Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lâm An tháng 5 đang được ánh sáng rực rỡ bao phủ, trong khí hậu nóng bức, hết thảy đều lộ ra vẻ tươi đẹp quyến rũ, đường đường ánh mặt trời chiếu vào trong sân nhỏ vuông, trên Ngô Đồng Thụ có từng trận ve kêu.
Người lớn và lão gia xuyên qua hành lang trong hoàng cung, vội vàng đi ngang qua gian phòng lạnh lẽo, thái giám dẫn cung nữ tới lấy nước canh chua làm đệm, mọi người tạ ơn, mỗi người cầm một chén uống một hơi nóng. Tần Ngọc ngồi trên ghế ở góc phòng, cầm chén sứ, cầm lấy chén., muôi nhỏ, từng ngụm từng ngụm uống, hắn tư thế ngồi thẳng, sắc mặt trầm tĩnh, giống như thường ngày, không có bao nhiêu người có thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng hắn, nhưng cảm giác đoan chính, không khỏi tự nhiên sinh ra.
Tần Ngọc liếc mắt một cái là có thể làm cho người ta cảm thấy vị đại nhân này nhất định có thể công việc, cứu thế làm dân là tồn tại.
Không bao lâu, bên ngoài đầu truyền đến thanh âm triệu kiến. Tần Ngọc nghiêm nghị đứng dậy, chắp tay cùng mấy vị đồng liêu chung quanh, mỉm cười, sau đó rời cửa phòng, đi về phía Ngự Thư Phòng.
Từ mấy ngày trước, hắc kỳ bắt đi Lưu Dực, viết huyết thư đầu nhập tuyệt hộ phương Nam Võ Triều truyền đến, trên triều đình Võ Triều, đông đảo quan lớn xác thực có ngắn ngủi ngạc nhiên. Nhưng có thể đi đến bước này, ai cũng không phải là người bình thường, ít nhất ở mặt ngoài, khẩu hiệu nhiệt huyết, đối với tặc nhân hèn hạ trách cứ lập tức che mặt cho Võ Triều.
Tin tức "Trung Nguyên" trở về là không cách nào bịt kín được, theo tin tức từ đợt đầu truyền đến, bất kể là các tu sĩ cấp tiến của các hắc kỳ hay là võ triều đều triển khai hành động, tin tức có liên quan đến Lưu Hạo đã khuếch tán trong dân gian, quan trọng nhất là không chỉ Lưu Hinh phát ra huyết thư., Dù sao Trung Nguyên cũng là nơi hiệu triệu, sau đó còn có một gã quan viên rất có danh vọng ở Trung Nguyên, cũng là cựu thần từng tiếp nhận ủy thác của Lưu Hạo, mang theo thư tín đầu tiên, thỉnh cầu người đến an nguy trở về.
Phía Nam của Lưu Hạo là Dương Kế, cho dù đem toàn bộ đầu mối phân tích rõ ràng, đem hành động của hắc kỳ lộ rõ ra ngoài, mọi người ở Trung Nguyên quan tâm võ triều cũng sẽ không để ý. Đối với Lưu Hinh, nữ tử trị vì mười năm, sinh linh Trung Nguyên đồ thán, đến trước mắt ai cũng có thể nhìn ra., Sẽ không có cơ hội tốt hơn đâu, bao gồm cả trong nội bộ Nam Vũ này, dân chúng suy nghĩ, đều sớm chinh phạt thành công, thu phục Trung Nguyên, thậm chí là đánh qua Nhạn Môn quan, đánh thẳng Hoàng Long.
Mặc dù người trong bánh bao này có độc dược, võ triều đói khát cũng nhất định phải ăn nó, sau đó gửi gắm hy vọng kháng thể của bản thân chống đỡ được độc dược nguy hại.
Mấy ngày nay, mặc dù tại thượng tầng An An, đối với việc này có chút kinh ngạc, kinh hỉ có sở thích, cuồng nhiệt có có, đối với sự trách cứ và cảm thán của hắc kỳ cũng có, nhưng nhiều nhất là thảo luận, vẫn là sự tình đã như vậy, chúng ta nên ứng phó thế nào. Về phần sự sợ hãi cực lớn chôn giấu ở phía sau chuyện này, tạm thời không có ai nói ra, tất cả mọi người đều hiểu, nhưng không có khả năng nói ra miệng, đó không phải là phạm trù có thể thảo luận.
Tần Ngọc tiến vào trong Ngự Thư Phòng, nói chuyện với Chu Ung vài câu, để Chu Ung gạt bỏ hai bên trái phải.
"... Hôm nay đến đây là muốn dạy bệ hạ biết, sắp tới An thành, đối với việc thu phục sự tình Trung Nguyên, đương nhiên hoan hô chim sẻ, nhưng đối với u ác tính hắc kỳ, hô hào hưng binh thanh trừ, cũng không phải số ít. Rất nhiều người biết sau khi nghe nội tình, đều nói muốn cùng nữ tử đánh một trận, không thể không diệt hắc kỳ trước, nếu không ngày sau sẽ gây ra đại họa..."
"Nhưng hôm nay nữ chân chi họa ép mi mắt, quay đầu đi đánh Hắc Kỳ quân kia, phải chăng có chút xá bổn vô tận..." Chu Ung có chút do dự.
"Chính vì cuộc chiến giữa nữ tử và chân nên cần phải xử lý trước. Thứ nhất, bây giờ thu hồi Trung Nguyên, đương nhiên là vạn dân hướng, nhưng trong chuyện này, cờ đen ở một góc quấy rối chỉ sợ là chiếm được nhiều lợi ích nhất. Ninh Lập Hằng là người thiện trường kinh doanh, chậm rãi sinh sôi nảy nở, thong thả sinh tức., Lúc trước Thí Tiên Quân của hắn trốn đến Tây Bắc, chúng ta chưa từng thực sự chờ đợi, mặt khác, cũng bởi vì đối mặt với nữ chân, hắc kỳ cũng cùng lập trường với hán nhân, chưa từng dốc toàn lực tiêu diệt, khiến cho những năm này hắn được an nhàn không gian, nhưng chuyện lần này, đủ để chứng minh Ninh Lập lòng lang dạ sói của người này."
Tần Ngọc chắp tay: "Bệ hạ, từ triều đình Nam Thú, võ triều của ta dưới sự dẫn dắt của bệ hạ, những năm gần đây đều chăm lo chu đáo, mới có thời khắc này hưng thịnh. Thái tử điện hạ toàn lực chấn hưng võ bị, cũng tạo ra mấy nhánh cường quân, cùng nữ tử đánh một trận mới có thể có phần thắng vạn nhất., Nhưng thử nghĩ xem, lúc Võ Triều ta cùng nữ tử chém giết trên chiến trường, Hắc Kỳ Quân làm khó dễ phía sau, bất luận người thắng ai bại, chỉ sợ cuối cùng người được lợi, đều không thể là Võ Triều ta. Trước việc này, chúng ta còn có thể tồn tại tâm tư cầu may, về sau việc này, vi thần xem ra, hắc kỳ tất thành họa lớn."
Hắc kỳ tạo thành họa lớn... Chu Ung ở trên bàn đọc sách nghĩ, bất quá trên mặt tự nhiên sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Tần Ngọc dừng một chút: "Thứ hai, mấy năm gần đây, Hắc kỳ quân nghiêng về tây nam, tuy rằng địa phương hẻo lánh, chung quanh đều là nơi man di, khó có thể phát triển nhanh chóng, nhưng không thể không thừa nhận, Ninh Lập này là người có tạo nghệ về đặc vật, ở Tây Nam chế tạo ra hỏa khí., So với thái tử điện hạ chế tạo, tuyệt đối không thua kém. Hắc kỳ quân coi đây là hàng hóa, bán được rất nhiều, nhưng ở trong Hắc kỳ quân, sử dụng vũ khí tất nhiên mới là tốt nhất. Nếu có cơ hội cướp lấy, chẳng phải có lợi hơn so với mua riêng từ trong tay thái tử hay sao?"
"Quả nhiên, tuy một đường chạy trốn, quân cờ đen xưa nay không phải là đối thủ có thể khinh thường, cũng là bởi vì nó rất có thực lực, mấy năm nay, võ triều ta mới chậm chạp không thể một lòng, thực thi vây quét nó. Nhưng cho tới giờ khắc này, Võ Triều ta mới chậm chạp không thể lên dưới một lòng, thực hiện vây quét nó., Tình thế như trung nguyên, Hắc kỳ quân cũng đã đến sát biên giới không thể không diệt vong, Ninh Lập chống đỡ ba năm rồi lại xuất thủ lần nữa, nếu không thể ngăn chặn, chỉ sợ thật sự sẽ khuyếch trương mở rộng, đến lúc đó bất luận hắn và Kim quốc chiến công như thế nào, Võ Triều ta đều khó có thể đặt chân., Ba phương đánh cờ, luôn luôn hợp tác ngang dọc. Bệ hạ, lần này hắc kỳ dùng kế cố nhiên ngoan độc, chúng ta không thể không tiếp cục của Trung Nguyên, nữ tử thật không thể không phản ứng đối với điều này, nhưng thử nghĩ tại cao tầng của nữ tử, bọn họ thật sự hận phương nào?"
"Ái khanh chỉ là..."
"Nếu phe ta muốn công phạt Tây Nam, ta nghĩ, nữ chân nhân chẳng những sẽ vỗ tay nói nhanh, thậm chí trong chuyện này còn có thể trợ giúp. Nếu bên ta đánh nữ tử trước, cờ đen nhất định ở sau lưng đâm đao, nhưng nếu là ta trước tiên công kích Tây Nam, một mặt có thể trước khi đại chiến kết hợp quân, thống nhất quyền thống soái các nơi, thống nhất quyền lực thống lĩnh các nơi., Cho nên trước khi trận đại chiến chính thức diễn ra, phe ta mới có thể chỉ huy quân đội như cánh tay, mặt khác có được hỏa khí và cách học ở Tây Nam chỉ khiến thực lực của triều ta tiến thêm một bước, cũng có thể nắm chắc đối mặt với họa Nữ Chân trong tương lai."
"Có đạo lý..." Hai tay Chu Ung vô thức nắm lấy long bào hạ xuống, tựa thân thể vào trên lưng ghế phía sau.
"Phía sau không yên tĩnh, phía trước sao có thể chiến đấu? Tiên hiền hữu huấn, trừ ngoại trước an nội, đây là danh ngôn chí lý."
"Nhưng mà... Nếu là..." Chu Ung nghĩ, do dự một chút. "Nếu nhất thời không cầm được hắc kỳ, làm sao bây giờ, ngư ông đắc lợi giả, há không thành nữ thật..."
"Thứ cho vi thần nói thẳng." Tần Ngọc chắp hai tay, khom người xuống. "Nếu như lực lượng của võ triều ta, ngay cả cờ đen cũng không thể bắt được, bệ hạ cùng ta chờ đợi đến khi nữ tử đánh tới, trừ cổ ra giết, còn có lựa chọn gì?"
Chu Ung một tay đặt ở trên bàn, phát ra "Phanh" một tiếng, qua một lát, vị Hoàng Đế này mới quơ quơ ngón tay, điểm Tần Ngọc.
"Có lý." Hắn nói: "Trẫm sẽ... suy xét."
Chuyện như vậy, tự nhiên không có khả năng đạt được câu trả lời trực tiếp, nhưng Tần Ngọc biết rõ Hoàng đế trước mắt mặc dù nhát gan lại thiếu quyết đoán, chính mình nói cuối cùng cũng nói xong, chậm rãi hành lễ rời đi.
Đi qua cung đình, ánh mặt trời vẫn rừng rực như cũ, trong lòng Tần Ngọc thoáng nhẹ nhõm một chút.
dẹp ngoại an nội trước, đây là phán đoán hắn dựa vào lý trí tốt nhất. Đương nhiên có một số việc có thể nói thẳng với bệ hạ, có chút ý tưởng cũng không cách nào nói rõ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Những năm gần đây, đám sĩ đại phu trong triều hơn phân nửa tránh đàm luận chuyện cờ đen. Ở giữa, đã từng có lão thần của Võ Triều, như Tần Ngọc nhìn thấy nam nhân kia ở Biện Kim Loan điện thoáng nhìn khinh thường: "Một đám phế vật." Sau đánh giá này, Ninh Lập như giết gà, giết chết thiên tử tôn quý trước mắt mọi người: "Một đám phế vật.", Mà sau đó hắn tại Tây Bắc, Tây Nam đông đảo hành vi, sau khi tỉ mỉ cân nhắc, xác thực giống như bóng râm bao phủ trên đầu mỗi người, không thể xóa bỏ được.
Võ triều muốn chấn hưng, bóng tối như vậy nhất định phải xóa bỏ. Từ cổ chí kim, kiệt xuất chi sĩ ngút trời tài năng ngút trời biết bao, nhưng mà Tây Sở Bá Vương cũng chỉ có thể tự vẫn Ô Giang, Đổng Trác là hạng người không ai bì nổi, cuối cùng cũng sẽ ngã xuống đường. Ninh Lập bền bỉ lợi hại, nhưng không thể thật sự là kẻ địch của thiên hạ, trong lòng Tần Ngọc, có loại tín niệm này.
Nếu muốn làm được điều này, suy nghĩ trong võ triều nhất định phải được thống nhất, chiến tranh lần này là một cơ hội tốt, cũng là một điểm then chốt không thể không làm. Bởi vì đối mặt với hắc kỳ, càng thêm kinh khủng, đó là nữ thật.
Võ Triều đánh không lại nữ thật, đây là lý trí mà người trải qua đại chiến lúc trước có thể nhìn ra. Mấy năm nay, đối với ngoại giới tuyên truyền tân quân lợi hại như thế nào, Nhạc Phi thu phục Tương Dương, đánh vài trận đại chiến, nhưng cuối cùng vẫn chưa chín muồi. Hàn Thế Trung tịch cái tên Hoàng Thiên Phiên, nhưng Hoàng Thiên Phiên là cái gì? Nói là vây khốn mấy chục ngày, cuối cùng bất quá là một trận đại bại của Hàn Thế Trung.
Đem sự thất bại nho nhỏ của địch nhân trở thành đại thắng không ai bì nổi để tuyên truyền, chiến lực của võ triều đã từng đáng thương biết dường nào, đến bây giờ, chỉ sợ đánh nhau cũng không có tỷ lệ thắng lợi vạn nhất.
Nữ thật sự dã man, sùng bái vũ lực, muốn cầu và thực sự quá khó khăn, nhưng nếu như chế tạo ra một kẻ địch mà cả hai bên đều căm hận thì sao? Cho dù như bên ngoài vẫn như cũ đối kháng, trong âm thầm có một tia khả năng, đưa ra một lý do hòa hoãn giữa võ triều và Kim quốc sao?
Có thể hay không có cơ hội đánh cờ đen, lén lút đưa tin tức về nữ tử thật? Sử nữ thật vì " Cộng lợi" này mà đi về phía nam? Lưu lại càng nhiều cơ hội thở dốc cho Võ Triều, thậm chí cơ hội nói chuyện bình đẳng tương lai?
Những chuyện này, cũng không phải là không có chỗ trống để thao tác, hơn nữa, nếu thật sự là dốc toàn quốc chi lực bắt Tây Nam, lưu lại tinh binh trong chiến tranh tàn khốc như vậy, thu được võ bị, chỉ có thể gia tăng lực lượng trong tương lai của võ triều. Điểm này không thể nghi ngờ.
Quốc gia lâm nguy, dân tộc nguy cơ sớm muộn.
Chỉ còn một con đường này thôi.
Ra khỏi hoàng cung, ánh mặt trời chiếu xuống, Tần Ngọc híp mắt, mím chặt đôi môi. Từng quát tháo quyền thần của Võ Quán, các đại nhân đánh gió thổi tới, Thái Kinh, Đồng Quán, Tần Kế Nguyên, Lý Cương... Bọn họ đều đã rời đi, trách nhiệm của thiên hạ, chỉ có thể rơi vào vai người lưu lại.
Giờ phút này, Lâm An phồn hoa trước mắt, thoáng như Biện Lương.
Giống như cố hương.