Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ba tháng, thủ đô Kim Quốc, Thiên Hội, khí tức ấm áp đã đến như hạn.
Đó là một ngày rất bình thường.
Đoàn xe đi qua ven đường, thoáng dừng lại một chút, trung tâm xe ngựa có người vén rèm lên, nhìn ra phía ngoài Lục Dã, bên đường, trong thiên địa đều là nông dân quỳ xuống.
Thế là người trong xe buông rèm xuống: "Đi thôi."
Đội xe cùng quân hộ vệ tiếp tục tiến lên.
Hàng ngũ lan tràn, long kỳ phấp phới, ngồi trong xe ngựa, chính là Hoàng đế Kim quốc Nhan Ngô ăn xin xong quay về cung. Năm nay hắn năm mươi chín tuổi, thân mang lông tơ, hình thể khổng lồ như một lão Hùng già., Ánh mắt hắn xem ra, cũng có chút mê man. Vốn hắn lớn lên trong trận, hai tay có thể kéo gọi gió, bây giờ cũng đã già, trước kia lưu lại thương thế trên chiến trường hai năm nay, khiến cho vị nữ Hoàng Đế thực sự sau khi đăng cơ có thể thi chính trị ổn trọng hậu này ngẫu nhiên có chút tâm tình táo bạo, ngẫu nhiên bắt đầu nhớ lại.
"Nhớ rõ mới tại thiên hội, nơi này còn chưa có rất nhiều ruộng đồng, hoàng cung cũng không lớn, phía trước thấy các ngươi đầu phía sau có người ở, còn nuôi chút heo, ngựa, gà vịt ở bên trong. Trẫm thường xuyên ra ngoài nhìn xem cũng không có nhiều xe ngựa này, cũng không thấy động đậy kêu người quỳ xuống, nói phòng thích khách, trẫm giết vô số, sợ gì thích khách."
Ông lão nói xong, Nhan tông phụ trách trong xe ngựa gật đầu đồng ý: "Có điều quốc gia lớn rồi, dần dà phải có chút uy nghi và chú ý, nếu không e là không dễ quản rồi."
"Nhìn hoàng đế võ triều kia, cũng có chú ý, chú ý không được ăn cơm." Ngô ăn mày nói một câu, sau đó khóe miệng lộ ra một tia cười: "Ngươi chớ để ý, trẫm quá nhàn rỗi, ước gì có thích khách đến, động tay động chân."
"Võ nghệ của thúc thúc chưa từng buông xuống, hôm qua ở giáo trường, cháu trai cũng đã được chứng kiến." Tông phụ nói.
"Giáo trường mở cung, bia ngắm cũng không đánh trả. Thân thủ này của trẫm cuối cùng vẫn là hoang phế. Gần đây khắp nơi trên người đều là đau đớn, trẫm già rồi."
Trong đám con trai A Cốt, con trai trưởng sớm nhất qua đời, Nhị Tử Tông vốn là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, nam chinh bắc chiến mấy năm trước cũng bởi vì vết thương cũ mà qua đời. Hôm nay Tam Tử Tông Phụ, Tứ Tử Mân Thủ đầu, Tông Phụính Nhân thứ hòa, Ngô ăn xin mua với hắn tương đối thích., Xe ngựa vào thành, Ngô ăn xin lại vén rèm xe lên nhìn ra phía ngoài một hồi, phía ngoài tòa thành phồn hoa này, bao gồm cả toàn bộ đại địa, là hắn phí hết mười hai năm công phu chống đỡ. Nếu không làm Hoàng đế, mười hai năm nay, hắn hẳn là đang hăng hái xung phong hãm trận, công thành đoạt đất.
"Mạch hãn cũng già rồi." Nhìn một lát, Ngô ăn mày nói một câu.
Tông phụ cúi đầu: "Hai vị thúc thúc thân thể khang khang thái, ít nhất còn có thể có hai mươi năm hăng hái chứ. Đến lúc đó Kim quốc chúng ta sẽ nhất thống thiên hạ, hai vị thúc thúc có thể an tâm hưởng phúc."
"Đây là lời nói của các ngươi... Phải thuyết phục." Ngô ăn xin khoát tay một cái: " Hán nhân có câu nói, bình gốm không cách giếng bên cạnh bị phá, tướng quân khó tránh khỏi trận trên chết, cho dù may mắn còn sống, một nửa thọ mệnh cũng đã dựng trên chiến trường. Nhung Mã cả đời không hối hận, nhưng mà nhìn sáu mươi người này, ta nhỏ nhắn ít ỏi, ngày đó đột nhiên đi, cũng không có gì lạ. Lão điệt ơi, thiên hạ chỉ có mấy cái đỉnh núi."
Tông Phụ kính cẩn lắng nghe, Ngô ăn xin lưng dựa vào ghế, hồi ức quá khứ: "Lúc đầu theo huynh trưởng khởi sự, bất quá chỉ là mấy đỉnh núi, gà chó ngửi, chặt cây kéo nước, đánh cá săn thú.", Cũng không phải chỉ có những người này. Thiên hạ này... Đã đánh xuống, người không còn mấy. Hàng năm trẫm đều thấy điểu gia nô (không quen biết) một lần, hắn vẫn là cái tính tình thối tha kia... Hắn tính tình thối, nhưng mà, sẽ không cản đường các tiểu bối các ngươi. Ngươi yên tâm, nói cho A Tứ, hắn cũng yên tâm."
"Vâng." Tông phụ nói.
"Lúc trước để cho ít người ở bên kia, là có lý, chúng ta vốn người không nhiều... Còn có Vẫn thất ( Nhan Hi Duẫn), ta biết A Tứ sợ hắn, ai, nói tới nói lui hắn là thúc thúc của ngươi, sợ cái gì, Ngột thất là nhân vật trời giáng, hắn thông minh, phải học tập. Hắn đánh A Tứ, nói rõ A Tứ sai, ngươi cho rằng hắn là ai cũng đánh, nhưng có thể học được chút da lông, thủ thành là đủ rồi... Những người tuổi trẻ các ngươi, những năm này, học được rất nhiều thứ không tốt..."
Ngô ăn lời không ngừng cằn nhằn, lắc đầu thở dài, giống như mỗi người trẻ tuổi hận rèn sắt không thành thép đối với người trẻ tuổi sa đọa. Tông phụ nghe, thỉnh thoảng gật đầu nghe giảng. Một đường trở lại hoàng cung, Ngô ăn xin bắt đầu phê duyệt tấu chương, đem Tông Phụ đánh ra, sau khi Tông Phụ trở lại vương phủ, Tông Phốc liền đến. Tông Phốc năm nay ba mươi bảy tuổi., Trong bối cảnh trẻ tuổi, nữ tử trẻ tuổi này là phần tử cấp tiến hăng hái nhất, mấy năm trước có một "Lục Sơn Thiềm Hải", Tông Phụ tọa trấn Đông Lộ quân, tân tiên phong của Tông Lộ, giết chóc trắng trợn ở Giang Nam, tàn sát đa phần thành trì là bút tích của hắn. Ác danh của "Tứ thái tử Kim Ngột thuật" ở phía nam cũng mơ hồ có chút thanh thế.
Tông phụ liền thuật lại lời Ngô ăn mày cho hắn nghe một lần.
Ngột thuật vốn là người vừa sử dụng, nghe xong sắc mặt không vui: "Thúc thúc đây là già rồi, tĩnh dưỡng mười hai năm, đem sát khí trên chiến trận thu liễm đi đâu rồi, đầu óc cũng hồ đồ rồi. Hôm nay quốc gia Côn Bằng này có thể giống như trong sơn thôn không, cho dù là như vậy, người ở phía sau có thể sống tốt như vậy sao. Thúc thúc quá muốn những ngày tốt trước, Mẫn Hãn đã sớm thay đổi rồi!"
"Tứ đệ không thể nói bậy."
"Ta nào có nói bậy, Tam ca, ngươi đừng nghĩ là ta muốn làm Hoàng đế mới khơi mào thị phi, đồ vật triều đình, tất có một hồi đại chiến!" Hắn nói xong, cũng cảm thấy mình có chút quá phận, chắp tay nói: "Đương nhiên, có bệ hạ ở đây, việc này còn sớm. Bất quá, cũng không phải chưa muộn lo lắng."
Tông Phụ nói: "Tứ thúc lần này tại sân săn, vẫn có thể mở cung mạnh, múa đao thương, gần đây tuy có chút ốm đau, nhưng không đáng ngại."
Hai huynh đệ hàn huyên trong chốc lát, sau đó lại thảo luận một hồi sách lược thu Trung Nguyên, đến xế chiều, cung cấm trên hoàng cung đột nhiên sâm nghiêm hẳn lên, một tin tức kinh người truyền ra.
Thân thể trần trụi...
Vài ngày sau, ở Tây Kinh Đại Đồng, bên đường phố hối hả, "Tiểu Giang Nam" quán rượu, Thang Mẫn Kiệt mặc một thân áo lam, đeo khăn trùm đầu, bưng ấm trà, đi lại trong đại sảnh lầu hai náo nhiệt.
"Tiểu Giang Nam" tức là tửu lâu cũng là quán trà, là một địa điểm khá nổi danh trong thành Đại Đồng. Cửa hàng này trang hoàng hoa lệ, nghe nói ở Đông gia có bối cảnh nữ tử thượng tầng, giá cả của lầu một., Lầu hai tương đối đắt đỏ, phía sau nuôi không ít nữ tử, càng là nơi các nữ quý tộc vung tiền như rác. Lúc này trên lầu hai này đang có tiếng kể chuyện vũ hiệp được Trung Nguyên truyền tới, chuyện xưa truyền kỳ cho dù ở phương Bắc cũng rất được hoan nghênh. Thang Mẫn Kiệt hầu hạ khách nhân xung quanh, sau đó thấy hai thương nhân quý khí đi lên, vội vàng tới chiêu đãi.
Hai người mở phòng ven đường, Thang Mẫn Kiệt đi vào theo, giới thiệu các món ăn cho mọi người, một mình đóng cửa lại.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Sao trở về nhanh vậy..."
Thang Mẫn Kiệt đứng bên bàn cầm khăn mặt nhiệt tình lau bàn, thấp giọng nói chuyện. Người bên cạnh bàn chính là Lư Minh phường chịu trách nhiệm sự vụ ở Bắc Địa hiện giờ.
"Trời có chuyện xảy ra." Lư Minh phường cười.
"Sao vậy?"
"Ngô ăn xin mua Trung Phong."
"Chết rồi?"
"Tri kiệt rồi."
"Vâng, khách quan ngài chờ..."
Thang Mẫn Kiệt cao giọng hét lên một câu, xoay người đi ra ngoài, qua một hồi, bưng trà nóng, điểm tâm và: "Nghiêm trọng đến mức nào?"
"Tạm thời không chết được, nhưng đủ cho nữ chân nhân gà bay chó chạy đấy." Thang Mẫn Kiệt rót trà, Lư Minh phường cầm chén trà lên miệng: "Bên ngươi sao rồi?"
"Có chút manh mối, nhưng còn chưa rõ ràng, bất quá loại chuyện này xảy ra, xem ra phải kiên trì một chút."
"Sao lại nghĩ như vậy?"
"Tông Hàn và tiểu bối A Cốt đánh nhau muốn đoạt quyền."
"Nội chiến nghe như là chuyện tốt."
"Nội chiến có thể so sánh binh lực, cũng có thể so công lao."
Nói đến đây, ba người đều trầm mặc trong chốc lát. Sau đó, Lư Minh Phường gật đầu: "Sau chuyện của Điền Hổ, lão sư không còn ở ẩn nữa. Thu dọn Trung Nguyên chuẩn bị xong, Tông Hàn đã sắp chuẩn bị xong. Tông phụ bọn họ vốn đang đi theo, xem ra..."
"Lão sư đề cập qua ít nhiều người Mông Cổ như vậy sẽ để Tông Hàn ném chuột vỡ bình đi." Người đối diện bàn nói.
"Mặc dù bọn họ cố kỵ Hoa Hạ quân chúng ta, thì có thể cố kỵ bao nhiêu?"
"Chuyện của đại Tạo Viện, ta sẽ đẩy nhanh tốc độ." Thang Mẫn Kiệt thấp giọng nói một câu.
"Không cần miễn cưỡng."
"Rẻ lắm!"
Ba người nói chuyện, trên đường phố phía ngoài liền có đoàn xe đi ngang qua, phía trước vang lên tiếng thét to, người đi trên đường tránh lui sang hai bên: Lúc này nếu ở Trung Nguyên, quan lớn Kim quốc xuất hiện, tất cả người đi trên đường đều phải quỳ lạy, nhưng trong Kim Quốc lại không có quy củ như vậy... Đây là đoàn xe của Tông Hàn đi ngang qua., Ba người thấy binh lính tụ tập, không nói gì thêm, Thang Mẫn Kiệt khoác khăn che lên bả vai, mang theo ân cần mỉm cười muốn xoay người rời đi, mới đi được một nửa, trên phòng ốc nghiêng về phía đối diện, có người đạp mấy bước, nhảy ra.
Ánh mặt trời ngày xuân chênh chếch chiếu, còn có vẻ chói mắt. Bóng người kia chỉ đơn giản lướt qua khóe mắt, đột ngột kiên quyết, trong ánh mặt trời kia, phấn khởi ngàn quân bổng.
Sau đó hạ xuống ——
Ầm một tiếng, sau đó là tiếng kêu thảm thiết, ngựa hí, tiếng hỗn loạn, ba người Thang Mẫn Kiệt, Lư Minh phường đều sửng sốt một chút.
Người đi đường đầu tiên kịp phản ứng, giọng nói cũng trở nên sôi trào...
Thân thể trần trụi...
Vũ Kiến lũy tận chín năm, thời điểm mùa xuân ý trong mười hai năm của Thiên Hội chuyển sang nồng đậm, mặt đất Trung Nguyên đang giãy dụa trong một mảnh lầy lội xấu hổ.
Do nữ chân nhân có quyền thống trị Đại Tề, bây giờ đầu núi mọc san sát, tình trạng quân phiệt chiếm cứ, các thế lực khắp nơi đều gian nan và bất an.
Bình tâm mà nói, Đại Tề là triều đình mà người Trung Nguyên danh nghĩa thống trị, cuộc sống tốt nhất là ở Đại Tề, có lẽ là mấy năm sau khi lần đầu quy thuận nữ tử. Lúc ấy đám người Lưu Hinh sắm vai trò nhân vật phản phái thuần túy, cướp bóc, cướp bóc, chinh binh, đào mộ phần người, đào mỡ dân, mặc dù sau đó có bại trận ba năm của Tiểu Thương Hà, ít nhất phía trên do kim nhân che chở, người làm quyền giả còn có thể vui vẻ.
Nếu trong đoạn lịch sử đã từng thuộc về triều Tống kia, đám người Lưu Dực liền sinh hoạt như vậy. Phụ thuộc Kim Quốc, toàn tâm toàn ý trấn áp phản loạn, lùng bắt sĩ tử trung nghĩa, phát binh tấn công nam, sau đó hướng phương bắc khóc lóc kể lể phát binh... Nhưng mà, sau khi đại chiến từ Tiểu Thương Hà kết thúc, hết thảy trở nên phức tạp.
Sau trận phản kháng kịch liệt của Hoa Hạ quân, gian tế lưu lại sau đó khiến cho vô số người đau đầu không thôi. Tuy mặt ngoài một mực trắng trợn lùng bắt và thanh lý dư nghiệt Hoa Hạ quân, nhưng dưới sự âm thầm kín đáo của mọi người, mức độ cẩn thận như người uống nước, ấm lạnh tự biết, nhất là một phương Lưu Dận., Một buổi tối nào đó sau khi hắc kỳ đi qua, đến tẩm cung đánh hắn một trận, khiến cho thần kinh hắn suy yếu từ đó về sau, mỗi tối hắn đều từ trong giấc ngủ bừng tỉnh, mà ban ngày, thỉnh thoảng đối với triều thần lại nổi điên.
Đối với những gian tế Hoa Hạ quân này, ngay từ đầu phản ứng kịch liệt khắp nơi, đều tiến hành tẩy trừ từ trên xuống dưới, về sau từng người đều biến thành trầm mặc cùng che giấu, nghĩ đến hai mắt nhắm lại thiên hạ thái bình. Đợi đến hai năm trôi qua, Điền Hổ có lực lượng nhất định động thủ muốn nhổ đi cái gai ác độc trong lòng, theo đó phản kích cũng làm cho đáy lòng tất cả mọi người đều phát lạnh.
Thế lực Điền Hổ, trong một sớm đã qua Dịch Huyên.
Đại Kiêu chiếm cứ Hoàng Hà hơn mười năm, cứ như vậy vô thanh vô tức bị xử tử.
Lúc ấy Lưu Dực đã phát điên, nghe nói ban đêm cầm bảo kiếm la to trong tẩm cung, chém chém chạy trốn. Đương nhiên, loại đồn đãi này cũng không có bao nhiêu người có thể xác định là thật.
Chiến loạn hơn mười năm, cho dù thiên địa có lật úp, cuộc sống vẫn vượt qua được, mọi người quần áo tả tơi cũng dần dần thích ứng năm tháng đau khổ, không có trâu, mọi người gánh núi lên, cũng phải tiếp tục cày ruộng. Nhưng một năm qua ở Trung Nguyên đại địa, phần đông thế lực phát hiện mình đang ở trong khe hở bất an.
Ở thiên hạ này, nếu luận về thực lực, quân lâm thiên hạ tự nhiên là nữ chân nhân hiện giờ, Đại Kim quốc mới nổi lên bách chiến bách thắng, bễ nghễ tất cả. Ở một chỗ khác của nữ chân nhân, tựa hồ là kéo dài hơi tàn, hồi quang phản chiếu võ triều. Nhưng mà, năm ngoái Điền Hổ triều đã khuynh đảo, càng ngày càng có nhiều tin tức từ trong vùng núi lớn gập ghềnh phía nam Tây Nam truyền ra, kinh người nhất, có thể nói Ninh tiên sinh vẫn còn sống.
Không có ai chính diện xác nhận tất cả những thứ này, nhưng mà tin tức ngầm trong đó đã càng ngày càng rõ ràng. Hoa Hạ quân quy củ đóng giả chết theo quy củ hai năm, tới tận mùa xuân chín năm mới nhìn lại, tựa hồ cũng nhiễm ác ý trầm trọng, đen thẫm., Triều hội ở Biện Quốc Đại Tề, có đại thần cười ha hả nói: "Ta sớm biết người này giả chết là muốn bầu không khí sôi động mà chỉ có được một mảnh trầm mặc khó chịu, tựa hồ biểu hiện ra lượng tin tức này cùng cảm thụ của mọi người.
Mười năm trước người này giận dữ giết vua, mọi người còn có thể cảm thấy hắn lỗ mãng vô hành. Đến con cái trong núi Tiểu Thương Hà, cũng có thể cảm thấy hắn chỉ là chó nhà có tang. Đánh bại Tây Hạ, có thể cho rằng hắn kiếm đi thiên phong nhất thời. Đợi ba năm của Tiểu Thương Hà, hơn trăm vạn đại quân kêu rên, lại thêm hai vị đại tướng đã chết đi, mọi người ngoài sự sợ hãi ra, còn cho rằng, ít nhất bọn họ đã đánh cho tàn phế... Ít nhất Ninh Nghị đã chết.
Từ đó về sau, nó kéo dài hơi tàn trong núi Tây Nam, muốn dựa vào hàng hóa hạch tâm khó khăn cầu sống như bán thiết pháo, cũng làm cho người ta sinh lòng cảm khái, cuối cùng anh hùng đường cùng, sinh không gặp thời.
Đến bây giờ, Ninh Nghị vẫn chưa chết. Trong núi Tây Nam mông muội, trong quá khứ mỗi tin tức lúc này, xem ra đều là âm mưu xúc tu của ác thú đáng sợ, những nơi nó đi qua đều lầy lội, mỗi lần lắc lư đều phải rơi xuống nước bùn màu đen đầy ác ý.
Ít nhất tại Trung Nguyên, không có ai có thể xem thường nguồn sức mạnh này. Mặc dù chỉ là mấy chục vạn người, nhưng một thời gian dài qua đi thiên phong, hung ác độc địa, tuyệt nhiên hòa dữ dằn, chiến quả mệt mỏi, đều chứng minh đây là một lực lượng có thể chính diện đối kháng với nữ chân nhân.
Động tác lớn hơn, mọi người không thể nào biết được, nhưng bây giờ Ninh Nghị đã ngồi ra, đối mặt với đại thế của Kim Quốc quân lâm thiên hạ. Một khi phía nam Kim Quốc - tất nhiên Kim Quốc sẽ xuôi nam - đội quân điên cuồng này chắc chắn sẽ nghênh đón đối phương, mà đến lúc đó các thế lực Trung Nguyên trong khe hở sẽ bị đánh thành cái dạng gì...
Không ai có thể nói ra khỏi miệng...