Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nước sông chảy qua, dọc theo bờ đề phòng đơn sơ đi về phía trước, phụ cận bờ đề phòng và ruộng đồng cũng có phòng ốc nho nhỏ xuất hiện, trong lúc trồng cây rừng, cách đó không xa có người đi qua bên cạnh khu chợ, thỉnh thoảng nhìn sang phía này. Ninh Nghị dẫn Hà Văn gì đi tới tiểu viện ven bờ sông.
"... Lấy sự phát triển của thương nghiệp và chiến tranh, dùng sự tiến bộ sản xuất, khiến người trong thiên hạ có thể bắt đầu đọc sách, đây là bước đầu tiên nhất định phải đi. Mà cuối cùng con đường này là hi vọng dân chúng nắm giữ đạo lý và lý, bù đắp lại thiếu sót do chênh lệch bên trên, khiến cho giám sát từ dưới lên, có thể tiêu hóa sạch sẽ lợi ích và phụ nhân mà xã hội sinh ra. Trong đó, đương nhiên có rất nhiều con đường phải đi."
Ninh Nghị cười nói: "Thê tử của ta Lưu Tây qua, vô cùng tôn trọng chuyện trả quyền lực lại cho mỗi người. Nàng định làm cho người của Bá Đao doanh có thể dựa vào chính mình lựa chọn và bỏ phiếu để nắm giữ vận mệnh của chính mình. Đương nhiên, đã lâu như vậy rồi, tất cả vẫn cứ nói là đang ở trạng thái nảy mầm. Người của Bá Đao doanh tin phục nàng, theo nàng giày vò mà nắm giữ vận mệnh của mình., Nhưng lựa chọn này có phải kết quả khiến người ta đạt được kết quả tốt hay không, chính nàng cũng không có lòng tin, hơn nữa kết quả có thể là trái ngược. Ta cũng không tôn trọng giai đoạn bỏ phiếu tự chủ hiện tại, thường xuyên tranh luận với nàng, nàng nói không lại, liền muốn đánh ta... Đương nhiên nàng đánh không lại ta, bất quá điều này cũng không tốt, ảnh hưởng... Gia đình hài hòa."
Lời nói của Ninh Nghị hài hước, Hà Văn cũng cười cười. Hắn ở Hắc kỳ ba năm, tự nhiên minh bạch vị bá đao doanh Lưu Tây dưa kia có thân thủ thế nào.
"Có thể khiến người ta đưa ra lựa chọn chính xác điểm then chốt, không ở chỗ đọc sách, thậm chí không ở chỗ tri thức, một người mặc dù có thể học thuộc lòng tất cả tri thức trong thiên hạ, cũng không chắc hắn là người có thể lựa chọn chính xác. mấu chốt chính xác lựa chọn là hợp lý. Nho học... Hoặc là nói tất cả học vấn lúc đầu đang phát triển., Bởi vì không thể nào nói rõ tất cả đạo lý với tất cả mọi người, càng nhiều là hình thành nên khái niệm ước định giữa mọi người. Ngươi phải làm người tốt, ngươi phải giảng đạo đức." Thất nghĩa hậu lễ. Người làm lễ, trung tín bạc mà loạn, người tốt, đạo đức, đây là lễ hay là nghĩa..."
Ninh Nghị nói xong, sắc mặt Hà Văn trầm xuống: "Ninh tiên sinh, ngươi làm vậy quá mức ly kinh phản đạo! Đạo đức là gốc rễ lập nhân, nếu không có đạo đức, người và cầm thú có gì khác nhau! Lời này của ngươi..."
"Vì sao con người lại khác với cầm thú!?" Ninh Nghị liếc hắn một cái: "Hôm nay ta phải làm cầm thú, không làm người, trên trời sẽ phóng sấm đánh ta! Vì sao phải làm người tốt, vì sao phải có đạo đức, các ngươi nói như có thiên kinh địa nghĩa, vậy thật sự không thể hỏi! Đây là câu hỏi cuối cùng thông suốt! Như đạo đức chân thiên kinh địa nghĩa, cuộc sống đó phải có, cần gì phải học đi dạy, có gì cần cầu chư vị!"
Sắc mặt Hà Văn âm trầm, lông mày nhíu chặt, hắn đứng yên tại chỗ: "Vậy cũng đúng... định thỉnh giáo Ninh tiên sinh!" Y đi vào trong Hắc kỳ quân, liền biết chỉ dựa vào miệng lưỡi mà gần như không thể thuyết phục được Ninh Nghị, hơn nữa ba năm ở chung với nhau, đối với Ninh Nghị thì y biết chỉ bằng miệng lưỡi là không thể thuyết phục được., Trong lòng hắn cũng có vài phần khâm phục, lúc này hắn không muốn dùng miệng lưỡi ngạnh kháng. Cũng như Ninh Nghị từng nói, nho sinh lợi hại, dù sao cũng xảy ra vấn đề, cho dù hắn nói về sự vĩ đại của nho học ra sao cũng không thể chạm tới hạch tâm của đối phương. Hà Văn tự biết mình phải đi tới đâu., Đã hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Ninh Nghị sau đó đi, tâm tư cãi lại không tính nóng nảy. Nhưng câu nói này của Ninh Nghị "Vì sao phải làm người tốt, vì sao nói đạo đức lại thật sự chạm đến giới hạn của gã, lúc này cũng trở nên cường ngạnh.
Ninh Nghị quay đầu lại, đứng tại chỗ, gằn từng chữ một: "Làm người tốt, giảng đạo đức, mục đích cuối cùng, là vì làm như vậy có thể bảo vệ lợi ích của tất cả mọi người thật lâu dài, mà không sử dụng lợi ích tuần hoàn tan vỡ."
Hà Văn trầm mặc một lát, cười lạnh nói: "Trên đời này chỉ có lợi ích."
"Nếu Hà tiên sinh kiêng kỵ lợi ích, không ngại dùng nhu cầu thay thế. Người đi trên đời, nhu cầu không chỉ là tiền, mà còn có tâm linh an ổn, có giá trị của bản thân. Từ cổ đại người tạo thành xã hội, bắt đầu hợp tác, bắt đầu hợp tác, bản chất hợp tác., Trong lúc thỏa mãn các nhu cầu của nhân loại, nhu cầu có thể trong thời gian ngắn sẽ kéo dài, để làm cho người hợp tác lâu dài, các Thánh Nhân mà các ngươi cho rằng tổng kết ra được các loại quy luật cần tuân theo khi ở chung với người khác, sau đó phát triển, mọi người dần quen biết nhiều hơn, ước định thành quy tắc phải tuân thủ, chúng ta gọi là đạo đức."
"Nho học quá khứ, không thể người người đọc sách, không thể giải thích đạo lý đến một bước này, cho nên đem những thứ không cần thảo luận, chỉ cần truyền bá những thứ tuân thủ, mấy ngàn năm qua, mọi người cũng cảm thấy, những chuyện này không cần thảo luận. Nhưng vấn đề nó xuất hiện chính là..., Nếu có một ngày, ta không muốn làm người tốt, ta không giảng đạo đức nữa, có ông trời đến trừng phạt ta sao? Ta thậm chí sẽ thu được rất nhiều lợi ích, từ từ, ta cảm thấy nhân nghĩa đạo đức, đều là hư ảo."
Ninh Nghị nói xong bèn quay người đi về phía trước: "Đạo đức trong quá khứ, dạy rất nhiều người, phải làm người tốt. Được, bây giờ người tốt thiên kinh địa nghĩa, người bình thường chỉ nhìn thấy một chút "không tốt", sẽ lập tức phủ nhận toàn bộ sự việc. Như ta vừa nói đó., Hai tập đoàn lợi ích đang tranh nhau tranh đấu, đều nói đối phương xấu, đối phương muốn tiền, người bình thường có thể đưa ra lựa chọn tốt ở đây. Tạo giấy tác phường ô nhiễm rồi, một người đi ra nói, ô nhiễm sẽ xảy ra vấn đề lớn, chúng ta nói., Người này là người xấu, như vậy lời nói của người xấu đương nhiên cũng là xấu, không cần suy nghĩ nhiều. Theo như ta nói, người bình thường hiểu sai ở thế giới này, hắn lựa chọn đúng hay sai, thật ra là tùy duyên."
"Khi chúng ta có thể bắt đầu hỏi vấn đề này, khiến cho quan hệ đạo đức và người tốt gắn liền với mỗi người, bọn họ đương nhiên có thể làm ra lựa chọn chính xác hơn. Dưới điều kiện hiện tại, có thể làm cho lợi ích xã hội, chuyển càng lâu dài hơn, chính là lựa chọn tốt hơn. Ít nhất bọn họ sẽ không bị những lời nói nhảm liên quan kia đảo lộn."
Vừa nói câu này, hai người vừa đi vào sân bên bờ sông. Hà Văn biết sân này thuộc về sản nghiệp của thương hội tập sơn, chỉ là chưa từng tới, đi vào cũng là ba vào sân nhỏ bình thường, vài nhân viên công tác phòng thu chi đi lại bên ngoài, trong sân như có một phòng họp, mấy gian phòng làm việc.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ninh Nghị chỉ vào phòng hội nghị kia nói: "Ở đây tiến hành thảo luận mấy lần, nói về nguyên tắc đánh cờ phát triển trong thị trường. Nguyên tắc của đánh cờ là, trong một thị trường do vô số người tạo thành, khi tất cả mọi người đều có thể suy nghĩ cho bản thân ngành nghề nghiệp, thì giá trị của sự bình quân mà mọi người thu được là cao nhất. xã hội cũng thế., Khi tất cả mọi người trong xã hội đều tận lực tuân thủ đạo đức, mỗi người có thể đạt được lợi ích là nhiều nhất. Những kiến thức này, ở hậu kỳ chúng ta hi vọng có thể thông qua phương pháp học để chứng minh, nó đủ để trở thành nền tảng cho xã hội."
Ninh Nghị nói xong câu này, Hà Văn vẫn không hiểu rõ, lại thấy y cũng lắc đầu: "Nhưng xã hội phát triển thường không phải hệ thống ưu tú nhất, mà là hệ thống ưu tú nhất, tạm thời cũng chỉ có thể coi là lý luận nói rõ mà thôi, không dễ làm được, Hà tiên sinh, đi vào bên trong..." Hắn lần này nghe như là lẩm bẩm một mình, dường như cũng không có ý định để Hà Văn hiểu.
Xuyên qua trung đình, tiến vào bên trong sân nhỏ, buổi chiều ánh nắng mặt trời đang lặng lẽ rơi xuống, tiểu viện này yên tĩnh, không có người, Ninh Nghị mở gian phòng ở giữa ra, trong phòng giá sách san sát, ba cái bàn ở giữa cũng ở cùng một chỗ, mấy chồng bản thảo dùng đá trấn áp ở trên bàn, bên cạnh còn có vài thứ như bút mực, nghiên mực, thoạt nhìn là nơi làm việc.
"Cứ ngồi thoải mái, nơi này không có nhiều người đến, năm ngoái ta trở về mùa thu, mỗi lần tới tập núi, cũng đem một số người trẻ tuổi có đầu óc gọi đến, để cho bọn họ suy nghĩ, sau đó viết xuống một ít đề thi..."
Ninh Nghị chỉ chỉ bản thảo trên bàn, Hà Văn liền cầm nó lên xem.
"Đúng như ta nói, ta không tin lựa chọn của dân chúng hiện tại, vì bọn họ không hiểu quy tắc, vậy thì thúc đẩy tiến bộ. Quân tử chi đạo của nho gia, bây giờ chúng ta nói tới dân chúng, cuối cùng chỉ để cho người ta tự chủ, thật ra toàn bộ học vấn đều trăm sông đổ về một biển, cuối cùng., Ánh sáng nhân tính là vĩ đại nhất, thê tử của ta Lưu Tây qua tưởng tượng, là hy vọng cuối cùng, nhân dân có thể chủ động lựa chọn hoàng đế mà bọn họ mong muốn, hoặc là làm hoàng đế, lựa chọn Tể tướng mà bọn họ muốn - đều không sao cả, nhưng điều quan trọng nhất là làm sao đạt được."
"Vậy thì thi đi." Ninh Nghị giơ tay lên: "Ngươi cầm trên tay là thông tin về công nhân dân... Nó có phế phẩm và hình thức ban đầu. Những đề mục chúng ta đưa ra yêu cầu nó là tương đối phức tạp, giải thích, lại có thể chính xác chỉ ra quy luật xã hội vận hành. Ở đây ta sẽ không hô to gọi nhỏ là người tốt., Như vậy chỉ đơn thuần là người tốt, chúng ta không cần hắn tham dự vận hành quốc gia, chúng ta cần hiểu rõ quy luật vận hành phức tạp của thế giới, lại có thể không nhụt chí, không chút kích thích, trong đề bài, cầu người trong đó... đương nhiên không thể đạt được."
Hà Văn lật bản thảo, thấy được miêu tả về "Nô nhiễm", Ninh Nghị xoay người đi về phía cửa, nhìn hào quang bên ngoài: "Nếu quả thật có thể đánh bại nữ chân nhân, thiên hạ có thể ổn định lại, chúng ta xây dựng rất nhiều nhà xưởng thỏa mãn yêu cầu của mọi người., Để bọn họ đọc sách, cuối cùng bắt đầu bỏ phiếu. Tham gia vào chuyện gì cũng không sao, trước khi bỏ phiếu, phải thi, đề thi... Tạm thời mười câu, chính là những đề bài này chỉ phức tạp, không thể giải đáp, không có quyền bỏ phiếu của người dân."
Hắn quay đầu nhìn Hà Văn: "Trận thi này có thể thảo luận, có thể sao chép, có thể một năm trước khi thi, thì đưa đề mục ra, để cho bọn họ bàn luận. Như vậy, nhóm đầu tiên chỉ cần biết viết số., Đều có quyền lực của quốc gia, phát ra âm thanh đối với quốc gia, sau đó cứ năm năm mười năm, căn cứ theo những đề mục này phát triển xã hội thay đổi mấy đạo, để mỗi người xã hội đều hiểu được sự phức tạp của đề mục này, tận lực lý giải mô hình cơ bản của quốc gia, để nó thâm nhập vào mỗi học đường của học viện, thấm vào mỗi phương diện văn hóa, trở thành cơ sở của một quốc gia."
"Như vậy, những đề bài này cần trăm ngàn rèn luyện, ngàn tỉ lần thảo luận và tinh luyện, cần phải ngưng tụ những điểm chớp lóe trí tuệ và văn hóa..."
Hà Văn siết chặt bản thảo, ngẩng đầu lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Những đề bài này sẽ làm cho dân chúng đều nói về lợi ích, sẽ khiến cho tất cả đạo đức và lễ pháp mất cân bằng, sẽ trở thành nguyên do gây họa!"
"Đúng vậy, đương nhiên là loạn." Ninh Nghị gật đầu. " xã hội Nho gia lấy đạo lý là căn cơ, từ lâu đã thâm nhập sâu vào trong lòng mỗi người, nhưng mà xã hội chân chính tất nhiên sẽ lấy lý, pháp làm cơ sở, lấy tình làm phụ. Nếu mọi người đều nói về cái nhìn ngắn gọn trước mắt, vậy đương nhiên sẽ loạn đến mức không thể chỉnh đốn, nhưng nếu trong những đề mục này có ý đồ riêng., Mỗi đề đều có lợi ích lâu dài, trung tâm của nó sẽ là pháp tình hợp lý! "Tứ dân" "Phế ước" "Phân vật", điểm giống nhau của bọn chúng đều lấy lý làm nền, mỗi một phân, đều có thể phân tích rõ ràng, Hà tiên sinh, đánh bại tình lý pháp trong lòng mỗi người, mới là mục đích thật sự của ta."
"Sẽ khiến thiên hạ đại loạn, nhất định thiên hạ sẽ đại loạn..." Hà Văn trầm giọng nói: "Rõ ràng rồi, vì sao ngươi lại..."
"Đương nhiên là có thể loạn rồi." Ninh Nghị lại gật đầu: "Nếu ta thất bại, đơn giản chỉ là một quốc gia một hai trăm năm hưng thế mà thôi, có gì đáng tiếc. Nhưng mục tiêu có liên quan tới sự tự chủ của nhân dân, sẽ được chạm khắc trong lòng mỗi người, là do Nho gia thiến hắn., Rốt cuộc cũng không cách nào triệt để. Chúng nó lúc thì như ngọn lửa nhỏ bốc cháy, mà người muốn tự chủ, chỉ có thể lấy lý làm cơ sở, thành công mà thất bại, ta cũng sẽ hạ xuống điểm khởi đầu. Mà chỉ cần lưu lại cách thức, phần cải cách này sẽ không phải là lầu các trên không trung."
"Mỗi một thời đại trôi qua, nếu nói cải cách, đều là từ trên xuống dưới. Nếu từ trên xuống dưới, nhất định là đồng đảng đồng phạt dị, chỉ có đem lợi ích bản thân gắn liền với mỗi dân chúng, để bọn họ thiết lập địa bàn, hữu hiệu đi bảo vệ quyền lợi mỗi người bọn họ, cái gọi là quân tử quần mà không đảng., Đến lúc đó mới thật sự xuất hiện. Đến lúc đó ngươi làm quan viên, phải làm việc, bọn họ sẽ cho ngươi mượn lực lượng, bọn họ sẽ trở thành một bộ phận chủ trương của ngươi, cho ngươi mượn lực lượng, để bảo vệ lợi ích bản thân, sẽ không theo đuổi quá phận hồi báo. Tất cả điều này chỉ có thể khiến dân chúng hiểu đạo lý đạt tới trình độ nhất định, mới có khả năng xuất hiện."
Hắn hít một hơi: "Hà Văn, ngươi có thể thấy rõ phức tạp và hỗn loạn ở giữa, đương nhiên là tốt, nhưng mà, đường đi nho gia thật sự còn muốn đi sao? Đi ra khỏi mảnh sơn lĩnh này, ngươi nhìn thấy sẽ là một kết cấu càng lúc càng lớn. Khổng Tử nói, để báo thẳng oán tiết., Nói tới cha con quân quân thần thần thần, hắn phê bình con đường con bò, hắn nói, mọi người hiểu đạo lý, đạo lý, thế giới mới có thể tốt lên. Thời điểm lực sản xuất không đủ thì đã gần hai ngàn năm, sản vật sẽ đẩy mạnh khả năng sản xuất, cho một người không còn quyền nghi. Nên trở về rồi."
"Học trò của ta, về mặt thực dụng học rất tốt, nhưng trong các học vấn thâm sâu, bọn họ vẫn thấy chưa đủ. Những đề bài này, bọn họ nghĩ cũng không tốt, một ngày nào đó nếu đánh bại được nữ chân nhân, ta có thể triệu tập tu sĩ đại nho bác thiên hạ tới thảo luận và ra đề tài, nhưng cũng có thể làm trước. Trong quân Hoa Hạ có một số nho sinh đang làm chuyện này, phần lớn đều ở chung một chỗ hòa đăng., Nhưng khẳng định là không đủ, mười năm hai mươi năm tinh luyện, ta yêu cầu mười câu, nếu ngươi nghĩ thông, có thể lưu lại đề bài. Nếu ngươi nghĩ không thông, nhưng vẫn nguyện ý lưu lại vì Tĩnh Mai, ngươi có thể dùng hết khả năng của mình, đi cãi lại và phản đối bọn họ, đem những người đề xuất đề bài này giải đáp hết thảy."
"Nếu hai khả năng này đều không có." Ninh Nghị dừng một chút: "Vậy thì về nhà đi, chúc ngươi tìm được đường về Nho gia."
Hà Văn cầm bản thảo, quơ quơ trên không trung, ánh mắt nghiêm khắc, Ninh Nghị cười nói: "Trước khi ngươi đi, đơn giản là muốn biết trong hồ lô của ta bán thuốc gì, đều thành khẩn nói cho ngươi, suy nghĩ nhiều đi. Nếu như ngươi muốn cãi lại ta, ta rất hoan nghênh ngươi." Hắn nói xong, đã có người bên cạnh ra hiệu bảo hắn tham gia hội nghị tiếp theo: "Ta còn có việc, xin đi trước. Nếu như có thể... hảo hảo đối phó với Tĩnh Mai."
Ninh Nghị rời khỏi nơi này, bên ngoài phòng còn có Hoa Hạ quân đang đợi Hà Văn. Buổi chiều ánh mặt trời xuyên qua cửa phòng, cửa sổ chiếu vào trong phòng, bụi bặm tung bay nhảy múa trong ánh sáng. Y ngồi trên ghế trong phòng lật xem những đề mục thô ráp và bướng bỉnh. Bởi vì Ninh Nghị yêu cầu phức tạp, những đề bài này thường là tối nghĩa lại méo mó, thường thường còn có các loại vết tích đã thay đổi, bên trong bản thảo cũng có một số văn tự bị hỏng:
"... Từ lý tưởng cơ bản học và quan sát xã hội sinh tồn của con người, có thể thấy được quy tắc cơ bản này: Sống ở xã hội con người, tất cả đều có ý thức, có thể ảnh hưởng tới cải cách, đều do mỗi hành vi của con người trong xã hội này mà sinh ra. Dưới quy tắc cơ bản này, nó được chủ đạo., Để tìm kiếm xã hội nhân loại có thể thực hiện được, cùng nhau tìm kiếm công bằng, chính nghĩa, chúng ta cho rằng, nhân sinh đến nay là có quyền lợi hợp pháp: một, quyền lợi sinh tồn..."
Bản đồ này giống như tiện tay viết, chữ viết rất ngoáy, cũng có lẽ bởi vì những thứ này thoạt nhìn như là lời nói nhảm, người viết nó không tiếp tục viết nữa. Hà Văn đại khái đã xem qua một lần các đề phế khác, trong đầu rối bời, những thứ này rõ ràng sẽ tạo thành tai nạn cực lớn, hắn đặt bản thảo xuống, thậm chí cảm thấy, nho sinh thật sự có thể sẽ bị nó phá hủy...
Đi ra sân nhỏ này, trở lại trường học, hắn thu thập đồ đạc, không có ý định tiếp tục giảng bài ở trường học nữa. Chạng vạng tối hôm nay ôm sách về nhà, có người từ bên cạnh nhào ra, một quyền đánh vào mặt hắn, Hà Văn võ nghệ cao cường, lúc này tinh thần hoảng hốt, chỉ là hơi ngăn cản một chút, cả người bị đánh ngã trên mặt đất.
Thân thể mềm mại ướt át.
Nhìn xuống, đặt hàng cao vào ngày hôm qua, khó khăn qua sáu vạn. Cảm ơn mọi người.