Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đầu óc choáng váng, tiếng người huyên náo. Hà Văn một quyền xông ra, cho dù là đệ tử Lâm Niệm Ngụy Sĩ Hoành, cũng là sư huynh Lâm Tĩnh Mai. Lúc đầu Hà Văn bị nhìn thấu bị bắt lại, gã có lẽ nhận được cảnh cáo của mọi người, chưa từng đến gây khó dễ với Hà Văn, bây giờ rốt cuộc nhịn không được nữa.
Ngụy Sĩ Hoành chửi ầm lên, có người tới giữ chặt hắn, cũng có người muốn đi theo đánh Hà Văn. Những người này đều là lão nhân Hoa Hạ quân, cho dù có rất nhiều người còn lý trí, thoạt nhìn cũng sát khí sôi trào. Sau đó cũng có một bóng người lao ra từ mặt bên, đó là Lâm Tĩnh Mai. Nàng giang hai tay ngăn phía trước đám người, Hà Văn từ dưới đất bò dậy, trong răng và máu bị đánh bật ra ngoài., Võ nghệ của hắn cao cường, lại đồng dạng trải qua chiến trận, đơn đả độc đấu, hắn cũng không sợ ai, nhưng đối mặt với những người trước mắt, trong lòng của hắn không có nửa phần ý chí chiến đấu, nhìn bọn họ, nhìn Lâm Tĩnh Mai, trầm mặc quay người rời đi.
Hà Văn là hai ngày sau chính thức rời khỏi tập núi. Sớm một ngày trời tối, ông ta cùng Lâm Tĩnh Mai nói chuyện cáo biệt, nói với nàng ta: "Ngươi tìm một người thích gả đi, trong quân đội Hoa Hạ đều là hảo hán tử cả." Lâm Tĩnh Mai cũng không trả lời ông ta. Hà Văn cũng nói một vài câu chênh lệch tuổi hai người quá xa., Hắn lại đi tìm Ninh Nghị, Ninh Nghị chỉ nói: "Ta sẽ khiến nàng gả đi một người tốt, ngươi cút đi, chết là tốt nhất." Ninh Lập Hằng trầm ổn, trên thực tế cả đời cường hãn. Đối mặt với Hà Văn, hai lần hắn dùng thái độ riêng tư mời nàng lưu lại, rõ ràng là để chăm sóc thái độ của bậc cha ngươi Lâm Tĩnh Mai.
Hà Văn không nhắc lại suy nghĩ của mình.
Hắn một mình một kiếm, cưỡi một con ngựa già đi thẳng về phía đông, rời khỏi tập thể núi, đó là đường lên núi gồ ghề mà hoang vu, có thôn trại Kính tộc ở trong núi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy từ xa, đợi đến khi rời khỏi vùng núi lớn này, lại là thôn trang và thành trấn của Võ Triều., nạn dân xuôi nam rời khỏi đường đi. Một đường từ tây hướng đông, khúc chiết mà dài dằng dặc, võ triều tại rất nhiều đại thành, đều hiện ra khí tức phồn hoa, nhưng mà, hắn không còn nhìn thấy loại khí tượng như thành trấn của Hoa Hạ quân. Đi lên, tập trung núi giống như mộng ảo cổ quái mà thưa thớt rơi vào trong núi lớn ở Tây Nam.
Một ngày này, hắn về tới nhà Tô Châu, phụ thân, thê nhi hoan nghênh hắn trở về. Hắn rửa sạch bụi đất, trong nhà chuẩn bị mấy bàn đồ ăn náo nhiệt đón gió tẩy trần cho hắn. Hắn ở trong mảnh náo nhiệt này cười nói chuyện với người nhà, làm hết trách nhiệm. Hồi tưởng lại kinh lịch mấy năm nay, Hoa Hạ quân, thật giống như một thế giới khác, bất quá, cơm ăn đến bình thường, hiện thực cuối cùng vẫn phải trở về.
Quan binh chạy tới, từ từ vây khốn Hà phủ.
"Không có việc gì, nói rất rõ ràng." Hắn an ủi phụ thân và thê nhi trong nhà, sau đó sửa sang lại quần áo, từ cửa lớn bên kia đi ra ngoài...
Chuyện Hà Văn, hắn một mình rời khỏi Tập Sơn, dần dần tiêu tán. Dần dần, cũng không có bao nhiêu người lại nhắc tới hắn. Vì Lâm Tĩnh Mai, đám người Ninh Nghị còn sắp xếp cho nàng mấy lần xem mắt., Lâm Tĩnh Mai chưa từng tiếp nhận, nhưng không lâu sau, ít nhất cảm xúc trên người nàng đã từ trong bi thương đi ra. Ninh Nghị nói khoác mà không biết ngượng: "Ai trẻ tuổi mà không thất tình qua mấy trận chứ, như vậy mới lớn lên được." Trong bóng tối gọi Tiểu Thất nhìn nàng.
Cuộc sống quy về cuộc sống, mùa xuân này Hoa Hạ quân hết thảy đều lộ ra vẻ bình thường. Các thanh niên đang huấn luyện, sau đó học tập đôi chút "ý tưởng" của hư vô", nhưng người thật sự duy trì toàn bộ Hoa Hạ quân, vẫn là quân quy sâm nghiêm, chiến tích cùng quá khứ.
Trong bốn tháng, một trận phong bạo cực lớn, đại đồng phương Bắc bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng...
Thân thể trần trụi...
Oanh ——
Tiếng sấm nặng nề đi qua chân trời, tầng mây đen kịt, như có mưa.
Trên phố chợ Mai Hoa có rất nhiều đầu người đang nhốn nháo, người qua lại nhìn cái bàn lớn cách đó không xa, có tiếng khóc từ trên đỉnh đài truyền đến, cũng có quan sai nha môn lớn tiếng tuyên đọc một phần bố cáo. Càng xa hơn là đám quan lớn Kim quốc mặc hoa phục mềm mại nhìn xuống, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai. Một đám pháp sư niệm kinh ở bên cạnh chờ.
Đây là tràng diện hành hình.
Trên đài gỗ kia, trừ kim binh vây quanh, có thể nhìn thấy một đoàn nam nữ già trẻ mặc trang phục Hán, phần lớn bọn họ dáng người gầy yếu, ánh mắt vô thần, rất nhiều người đứng ở đó, ánh mắt đờ đẫn, cũng có kẻ sợ hãi, nhỏ giọng khóc. Căn cứ vào thông báo của quan phủ, nơi này tổng cộng có một trăm tên hán nhân, phía sau sẽ bị chém đầu xử tử.
Bởi vì lần hành hình này, phần lớn trong đám người cũng là thanh âm xì xào bàn tán. Một người phạm tội, trăm người ngồi liên tục, mấy năm gần đây cũng không thấy nhiều, chỉ vì...
"...Còn chưa hết một tháng, hai lần ám sát đại soái, người nọ thật sự là..."
"... Giết rất lợi hại, ngày đó từ phố Trường Thuận một đường đánh giết đến phụ cận cửa Đông. Người nọ là ác quỷ Hán nhân, mái cong đi qua, xuyên qua rất nhiều con phố..."
"... Không ngăn được hắn, lẻ tẻ tổng cộng chết mất mấy chục người... Thủ hạ không lưu tình a, ác tặc kia toàn thân đầy máu, ta nhìn thấy hắn từ cửa nhà ta chạy qua, Đạt Đạt ở sát vách dám làm binh lính, đi ra cản hắn, nàng dâu của hắn ở ngay bên cạnh... Ở trước mặt vợ của hắn, đánh nát mặt của hắn..."
"...Trần là không ngăn lại. Trong thành sôi sùng sục cả lên, lục soát nửa tháng, nhưng hai ngày hôm trước... Lại là phố Trường Thuận, muốn xông ra muốn giết đại soái, mạng lớn..."
"...Là ác quỷ bên phía hán nhân a, không giết được, chỉ có thể mời mấy vị thượng sư đến thu hồn, ngươi nhìn bên kia..."
"... Đám Hán cẩu này, xác thực nên giết sạch... giết đến phương nam..."
Trong ngôn ngữ vụn vặt của mọi người, có thể hợp thành nhân quả của sự tình - kỳ thật những người ở đại đồng hôm nay, cũng rất ít người không biết. Ba tháng hai mươi ba, có thích khách một thân một mình ám sát đại soái hiếm có, chật vật đi ra, một đường xuyên qua phố xá sầm uất, nhà dân., Gần như kinh động đến nửa ngồi thành thị, cuối cùng lại để thích khách kia chạy mất. Về sau Đại Đồng vẫn đề phòng sâm nghiêm, lén lút lùng bắt hán nhân, sớm đã uổng mạng trăm người. Quan phủ Đại Đồng còn chưa nghĩ rõ nên xử lý chuyện này như thế nào, chờ đám nữ bộ khoái bắt được thích khách kia, ai ngờ tháng tư hai mươi lăm, tên thích khách kia lại đột ngột xuất hiện, lại gây tình cảm hãn hữu.
Loại tinh thần bất khuất này vẫn không thể làm cho người ta sợ hãi, nhưng mà hai lần ám sát, tên thích khách kia giết đến toàn thân là thương tích, cuối cùng mượn địa hình phức tạp trong thành chạy trốn, vậy mà đều may mắn thoát khỏi tình huống ngàn cân treo sợi tóc, ngoại trừ nói quỷ thần che chở ra, khó còn giải thích khác. Sức ảnh hưởng của chuyện này có chút không ổn. Bỏ ra hai ngày, nữ binh sĩ thật sự đã bắt được một trăm tên nô lệ hán nhân trong thành, liền trước tiên đi xử tử.
Đây là xử quyết đối phương để trừng phạt đòn ám sát đầu tiên. Không lâu sau, còn có thể vì lần ám sát thứ hai mà giết thêm hai trăm người nữa.
Phản kháng tự nhiên là không có, bình tĩnh nhục nhã mười năm, nữ tử thật một nhóm bắt hán nhân nô lệ lên phía bắc, tổng số lẻ tẻ đại khái đã có trăm vạn. Phản kháng không phải là chưa từng có, nhưng cơ bản đều đã chết, đãi ngộ không phải người nhất., Trong nô lệ cũng đã qua một lần, người có thể sống đến lúc này, đa số đã không có năng lực và ý niệm phản kháng, nhóm mười người đầu tiên được đẩy lên phía trước, quỳ trước đám người, tay quái tử giơ cương đao, chém xuống đầu.
Mùi máu tanh tràn ngập, nữ nhân trong đám người che mắt lại, trong miệng nói: "Ai u." xoay người chen ra ngoài, có người lẳng lặng nhìn, cũng có người cười nói vỗ tay, chửi mắng hán tử không biết tốt xấu. Nơi này chính là địa bàn của nữ thật, mấy năm gần đây cũng đã mở rộng đãi ngộ đối với đám nô lệ, thậm chí đã không cho phép vô cớ giết chết nô lệ, đám hán nhân này còn muốn thế nào nữa.
Mười người thuộc nhóm thứ hai lại bị đẩy lên, chém bay đầu lâu. Cứ thế đến nhóm thứ tám, trong đám người phía dưới có một nữ nhân trung niên khóc lóc đi tới, nữ nhân kia có dung mạo trung đẳng, hoặc là ở trong cùng thành trở thành kỹ nữ, quần áo cũ kỹ, nhưng vẫn có thể nhìn ra chút phong vận. Chỉ là mặc dù đang khóc, nhưng không có tiếng khóc bình thường, là người câm không có lưỡi.
Trên đó có con của nàng.
Kim Quốc nam chinh phạt mười năm, trăm vạn người phương bắc, vô số sự tình bi thảm, mọi người đã đến nơi này, liền không còn tự do, mặc dù mẫu tử không còn., Thường thường cũng không thể ở lại cùng nhau. Chỉ là sau đó nữ chân nhân đối với chính sách của đám nô lệ tương đối thả lỏng, rất ít người ở đây kéo dài hơi tàn mới tìm được thân tộc của mình. Nữ nhân không có lưỡi khóc lóc đi về phía trước, liền có kim binh cầm thương tới, một thương đâm vào bụng nữ nhân, một gã thần sắc đờ đẫn, nam tử trẻ tuổi thiếu một lỗ tai gọi một tiếng "Mẹ", đao trong tay quái tử rơi xuống.
Tổng bộ bộ đầu sỏ phủ nha Đại Đồng đều đứng trên lầu gỗ cách đó không xa, lẳng lặng nhìn dị động trong đám người, con mắt như chim ưng nhìn chằm chằm từng người đang cảm thấy thương tâm vì cảnh tượng này, để phán đoán xem bọn hắn có khả nghi hay không.
Phụ thân của Lỗ Đa là một trong những đội quân tinh nhuệ đi theo A Cốt sớm nhất, đã từng là thợ săn giỏi nhất Đông Bắc Tuyết Nguyên. Từ nhỏ y đã đi theo phụ thân tham gia quân ngũ, sau này trở thành trinh sát tinh nhuệ nhất trong các binh khí, bất kể là ở phương bắc chinh chiến hay là Nam chinh chiến đối với võ triều, đều từng lập xuống công huân hiển hách, còn từng tham dự vây công Tiểu Thương Hà trong vòng ba năm vây công., Bị thương, cũng từng giết qua địch, về sau đám người lập tức coi trọng năng lực của hắn, điều hắn làm cơ sở chính trị ở phía Tây Kim Quốc. Tính tình của hắn lãnh khốc cương nghị, ánh mắt và trực giác đều cực kỳ nhạy bén, giết chết và đã từng bắt được rất nhiều địch nhân vô cùng khó giải quyết.
Lần này hắn ở ngoài thành đốc thúc sự tình khác, sau khi trở về thành, mới tham dự vào sự kiện thích khách bắt nặng trách nhiệm. Lần thứ nhất chém giết trăm người chứng minh phe mình có quyết tâm giết người, hán nhân hiệp khách từ Trung Nguyên hai lần ám sát đại soái trên đường, không thể nghi ngờ là đang ở vào cái chết ngoài nghĩa khí, như vậy lần thứ hai lại chém hai trăm người nữa., Hắn sợ rằng sẽ hiện thân. Mặc dù người này cực kỳ ẩn nhẫn, nhưng cũng không có vấn đề gì, tóm lại tiếng gió đã truyền ra, nếu có lần thứ ba ám sát, chỉ cần nhìn thấy Hán nô thích khách, đều giết, đến lúc đó người nọ cũng sẽ không còn bao nhiêu may mắn đáng nói.
Mười người cuối cùng bị đẩy lên đài gỗ, quỳ xuống, cúi đầu... Khắp nơi đều là Lỗ Đạt híp mắt: "Mười năm rồi, đám hán cẩu này đã sớm buông tha phản kháng, hiệp sĩ Hán nhân, bọn hắn sẽ coi hắn thành cứu tinh hay giết tinh, nói không rõ ràng."
Phó thủ hừ lạnh khinh thường: "Đại hán nhu nhược đến cực điểm, nếu làm thủ hạ của ta, ta căn bản sẽ không dùng đến. Trong nhà của ta cũng không phải là Hán nô."
"Bọn họ lập quốc đã lâu, tích lũy sâu, luôn có chút du hiệp từ nhỏ luyện võ, ngươi chớ coi thường bọn họ, như người hành thích kia, đến lúc đó sẽ phải chịu thiệt."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Thủ lĩnh, người lợi hại như vậy, chẳng lẽ hắc kỳ kia..."
Một trăm người đã giết sạch, đầu người phía dưới chất thành mấy cấu, Tát Mãn pháp sư tiến lên nhảy múa. Khắp nơi đều là phó thủ Lỗ nói tới cái tên cờ đen, thanh âm hơi thấp một chút, đầy vẻ oai hùng ngẩng đầu lên: "Cái này lai lịch ta cũng đoán, cờ đen làm việc khác nhau., Không thể lỗ mãng như vậy được. Ta thu thư từ phía Nam, người hành thích lần này có thể là đầu mục của đám phản tặc Trung Nguyên Xích Phong Sơn, được xưng là Bát Tí Long Vương. Hắn khởi sự thất bại, trại không còn, đến nơi này là muốn chết."
"Chủ một phương?"
"Sơn tặc chi chủ, chó nhà có tang. Chỉ là coi chừng võ nghệ của hắn."
Mãn đạt được sự bình tĩnh nói. Hắn chưa từng xem thường trăm người địch như vậy, nhưng trăm người địch bất quá cũng chỉ là một kẻ lỗ mãng, nếu thật muốn giết, độ khó cũng không thể nói là lớn, chỉ là bên này ám sát đại soái huyên náo sôi trào, nhất định phải giải quyết. Nếu không hắn ở ngoài thành truy tìm vụ án kia, mơ hồ liên quan đến một nhân vật cổ quái " hê hề", mới làm cho hắn cảm thấy có khả năng càng thêm khó giải quyết.
Từng bước một, chắc chắn sẽ được giải quyết.
Lỗ Mãn đã từng đặt mình trong đám quân lữ vô địch, lúc hắn thân là trinh sát thì xuất quỷ nhập thần, mỗi lần mang về tin tức then chốt, đánh hạ Trung Nguyên sau đó một đường dễ như trở bàn tay, đã từng khiến cho hắn cảm thấy buồn tẻ. Mãi đến sau khi quyết đấu cùng tên quân sĩ mang cờ đen trong núi Tiểu Thương Hà kia, trăm vạn đại quân Đại Tề quyết đấu., Mặc dù Lương Khuyết bất tề, cuốn lên lại như sóng lớn ngập trời, bọn hắn cùng Hắc kỳ quân hung mãnh đối kháng với một chiến trường vô cùng hung hiểm, ở trong núi lớn khắp nơi đều mang theo vài lần liều mạng chạy trốn, có mấy lần cơ hồ cùng Hắc kỳ quân tinh nhuệ chính diện đụng phải.
Hắn là trinh sát, một khi đặt mình trong đám binh lính cấp bậc đó, hậu quả khi bị phát hiện là thập tử vô sinh, nhưng hắn vẫn còn sống trong loại nguy cơ này. Dựa vào ẩn nấp và kỹ xảo truy tung cao siêu, hắn âm thầm phục giết ba tên trinh sát Hắc kỳ quân, hắn cảm thấy hào phóng, lột da đầu hai kẻ địch phía sau. Trước mắt vẫn như cũ đặt ở trong đại đường phủ đệ của hắn, được coi là công huân chứng minh.
Bởi vì hắn sau khi bị cuốn vào một lần chiến đấu mà bị thương chạy tán loạn, sau khi thương thế lành hắn không thể đi tiếp phía trước, nhưng tại khắp nơi đều thông suốt, chỉ có như vậy giao thủ cùng đi săn, mới thật sự thuộc về chiến trường anh hùng. Sau đó hắc kỳ binh bại trận Tây Bắc., Nghe nói Ninh tiên sinh đều đã chết, hắn liền thành bộ đầu, chuyên môn giao phong với những phạm nhân khó giải quyết nhất. Gia tổ thế hệ trước của bọn họ là thợ săn, nghe nói trong thành có hắc kỳ thám tử, đây chính là săn bắn và con mồi tốt nhất của hắn.
Chỉ là xử lý xong con mồi, có lẽ còn phải đợi một thời gian nữa.
Ánh mắt đầy rẫy Lỗ Đạt đảo qua đám người một lượt, cuối cùng cũng mang theo người rời đi.
Trên trời oanh một tiếng, lại là tiếng sấm vang rền.
Cách đó không xa, trong đám người, Thang Mẫn Kiệt có chút hưng phấn, cười cười xem xong tràng hình, sau khi đi theo mọi người kêu vài tiếng mới theo đám người rời đi, đi về hướng Đại Tạo viện.
Không lâu sau, mưa sa bắt đầu.
Thân thể trần trụi...
Rầm rầm, cơn mưa ban đầu ở dưới mái hiên của Nguyên Soái phủ đã phủ đầy nước, giữa sân đã đầy nước. Sau khi Nhan Hi Doãn Doãn Doãn đứng trên hành lang ngoài đại sảnh ngắm nhìn cơn mưa to, núi đá và đỉnh đồng trong cơn mưa to. Trong sảnh phía sau đã có một số người tới, những người này đều là những thành viên chủ chốt trong chính trị., Ngân thuật có thể, tốc độ rời rạc, hoàn mỹ rắc rối, hậu duệ Cao Khánh, Hàn Túc tiên, lúc nào cũng thích vân vân, thỉnh thoảng lại có người đến chào hỏi hắn.
Không bao lâu sau, Nhan Tông Hàn Long Hành Hổ Bộ đi về phía này. Vị hào hùng ở Kim Quốc hiện giờ được xưng tụng là một dưới một người trên vạn người đang cười chào hỏi Hi Duẫn, vỗ vỗ vai hắn: "Phía nam có nói, nhân giả Nhạc Sơn, trí giả vui vẻ, cốc thần tâm tình tốt ở đây ngắm sơn thủy."
Hi Duẫn cười chắp tay: "Đại soái cũng có tâm trạng tốt, không sợ tai họa sắp tới sao."
"Bản soái bình thản, có tai họa gì đáng nói!"
Tông Hàn không để ý mà khoát tay chặn lại, sau đó cùng Hi Duẫn đi vào.
Sau khi ngồi xuống, có người mở miệng vì chính sự.
"Bệ hạ nằm trên giường, thiên hội bên kia, tông phụ, tông đói muốn tập kết quân đội ——"
"...Mưu đồ Giang Nam."