Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
【 Cần phải sửa lại một sai lầm nghiêm ngặt, phụ thân Nhan Thanh Cương hoàn chỉnh, lúc trước viết là Nhan thẹn trá sửa chữa, hẳn là Nhan Dục Mẫu của Phong Ngô quốc. 】
Thân thể trần trụi...
Gió đêm bao hàm sự ấm áp của Hạ Dạ, ánh đèn sáng ngời, ánh mắt lấp lóe. Tây Nam và Đăng huyện đang chìm trong màn đêm ấm áp.
Từ giữa sườn núi nhìn xuống, đèn đuốc theo chân núi lan tràn, trên quảng trường dưới núi nơi xa, đầu người nhốn nháo, trong sân khấu một bên quảng trường, một hí kịch mới gọi là《 Thu Phong Quyển 》 đang diễn, người Hoa Hạ quân nhân từ huyện Triều Hà tới tạo thành quần kết đội., Thương hộ, công nhân, nông hộ đều mang theo người dẫn đường, tụ tập ở đây chờ nhập trường. Phía trên sân khấu, máy xay gió phức tạp kéo một cái đèn kéo xe ngựa to lớn chậm rãi xoay tròn.
Tuy rằng ban đầu trúc ký dùng thuyết thư, hát khúc, diễn tạp thuật, công phu phổ biến mạng lưới tình báo, so với ngoại giới, nội bộ Hoa Hạ quân hoạt động văn quái coi như phong phú, nhưng đăng lên sân khấu này, vẫn là một trong những giải trí chính thức nhất.
Mặt sân khấu mở ra cho tất cả mọi người trong Hoa Hạ quân, giá vé không đắt, chủ yếu là vấn đề đánh dấu, mỗi người mỗi năm có thể lấy được một hai tấm vé vào cửa là tốt rồi. Những người sinh hoạt bần cùng lúc trước coi chuyện này là một ngày trọng đại, trèo non lội suối mà đến., Đem quảng trường này mỗi một đêm đều làm náo nhiệt, gần đây cũng không vì thế cục bên ngoài khẩn trương mà gián đoạn, mọi người trên quảng trường hoan thanh cười nói, binh sĩ một mặt đàm tiếu cùng đồng bạn, một mặt lưu ý tình huống khả nghi bốn phía.
Hai ngày trước đây mới chỉ phát sinh một lần phóng hỏa chưa thành, lúc này thoạt nhìn như chưa bao giờ phát sinh qua.
Có thể mọi người đã trải qua chiến hỏa tẩy lễ, cũng đã tìm được bí quyết sinh hoạt dưới cục diện này rồi.
Khu nhà người nhà trên núi, lại lộ ra vẻ yên tĩnh rất nhiều, điểm điểm lửa ấm áp, ngẫu nhiên có tiếng bước chân đi qua đầu đường. Hai tầng lầu mới kiến tạo, một gian cửa sổ lầu hai mở rộng, đèn đuốc sáng ngời., Từ nơi này có thể dễ dàng chứng kiến cảnh tượng quảng trường cùng sân khấu phía xa xa kia. Tuy rằng hí kịch mới được hoan nghênh, nhưng các nữ tử tham dự huấn luyện cùng phụ trách sân khấu này lại không đi đến hậu trường xem xét phản ứng của khán giả. Trong ánh đèn chớp động, nữ tử còn có chút tiều tụy ngồi trên giường, cúi đầu khâu vá một bộ quần áo nhỏ, kim chỉ xuyên qua, trên tay ngược lại đã bị đâm hai cái.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, có người đẩy cửa ra, nữ tử ngẩng đầu nhìn lại, trên mặt nữ nhân ngoài cửa mang theo nụ cười ôn hòa, mặc áo đen nhẹ nhàng, tóc buộc sau ót., Nhìn trang phục có vài phần giống nam tử, lại có vẻ oai hùng hiên ngang: "Hồng Đề tỷ." Người tới là Lục Hồng Đề, tuy võ nghệ trong nhà cao cường, nhưng tính tình lại ôn hòa nhất, thuộc loại thỉnh thoảng khi dễ một chút cũng không sao, Cẩm Nhi và nàng cũng có thể thân cận.
"Thân thể thế nào rồi? Ta đi ngang qua liền đến thăm ngươi một chút."
"Ta đã sớm không sao rồi."
"Vậy là tốt rồi." Hồng Đề ngồi bên giường, khép hai chân lại, nhìn vải vóc trên tay nàng: "Làm quần áo?"
"Tay nghề của ta khó coi." Mặt Cẩm nhi đỏ lên, đem quần áo giấu vào trong ngực. Hồng Đề cũng cười theo, nàng đại khái biết hàm nghĩa của bộ quần áo này, cũng không mở miệng nói cười, Cẩm nhi sau đó lại lấy quần áo ra, "Tên nhóc kia vô thanh vô tức biến mất, ta nhớ ra rồi, cũng không có làm gì cho nó..."
"Ừ." Hồng Đề trầm mặc trong chốc lát, "Dù sao... mới vừa ôm bầu, cái gì cũng không biết, để cho lập Hằng cùng với ngươi thêm một cái nữa là tốt rồi."
"Ta muốn một bé trai."
"Ách..."
Hồng Đề hơi méo miệng, đại khái nói vậy cũng không phải tùy tiện là có thể chọn, Cẩm Nhi bật cười: "Được rồi, Hồng Đề tỷ, ta không thương tâm nữa rồi."
Hồng Đề lộ ra vẻ mặt bị trêu đùa, Cẩm Nhi khẽ nhào tới ôm lấy tay nàng: "Hồng Đề tỷ, hôm nay tỷ trang phục đẹp trai như vậy, hay là tỷ cùng ta hoài niệm đi." Nói xong liền vẫy tay vào trong y phục của đối phương., Một tay thì rơi vào trên lưng quần, muốn thò đầu vào, hồng đề co lại hai chân né tránh một chút. Dù sao Cẩm nhi gần đây tinh lực không đủ, loại nữ tử khuê phòng này đùa giỡn liền không tiếp tục mở nữa.
"Đây là Dạ Hành Y, tinh thần của ngươi tốt như vậy, ta yên tâm rồi." Hồng chỉnh lại y phục đứng dậy: "Ta còn có một số việc phải ra ngoài một chuyến."
"Hồng Đề tỷ tỷ phải cẩn thận đấy." Cẩm nhi phất phất tay, "Ngươi về muộn ta sẽ đi câu dẫn nam nhân của tỷ."
"Nam nhân đang xử lý sự vụ, còn phải mất một khoảng thời gian nữa." Hồng Đề cười cười, dặn dò nàng: "Ăn nhiều nước vào." Từ trong phòng đi ra ngoài, Cẩm Nhi từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, chỗ bóng dáng Hồng Đề dần dần biến mất, một tiểu đội đi ra từ bóng râm, theo Hồng Đề rời đi, đám người Trịnh Thất Mệnh võ nghệ cao cường cũng ở trong đó. Cẩm Nhi ở cửa sổ nhẹ nhàng khoát tay, đưa mắt nhìn thân ảnh của bọn họ biến mất ở phía xa.
Thỉnh thoảng cũng sẽ có lúc mọi người có chuyện như vậy, Tiểu Ninh Kha nhiệt tình chăm sóc mẫu thân vài ngày sau, được Ninh Nghị mang đến văn phòng bưng trà rót nước, Vân Trúc ở trong tàng thư quán sửa sang lại điển tịch bắt đầu về Triều tịch., Đàn nhi còn đang phụ trách một phần nội vụ của Hoa Hạ quân, mặc dù là Tiểu Kiệt, gần đây cũng có chút bận rộn - Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là vì trong khoảng thời gian này Cẩm nhi cũng cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, hôm nay cũng không có quá nhiều người đến quấy rầy nàng.
Bóng đêm lẳng lặng đi qua, thời điểm quần áo nhỏ làm được không sai biệt lắm, bên ngoài có tiếng cãi vã nho nhỏ truyền vào, sau đó đẩy cửa bước vào là hai tiểu quỷ Ninh Sương và Ninh Ngưng. Hai tỷ muội này mới bốn tuổi, tuổi tác xấp xỉ nhau, thường xuyên chơi đùa cùng nhau., Lúc này bởi vì một cuộc tranh chấp nhỏ mà đến đây bình luận với Cẩm nhi -- ngày thường tính tình Cẩm nhi hoạt bát, nghiễm nhiên giống như mấy tiểu bối tỷ tỷ vậy, xưa nay được tiểu cô nương yêu quý, Cẩm nhi không khỏi lại vì hai người giải thích một phen, sau khi bầu không khí hòa hợp, mới để cho nữ binh chăm sóc mang đi hai đứa nhỏ nghỉ ngơi.
Đêm dần khuya, trên quảng trường phía dưới, vở hài kịch hôm nay đã kết thúc, mọi người lần lượt từ trong sân khấu đi ra, Cẩm Nhi cầm lấy một bộ quần áo nhỏ, bọc bọc nhỏ lại, từ cửa ra ngoài. Nữ tử trung niên thủ vệ đứng dậy, Cẩm Nhi và nàng cười nói: "Ta muốn đi một chuyến về phía sau núi, Thanh tỷ đi theo ta."
"Vâng." Nữ binh tên Lê Thanh nhẹ gật đầu, cầm lấy mầm đao, hỏa bạt, tùy thân. Đây là Miêu nữ đến từ Miêu Cương, vốn từng đi theo Bá Đao doanh, cũng từng là cao thủ được Lưu Đại Bưu nhắc nhở. Nếu thật sự có thích khách, chờ vài tên người giang hồ đến đây, tuyệt đối không làm gì được nàng, cho dù là tông sư như Hồng Đề, muốn bắt được nàng cũng phải phí một phen công phu.
Một đường xuyên qua đầu đường khu nhà, người xem trò đùa còn chưa trở lại, trên đường phố người đi không nhiều, ngẫu nhiên mấy thiếu niên người đi qua đầu đường, cũng đều tùy thân mang theo binh khí, cùng Cẩm nhi chào hỏi, Cẩm nhi liền cười vẫy tay với bọn họ.
" Cẩm nhi a di, coi chừng ngươi không nên đi xa, gần đây gặp phải người xấu."
"Đã hiểu."
"Ngươi yên tâm, cho dù có người xấu đến, chúng ta cũng sẽ không để hắn phá hư!"
"Vậy thì may mà có các ngươi."
"Ôi, Cẩm nhi a di có Lê Thanh thẩm thẩm đi theo, mới không cần các người..."
Trong không khí như vậy một đường đi về phía trước, không bao lâu đã qua khu nhà người nhà, đi tới hậu phương đỉnh núi này. Cùng leo lên hậu sơn không lớn, nó cùng Liệt Sĩ Lăng Viên tiếp giáp, ngoại vi tuần tra kỳ thật tương đối nghiêm mật, xa hơn có quân doanh cấm khu, cũng không cần quá mức lo lắng địch nhân thấm vào. Nhưng so với trước, dù sao cũng u tĩnh hơn rất nhiều, Cẩm nhi xuyên qua rừng cây nho nhỏ, đi tới bên hồ nước trong rừng, đặt bọc quần áo ở nơi đây, ánh trăng yên lặng rơi xuống.
Lê Thanh đã biến mất khỏi tầm mắt, Cẩm nhi ngồi trên cỏ trong rừng, dựa lưng vào đại thụ, kỳ thật trong lòng cũng không nghĩ ra mình tới đây để làm gì, nàng cứ như vậy ngồi một hồi, đứng dậy đào một cái hố, lấy xiêm y nhỏ trong bọc quần áo ra, nhẹ nhàng đặt vào trong hố, vùi vào.
Sau đó lại ngồi một hồi lâu: "Ngươi... tới bên kia rồi, phải sống tốt chứ."
Có nước mắt phản xạ ánh trăng nhu hòa, từ trên gương mặt trắng nõn rơi xuống.
Đứa bé này, ngay cả cái tên cũng chưa từng có.
Sau đó, chuyện Càn nhi nghĩ tới hài tử, nghĩ tới chuyện như vậy cũng không biết đã qua bao lâu. Có tiếng bước chân từ trong rừng cây đi tới, Cẩm nhi nghiêng đầu nhìn lại, thân ảnh Ninh Nghị xuyên qua rừng cây, đi tới bên cạnh nàng chốc lát, sau đó cũng ngồi xuống một bên.
"A di đà phật." Hắn chắp tay trước mộ nhỏ y quan kia, lung lay hai cái.
Cẩm nhi xoa xoa khóe mắt, khóe miệng cười ra: "Sao ngươi lại tới đây."
"Bớt nhàn rỗi, luôn phải lén lút lút trộm đồ cho mình." Ninh Nghị đưa tay sờ mái tóc của nàng: "Hài tử không còn nữa, không đến một tháng nữa, nó còn không lớn bằng móng tay của ngươi, không nhớ được chuyện gì cũng sẽ không đau."
"Ta biết." Cẩm nhi gật gật đầu, trầm mặc chốc lát, "Ta nhớ tới tỷ tỷ, đệ đệ, cha ta là mẹ."
"Ừm..." Chuyện của Cẩm nhi, Ninh Nghị cũng biết, trong nhà bần hàn, lúc năm tuổi cha mẹ của Cẩm nhi đã bán nàng ở thanh lâu, về sau Cẩm nhi trở về, cha mẹ và em trai đều đã chết, tỷ tỷ gả cho nàng làm thiếp của lão gia, Cẩm nhi lưu lại một cái nguyên bảo, từ đó về sau không còn trở về nữa. Những chuyện cũ này, ngoại trừ nói với Ninh Nghị một hai lần, từ đó về sau cũng không nói gì nữa.
"Cha mẹ, em trai ta, bọn họ đã sớm mất rồi, trong lòng ta hận bọn họ, không muốn nhớ bọn họ nữa, nhưng vừa rồi..." Cô lau mắt, "Vừa rồi ta nhớ tới đứa bé mất, ta đột nhiên nhớ tới bọn họ, tướng công.", Ngươi nói, bọn họ thật đáng thương a, bọn họ trải qua cái ngày đó, tự tay bán con gái đi, cũng không có ai đồng cảm với bọn họ, đệ đệ của ta, mới như vậy, đã bị bệnh sống sờ sờ, ngươi nói xem, cũng không có ai đồng tình với bọn họ., Tại sao hắn không đợi đến khi ta lấy nguyên bảo về cứu hắn a, ta hận cha mẹ bán ta, cũng không muốn hắn, nhưng đệ đệ của ta rất hiểu chuyện, từ nhỏ hắn đã không khóc không ra tiếng...Ách ách, còn có tỷ tỷ của ta, ngươi nói hiện tại nàng thế nào rồi, loạn lạc, nàng lại đần độn, có phải đã chết rồi hay không, bọn họ... Bọn họ thật đáng thương a..."
Nàng ôm cổ Ninh Nghị, nhếch môi. "A a a" như hài tử khóc rống lên. Ninh Nghị vốn cho rằng nàng thương tâm hài tử lưu sản, nhưng không ngờ bởi vì hài tử mà nhớ tới người nhà đã từng. Lúc này nghe thê tử nói những lời này, hốc mắt cũng có chút ôn nhuận nhẹ nhàng., Ôm nàng một trận, thấp giọng nói: "Ta cám ơn người giúp ngươi tìm tỷ tỷ của ngươi, người giúp ngươi tìm tỷ tỷ của ngươi..." Cha mẹ nàng, em trai của nàng, dù sao cũng đã chết từ lâu rồi, có lẽ là cùng đứa bé lưu sản kia giống nhau đến một thế giới khác sinh hoạt đi.
Trăng sáng sao thưa, Cẩm Nhi ôm trượng phu của mình, ở cái hồ nho nhỏ kia khóc thật lâu.
Cũng trong màn đêm như vậy, bóng người màu đen như quỷ mị dừng lại giữa bóng đêm giữa dãy núi, dưới vách núi phía trước, là một tiểu đội lữ khách cũng ẩn nấp trong bóng tối. Đám người này mỗi người cầm đao binh, dung mạo hung lệ, có người tai đeo vòng vàng, có người đeo vòng vàng., Đám người tóc tai rối bời, có người mặt dày như hoa, binh khí quái dị, cũng có người thuần dưỡng Hải Đông Thanh, dị nhân lang khuyển tầm thường hỗn tạp trong đó. Những người này ban đêm chưa từng nhóm lên đống lửa, hiển nhiên là vì che giấu hành tung của mình.
Một khắc nào đó, Lang Khuyển sủa inh ỏi!
Ánh đao ở một bên vung lên, huyết quang theo cánh tay bị đứt bay lên, đám người dị nhân này nhào vào trong bóng tối, phía sau, thân ảnh của Lục Hồng Thác đột nhập vào trong đó, tin tức tử vong bỗng nhiên đẩy ra con đường. Lang Khuyển như một con sư tử con đột nhiên lao tới, binh khí và bóng người hỗn loạn xung phong liều chết với nhau...
Biện Lương.
Tiết Quảng Thành toàn thân đầy máu bị đẩy ra khỏi nhà tù, đến gian phòng bên cạnh, y ngồi xuống cái ghế chính giữa, phun ra một búng máu xuống đất.
Ánh mắt hắn nhìn về phía trước, đó là nữ thủ lĩnh thật sự.
"A lý huynh tướng quân, ngươi càng ngày càng giống một con đàn bà rồi, ngươi chưa từng thấy qua, biết rõ là người còn muốn tới nơi này, sẽ sợ chết sao?"
Nữ tướng thật là lớn tuổi thứ sáu mươi, nổi tiếng là võ dũng mãnh.
"Đại hán sứ thần các ngươi, tự cho mình có thể sính mồm cứng lưỡi, lên hình cầu xin tha thứ quá nhiều."
"Vậy ngươi đã bao giờ thấy qua, trong quân đội Hoa Hạ, có người nào như vậy?"
Tuần Lang Lang nhìn hắn, ánh mắt giống như cương đao, Tiết Quảng lại phun ra một ngụm máu, hai tay chống trên đầu gối, ngồi thẳng lên: "Ta đã tới đây, cũng đã coi sinh tử như không. Nhưng ta có thể khẳng định, ta không về được, Nhan Thanh Cương liền chôn cùng ta, đây là lời hứa mà Ninh tiên sinh đã hứa với ta."
"Dùng hết một mình Nhan Thanh Trọc, đổi tính mạng dân chúng Lương Mãn thành, lại thêm ngươi. Có phải các ngươi nghĩ quá tốt rồi không?"
"Bởi vì Biện Lương người không quan trọng. Ngươi ta đấu hàng, không cần dùng bất kỳ thủ đoạn nào, cũng đường đường chính chính chính cử hành, bắt Lưu Hinh, các ngươi bại dưới tay ta." Tiết Quảng Thành duỗi ngón tay ra chỉ vào hắn, "Sát Biện Lương nhân, là đám người bại gia các ngươi hả giận, Hoa Hạ quân cứu người, xuất phát từ đạo nghĩa, cũng là cho các ngươi một bậc thang xuống. Tuân Sa tướng quân, ngươi và Ngô Quốc Quốc Minh cũng có quen biết cũ, cứu con trai hắn, đối với ngươi có lợi."
"Đừng nói Diêm Lương nhân hình như không quan trọng đối với các ngươi." Ngột Quái cười rộ lên: "Nếu quả thật là như vậy, hôm nay ngươi sẽ không tới. Hắc kỳ các ngươi kích động phản loạn, cuối cùng ném bọn họ đi, những kẻ bị lừa này, đều đang hận các ngươi!"
"Hoa Hạ quân ta Thí Quân tạo phản, muốn đạo nghĩa có thể lưu lại thanh danh tốt, không cần đạo nghĩa, cũng là hành động của đại trượng phu. Đại tướng quân, đúng vậy, bắt Lưu Hinh là do ta quyết định, để lại một chút danh tiếng không tốt., Ta đem mạng ta đi ra ngoài, muốn làm nên chuyện tốt nhất. Nữ nhân các ngươi từ nam đến, là muốn lấy Trung Nguyên không phải là hủy Trung Nguyên, hôm nay ngươi cũng có thể ở Biện Lương thành đại sát một trận, giống như nữ nhân vậy, giết ta tiết lộ một chút tư phẫn cho ngươi, sau đó để cho nữ tử các ngươi thật sự tàn bạo hơn truyền bá."
"Hoặc là..." Tiết Quảng Thành nhìn chằm chằm vào gã, dáng vẻ uy hiếp: "Hoặc là, tương lai có một ngày, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là đường đường chính chính chính là đánh ngã các ngươi! Đương nhiên, ngươi đã già rồi, ta thắng cũng chẳng oai phong gì, nhưng Hoa Hạ quân ta sớm muộn gì cũng sẽ thu phục lại đất của đại hán, đánh vào Kim quốc, đánh cho tử tôn tử tôn của các ngươi nằm úp xuống đất..."
"Ngươi muốn chết ——" Một tay của Vu Mộ hất bay cái bàn trước mặt rồi nhanh chân lao tới.
"Cho các ngươi biết, cái gì gọi là chân chính vạn lần không thể địch lại..."
Trước thân ảnh, cương đao vung trảm, tiếng rống giận dữ, tiếng nói chuyện không ngừng một khắc liền hội tụ, đối mặt với bóng người từng giết trong Thi Sơn Huyết Hải, Tiết Quảng nói một mặt, một mặt nghênh đón cương đao kia ngẩng đầu lên, phịch một tiếng, cương đao đập vào vai của hắn. Hắn vốn bị hình, lúc này thân thể hơi lệch một chút, vẫn ngang nhiên đứng dậy.
Muốn chém lưỡi đao trên cổ hắn vào thời khắc cuối cùng biến thành thân đao, nhưng phát ra tiếng vang thật lớn, lưỡi đao dừng lại trên cổ hắn.
Thân thể Tiết Quảng Thành lại tiến thêm một bước, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của y, dường như có máu tươi đang sôi trào đang thiêu đốt, bầu không khí trở nên xơ xác tiêu điều, hai bóng người cao lớn giằng co trong phòng.
Thân thể trần trụi...
Khi Nhan Thanh Cương được binh sĩ dẫn dắt tiến vào thư phòng, thời gian đã là buổi chiều. Ninh Nghị đứng trước cửa sổ ngắm ánh mặt trời, chắp hai tay sau lưng.
"Tiểu vương gia, không cần phải câu lễ, tùy tiện ngồi đi." Ninh Nghị không xoay người lại, cũng không biết suy nghĩ cái gì, thuận miệng nói một câu. Nhan Thanh Cương tự nhiên cũng không ngồi xuống. Y bị bắt tới Tây Nam gần một năm, Hoa Hạ quân vẫn chưa ngược đãi y, ngoại trừ thỉnh thoảng bảo y tham gia lao động kiếm ăn, cuộc sống mấy ngày qua của Nhan Thanh Y tốt hơn nhiều so với những tù nhân bình thường.
Nhưng trong thời gian dài lao động, đương nhiên hắn cũng không còn nhuệ khí như tiểu vương gia lúc trước. Đương nhiên, cho dù có, sau khi chứng kiến sự bá đạo của Ninh Nghị, hắn tuyệt đối không dám biểu hiện ra trước mặt Ninh Nghị.
"Sinh vào năm tháng này là bất hạnh của con người." Ninh Nghị im lặng một lúc lâu rồi mới nghiêng đầu nói: "Nếu như sống ở thời thái bình thịnh thế, thì tốt biết bao... Đương nhiên, tiểu vương gia ngươi chưa chắc sẽ cho là như vậy..."
Nhan Thanh Cương cảnh giác nhìn nam nhân lộ ra một tia mềm yếu trước mặt, dựa theo kinh nghiệm ngày xưa, người làm quyền như vậy, chỉ sợ là muốn giết người.
"Không biết... vì sao Ninh tiên sinh lại cảm thán như vậy."
"Thê tử của ta, rơi mất một đứa bé." Ninh Nghị xoay người lại.
Nhan Thanh Tuyền cũng nghe chuyện này, lúc này kinh ngạc: "Thê tử như quần áo, Ninh tiên sinh sẽ không nói là cảm khái vì chuyện này chứ?"
"Vô tình chưa chắc đã là Chân Hào kiệt, Liên Tử như thế nào lại không phải trượng phu, ngươi chưa chắc đã hiểu được." Ninh Nghị nhìn hắn mỉm cười ôn hòa, sau đó nói: "Hôm nay bảo ngươi tới đây là muốn nói cho ngươi biết, có lẽ ngươi có cơ hội rời đi, tiểu vương gia."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Hoặc là nói... Ta hi vọng ngươi có thể từ nơi này bình an rời đi..."
Ánh mặt trời mùa hè từ ngoài cửa sổ chiếu vào, thư sinh kia đứng ở trong ánh sáng, hơi nhấc tay lên, trong ánh mắt bình tĩnh, có trọng lượng giống như núi...