Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngay lúc Tần lão cho rằng hơn phân nửa tài cán của lão sẽ bắt đầu chuẩn bị cho đám người cùng gia tộc thương nhân mình ở rể, khi cảm thấy tiếc hận vì hành vi này của mình thì Ninh Nghị đã đón ánh nắng ban mai tiến vào Dự Sơn thư viện, bắt đầu chuẩn bị tinh thần tranh luận với đám trẻ con cả buổi sáng.
Thư viện Dự Sơn không mở ở một nơi gọi là Dự Sơn. Đây là học đường do Tô gia tổ chức riêng, đương nhiên cũng thu người ngoài có chút quan hệ. Nhưng học đường không lớn, chủ yếu là người tới học không nhiều, còn Dự Sơn là một ngọn núi ở quê quán Tô thị.
Thư viện Dự Sơn mở ở một con đường cách đại trạch Tô thị không xa, không phải cửa hàng dày đặc đường phố, bởi vậy hoàn cảnh coi như thanh u, ngói xám tường trắng vây quanh, một mảnh rừng trúc nhỏ, mời một vị đại nho thư thư viện khác treo biển hiệu lên, còn có vài phần không khí thư hương bao quanh.
Trước mắt thư viện tổng cộng có bốn mươi chín học viên, lão sư bảy người, trong đó bao gồm cả Sơn Trường Tô Sùng Hoa, ví dụ như sư phụ có tư chất hùng hậu, bản thân Tô Sùng Hoa chính là người Tô gia, năm xưa từng cử nhân., Làm quan vài năm sau, đáng tiếc không quá xây dựng cây, thậm chí có tin đồn hắn phạm vào chuyện này, ngoài ra còn có hai vị lão giả từng thuê lương cao thuê làm quan. Ngoại trừ lão sư cùng học sinh, ngoài ra còn có trù nương, tạp dịch các loại có nhân số thấp kém.
Tô gia đối với thư viện này tốn rất nhiều công phu, đáng tiếc, hoặc là những lão sư này đều không quá đáng tin cậy, hoặc là đám học sinh trùng hợp đều có tư chất ngu dốt., Thư viện vẫn không có thành tích gì, trước đó bồi dưỡng ra một ít học sinh phát hiện khoa cử vô vọng sau đó đều tiến vào cửa hàng của Tô gia nhậm chức, bởi vậy tính chất của thư viện này thoạt nhìn càng giống một học viện kỹ thuật hơn. Nếu trong nhà thật sự để cho hài tử đi làm quan con đường khoa cử, như vậy bọn họ chắc chắn sẽ để hài tử chuyển đến học viện tốt hơn trước mười hai tuổi.
Ninh Nghị đã nhậm chức ở đây ba ngày, Tô Sùng Hoa đối xử với hắn không tệ, cũng sẽ không vì thân phận của hắn mà làm khó dễ hắn. Ở xã hội đánh nhau một hồi lâu đã là thành tinh nên không cần phải làm chuyện buồn chán như vậy. Xét thấy Ninh Nghị thật ra không có tài học gì: Mọi người đều nói như vậy: Vì vậy hắn mới chấp giáo hơn mười đứa trẻ vừa mới được mở mông không lâu. Bọn nhóc này tổng cộng mười sáu tuổi, sáu đến mười hai tuổi., Trong đó thậm chí còn có hai tiểu cô nương chải bím tóc, đều là thân thích của Tô gia, để cho các nàng biết chút chữ. Trước đó lão sư dạy xong Hiếu kinh, bắt đầu dạy luận ngữ, mỗi ngày Ninh Nghị cố định dạy bọn họ một buổi sáng, buổi chiều rộng rãi một chút., Lễ, xạ, xạ, ngự, toán học các loại, chủ yếu là toán học, còn lại đều phụ thuộc vào tâm tình và năng lực của lão sư.
Nếu như trường học càng chính quy hơn, những thứ này càng thêm quy phạm, cũng sẽ càng thêm tế hóa, nhưng Hễ Sơn thư viện hiển nhiên không có điều kiện này. Với Ninh Nghị, dạy luận ngữ kỳ thật tương đối đơn giản., Đương nhiên hắn không thể nói ra một câu đại khái nào đó trong luận ngữ, nhưng nếu chỉ yêu cầu đọc và giải thích đơn giản, vậy thì thật sự là không thể dễ dàng hơn. Bất kỳ một người hiện đại nào đã từng được giáo dục cao cấp, tốn chút thời gian có lẽ có thể cho Kỳ Lân luận ngữ Chử Bằng giải thích một phen, đương nhiên là dùng lời nói trắng.
Cho dù ở thời cổ đại, Đại Nho nghiên cứu tứ thư ngũ kinh vẫn khá sâu sắc, cao thâm đặc biệt cao thâm, có lẽ một danh kỹ viết cổ văn đều có thể làm cho hiện đại dạy cho xấu hổ. Chẳng qua, đại đa số người đọc sách không có cơ hội tiếp thu giáo dục quá mức cao thâm, bọn họ có lẽ sau khi xem hết luận ngữ, ngay cả một quyển Mạnh Tử cũng không tìm được., Nhưng tiêu chuẩn thấp nhất của giáo sư rất đơn giản, nói trắng ra là dạy người biết chữ là được. Ninh Nghị tiền nhiệm vốn là như vậy, y dạy đám trẻ rung đùi đắc ý đọc, hứng chí chí chí., Những lời giảng giải cơ bản nhất đối với nội dung trong văn học, không qua một thời gian ngắn, yêu cầu học sinh nghiêm khắc đọc thuộc lòng hoặc là chép chép lại một đoạn, đây chính là kỳ thi, thi không được, đánh bàn tay.
Chuyện rất đơn giản! Ninh Nghị không định sửa chữa lại quá nhiều, một canh giờ trước, y cho một đám học sinh rung đùi đắc ý đọc luận ngữ: Thật ra đọc sách một mực không ngừng đọc sách khiến Ninh Nghị cảm thấy rất đau đớn, nhưng dù sao đám trẻ con này cũng đã quen rồi, hai giờ tiếp theo đây..., Ninh Nghị dùng nửa đoạn trước bắt đầu giảng giải một phần nội dung, sau đó đi chinh phạt chỉ dẫn bừa bãi, nói chút chuyện xưa, nói chút chuyện thực sự, cũng coi như để cho đám nhóc này thả lỏng một chút.
Đám hài tử này rất dễ dạy. Tuy chỉ mới có ba ngày, nhưng Ninh Nghị đã có thể cảm nhận được cảm giác giống như sưu thân trên lớp học, đám trẻ con trước mắt không có tính cách đáng yêu nhất, bọn chúng quý trọng cơ hội đọc sách, không biết nghịch ngợm không tốt, chỉ cần chút việc nhỏ nhặt là ngươi đánh sưng mông lũ trẻ cũng khiến người ta cảm thấy chuyện đương nhiên., Quả thực là thiên đường của lão sư, Ninh Nghị dạy dỗ vô cùng thư thái, chẳng qua chỉ là ba ngày, mỗi ngày giảng chút chuyện xưa đám hài tử này liền thỏa mãn vô cùng, mà giảng thuật những thứ này, thậm chí Ninh Nghị cũng không cần chuẩn bị bàn trà gì cả, tùy hứng mà đi là được.
Hôm nay bắt đầu giảng giải giải về vấn đề " Phú và đắt, là sở thích của người ta..." một đoạn, phương pháp thu hoạch được của cải được nói tới con đường buôn bán, ở giữa xen lẫn một số câu nói "Quân tử ái tài bắt đạo", giải thích kiểu này. Kiếp trước Ninh Nghị là làm việc này, bất luận cổ văn, nếu đơn thuần muốn phát biểu một đoạn cảm khái thì..., Đủ để đi tới hiện đại học học tập giảng bài cho tiến sĩ. Nhưng trước mắt là một đám hài tử chưa đủ mười hai tuổi, thuận miệng nói vài câu hắn liền không nhiều nữa, chỉ là tỷ lệ nâng mấy tiểu ví dụ trêu ghẹo một phen, sau đó kể đến sáu thuyền và thuyền hoa của Thi Hội Thiên Hoa, lại nói đến cuộc chiến trên vách tường, bắt đầu cho đám trẻ nhỏ kể chuyện xưa về Xích Bích.
Đầu năm nay, chuyện xưa có liên quan đến tam quốc chủ yếu vẫn là chí cao của ba nước Trần Thọ. Ninh Nghị không có đọc qua, giảng theo kịch bản tam quốc diễn nghĩa. Hiện đại lại trải qua các loại tác phẩm văn nghệ, hứng thú và độ hồng mười phần., Từ dưới Tào Tháo tám mươi vạn đại quân nam đến Chu Du đánh Hoàng Cái, liên hoàn thuyền, Thảo thuyền mượn tên, một đám trẻ con ngày thường chưa từng nghe bao nhiêu chuyện xưa, mặt mũi đỏ bừng, hưng phấn không thôi., Thỉnh thoảng lại lên tiếng: "Tiên sinh, tiên sinh, tiếp theo thì sao..." Nói tới một nửa đám hài tử mới yên tĩnh lại, bởi vì Sơn Trường Tô Sùng Hoa đang đi tới bên cạnh phòng học, hai tay chắp sau lưng mặt không biểu cảm đứng đó, nhưng cho dù là như vậy, cũng không thể thay đổi được vẻ mặt hưng phấn của một đám hài tử.
Ninh Nghị đã nói rồi, đương nhiên sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà phân tâm, tiếp tục nói tiếp, đợi đến gần giữa trưa mới xong hỏa thiêu liên hoàn thuyền, Tô Sùng Hoa vẫn đứng ở bên ngoài nghe ngóng, cũng khó có thể nói rõ hắn đến cùng là như thế nào. Ninh Nghị kể xong câu chuyện, viết xuống một bài 'Đỗ Mục xích Bích' khá là quen thuộc:
Đoản kích trầm sa không tiêu, tự ma nhận tiền triều.
Gió đông không đi cùng Chu Lang, đồng tước xuân khóa sâu Nhị Kiều.
Giáo khóa không có giấy tờ, viết đồ vật rất bất tiện. Bây giờ Ninh Nghị đối với sự nghiệp của giáo sư có vài phần nhiệt tình, vừa viết vừa nghĩ mình nên phát minh " Phiến Bạch Bản gì gì đó, lấy bút than viết cũng tốt hơn so với sa bàn, sau khi viết xong thì một đám học sinh vội vàng chép giấy. Ra ngoài cửa, Tô Sùng Hoa chào đón, gương mặt không biểu cảm cũng lộ ra vẻ tươi cười.
"Hiền chất cao tài, lại có nghiên cứu sâu về Ngụy Tấn Sử của ba nước, vừa rồi câu chuyện kia, chắc là lấy từ ba nước Trần Thọ đúng không?"
Nếu Tần lão ở đây, nói không chừng còn mắng Ninh Nghị vài câu, nói hắn bịa bừa, làm hại đệ tử. Trên thực tế tam quốc chí chân chính nào có đặc sắc như vậy, thí dụ như thuyền cỏ mượn tên, thật ra là Tôn Quyền đi ra ngoài thuyền chuyển động bị tiễn bắn ra, một bên thân thuyền bị bắn quá nhiều mũi tên, suýt chút nữa nghiêng đổ., Vì vậy Tôn Quyền hạ lệnh quay đầu thuyền, dùng một bên thừa nhận mũi tên, mới khiến thân thuyền đạt được sự cân đối nghênh ngang rời đi. Ninh Nghị chỉ xem qua phim truyền hình của tam quốc diễn nghĩa gì đó, Tô Sùng Hoa chưa từng thấy qua chí hướng tam quốc. Vừa rồi ở phía sau kể chuyện Ninh Nghị nghe được, nghe đã ghi lại đã nghiền. Lúc này tới khen hắn học thức uyên bác, cố sự hấp dẫn người ta nhập thắng.
Bất quá, khen vài câu xong, cũng chỉ nói bóng nói gió một phen, không nên khách khí với đám học sinh này như vậy. Nếu như Ninh Nghị lúc này đã là lão luyện năm sáu chục tuổi, đối phương đại khái sẽ không nói những lời này, chẳng qua trước mắt hắn thoạt nhìn chỉ là hơn hai mươi, ngoài miệng không có mấy cọng lông., Đã cần phải nghiêm khắc với đám trẻ này một chút, Phương Hiển Sư đạo uy nghiêm, hiển nhiên đối với Ninh Nghị giảng giải ba nước 《 Luận Ngữ 》 bất mãn, đặc biệt là giảng sinh động như vậy, nghiễm nhiên quán trà đọc sách. Ninh Nghị gật đầu thụ giáo, khiêm tốn cung kính, quay đầu lại coi như chưa từng nghe qua.
Sau đó Tô Sùng Hoa mời hắn ở thư viện ăn trưa. Bình thường, tiểu môn bình thường ngày ngày đều ăn hai bữa, có hai bữa cũng không ăn nổi. Chẳng qua gia sản Tô gia hùng hậu, còn ăn nhiều hơn một bữa cơm trưa, chỉ là không chính quy, đôi khi cũng dùng điểm tâm thay thế. Ninh Nghị khéo léo từ chối lời mời của đối phương., Một đường về nhà thay quần áo, sau đó đưa cho Tiểu Kiệt, dự định sau khi rửa sạch sẽ sẽ sẽ trả lại cho Tần lão, chuyện rơi xuống sông lại chưa nói với nàng, miễn cho nàng ngạc nhiên tìm một đống thuốc cho mình ăn. Ninh Nghị đi học trong thư viện mấy ngày, Tiểu Kiệt đã không còn đi theo hắn bất cứ lúc nào, buổi sáng ra ngoài xử lý những chuyện khác.
Đến xế chiều, liền lại đi bờ sông Tần Hoài đánh cờ. Kỳ thật Tần lão cũng là quái nhân, trước kia Ninh Nghị cảm thấy hắn hơn phân nửa là đã làm quan, sáng nay đi đến nhà đối phương, liền càng chắc chắn nhận thức này, trong đó có rất nhiều phong cách không thể nào trang trí bình thường được, hơn nữa còn nói khoác cùng nhãn giới, người như vậy, mỗi ngày đều chạy đến bờ sông bày bàn cờ, ngược lại cũng thật là kỳ quái.
Hôm nay lúc tới đây, sớm đã có một lão giả khác ở chỗ này đánh cờ cùng Tần lão. Lão giả họ Khang, tuổi tác xấp xỉ Tần lão, gia cảnh giàu có, lão thái gia đi ra ngoài ăn mặc lộng lẫy, dẫn hai gã sai vặt mở đường, bộ dáng tên này nghiêm khắc., Miệng cũng tương đối cay nghiệt, bất quá lực cờ của Ninh Nghị rất cao. Mỗi lần thấy Ninh Nghị phê bình đường cờ của gã "quả thực là hạ lưu", "Không có phong độ quân tử"," sao có thể quấn quít như vậy, "Tiểu bối đáng ghét", vừa quay đầu, liền hấp thu con đường cờ này, sau khi hơi chỉnh sửa liền chiến đấu với Tần lão đại, kỳ thực đoạn số của Tần lão cao hơn so với hắn, cải tiến một loại suy nghĩ mới sau khi hấp thu không chút khói lửa.
Ở nơi này, Ninh Nghị cũng đã gặp không ít người. Người bình thường, những hài tử chưa từng trải qua giáo dục hoặc đã từng trải qua một ít giáo dục, nhưng người có tư tưởng cứng ngắc vẫn có rất nhiều. Cổ hủ cũng dễ đổ dồn hơn, phương thức tư duy và nhãn giới quả thật không linh hoạt như người hiện đại, nhưng đến tầng lớp cao hơn thì mới được., Nhưng không thể so với người hiện đại. Ví dụ như Tần lão, miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại tự nhiên mà đang tiêu hóa những thứ hắn cảm thấy mới lạ, suy tư trong đó, lão đầu họ Khang này lại là miệng đầy lễ nghĩa liêm sỉ nhân nghĩa, nhưng nếu thật sự đánh cờ thì lòng dạ vẫn độc ác độc ác., Mọi sự đều không câu nệ, đương nhiên, nếu không có những người như Ninh Nghị Tần lão, có lẽ cũng nhìn không ra hắn tâm ngoan nơi nào, hắn chỉ kém Tần lão một chút mà thôi, so với người bình thường vẫn cao hơn rất nhiều.
Tần lão cùng vài người bạn đánh cờ gần đây thường xuyên nghiên cứu kỳ lộ của Ninh Nghị, dù sao thì đột nhiên thấy những hạ pháp mới mẻ này vẫn có giá trị nghiên cứu. Ninh Nghị đối với lão nhân cũng không có bao nhiêu ý nghĩ khiêm nhường, có đôi khi không để ý tới Khang lão thổi râu trừng mắt., Có đôi khi lại nói thêm vài câu: "Lão già nhà ngươi nói làm một bộ, không phải người tốt." Bộ cờ này ngươi dám xuống dưới, ngươi xuống dưới thử xem! "Ngày thường đại khái không có tiểu bối nào dám cãi nhau với Khang lão, hai người cãi nhau một trận nhỏ bên quầy hàng., Tần lão ở bên cạnh cười một hồi, nếu là Khang lão đấu với hắn, hắn liền nói "Truyên Hằng nói có đạo lý ah, nếu đối thủ là Ninh Nghị, hắn liền giúp đỡ lấy lòng bàn cờ này của Ninh Nghị quá không quang minh chính đại.
Tuy nhiên cho dù cãi nhau ầm ĩ, ngược lại thì ác ý với nhau cũng không có gì, ban đầu Khang lão thật sự coi Ninh lão là tiểu bối vô tri tới giáo huấn, sau đó cũng hiểu được tên này đích thật là người có thể làm đối thủ, đối phương cũng hoàn toàn không có bày mình vào vị trí tiểu bối. Bất kể thế nào, sau khi Khang lão tới đây luôn có một bình trà ngon mang đến, hắn bảo hạ nhân tự mình mang theo ấm trà., Mang theo lá trà, mang nước, nha hoàn đang ngâm mình trên bàn ở quán trà bên cạnh. Ninh Nghị đi qua cũng không khách khí, tự mình cầm một chén, đặt một cái ghế ngồi bên bàn cờ, lát sau nhấp một ngụm trà: "A, Khang lão sắp thua."
Lão già đang tính toán cờ trong lòng, lông mày nhướn lên: "Tiểu tử miệng không lông như ngươi thì biết cái gì thắng thua, uống trà của lão phu mà còn dám nói như vậy... Hừ, lão phu đã có diệu chiêu... "
Hắn giơ tay lên muốn rơi xuống, Ninh Nghị ho nhẹ một tiếng, bàn tay lão nhân lập tức dừng lại, hồ nghi nhìn mấy lần rồi thu lại. Ninh Nghị lại uống một ngụm trà: "Trà này đã giá trị nhiều như vậy rồi... Ừm, trà gì đây?"
"Tiểu tử cô lậu quả văn, thật sự là phung phí của trời, măng tím nghe qua chưa?"
Tần lão cũng ở bên kia thưởng trà, lúc này cười nói: "Cố Chử Bằng, trà ngon, chỉ là lúc này nấu trên đường, lại có chút đáng tiếc, sớm biết hôm nay hắn mang trà này tới, bàn cờ này là nên về nhà."
Khang lão kia lại không để ý, lúc này rốt cuộc nghĩ xong, đưa tay hạ quân cờ xuống: "Trà, chính là dùng để uống, mọi người đang hưng thịnh, lại chí cùng đạo hợp, thế là cùng uống trà này, đây mới là điều quan trọng nhất. Trà chỉ là vật chết, để làm dịu ngươi và ta sinh ra, ngươi cảm thấy nó có thể vào miệng, nó mới có giá trị, làm sao có được."
"Lời này của Khang lão rất có khí khái, giống như một đại nhân vật."
"Đại nhân vật gì, lão phu..."
"Vị lão phu này, ngươi thua."
"Ách..."
Ninh Nghị vỗ vỗ bả vai hắn, mỉm cười đứng lên, lúc này phong cảnh bên bờ sông Tần Hoài vui vẻ, hắn bưng chén trà đi ra, Tần lão phía sau đã cười ngồi xuống, Khang lão nói: "Sao có thể như vậy..."
"Ha ha, nguyên lai xem ra hôm nay Minh Công ngươi mang đến trà ngon, ta vốn muốn lừa dối mấy chiêu, lấy trộm một ván, nhưng là lần này khí phách lẫm liệt, quân tử tương giao, chính là nên như thế, lão hủ ngược lại cũng không muốn lắm lời, ha ha ha ha...."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Khang lão rõ ràng bất mãn với việc mình mang trà tới, nhưng thua ngang dọc, nhận vẫn là nhận., Gọi Ninh Nghị tới, mọi người làm lại ván cờ này một lần, sau đó còn là Khang lão và Tần lão hạ xuống. Trong lúc Tần lão nói đến chuyện sáng sớm cứu người của Ninh Nghị, còn bị đánh một bạt tai thú vị, Ninh Nghị không tránh khỏi bị Khang lão hả hê trào phúng một phen. Sau đó nghe hai lão nhân này kể về chuyện gần đây phía bắc lại bị người khác xâm chiếm.
Ánh mặt trời cuối thu coi như tươi đẹp, nhưng buổi chiều Tần Hoài Hà nổi gió, ván cờ này chơi xong, thời gian cũng không còn sớm, mọi người đều tự về nhà.
Bởi vì buổi chiều hôm nay gió thổi nửa buổi chiều, buổi sáng ngày hôm sau, Ninh Nghị cảm thấy đầu có chút mơ màng, cũng không biết có phải vì yêu hay không.