Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tây Nam Đa Sơn.
Trong mùa thu, thế núi xanh vàng xen lẫn dưới ánh mặt trời sáng lạn trùng điệp kéo dài ra xa, ngẫu nhiên đi qua sơn đạo, làm cho người ta cảm thấy tâm thần thoải mái. Đối với tây bắc cằn cỗi, Tây Nam tươi đẹp mà nhiều màu, chỉ là toàn bộ giao thông, so với hoang sơn phía tây bắc càng lộ ra không phát triển.
Trong lúc sơn thủy va chạm, thỉnh thoảng cũng có thôn trại ba ba lượng, xem ra giữa rừng rậm nguyên thủy, con đường nhỏ gập ghềnh được lấp kín trong đất đá dại, một số ít nơi phát triển mới có dịch trạm, Mã đội phụ trách vận chuyển hàng năm tháng đi qua những con đường gập ghềnh này, xuyên qua một số ít dân tộc tụ cư ở sơn lĩnh, kết nối với Trung Nguyên và Tây Nam hoang địa, chính là quán trà cổ xưa nguyên thủy.
Đây là cố hương ở Tây Nam Di thế hệ này.
Cái gọi là Tây Nam Di, tự xưng là tộc " ni", trong ngôn ngữ Hán cổ đại phát âm thành di, đời sau bởi vì nó có man di hạ nghĩa, sửa tên chính là Lam tộc. Đương nhiên, ở võ triều, đối với những người sống trong dãy núi ở Tây Nam này, bình thường vẫn được gọi là Tây Nam di., Bọn họ có thân hình cao lớn, mũi cao mắt sâu, màu da đồng cổ, tính cách cường hãn, chính là hậu duệ của Côn Bằng Nam từ cổ đại. Một người trong thôn trại, lúc này thúc đẩy chế độ nô lệ nghiêm ngặt, thường xuyên bạo phát chém giết lẫn nhau, chuyện đại trại thâu tóm tiểu trại cũng không phải là hiếm thấy.
Trong vòng hai trăm năm của võ triều, ở chỗ này mở cửa hàng, cùng với chợ giao nhau, cũng một mực tranh đoạt quyền sở hữu của Phù Du Tộc ở Lương Sơn. Hai trăm năm giao thương khiến cho một số nam nhân, một số dân tộc tiến vào nơi đây, cũng mở ra vài tiểu thành trấn nơi người Hán cư ngụ hoặc là sống trong hỗn loạn, cũng có một số phạm nhân trọng tội bị đày trong dãy núi hung hiểm này.
Tới khi năm Cảnh Hàn qua đi, bên này đã xảy ra mấy lần tranh chấp lớn nhỏ, một mặt cờ đen trong quá trình này lặng lẽ tiến vào nơi đây, canh ba, bốn năm, dãy núi Lương Sơn lần lượt có tới, cùng lên, tập trung ba tòa huyện thành nhỏ tuyên bố khởi nghĩa - đều là ở phương diện huyện lệnh, sau đó quân đội lục tục tiến vào, đè xuống phản kháng.
Những binh lính này lui về phía tây bắc phần lớn là phong trần mệt mỏi, làm bộ làm tịch, thân hình gầy gò trong ngàn dặm cưỡng ép hành quân. Lúc đầu Tri phủ phụ cận cũng bố trí một đội quân định tiêu diệt, sau đó... cũng không có sau đó.
Càng nhiều quân đội lục tục kéo đến, càng nhiều vấn đề tự nhiên cũng lần lượt kéo đến, xung đột với Ni tộc chung quanh, mấy trận đại chiến, duy trì thương đạo và xây dựng gian nan...
Thân thể trần trụi...
Tiếng gió nổi lên, nàng tỉnh lại từ trong giấc ngủ, ngoài cửa sổ có ánh sáng hi mai, bóng lá cây khẽ đung đưa trong gió, đã là sáng sớm.
Tiếng gà gáy từ xa xa truyền đến.
Trong sân đã có người đi lại, nàng ngồi dậy phủ thêm quần áo, hít sâu một hơi, thu thập lại suy nghĩ mơ mơ màng. Nhớ lại giấc mơ đêm qua, mơ mơ màng chính là chuyện đã xảy ra trong mấy năm qua.
Có lẽ bởi vì những ngày qua truyền đến tin tức làm cho trong núi chấn động, cũng làm cho nàng thoáng có chút xúc động.
Một năm này, nữ nhân tên Tô Đàn Nhi ba mươi bốn tuổi. Bởi vì thiếu thốn tài nguyên, cách nhìn của ngoại giới đối với nữ tử lấy phú khí làm đẹp, nhưng thân hình của nàng rõ ràng gầy gò, chỉ sợ không coi là mỹ nhân. Năm năm đi cùng đăng huyện, Tô Đàn Nhi cho người ta quan cảm là kiên quyết mà sắc bén. Mặt trái xoan, ánh mắt thẳng thắn mà có thần., Thói quen với việc mặc quần áo màu đen, cho dù là mưa to gió lớn cũng có thể dẫn theo váy lược trên đường núi gập ghềnh, lầy lội bỏ chạy. Hai năm sau, chiến cuộc Tây Bắc rơi xuống, tin tức về cái chết của Ninh Nghị truyền đến., Nàng liền trở thành Hắc quả phụ không hơn không kém, đối với tất cả mọi thứ xung quanh đều có vẻ lạnh lùng, nhưng vẫn kiên quyết, quy củ định xuống tuyệt đối không thay đổi, trong thời gian này, cho dù là quan viên tư duy chung quanh "chính thống" rêu rao, cũng không dám phát binh tới Lương Sơn. Song phương duy trì giao phong ngầm, đánh cờ kinh tế và phong tỏa, nghiễm nhiên như lạnh lùng.
Nàng vẫn luôn duy trì hình tượng này.
Sau khi rời giường, tiếng người bên ngoài dần dần vang lên, xem ra cũng đã rất bận rộn, đó là mấy đứa nhỏ hơi lớn tuổi đã được thúc giục dậy dậy dậy để luyện tập. Cũng có tiếng chào hỏi, không lâu trước đây mới trở về, xinh đẹp mới bưng chậu nước đến. Tô Đàn Nhi cười cười: "Ngươi không cần làm những việc này."
"Chỉ là thuận tay thôi." Thuận Nhi nói.
Ba nha hoàn thân cận lúc trước đều là vì xử lý sinh ý trong tay mà bồi dưỡng, sau đó cũng đều là phụ tá đắc lực. Sau khi Ninh Nghị tiếp nhận mật thám ty, phạm vi các nàng tham gia quá rộng, đàn nhi hi vọng Hạnh nhi, xinh nhi cũng có thể được Ninh Nghị thu làm thiếp, tuy là cổ tay của những gia đình giàu có để lung lạc lòng người, nhưng Hạnh nhi, xinh đẹp cũng không phải hoàn toàn vô tình cảm với Ninh Nghị, chỉ là Ninh Nghị cũng không đồng ý, về sau các sự tình quá nhiều, việc này liền trì hoãn xuống.
Trong ba năm đại chiến ở Tiểu Thương Hà, Hạnh Nhi cùng một vị quan quân Hắc Kỳ, rốt cục đi tới cùng một chỗ. Sắc nhi thủy chung trầm mặc, đợi hai năm sau đó, Ninh Nghị ẩn cư, bởi vì sau khi hoàn thành việc Nhan Hi Duẫn không từ bỏ việc tìm kiếm Ninh Nghị, trong phạm vi Lương Sơn., Gian tế Kim Quốc và gian tế phản bội cờ đen từng có mấy người giao phong độ, đàn nhi mấy người, không dễ dàng đi tới bên cạnh Ninh Nghị gặp mặt. Trong lúc này, người đi cùng bên cạnh Ninh Nghị chính là mỹ nhi, chiếu cố nơi cư trú, xử lý các loại việc liên lạc. Về chuyện riêng tư mặc dù chưa từng nhắc tới nhiều, nhưng đại khái cũng đã chiếu cố lẫn nhau.
Một nhà con người, vốn chỉ là thương hộ của Giang Trữ, sau khi thành thân, cũng chỉ muốn sống an ổn, ai ngờ sau này lại cuốn vào chiến tranh, hồi tưởng lại việc mình bị cuốn vào., Đã mười năm rồi. Nửa đoạn đầu mười năm nay, Tô Đàn Nhi nhìn Ninh Nghị làm việc, lo lắng cho hắn. Nửa đoạn sau, Tô Đàn Nhi tọa trấn hòa đăng, nơm nớp lo sợ nhìn ba huyện thành dần dần đứng vững., Trong mưa gió phiêu diêu, thỉnh thoảng nửa đêm mơ về, nàng cũng nghĩ, nếu lúc trước không tạo phản, không quản chuyện thiên hạ này, có lẽ nàng cũng có thể phụng bồi trượng phu của mình, trong năm tháng tốt nhất an ổn ổn ổn ổn định hơn một năm - nàng cũng là nữ nhân, cũng sẽ nghĩ đến hán tử nhà mình, lại muốn buổi tối ôm thân thể của hắn ngủ...
Nhưng cô chưa từng nói chuyện một lần nào.
Những năm gần đây, nàng cũng nhìn thấy những người chết trong chiến tranh. Những người chịu khổ khi đối mặt với chiến hỏa sợ hãi, kéo theo người nhà chạy nạn, hoảng sợ không thôi... Những người anh dũng kia, đối mặt với kẻ địch dũng cảm xông lên., Hóa thành thi thể ngã xuống trong vũng máu... Còn có lúc ban đầu khi đi tới bên này, thiếu thốn vật tư, nàng cũng chỉ biết phụng bồi món ăn kèm, đám người dưa hấu... Độc Thiện thân, có lẽ có thể sợ hãi cả đời, nhưng đối với những thứ này, vậy cũng chỉ có thể một mực nhìn...
Thu ngày càng sâu, lúc ra ngoài gió sớm mang theo một chút mát mẻ. Tiểu viện, ở chính là người một nhà của các nàng, đỏ lên đưa cửa, đại khái ngay ngoài viện không xa, Tiểu Kiệt ở phòng bếp giúp đỡ làm bữa sáng, bạn học Nguyên Bảo Nhi đại khái vẫn còn đang buồn ngủ, nữ nhi của nó, Ninh Khay năm tuổi đã đứng lên, bây giờ đang nhiệt tình ra vào phòng bếp, hỗ trợ đưa củi cho nó, cầm theo Vân Trúc ở phía sau, đề phòng nó chạy loạn vật lộn.
Thấy đàn nhi từ trong phòng đi ra, Tiểu Ninh Kha "A" một tiếng, sau đó chạy đi tìm một cái chậu, đến bên lu nước nhà bếp cố hết sức bắt đầu múc nước, Vân Trúc buồn rầu đi theo phía sau: "Làm gì thế..."
"Đại nương dậy rồi, rửa mặt cho đại nương."
"Vù" một gáo nước đổ vào chậu rửa mặt, Vân Trúc ngồi xổm ở bên cạnh, có chút khổ não quay đầu lại nhìn đàn nhi, đàn nhi vội vàng đi qua: "Tiểu Khay Chân hiểu chuyện, bất quá đại nương đã rửa mặt rồi..."
"Hả? Tẩy xong rồi..." Ninh Kha Huyền đứng ở đó hai tay cầm bầu, chớp mắt nhìn nàng.
"Ừm, nhưng mà đại nương muốn một chén bàn chải nước ấm."
"Ồ!"
Bé gái vội vàng gật đầu, sau đó lại là đám người Vân Trúc hấp tấp nhìn nàng đụng cái nồi khai thác nước bên cạnh.
Mấy đứa trẻ con trong nhà tính tình khác nhau, lại muốn mấy đứa bé Cẩm nhi thuần túy lấy lòng nhất, cũng là kỳ lạ nhất. Đối với chuyện gì nàng cũng nhiệt tình, tự biết lúc đầu liền không thể ngồi yên. Thấy người khát muốn giúp cầm nước, thấy người đói phải đem mình chia một nửa cơm, chim chóc rơi xuống tổ., Cô sẽ gấp gáp nhảy tới nhảy lui dưới tàng cây, ngay cả ốc sên bò về phía trước, cô cũng muốn đi bắt tay. Vì chuyện này Cẩm nhi lo lắng không yên, nói tương lai của cô là nha hoàn số mệnh. Mọi người liền trêu ghẹo, nói không chừng lúc nhỏ Cẩm nhi cũng có bộ dáng này, bất quá Hồng nhi chắc sẽ suy nghĩ một hồi lâu rồi phủ nhận.
Sau khi tắm rửa xong, rời khỏi sân nhỏ, chân trời đã tỏa ra ánh sáng, cây Ngân Hạnh màu vàng lay động trong gió sớm. Cách đó không xa là nhìn đám trẻ tập luyện Hồng Đề tỷ, hài tử lớn nhỏ nhỏ hơn mấy chục người, chạy dọc theo Đài Vọng ở chân núi phía trước, Ninh Hi nhà mình cũng ở trong số đó, Ninh Hà tuổi còn nhỏ tuổi thì nhảy nhót tưng bừng bên cạnh.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Thời khắc ánh nắng ban mai yên tĩnh, ở trên núi cùng Đăng huyện đã tỉnh lại, tầng tầng lớp lớp phòng xá chênh lệch với sườn núi. Trong rừng cây, bên dòng suối, bởi vì quân nhân tham dự, nên quy mô buổi sáng ở một bên chân núi có vẻ thanh thế to lớn, thỉnh thoảng có tiếng ca hùng hồn truyền đến.
Ba huyện thành tụ họp, tụ tập núi và thành thị chính là trụ cột của chính trị. Dọc theo chân núi đi xuống, cờ đen - hoặc là mấy nòng cốt của thế lực Ninh Nghị đều tụ tập ở đây, chịu trách nhiệm thống kê tổng bộ các bộ tham ô chiến lược, do ghi chép trúc diễn hóa mà thành, đối nội bộ phụ trách vấn đề tư tưởng chính trị là tổng chính trị., Đối ngoại gián điệp, thẩm thấu, truyền các loại tin tức, tổng các bộ tình báo, ở bên kia, có bộ thương nghiệp, bộ công trình, thêm vào quân bộ độc lập trộm, xem như trước mắt tạo thành sáu bộ quan trọng nhất.
Đương nhiên, ba huyện tố, cùng leo, tập sơn kết lại cũng không phải là trước mắt Hắc kỳ quân tổng thể diện mạo, bên ngoài ba huyện, nơi đóng quân chính thức của Hắc kỳ hiện tại., Chính là Sỉ Phiên cùng Đại Lý Giao giới - Đạt Ương bộ, bộ lạc này từ nhỏ đã có giao giới với Bá Đao Lưu Đại Bưu, nơi bọn họ ở là một mảnh quặng sắt, nhiều năm qua vẫn duy trì một ít thông thương với bên ngoài. Mấy năm nay, Đạt Ương bộ nhân khẩu thưa thớt, thường bị các bộ lạc Thổ Phiên khác áp chế, cờ đen xuôi nam., Đem đại lượng lão binh, tinh nhuệ cùng hấp thu vào, trải qua cải tạo tinh binh tích trữ ở đây, một mặt uy hiếp đại lý, mặt khác cùng bộ lạc Thổ Phiên, cùng với oán binh tàn quân Quách Dược Sư đầu nhập Thổ Phiên Phiên Vương, cũng có mấy lần cọ xát.
Bố, cùng với ba huyện tụ tập, một mặt là vì ngăn cách những binh sĩ đầu hàng sau đại chiến ở con sông nhỏ, để cho bọn họ trước khi tiếp nhận quá nhiều tư tưởng cải tạo tư tưởng không tạo thành ảnh hưởng đến nội bộ quân cờ đen, mặt khác, huyện Tụ Sơn xây ven sông được xây dựng theo đầu mối giao dịch của đại lý và võ triều. Đào mộ binh, huấn luyện, cùng đăng làm trung tâm chính trị, tụ tập núi chính là đầu mối then chốt của thương nghiệp.
Đại lý là một quốc gia tương đối ôn nuốt mà trung thành, quanh năm thân cận với võ triều, đối với dạng phản nghịch như hắc kỳ Thí Quân cực kỳ phản cảm, bọn họ không muốn thông thương cùng hắc kỳ. Bất quá hắc kỳ ngấm vào đại lý, đầu tiên ra tay chính là một số giai tầng đại lý, hoặc là các thế lực thiên môn, sơn trại, mã phỉ, dùng để giao dịch tài nguyên, chính là thiết pháo, hỏa khí.
Thương nhân trục lợi, không gì không dùng, kỳ thật Đạt Ương, Bố và Tập Tam huyện đều ở trong giới thiếu thốn tài nguyên, bị Ninh Nghị dạy dỗ đám người bán hàng rong điên cuồng này, cái gì cũng bán. Lúc này đại lý chính quyền mềm yếu., Ở vị trí Đoàn thị trên thực tế không sánh bằng ngoại thích cao gia nắm giữ thực quyền, cờ đen tìm được thế yếu thân quý của Đoàn gia, hoặc là bại gia, trước tiên ký xuống các loại khế ước trên giấy. Đợi đến khi thông thương bắt đầu, hoàng tộc phát hiện, sau khi tức giận, sứ giả hắc kỳ đã không để ý tới hoàng quyền nữa.
"Chúng ta chỉ nhận khế ước."
"Hoặc là theo ước định, hoặc là cùng chết."
Một phương diện đại lý đương nhiên không thể chấp nhận uy hiếp, nhưng lúc này lá cờ đen cũng đang giãy dụa trên lưỡi đao. Tinh nhuệ trăm trận chiến mới từ tiền tuyến Tiểu Thương Hà rụt lại đột nhập vào trong đại lý cảnh, đồng thời rót vào hành quân hành động trong thành Đại Lý, trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, đã bắt bảy tên Đoàn thị và con cháu Cao gia, các phương diện đồn đã được triển khai từ lâu.
Quan hệ kinh doanh lợi hại vẫn còn ở nguyên điểm cuối cùng, nhưng mà hắc kỳ chống cự nữ tử thật, vừa mới từ phía bắc lui ra, không nhận khế ước, hắc kỳ muốn chết, vậy thì ngọc đá cùng tan.
Cuối cùng phần ước định này cũng khó khăn mà thành giao, hắc kỳ hoàn hảo phóng thích con tin không thiếu sót, lui binh, đối với mỗi một phần thương vong phải bồi thường tiền, đồng thời cũng không truy cứu tổn thất của phe mình nữa. Dùng cái này đổi lấy việc đối với tập tập sơn tùy tiện mở một con mắt, đồng thời cũng chấp nhận quy củ chỉ nhận khế ước.
Có lỗ hổng thứ nhất, tiếp theo mặc dù vẫn như cũ gian nan, nhưng luôn có một con đường. Đại lý tuy rằng không có tâm tư chọc đám người điên phương bắc đến, nhưng có thể kẹt trong nước, trên nguyên tắc không cho phép bọn họ và cờ đen tiếp tục buôn bán qua lại, bất quá, quốc gia có thể được ngoại thích quản lý triều chính, sao lại có lực ước thúc cường đại đối với địa phương.
Hai trăm năm qua, mặc dù đại lý cùng võ triều vẫn có chỗ tùy tiện, nhưng quyền chủ động mậu dịch này từ đầu đến cuối vẫn một mực nắm giữ trong tay võ triều, thậm chí về Đại Lý quốc dâng thư cho võ triều, thỉnh cầu danh đầu hàm "Đại Lý quốc vương", đều bị võ triều bác bỏ. Dưới tình huống như vậy, tăng nhiều cháo ít, tùy tiện không có khả năng thỏa mãn lợi ích của tất cả mọi người, nhưng ai lại không muốn sống tốt lành chứ? Dưới thuyết phục của cờ đen, không ít người thật ra đều động tâm.
Cùng lúc đó, đối với sự thẩm thấu của võ triều, mỗi thời mỗi khắc đều tiến hành. Võ Triều Nhân có lẽ thà chết đói cũng không nguyện ý buôn bán cùng cờ đen, nhưng đối mặt với cường địch nữ thật, ai lại không có ý thức lo lắng cho bản thân chứ?
Tình huống Trung Nguyên rơi vào tay giặc khiến một phần quân đội đã đạt được lợi ích từ trong nguy cơ cực lớn. Những quân đội này không đồng đều, thế cho nên hỏa khí sản xuất đầu tiên của phủ thái tử chỉ có thể cung cấp cho đội trực hệ quân lưng còng, Hàn Thế Trung. Dưới tình huống như vậy, cùng nữ chân nhân làm vũ khí của quân cờ đen suốt ba năm ở Tiểu Thương Hà, đối với bọn họ là thứ có sức hấp dẫn nhất.
Từ đó đến nay, dưới nguyên tắc phong tỏa hắc kỳ, đại lượng bị mở một mắt nhắm một mắt buôn ngựa xuất hiện, những đội ngũ này dựa theo ước định mang đến đồ vật tụ tập núi chỉ định, đổi lấy mấy khẩu đạn dược, một đường bôn ba trở về chỗ quân đội, nguyên tắc quân đội chỉ mua chuộc thiết pháo, không hỏi lai lịch, trên thực tế làm sao có thể không âm thầm bảo vệ lợi ích của mình?
Song hướng mậu dịch này, tại thời điểm bắt đầu, cực kỳ gian nan, rất nhiều hắc kỳ tinh nhuệ ở trong đó hi sinh, giống như chết trong hành động đại lý, cờ đen không cách nào báo thù, mặc dù là Tô Đàn Nhi., Cũng chỉ có thể đi đến trước linh hồn của người chết mà quỳ lạy. Gần năm năm, tập núi dần dần thành lập "Khế ước cao hơn tất cả danh dự", trong một hai năm này, mới chân chính đứng vững, phát tán ảnh hưởng ra ngoài, trở thành đạt cân đối cùng Tần Thiệu Khiêm tọa trấn cùng Trần Phàm, cứ điểm trung tâm mà Trần Phàm tọa trấn hô ứng.
Thời gian năm năm, Tô Đàn Nhi trấn giữ và leo thang, kinh nghiệm còn không phải chỉ là vấn đề thương đạo. Tuy Ninh Nghị điều khiển từ từ giải quyết được rất nhiều vấn đề trong quan, nhưng vận khí của bộ phận nhỏ đủ để tiêu hao hết tâm lực của một người., Cửa hàng mới vận hành, vãng lai với người địa phương, đàm phán với Ni tộc, các loại trù tính xây dựng. Thời gian năm năm, đàn nhi cùng rất nhiều người bên cạnh chưa từng dừng lại, nàng cũng đã hơn ba năm, chưa từng gặp trượng phu của mình.
Chuyện tình Điền Hổ ở Bắc Địa mấy ngày trước đã được truyền về, sau khi các nơi như kênh lớn dậy sóng dữ, sau khi Ninh Nghị chết đi, cờ đen yên lặng hai năm, mặc dù tư tưởng trong quân đội được xây dựng vẫn một mực tiến hành., Nhưng trong lòng thầm nghĩ, hoặc là người nghẹn một cục tức, thủy chung không ít. Lần này hắc kỳ ra tay, dễ dàng lật đổ Điền Hổ, tất cả mọi người cùng hưởng vinh yên, cũng có một số người minh bạch, tin tức chết của Ninh tiên sinh là thật hay giả, có lẽ cũng đã đến biên giới công khai...
Đàn nhi tự nhiên biết càng nhiều.
Nàng đứng ở trên núi nhìn xuống, khóe miệng nở nụ cười, đó là một thành thị nhỏ tràn đầy sức sống, lá cây các loại vàng óng tung bay, chim chóc hót vang vọng giữa bầu trời.
Lúc bọn họ quen biết, nàng mới mười tám tuổi, cho rằng mình trưởng thành, trong lòng già nua, dùng thái độ lễ phép đối đãi với mình, chưa từng nghĩ tới, về sau sẽ phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Năm năm nỗ lực cùng Đăng Huyễn, nàng chưa từng than phiền cái gì, chỉ là trong lòng nghĩ tới, sẽ có khe khẽ thở dài.
Ngươi muốn trở về, ta lại không dễ nhìn a.
Phụng uổng thời gian tốt...