Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bắt đầu từ sáng sớm ngày hôm đó, thời tiết buồn bực đến không thích hợp, mèo lười cách vách trong viện không ngừng kêu, giống như muốn xảy ra chuyện gì đó.
Buổi chiều mưa như trút nước, nhốt toàn bộ đất trời vào trong lồng. Ngũ thu hà đi ra ngoài, hạ phương cùng cũng không có, Trần Văn Quân thêu hoa trong phòng, hai đứa con trai tới mời an giấc, sau đó ngón tay của nàng bị đập liên tục hai cái, nàng đặt trong miệng hút một chút máu.
Tú Hoa khó tránh khỏi bị kim đâm, chỉ là tài nghệ của Trần Văn Quân đã thao túng mấy chục năm, chuyện tương tự cũng đã lâu rồi không gặp.
Tới gần bữa tối, Thu Hà, Phương Nhu cùng hai nha hoàn cũng chưa trở về, thế là Trần Văn Quân liền biết đã xảy ra chuyện.
Khi Hi Duẫn vào nhà, kim chỉ xuyên qua đoàn vải, đang vẽ nửa con uyên ương, mưa to phía ngoài, tiếng sấm ầm ầm, Trần Văn Quân liền đi tới, thay cho phu quân áo choàng, trường kiếm nhuốm máu, đặt ở trên bàn bên cạnh.
"Hôm nay khí tiết quái." Hi Duẫn cũng rơi vài giọt mưa, lúc này xoa xoa trán, Trần Văn Quân khoác áo choàng lên đánh giá hắn từ trên xuống dưới: "Lão gia có ướt bao nhiêu không?"
"Không sao." Hi Duẫn ngồi xuống nhìn mưa bên ngoài, một lát sau hắn nói: "Ta giết Thu Hà." Sau đó giơ tay nhận chén trà mà Trần Văn Quân bưng tới.
Trần Văn Quân ngớ người, nhìn thanh trường kiếm kia, Hi Duẫn đặt chén trà lên miệng, sau đó thở dài, lại buông xuống: "Các ngươi... có làm không thông minh." Dừng một chút, lại nói: "Đã làm."
"Lão gia..."
Trong phòng im lặng một lát, ánh mắt Hi Duẫn nghiêm túc: "Mấy năm nay, dựa vào quan hệ trên phủ, các ngươi đưa tới phía nam, Hán nô ở phía tây, có tới ba nghìn năm trăm người..."
"Lão gia đã biết..."
Trần Văn Quân vịn lấy cái bàn quỳ xuống, hai đầu gối còn chưa chạm đất, Hi Duẫn đứng dậy cũng thuận thế giơ tay đỡ lấy nàng.
"Đây là chuyện tốt của Vạn gia sinh Phật, bọn họ nếu thật có thể quy về phía nam, là muốn cho ngươi bài vị trường sinh. Ngươi là phu nhân của ta, cũng là người Hán, tri thư đạt lễ, tâm địa lương thiện, làm những chuyện này, cũng không có gì kỳ quái, ta cũng không trách ngươi. Có ta ở đây, không ai có thể trị tội cho ngươi."
Hi Duẫn lạnh nhạt nói, vừa nói, vừa nắm tay thê tử, đi ra ngoài cửa.
Đây là hành lang lầu hai, dưới mái hiên đèn lồng đã sáng lên, theo mưa to này có thể nhìn thấy gian viện tỏa ra ánh sáng kéo dài. Hi Doãn ở Tây Kinh thanh thế gần với người Hàn Tông, trước mắt đều là tất cả những thứ mang tới từ quyền thế này.
"Từ sau khi cùng hắc kỳ giao chiến, ta cải hắc kỳ thủ đoạn để cho mình sử dụng, chỉ là sự tình trong đại đồng cảnh, nào có thể giấu diếm được ta. Ngươi tiêu tiền chuộc hán nhân, cứu Nam nhân, không chỉ có ta, sợ ngay cả đại soái cũng không gạt được., Hán tử bị bắt từ phía nam đâu chỉ trăm vạn, ngươi là thê tử của ta, muốn như thế nào thì làm thế ấy, cũng không phải không trả tiền. Chuyện này đối mặt với đại soái, ta cũng có thể nói qua. Nhưng mà lần này... thích khách ám sát đại soái, ngươi cũng đi chạm tay, là phải xảy ra đại sự. Ngu xuẩn!"
Hắn nói xong câu cuối cùng, rốt cuộc mới phun ra một câu nghiêm khắc. Hắn nhìn Trần Văn Quân một cái, lại thở dài: "Phu nhân, ngươi là người thông minh, chỉ là... một nữ nhân trong mùa thu, ngươi cứu nàng từ trong con gái quan lại, nhiệt huyết dâng trào mà thôi., Ngươi cho rằng nàng có thể chịu được tra tấn sao. Nàng bị nhìn chằm chằm, ta chỉ là giết nàng, nhưng cũng không thể ở lại, ta xin quản gia cho nàng một ít tiền, đưa nàng về nam... Những năm gần đây, ngươi là hán nhân, ta là nữ tử, hai nước giao chiến., Ta nói ngươi trong lòng thống khổ, nhưng chuyện trong thiên hạ đã là như vậy, hán nhân khí số hết, nữ chân nhân muốn, chỉ có thể đi làm như thế, ngươi và ta đều không ngăn được cơn sóng lớn trong thiên hạ này, nhưng vợ chồng ngươi... Dù sao cũng đã đi chung rồi. Ngươi ta tuổi này, tóc trắng đều đã mọc lên, liền không cần suy nghĩ tách ra nữa."
Nước mắt Trần Văn Quân đã chảy xuống.
Hai người bọn họ quen nhau từ nhỏ, lúc ở cùng nhau thì Kim quốc đô vẫn chưa có. Tới bây giờ, Hi Duẫn đã hơn 50 tuổi, Trần Văn Quân cũng đã sắp 50 rồi, tóc trắng dần mọc ra, mặc dù có rất nhiều chuyện vắt ngang giữa hai người, nhưng tình nghĩa phu thê đúng là gắn bó nhau, tình cảm sâu nặng.
"Hôm nay đức trọng và Hữu Nghi đã tới?" Nhìn màn mưa, Hi Duẫn hỏi.
Sau khi Nhan Đức Trọng, Nhan Hữu Nghi, là hai đứa con trai của bọn họ.
Trần Văn Quân gật nhẹ đầu.
"Cái gì mà phồn hoa quyền thế, những thứ này đều là giả, nhưng những tiểu hài tử này, không phải là giả. Cứu người thì cứu người, vì đức trọng và hữu nghi ngẫm lại. Giữa ta và đại soái, khó mà nghi kỵ, nhưng cũng sợ nghi kỵ, giống như chúng ta ở phía đông vậy. Năm đó chinh chiến thiên hạ., Không có nhiều quanh co quanh co, không có nhiều nghi kỵ thăm dò như vậy, khi đó chính là người ngoài. Bây giờ trị thiên hạ, đối với bên trong đều là người mình, rất nhiều chuyện, khó nói không sợ, lần này bệ hạ nằm trên giường, không phải chuyện tốt, đều phải cẩn thận một chút."
"Lão gia ngày thường... Không sợ những thứ này."
"Quyền vị lần lượt, đoạt ngôi hiểm trở, từ xưa đến nay đều là chuyện hung ác nhất, Tiên đế truyền ngôi bệ hạ thì Kim quốc mới có, chúng ta từ trong núi đi ra, sinh tử chi giao lẫn nhau, không có gì để nói. Đến đời thứ hai đời thứ ba, đời thứ ba., Người có thể đương gia thì quá nhiều. Thánh nhân đều nói, đầm lầy quân tử năm đời mà chém, không chém cũng khó mà duy trì, hiện giờ hai bên đã không còn quan hệ đẳng cấp như lúc trước nữa... Sau khi bệ hạ bị bệnh, hai phương diện bổng lộc của Tông Phụ Tông được gọt quyền lực ở phía tây, một mặt... Ý đồ nam hạ, tương lai mượn đại thế bức đại soái biết khó mà lui. Đại soái là người của Ngạo bờ, đối với việc này cũng có chút sơ xuất."
Hi Duẫn vươn tay, khoa tay về phía trước: "Những thứ này đều là hư ảo, nhưng nếu một ngày không có, những thứ này, ngươi ta, đức trọng, hữu nghi, cũng khó mà miễn được. Quyền lực như mãnh hổ, cưỡi lên lưng hổ, muốn đi xuống liền không dễ. Phu nhân đọc đủ thứ thi thư, những chuyện này, cũng nên hiểu."
Mưa to ào ào rơi xuống, nhìn hành lang một hồi, Hi Duẫn thở dài: "Lúc Kim quốc lập tức chia dân chúng dưới quyền là mấy, ta vốn không đồng ý, nhưng mà nữ chân nhân ta ít, không phân chia như thế, thiên hạ chắc chắn đại loạn lần nữa., Đây là kế tạm thời. Nhưng những ngày qua, ta một mực lo lắng, tương lai thiên hạ thật định, cũng vẫn chia dân chúng thành năm sáu bảy tám bậc, ta học từ nhỏ, quốc gia như thế, khó có người lâu dài, thần dân đời thứ nhất không phục., Chỉ có thể áp chế dân chúng mới sinh ra, thì có thể giáo hóa, đây là chính sách không thể không làm việc của Kim Quốc ta. Nếu như ngày khác thiên hạ có quyết định, ta chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực để thực hiện. Đây là khúc mắc trong lòng phu nhân, thế nhưng vi phu cũng chỉ có thể làm đến đây, đây vẫn là chuyện khiến cho vi phu cảm thấy áy náy."
"Không nên gây nguy hại cho Kim Quốc, đừng nghĩ tới thích khách bậc này nữa, cho dù hắn là hán nhân anh hùng, ngươi cuối cùng cũng gả cho ta, chỉ có thể chịu ủy khuất như vậy, Từ Đồ. Nhưng ngoài ra..." Hi Duẫn nhẹ nhàng phất tay: "Hi Doãn thê tử muốn làm gì cứ làm đi, trong Đại Kim cảnh, một số lời nói nhảm, ta vẫn có thể chống đỡ cho ngươi."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Những năm gần đây đều là Thu Hà bưng trà rót nước cho ta, hôm nay giết nàng, ta rất đau lòng. Mấy ngày nữa sẽ xây mộ phần cho nàng, nhưng nếu nàng đã liên quan đến việc này, ta cũng không có làm gì khác với nàng." Hắn vỗ vỗ chỗ của thê tử: "Ta đi xử lý chính vụ trước, đến ngủ trễ, ngươi... vẫn nên nghỉ ngơi cho thật sớm."
Hắn cáo từ Văn Quân, xoay người rời đi, trong mắt Trần Văn Quân chảy nước mắt, trở lại trong phòng, cầm lấy thanh trường kiếm nhuốm máu kia. Đây là bội kiếm "Viên Vương" của Hi Duẫn Nhất quán, thân kiếm dài rộng, toàn thân màu ám kim., Tùy theo hắn nam chinh bắc chiến nhiều năm, phía trên cũng có rất nhiều vết cắt nhỏ cùng lỗ hổng, Trần Văn Quân đưa nó tới bên lan can, ngay lập tức mưa to cọ rửa vết máu. Rất nhanh, vết máu kia biến mất trong mưa, nữ nhân cầm kiếm, đứng thẳng bên lan can hồi lâu.
Qua hai ngày, Tông Phụ, Tông Hổ đem tin tức Nam Xâm, thông qua con đường bí mật bị truyền ra ngoài.
Thân thể trần trụi...
"Tông tông Phốc muốn đánh Giang Nam, Tông Hàn sẽ không có động tác, ngươi dọa ta." Thang Mẫn Kiệt đang nấp trong căn nhà nhỏ tối thấp giọng cười cười, sau đó nhìn Lô Minh phường, ánh mắt hơi nghiêm túc một chút. "Trần Văn Quân truyền ra tin tức chính xác? Lần này truyền ngôi, chủ yếu là để đấu ngoài?"
"Khả năng xâm lấn phía nam vốn là rất lớn. Năm ngoái chuyện của Điền Hổ đã thay đổi, nữ tử có thể ngăn chặn được lửa giận ở nơi này, liền lộ ra suy nghĩ chung của bọn họ. Vấn đề ở chỗ nào là đánh ở đâu, đánh như thế nào." Lô Minh phường thấp giọng nói: "Trần Văn Quân đưa tin cho thám tử của Võ triều, là nàng muốn sớm chuẩn bị cho Võ triều. Đồng thời ta nhìn thấy ý tứ của nàng, tin tức này tựa hồ là do Hi Duẫn cố ý tiết lộ."
"Này, Chu Ung, oan ức của tông phụ tông muốn lấy đầu ngươi, chúng ta không phải là bằng hữu, nhưng trước tiên vẫn phải nhắc nhở ngươi một tiếng, ngươi nhất định phải ngăn cản bọn họ." Đúng là ý tứ đó." Thang Mẫn Kiệt cười xán lạn nói., "Ôm cỏ đánh con thỏ, dù sao cũng là thuận tay... Ta thấy tính tình của Hi Duẫn cũng là cực hạn của hắn rồi. Nhưng con ruồi này không có sơ hở, nếu hắn làm được, chúng ta cũng có thể ôm cỏ đánh con thỏ, thuận tiện đi tới trước mặt Tông Quỹ để lộ chút tin tức, nói là Cốc Thần đại nhân âm thầm bày quân tình bên ngoài?"
Lư Minh Phường lắc đầu: "Không nói trước có tác dụng hay không. Nếu Cốc Thần ở đầu sóng ngọn gió, Trần Văn Quân mới là người đứng mũi chịu sào, nàng quá rõ ràng. Lúc ở phía bắc, lão sư đã dặn dò, phàm có đại sự, đều ưu tiên bảo vệ Trần Văn Quân."
"Ừm." Thang Mẫn Kiệt nhẹ gật đầu, không tiếp tục đưa ra đề nghị này nữa, trầm mặc một lát rồi nói: "Tam quân không động lương thảo mà đi trước, mặc dù nữ tử thật sớm có kế hoạch Nam chinh, nhưng Ngô ăn mày mua trúng gió đột nhiên đến, dù sao càng đi ngàn dặm thì còn có một khoảng thời gian nữa, bất kể thế nào, tin tức truyền về trước... Chuyện về đại tạo viện, cũng sắp rồi."
"Vị Bát Tí Long Vương kia sao rồi?"
"Đang khôi phục, thật sự là mạng lớn, nhưng hắn không phải là người biết nghe lời khuyên bảo, lần này ta có chút mạo hiểm."
"Người có gặp chuyện riêng, thiên hạ như vậy tình trạng thế này, cũng khó tránh khỏi hắn nản lòng thoái chí. Bất quá nếu lão sư đã coi trọng hắn, Phương Thừa Nghiệp cũng nhắc tới hắn, coi như là tiện tay mà thôi." Lư Minh phường nói: "Với tính tình và võ nghệ của hắn, ám sát chết thật là đáng tiếc, trở về Trung Nguyên, vốn nên có nhiều thành tựu hơn."
"Ừm, ta sẽ thử... tiếp tục khuyên nhủ hắn." Khóe miệng của Thang Mẫn Kiệt giật giật, cười cười.
Phía nam cùng Đăng huyện, trên lớp tiếng người huyên náo ầm ĩ, Ninh Nghị đứng ở ngoài cửa sổ, nghe mấy chục tên tuổi trẻ tuổi, tiếng nghị luận, tham mưu. Đây là một ban đầy hứng thú nho nhỏ, thích động não bộ quan quân tầng dưới chót cũng có thể tham dự vào., Để các "Quân sư" của tổng tham bộ tham ô dẫn theo, suy diễn các loại chiến lược, suy diễn được kinh nghiệm, có thể trở về dạy cho binh sĩ dưới trướng, nếu là suy diễn chiến lược có chương pháp, chính xác độ cao, còn có thể bị ghi chép từng cái, có cơ hội tiến vào hệ thống tham mưu của Hoa Hạ quân.
Bởi vì Hắc kỳ quân tin tức linh thông, trong bốn tháng, tin tức Kim Đế Ngô mua trúng phong đã truyền tới, có liên quan tới chuyện Ngô ăn xin mua trúng phong, thế cục Kim Quốc suy đoán, suy diễn, cơ hội và đáp ứng đối phương, vân vân, gần đây ở ba huyện đã bị người nghị luận vô số lần.
Không nghi ngờ gì nữa, địch nhân nếu đã không may, tiếp theo chính là cơ hội của mình. Thiên hạ bây giờ, quân Hoa Hạ là quân đội độc chiếm nữ thật vinh dự, uất nghẹn trong hang núi vài năm. Sau khi Ninh Nghị trở về, lại gặp tin tức như vậy, tin tức "Nữ chân cực có khả năng nam hạ" của quân đội đã truyền khắp lỗ tai mọi người. Mọi người xoa tay, lòng quân phấn chấn, không nói chơi.
Đương nhiên, trước mắt chỉ ở thời kỳ pháo hôi, khoảng cách thật sự là cùng nữ chân nhân đánh giáp lá cà, còn một đoạn thời gian nữa, mọi người mới có thể thỏa thích phấn chấn, nếu chiến tranh thật sự áp chế cùng với cảm giác khẩn trương, cuối cùng vẫn sẽ có.
Ninh Nghị và mấy người đi theo chỉ đi ngang qua, sau khi nghe qua một hồi liền vội vàng đến chỗ tổ chức công tác tình báo, suy diễn tương tự. Gần đây ở bộ phận tham mưu, bộ phận tình báo cũng đã tiến hành rất nhiều lần - mà liên quan tới ứng đối và hậu chiêu của Nữ Chân Nam chinh, trong mấy năm gần đây cũng trải qua nhiều lần phỏng đoán và tính toán.
Cùng Đăng Tam huyện, bầu không khí an lành lại sục sôi, phần lớn bộ phận hạch tâm trong tình báo đã sớm khẩn trương. Trải qua một ít hội nghị cùng thảo luận, có vài đội ngũ, đã hoặc sáng hoặc tối bắt đầu hành trình lên bắc thượng. Trong ngoài sáng tất nhiên đã sớm định sẵn một ít thương đội, một bộ phận sau cùng phải dưới điều kiện đặc thù phát động lên.
Đại Đồng, sau khi trải qua mấy lần tụ tập cùng thảo luận, liền tăng cường vận hành trong chính đàn Kim Quốc, đối ngoại cũng không thấy động tĩnh quá lớn. Về phần Đại Tề, năm đầu tiên phái ở phía Bắc, thỉnh cầu sứ giả Kim Quốc xuất binh, bởi vì Ngô ăn xin bệnh mà trở nên hỗn loạn vi diệu, không công mà lui, xám xịt nam hạ.
Vì bảo vệ nam hạ của hắn, vừa đi ngang qua đại hội, Hi Doãn còn cố ý bố trí cho hắn một đội hộ vệ.
Đội hộ vệ này gánh vác sứ mệnh nghiêm túc và bí mật.
"...Chuyện này truyền ra, tất nhiên cờ đen làm khó dễ từ bên trong... Đến Biện Lương, trước tiên cầu kiến đại nhân Âu Y gia trấn giữ Biện Lương, chín ngàn tinh binh của hắn đủ để phong thành, sau đó... hộ tống Lưu Hinh bệ hạ phía Bắc, không thể để xảy ra sai sót..."
Thật ra giao phong đã mở ra ở những nơi không nhìn thấy.
Đồng dạng bốn tháng trôi qua, tông phụ tông hổ thẹn ăn mòn Giang Nam, tin tức diệt vũ triều truyền vào lâm an. Một số người bắt đầu bối rối.
Hơn nửa tháng sau, thủ đoạn chân chính của cờ thủ giao kích lẫn nhau, dưới đáy nước dâng lên tầng tầng gợn sóng, cuối cùng trong chốc lát đã nhào ra khỏi mặt nước, hóa thành thực thể, sau đó lại ở đằng kia nhìn thoáng qua, tiêu tán...