Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm gầm gừ, thi thể Dương Hoành bị thiêu đốt trên mặt đất, ở trong phòng chiếu ra quang ảnh lưu động. Tửu dịch trong vò bị phá nát vẫn còn đang chậm rãi chảy, cánh tay vừa mới tắt lửa kia trong bóng đêm chậm rãi rung động, ánh mắt hai người chạm nhau trên không trung, mặc dù bị thương như vậy, ánh mắt thư sinh kia vẫn lạnh lùng sắc bén, từ đầu đến đuôi, không hề thay đổi.
"Có lúc, chính là như vậy..." Thư sinh gằn từng chữ một: "Đạp sai một bước, ngươi chết."
Nửa câu sau là lời hắn vừa nói ra, Dương Dực nhìn chung quanh, con trai lớn gần chết vẫn bị cưỡng ép, người trong nhà không có tin tức, cứ như vậy chết huynh đệ. vé thịt như vậy hắn đã trói hơn mười lần, chưa từng gặp chuyện như vậy., Thư sinh nho nhã, thư sinh yếu ớt... ánh mắt kia căn bản không phải là thư sinh yếu đuối gì, trong mắt hung đồ tự xưng là vong mạng nhất hắn cũng không thấy được loại ánh mắt hung ác quyết đến cực điểm kia. Cái loại ánh mắt còn đang run rẩy kia xen lẫn cùng một chỗ với ánh mắt đó. Người này không chỉ tàn nhẫn với kẻ địch, mà còn tàn nhẫn với bản thân tới cực điểm.
Giống như hắn trong tình huống không phát giác mà trói một con thỏ trắng về nhà, chỉ là một khe hở nhỏ, con thỏ trắng kia đã lộ ra răng nanh. Trước khi hắn hoàn toàn không kịp phản ứng, liền đem toàn bộ nhà của hắn tàn phá bừa bãi một phen. Khi hắn quay đầu lại, chỉ có thể nhìn thấy máu me đầy đất cùng con thỏ trắng kia đã biến thành màu huyết hồng.
Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Nhị Lang -- "Thanh âm này vang vọng toàn bộ cửa sổ, vang vọng trong bầu trời đêm, nhưng không có hồi âm. Một lát sau, hắn lại hô một tiếng: "Mẹ hắn" xuyên qua, không có hồi âm. Hắn đỏ mắt cười cười, rống ra cái tên cuối cùng: "Đại Lang..." Tay mở cung nỏ ra, ánh mắt hung lệ nhìn về phía thanh cương đao trên mặt đất.
"Ta băm nát ngươi..."
Cắn răng nghiến lợi, gằn từng chữ một, hắn muốn đi tới thanh cương đao kia, cũng vào lúc này, hắn nhìn thấy cương cương ở bên kia chậm rãi rời khỏi yết hầu nhi tử, mất đi cánh tay cố định, thân thể nhi tử của hắn lảo đảo lay động, có lẽ là bởi vì hắn vừa rồi quát to, ý thức nhi tử của hắn tựa hồ có chút thanh tỉnh. Trong tầm mắt, thư sinh kia giải khai dây thừng, tay vung lên không trung một cái, buông dây thừng ra.
Tinh thần lập tức tăng lên tới đỉnh phong.
Thư sinh kia lui ra sau một bước, đột nhiên một cước dùng hết sức đạp lên lưng con trai mình.
Ánh lửa chập chờn, con trai của nó đang lảo đảo bước chân đạp đạp xông qua bên này, trong tầm mắt, thư sinh vung tay, sắt thép vung lên giữa không trung.
"A... "
"A —— "
Trong tiếng la, thư sinh dùng hết sức lực lớn nhất, ném Thiết Tiêu ra ngoài. Dương Dực cũng đột nhiên phát lực, xông thẳng về phía trước, kéo Đại Lang qua một bên. Thiết Tiêu Vũ trong tay hắn mang theo một chùm máu tươi, bóng dáng thư sinh trong nháy mắt đã tới gần, tay vung lên một vò rượu!
Phịch —— Dương Dực cũng không trốn tránh đem thư sinh đụng ra ngoài, vò rượu cứng rắn đập vỡ trên đầu hắn, hắn xoạt một tiếng, thư sinh kia đã bị đâm vào trong tủ ngoài mấy mét, miệng thổ huyết. Lúc này trong lòng hắn chỉ có sát ý, không chút chần chờ, ầm ầm lao tới, vung quyền lên.
Tay phải thư sinh thò ra sau lưng.
"Đạp sai một bước, ngươi chết chắc..."
Phịch một tiếng, Dương Dực đại khái chần chờ trong nháy mắt, vung quyền đánh vào không trung. Trong mắt thư sinh kia lóe lên một nụ cười đắc ý, cơ hồ là liều mạng khom người, sau đó chạy qua một bên khác., Hắn lấy chính là hướng cửa. Dương Dực lúc này đâu để cho hắn chạy mất, vung cái tủ lên đập tới ầm ầm, ngăn tủ kia rơi xuống cửa, thư sinh lảo đảo vài bước chuyển hướng, thanh cương đao trên mặt đất cách hắn chỉ vài bước.
Vò rượu gào thét mà đến, ầm một tiếng nện lên thân thể Dương Hoành đang bị thiêu đốt, ánh lửa bị nước rượu tưới đến đột nhiên tối sầm lại, thư sinh cũng bởi vì một mảnh vỡ văng ra phía trước, Dương Dực bay thẳng lên, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách nửa gian phòng., Thư sinh kia cũng ương ngạnh, dùng sức bò dậy, nắm một vò rượu trống sau lưng ném tới. Dương Dực cũng không tránh né, trực tiếp rút ngắn khoảng cách, tay trái chụp vào ngực đối phương, tay phải vung vẩy về phía sau.
Thư sinh hoảng loạn chộp lấy một vò rượu trống không khác ở phía sau, lần này không bắt được mép vò, hắn lại chộp tới lần thứ hai! Quyền phong gào thét lao tới!
"Ta xé nát —— "
Phốc —— thân thể của hắn trong khoảnh khắc đó lung lay một cái, nắm đấm oanh lên vai đối phương, vẫn là đem thư sinh ngã ngã trên mặt đất, ngã ra hơn một mét.
"... Ngươi."
Thanh âm giận dữ đột nhiên thấp xuống, ở trong phòng kéo dài ra, lắc lư mấy lần tìm không thấy chỗ trú chân... Thân ảnh dừng tại chỗ, mấy giây sau, thân thể Dương Dực mới chuyển động, lảo đảo đi ra phía sau hai bước., Ánh mắt hắn có chút mờ mịt, nhìn thư sinh trên mặt đất phía trước, lại quay đầu đi, tựa hồ như muốn đem ánh mắt tụ về nhi tử trên mặt đất. Trên đỉnh đầu đại hán mang theo quả cân sắt góc cạnh gõ nát thiên linh cái của hắn, bây giờ cứ thế khảm lên trên đó., Huyết tương từ trên đầu tuôn ra, rơi vào trong tai, trán, mỗi tấc tóc, nhĩ, lan tràn vào trong cổ... Thư sinh lảo đảo vài cái, vừa rồi dùng tay phải giữ chặt cái tủ bên cạnh, bò dậy.
Vò rượu đối với Dương Dực đang lửa giận công tâm như hiện giờ cũng không có uy hiếp, vò rượu trống không cũng không có, một ám chỉ dò xét phía sau lưng đã làm cho hắn giận dữ. Lần này không trúng, có lẽ người chết sẽ là mình, nhưng gặp nhau hẹp kẽ, dưới hoàn cảnh xấu, chỉ có thể làm được nhiều như vậy., Bản thân không còn lựa chọn nào khác... Dương Dực còn đang lảo đảo đứng. Ninh Nghị hít sâu một hơi, cảm thụ cảm giác đau đớn phản ứng này, ánh mắt lạnh lùng đi đến bên thi thể Dương Hoành, cầm lấy thanh cương đao kia, trong ánh mắt nhìn Dương Dực, một cái chém vào cổ đại lang dưới đất, sau đó trở tay một cái đánh thẳng vào mặt Dương Dực.
Máu tươi chảy ra xối xả bắn ra ngoài.
"Các ngươi nên giết ta trước đã..."
Hắn nhẹ nhàng nói xong câu đó, đao thứ hai, đao thứ ba dùng sức liên tục bổ ra, rốt cuộc, Dương Dực ngã xuống đất. Hắn lại bồi thêm vài đao trên người trong phòng, vừa lùi lại tựa vào tường, thân thể run rẩy, yếu ớt vô lực, nói: "Ha ha..."
Sự sợ hãi và cảm giác khẩn trương lúc này mới có thể không giữ lại mà xông tới. Hắn đã chết một lần, nhưng không có nghĩa là bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp nhận cái chết một lần nữa, sợ hãi, cuống quít, khẩn trương, những thứ này chung quy vẫn có. Cho dù ở kiếp trước, cũng là kiếp trước., Gặp phải tình huống đao gặp máu cũng không nhiều, tính toán mấy thứ này chẳng qua là hết sức nhân sự, tuyệt đại bộ phận vẫn là nghe thiên mệnh, gần như là uy hiếp tử vong mà đi. Cũng may, cuối cùng cũng tới được ranh giới này, lúc này mới có thể có một chút thời gian., Trong lòng còn sợ hãi, may mắn một phen...hắn đi lại trong vũng máu, sau đó bưng một vò rượu lên, đập vào thân thể Dương Hoành, rượu dập tắt ngọn lửa, sau đó là một vò. Ánh sáng trong phòng dần dần tắt đi... trần trụi lại sáng ngời, ngọn đèn như hạt đậu., Thi thể, máu tươi, một căn phòng ngổn ngang, bóng người kia ngồi dưới ánh đèn, bên cạnh bày biện rất nhiều thuốc trị thương. Hắn cắn một góc của băng vải bằng hàm răng, tay phải kéo mạnh sang một bên khác, đã bọc bọc tay trái lại.
Đáng tiếc, không có dư dả có thể hỏi ra người đứng sau lưng đối phương là ai.
Dưới tình huống như vậy, chuyện gì cũng không thể làm được, hắn cố gắng bình tĩnh đè nén mọi thứ trong lòng xuống, mục tiêu đã làm, vốn cũng chỉ là lấy việc giết chết đối phương làm cực hạn mà thôi., Nếu không thể đánh tới cùng, ít nhất phải ngăn chặn bọn họ sau đó bỏ chạy. Sau đó hai huynh đệ này hung hãn vượt quá dự liệu của hắn, dưới tình huống bản thân đang khống chế con tin vẫn không ngừng biểu hiện ra tính xâm lược mãnh liệt, khiến cho hắn căn bản không thể dùng uy hiếp để nghe ngóng tình hình con tin được.
Có chút manh mối uy hiếp ứng phó cho tốt, nhưng lần này xác thực một chút manh mối cũng không có. Phía sau lưng có người nhìn chăm chú chính mình, cũng không biết người kia là ai, hắn không thể tha thứ nhất chính là tình huống như vậy.
Trên cánh tay, đau đớn nơi ngực vẫn còn truyền tới, hắn uống một ngụm rượu, đứng lên nhìn quanh gian nhà, sau đó nhặt cung tên kia đặt ở trên bàn, đẩy cửa đi ra. Đây là một căn nhà ven bờ sông hoang vắng, dòng nước bên dưới xem ra không sâu lắm, một con đường bằng gỗ đơn sơ dẫn tới bờ sông, bên bờ có rừng cây, xa xa có một ngọn núi thấp, trên bầu trời sáng sớm lóng lánh.
Ninh Nghị đứng ở nơi đó nhìn núi xa, gần nước, rừng cây phía trước cùng mái nhà thuyền sau lưng suy tư một hồi lâu.
Sau đó hắn quay đầu lại đi tới.
Cửa phòng đóng lại, ánh sáng lại lần nữa tối xuống.
Giờ Tý... Còn bao lâu nữa... Lúc này thì thân thể khô khốc, giờ đã gần cuối, dịch trạm ngoài thành đã tới hồi lễ vật cuối cùng, Cố Yến Tiêu cùng một đám bạn tốt tạm biệt, cùng tùy tùng của lão lục đi vào một trang viện nhỏ gần đó.
Lần này hắn chuẩn bị mang theo ở Vụ Châu không nhiều, trong mấy người tâm phúc, cũng chỉ có lão Lục biết chuyện nhiều nhất. Những người còn lại, đại khái loáng thoáng hẹn hò đoán được một ít, nhưng tự nhiên cũng sẽ giữ bí mật.
Hắn đi vào trong thôn kiểm tra đồ vật muốn mang trên đường, tổng cộng có ba chiếc xe ngựa, một chiếc ở giữa, hắn kiểm tra một chút, sau khi làm màn xe, bên trong căn bản là một chiếc lồng lớn, xem ra có thể dùng để nhốt tù phạm.
Nhìn một chút, hắn lạnh lùng gật đầu.
"Trước tiên cứ ở trong tòa nhà gần Lâm Phổ một tháng, sau đó khởi hành đi Tùng Châu, sau đó coi như bà ta điên rồi, mặc kệ bà ta."
Sau đó hắn lại đi kiểm tra những món đồ mà Nhạc Bình muốn dùng, muốn tặng quà, tuy chỉ vừa mới khởi hành, nhưng đại bộ phận tâm tư của hắn, đã đặt ở kế hoạch tương lai của Nhạc Bình.
Còn như những người đã đưa ra quyết định, không cần suy nghĩ nhiều cũng đã là chuyện nhỏ rồi.
"Đi thôi, thời gian không sai biệt lắm, đi xem Dương thị huynh đệ có đem sự tình thành công hay không."
"Nghĩ là không sao, hai huynh đệ bọn họ, lúc trước chưa từng thất thủ."
"Bất cứ chuyện gì, tận mắt nhìn thấy, lại nói thành công."
Cố Yến Cương lắc đầu: "Ta không muốn làm chuyện đương nhiên."
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng kỳ thật cũng không có nhân tố gì lo lắng, sự tình phải xác nhận là thói quen của hắn, sau khi xác nhận, liền có thể suy nghĩ xuống tay với Vân Trúc. Nếu bên này thất thủ, mình chộp lấy Vân Trúc, kết quả cũng chỉ là mất mặt, hắn chịu không nổi trào phúng như vậy, giống như cái bạt tai ở đầu đường. Về phần tiếp theo., Tất cả đều là chuyện đinh đóng cột, thư sinh, phong lưu tài tử, dưới lưỡi đao đều là một dạng, cho nữ nhân kia xem, sau đó chính mình cũng sẽ không nảy sinh nửa điểm thương cảm đối với nữ nhân kia, một tháng sau... Việc này liền kết thúc hoàn toàn, chính mình vui vẻ, chém tâm ma, không để lại nửa điểm vướng bận.
Trên đường đi hắn cùng lão lục thương lượng chuyện vui vẻ, cho ai ai muốn tặng lễ, tặng bao nhiêu, phải làm chút chuyện lấy lòng dân. Lão Lục cầm đuốc đi trước, đến gần đỉnh núi kia thì ngừng lại. Xem ra, trên núi kia cũng có bó đuốc, quấn trái vờn ba vòng phải ba vòng, bên này cũng đáp lại, sau đó cây đuốc trên đỉnh núi kia hướng về phía sau ra hiệu một chút.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Cố Yến Cương nhìn tất cả những chuyện này, trước kia đã từng tới một lần, đi xe nhẹ đường quen, chuyện hắn muốn suy nghĩ cũng rất nhiều, lúc này cũng chỉ là cúi đầu trầm tư, ban bố tuyến., Nghĩ tới một năm cùng với vài năm sau, có lẽ lần sau đi theo con đường của Lý Tướng gia thì tốt hơn. Lý Tướng gia dù sao cũng là võ quan, muốn đầu bút theo dõi, ông ta hẳn sẽ không cự tuyệt. Đương nhiên, Lý tướng gia cũng sẽ không từ chối., Còn phải là chiến tích sáng mắt của Nhâm Bình mới được. Bên phía Nhạc Bình, hắn đã có kế hoạch toàn cục, trong thời gian ba năm Nhâm Bình Sinh có cơ hội khiến dân chúng nổi lên vài lần. Việc này khi đại đao phủ lớn, nhuệ ý tiến thủ, ba năm sau, sự xung đột giữa sa kim và đại võ sẽ đạt tới mức cao nhất trong chiến tranh - không thể trong vòng ba năm đã có kết quả: Anh hùng lập công.
Chỉ tiếc, nếu có thể sớm hơn ba năm nữa, nếu lúc này mình có công trạng, có lẽ lúc bắt kịp năm nay có lẽ năm nay mới khởi đầu hưng binh, như vậy mới tốt hơn. Bất quá sự tình thế này cũng không có gì đáng oán giận, thời cơ hơi kém một chút, bất quá bỏ ra chút ít cố gắng mà thôi... Tại Trường Phong ba năm đi các loại phương pháp, lãng phí thời gian, nếu tương lai có thể thượng vị, lại trở về hảo hảo quét sạch cái kiểu xấu xa này.
Xuyên qua rừng cây tiểu đạo, đi qua rừng trúc bờ sông, trên mặt nước phía trước đèn đuốc mông lung, lão lục đi ở phía trước, cúi đầu đi theo phía sau. Thành thật mà nói, đối mặt với đôi huynh đệ kia., Hắn còn có chút mất tự nhiên, lúc này nghĩ tới những chuyện khác có thể khiến hắn càng thêm thong dong. Tiếng gió nghẹn ngào mà qua, nước sông lăn tăn. Khi tới gần cửa, có một số thứ nâng cao tới điểm cao nhất, nhưng hắn cố gắng không để ý, mùi rượu từ bên trong truyền ra: đám người này có lẽ uống rượu, có thể tưởng tượng được.
Lão Lục đẩy cánh cửa đang khép hờ ra, bên trong vang lên tiếng "keng keng" một tiếng, sau đó phanh, phanh, tê, đèn tắt, nghĩ không ra đây là phản ứng gì.
Sau một khắc, tiếng nổ ầm ầm vang lên, cánh cửa trước mặt cách đó không xa đột nhiên vỡ vụn, một cây côn bằng từ bên trong gào thét, đánh thẳng vào mặt lão lục, sau đó lại rung chuyển trở về. Một giây sau, nóc nhà ở trước mặt lão ầm ầm sụp đổ, chấn động cực lớn vang lên, xà gỗ kia kéo theo nóc phòng hõm xuống.
Lão Lục ngã xuống bên cạnh không tính là sâu trong nước sông, mấy mũi tên cắm ngược trong lòng sông đâm xuyên qua ngực gã. Máu tươi nồng đậm theo nước sông chảy xuống dập dờn, pha loãng ra. Một khắc trước hộ vệ vẫn còn sinh long hoạt hổ bên cạnh, đã hóa thành một cỗ thi thể.
Một cành gỗ bắn tung toé lên mặt hắn, rơi xuống sông. Tất cả suy nghĩ đều im bặt, Cố Yến Tiêu đứng đó ngơ ngác, sửng sốt một hồi lâu.
Gió đêm gào thét lướt qua, tinh quang rơi xuống lẻ loi trơ trọi trước căn phòng thuyền kia, tìm không thấy bóng dáng đã về nhà...