Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Kim Vũ đối kháng, từ Bắc quốc đến Giang Nam, thiên hạ đã chia ra mấy phần. Với tư cách là một chân đứng đầu trên danh nghĩa, dù sao tin tức của Lưu Dực làm cho thế cục thiên hạ thoáng bình tĩnh, mang đến một đợt xung kích lớn có thể tưởng tượng được. Trong toàn bộ đại cục thiên hạ đánh cờ, tin tức này đối với ai cũng khó nói rõ, nhưng dây đàn đột nhiên căng ra, rõ ràng đã bày ra trước mắt mọi người.
Sau khi nghe được tin tức này, vị trưởng công chúa của Nam Quốc gần như có phản ứng tương tự. Trong thành phía Bắc Hoàng Hà uy thắng, sau khi biết rõ Lưu Hinh bị cướp mấy ngày biến hóa, sắc mặt của Lâu Thư Uyển lúc đầu cũng trắng bệch... Đương nhiên, do đã làm việc lâu dài nên sắc mặt nàng vốn tái nhợt. Nhưng lúc này trong mắt nàng, sự sợ hãi cùng dao động rõ ràng, rõ ràng khiến người ta có thể nhìn ra.
Khoảng cách đến lúc giết chết Hổ Vương soán vị đoạt quyền thì chưa tới một năm, lương thực mới trồng xuống hoàn toàn không thu hoạch được gì, có lẽ tương lai không có thu hoạch, đã bức gần tới trước mắt rồi.
"Triệu tập thị vệ, đi mời Triển Ngũ Gia tới đây." Sau khi sắp xếp xong, Lâu Thư Uyển phân phó thủ hạ, mời đại biểu Hoa Hạ quân vào phủ: "Nếu hắn không đến... Lăng chậm trễ hắn."
Sau khi phá đổ Điền Hổ chính quyền, Điền Thực quyền mới cùng Hoa Hạ quân triển khai một loạt hợp tác, cường nỏ, thiết pháo, đao thương thậm chí là tri thức sách vở, chỉ cần có thể thu hoạch được, Lâu Uyển cũng triển khai mậu dịch với Tây Nam. Trong quá trình mậu dịch tiến hành, Lâu Thư Uyển còn tích cực vơ vét công tượng mới chuẩn bị phỏng chế trang bị cho phần đông hoa Hạ quân: Nếu như thế cục bình tĩnh, từ dưới nửa năm sẽ đi vào quỹ đạo.
Quy mô giao dịch dưới mặt những cái đài này không nhỏ, người phụ trách của Hoa Hạ quân vốn ở tại địa bàn Điền Hổ đã thành viên cân đối của hai bên trong bóng tối. Vị trung niên hán tử vốn cùng Phương Thừa Nghiệp hợp tác này tướng mạo đôn hậu, có lẽ đã sớm biết được toàn bộ tình huống, sau khi nhận được sự kêu gọi của Lâu Thư Uyển liền thành thành thành thật thật đi theo.
Lâu Thư Uyển ngồi trong phòng tiếp khách, thân hình đơn bạc lại có vẻ đáng sợ, ánh mắt nhìn người đi vào, phảng phất trước tiên là dùng ánh mắt giết chết đối phương —— những năm gần đây, trên tay nàng cũng không phải là chưa từng dính qua máu., Mất đi phụ huynh, có thể nói nữ nhân đã mất đi tất cả địa vị trên cao, so với ban đầu danh chấn Hàng Châu tới gần, còn đáng sợ hơn nhiều. Nhưng, Triển Ngũ cũng chỉ cung kính hành lễ, nhìn nhau, không nói gì.
Cứ như vậy trầm mặc hồi lâu, ý thức được nam nhân trước mắt sẽ không dao động, Lâu Thư Uyển đứng lên: "Mùa xuân, ta ở ngoài sân trồng trọt một chút. Thứ gì đều trồng lung tung. Ta từ nhỏ đã nuông chiều từ nhỏ, sau này chịu rất nhiều đau khổ, nhưng cũng chưa từng có thói quen nuôi thành trồng, phỏng chừng đến mùa thu, cũng không thu được vật gì. Nhưng bây giờ xem ra, không có cơ hội đến mùa thu rồi."
Lời nàng nói đơn giản mà lạnh lùng, lại nhìn Triển Ngũ: "Năm ngoái ta mới giết Điền Hổ, những người bên ngoài kia, trồng rất nhiều thứ, còn chưa thu qua lần nào, bởi vì hành động của Hắc Kỳ quân của ngươi, đều không thể thu. Triển Ngũ Gia, ngươi cũng từng trồng, trong lòng nghĩ như thế nào?"
Triển Ngũ trầm mặc trong chốc lát: "Thời cuộc như vậy, ai cũng không muốn. Nhưng ta muốn Lâu cô nương hiểu lầm."
"Ồ? Đây là cách Ninh Lập dạy ngươi cứu mạng?"
"Là suy nghĩ của ta, cho dù Ninh tiên sinh tính toán không bỏ sót, cũng không tốn tâm tư vào chuyện này." Triển Ngũ chắp tay, thành khẩn cười cười: "Lâu cô nương đem chuyện này toàn bộ đặt lên đầu Hoa Hạ quân ta, thật sự là có chút không công bằng."
"Ngươi muốn nói với ta là đám phế vật Võ Triều bắt được Lưu Dực? Lần này không có liên quan gì với các ngươi?" Lâu Thư Uyển cười lạnh, trong mắt cũng đã mang theo sát ý.
Triển Ngũ đối diện lại lắc đầu: "Không, lần này là thủ bút của Hoa Hạ quân ta, Võ Triều còn chưa có thủ đoạn như vậy. Hơn nữa, năm đó Tiểu Thương Hà rút lui, Phương Tướng ta đã ngấm vào Lưu Dực Hoàng Cung, đả thương hắn, chính là một kế hoạch: bại lộ tin tức đại quy mô thẩm thấu bên ta., Làm cho các thế lực ở Trung Nguyên uống chén cung tiễn xà ảnh, nội bộ nghi kỵ lẫn nhau, cũng là vì âm thầm duy trì thanh danh Hoa Hạ quân ta, sau khi đảo loạn Lưu Dực cung đình tận lực rót vào trong đó, lấy thời khắc cần thiết giết chết hoặc bắt cóc Lưu Dực, đây là Phục bút lúc trước lưu lại, hôm nay xem ra, đúng là đã thành công."
Triển Ngũ ngôn từ thẳng thắn, sắc mặt Lâu Thư Uyển càng lạnh hơn một chút: "Hừ, nói như vậy, ngươi không thể xác định có phải Hoa Hạ quân các ngươi gọi là hay không, nhưng vẫn cho rằng chỉ có Hoa Hạ quân làm được, rất giỏi đó."
"Nhưng Lâu cô nương không nên vì thế mà trách tội Hoa Hạ quân ta, đạo lý có hai." Triển Ngũ nói: "Thứ nhất, hai quân đối chọi, chẳng lẽ Lâu cô nương hi vọng có thể nhân từ với đối thủ?"
Lâu Thư Uyển lắc đầu, lạnh lùng nói: "Ta chưa từng hy vọng các ngươi sẽ nhân từ với ta! Cho nên các ngươi mới làm sơ một, ta cũng có thể làm 15!"
"Vậy mời lâu cô nương nghe ta nói lý do thứ hai: Nếu Hoa Hạ quân ta ra tay lần này, chỉ vì có ích cho mình, mà để thiên hạ khó xử, lâu cô nương giết ta không sao, nhưng Triển Ngũ nghĩ lại, chuyện lần này kỳ thực là cục diện hai bên cùng bất đắc dĩ." Triển Ngũ dừng lại trong ánh mắt thư nhã của lâu một chút: "Kính xin lâu cô nương nghĩ lại động tác chó vàng gần một năm nay, nếu Hoa Hạ quân ta lần này không động thủ, Kim Quốc sẽ từ bỏ việc công phạt Trung Nguyên sao?"
"Ít nhất sẽ không khẩn cấp như vậy."
"Ta thấy chưa chắc." Triển Ngũ lắc đầu, "Năm ngoái chính biến Hổ Vương, kim nhân chưa từng gióng trống khua chiêng lớn tiếng hỏi tội, trong đó mơ hồ đã có manh mối tính sổ. Năm nay năm nay mới Ngô ăn mày mua Trung Phong bệnh tật, muôi của tông phụ tông vì cầu chế ngự được Tông Hàn Hàn., Đã có tin tức về nam hạ. Lúc này ở Trung Nguyên, Tông Hàn chiếm đầu to, tông phụ tông bổng nắm giữ chung quy là một mảnh đất nhỏ phía đông, một khi loạn lạc Nam của Tông phụ tông lấy Giang Nam, cách làm đơn giản nhất bên phía Tông Hàn là gì, lâu cô nương có nghĩ tới không?"
Hắn không đợi đến lúc Lâu Thư Uyển trả lời: "Bước đầu tiên của Tông Hàn là củng cố địa bàn ở trung nguyên, muốn củng cố địa bàn, chỉ cần thu hồi quyền lợi trong tay Lưu Hạo. Năm nay mới đầu, sứ giả Ngụy Tề, Trần cư Mai Bắc thượng., Du thuyết nữ thật các phương nam nam chinh thảo võ triều, đây là Lưu Dực xưng đế hậu niên sau đều có hoạt động. Việc này bởi vì Ngô ăn xin mua trung phong mà trì hoãn, đối với mọi người phía nam, trong quân lâm bệnh tật của cả một quốc gia., Sau đó chuyện trọng yếu nhất phát sinh trong trận đấu ngay lập tức, ai ngờ nữ tử lại thật sự bất đồng. Tông phụ tông Phối tông muốn cướp đoạt Giang Nam, lấy công tích uy hiếp Tông Hàn, mà Trần cư Mai tự đại đồng nam hạ, nữ chân nhân phá thiên hoang địa an bài cho Trần Cư Mai một đội thị vệ, thân phận thị vệ này bề ngoài, là gia vệ của Nhan Duẫn."
Triển Ngũ dừng một chút, Lâu Thư Uyển nói: "Chỉ bởi vì điểm này không tầm thường?"
"Công tác tình báo chính là tích lũy từng chút một, từng chút một không tầm thường, thường thường cũng sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề. Thực không dám giấu giếm, lại từ phía bắc truyền đến tin tức, từng yêu cầu ta ở trên đường dưới Trần cư Mai Nam tận lực quan sát một ít manh mối không tầm thường trong đó., Ta vốn tưởng rằng đây là giám thị bình thường, sau đó cũng chưa chắc chắn. Nhưng sau đó xem ra, các đồng chí phía bắc tới trước Trần Cư Mai một bước đến Biện Lương, sau đó do người phụ trách Biện Lương đưa ra phán đoán, phát động toàn bộ hành động."
Lâu Thư Uyển híp mắt lại: "Không phải quyết định của Ninh Nghị?"
"Thiên Nam Địa Bắc cách xa nhau ngàn dặm, tình huống thay đổi trong chớp mắt. Đương nhiên Ninh tiên sinh cũng từng có rất nhiều an bài trong lúc nữ thần dị động, nhưng thực hiện nhiệm vụ các nơi, từ trước tới nay đều do người phụ trách phán đoán." Triển Ngũ thẳng thắn nói: "Lâu cô nương, lựa chọn thời cơ bắt Lưu Dực có thích hợp hay không, ta không dám nói tuyệt đối. Nhưng nếu Lưu Dực thực sự rơi vào tay Nhan Hâm Doãn, thậm chí cả Tông Hàn, đối với toàn bộ Trung Nguyên, chỉ sợ lại là tình huống khác."
Hắn giang tay ra: "Từ chân nữ nam, đuổi võ triều ra khỏi Trung Nguyên. Trong thời gian mấy năm nay, phản kháng các nơi vẫn không ngừng, cho dù ở trong triều đình của Lưu Dực, người quan tâm võ triều cũng nhiều không đếm xuể, bên ngoài như lâu cô nương không cam lòng khuất phục chịu làm tù binh bên ngoài., Như Vương Cự Vân đã nói rõ việc xe ngựa phản kháng, hôm nay có rất nhiều người. Các ngươi đang đợi một cơ hội tốt nhất, nhưng thứ cho ta nói thẳng. Lâu cô nương, đâu còn cơ hội như vậy, lại cho ngươi luyện binh mười năm? Đợi đến lúc binh hùng tướng của ngươi được hô lên một tiếng? Cảnh giới thiên hạ? Khi đó chỉ sợ toàn bộ thiên hạ đã sớm về Kim quốc rồi."
"Chí tức con người sẽ từ từ được bào mòn sạch sẽ, dù sao Lưu Dực cũng là thời cơ tốt nhất, có thể làm cho người có tâm tư bất khuất trong Trung Nguyên lần nữa đứng ở cùng một chỗ. Chúng ta cũng hi vọng kéo dài sự tình càng lâu, nhưng sẽ không có cơ hội tốt như vậy, bao gồm cả nữ chân nhân, bọn họ hi vọng có cơ hội tốt hơn, ít nhất theo chúng ta được biết., Thời gian nữ tử dự định Nam chinh —— thời gian diệt sạch Võ Triều, vốn dĩ là hai đến ba năm sau, chúng ta sẽ không để cho bọn hắn đợi đến lúc đó, Ngô ăn xin mua bệnh nặng cũng chỉ có thể khiến bọn hắn vội vàng đi về phía nam. Cho nên ta mới nói, đây là thời cơ tốt nhất, cũng là thời cơ cuối cùng, sẽ không có thời cơ tốt hơn nữa."
Triển Ngũ dừng một chút: "Đương nhiên, lâu cô nương vẫn có thể có lựa chọn của mình, hoặc là lâu cô nương vẫn lựa chọn hư hay ủy xà, thần phục nữ tử chân. Làm như vậy để xem đám người Vương Cự Vân bị đám nữ nhân kia tiêu diệt rồi mới tính sổ, các ngươi hoàn toàn mất đi cơ hội phản kháng: Thế lực của Hoa Hạ quân chúng ta dù sao cũng cách xa lâu cô nương ngàn dặm., Nếu ngươi lựa chọn như vậy, bọn ta sẽ không phán xét, quan hệ sau này cũng dừng ở vụ buôn bán trước mắt này. Nhưng nếu Lâu cô nương lựa chọn tuân theo sự kiên trì nho nhỏ trong lòng, chuẩn bị đối địch với nữ tử, như vậy, Hoa Hạ quân bọn ta đương nhiên cũng sẽ lựa chọn toàn lực ủng hộ lâu cô nương."
"Các ngươi muốn ta cản thương, nói rất hay." Lâu Thư Uyển nghiêng đầu cười lạnh, không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt lại có một tia đỏ ửng.
Triển Ngũ gật đầu: "Rất đúng như lâu cô nương đã nói, dù sao lâu cô nương ở Nam Nam của Bắc Hoa Hạ quân, nếu các ngươi có thể tự bảo vệ mình trước mặt kim nhân, đối với chúng ta cũng là hai bên có lợi."
"Đây là Ninh Lập vĩnh viễn lưu lại phải không? Nếu chúng ta lựa chọn kháng kim, các ngươi sẽ có chỗ tốt gì?"
"Đúng là Ninh tiên sinh nhắc tới trước khi đi." Triển Ngũ gật đầu: "Nếu lần này các cô nương lựa chọn đối kháng với Kim Quốc... ủng hộ, quân lực Hoa Hạ sẽ không có khả năng, toàn lực ủng hộ."
"... Cái gì cũng có thể?" Lâu cô nương nhìn Triển Cô năm giây, đột nhiên cười một tiếng.
"Chỉ cần có thể làm được, đều có thể thương lượng."
"Nhận được chỗ tốt xong ta sẽ bán các ngươi." Lúc này, nụ cười của Lâu Thư Uyển lại có chút quyến rũ, thoáng dời mắt đi chỗ khác.
"Lâu cô nương sẽ không."
"Ồ? Các ngươi đã chắc chắn ta không muốn quy hàng Kim nhân rồi chứ?"
"... Ninh tiên sinh lúc rời đi đã nói như vậy."
Lời nói ra khỏi miệng, nụ cười trên mặt Lâu Thư Uyển thu lại, chỉ thấy huyết sắc trên mặt nàng lúc đó đã hoàn toàn rút đi, nhìn Triển Ngũ, ánh mắt nữ nhân băng lãnh. Nàng giống như muốn nổi giận, nhưng ngay sau đó lại bình tĩnh trở lại, chỉ có ngực phập phồng vài cái, nàng quay về trước bàn, đưa lưng về phía Triển Ngũ: "Ta sẽ cân nhắc." Sau đó trở tay quét bay chén trà nhỏ trên bàn.
"Cút." Nàng nói.
Trong mắt Triển Ngũ thoáng hiện lên vẻ suy tư, sau đó chắp tay cáo từ.
Thân thể trần trụi...
Tựa như dung nham nóng hổi đang sôi trào dưới mặt nước Trung Nguyên.
Thọ Châu, sắc trời đã vào đêm. Bởi vì thời cuộc rung chuyển, quan phủ đã bốn phía đóng cửa thành, trong ánh lửa, binh lính tuần tra hành tẩu trong thành.
Nội viện phủ Tri Châu, thư phòng đang diễn ra một cuộc nói chuyện đặc biệt. Tri Châu Tấn Văn Khang nhìn nam tử cao lớn ăn mặc câu đầu trang phục phía trước, trong ánh mắt có thẩm vấn cũng có giật mình. Nam tử cao lớn này tên là Biên Hưng Mậu, chính là bộ khoái rất có danh tiếng ở Thọ Châu., Hắn làm người hào sảng, trượng nghĩa khai tài, lúc phá án lại có chút thận trọng, mặc dù chức quan không cao, nhưng giữa dân chúng Vu Châu phủ lại xưa nay nổi tiếng, người ngoại giới gọi "Biên Hổ Đầu". Hắn hôm nay tới, hành động đi lại có chút quá giới hạn: Khuyên bảo Tri Châu theo Lưu Hinh đầu nhập vào võ triều.
"Biên giao đầu hổ, hợp tác lâu như vậy mà ta không nhìn ra ngươi lại là người cầm cờ đen."
"Hạ quan tuyệt đối không phải là người cờ đen." Bên kia hưng Mậu chắp tay: "Chỉ là nữ nhân lúc đến hung hăng, mấy năm trước chưa từng có cơ hội quyết tử với chó vàng. Mấy năm nay, hạ quan biết đại nhân quản lý lê dân, tình cảm cao thượng, chỉ là nữ chân thế lớn, không thể không chơi trò vu oan, lần này chính là cơ hội cuối cùng, hạ quan đặc biệt đến báo cho đại nhân biết, tiểu nhân bất tài, nguyện cùng đại nhân tiến thối, ngày sau cùng nữ tử giết ngươi sống ta chết."
"Ngươi chắc chắn như vậy, ta muốn kéo cả dân chúng và nữ nhân trong thành này đến ngươi chết ta sống hả?"
"Trung Nguyên ngàn vạn người, người quan tâm Võ Triều đâu chỉ có một người? Lần này Lưu Dự Huyết Thư gọi đến, chỉ cần Võ Triều hô ứng, nhất định sẽ có vô số người đứng ra hưởng ứng... Bỏ qua lần này, không có cơ hội."
Tiến Văn Khang trầm mặc chốc lát: "Chỉ sợ võ triều không hô ứng a."
"Cho dù thế của võ triều yếu, có cơ hội tốt như vậy cũng tuyệt đối không thể bỏ qua, nếu bỏ qua, ngày sau Trung Nguyên sẽ thật sự nằm trong tay nữ chân, muốn thu cũng không thu về được... Đại nhân, thời cơ không thể bỏ qua."
Tiến Văn Khang nhìn hắn: "Một bộ đầu như ngươi, bỗng nhiên nói với ta những thứ này, còn nói mình không phải Hắc Kỳ quân... "
"Đại nhân..."
Hoặc là cùng loại tình hình, hoặc là cách nói tương tự, trong những ngày qua, xuất hiện ở các nơi liên tiếp khuynh hướng nghiêng về võ triều, phong độ bình luận quan viên, thân thích nơi cư ngụ tốt hơn., Từ Châu, người thuyết thư tự xưng là thành viên của Hoa Hạ quân đến quan phủ, cầu kiến và thuyết phục quan viên địa phương. Lam Châu, cũng có người nghi ngờ thành viên của cờ đen trên đường đi truy sát. Trần Châu xuất hiện một lượng lớn truyền đơn, đem Kim Quốc chiếm được trung nguyên, thời cơ đã đến.
Trong thành Lâm An, Chu Quân Vũ vẫn còn nấn ná trong phủ Trường công chúa, đang trò chuyện với tỷ tỷ với khuôn mặt lạnh lùng: Trong lúc nói chuyện phiếm lúc trước, hai tỷ đệ đã cãi nhau ầm ĩ một hồi. Đối với động tác lần này của Hoa Hạ quân, Chu Bội nghiễm nhiên như bị một đao của mình đâm vào không cách nào tha thứ. Lúc đầu Quân Vũ cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng không lâu sau đó nghe được phân tích các nơi mới chuyển biến ý kiến.
"Chuyện này chung quy có hai khả năng. Nếu Kim Cẩu bên kia không nghĩ tới sẽ động thủ với Lưu Dực, Tây Nam làm loại chuyện này, chính là để ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi. Nhưng nếu một bên Kim cẩu đã quyết định muốn xâm nhập phía nam, đó chính là cơ hội Tây Nam, loại chiến tranh này làm sao có thể để ngươi từ từ thu hồi Kim quốc! Nếu đợi đến lúc Lưu Hinh bị triệu hồi, chúng ta ngay cả cơ hội bây giờ cũng không có, chí ít có thể vung tay hô một tiếng, tay một cái., Con người Trung Nguyên kêu gọi phản kháng! Tỷ, đánh mấy năm như vậy, Trung Nguyên không giống với trước kia, chúng ta cũng không giống trước kia, không thèm đánh một trận với nữ nhân, đánh mười trận, đánh một trăm trận, chưa chắc không thể thắng..."
"Ngươi luôn muốn giúp hắn nói chuyện." Chu Bội lạnh lùng nhìn hắn: "Ta biết là muốn đánh, chuyện tới nước này, ngoại trừ đánh thì thế nào? Ta sẽ ủng hộ, nhưng quân võ, Ninh Lập tâm ngoan thủ lạt, độc thủ ác., Ngươi đừng có xem thường. Không nói lần này hắn đâm dao vào võ triều, chỉ là ở Biện Lương, vì bắt được Lưu Hinh, hắn kích động bao nhiêu quan viên của Võ Triều gây sự? Những người này đều bị xem là mồi nhử, bọn họ bắt Lưu Hạo đi, người cả thành đều được lưu ở nơi đó, ngươi có biết bên kia đã xảy ra chuyện gì không? Khoản sổ sách này phải ghi trên đầu hắn!"
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Tuy rằng lúc trước theo con đường ngụy trang tập binh, Ninh Nghị lệnh cho một bộ phận thành viên Hoa Hạ quân tiến vào tầng thượng của đối phương, nhưng muốn bắt Lưu Hạ, vẫn như cũ không phải chuyện đơn giản. Hành động phát động ngày đó, Hoa Hạ quân cơ hồ vận dụng tất cả con đường có thể vận dụng được., Trong đó có rất nhiều quan viên bị kích động chính trực thậm chí còn không biết mấy năm nay mình không phải người trong Võ Triều. Toàn bộ hành động này hầu như đã dùng hết nội tình của Hoa Hạ quân, mặc dù trước mặt nữ chân nhân, rất nhiều người tham dự chuyện này cũng không kịp chạy trốn, kết cục của bọn họ rất khó khăn.
"Ặc... chuyện chiến tranh, há có thể lòng dạ đàn bà..."
"Không sai, không thể lòng dạ đàn bà, ta đã hạ lệnh tuyên truyền chuyện này. Lần này người chết ở Biện Lương, bọn họ là người tâm sở võ, không màng đến chuyện khởi nghĩa, kết quả bị lừa gạt. Món nợ máu này đều phải ghi tên của Hắc Kỳ quân, đều phải ghi tên Ninh Nghị..." Hốc mắt Chu Bội ửng đỏ., "Đệ đệ, ta không phải muốn nói với ngươi chuyện này ác như thế nào, nhưng ta biết ngươi thấy hắn như thế nào, ta chính là muốn nhắc nhở ngươi, tương lai có một ngày, khi sư phụ ngươi động thủ với Võ triều, hắn cũng sẽ không hạ thủ lưu tình với chúng ta, ngươi không cần... Chết trên tay hắn."
"Ách..." Nghe Chu Bội nói vậy, Quân Vũ sửng sốt một lát, cuối cùng đành thở dài: "Dù sao cũng là đánh giặc, đánh giặc rồi, có cách gì đâu... Ài, ta biết, Hoàng tỷ... ta biết rồi..."
Khuôn mặt hắn ta trở nên cay đắng.
Không có bao nhiêu người biết, cùng thời khắc đó ở Tây Nam, cùng lên núi, tập ba huyện tụ sơn, cũng đang ở trong bầu không khí tương đối nghiêm túc. Trong khoảng thời gian này, chuyện nhắm vào Ninh Nghị, thậm chí cao tầng Hắc Kỳ bị ám sát, phụ cận quân đội Hồ tộc, võ triều quan binh thậm chí một bộ phận cao thủ Lục Lâm rục rịch cũng đã bắt đầu từ một hai tháng trước rồi. Hắc kỳ quân động thủ với Lưu Dực vào cuối tháng tư, hoàn thành lời khuyên Nhan Ngô chấp tử quyết định thu hồi Trung Nguyên, là đầu tháng tư. Mà cách mấy ngàn dặm giao thủ, chỉ sợ là càng sớm hơn, thậm chí tin tức Ngô ăn mày mua tin tức truyền ra lúc, Hi Doãn Doãn Hướng Nam bố trí, cũng đã phát động theo mệnh lệnh.
Trong một lần ám sát vào cuối tháng tư, trong lúc chạy trốn, Cẩm Nhi ngã một cái trên đường, hài tử mới vừa mang thai lưu sản. Đối với chuyện có mang con, mọi người lúc trước cũng không biết...
Bất quá, đối với những người chết trong xung đột này, chuyện này đến cùng nên đặt ở nơi nào, lại có chút khó quy nạp.
Biện Lương Thành, một mảnh khủng bố và tĩnh mịch đã bao phủ nơi này.
Sau nhiều ngày lùng bắt cùng tra khảo cuối cùng vẫn không cách nào thu hồi kết quả Lưu Hạo bị bắt đi, một hồi đại tàn sát do Vu Thích hạ lệnh, sắp triển khai.
Quân kỳ Hoa Hạ quân xuất hiện ngoài cửa Biện Lương.
Người tới chỉ có một, đó là một nam nhân trung niên khoác hắc kỳ. Người phụ trách hệ thống ngụy trang quân Hoa Hạ, từng là thống lĩnh cấm quân Ngụy Tề - Tiết Quảng, trở lại Biện Lương, hắn không mang theo đao kiếm, đối mặt với núi đao biển kiếm, cất bước đi về phía trước.
"Ta yêu cầu được gặp tướng quân Lãm Liêu."
Nữ tướng lãnh thật sự mang binh đi ra cũng biết Tiết Quảng, lúc này rút đao thúc ngựa chạy tới: "Cho ta một lý do để ta không ở chỗ này róc thịt ngươi!"
"Ngươi nói cho Tuân phỉ tướng quân một cái tên. Ta đại biểu cho Hoa Hạ quân, muốn dùng hắn đổi lấy một ít nhân mạng không quan trọng." Tiết Quảng Thành ngẩng đầu nhìn thống lĩnh, dừng lại một chút.
"... Nhan Thanh Cương."