Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bóng đêm trêu người, gió thu yên lặng. Sau khi chạm mặt bí mật với núi Lục Kiều, Tô Văn Phương từ bên cạnh rời khỏi quân doanh. Lúc quay đầu nhìn lại, doanh địa của Võ Tương quân hùng hồn kéo dài, quân uy chỉnh tề, ánh sáng của bó đuốc như phản chiếu biển sao trên bầu trời.
Tình huống đã trở nên phức tạp. Đương nhiên, tình huống phức tạp này mấy tháng trước đã xuất hiện, trước mắt cũng chỉ làm cho cục diện này càng thêm thúc đẩy một chút mà thôi.
Tuy đã chuẩn bị từ trước, nhưng Tô Văn cũng không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
"Thái độ Lục Cầu Sơn hàm hồ, xem ra là chủ ý đánh kéo dài thời gian. Nếu như như vậy có thể kéo dài hạ quân, hắn đương nhiên vui mừng khi biết nhạc."
Đoàn người cưỡi ngựa rời khỏi quân doanh, trên đường Tô Văn Phương và Trần Gù đi theo thấp giọng trò chuyện với nhau. Người này từng lòng dạ độc ác đao khách lưng còng đã năm mươi tuổi, lúc trước hắn đảm nhiệm cận vệ sĩ tùy thân của Ninh Nghị, sau đó mang quân đội của Hoa Hạ quân, địa vị trong quân Hoa Hạ không thấp, mặc dù Tô Văn Phương là quan hệ thông gia với Ninh Nghị, cũng có chút tôn trọng hắn.
Lúc này lão nhân tóc một nửa trăm đã không nhìn ra được sắc bén quỷ dị, ánh mắt so với nhiều năm trước cũng đã ôn hòa rất lâu, lão siết chặt dây cương, gật đầu nhẹ, thanh âm khàn khàn: "Binh của Võ Triều, có ai không muốn?"
"Hắn ngồi nhìn thế cục phát triển, thậm chí đẩy một tay ra, ta đã suy xét qua. Nhưng lúc trước những thư sinh như Lý Hiển Điền muốn làm gì thì chuyện của Vũ Tương quân đã qua lại với chúng ta từ lâu, chưa chắc đã dám một mình theo đến cùng, nhưng bây giờ xem ra ý nghĩ của người Lục Kiều Sơn chưa chắc đã như vậy. Hắn thoạt nhìn dáng vẻ tươi cười hổ báo, nói không chừng trong lòng rất có điểm mấu chốt."
"Ý là..." Trần Đà Tử quay đầu nhìn lại, ánh sáng nhạt của doanh địa đã ở phía sau núi phía xa: "Hôm nay làm việc là giả, hắn thật sự muốn cứng rắn ư?"
Tô Văn Phương gật đầu: "E rằng không sợ, nhưng dù sao cũng là mười vạn người, Trần thúc."
"Vậy cũng nên để người phía nam thấy chút mưa gió rồi."
"Vẫn là hi vọng thái độ của hắn có thể xoay chuyển."
Địa Bắc Thiên Nam, nơi này có một thế cục. Ba năm ở Tây Nam An, tuy cuộc sống của Hoa Hạ quân cũng không tốt lắm, nhưng đối với tiểu Thương Hà huyết chiến, đã có thể gọi là gió êm sóng lặng. Nhất là sau khi thương đạo mở ra, thế lực Hoa Hạ quân dọc theo thương lộ kéo dài ra, bao trùm bốn đường Xuyên Hà, Tô Văn Phương làm việc bên ngoài, quân đội và quan phủ mở một mắt nhắm một mắt, cũng không tính là nguy hiểm gì.
Nhưng lần này, cuối cùng triều đình cũng hạ lệnh, quân Võ Tương thuận thế mà làm, quan phủ gần đó cũng đã bắt đầu thực hiện chính sách dày đặc đối với quân cờ đen. Đám người Tô Văn từ từ co rút lại, chuyển động từ sáng sang tối, hình thức tranh đấu cũng bắt đầu trở nên rõ ràng.
Võ Tương quân có thể động thủ hay không là ở trong thế cục lớn, mấu chốt nhất.
Thân thể trần trụi...
Ban đêm Thu Hổ tàn sát bừa bãi nóng bức, ánh đèn như hạt đậu còn đang sáng, dưới ánh đèn, là một phong thư vẫn còn viết:
"Thương Chi hiền huynh như gặp mặt:
Huynh đệ đến đây tin đã biết. Tri Giang Nam cục diện thuận lợi, vạn chúng một lòng đối kháng nữ tử chân, triều ta có hiền tử, hiền tướng, đệ tâm rất an ủi, nếu cứ lâu dài như vậy, thì võ triều ta có thể phục hưng.
Đệ từ nhỏ đến Tây Nam, lòng người mông muội, cục diện gian khổ, nhưng được chúng hiền tương trợ, bây giờ bắt đầu phá cục, vùng Tây Nam đều biết sự ác liệt của hắc kỳ, quần tình mãnh liệt, có thể phạt thời gian. Thành Mậu hiền huynh đối với Ni Lương Sơn hiểu đại nghĩa đối với ni tộc Cúc Vương, rất có hiệu quả., Nay người bị san bằng cũng biết thiên hạ đại nghĩa, đại khái là, đại sai, mặc dù ở khu vực man di, cũng có nghĩa sĩ thảo phạt ngọn cờ đen đốt ruộng của nó, đoạn thương lộ của nó. Tiểu nhân cờ đen bị vây trong núi, hoảng loạn bất an. Thành Mậu hiền huynh ở võ triều, đại công của thiên hạ, đệ thẹn không bằng.
Thế cục hiện tại tuy đã rõ, nhưng vẫn còn tai họa ngầm. Võ Tương quân, Lục Kiều sơn, ủng hộ binh lính tự trọng, thái độ khó hiểu, ông ta và Hắc Kỳ phỉ quân, thường ngày cũng có qua lại. Hiện nay dưới trọng lệnh của triều đình, lục đục với bên ngoài cũng chỉ đóng quân ở ngoài núi chứ không chịu tiến thêm. Nhân vật như vậy, hoặc thô kệch, đại sự khó cầu kiến, đệ và chúng hiền thảo luận, không thể ngồi, đợi đã, bất luận tâm tư của Lục chi, cần phải khuyên hắn tiến lên, chiến một trận với Hắc Kỳ đường.
May mắn lần này ở Tây Lai, trong chúng ta không chỉ có chúng hiền Nho gia, cũng có võ giả hào kiệt biết đại sự thiên hạ đại phi. Việc chúng ta làm, vì võ triều, thiên hạ hưng thịnh, chúng sinh bình an mà làm, ngày sau nếu gặp tai ương, hy vọng hiền huynh vì đám người dưới trướng nhà đưa đi ngân tiền tài vật, khiến cho tử đệ đệ biết được cha hắn, huynh đệ vì sao sống chết ở ngoài. Chỉ vì quốc gia nguy cơ vong, không thể toàn bộ hiếu kính, dập đầu.
Hiện nay có một số người tham dự: Đại hiệp Giang Nam Triển Thiệu, tiền bộ của Hàng Châu Lục Huyền, Gia Hưng Minh Chí giản lược..."
Đèn đuốc lay động, bút bay của rồng bay lượn, sách chỉ có một cái tên, nó biết, những cái tên này khả năng đều lưu lại dấu vết ở hậu thế, để mọi người nhớ kỹ, vì hưng thịnh võ triều, từng có bao nhiêu người tiền đồ mạo hiểm hiến thân, sinh ra đã chết ở bên ngoài.
Viết xong phong thư này, hắn bám vào một ít ngân phiếu, vừa rồi đem phong thư phong khẩu gửi ra. Sau khi đi ra thư phòng, hắn nhìn thấy một số người chờ ở bên ngoài, trong những người này có văn có võ, ánh mắt kiên định.
"... Vùng đất Tây Nam, cờ đen thế lớn, cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, nhưng sau khi tự thú về phía nam Võ Triều, quân đội lớn, Võ Tương quân, Lục Kiều Sơn, một tay chân chính che trời. Chuyện lần này mặc dù có Tri phủ đại nhân hiệp trợ, nhưng sự tình trong đó lợi hại, chư vị không thể không rõ, cố mỗ nói một câu cuối cùng, nếu có người rút lui, tuyệt không ghi hận..."
Gió đêm nghẹn ngào từ nơi này trôi qua.
Thân thể trần trụi...
Sáng sớm ngày thứ hai sau khi thương lượng với Lục Cầu Sơn, Tô Văn thuận tiện phái thành viên Hoa Hạ quân lên núi, truyền thụ thái độ của Võ Tương Quân. Sau đó liên tục ba ngày, hắn đều đang hối hả thương lượng với Lục Cầu Sơn.
Chuyện đàm phán tiến triển không nhiều lắm, mỗi ngày Lục Kiều Sơn đều cười híp mắt đi tới bồi Tô Văn Phương nói chuyện phiếm, chỉ là điều kiện với quân đội Hoa Hạ nên không chịu nhượng bộ. Nhưng hắn cũng nhấn mạnh, Võ Tương quân tuyệt đối sẽ không đối địch với quân Hoa Hạ, hắn nhốt quân đội ở bên ngoài núi lạnh, mỗi ngày không có việc gì, chính là chứng cứ.
Quan phủ ngoại vi truy lùng Hắc kỳ quân ngược lại càng ngày càng lợi hại, bất quá đây cũng là mệnh lệnh của chấp hành triều đình, Lục Kiều Sơn tự nhận cũng không có quá nhiều biện pháp.
"Chuyện lần này, vòng quan trọng nhất vẫn là ở kinh thành." Có một ngày đàm phán, Lục Kiều Sơn nói như thế: "Bệ hạ đã hạ quyết tâm và ra lệnh, chúng ta làm quan, làm lính, làm sao chống lại? Hoa Hạ quân và rất nhiều đại nhân trong triều đều có qua lại, phát động những người này, phế đi mệnh lệnh này., Vòng vây của Lương Sơn thuận thế có thể giải quyết, nếu không chỉ có thể tiếp tục giằng co như vậy, sinh ý không phải không có, chỉ là khó hơn một chút so với ngày xưa. Tôn sứ à, không có đánh giặc đã là tốt lắm rồi, mọi người vốn dĩ đều không dễ chịu... Còn tình huống trong núi lạnh, Ninh tiên sinh bất luận thế nào cũng phải đánh rơi cái mãng sơn bộ gì kia trước, với thực lực của quân Hoa Hạ, việc này chẳng phải dễ như trở bàn tay sao..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Lục Kiều sơn mỗi ngày lại cười làm lành, biểu hiện vô cùng quan liêu không muốn làm việc vô cùng nhuần nhuyễn. Nói đến tình huống trong núi, Mãng Sơn bộ lạc hóa thanh vô tư, Hoa Hạ quân là người từ bên ngoài đến tựa hồ cũng bó tay hoàn toàn. Tô Văn Phương không biết chuyện trong núi, nhưng dĩ nhiên cảm nhận được sự căng thẳng một ngày, hắn nghe Ninh Nghị kể về chuyện đun sôi ếch.
"Lục Kiều sơn không có ý tốt gì." Ngày hôm đó nói với Trần Gù toàn bộ sự việc, Trần Gù khuyên hắn rời đi, Tô Văn Phương lắc đầu: "Nhưng cho dù có đánh, hắn cũng không biết giết sứ giả, ở lại nơi này cãi cọ là an toàn. Trở về núi, ngược lại không có chuyện gì có thể làm."
Hắn nói vậy đương nhiên Trần Gù cũng gật đầu đồng ý, lão nhân tóc bạc không thèm để ý tới nguy hiểm của bản thân, hơn nữa theo hắn, Tô Văn Phương cũng nói có lý.
Lại qua một ngày, tiến hành thương lượng với Tô Văn Phương, đó là phụ tá tri quân Tri Hạo trong quân. Hai bên thảo luận các chi tiết nhỏ, nhưng cuối cùng mọi chuyện không cách nào thỏa đáng. Tô Văn Phương đã cảm giác rõ ràng được đối phương kéo dài, nhưng hắn cũng chỉ có thể ở chỗ này đàm phán. Dưới cái nhìn của hắn, muốn Lục Kiều Sơn từ bỏ tâm thái đối kháng cũng không phải là không có cơ hội, chỉ cần có một phần cơ hội, cũng đáng để hắn phải cố gắng ở chỗ này.
Buổi chiều một ngày không trở về, Tô Văn Phương lo lắng ngày mai sẽ dùng lý do thoái thác mới. Ngoài sân đột nhiên phát ra tiếng vang.
Thanh âm đao binh giao nhau trong phút chốc bay lên, có người hét lớn, có người rống to, cũng có tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, hắn chỉ hơi sửng sốt, Trần Đà Tử đã xuyên qua cửa vào, hắn một tay cầm đơn đao, trên lưỡi đao còn thấy máu, nắm lấy Tô Văn phương, nói một tiếng: "Đi." Tô Văn tiện bị kéo ra ngoài.
Tô Văn Phương không có võ nghệ gì, đoạn đường này bị kéo tới lảo đảo, trong ngoài sân, lại thêm Trần Đà Tử, tổng cộng có bảy chiến sĩ Hoa Hạ quân, phần lớn đều đã trải qua chiến trường của Tiểu Thương Hà, lúc này đều đã cầm binh khí lên. Còn ngoài viện, tiếng bước chân, tiếng bôn mã cũng đã vang lên, không ít người lao vào sân nhỏ, có người hô to: "Ta là Lý chứng đạo ở Giang Nam..." Bị chém chết dưới đao.
Trần Đà Tử kéo theo Tô Văn Phương, chạy băng băng qua chỗ Ám Đạo đã đặt sẵn đường lui, ngọn lửa đang bùng cháy phía sau.
Bên ngoài đầu đường, hỗn loạn đã khuếch tán, Long Giả Phi hưng phấn nhìn vây bộ phía trước rốt cuộc triển khai, các hiệp khách giết vào trong sân, chiến mã bôn ba dày đặc, tiếng gào rú vang lên. Đây là lần đầu tiên hắn chủ trì hành động như vậy, hai má thư sinh trung niên đều đỏ, sau đó có người tới báo cáo, bên trong có chống cự kịch liệt, hơn nữa còn có mật đạo.
"Đuổi theo bọn chúng, đuổi theo chúng... Chắc chắn mật đạo không xa, đuổi theo chúng..." Long Kỳ Phi hoảng hốt hô to.
Mật đạo hoàn toàn chính xác không xa, nhưng mà bảy tên chiến sĩ Hắc kỳ phối hợp cùng chém giết làm cho người ta sinh ra sợ hãi, hơn mười hiệp sĩ xông vào cơ hồ bị chém giết ngay tại chỗ.
Chiến sĩ Hắc Kỳ quân đứng đầu tiên đã chết ở lối vào mật đạo, hắn ta dĩ nhiên đã trọng thương, ý đồ ngăn cản mọi người đi theo, nhưng vẫn không thành công.
Chiến sĩ Hắc kỳ quân thứ hai chết ở lối ra mật đạo, ngăn cản mọi người thoáng qua một lát.
Khoảng cách mật đạo vượt qua bất quá chỉ là một con phố, đây là nơi ở tạm thời để xử lý khẩn cấp, vốn cũng không triển khai được quy mô lớn công trình bằng đất mộc. Long Giảng Châu Tri Phủ ủng hộ, nhân số phát động đông đảo, Trần Đà Tử kéo Tô Văn xông ra liền bị phát hiện., Lại có thêm nhiều người bọc lại, Trần Đà Tử buông Tô Văn Phương ra, cầm song đao lên, nhảy vào ngõ nhỏ xung quanh. Tuy tóc gã đã bạc trắng, nhưng song đao trong tay lại rất tàn nhẫn, gần như từng bước một chém xuống sẽ có một người ngã xuống.
"Đuổi theo ta." Trần Gù hét lớn, chém giết với bốn tên quân nhân Hoa Hạ, trong nháy mắt đã tạo thành một con phố giữa thế cục hỗn loạn.
Trên đường lại có một tên binh sĩ Hoa Hạ quân ngã xuống, những người còn lại hoặc nhiều hoặc ít cũng bị thương.
"Trần thúc, về báo tin cho anh rể..."
"Ngươi về đi!" Ông lão hét lớn.
"Ta đi không được, tin tức quan trọng." Tô Văn Phương kéo một chân mũi tên, toàn thân phát run, không biết là vì đau đớn hay là do sợ hãi mà hắn gần như bật khóc: "Tin tức quan trọng..."
Phía trước còn có nhiều người đánh tới, ông lão quay đầu lại nhìn thoáng qua, thở dài một tiếng: "Các vị huynh đệ theo ta giết -- "Như săn báo đi trước. Khi hắn lao ra khỏi tầm mắt Tô Văn Phương, Tô Văn Phương đang đi tới một gốc cây ven đường, vài tên quân nhân Hoa Hạ còn đang chém giết lẫn nhau, có người trên đường về phía trước ngã xuống, có hai người còn canh giữ trước mặt Tô Văn Phương, Tô Văn Phương hô: "Dừng tay! Chúng ta đầu hàng!"
Một tên binh sĩ Hoa Hạ quân trong đó không chịu đầu hàng, xông lên phía trước, trong đám người bị trường thương đâm chết, tên còn lại thấy cảnh này, chậm rãi giơ tay lên, ném đao trong tay đi, vài tên hào khách giang hồ cầm xiềng xích đi tới., Binh sĩ Hoa Hạ quân này lao tới, nắm lấy trường đao vung ra. Những hiệp sĩ kia đoán không được tình huống của hắn như vậy mà còn liều mạng, đao thương đưa tới đâm xuyên qua trường thương, nhưng một đao cuối cùng của binh sĩ này cũng chém vào cổ "Đại hiệp Giang Nam" Triển Thiệu, hắn che lấy cổ, máu tươi chảy ra, một lát sau chết đi.
Tên binh sĩ Hoa Hạ quân cuối cùng này sau khi chết cũng bị chém đứt đầu người.
Tô Văn Phương nhìn thi thể mọi người, một mặt run rẩy ngã xuống dưới tàng cây, chân hắn bị mũi tên bắn xuyên, đau đến không thể kìm nén được, nước mắt chảy ra. Trong đường phố cách đó không xa, hắn bay tới đây, nhìn hiệp sĩ và bộ khoái một đường tử thương kia, sắc mặt trắng bệch, nhưng sau đó không lâu, hắn nhìn thấy Tô Văn Phương, tâm thái mới hơi khá hơn một chút.
Cái gì mà quân nhân Hoa Hạ, cũng sẽ bị dọa khóc.
Hắn bắt lấy Tô Văn phương, lại gọi đại phu đến trị liệu cho hắn, một lát sau, đội ngũ của Võ Tương quân liền tới, dẫn đội là Lục Kiều Sơn vẻ mặt tức giận, đi tới vây quanh thôn trấn, không cho phép ai rời đi, yêu cầu rồng bay mất hút. Ở gần khu vực quân doanh, cho dù là chấp pháp của Tri phủ Vong Châu cũng không nên đưa tay ra.
Càng nhiều thư sinh, cũng bắt đầu tuôn tới bên này, chỉ trích quân đội có muốn bao che Hắc Kỳ quân không.
Một ngày này, song phương giằng co trong chốc lát. Rốt cuộc Lục Kiều sơn thối lui, mặt khác, Trần Đà Tử toàn thân đẫm máu đang trên đường trở về Lương Sơn, người đuổi giết từ phía sau chạy tới...
Tô Văn Phương bị gông xiềng trói, áp giải về Tử Châu, thời gian gian gian gian nan vừa mới bắt đầu.
Long Kỳ Phi gửi thư tới kinh thành:
"... Ta mới kết thúc chuyện lớn, nếu mọi chuyện thuận lợi, tức là Võ Tương quân không thể không trở mặt với nghịch phỉ cờ đen, việc này cực kỳ thú vị, trong đó có hơn mười nghĩa sĩ hy sinh, mặc dù không thể không hy sinh, nhưng chung quy lại khiến người ta tiếc hận...
...Nếu việc này chưa định, chúng ta sẽ lại cầu xin Lục tướng quân, khiến quân Võ Tương không thể kéo dài thời gian, vì quốc kế, việc này không thể kéo dài nữa, cho dù chúng ta hy sinh ở đây cũng không tiếc..."
Từ đó về sau lại có rất nhiều lời dõng dạc.
Lục Kiều Sơn trở lại quân doanh, trầm mặc một lúc lâu, không có ảnh hưởng gì khi trao đổi chuyện này với Tri Quân Hạo.
Trong núi lạnh, một trận phong bạo to lớn cũng đã chuẩn bị xong, đang bộc phát...