Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời tiết nóng bức, gió thổi trong núi, thổi động nước xanh trên cây cối và ruộng đồng vàng óng dưới chân núi, giữa núi và huyện các ngọn núi lớn này, trong một gian phòng ốc, cờ đen đã bắt đầu chuyển động.
Sự tình đột ngột diễn ra vào buổi sáng, theo tiếng hiệu hiệu, quân đội đã tụ tập quy mô lớn sau đó nhanh chóng xuất phát. Trong vòng một canh giờ đã có một nửa đội ngũ của quân vệ Hoa Hạ từ nơi này phát ra., Số còn lại cũng đã tiến nhập trạng thái cảnh giới. Mặc dù từ khi Mãng Sơn bộ tiến công đến nay, đã tăng cường phòng bị cùng Đăng Tam huyện, dân binh tùy thời tuần tra chung quanh, nhưng đột nhiên hành động như vậy, vẫn làm dân chúng phụ cận huyện thành đột nhiên căng thẳng thần kinh.
Từ sau khi trở mặt với Mãng Sơn bộ, lần này có đại sự xuất hiện.
Trung tâm chính trị của ba huyện, cư dân phụ cận phần lớn là Thanh Mộc trại, Tiểu Thương Hà cùng với lão già Hoa Hạ quân phá gia ở Tây Bắc phá gia mà đến, mắt thấy tình thế đột nhiên thay đổi, không ít người tự phát cầm binh khí ra khỏi cửa, tham dự đề phòng xung quanh, cũng có vài người hơi hỏi thăm một chút, rõ ràng đây là chuyện có thể xảy ra.
Bắt đầu triều đình chính thức phong tỏa khu vực Lương Sơn, sau khi Mãng Sơn bộ liên kết với một số bộ lạc nhỏ động thủ, Hoa Hạ quân vẫn liên hệ với các bộ lạc Ni tộc, thương nghị đối sách và việc liên thủ. Lần này, dưới danh tiếng các tộc tương đối tốt của bộ lạc Vĩnh khánh, phụ cận có mười sáu bộ tộc Ni tộc tụ họp để liên minh., Thương nghị nên ứng đối việc này như thế nào. Hôm trước, Ninh Nghị tự mình ra tay tham dự hội này, đến hôm nay có lẽ nhận được tin tức sẽ xảy ra vấn đề.
Mười sáu bộ tộc Vĩnh khánh bộ lạc nằm cách nhau vài chục dặm đường núi, Ninh Nghị mang theo năm trăm người. Nếu trong quá trình hội minh thật sự xảy ra vấn đề lớn, rất có thể Hoa Hạ quân sẽ không kịp cứu viện.
Lúc này mấy ngàn vệ binh đột nhiên xuất động, giới nghiêm với Đăng đẳng địa, hiển nhiên là công kích một mình ứng phó tùy thời.
Giới nghiêm tiến hành đến giữa trưa, trên một đầu con đường huyện thành, bỗng nhiên có xe ngựa hướng bên này tới, bên cạnh còn có binh sĩ và đại phu đi theo. Đội người đi đường vội vã này cùng giới nghiêm hôm nay cũng không có quan hệ, đội ngũ tuần tra qua đó điều tra một chút., Lập tức lựa chọn cho đi, không lâu sau, còn có tiểu hài tử khóc lóc đi theo bên cạnh xe ngựa: "Trần gia gia, Trần gia gia... " Trong lời kể của mọi người mới biết được, là Trần Gù tử có lai lịch hơi già ở bên ngoài núi bị trọng thương., Lúc này đã được chuyển về. Trần Gù cả đời ngoan độc bướng bỉnh, Vô Tử Vô Song, sau đó được Ninh Nghị đề nghị, chiếu cố một số cô nhi trong Hoa Hạ quân, hắn bị đưa về như vậy có thể ngoài núi lại xuất hiện vấn đề gì.
Vệ Thú xuất động, cảnh giới thăng cấp. Ninh Nghị không có ở bên ngoài núi cùng với biến cố. Những chuyện này từng chút từng chút một đụng vào nhau. Không lâu sau, gã bắt đầu có một vị lão binh cầm vũ khí lên núi thỉnh cầu một trận chiến. Trong nhất thời, tất cả mọi người đều sôi nổi, khiến cục diện càng trở nên nhiệt liệt.
Tô Đàn Nhi đang trấn giữ và leo lên núi, cũng đã biết trước tin tức của Trần Đà Tử. Lão nhân một đường giết vào núi, lúc được binh sĩ Hoa Hạ canh gác phía trước cứu sống vẫn còn ý thức, đại khái nói tin tức Tô Văn bị tập kích bên ngoài núi lúc này mới hôn mê. Biến cố ngoài núi có lẽ đại biểu cho thái độ của Lục Kiều Sơn, nhưng bây giờ cũng không phải là thứ bức thiết nhất, đối với Tô Đàn Nhi mà nói, đối với Tô Đàn Nhi mà nói thì đây mới là chuyện hôn mê., Tô Văn Phương tuy đã là thành viên của Trung Quốc, nhưng cũng là đệ đệ của nàng, lúc này hai người thân xuất hiện tình huống, sinh tử chưa rõ, tâm tình trong lòng nàng thế nào, thực sự khó mà nói được.
Tô Đàn Nhi ở trong phòng trầm mặc chốc lát, lúc này hồng đề phụ trách an phòng bên người nàng đã bắt đầu tìm người, sắp xếp cho người ngoài núi cứu người. Tô Đàn Nhi chỉ trầm mặc chốc lát liền tỉnh táo lại, nàng thu thập tâm tình: "Hồng Đề tỷ, không nên lỗ mãng... Trước tiên chúng ta đi trấn an lão nhân gia bên ngoài một chút, không thể không mạnh được."
Nàng cúi đầu đi ra ngoài, bước chân rất nhanh, hồng mang theo sau. Trong mấy năm leo lên, Ninh Nghị xuất hiện rất ít, Tô Đàn Nhi trong lòng mọi người rất có uy tín, lúc này ra ngoài, mới trấn an mọi người thỉnh chiến. Đến xế chiều, thời tiết oi bức mà âm trầm, có người đến thông báo, Trần lão gia tử đã tỉnh lại.
Thân thể trần trụi...
Trong bảo vệ gian phòng, Trần Đà Tử bị thương rất nặng. Gã một đường chém giết, thân trúng nhiều đao, về sau lại chạy đường xa, tiêu hao rất lớn, nếu không phải một thân công lực tinh thuần, hoặc là tuổi tác lớn hơn mấy tuổi, giày vò một phen này qua, chỉ sợ khó mà tỉnh lại.
Tại trong phòng nhìn thấy Tô Đàn Nhi đi vào, lão nhân quấn đầy băng vải cũng đã giãy dụa đứng lên: "Đại phu nhân, xin lỗi ngươi..." Mắt thấy hắn muốn động, các sĩ quan và Tô Đàn Nhi đi vào đều vội vàng chạy tới, đè hắn lại.
"Trần thúc không phải lỗi của ngươi, ngươi là anh hùng..."
"Phái người đi cứu, phải phái người đi cứu, có lẽ kịp thời..."
"Ta biết, ta biết." Hốc mắt Tô Đàn Nhi ửng đỏ: "Tô Văn Phương gặp chuyện này, coi như hắn có kiếp nạn này, Trần thúc, ngươi nhất định phải an tâm dưỡng thương, nếu không lập tức trở về, hắn..."
"Phải phái người đi cứu, văn phương thì mới tốt, có lẽ phải chịu khổ." Ông lão cố gắng duy trì tinh thần, gian nan nói chuyện: "Còn phải nói cho Đông gia, Lục Kiều sơn bất an, hắn vẫn luôn kéo dài thời gian, hắn không làm chính sự, có lẽ đã hạ quyết tâm, muốn nói cho Đông gia..."
"Được, được."
Trần Đà Tử đi theo Ninh Nghị từ thời kỳ trúc ký. Những năm gần đây, xưng hô một mực không thay đổi. Y gian nan nói xong những lời này, trên giường thở dốc một cái, lại đưa mắt nhìn về phía Tô Đàn Nhi: "Đại phu nhân, bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy, ta nghe người ta nói rồi, nói xảy ra chuyện gì..."
"Không có chuyện gì, Trần thúc ngươi dưỡng thương cho tốt đi."
"Ta nghe nói Đông gia đã ra ngoài, xảy ra chuyện? Đại phu nhân, người muốn để lão phu nhân yên tâm, nói cho ta biết..."
Tô Đàn Nhi lắc đầu, trầm mặc chốc lát, lại hít một hơi: "Trong núi phải đối phó Mãng Sơn bộ, mười sáu bộ tộc Ni thương lượng hội minh ở Tiểu Hôi lĩnh bên kia, lập thúc hắn qua. Nhưng sáng nay chúng ta nhận được tin tức, Mãng Sơn bộ đã xuất động quy mô lớn, giết tới Tiểu Hôi lĩnh, hơn nữa... Nghe nói có người đầu hàng triều đình, sự tình có biến."
"... Bên cạnh Đông gia có bao nhiêu người."
"Có năm trăm người."
"... Chuyện đó không có vấn đề gì, Đông gia có thể trở về." Trần Gù vô thức nói một câu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Tô Đàn Nhi: "Có phải Đông gia có sắp xếp hay không, đại phu nhân, không ai tính toán được Đông gia, có phải có sắp xếp hay không?"
"Ta không biết, khả năng là không có." Tô Đàn Nhi lắc đầu, "Bất quá, mặc kệ có hay không, ta biết hắn nhất định sẽ dựa theo biện pháp bình thường mà ứng đối, không thể để cho người ta sơ hở..."
Hốc mắt của nàng ửng đỏ, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có khóc. Vào lúc này, mấy ngàn quân cờ đen đang vượt núi vượt núi vượt núi, một đường kéo dài về phía Tiểu Sương Sơn, hướng về phía Bắc Tiểu Hôi lĩnh. Mà ở phương hướng cùng bọn họ hiện ra chín mươi độ, Mãng Sơn bộ cùng mấy thành viên bộ lạc nhỏ đang dốc toàn bộ lực lượng, xuyên qua rừng rậm và dòng sông, mãnh liệt lao về phía Tiểu Hôi lĩnh!
Thân thể trần trụi...
Thời điểm này hết thảy đều đã tới tầm nhìn thực tế!
Mây xám to lớn che đậy chân trời, khí thế ngột ngạt. Phụ cận Hôi lĩnh, vùng đất Vĩnh khánh bộ lạc hỗn loạn, hỏa diễm đang thiêu đốt, cột khói bốc lên, vì thuốc nổ gây ra khói lửa bay theo gió, còn chưa tán đi, hỗn loạn và tiếng chém giết vẫn còn truyền đến.
Lý Hiển Điền, chữ Thành Mậu, bốn mươi mốt tuổi. Lúc này hắn bước nhanh đi trong khu rừng hỗn loạn này, thong dong mà thong dong, cành cây gãy vỡ dưới chân hắn, phát ra tiếng răng rắc răng rắc, đi tới biên giới khu rừng này, cách một vách núi, hắn giơ kính cấp trong tay lên nhìn về phía sườn núi của Tiểu Hôi lĩnh ở phía xa.
Thí quân Ninh Nghị đứng trên bệ đá ngay bên cạnh. Xuyên qua tầm nhìn mơ hồ của kính viễn hình, Lý Hiển Điền có thể mơ hồ thấy rõ ràng đường viền thân ảnh kia.
Tiếng chém giết sôi trào ở mặt bên. Bỏ kính quan sát xuống, ánh mắt Lý Hiển Điền nghiêm túc mà bình tĩnh, chỉ là từ đáy mắt run rẩy kia, có thể mơ hồ phát giác ra cảm xúc cuồn cuộn trong lòng nam nhân. Mang theo khuôn mặt bình tĩnh này, hắn là tung hoành gia đình ở thời đại này, Tây Nam mấy năm qua., Dùng thân phận một thư sinh, đi bố cục trong các loại người Man, cũng từng trải qua quyết định sinh tử. Đến giờ phút này, toàn bộ kẻ địch chí ác trong thiên hạ cuối cùng đã bị hắn đặt vào cuộc.
Trong đại cục này có rất nhiều người đang mơ tưởng lấy đại thế đánh bại vị cường địch này. Đám người triều đình phát binh, Long Kỳ Phi khiến võ triều nhanh chóng quyết chiến với hắc kỳ, hưng thịnh vì sĩ khí dân chúng sau Thí Quân, Lý Hiển Nông lại không giới hạn ở đây, nếu đạt được mục đích, hắn có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng được.
Ở trong núi mấy năm nay, biểu hiện bên ngoài là hắn kích động đám người lang ca lên, đứng ở phía đối lập với Hoa Hạ quân, phối hợp với Vũ Tương quân làm suy yếu Hoa Hạ quân, nhưng trên thực tế, bố cục lớn nhất của hắn vẫn đang ở Hằng Khánh bộ lạc, thông qua âm thầm đứng bên cạnh triều đình, Táng vương ăn uống mạnh mẽ., Có quan hệ với Hắc kỳ quân, xung đột sau đó bộc phát lớn, tận lực công chính nói chuyện cho Hắc kỳ quân. Đến cuối cùng, tổ chức một hội minh " liêm chính" tổ chức một hồi. Đến thời khắc cuối cùng, Đồ Tiêu gặp được, một mẻ hốt gọn đám người Ninh Nghị.
Sở dĩ có thể tính toán đến bước này, là vì mấy năm nay Lý Hiển Điền ở trong núi đã thấy được cảnh khốn cảnh và hạn chế của Hoa Hạ quân trong Lương Sơn. Vừa mới đến, mượn nơi sinh sống, cho dù có sức chiến đấu cường đại, Hoa Hạ quân cũng tuyệt không dám trở mặt với các bộ lạc Ni tộc xung quanh., Trong mấy năm hợp tác này, mặc dù bộ lạc Ni tộc cũng giúp đỡ Hoa Hạ quân duy trì thương đạo, nhưng trong hợp tác, những tộc nhân Ni tộc này không có nghĩa vụ gì đáng nói. Một mặt của Hoa Hạ quân dựa vào bọn họ, một mặt không có ước thúc đối với bọn họ, vô luận sinh ý thế nào, rất nhiều lợi ích vẫn phải duy trì vận chuyển cho người của Ni tộc.
Người cầm cờ đen chắc chắn sẽ không nguyện ý chết trong núi Tiểu Lương, Ninh Nghị cũng sẽ không phải là một người bị vây khốn.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Lý Hiển Điền biết y cần hội minh này, có thể hợp tác sâu hơn với hội minh.
Vì vậy Ninh Nghị đi vào trong cuộc.
Hai quân giao chiến, đối với mọi người của bộ lạc Mãng Sơn, quân cờ đen tất nhiên sẽ không buông tha việc giám thị, bởi vậy bọn họ không có khả năng đánh tới quá sớm. Nhưng Phản mục của bộ lạc Hằng khánh tuyệt đối ngoài dự liệu của mọi người, hộ vệ do Lãm Vương mang tới bị đại lượng phân cách., Thậm chí Lý Hiển Điền còn an bài hỏa pháo bắn vào đại sảnh hội minh, chỉ có điều khứu giác chiến tranh linh mẫn của quân cờ đen khiến cho một bước này chưa thành công, quân tinh nhuệ dám liều chết xung phong đã phá tan hỏa pháo bên này, nhưng lúc này, phản kích cũng đã muộn., Lưỡng Vương Hội Minh cùng Ninh Nghị bị một đạo tuyệt lộ đuổi kịp Tiểu Hôi lĩnh. Tuy rằng Hắc kỳ hộ vệ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng phần đông hộ vệ bị phân tách ra đã không tụ tập được chiến lực quá lớn. Chỉ cần có thể đột phá Hắc kỳ cùng phòng tuyến của hơn ngàn người cộng lại, tất cả mọi chuyện đều sẽ được định ra.
Mà mặc dù có kéo dài, nhưng Mãng Sơn bộ chủ lực cũng đang trên đường đánh tới.
Trước khi mọi chuyện đã định, cho dù đã ở Hằng khánh bộ lạc, Lý Hiển Nông cũng không dám làm loạn. Hắn thậm chí từ xa nhìn trộm tồn tại Ninh Nghị cũng không dám, phảng phất chỉ cần nhìn thoáng qua, là có khả năng kinh động nam nhân đáng sợ kia. Nhưng lúc này, rốt cuộc hắn cũng có thể giơ kính hình lên, nhìn từ xa đánh giá.
Ngay cả khi trong kính viễn hình này không nhìn rõ tướng mạo của đối phương, nhưng Lý Hiển Điền cảm thấy mình có thể nắm được tâm trạng của đối phương. Trên thực tế từ rất lâu trước đây, hắn đã cảm thấy, với tư cách là bậc thầy kiệt xuất trong thiên hạ, cho dù là đối thủ, tất cả mọi người đều là anh hùng tương ái. Trên bàn cờ ở Tây Nam, bố cục của Lý Hiển Điền chậm rãi rơi xuống, Ninh Lập cũng tuyệt đối không bỏ qua cơ hội của hắn, bất quá, địch nhân của hắn quá nhiều.
Kỳ sát một mắt. Đến giờ phút này, hắn biết Ninh Lập ở đối diện sẽ phản ứng kịp, ở đây người hạ cờ là ai.
Nếu như có khả năng, hắn thật muốn ở chỗ này hô to một tiếng, khiến cho đối phương chú ý, sau đó đi hưởng thụ đối phương cắn răng phản ứng.
Sau lưng có tiếng bước chân truyền tới, lục vương thực vật mãnh liệt mang theo bộ hạ tới. Hai người quen biết đã lâu, dáng người mãnh liệt khôi ngô, trên tính tình cũng tương đối kiệt ngạo, Lý Hiển Nông đem kính vọng ống kia đưa cho đối phương.
"Nếu có khả năng, ta thật muốn gặp hắn trước khi Ninh Lập kia một lần, nghe hắn nói ra ý nghĩ trong lòng... Nhưng sự thật nói cho ta biết, chỉ cần có cơ hội, nhất định phải giết chết hắn trước, không được để lại đường sống."
"Ta cũng muốn trò chuyện với hắn, xem vẻ mặt hối hận của hắn." Thực Mãnh nói một câu.
"Ngươi không cần chăm sóc ta như vậy." Lý Hiển Điền mỉm cười.
Thực Mãnh cũng cười lạnh một tiếng, nhìn hình ảnh trong ống kính: "Ngươi đoán bọn họ đang nói cái gì? Có phải đang nói làm thế nào bắt Ninh Lập ra để đầu hàng hay không?"
Phương xa trong tầm mắt, trên bệ đá, có thể nhìn thấy núi rừng, phòng xá, khói thuốc súng và chém giết. Ninh Nghị đưa lưng về phía tất cả, ngay vừa rồi, dũng sĩ tập hợp bộ lạc gấm trên bệ đá ra tay định bắt hắn, lúc này vị dũng sĩ kia đã bị Lưu Tây dưa chém giết trong vũng máu.
"... Sự tình bức bách ở mày, là lựa chọn thời điểm chính mình tương lai. Ta không trách hắn! Nhưng hi vọng chư vị trưởng lão có thể suy nghĩ kỹ càng, vừa rồi Thực Mãnh đối đãi các ngươi như thế nào? Những hỏa pháo kia, hắn chỉ muốn giết ta, hay là muốn giết hết chư vị!" Ninh Nghị nhìn mọi người chung quanh, ánh mắt nghiêm túc nói chuyện.
"Đương nhiên, ta không muốn nói cái gì gọi là ăn mạnh chính là muốn độc bá Lương Sơn, hắn làm không được, triều đình muốn nhất chính là đầu của ta. Nhưng bọn họ không coi các ngươi là chuyện to tát, ta muốn mời chư vị suy nghĩ một chút., Triều đình bên ngoài trước kia đối đãi các vị như thế nào, Hoa Hạ quân tới, bọn họ muốn chiêu an các ngươi, thật sự là chuyện này sao? Không có Hoa Hạ quân, ta cam đoan thái độ của triều đình đối với các ngươi vẫn giống như trước kia. Nhưng ta lại khác, ta muốn cắm rễ ở đây."
"Hoa Hạ quân đã ở đây sáu năm, nên có hứa hẹn, chúng ta không có nuốt lời, nên cho chư vị chỗ tốt, chúng ta siết chặt quần áo cũng nhất định cho các ngươi. Cuộc sống này rất tốt, nhưng lần này, Mãng Sơn bộ lạc bắt đầu làm xằng làm bậy., Rất nhiều người không tỏ thái độ, bởi vì đây không phải chuyện của các ngươi. Thứ mà Hoa Hạ quân mang đến cho các ngươi, là Hoa Hạ quân đưa cho, cũng giống như bánh từ trên trời rơi xuống, cho nên cho dù Mãng Sơn bộ lạc động thủ cũng không có chừng mực, thậm chí đối với người của các ngươi, các ngươi vẫn là nhịn xuống, bởi vì các ngươi không muốn xông lên phía trước."
"Nhưng các ngươi cứ nhìn như vậy, Hoa Hạ quân không còn nữa, đồ của các ngươi cũng sẽ không có, triều đình không cho các ngươi được cái gì, bọn họ sẽ coi thường các ngươi."
"Bộ lạc Mãng Sơn muốn động thủ, có người hỏi ta, quân Hoa Hạ vì sao không động thủ. Chúng ta sợ bọn họ sao? Bởi vì Lương Sơn là địa bàn của bọn họ? — chúng ta đã đánh qua nữ chân nhân hung tàn nhất phương Bắc, đánh qua trăm vạn đại quân Trung Nguyên thậm chí đánh lui bọn họ! Hoa Hạ quân không sợ đánh trận! Nhưng chúng ta sợ không có bằng hữu, Lương Sơn là chư vị, các ngươi là gia chủ, chủ nhân các ngươi là gia tộc của bọn họ., Các ngươi để bọn ta ở lại đây, bọn ta rất cảm kích, nếu có một ngày các ngươi không muốn đi, bọn ta có thể đi. Nhưng chỉ cần một ngày này, bọn ta chỉ muốn chia sẻ càng nhiều đồ vật với mọi người, đồng thời dũng sĩ của Ni tộc dũng mãnh thiện chiến, bọn ta vô cùng kính nể."
"Không phải trái cây mình trồng, ăn không ngon." Trên bình đài, Ninh Nghị giang tay ra: "Chúng ta muốn cùng mọi người làm huynh đệ."
"Cho nên, cho dù là tình huống như vậy... chúng ta cũng mang theo thành ý đến đây."
Thân thể trần trụi...
Biên giới khu rừng, Lý Hiển Điền trông thấy Ninh Nghị trên đài đá quay người lại nhìn sang bên này. Hắn đã nói xong, đang chờ mọi người thương lượng. Chân núi chém giết cháy rừng rực, trong rừng phương xa, người bộ lạc Mãng Sơn, người cờ đen đang tranh nhau đoạt từng giây từng phút mãnh liệt mà đến.
Một khắc nào đó, có tín hiệu bắn lên bầu trời.
"Hắc kỳ được ăn cả ngã về không, muốn phản công rồi." Lý Hiển Điền buông kính viễn vọng xuống.
Đồ ăn cười ha ha: "Lấy Sát Lang đao của ta đến đây!"
Có thuộc hạ vác theo trọng đao lành lạnh như răng cưa, mãnh liệt nâng cự nhận kia lên, khí thế như núi cao khuấy động.
Xa xa, dưới chân núi, hơn hai trăm thành viên của Hắc kỳ quân kết trận, phát động công kích. Chiến sĩ bộ lạc Vĩnh khánh mãnh liệt lao tới!
"Ta cũng muốn xem xem Hắc kỳ quân trong truyền thuyết lợi hại cỡ nào!" Ánh mắt Lý Hiển Nông hưng phấn, từ trong kẽ răng nói ra câu này.
Chỉ sau một khắc, ác mộng không thể tiêu tán giống như Thái Sơn áp đỉnh, đập vào mặt!