Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sau khi ăn xong bữa sáng với người nhà, trời đã sáng, ánh nắng tươi sáng, là buổi sáng rất tốt.
Thời gian làm việc của Tô Đàn Nhi thường là gấp gáp, sau khi trôi qua một buổi sáng chói lọi, sự tình cần phải xử lý liền chen chúc mà đến. Từ nhà đi đến tổng nguồn sân số một trong Đăng huyện cần chừng mười phút, trên đường Hồng Đề là một đường đi theo, Vân Trúc và Cẩm Nhi sẽ đồng hành cùng các nàng một lát, sau đó đi tới một trường học khác: Các nàng là lão sư trong trường trường, có đôi khi cũng sẽ tham dự vào sự nghiệp văn minh chính trị.
Mấy thê thiếp của Ninh Nghị, tuổi của Hồng Đề tương đối lớn, tính tình tốt, quá khứ chỉ sợ cũng gian nan nhất. Đàn nhi kính trọng nàng, tôn xưng nàng là "Hồng Đề tỷ", Hồng Đề sớm đã qua cửa, còn gọi là "Đàn nhi" như thường lệ.
Cách gọi như vậy có chút hỗn loạn, nhưng quan hệ của hai người xưa nay rất tốt, trên đường đi thăm dò tổng viện nếu không có người bên ngoài, sẽ một đường nói chuyện phiếm. Nhưng thường xuyên có người tới đó., Phải tranh thủ thời gian báo cáo công tác hôm nay, đám phó thủ thường đợi ở cửa nhà vào lúc bữa sáng, đợi chừng mười phút sau đó - đa số thời gian là công việc do Đại quản gia Hạnh Nhi làm, cũng có một nữ tử đảm nhiệm công tác thư ký tên là Văn Tường, phụ trách đem chuyện truyền tới báo cáo tổng sau đó báo cáo cho Tô Đàn Nhi.
Hôm nay đi theo lại là mỹ nhi.
Hai người thoáng nói chuyện với nhau, sau khi câu thông, sắc nhi liền đi về phía khác, xử lý những chuyện khác.
Mấy phút sau, đàn nhi và Hồng đã đến trang viện của tổng tham khảo bộ lạc, bắt đầu xử lý công việc một ngày.
Soàn, cùng Đăng, huyện Sơn Tam huyện, nguyên bản cư dân chỉ cộng lại có ba vạn huyện thành nhỏ, sau đó quân đội, hành chính, kỹ thuật, thương mại, nhân viên các phương diện kể cả người nhà, cư dân bành trướng đến sáu mươi sáu vạn. Tổng cộng là danh đầu của bộ phận tham mưu., Trên thực tế, chủ yếu do thủ lĩnh của toàn bộ hắc kỳ tạo thành. Nơi này quyết định toàn bộ hệ thống vận hành của Hắc kỳ. Đàn nhi phụ trách chính là hành chính, thương nghiệp, kỹ thuật vận hành tổng thể. Mặc dù chủ yếu quản lý đại cục, nhưng hai năm trước cũng là bận rộn không thể khai mở. Về sau Ninh Nghị chủ trì cải tạo từ xa, lại bồi dưỡng ra một phần học sinh. Lúc này mới hơi nhẹ nhõm một chút, nhưng cũng là không thể lơi lỏng.
Bên này buổi sáng thông lệ báo cáo, lúc công tác văn vụ phức tạp bắt đầu, mỹ nhi đã đến một đầu tình báo khác. Tình báo bộ lạc hắc kỳ vốn là chi nhánh của trúc ký, trước đó truyền thừa vết tích của ti thám, sau phối hợp với buôn bán trúc ký, công việc tuyên truyền vận chuyển, lúc này hoàn toàn độc lập, vẫn liên hệ mật thiết với bộ chính trị, bộ lạc thương nghiệp.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Một mặt, tin tức liên quan đến lượng lớn bên ngoài hội tụ ở đây: tình huống Kim Quốc, tình huống Võ Triều Đại Tề... Sau khi sắp xếp lại thì giao một phần cho bộ lạc chính trị, sau đó công khai quân đội., Thông qua lan truyền, thôi diễn, thảo luận cho mọi người hiểu rõ hướng đi của thiên hạ hiện nay, nước sôi lửa bỏng và chuyện tiếp theo có thể xảy ra; một bộ phận khác giao cho bộ lạc thương nghiệp tiến hành vận hành, tìm kiếm cơ hội và trù mã đàm phán.
Mà ở bên ngoài, cụ thể công tác điệp báo động tự nhiên bao gồm cả nội bộ quân cờ đen, cùng võ triều, Đại Tề, gian tế Kim Quốc đối kháng, đối với nội bộ quân phục của quân đen vân vân. Bây giờ bộ phận tình báo là Trần Hải Anh từng là một trong ba thủ lĩnh Trúc Ký, sau khi chạm mặt hắn, sớm đã triển khai chuẩn bị tốt hành động.
Người phụ trách hành động cùng Đăng huyện tên là Trần Hưng, hắn là một trong những đệ tử của Ninh Nghị, nguyên bản nóng lòng nghe Ninh Nghị giảng dạy, thám thính, nhân quả các loại học vấn, từng ở trong quân sáng lập ra 'Mặc Hội', cùng La Nghiệp địa vị ngang nhau, về sau không đi con đường phát minh gia tộc, ngược lại gia nhập vào bộ phận hoạt động của hệ thống tình báo. Thời gian vừa qua, hắn nhận được mệnh lệnh, sau đó phân phối nhiệm vụ cho thủ hạ.
Đội ngũ này như thường lệ huấn luyện bộ lạc tình báo xuất phát, chạy tới tập sơn, người truyền lệnh hai vùng đã bay trên đường. Không lâu sau, Trác Tiểu Phong chịu trách nhiệm tập trung sơn gián báo, cùng với đám người La Nghiệp đảm nhiệm giám sát quân giám sát ở biên quân doanh sẽ nhận được mệnh lệnh, toàn bộ hành động liền bắt đầu triển khai ở ba khu đất này...
Giờ Tỵ một khắc, cũng ngay buổi sáng Cửu Cửu Bán, Tô Đàn Nhi cùng một đám nhân viên công tác đi về phòng của mình làm việc sớm, ngẩng đầu nhìn thấy hơi nóng từ trên đầu thổi qua.
Thân thể trần trụi...
Khí nóng phiêu lãng trên bầu trời.
Cùng Đăng huyện sơn bên kia đại đạo, Trần lão nhị lát bánh cháo ngẩng đầu, thấy được trên bầu trời có hai quả cầu khí nóng rực, một quả cầu khí nóng một con ở phía đông, một con ở nam, thuận gió thổi bay.
Ở tiệm bánh cháo phần lớn là thành viên của bộ hành chính hắc kỳ, tay nghề của Trần lão nhị không tệ, bởi vậy khách buôn bán cháo bánh nướng của hắn rất nhiều, hôm nay đã qua thời gian ăn bữa sáng, còn có mấy người ở chỗ này ăn chút gì đó, một mặt ăn uống, một mặt nói cười nói chuyện với nhau. Trần lão nhị bưng hai chén cháo đi ra ngoài, bày ra trước một cái bàn, sau đó chống nạnh, dùng sức lắc cổ: "Ai, cái kia Khổng Minh Đăng..."
Thành viên hắc kỳ quay đầu lại nhìn: "Lão Trần, đó là khí cầu nóng, ngươi đâu phải lần đầu gặp, còn chưa hiểu."
"Chính là Khổng Minh đăng nha, ta khi còn bé cũng biết làm." Trần lão nhị nhếch môi cười cười: "Nhưng cái này cũng thật lớn, hôm nay làm sao thả ra được?"
"Đại khái xem hôm nay thời tiết tốt, thả ra phơi nắng."
Nhân viên chính trị kia cười cười, Trần lão nhị cũng cười cười. Những người trong chợ quanh đây đều đến người đi, một lát sau, lại có một đám người đến: "Lão nhị, còn gì ăn nữa không? Tám chén cháo, mười sáu cái bánh, gói lại, có nhiệm vụ."
Đám người kia mặc quân phục màu đen, võ trang đầy đủ đến, Trần lão nhị gật đầu: "Bánh nướng không nhiều lắm, sao lúc này các ngươi lại đến đây, còn có cháo, các ngươi ra nhiệm vụ làm sao lấy được?"
"Tìm đồ ăn một chút, ngươi còn có cái gì..." Tám người đi vào cửa hàng, người cầm đầu đi qua xem xét.
"Hay là cho ngươi cái nồi này, các ngươi phải mang xa ra đấy..."
"Đỗ a... Ngươi còn có cái gì..."
"Chỗ ta có cái gì ngươi còn không biết..." Trần lão nhị nói xong, vẫn đang thăm dò đối phương muốn làm nhiệm vụ gì, dao găm đã kề lên cổ hắn, mấy người đi đến quanh người hắn cũng rút đao ra, có người lấy lợi khí bên cạnh Trần lão nhị ra.
"Các ngươi... làm gì, làm gì... Có phải bắt nhầm hay không..." Chủ tiệm bánh cháo trung niên thân thể run rẩy.
"Thu lưới rồi, nhận đi." Thành viên cầm đầu cờ đen chỉ lên bầu trời, thấp giọng nói một câu.
Thân thể Trần lão nhị còn đang run rẩy, giống như một thương hộ thành thật bình thường nhất, sau đó "A" một tiếng nhào tới. Gã muốn tránh thoát kiềm chế, thân thể vừa mới nhảy lên, ba người chung quanh đồng loạt xông lên, gắt gao đè gã trên mặt đất, một người đột nhiên cắt xuống cằm gã.
Mấy tên nhân viên quản lý hắc kỳ xung quanh quan sát một màn này: "Bên nào?"
"Huynh đệ, cơ mật."
"A, dù sao không phải Đại Tề thì Đại Tề đã là Võ Triều..."
"Đáng tiếc là một bát cháo ngon..."
Mọi người bàn tán sôi nổi, nhưng âm thầm có người châu đầu ghé tai: "Mấy ngày trước có chuyện về Điền Hổ, sáng sớm hai ngày, nghe nói bên ngoài Tương Dương thành đã đánh tan một nhóm nữ nhân, lúc này Ám vệ thu lưới, ngươi nói xem có chuyện gì xảy ra?"
"... Không phải là thật chứ."
Ở trung tâm hắc kỳ ngây người lâu như vậy, rất nhiều người đều có khả năng quan sát nhạy bén, từ lúc tiểu Thương Hà huyết chiến kết thúc, con cái của Hắc kỳ quân mang theo một cảm xúc bi phẫn, chủ yếu nhất vẫn là bởi vì Ninh tiên sinh biến mất. Bên ngoài nói ông ta đã chết, bên trong hắc kỳ nói ông ta không chết, nhưng bên trong đã sớm xem Tô Đàn Nhi là quả phụ, cũng là sự thật không tranh cãi.
Có liên quan tới chuyện này, nội bộ không thể thảo luận, chỉ là mặc dù không gặp được Ninh tiên sinh, đại bộ phận mọi người đều quyết định: Ninh tiên sinh quả thật còn sống. Đây coi như là một điều ăn ý chủ động duy trì bên trong hắc kỳ, hai năm tới nay., Cờ đen run rẩy cắm rễ trong lời nói dối này, tiến hành một loạt cải cách, chuyển dời khu vực trung tâm, quyền lực phân tán vân vân, vân vân, tựa hồ là hi vọng sau khi cải cách hoàn thành, mọi người sẽ tiếp tục duy trì vận chuyển dưới trạng thái Ninh tiên sinh không có.
Cho đến khi lực lượng của Điền Hổ bị lật đổ, cờ đen đối với bên ngoài cổ vũ hành động, có tin tức liên quan tới Ninh tiên sinh sắp sửa trở về, cũng loáng thoáng lưu truyền trong Hoa Hạ quân. Lần này, có người biết, coi nó như một nguyện vọng tốt đẹp, nhưng vào thời khắc như vậy, Ám vệ lại thu lưới, hiển nhiên lại để lộ ra tin tức sâu xa.
Kình khí nóng từ trên bầu trời thổi qua, quân nhân trong giỏ hoa dùng kính viễn kính dò xét huyện thành phía dưới, trong tay nắm lấy thải kỳ, chuẩn bị tùy thời đánh ra kỳ ngữ.
Ngoài một gian viện ở giữa sườn núi, Trần Hưng gõ cửa sân, qua một hồi, có người đến mở cửa sân ra, đó là một nam tử trung niên trên mặt có sẹo, hai đầu lông mày có khí khái oai hùng, nhưng lại mang theo vài phần văn khí, cách đó không xa có một hài tử khoảng bảy tám tuổi: "Cha." Đứa bé kia nhìn thấy Trần Hưng, hô.
Trần Hưng mỉm cười: "Trần Tĩnh, học với Hà bá bá thế nào rồi?"
"Đang luyện quyền." Đứa bé tên là Trần Tĩnh ôm quyền thi lễ một cái, có vẻ hiểu chuyện. Trần Hưng và nam tử họ Hà kia đều mỉm cười: "Trần huynh đệ tới làm ca rồi, sao lại tới đây."
"Đi ngang qua, đến gặp hắn, mặt khác, có chuyện chính nói với Hà huynh."
Nam tử họ Hà tên là Hà Văn, lúc này mỉm cười, nhíu nhíu mày, sau đó buông tay: "Mời vào."
Trần Hưng đi thẳng vào cửa sân, đi thẳng tới Trần Tĩnh cách đó không xa: "Đứa nhỏ này..." Trong miệng hắn nói, đợi đi tới bên cạnh, nắm lấy con của mình ném mạnh, lần này đột ngột biến, Trần Tĩnh...", Liền bị Trần Hưng ném ra khỏi tường rào bên cạnh. Đứa trẻ rơi xuống bên ngoài, rõ ràng đã được người đỡ được. Thân hình Hà Văn lảo đảo, võ nghệ của nó cao cường, khoảnh khắc đó dường như là muốn dùng khinh công cực cao lao tới, nhưng cuối cùng cũng không nhúc nhích, cửa sân bên cạnh lại bị đóng lại.
Trần Hưng xoay người lại, mở hai tay ra, thở hắt ra: "Ngươi xem, ta không mang binh khí."
Hà Văn còn mỉm cười, hắn vươn tay phải ra, mở ra, trên đầu là một con Thiết Tiêu mang theo gai: "Vừa rồi ta có thể đánh trúng Tiểu Tĩnh." Một lát sau, thở dài, "Mấy hôm trước ta đã thấy nghi ngờ, vừa rồi nhìn thấy quả cầu khí nóng, càng có chút hoài nghi... Ngươi đặt Tiểu Tĩnh tới chỗ ta, hóa ra là để làm tê liệt ta."
Trần Hưng chắp tay: "Ta và ngươi có giao tình qua đời, nhưng đạo khác nhau, ta không thể khinh thường ngươi, kính xin hiểu cho."
Hà Văn kia cười cười, chắp hai tay sau lưng, đi vào trong sân: "Mấy năm trước ta đã cảm thấy bộ dạng Ninh Lập luôn nghĩ là thiên khai, không thể thành. Bây giờ vẫn cho là như vậy, mặc dù thứ có thể thay đổi sức sản xuất kia, có thể khiến người trong thiên hạ đều có kinh thư, tiếp đó cũng khó mà thành công. Mỗi người đều có thể nói chuyện, khắp thiên hạ đều là người đọc sách, người nào đi làm ruộng? Người nào nguyện vì tiện nghiệp? Các ngươi đi quá nhanh, sẽ không thành chuyện."
"Nếu không đi làm, liền lại trở lại nguyên bản võ triều thiên hạ. Hoặc là, đi đến Kim quốc thiên hạ, ngũ lung hoa, Hán thất thất thất thất biến vong, chẳng lẽ là được rồi sao?"
"Ngàn năm lấy giá, chỉ có nho thuật mới có thể thành đại nghiệp, không phải không có đạo lý. Ở cùng lên năm, ta thấy Ninh tiên sinh lấy nhân quyền "Tứ dân", lấy buôn bán, khế ước, tham dục vật thúc đẩy, lấy cách thức đánh xuống cơ sở dân chúng, nhìn như đẹp đẽ nhưng thực chất chỉ có một bộ khung xương đơn giản, còn chưa có huyết nhục. Hơn nữa, cách vật cần một đạo trí tuệ, cần người có lòng tham lười biếng, phát triển lên, sẽ có xung đột với "Tứ dân". Con đường này, các ngươi khó mà đi thông." Hắn lắc đầu, "Không đi thông."
Trần Hưng trầm mặc một lát, chắp tay nói: "Hà huynh đã sớm thấu triệt ý nghĩ như thế, vì sao không nói sớm? Bên phía cục diện chính trị không phải là không thể tiếp thu thảo luận như vậy. Việc chúng ta làm vốn là chuyện khai thiên tích địa, có vấn đề, rất có thể hợp mưu hợp sức giải quyết nó."
Hà Văn cười ha hả: "Không phải không thể chấp nhận thảo luận như vậy, chê cười! Chẳng qua là hấp thu người dị nghị vào, giam nó lại, sau khi tìm được cách giải thích, mới thả người ra mà thôi..." Hắn cười một hồi, lại lắc đầu, "Nói thẳng ra, Ninh Lập Hằng Thiên Tung tài, Hà Văn ta hổ thẹn Phất Như, chỉ xem vật hạng nhất, hiện giờ hiệu suất chế tạo giấy hơn trước gấp mười lần., Đúng là hành động vĩ đại khai thiên tích địa, quyền người mà hắn nói tới, khiến người người ta vì quân tử mà thể hiện vọng, cũng là khiến người ta ngưỡng mộ. Nếu hắn là nho sư, ta sẽ bám đuôi, làm một tiểu tốt, mở vạn thế thái bình. Nhưng mà... chuyện hắn làm, tương hợp với Nho thuật, mới có khả năng thông suốt, từ khi hắn giết người, không thành công chút nào..."
"Hiện nay, người có thức cũng chỉ có hủy diệt cờ đen, hấp thu ý nghĩ trong này, mới có thể trọng chấn võ triều, khai thế chưa từng thái bình..."
Y nói xong, lắc đầu thất thần trong chốc lát, sau đó nhìn về phía Trần Hưng, ánh mắt lại ngưng trọng: "Hôm nay các ngươi thu lưới, chẳng lẽ Ninh Lập kia... thật sự chưa chết?"
Trần Hưng chắp tay: "Kính xin Hà huynh bó tay, miễn tạo ra thương vong vô nghĩa. Tiên sinh nếu vẫn chưa chết, lấy tài năng của Hà huynh, ta nghĩ tất nhiên có thể gặp được tiên sinh, đem suy nghĩ trong lòng, kể lại mọi chuyện cho hắn."
Hà Văn chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn hắn, ánh mắt lạnh dần, nhìn không ra quá nhiều tâm tình. Trần Hưng lại biết, người này văn võ song toàn, luận võ nghệ, mình có chút bội phục hắn, hai người trên chiến trường từng có ân tình cứu mạng, mặc dù phát hiện Hà Văn có thiên ti vạn lũ liên hệ với võ triều, Trần Hưng từng có chút khiếp sợ, nhưng lúc này, hắn vẫn hy vọng chuyện này có thể giải quyết tương đối hòa bình.
Hắn cũng không phải cảm thấy Hà Văn có thể đào thoát, nhưng mà cao thủ văn võ song toàn bực này, nếu thật sự bất chấp tất cả, bản thân và thủ hạ của mình, chỉ sợ khó mà nương tay, chỉ có thể giết chết hắn.
Bên ngoài viện, một đội người mỗi người cầm binh khí, nỏ, không một tiếng động bao vây lại...
Cùng lúc đó, trên một con đường nhỏ khác ở chân núi, bạo phát một trận chém giết ngắn ngủi.
Sự dọn dẹp vẫn còn đang được tiến hành, hành động tập kích dưới sự dẫn dắt của Trác Tiểu Phong đã bắt đầu vào buổi trưa, bắt đầu triển khai buổi trưa hai khắc. Hành động to nhỏ nhỏ, có cái vô thanh vô tức, có cái khiến cho quy mô nhỏ vây xem, sau đó lại bị đám người trừ khử.
Lúc La Nghiệp dẫn binh sĩ hành động với biên quân, Tô Đàn Nhi và Lục Hồng đã cùng ăn một bữa cơm trưa đơn giản. Thời tiết mặc dù đã chuyển lạnh, nhưng trong sân vẫn còn tiếng ve kêu trầm thấp vang lên, tiết tấu đơn điệu chậm chạp.
Sau bữa cơm trưa, có hai đội đại biểu thương đội được dẫn tới, cùng với đàn nhi gặp mặt, thảo luận hai vấn đề làm ăn. Tin tức trên cờ đen phá vỡ thế lực Điền Hổ nổi lên sóng gió ở các nơi, thế cho nên ý đồ làm ăn của hai loại thời gian gần đây rất nhiều.
Giờ Thân ba khắc, buổi chiều chừng bốn mươi ba, Tô Đàn Nhi đang vùi đầu đọc sổ sách, lúc này xinh đẹp Nhi từ bên ngoài đi vào, đặt một phần tin tức tình báo lên trên góc bàn.
Đàn nhi ngẩng đầu nhìn nàng một cái, khẽ gật đầu, sau đó xoay người đi ra ngoài. Đàn nhi nhìn phần tình báo trên góc, hai tay đặt ở trên đùi, nhìn một lát, sau đó mới ngồi lên trước, cúi đầu tiếp tục giở sổ sách.
Năm giờ hội họp, quan viên các bộ và các thư tịch tới, đối với chuyện hôm nay làm theo lệ thường - việc này mang ý nghĩa chuyện hôm nay rất thuận lợi, nếu không hội nghị này có thể đến ban đêm mới mở. Sau khi hội nghị mở xong, còn chưa đến giờ ăn cơm, đàn nhi trở lại phòng, tiếp tục xem sổ sách, ghi chép và quy hoạch, lại viết một vài thứ., Không biết vì cái gì, bên ngoài yên tĩnh, trời dần dần tối xuống, ngày thường hồng đề sẽ tiến đến mời cô ta ăn cơm, nhưng hôm nay không có, lúc trời tối, còn có tiếng ve kêu, có người cầm đèn dầu tiến đến, đặt lên bàn.
Đàn nhi cúi đầu tiếp tục viết chữ, đèn đuốc như đậu, lẳng lặng chiếu sáng chỗ vuông của bàn sách kia. Nàng viết, không biết lúc nào, bút lông trong tay mới đột nhiên dừng một chút, sau đó buông bút lông xuống, tiếp tục viết mấy chữ, tay bắt đầu run rẩy, nước mắt rơi xuống tờ giấy, nàng giơ tay lên chống đỡ con mắt.
Trên ghế cách đó không xa, có người đang nhìn nàng.
"Này, Tô... Đàn nhi..." Nam nhân thấp giọng mở miệng, không biết tại sao, cũng giống như rất nhiều năm trước bọn họ gặp mặt lần đầu ở tòa nhà kia, lần đó, cả hai đều vô cùng lễ phép, cũng lạ lẫm dị thường, lần này, lại hơi khác thường: "Xin chào..." Hắn nói những lời không hay thấy trong tháng này.
Đàn Nhi cúi đầu, không nhìn bên kia: "Ninh Lập Hằng... Tướng công..." Nàng nói: "Xin chào..."
Vào lúc này, tinh quang bên ngoài cũng đã bay lên. Buổi tối ở huyện thành nhỏ, thắp đèn lay động, mọi người vẫn còn đang đi đầu, nói chuyện với nhau, như là sự tình đặc biệt nào đó chưa từng xảy ra ban đêm thông thường...
Ninh Hinh, yên lặng.