ võ triều đã trở thành sự thật trong lòng văn sĩ, làm đẹp trai mục nát. Binh sĩ tham sống sợ chết, cho nên không cách nào chống lại chân tướng của nữ giới. Nhưng đối mặt với Tuyết Địa ở phía bắc, Tuyết Thiên Băng., Người phía nam hung hãn dũng mãnh, chiến đấu với cường binh trong thiên hạ vẫn có thể có một trận chiến. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Lý Hiển Điền có lòng tin với bố cục lần này, lúc này nhịn không được buột miệng nói ra những lời này. Nam nhi lấy thiên hạ làm ván cờ, tung hoành đánh cờ, nên như vậy. Hớp Vương Thực Mãnh lên tiếng, cảm thụ khoảnh khắc sau liền im bặt.
Ầm một tiếng xa xa truyền đến, có đồ vật gì bắn vào mặt Lý Hiển Nông, thân thể cực lớn sau khi "khà", ngã xuống đất.
Bầu trời âm trầm, gió đang nặng nề thổi, tiếng hò hét vẫn còn tiếp tục. dũng sĩ bộ lạc Vĩnh khánh đã bao phủ tới, dưới xung phong tốc độ cao, chém ra công kích sắc bén. Hơn hai trăm chiến sĩ Hắc kỳ quân trong nháy mắt bị chìm trong dây phong, có trường đao chém lên giáp trụ., Có thiết thuẫn ầm ầm phá vỡ cự bổng, hung mãnh vung đao chém giết Man nhân không có phòng bị trên mặt đất. Chiến sĩ Hắc kỳ lấy tám chín người, hơn mười người thành một đoàn, tụ tập thành đoàn, đón đánh mãnh liệt gấp mười lần so với mình.
"Oa a a a a —— " Có dũng sĩ Man nhân dựa vào dã tính được rèn luyện trong chém giết quanh năm, tránh được vòng công kích thứ nhất, lăn lộn trong đám người, cương đao múa lượn, ở trong tiếng rống to không sợ hãi anh dũng chém giết!
Bên rìa rừng cây phía sau, Lý Hiển Điền nói xong, mới vừa buông kính kính kính, gió thổi qua, hắn đứng đó, không nhúc nhích. Mọi người xung quanh đều không nhúc nhích, trong những người này đều không nhúc nhích., Đại hiệp Giang Nam theo Lý Hiển Điền mà đến, có hộ vệ Hộ vệ đói khát, giờ phút này đều có chút ngơ ngác, căn bản không minh bạch chuyện gì vừa xảy ra. Trong nháy mắt đói thực vật cấu vương đột nhiên mở miệng cười thành tiếng, trong rừng trên mặt núi, có một mũi thương bắn qua khoảng cách hơn trăm trượng bắn tới, rơi vào trên cổ thực mãnh.
Gã cao to cường tráng này trước tiên bị đánh nát yết hầu, máu tươi bắn ra, cả trường đao lẫn trường đao ầm ầm đổ xuống. Mọi người chưa kịp phản ứng thì hùng tâm của Lý Hiển Điền vẫn còn quanh quẩn trong ảo mộng lấy thiên hạ làm bàn cờ, hắn chính thức đánh cờ mở màn, suy tính tiếp theo ngươi tới đánh nhau. Tướng quân của đối phương.
Phía dưới tiền tuyến, trận chém giết mạnh mẽ bắt đầu, hơn hai trăm Hoa Hạ quân đã đột nhập vào thế công như thủy triều kia, trung tâm của cuộc chém sóng, cờ đen quét sóng, sừng sững không ngã. Các dũng sĩ của Ni tộc cũng có chiến ý dũng mãnh bất khuất, nhưng không ai chú ý tới biến cố đằng sau.
Lý Hiển Điền từ trong ý thức cực kỳ chậm chạp phản ứng lại, hắn nhìn thi thể Thiền Vương ngã xuống bên cạnh, há hốc miệng. Tiếng hò hét chém giết trong không khí lan tràn khắp nơi, hắn nói một câu: "Chặn hắn lại..." Mọi người xung quanh nghe không hiểu, thế là hắn lại nói: "Ngăn cản hắn, đừng để người ta nhìn thấy."
Đám hiệp khách Giang Nam theo Lý Hiển Điền đến đây mới biết hắn đang nói gì, đang muốn tiến lên, hộ vệ sau lưng Thực Mãnh vọt lên, đao binh rời vỏ, ngăn cản những hiệp sĩ này.
Sắc mặt Lý Hiển Điền càng thêm tái nhợt, trong đầu vang lên ong ong, mắt thấy cảnh tượng này xuất hiện, hắn xoay người rời đi, đám hiệp sĩ bên cạnh cũng theo sau. Đoàn người bước nhanh xuyên qua rừng cây., Có tiếng tên "Vèo" vang lên trên rừng cây, âm thanh hỗn loạn bên ngoài rừng bắt đầu bành trướng, đầu bên kia rừng cây, có một trận chém giết cũng bắt đầu trở nên kịch liệt. Đám người Lý Hiển Nông còn chưa đi ra ngoài, đã thấy tiểu đội bên kia đang chém giết tới.
Lần này Tiểu Hôi lĩnh hội minh, bộ lạc Hằng khánh đột nhiên phát tác, rất nhiều hộ vệ của Xương Vương đều bị phân tách tại bên ngoài chiến trường, khó có thể đột phá cứu viện. Trước mắt xuất hiện là một đội ngũ hắc kỳ hai ba mươi người., Cầm đầu là một cánh tay, chính là đại ác nhân của Hắc kỳ quân - Đỗ Sát. Nếu là lúc bình thường, Lý Hiển Nông sẽ phản ứng lại, đội ngũ này đột nhiên phát động tấn công tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, nhưng giờ khắc này, hắn chỉ có thể chạy thật nhanh.
Hiệp sĩ bên cạnh xung phong liều chết xông tới, ý đồ ngăn cản một tiểu đội tác chiến đặc biệt này, trước mặt chính là kình nỗ gào thét đan xen. Lý Hiển Điền chạy vội vốn còn cố gắng duy trì hình tượng, lúc này cắn răng chạy như điên, cũng không biết là bị người hay rễ cây cản lại, đột nhiên lao ra ngoài., Ngã văng trên mặt đất, hắn bò mấy cái vẫn không thể đứng lên, sau lưng bị một người một cước giẫm xuống. Bụng dưới đụng vào tảng đá trên mặt đất, đau đến cả khuôn mặt hắn đều vặn vẹo.
"Trói lại!"
Tiếng chém giết từ xa xa truyền tới, chém giết ở gần đã đến hồi kết thúc. Lý Hiển Điền bị người ta cắt ngược hai tay, cầm sợi dây thừng trói chặt, trong tầm mắt lắc lư, hiệp sĩ đã ngã xuống, hoặc là tứ tán thoát đi, giết tới "Tham Thiên đao" Đỗ Sát cũng không chú ý quá nhiều tới tình hình bên này, mang theo đại bộ phận thành viên lao về phía Lý Hiển Nông.
Lý Hiển Điền bị trói tay chân, không cách nào nhúc nhích, đáy lòng đã nguội lạnh, qua một hồi hắn mới ý thức được đội ngũ này đi đâu. Hắc kỳ quân phản công một chiêu hỏa thương bay tới, một đội người này xuất hiện vòng tròn tương liên. Nếu như ăn mạnh chưa từng chết dưới một thương lửa kia., Đội ngũ này hiển nhiên cũng muốn trùng kích hậu trận mãnh liệt. Trong đầu hắn hiện lên ý nghĩ này, không biết là tư vị phức tạp thế nào, nhìn xung quanh một chút, thủ ở chỗ này chỉ có ba thành viên hắc kỳ, xa xa chém giết vẫn còn đang tiến hành., Trong lòng hắn dâng lên một hi vọng: Nói không chừng Hằng khánh bộ lạc còn có thể chính diện giết chết Hắc kỳ quân, qua một đoạn thời gian nữa, đám người Lang ca, Liên Nương lại đây, mình còn có cơ hội được cứu.
Nhưng hy vọng như vậy cuối cùng cũng đã chìm xuống.
Xa xa chém giết, tiếng hô vang lên, tiếng trống trận dần dần trở nên chỉnh tề, tượng trưng cho chiến cuộc bắt đầu đổ xuống. Điều này cũng không có gì lạ, Tây Nam Ni tộc dĩ nhiên dũng mãnh, nhưng mà toàn bộ hệ thống đều do Hâm Vương cầm đầu, ăn mạnh chết đi, hoặc là có tộc trưởng mới mời hàng, hoặc là cả tộc tan vỡ. Tất cả mọi chuyện trước mắt hiển nhiên đang phát sinh.
Sự tình kéo dài không lâu, tiếng la dần dần ngừng lại, sau đó chính là âm thanh đồ sát cùng bước chân. Có người cao giọng hò hét duy trì trật tự, lại trôi qua một hồi, Lý Hiển Điền nhìn thấy có mấy người đang đi tới bên này. Hắn vốn dự tính sẽ thấy đám người Ninh Nghị., Nhưng không có. Tới đây chỉ là một tiểu đội cờ đen truyền tin tức, sau đó lại có người cầm gậy trúc, gậy gỗ tới, trói đám người Lý Hiển Nông như heo ở trên đầu, khiêng quảng trường lớn bộ lạc Vĩnh khánh bên kia.
Lý Hiển Điền chịu nhục tới cùng cực, lúc sắp bị trói gô lại, còn ra sức giãy giụa vài cái, hô to: "Sĩ khả sát bất khả nhục!" Để Ninh Nghị tới gặp ta!" Tên binh sĩ kia mang máu trên người, tiện tay cầm cây gậy đánh lên đầu Lý Hiển Điền. Lý Hiển Điền không dám nói nữa, sau đó bị người ta dùng vải bịt miệng, khiêng lên giữa quảng trường lớn.
Càng nhiều thành viên bộ lạc Hằng khánh đã quỳ ở đây, có người khóc lóc chỉ vào Lý Hiển Nông mắng to, nhưng dưới sự trông coi của binh sĩ xung quanh, bọn họ cũng không dám lộn xộn. Lúc này bên trong Ni tộc vẫn là chế độ nô lệ., Kẻ bại là không có bất cứ quyền lợi nào. Lần này Hằng Nhật bộ lạc khư khư cố chấp tính toán mười sáu bộ, tất cả bộ lạc Hộc Vương có thể chỉ huy bộ hạ dưới trướng, thiếu chút nữa là diệt sạch toàn bộ Hằng Khánh bộ lạc, chỉ là Hoa Hạ quân ngăn cản, lúc này mới đình chỉ cuộc tàn sát.
Càng nhiều thành viên Hằng khánh bộ lạc bị bắt được, quỳ rạp xuống phía trước.
Lý Hiển Nông bị đặt ở phía trước chết lặng trong lòng. Một lúc lâu sau, có người đến tuyên bố, bộ lạc Hằng Táng đã có thêm một con Sa Bì vương, đối với sự kiện lần này chỉ có thể giết mấy tên thủ ác, không làm quyết sách lạm sát. Đám người khóc lóc quỳ lạy, có vài tên thân tín dưới trướng mãnh liệt được lôi ra, trực tiếp chém đầu phía trước.
Chuyện này sau khi hơi chút lắng xuống dưới mệnh lệnh của Tân Ngũ Vương, đám người Ninh Nghị từ trong tầm mắt đi tới, Ngũ Hành Vương cũng theo tới. Lý Hiển Nông bị trói trên cây gậy gỗ trợn mắt nhìn Ninh Nghị, chờ hắn tới chế nhạo mình, nhưng tất cả đều không xảy ra chuyện gì., Hộc Vương của bộ lạc Hằng khánh đi qua quỳ lạy xin lỗi. Ninh Nghị nói vài câu, sau đó Tân Hộc Vương đi tới tuyên bố để mọi người vô tội tạm thời trở về nhà, kiểm kê lại vật tư., Cứu chữa bị hủy hoặc bị ảnh hưởng tới phòng xá. Mọi người trong bộ lạc Hằng khánh cảm kích vô cùng, đối với bọn họ, thất bại làm loạn có thể mang ý nghĩa cả tộc làm nô. Lúc này xử lý của Hoa Hạ quân thật sự khiến người ta có cảm giác sinh mệnh lại lần nữa.
Thời gian đã là buổi chiều, sắc trời âm u chưa tan. Ninh Nghị cùng mười sáu bộ ly vương tiến vào phòng bên cạnh, bắt đầu tiếp tục hội nghị của bọn họ, đối với thứ mà Hoa Hạ quân sắp lấy được, Lý Hiển Điền trong lòng có thể tưởng tượng. Hội nghị kia mở không lâu, thanh âm cảnh báo bên ngoài rốt cuộc cũng truyền đến.
Đội ngũ Lang ca và Liên Nương đã tới.
Đợi bọn họ, chính là một hồi đau đớn đón đầu. Mà cùng lúc đó, mấy ngàn binh sĩ cùng Đăng vệ quân vẫn còn đuổi sát theo sau!
Thân thể trần trụi...
Bộ lạc Mãng Sơn giống như dự đoán sẽ đến, không làm kinh động đến đám người Ninh Nghị đang họp ở trong thính đường. Sự tình bộ lạc Hằng khánh cũng lắng xuống, khu vực Tiểu Hôi lĩnh lúc này có thể tập kết được tới mấy ngàn đội ngũ Ni tộc. Đám người Lang ca mai phục làm cho Lang ca ăn phải một đòn đau đầu.
Đây là khoảng thời gian gian gian gian gian nan nhất Lý Hiển Điền cả đời gian nan nhất, giống như vũng bùn vô tận, người chậm rãi chìm xuống, căn bản không thể nào giãy dụa. Người của Mãng Sơn bộ đến rồi lại bắt đầu chạy trốn, thậm chí Ninh Nghị cũng không có đi ra xem xét, hắn bị trói lại ở đây, xung quanh có người chỉ điểm, điều này đối với hắn mà nói, cũng là nỗi nhục đời này khó nói nên lời, hận không thể một chết được.
Thời gian dần dần trôi qua, sắc trời dần dần chuyển tối, lửa trại bốc lên, lại một chi Hắc kỳ đội ngũ đã tới Tiểu Hôi lĩnh. Từ những lời nói vụn vặt hắn căn bản vô tâm nghe được, Lý Hiển Nông biết lần này bộ lạc Mãng Sơn tổn thất không nghiêm trọng lắm, nhưng thế thì sao chứ... Hắc kỳ quân căn bản không đáng quan tâm.
Ánh mắt của hắn có thể nhìn thấy phòng tụ hội kia. Lần này sau khi hội minh, Mãng Sơn bộ lớn nhỏ đã không còn chỗ đứng, chờ đợi bọn họ chỉ có họa diệt tộc. Hắc kỳ quân không phải không có năng lực này, nhưng Trữ Nghị hy vọng chính là rất nhiều bộ lạc Ni tộc thông qua hình thức này xác minh lẫn nhau tương trợ, từ đó về sau, Hắc kỳ quân tại Tiểu Lương sơn lớn nhỏ thật sự đã mở ra cục diện.
Đúng là mình bận rộn lao động, đưa cơ hội này tới tay hắn. Lý Hiển Điền nghĩ tới những chuyện này, cực kỳ châm chọc, nhưng càng nhiều hơn, chính là sau đó sẽ phải đối mặt với sợ hãi, mình không biết sẽ bị giết chết như thế nào.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Lửa trại thiêu đốt hồi lâu, cũng không biết từ lúc nào, hội nghị trong sảnh tản ra, đám người Ninh Nghị lục tục đi ra, cùng nhau cười nói nói chuyện. Lý Hiển Điền nhắm mắt lại, không muốn nhìn nụ cười của bọn họ, nhưng qua một thời gian, có người đi tới, người trung niên mặc áo bào tro kia là Ninh Lập Hằng, hình dạng của hắn cũng không già, nhưng tự có uy thế như lẽ đương nhiên, Ninh Nghị nhìn hắn vài lần rồi nói: "Thả hắn ra."
Đỗ Sát rút đao bên cạnh ra, xoạt xoạt chặt đứt dây thừng, Lý Hiển Nông ngã trên mặt đất, đau đến độ đau đớn. Trong quá trình hắn chậm rãi lăn lộn, Đỗ Sát đã cắt đứt sợi thừng trên tay chân hắn, có người đỡ Lý Hiển Nông chết lặng dậy. Ninh Nghị nhìn hắn, hắn cũng cố gắng nhìn Ninh Nghị.
"Ngươi có biết Hầu Tử hay không?"
Ninh Nghị mở miệng nói, bình tĩnh ngoài dự đoán của mọi người. Lý Hiển Điền ngẩn người, sau đó nghĩ tới có phải đối phương đang châm chọc mình là khỉ không, nhưng sau đó hắn cảm thấy chuyện này không phải như vậy.
"Trong cuộc nghiên cứu gần nhất của Hoa Hạ quân, có một cuộc nói chuyện quái dị, người là từ hầu tử biến thành." Giọng nói của Ninh Nghị rất bình thản: "Rất nhiều năm trước, hầu tử đã ra khỏi rừng cây, phải đối mặt với rất nhiều kẻ địch, hổ báo, báo tử. " Rất nhiều năm trước, hầu tử đã ra khỏi rừng cây, phải đối mặt với rất nhiều địch nhân, hổ báo, báo tử., sài lang, răng nanh hầu tử không có răng hổ, móng vuốt không có mãnh thú, móng tay của bọn chúng không còn sắc bén như những con động vật này. Bọn chúng chỉ có thể bị những động vật này săn mồi. Thời gian dần trôi qua, bọn chúng cầm côn lên, tìm được biện pháp bảo vệ mình."
"Không có sơn động thì bọn họ đã dựng nhà, thịt ăn nhiều sẽ dễ phát bệnh, bọn họ học được cách dùng lửa, Hầu Tử cầm gậy vẫn không đánh nổi hổ, bọn họ học được cách hợp tác. Sau đó bầy khỉ này biến thành người."
Lý Hiển Điền nghiễm nhiên đang nghe Thiên Phương Dạ đàm. Ninh Nghị cười một tiếng.
"Thiên địa vạn vật đều trong quá trình chiến thắng trở nên cường đại, ta là vấn đề của ngươi, nữ chân nhân là vấn đề của ngươi, đánh không lại ta, nói rõ ngươi không đủ cường đại. Không đủ cường đại, nói rõ ngươi tìm được con đường không đúng, nhất định phải tìm được đúng đường." Ninh Nghị nói: "Nếu như không đúng, sẽ chết."
Trong lòng Lý Hiển Điền chuyển qua vô số lời muốn phản bác, nhưng giọng nói khô khốc, hắn cũng không biết là sợ hãi hay từ ngữ nghèo nàn, không thể phát ra âm thanh. Ninh Nghị chỉ dừng một chút.
"Sau khi ngươi trở về, dạy học người cũng tốt, tiếp tục chạy đi hô hào cũng được, tóm lại, phải tìm ra biện pháp biến cường. Chúng ta không chỉ cần trí tuệ tìm ra nhược điểm của kẻ địch, cũng phải có dũng khí đối mặt với cải tiến bản thân, bởi vì nữ chân nhân sẽ không thả ngươi, bọn họ sẽ không thả ai."
"... Về... thả ta..." Lý Hiển Điền ngơ ngác một lúc lâu, binh sĩ Hoa Hạ quân bên cạnh thả hắn ra, hắn thậm chí khẽ lui về sau hai bước. Ninh Nghị mím môi, không nói gì nữa, xoay người rời khỏi nơi này.
Có lệnh binh từ xa đi tới, báo cáo một số tin tức cho Ninh Nghị. Lý Hiển Điền sững sờ nhìn bốn phía, Đỗ Sát bên cạnh đã phất phất tay với xung quanh, Lý Hiển Nông lảo đảo bước vài bước, thấy xung quanh không ai ngăn cản hắn, lại lảo đảo đi tới., Dần dần đi tới bên cạnh quảng trường, một thành viên Hoa Hạ quân nghiêng người, xem ra không định ngăn cản hắn. Vào lúc này, Ninh Nghị bên quảng trường nhìn sang, y giơ tay lên, có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: "Chờ một chút."
Lý Hiển Điền lại ngẩn người, trong khoảnh khắc này thậm chí hắn còn muốn co giò chạy trốn, binh sĩ Hoa Hạ quân bên cạnh liếc mắt nhìn hắn một cái, tràng diện trong lúc nhất thời vô cùng xấu hổ.
Trong nháy mắt bốn mắt, binh sĩ trẻ tuổi dùng một quyền đánh tới.
Lý Hiển Điền đau đớn ngã xuống đất, hắn ngược lại không ngất đi, ánh mắt nhìn Ninh Nghị bên kia, tay tên khốn kia cũng lúng túng giơ lên không trung một lát, sau đó mới nói: "Không phải bây giờ... mấy ngày nữa tiễn ngươi ra ngoài."
Lý Hiển Điền không biết đã xảy ra chuyện gì, Ninh Nghị bắt đầu đi sang một bên, từ bên cạnh gương mặt, Lý Hiển Điền ẩn ẩn cảm thấy hắn có vẻ hơi phẫn nộ. Ni tộc lớn nhỏ của Lương Sơn đánh cờ, toàn bộ chiến trường đều nằm trong kế của hắn, Lý Hiển Điền không biết hắn đang phẫn nộ cái gì, hay là, giờ phút này có thể khiến hắn cảm thấy phẫn nộ, đã là chuyện lớn lao rồi.
"... Tập động viên, chuẩn bị chiến tranh... Phái người đi nói với hắn, người muốn sống. Ba ngày sau... Ta sẽ đích thân bàn bạc với hắn."
Gió thu trong đêm mơ hồ thổi tới, mùi thuốc súng vẫn chưa tan đi, ngày thứ hai, trong bộ lạc Ni tộc lớn nhỏ bắt đầu lục tục thảo phạt Mãng Sơn.
Phía Tây Nam, trận hỗn loạn này mới chỉ là khúc dạo đầu dịu dàng, còn là đại loạn trong toàn bộ thiên hạ, vén lên góc cạnh của màn lớn...