Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Bệ hạ nằm trên giường, thiên hội bên kia, Tông phụ, Tông Lư muốn tập kết quân đội, mưu đồ Giang Nam... Nghe báo, A Lư Bổ đại nhân xuôi nam luyện binh, đã dẫn đại quân dời đi đại doanh Hà Bắc, Tông Bàn, Tông Uyên bọn người Vu Tiều phủ luyện quân mới cũng đã làm xong chiến bị, quân tư của Nhan Xương đại nhân ngày hôm qua đã đưa tới gấp đôi, đạn pháo, các loại đạn dược chiếm tổng cộng bảy thành, điều này đã được bệ hạ dùng ấn..."
"Thúc gấp, làm sao chở đi?"
"Người đâu nói, năm trước Cốc Thần đại nhân đi đã trừ đi tinh thiết Thiết Phù Đồ của Tông Huân đại nhân rồi..."
Mưa to tầm tã, trong phòng phủ Nguyên Soái mọi người ngồi xuống, đầu tiên là vang lên tiếng bẩm báo bộc lộ tài năng, sau đó hậu duệ Cao Khánh cười nhạo, bộ dạng mất mặt cũng vang lên theo hướng bên kia.
Tuy nói kế sách một năm nằm ở xuân, nhưng phương bắc tuyết tan tuyết tan tiêu giảm khá muộn, hơn nữa xuất hiện đại sự Ngô ăn xin mua Trung Phong, một năm qua chính quyền hai bên đều cân đối đến mức giao giao xuân hạ vẫn còn tiếp tục, một mặt là ước định đối với chiến lược bên ngoài, một mặt khác là phương diện khác., Lão hoàng đế Trung Phong mang ý nghĩa thượng vị của thái tử sắp sửa trở thành đại sự. Trong khoảng thời gian này, cờ bác và đội đứng trong bóng tối đều đang tiến hành, có chiến lược lớn liên quan tới nam hạ, bởi vì mấy năm nay đều có người nhắc tới, lúc này không chính thức chạm mặt, mọi người ngược lại có vẻ tùy ý.
"Cũng không thể nói lung tung, Tứ hoàng tử điện hạ tính cách cường hãn, chính là phúc của Kim quốc ta. Mưu đồ về phía nam không phải ngày một ngày hai, năm nay nếu thật sự thành công, cũng không phải chuyện xấu."
"Như vậy, chúng ta nên vì nó mà càn quét bình nguyên chi lộ."
"Năm ngoái ở Trung Nguyên, cờ đen rục rịch, trận đại loạn của Điền Hổ, chúng ta đè xuống chưa từng động thủ. Bây giờ xem ra, đến lúc động đậy rồi, đại công như thế, cũng không thể chỉ giao cho mấy vị điện hạ phía tây được."
Trong phòng ngươi một lời ta một câu, tỷ như chưởng ngân thuật có thể chờ chưởng binh, thì dứt khoát nói về việc Nam hạ xuất binh trọng điểm. Nam chinh năm nào cũng nghị, liên quan tới những ý nghĩ này, mỗi người đều hạ bút thành văn, bất quá, trong bầu không khí tùy ý đàm tiếu này, nam chinh đều có thể tùy ý đàm tiếu., Lời nói của mỗi người đều ẩn giấu vẻ cẩn thận không rõ ràng. Tông Hàn triệu tập mọi người tới, vốn không phải hội nghị chính thức, chỉ là mặt mũi tươi cười lắng nghe, Nhan Hi Doãn ở bên cạnh lập tức cúi đầu, đợi cho tình cảnh này hơi lạnh, mới đưa tay gõ lên bàn một cái.
"Xuất binh xuôi nam, thu Trung nguyên như thế nào cho tới bây giờ cũng không phải việc khó. Tề, vốn là đại kim loại quốc gia của ta, Lưu Dực không chịu nổi, thu hồi hắn về. Chỉ là muốn thu vào tay cũng không dễ dàng gì. Bệ hạ chăm lo, tĩnh dưỡng hơn mười năm..., Quân số nữ tử ta, thủy chung tăng trưởng không nhiều, đã từng nói nữ nhân ta thật bất mãn vạn, tràn đầy không thể địch lại, nhưng mười mấy năm qua, tiểu bối sa vào hưởng lạc, làm mất uy danh của nữ tử ta lại có bao nhiêu. Những người này trong nhà ta đều có, đã nói qua nhiều lần, phải cảnh giác!"
Ánh mắt Hi Du Duẫn đảo qua mọi người, ngồi ở đây đều là lão tướng đi ra từ sa trường Huyết Hải, cho dù là hán nhân cũng rất dũng mãnh, đối với việc này cũng phải gật đầu một cái. Hi Duẫn dừng lại một chút: "Chính vì nữ nhân ta không nhiều lắm, cho nên chia dân chúng dưới quyền thành năm cấp, tầng tầng mà trị, mới có thể ổn định. Thống trị biên cương của Liêu quốc lúc trước rất vững vàng., Còn chưa kịp lộ ra vẻ giật gấu vá vai, nhưng nếu muốn nuốt chửng Trung Nguyên, những quy củ này đều phải được định ra nghiêm ngặt, sử dụng. Trung Nguyên mênh mông, nhân khẩu nam nhân đâu chỉ ngàn vạn, nếu thật muốn thu hồi quyền lực từ trong tay Lưu Hinh, trong mấy năm này phải bắt đầu đẩy người dời đi. Nữ tử chân nhân ta, nữ chân nhân., Lăng Hải Nhân, khế Đan Nhân, Hán Nhân, ít nhất cần mấy chục vạn, thậm chí trăm vạn người đi qua, mới có hiệu quả. Những chuyện này, vốn còn cần vân vân vân, nhưng Tông Phụ Tông lại có chí lớn, chúng ta... Cũng chỉ có thể trải đường tốt cho hắn."
Ánh mắt của hắn nghiêm túc, nói xong lời cuối cùng, liếc mắt nhìn Tông Hàn, phần lớn mọi người cũng đánh giá Tông Hàn một chút. Anh em Cao Khánh đứng lên chắp tay: "Cốc Thần nói có lý."
Những người còn lại cũng có nhiều thái độ.
Tông Hàn nhìn Hi Duẫn, sau đó mỉm cười chắp tay: "Cốc Thần là lời mưu quốc lâu đời." Nhìn chung quanh: "Cũng tốt, bệ hạ đang nằm bệnh, thời cuộc bất định, Nam chinh... Làm hao dân tổn tài. Lúc này làm không được, mấy ngày sắp tới sẽ triệu tập quân tướng thảo luận rõ ràng. Hôm nay cũng là trước tiên bảo mọi người tùy tiện lôi kéo, xem thử ý tưởng. Hôm nay không nên đi, trong nhà có hai mẹ đầu bếp mới, dê nướng, có bữa ăn ngon. Ta còn có quân vụ, đi xử lý một chút."
Hắn đưa tay tới quản sự, dâng trà, ca múa, hi Duẫn đứng lên: "Ta cũng có chút việc cần làm, bữa tối không cần."
Tông Hàn giơ tay: "Ta tiễn Hi Duẫn."
Tông Hàn thân choàng lớn, phóng khoáng khôi ngô, Hi Duẫn cũng thân hình cường tráng, chỉ hơi cao hơn chút, gầy hơn một chút. Hai người kết bạn đi ra, mọi người đều biết bọn họ có nói, cũng không đi theo. Đoạn đường này đi ra., Có quản sự ở phía trước xua đuổi hạ nhân trong phủ, hai người xuyên qua phòng, hành lang dài, ngược lại có vẻ hơi yên tĩnh. Bọn họ bây giờ đã là hai trong số ít người có quyền lực mạnh nhất thiên hạ, nhưng từ lúc bần nhược giết ra, tay chân còng xuống tình nghĩa mệnh lệnh, cũng không bị những quyền lực này hòa tan quá nhiều.
Dọc đường tán gẫu vài câu, Tông Hàn nói tới lời mời đầu bếp nương mới tới: "Xung hải nhân, Đại Lư đưa tới, kiêu ngạo, bàn chân lớn, trên giường rất thô lỗ, thức ăn được nấu rất bình thường. Nghe nói ta sắp gọi các nàng, Đại Lư rất cao hứng, mau tới đây nói lời cảm ơn. Hi Duẫn ngươi có hứng thú, ta tặng một món cho ngươi."
"Đại soái nói đùa rồi." Hi Duẫn lắc đầu, một lát sau mới nói: "Thái độ của chúng tướng hôm nay cũng thấy rồi đấy. Người vô hại hổ tâm, hổ có ý hại người, chuyện của Trung Nguyên đại soái vẫn phải nghiêm túc một chút."
"Nam nhi của ta, đâu có sợ gấu hổ." Tông Hàn chắp hai tay sau lưng, cũng không để ý. Hắn đi vài bước, vừa rồi mới khẽ quay đầu: "Cốc Thần à, mấy năm nay nam chinh bắc chiến, hiếm có ai ham quyền thế của quán trọ?"
"Đại soái chưa từng lưu luyến quyền thế khách sạn."
"Chỉ vì ta không cần ham quyền thế." Tông Hàn xua tay: "Ta ở đây tức là quyền thế!"
Mưa to ào ào vang lên.
"Năm đó ngươi, ta, A Cốt đánh đám người khởi sự mấy ngàn người, hỗn độn tông phụ tông cũng không bằng một đứa trẻ. Đánh rất nhiều năm rồi..." Ánh mắt của hắn nghiêm túc, nói tới đây, thoáng thở dài, lại nắm chặt nắm đấm. "Ta đáp ứng A Cốt đánh, xem nữ tử thật gia tộc, tiểu bối biết cái gì! Không có soái phủ này, Kim Quốc sẽ đại loạn, Trung Nguyên sẽ đại loạn! Ta giao cho hắn Trung Nguyên, hắn cũng không ăn được!"
"Ta biết đại soái có ý này."
"Chuyện Trung Nguyên còn nhỏ, rơi vào trong mắt người khác, tranh giành quyền lực với tiểu bối, thật mất mặt!" Tông Hàn đột nhiên vung tay, xoay người đi về phía trước: "Nếu mười năm trước, ta sẽ bị cái tai to đánh chết vun tông!"
Giọng nói của hắn ta ẩn chứa nộ khí.
Từ Kim Quốc thành lập, tuy tung hoành vô địch, nhưng gặp phải vấn đề lớn nhất, từ trước đến nay dân số của nữ thật sự quá ít. Rất nhiều chính sách cũng xuất phát từ điều kiện tiên quyết này.
Trung tâm chính trị của đồ vật xuất hiện, bắt nguồn từ đây. Cương vực cực lớn, khuyết thiếu giai tầng thống trị, nếu chỉ khống chế bằng một cái trung tâm, rất nhiều vấn đề căn bản không phản ứng kịp. Lúc này, tài năng ngút trời và thái độ mạnh mẽ của Tông Hàn mới bù đắp được một phần thiếu hụt này., Đại soái phủ không chỉ chưởng quản phía tây Kim Quốc, mà còn quản lý phần lớn sự vụ đối với Trung Nguyên, thoạt nhìn đuôi to lớn không xong. Nhưng nếu không như vậy, với chính quyền nguyên thủy của nữ giới, đừng nói điều khiển trung nguyên, chỉ sợ ngay cả trong Kim Quốc cũng phải rung chuyển bất an.
Ngoài ra, chính sách dân tộc Kim quốc bây giờ cũng là vì bù đắp thiếu hụt của nữ chân. Thuộc địa Kim quốc, nhất đẳng dân tự nhiên là nữ chân nhân, đám người thứ hai chính là người nổi bật cùng nữ chân giao tình, đây là vương triều do phần thưởng Đại Đường xây dựng, về sau bị Liêu quốc tiêu diệt, lấy một phần di dân cầm đầu để chống lại khế đan dược., Ý đồ phục quốc, dời đến cao lệ, một bộ phận khác thì vẫn bị khế đan áp bách, đợi đến khi Kim quốc được kiến quốc, tiến hành ưu đãi đối với những người này. Đại Chử Bằng, đưa đầu bếp nương cho Tông Hàn, cũng chính là hồng nhân giao nhau giữa Kim quốc quý tộc hiện nay.
Người đứng giữa là người thực lực thứ ba, bây giờ bị diệt quốc lại coi như là người thực lực dũng mãnh. Người đàn ông cấp bốn, từng là người đàn ông ở Liêu quốc nội cư dân, bất quá hán nhân thông minh, có một bộ phận lăn lộn trong Kim quốc chính quyền coi như không tệ, tỷ như hậu duệ ăn mừng, lúc yêu thích lập tức., Cũng coi như là thần có phần được uy hiếp từ xương cánh tay của Tông Hàn. Còn người Trung Nguyên phía Nam của Nhạn Môn quan thì không còn là hán nhân nữa, bình thường gọi là Nam Nhân. Đây là người thứ năm trong Kim Quốc, phần lớn là thân phận nô lệ.
Phân chia cấp bậc, cấp đặc quyền, như vậy tầng tầng quản thúc xuống, Kim Quốc chính quyền mới có thể duy trì, mà một khi nữ chính thức thu phục Trung Nguyên, Giang Nam, độ khó ở giữa lại tăng gấp bội. Mặc dù Kim Quốc dưới sự thống trị của Ngô ăn xin tĩnh dưỡng mười năm, số lượng nữ chân cuối cùng vẫn còn chưa đủ.
Hiện nay Ngô Ngô mua bệnh nằm sấp, đám người Tông Phó một mặt ăn nói gọt sạch quyền lực của phủ Hàn Nguyên soái, mặt khác, đã bí mật chuẩn bị Nam chinh, đây là muốn lấy quân công, tự tạo thế cho mình, nghĩ là trước khi mua chuộc tân khách Thiên đã áp đảo Nguyên Soái phủ.
Nguyên soái phủ muốn ứng đối, phương pháp ngược lại cũng đơn giản, chỉ là Tông Hàn Nhung Mã cả đời, cao ngạo không gì sánh được. Mặc dù A Cốt đánh ở thế gian, hắn cũng chỉ đứng sau nhân vật số hai của đối phương. Hôm nay bị mấy đứa trẻ khiêu khích, trong lòng lại rất phẫn nộ.
Một mặt đối phương lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, lấy tâm tư câu nệ để phỏng đoán chính mình.
Mặt khác, cho dù mấy đứa nhóc có nhiều hành động hơn nữa —— ngươi có thể làm gì được ta?
Hắn bị những thứ này xúc phạm nghịch lân, tiếp theo đối với sự nhắc nhở của thuộc hạ, thủy chung có chút trầm mặc. Đám người Hi Duẫn nói bóng nói gió, một mặt là đề ngôn, để hắn lựa chọn ứng đối lý trí nhất, một mặt khác., Cũng chính là, chỉ có Hi Duẫn và mấy người thân cận nhất - sợ vị đại soái này nổi giận nên mới làm ra những việc quá khích như vậy. Tính cách thay đổi của Kim Quốc chính quyền, hiện giờ ít nhất cũng không phải là cha truyền con, tương lai chưa chắc không có khả năng khác, nhưng càng như thế, lại càng phải cẩn thận – đương nhiên, đó là những chuyện hoàn toàn không thể nói.
Hôm nay nói chuyện với nhau một lát, tuy Tông Hàn có chút tức giận, nhưng trước mặt Hi Duẫn, chưa chắc đã tỏ thái độ, Hi Duẫn mỉm cười: "Trong lòng đại soái hiểu rõ là được, mỹ nhân mãi mãi, anh hùng sẽ già, tiểu bối đang tuổi hổ lang... Nếu là tông phụ, tính tình của hắn có vẻ hơi nặng nề hơn một chút., Cũng thôi đi, Tông Phốc từ nhỏ đa nghi, vừa sử dụng, Tông Vọng nhìn lại, người bên ngoài khó chế. Mười năm trước ta đánh cho hắn oa oa oa, mười năm sau lại không thể không đa tâm một chút, tương lai có một ngày, ngươi ta sẽ đi, tiểu bối trong nhà chúng ta, có thể sẽ bị hắn đuổi đánh."
"Hi Duẫn ngươi đọc nhiều sách, phiền não cũng nhiều, tự mình nhận đi." Tông Hàn cười cười, phất phất tay, "Bổn ngang không làm nổi sóng gió gì, nhưng bọn họ đã muốn làm việc, chúng ta sao có thể không chăm sóc một chút. Ta đã già, tính khí có chút lớn, nên nghĩ thông suốt vẫn là suy nghĩ thông suốt."
Trong lúc nói chuyện, đã tới gần bên ngoài soái phủ. Hi Duẫn gật đầu, nói vài câu tán gẫu, lại hơi do dự một chút: "Thật ra hôm nay tới, còn có một việc muốn thỉnh tội đại soái."
Tông Hàn quay đầu lại, Hi Duẫn đã chắp tay khom người cúi đầu. Ánh mắt Tông Hàn trở nên nghiêm túc, giơ tay ngăn hắn lại: "Có chuyện gì đại sự thông thiên?"
"Trong nhà không yên tĩnh, xảy ra chút chuyện phải xử lý, cùng đại soái cũng có chút quan hệ... Lúc này cũng đang muốn đi xử lý."
Tông Hàn nghiêm túc nhìn hắn trong chốc lát, đột nhiên giơ tay lên: "Chuyện trong nhà của ngươi, tự đi xử lý là được. Ngươi và ta tình cảm ra sao, nếu nói ra những lời này... có liên quan tới ta? Thế nhưng phải xử lý vài người của soái phủ?"
"Vậy cũng không cần..."
"Vậy ngươi đi đi, bản đại soái ngày lý vạn cơ, nào có thời gian mà nghe theo phụ huynh Hi Doãn gia ngươi nói."
Hắn đưa tới cửa phủ, nói: "Vũ Đại, ta không tiễn." Nhìn Hi Duẫn khoác áo choàng, đeo trường kiếm lên, lên xe ngựa, chắp tay nói lời từ biệt, ánh mắt Tông Hàn mới nghiêm túc thêm chốc lát.
Thê tử của Hi Duẫn là một hán nhân, việc này trong thượng tầng nữ thật có nghị luận, chẳng lẽ đã phát sinh chuyện gì bây giờ? Vậy thì thật là đau đầu. Nguyên soái Nhan Tông Hàn lắc đầu một cái, xoay người đi vào trong phủ.
Thân thể trần trụi...
Trong ánh sáng lờ mờ, thanh âm Đại Vũ bao phủ hết thảy.
Trong sơn động ẩm ướt cùng mùi hôi thối, mùi máu tươi cũng đang tràn ngập, đi kèm trận mưa to này, hắn tỉnh lại từ trong mê man, sắc trời hơi mờ mịt, hắn biết mình còn chưa chết.
Bắt đầu từ mười năm trước, chuyện chết này trở nên khó khăn hơn trong tưởng tượng.
Có lẽ bởi vì trận ám sát mười năm trước, tất cả mọi người đều đi cả, chỉ có bản thân còn sống, bởi vậy, những anh hùng kia từ đầu đến cuối đều đi theo bên cạnh mình, muốn cho mình sống sót như vậy đi.
Bất quá, cũng không chỉ một mình. Những năm gần đây, mình đã từng nghe nói tới tin tức này, ngày đó ám sát ít gặp, may mắn sống sót, còn có vị tiền bối Phúc Lộc bên cạnh Chu Tông sư còn có vị tiền bối kia., Hắn từ trong trận đại chiến kia mang ra đầu lâu của Chu tông sư, sau đó hắn vùi đầu, vị trí mai táng thì về sau nói cho tâm ma Ninh Nghị, nghe nói đợi đến sau khi thiên hạ đại định, Hắc kỳ quân sẽ công bố vị trí chôn xương của Chu tông sư ở thế gian, để hậu nhân có thể cúng tế.
Việc này không biết thật hay giả, nhưng mấy năm nay, với tâm tính của vị tâm ma kia mà nói, hắn cảm thấy đối phương không đến mức nói dối trong những chuyện này. Mặc dù Thứ Vương sát giá là điều cấm kỵ trong thiên hạ, nhưng cho dù là người có hận Tâm Ma kia, cũng không thể không thừa nhận đối phương ở một phương diện nào đó, đích xác có thể nói là đỉnh thiên lập địa.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Chính mình không thể làm được, cho nên chỉ có thể chạy tới đây.
Không biết hiện tại tiền bối Phúc Lộc đang ở đâu. Mười năm trôi qua, liệu hắn có sống mãi trên đời này không.
Thương thế trên người hắn dây dưa, tâm tình mệt mỏi, suy nghĩ lung tung một hồi, lại nghĩ sau này có phải mình sẽ không chết hay không, chính mình ám sát khó khăn hai lần, đợi đến lần này tốt rồi, liền phải đi giết lần thứ ba.
Lưu lại tính mạng hiếm hoi đến ba lần, hành động vĩ đại bực này khiến tất cả mọi người đều kinh sợ!
Đang nghĩ ngợi lung tung, trong tiếng mưa rơi bên ngoài bỗng nhiên có chút thanh âm vỡ vụn vang lên.
Sử Tiến Tiến nắm lấy đồng côn, gắng gượng đứng lên. Sau đó, lại có người gõ loạn ngoài động.
- là nàng? Sử Tiến nhíu mày.
Sau đó người nọ từ từ đi vào. Sử tiến tới, đặt tay lên cổ người nọ, hắn chưa từng làm đúng, bởi vì đối phương là người phụ nữ, nhưng nếu đối phương muốn có ác ý gì, sử tiến cũng có thể cắt đứt cổ đối phương chỉ trong chớp mắt.
"... Anh hùng, anh hùng... ngươi thật sự ở đây." Cô gái đầu tiên là cả kinh, sau đó là bình tĩnh lại.
"Sao ngươi lại tìm tới đây?"
"Tiểu nữ đã nói sẽ tặng thuốc cho anh hùng."
Cô gái kỳ dị này là hắn nhìn thấy trong lần hành thích thứ hai, đối phương là một hán nhân, đeo khăn che mặt, đối với hoàn cảnh bên ngoài thành quen thuộc, sau khi giết vào trong thành, một đường chạy trốn, sau đó bị cô gái này tìm được., Vốn định giết người, nhưng đối phương lại cho hắn một ít thuốc trị thương, còn chỉ điểm cho hắn hai nơi ẩn nấp. Sử Tiến Tín không quá tin tưởng thân phận của đối phương, sau khi lấy đi thuốc trị thương cũng cực kỳ cẩn thận phân biệt, nhưng lại không lựa chọn ẩn nấp nơi đối phương chỉ điểm, không ngờ hai ngày sau đối phương lại tìm tới.
"Ta vốn là con gái của quan lại võ triều, bị bắt đến phương bắc, sau đó được đại nhân vật thật sự cứu giúp mới có thể sinh hoạt ở nơi này. Những năm gần đây, chúng ta đã từng cứu không ít người đàn ông nô lệ, đưa bọn họ về phương nam. Ta biết anh hùng không tin người lạ, nhưng mà bản thân ngươi lại bị trọng thương, nếu không tiến hành xử lý, nhất định khó mà chịu đựng nổi. Những thuốc trị thương này đều tốt, phối hợp đơn giản, anh hùng hành tẩu giang hồ đã lâu, nghĩ đến có chút tâm đắc, có thể tự mình điều phối..."
Nữ tử kia lần này mang đến, đều là nguyên liệu Kim Sang Dược, thành sắc tốt, giám định cũng không khó khăn, sử dụng cũng không khó khăn, mới vừa rồi đối phương tự động phối hợp, lúc bôi thuốc, nữ tử không khỏi đề nghị một chút ít tin tức trong ngoài, ít hộ vệ nghiêm ngặt, có chút mạo hiểm, có loại thân thủ này còn không bằng hỗ trợ thu thập tình báo, làm chút sự tình khác có lợi hơn Võ Triều vân vân.
Sử Tiến Tiến nghe nàng nói vậy liền hỏi: "Hắc kỳ?"
"Tiểu nữ không phải là người cờ đen."
Cô gái kia lắc đầu, tiếp đó lại nhắc tới chuyện ẩn nấp, chỉ điểm cho sử gia hai địa điểm ẩn giấu mới: "Nếu anh hùng không tin được ta, tương lai cũng khó mà gặp lại. Nếu anh hùng tin tưởng tiểu nữ, ngày gặp lại chúng ta sẽ nói chuyện khác. Địa bắc hung hiểm, người nam lai đều không dễ sống, anh hùng quý trọng."
Cô gái này đứng dậy rời đi, sử dụng dược vật, tâm thần bình tĩnh lại, thấy cô gái kia dần dần biến mất trong màn mưa, sử tiến liền muốn ngủ tiếp. Chỉ là hắn ra vào sát trường nhiều năm, mặc dù trong tình huống buông lỏng nhất, lòng cảnh giác cũng chưa từng buông lỏng, không lâu sau, bên ngoài rừng cây mơ hồ có chút không đúng.
Sử dụng lá cây để ngụy trang, đi ra khỏi sơn động, lặng yên lặng đi một lát, liền thấy người tìm khắp núi đồi đã tới.
"Tiện nhân!"
Trong lòng của hắn vô thức mắng một câu, thân hình như nước, chìm vào trong mưa to đầy trời...
Thân thể trần trụi...
Mưa to tiếp tục rơi xuống, vào chạng vạng hè, trời tối cũng sớm, trong lao ngục đồng thành đã có ánh đuốc.
Bị tra tấn đang tiến hành, roi da bay trên không trung, mỗi một lần đều mang theo một mảnh huyết nhục, nữ nhân bị trói trên kệ kêu thảm thiết, cầu xin tha thứ. Quần áo vốn của nàng đã bị roi da quất thành mảnh vải, người phụ trách hình tấn liền dứt khoát xé rách quần áo, thân hình nữ tử mỹ lệ, trong hình tấn này, là chuyện thường xảy ra, nhưng ít nhất trong lúc này, người tra khảo nóng lòng hỏi ra cái gì đó, vẫn không đem thân thể của mình đặt ở vị trí đầu.
Bọn họ ngẫu nhiên dừng việc tra hỏi đối phương, nữ tử liền trong lúc khóc lớn lắc đầu, tiếp tục cầu xin tha thứ, bất quá về sau, ngay cả khí lực cầu xin tha thứ cũng không còn.
Cửa bị đẩy ra, thân ảnh cao lớn cùng người đi trước sau theo sau tiến vào, thân ảnh kia khoác áo choàng đen, eo bẻ đổ trường kiếm ám kim, bước chân mạnh mẽ, trong nhà tù người tra tấn liền vội vàng quỳ xuống hành lễ.
"Bộ đầu quan phủ lưu lại, người không liên quan ra ngoài!" Nhìn thân thể nữ tử phía trước mang theo máu tươi, Nhan Hi miễn cưỡng vung tay lên, sai khiến phần lớn tùy tùng bên cạnh rời đi. Người tra khảo lưu lại, lúc trước ở trong thành giám sát hình phạt, chịu trách nhiệm ám sát lần này Lỗ Mãn cùng mấy tên bộ đầu còn lại cũng lưu lại, nửa quỳ ở phía sau nhìn xem hết thảy.
Sau khi Nhan Duẫn nhìn cô gái kia một lát, mới chậm rãi đi tới: "Thu Hà... Ngũ Thu Hà, ngươi vốn là cháu ruột của Doãn phủ Phong phủ, tới Kim quốc cứu nàng, được phu nhân cứu giúp, để ngươi tránh được chuyện hiểm ác bên ngoài. Sau khi hoàn thành chuyện Nhan Hi Doãn là nữ chân nhân, trong lòng ngươi bất kính với ta, ta cũng có thể tha thứ, nhưng nếu ngươi còn nửa phần lương tâm, ta hỏi ngươi... Phu nhân ta đối đãi với ngươi như thế nào? Nàng có bạc đãi ngươi không?"
Nữ tử tên Ngũ Thu Hà kia vốn là thị nữ của Hi Duẫn, Trần Văn Quân, những năm gần đây, Hi Doãn và Trần Văn Quân tình cảm sâu đậm, gặp mặt Ngũ Thu Hà này tự nhiên là mỗi ngày. Lúc này trong miệng Ngũ Thu Hà Hà chảy đầy máu tươi, lắc đầu: "Không... Không có bạc đãi..."
"Vậy vì sao ngươi lại làm chuyện này?" Hi Doãn gằn từng chữ một, "Thích khách tự tiện hành thích Đại soái, ngươi có biết hành động lần này sẽ mang đến cho ta bao nhiêu phiền phức không?!"
Ngũ Thu thoáng nhìn Hi Duẫn một hồi, nàng há hốc mồm, đột nhiên cười khàn khàn một tiếng: "Không, chuyện của phu nhân không liên quan..."
Nàng nói xong câu này, dừng một chút, sau đó nói: "Ta, ta nhận thua, vẫy rồi... Là... là... duệ duệ Cao Khánh đại nhân..."
"Ngươi câm miệng——" Ba chữ "Người duệ Cao Khánh" vừa thốt ra, Hi Duẫn đột nhiên mở miệng, thanh âm như sấm sét quát lớn, muốn cắt ngang lời nói của nàng.
Giọng nói của nữ tử xen lẫn: "... Hắn thương ta, nói giết đại soái hắn có thể trở thành đại soái, có thể cưới..."
"Tiện nhân —— "
"Đại nhân, không thể..."
Thời khắc này, phó thủ hạ bên người đầy ý thức hô lên một tiếng, cả người Lỗ Đạt đưa tay bóp lấy cổ đối phương, đem thanh âm phó thủ bóp chặt bên miệng. Trong nhà tù ánh lửa chập chờn, Hi Duẫn Dận rút trường kiếm ra, một kiếm chém xuống.
Máu tươi tràn ra, ánh lửa lắc lư một hồi, mùi tanh tràn ngập ra.
Ngũ thu đó đã chết không thể chết thêm nữa.
"Táng nàng!" Hi Duẫn cầm trường kiếm nhuốm máu, xoay người rời đi.
Đợi đến khi đối phương rời xa bên này, đám người Lỗ Mãn Độ đứng lên, hắn mới lặng lẽ buông cổ phó thủ ra, một đám bộ khoái nhìn thi thể trong phòng thi thể, mỗi người đều không biết nói gì.
"Đại, đại nhân..."
"Nữ nhân này rất thông minh, nàng biết mình nói ra tên của Cao đại nhân, cũng không sống được nữa." Khắp người đều nhăn mày thấp giọng nói, "Huống chi, ngươi làm sao biết được Cốc Thần đại nhân có nguyện ý để nàng sống sót. Chuyện của đại nhân, đừng tham lam quá nhiều, sợ ngươi không chết tốt đẹp gì. Được rồi, kêu người nhặt xác đi..."
Ngoại môn, việc lục soát núi trong Đại Vũ vẫn còn đang tiến hành, có lẽ là bởi vì buổi chiều thiên la địa võng lùng bắt không có kết quả, mấy thống lĩnh chịu trách nhiệm dẫn đội nổi lên mâu thuẫn nho nhỏ. Ở một cái thung lũng xa xa, Thang Mẫn Kiệt sớm đã bị mưa to ướt đẫm toàn thân ngồi chồm hỗm trên mặt đất, nhìn bóng người và côn ảnh ngã xuống cách đó không xa.
"Trần Văn Quân, Ngũ Thu Hà... Chân Hành, các ngươi thật đúng là địa đầu xà, còn có thể tìm được người..." Miệng hắn thì thào một câu: "Đáng tiếc để ta chiếm tiện nghi..."
Mấy năm trước, trên mạng lưới tình báo của Bắc Địa, dưới sự nỗ lực của mấy phụ tử Lư Duyên, Lư Minh phường. Sau khi Lư Duyên qua đời, Lư Minh phường cấu kết quan hệ với Trần Văn Quân, sự phát triển của mạng lưới tình báo ở Bắc Địa mới thực sự thuận lợi. Tuy nhiên, Trần Văn Quân ban đầu chính là thủ đoạn cơ mật nhất trong Tư Mật thám ti, Tần Tương Nguyên qua đời, Tần Phi qua đời căn nguyên., Thí Quân của Ninh Nghị, tuy Trần Văn Quân cũng trợ giúp cờ đen, nhưng lợi ích giữa hai bên, kỳ thật vẫn là tách ra, với tư cách là người trong võ triều, Trần Văn Quân nghiêng về phía đoàn thể của người Hán, lai lịch hai bên luôn là hình thức hợp tác, chứ không phải hệ thống của cùng một thể.
Đây cũng là nguyên nhân Thang Mẫn Kiệt gọi Trần Văn Quân và tiểu lâu la, Ngũ Thu Hà làm "Địa đầu xà".
"Ngu ngốc." Quay đầu lại có cơ hội, muốn cười nhạo Ngũ Thu Hà một chút.
Hắn nghĩ như vậy.
Lúc này Ngũ Thu Hà đã bị chôn vùi dưới đất đen tối.