Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trần Thế như gió thu, nhân sinh như lá rụng.
Trong mấy tháng đại đồng, Sử Tiến mỗi lần cảm thụ được, đó là cảm giác thê lương không có căn cơ. Cảm thụ này cũng không phải vì chính hắn, mà là hắn lúc nào cũng thấy cuộc sống của đám người Hán nô lệ.
Sau lần ám sát thứ hai đặc sệt, sử dụng đợt đuổi bắt tiếp theo được cứu xuống. Lúc tỉnh lại, thân đã ở trong động phủ nô lệ ngoài thành.
Nữ Chân tộc quật khởi vài chục năm, trước sau diệt vực, phạt võ. Trong cuộc chinh chiến ở Thiên Nam Địa Bắc này, người bị biến thành nô lệ, kỳ thật cũng không chỉ có mỗi hán nhân. Nhưng sau khi chinh phạt có tiền bối, theo chính quyền Kim Quốc dần dần ổn định, lúc trước biến thành nô lệ, hoặc là đã chết rồi, hoặc là dần dần quy hóa thành một bộ phận Kim Quốc. Mười năm qua, quần thể nô lệ lớn nhất trong Kim Quốc, phần lớn là Hán Nhân Trung Nguyên lúc trước.
Từ nữ Chân Nam trở xuống mấy năm trước đã từng lục soát sơn kiểm hải, trong thời gian mấy năm, liên tiếp có trăm vạn hán nhân bị bắt vào trong Kim quốc, những người này cho dù phú quý nghèo khó, hay là phú quý, đều trở thành khổ dịch, nô lệ, cuộc sống người không ra người, quỷ không ra quỷ, cũng từng phản kháng qua, nhưng phần lớn nghênh đón đối đãi tàn khốc hơn nhiều năm gần đây., Chính sách của cảnh nội Kim Quốc đối với Hán Nô cũng bắt đầu nhu hòa, tùy ý giết chết nô lệ, chủ nhân phải bồi thường tiền, hơn nữa cho dù nuôi một đám súc sinh, cũng không có khả năng mười năm như một ngày, đánh một gậy, còn phải thưởng một quả táo ngọt, một phần Hán nô, mới dần dần có một chút không gian sinh tồn của mình.
Bên trong Kim Quốc, hiện giờ có rất nhiều tư nô, nhưng chủ yếu nhất vẫn là thuộc về triều đình Kim Quốc, khai thác, chế tạo, làm công, làm nô lệ cho nô lệ khổ dịch. Tổng cộng là nơi tụ cư bên ngoài thành này., Nơi tụ tập chính là khu vực phụ cận quặng mỏ, nô lệ và túa hàng rào lộn xộn, con đường lầy lội tụ tập bên ngoài cỏ dại vây quanh một vòng rào cây, thỉnh thoảng có binh sĩ đến thủ, nhưng cũng đều làm qua loa cho xong chuyện., Dần dần, cuối cùng cũng hình thành trạng thái tụ sinh thái tầng thấp nhất. Trong ban ngày thợ thủ công, thu hoạch được một chút sự vật duy trì sinh kế, ban đêm cũng rút được một chút tự do, chạy trốn cũng không dễ dàng, trên mặt chữ Thứ, đám nô lệ da bọc xương cho dù có thể chạy ra khỏi điểm tụ cư này, cũng rất khó vượt qua hàng trăm ngàn dặm của nữ đại địa. Sử tiến chính là tỉnh lại ở chỗ này.
Rốt cuộc là ai cứu hắn tới đây, ban đầu cũng không biết.
Trong ổ của bóng tối, thu lưu hắn là một lão đầu dáng người gầy còm. Sau mấy lần trao đổi, sử tiến mới biết được tại dưới đáy thác tuyệt vọng, mạch nước ngầm phản kháng, kỳ thật vẫn luôn có.
Trăm vạn hán nhân bị nữ chân nhân bắt về từ nơi này, dù sao cũng từng trải qua cuộc sống tương đối bình ổn, cũng không phải là heo cẩu đã quen sống không phải người. Dưới sự phản kháng của cao áp cùng đồ đao, tâm tư phản kháng dĩ nhiên đã bị giết sạch không còn, nhưng khi hoàn cảnh chung quanh hơi nới lỏng, trong những hán nhân này có nho sinh., Có quan viên, có thân sĩ, ít nhiều còn có thể nhớ rõ cuộc sống lúc trước, liền hoặc nhiều hoặc ít, có chút ý nghĩ phản kháng. Cuộc sống như vậy không giống người, nhưng chỉ cần đoàn kết lại, hi vọng trở về cũng không phải không có.
Giống như những "Hiệp khách" một mực âm thầm đối nghịch với nữ chân nhân, thật giống như một số "Thiện nhân" âm thầm hoạt động trong bóng tối. Những lực lượng này có lẽ không lớn, nhưng luôn có một số người, thông qua con đường như vậy, may mắn đào thoát hoặc tạo thương tổn đối với nữ chân nhân. Ông lão thuộc về một tổ chức nho nhỏ như vậy., Nghe nói cũng có chút liên hệ với người của võ triều, một mặt gian nan tìm đường sống trong hoàn cảnh không người này, một mặt mang theo hi vọng nho nhỏ, hi vọng một ngày kia võ triều có thể hưng sư phạt bắc, bọn họ có thể sống ở năm nào, lại liếc mắt nhìn mặt đất phía nam.
Còn người cứu hắn là ai, ông lão cũng không nói rõ được.
Thương thế của Sử Tiến không nhẹ, lẳng lặng trong túp lều hơn nửa tháng, trong đó cũng nghe nói vì hắn mà tới đồ sát người Hán. Trước khi bị bắt, ông lão là một người đọc sách, đại khái đoán được thân phận của sử tiến vào, lại không để ý tới sát ý bên ngoài: "Vốn sống không được lâu, chết sớm siêu sinh, tráng sĩ ngươi không cần để ý." Trong lời nói cũng có một luồng khí vong vong.
Người tụ tập ở khu lều trại đông đảo, mặc dù lão nhân lệ thuộc vào một tiểu thế lực nào đó, cũng khó tránh khỏi có người biết chỗ vào, hơn nửa tháng thời gian, sử dụng ẩn nấp không dám đi ra ngoài. Trong lúc đó cũng có nữ chân nhân quản sự ở bên ngoài lục soát, đợi đến hơn nửa tháng sau mới có một ngày., Ông lão đã ra ngoài làm việc, đột nhiên có người xông vào. Tiền sử tiến vào thương thế đã gần xong nên muốn động thủ, hiển nhiên người nọ biết lai lịch sử tiến vào: "Ta cứu ngươi, xảy ra vấn đề, mau theo ta." Sử Tiến theo người nọ chui ra khỏi lều trại, lúc này mới tránh thoát được một lần lục soát lớn.
Người cứu hắn tuổi tác không lớn, đeo mặt nạ cứng nhắc, xem cách hành động giống như hình tượng "Hiệp khách" sôi nổi ở tầng dưới cùng. Ra khỏi lều, người nọ lại chỉ vào chỗ sử dụng để tránh né., Sau đó đại khái nói rõ với hắn một số tình huống: "Đại biến do Ngô ăn xin mua Trung Phong dẫn đến đã xuất hiện, Phối binh của Tông Phụ Tông đã thành sự thật, thế cục trong Kim Quốc chuyển biến rất nhanh, đại chiến sắp tới..." Nói xong câu cuối cùng, nghiễm nhiên có: "Ngươi muốn giết Tông Hàn mau đi."
Sử Thi được hắn chỉ điểm, lại nghĩ tới một nữ nhân đã chỉ điểm cho hắn một nơi ẩn nấp khác, mở miệng nói về chuyện ngày đó. Trong suy nghĩ của sử sử, ngày đó bị nữ chân nhân vây tới, rất có thể là vì nữ nhân kia mật báo cho nên mới chỉ điểm cho đối phương một chút. Đối phương cũng gật đầu: "Kim Quốc loại địa phương này...., Hán nhân muốn sống cuộc sống tốt đẹp, chuyện gì cũng không làm được, tráng sĩ ngươi đã nhìn rõ mặt tiểu tiện nhân kia, thì nên biết nơi này không có ôn tình gì để nói, tiện nhân cẩu tặc, lần sau cùng nhau giết tới là được!"
Trong lời nói của người này, hung lệ cực đoan, nhưng sử dụng suy nghĩ một chút, cũng có thể lý giải được. Ở nơi như thế này đối nghịch với nữ chân nhân, không có loại hung ác và cực đoan này ngược lại rất kỳ quái.
Hắn y theo cách nói của đối phương, ẩn núp ở phụ cận, nhưng dù sao lúc này thương thế đã gần khỏi hẳn, với thân thủ của hắn, thiên hạ này cũng không có mấy người có thể bắt được hắn. Sử Tiến trong lòng ẩn ẩn cảm thấy trong lòng., Ám sát hiếm có hai lần chưa chết, cho dù là trời cao chiếu cố, đoán chừng lần thứ ba cũng phải chết. Lúc trước hắn nghĩa vô phản cố, lúc này trong lòng thoáng có nhiều ý nghĩ: Cho dù muốn chết, cũng phải cẩn thận hơn chút ít. Liền như vậy ở phụ cận quan sát cùng hỏi thăm tin tức.
Nhiệt độ bốn năm tháng sau dần dần tăng cao, đại đa số nhìn thấy cảnh tượng xung quanh trở nên khẩn trương, sử dụng thời không đi tìm lão già kia. Trong lúc tán gẫu, tổ chức nhỏ của đối phương tựa hồ cũng nhận ra biến hóa của đại cục, tựa hồ liên lạc với thám tử của Võ Triều, muốn làm đại sự gì đó. Trong lần nói chuyện phiếm này, lại có một tin tức khiến hắn ngạc nhiên nửa ngày: "Vị Ngũ Thu cô nương kia thật kinh ngạc: "Ngũ Thu cô nương.", Bởi vì ra mặt cứu ngươi, bị nữ tử Cốc Hi Duẫn dùng kiếm chém chết. Ài, những năm gần đây, các nàng Ngũ cô nương đều âm thầm cứu rất nhiều người, các nàng không chết, cũng chết rồi..."
Trong cuộc sống như địa ngục này, mọi người đối với việc sinh tử đã trở nên chết lặng, ngay cả khi nói ra loại chuyện này cũng không quá mức động dung. Sử tiến liên tục dò hỏi, mới biết đối phương bị theo dõi, mà cũng không phải là bán đứng hắn. Hắn trở lại chỗ ẩn thân, qua hai ngày, nam tử đeo mặt nạ kia lại đến, liền bị một tay hắn chế trụ, nghiêm từ quát hỏi.
Đối phương không có võ nghệ cao, nhưng lại cười đến trào phúng: "Vì sao lại lừa gạt ngươi, nói cho ngươi biết có tác dụng gì. Ngươi tới đây giết yêu quái hiếm có, đạo thích khách từ trước đến nay chưa từng có, ngươi nghĩ nhiều như vậy làm gì? Đối với ngươi có chỗ tốt? Hai lần ám sát không thành, nữ chân nhân tìm không thấy ngươi., Giết người đàn ông ba trăm, giết lén lút càng nhiều hơn. Bọn họ tàn nhẫn, ngươi không ám sát ít người sao? Ta đem chân tướng nói cho ngươi nghe làm loạn tâm chí của ngươi làm gì? Các ngươi thích nghĩ ngợi lung tung, còn không bằng làm cho ngươi thấy trong thiên hạ đều là người xấu đơn giản hơn. Dù sao nữ nhân họ ngũ đã chết, nàng sẽ không trách ngươi đâu, ngươi mau đi báo thù cho nàng đi."
"Ta suy nghĩ một chút, ám sát như vậy cuối cùng vẫn không có kết quả..."
"Ngươi muốn kết quả thế nào? Một người giết rất hiếm thấy, lại đi giết Ngô ăn mày để mua? Cứu vớt thiên hạ? Một người đàn ông như ngươi ám sát hiếm có hai lần, lại đi giết lần thứ ba, đây chính là kết quả tốt nhất, lại nói tiếp, là khẩu khí trong lòng người đàn ông kia chưa tan! Nữ chân nhân muốn giết người, giết liền giết, giai đoạn đầu bọn họ tùy ý giết, ngươi còn chưa thấy qua."
Sử Tiến nhìn hắn: "Vậy các ngươi đang làm gì?"
"Làm ta cảm thấy rất thú vị." Đối phương nói một hồi, tâm tình cũng hòa hoãn lại, hai người đi qua rừng cây, nhìn về phía lều trại phía xa xa. "Ngươi coi nơi này là đâu? Ngươi tưởng có chuyện gì, là ngươi làm thì có thể cứu được thiên hạ sao? Ai cũng làm không được, cô gái kia lại lén lút mua một hai người bán về phía nam, phải đánh trận rồi. Người như vậy muốn gây rối cho Tông Hàn, muốn phát nổ đại tạo viện... Người thu nhận ngươi... Bọn họ chỉ vào một lần bạo loạn, sau đó chạy trốn về phía nam, bất định làm một mật thám trong võ triều lừa gạt bọn họ, nhưng... cũng không sai, có thể làm ra chuyện gì, so với không làm tốt hơn."
"Ngươi tới nơi này, giết rất ít lần, rõ ràng là không nghĩ ra được. Vậy cũng không sao, ngươi đi giết ngươi rất ít, ta làm chuyện của ta, làm hết sức nhân sự, nói không chừng ngươi sẽ thật sự giết chết hắn. Trong lòng ngươi có hận, vậy tiếp tục oán hận đi!"
Đối phương cũng thật sự là một hán nhân đã lăn lộn ở Bắc Địa, tự bạo đến rối tinh rối mù. Trong lòng sử tiến ngược lại thoáng tín nhiệm người này, từ đó về sau hắn lại tiếp xúc với đối phương hai lần, từ miệng của đối phương, trong miệng vị lão nhân kia, sử tiến cũng dần dần biết được nhiều tin tức hơn., Lão nhân bên này, tựa hồ bị thám tử Võ Triều kích động, đang chuẩn bị một trận khởi sự, các thế lực còn lại khắp nơi dưới mặt đất, phần lớn đều đã rục rịch muốn nổi lên, ở giữa cái này., Đối với loại hiếm có, đối với Cốc Thần, đối với đại Tạo Viện, người động tâm với quân đội cũng không ít. Mà lúc này Trung Nguyên, tựa hồ cũng có rất nhiều chuyện đang phát sinh, như Lưu Hinh dù sao, Như Võ Triều đã chuẩn bị kỹ càng để nghênh chiến nữ tử...
Về phần người trẻ tuổi đeo mặt nạ kia, sau khi hiểu rõ một phen, sử tiến đại khái đoán được thân phận của hắn, chính là người bị truy nã, đại đương ngoại hiệu " tôm tép". Người này võ nghệ không cao, danh tiếng cũng không sánh được với Kim Quốc "Loạn phỉ" nổi danh trên bảng, nhưng ít nhất trong mắt sử gia, đối phương đích xác có không ít bản lĩnh và thủ đoạn, chỉ là tính tình cực đoan, xuất quỷ nhập thần, sử tiến cũng không đoán được tâm tư của đối phương.
"Chiến phải đánh nhau, đám gia hỏa Võ Triều chỉ vào những hán nhân nô lệ này một lần đại bạo động, làm Kim Quốc thêm loạn... Thật sự là một chút chí khí cũng không có..."
"Lão già kia, trong lòng bọn họ chưa chắc đã nghĩ tới những chuyện này, tuy nhiên, nằm ngang cũng là sống không bằng chết, cho dù chết rất nhiều người, cũng có thể chạy được mấy người thì sao, chạy được mấy người..."
"Con a... con muốn động thủ với đại Tạo Viện a, hơn phân nửa thợ thủ công trong Đại Tạo Viện là người Hán, mẹ, nếu như có thể một lần nổ chết tất cả thì Nhan Hi Doãn Doãn thật sự sẽ khóc, ha ha ha..."
Nghe đối phương nói vậy, ánh mắt sử tiến chính lên: "Ngươi... bọn họ dù sao cũng là đàn ông."
"Có khác gì đã chết?"
"Ngươi!" Sử Thừa Chu bản bát, trong nội tâm có thể tính là một thân chính khí. Nghe lời này, đột nhiên ra tay bóp cổ đối phương. "Tên hề" cũng nhìn hắn, trong mắt không có nửa điểm dao động: "Đúng vậy, giết ta đi."
"Cô... cô không nên làm vậy, luôn... luôn có cách khác..."
"Ngươi ám sát hiếm thấy, ta không có khoa tay múa chân với ngươi, ngươi cũng ít khi khoa tay múa chân với ta, bằng không giết ta đi, bằng không... Ta mới là tiền bối của ngươi, Kim Quốc cái chỗ này, ngươi biết cái gì? Vì cứu ngươi, hiện tại đầy Lỗ Mãn cả ngày đang điều tra ta, ta mới là tai bay vạ gió..."
Hắn lầm bầm lầu bầu, sử tiến cuối cùng cũng không thể xuống tay, nghe nói khắp nơi đều đạt được cái tên, nói: "Rất giỏi ta tìm một thời gian giết chết hắn." Trong lòng lại biết, nếu như muốn giết đầy người đều đi sai đường, chung quy là lãng phí một cơ hội hành thích, muốn ra tay, cuối cùng vẫn phải giết càng nhiều mục tiêu hơn mới đúng.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Thời gian dần trôi qua, bầu không khí trong bóng tối càng lúc càng khẩn trương. Thời tiết càng lúc càng oi bức, sau đó tại tuần sáu, một hồi bạo loạn lớn cuối cùng cũng bộc phát.
Ngày hôm đó, sử dụng kiến thức và tham dự trận thất bại to lớn kia...
Thân thể trần trụi...
Bạo loạn đột nhiên bạo phát, là vào buổi tối tháng sáu mươi mốt, bên ngoài thành phản bội chạy trốn cùng chém giết nhau vang lên, có người đốt lên đại hỏa, đại đồng thành hán nhân sĩ hiệp sĩ đi về hướng Đại Tạo Viện, dẫn tới từng đợt rối loạn.
Bởi vì toàn bộ hệ thống tình báo, Sử Tiến cũng không nhận được tin tức, nhưng trước đó, hắn cũng đã quyết định, một khi sự tình phát sinh, hắn sẽ bắt đầu ám sát lần thứ ba.
Mục tiêu lần này không phải hoàn toàn Nhan Tông Hàn, mà là tương đối mà nói có lẽ còn đơn giản hơn. Có lẽ trong nội bộ Nữ Chân cũng có rất nhiều túi Trí nặng nề, hoàn thành công việc của Nhan Hi Duẫn.
Sử Tiến Triêu xông vào trong phủ của Cốc Thần, tìm kiếm tung tích của Nhan Duẫn. Còn chưa tới nơi, đã nghe thấy tiếng chiêng chiêng vang dội trong Đại Tạo viện. Từ kết quả quan sát trong một khoảng thời gian ngắn, đám người bạo loạn trong ngoài quy mô đã rơi vào tay đám người Tông Hàn, Hi Doãn và đám người ôm cây đợi thỏ dự bị.
Một trận đồ sát và trốn chạy đang triển khai.
Sử Tiến Lai nhớ lại lời nói của thằng hề, cũng không biết đối phương có tham dự hay không. Nhưng cho đến khi gã lặng lẽ tiến vào phủ đệ của Cốc Thần, Đại Tạo viện bên kia đã dấy lên hỏa diễm, phạm vi phá hư không quá lớn.
Cả tòa thành thị rối loạn nghiêm trọng, vào trong phủ của Cốc Thần quan sát thoáng một chút, liền biết đối phương lúc này không có ở đây, hắn muốn tìm một chỗ âm thầm trốn, đợi đối phương về nhà, bạo khởi một kích. Sau đó lại bị cao thủ thật sự nữ tử phát hiện dấu vết, sau một phen giao thủ cùng chạy trốn, sử dụng tiến vào trong một gian phòng trong cốc thần phủ, nhìn thấy thứ bỏ vào đối diện.
Gian phòng lớn như vậy, có bày biện và cất giấu gì đó, là chiến lợi phẩm cất giấu trong chiến dịch lớn nhỏ cả đời của Nhan Hi Duẫn. Một thanh trường thương hùng hậu cổ xưa được đặt trước mặt, nhìn nó, tiến vào trong lịch sử như thấy được ánh trăng của hơn mười năm trước.
Đó là trường thương của Chu Hiển.
Trên giang hồ có tên - Thương Long Phục.
Nó trải dài hơn mười năm, lẳng lặng đi tới trước mặt Sử Tiến...
....
Đột nhiên phát động ô hợp, chúng địch không lại Nhan Hi Duẫn có tâm bố trí, đêm nay bạo động dần chuyển hóa thành tàn sát nghiêng về phía nữ chính quyền trong lịch sử, trấn áp như vậy kỳ thực không chỉ một hai lần, chỉ là gần hai năm mới dần dần ít đi mà thôi.
Sử tiến vào lưng đeo trường thương, một đường chạy thục mạng. Lúc đi qua hang nô lệ ngoài thành, quân đội đã bao vây nơi đó, ngọn lửa bốc cháy, mùi máu tanh lan tràn. Trong hỗn loạn như vậy, lịch sử rốt cuộc cũng thoát khỏi truy sát địch nhân. Hắn định đi vào tìm kiếm lão giả từng thu lưu hắn, nhưng cuối cùng vẫn không thể tìm thấy. Một đường đi vòng như vậy lại càng vắng vẻ, lúc đi tới căn nhà tranh nhỏ ẩn nấp của hắn thì phía trước đã có người tới.
Là " tôm tép" nửa người nhuốm máu kia, tới đây không thể tìm được sử tiến, gõ chung quanh một cái, sau đó tìm một tảng đá, co quắp ngã xuống.
Sử Tiến đi ra ngoài, "Kịch hề" nhìn hắn một cái: "Có chuyện nhờ ngươi."
"Ngươi chưa phát nổ đại tạo viện." Sử gia nói một câu, sau đó nhìn xung quanh: "Phía sau có ai theo không?"
Đối phương lắc đầu: "Vốn không định bùng nổ. Đại Tạo viện mỗi ngày đều bắt đầu công việc, hôm nay phát nổ một đống quân tư, đối với đại quân Nữ Chân thì tính là cái gì?"
"...Chuyện gì?"
"Chính quyền Lưu Dực đầu nhập võ triều, sẽ thức tỉnh nhóm người không cam lòng cuối cùng của Trung Nguyên đứng lên chống cự. Nhưng dù sao thì Ngụy Tề và Kim Quốc cũng đã nắm trong tay gần mười năm, người quyết tâm cùng với những người không cam tâm cũng nhiều như nhau. Năm ngoái Điền Thực, Điền Hổ chính quyền thay đổi, tân thượng vị, Lâu Thư Uyển liên thủ với Vương Cự Vân định phản kháng Kim Quốc. Nhưng ở giữa, đương nhiên có rất nhiều người sẽ đến Nam Nam Kim quốc đầu nhập với nữ chân nhân."
Thằng hề thò tay vào ngực móc ra một thứ: "Xong trong tay Nhan Duẫn, có một danh sách như vậy, thuộc về nhược điểm, trong quá khứ có rất nhiều quan viên Hán nhân thái độ sẵn sàng quy hàng. Ta có chủ ý với nó một thời gian, chắp vá vá vá, trải qua đối chiếu, hẳn là thật..."
Sử Tiến Tiến há to miệng, không thể nói được gì, đối phương đưa đồ vật ra: "Đại chiến Trung Nguyên mà đánh, không thể để cho người ta vừa mới bắt đầu, sau lưng lập tức bị người ta đâm đao. Phần võ nghệ này rất quan trọng, ta rất khó dẫn nó đi về phía nam, chỉ có thể nhờ cậy ngươi, đưa nó đến Điền Thực. Lâu Thư Uyển, trên tay đám người Ngọc Lân, có chứng cứ nói, ngươi có thể nhìn nhiều hơn một chút, đừng có giao nhầm người."
"... Được." Sử gia nhận lấy phần đồ kia: "Ngươi..."
"Dù sao ngươi cũng không muốn sống, cho dù có chết, phiền ngươi giao đồ cho rồi chết." Đối phương lắc lư đứng dậy, lấy ra một cái bánh bao nhỏ lung lay: "Ta có thuốc, vấn đề không lớn, lát nữa phải về, còn có mấy người muốn cứu. Không cần bà bà, ta làm cái gì, Nhan Hi Doãn sẽ nhanh chóng phát hiện, ngươi mang theo phần đồ này, đoạn đường này đuổi giết ngươi, sẽ không chỉ có nữ nhân, đi, chỉ cần đưa đến nó, bên này đều là chuyện nhỏ."
Sử Tiến gật đầu: "Yên tâm, ta chết rồi cũng sẽ đưa đến." Lúc quay người rời đi, quay đầu lại hỏi: "Đúng rồi, ngươi là người của cờ đen?"
"Hoa Hạ quân, tên hề... cám ơn." Trong bóng tối, bóng người kia giơ tay, kính một cái lễ.
Sử Chỉ đứng ở đó trong nháy mắt, rồi xoay người chạy về phía nam.
Trên bầu trời có chim ưng lượn vòng.
Trần thế như gió thu quét qua, nhân sinh lại như lá rụng. Lúc này lên gió, ai cũng không biết sau một khắc mình sẽ bay về đâu, nhưng ít nhất trước mắt, cảm thụ được cơn gió thổi tới, trong lòng sử tiến, thoáng an bình trở lại.
Trường thương sau lưng phảng phất còn mang theo tiếng hò hét mười năm trước cánh tay sắt, đi theo hắn, thẳng tiến không lùi!