Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thu hoạch trước sau, lúc này đô thành của Võ Triều Lâm An cũng xảy ra rất nhiều chuyện.
Sau khi sự sỉ nhục bình tĩnh, gió núi ở Nam triều bắt đầu trở nên hưng thịnh, võ giả Nguyên Anh một năm nay triển khai rầm rầm ở kinh thành, hấp dẫn đại lượng hiệp sĩ vào kinh, kéo theo những người cầm đao kiếm dũng mãnh tiến vào kinh., Khiến cho trị an ở kinh thành hơi chút hỗn loạn, nhưng các hành vi của hiệp sĩ cũng diễn biến trong miệng thuyết thư nhân thành đủ loại sự tích làm người ta ngưỡng mộ. Trước đây không lâu, danh kỹ Lâm Tố Tố trong kinh thành yêu đại hiệp giang hồ, khiến cho hai vị giang hồ hào khách tương tụ thi đấu trên đầu tường thành trong lúc nhất thời náo động huyên náo, truyền thành giai thoại.
Thời điểm tiến hành Vũ Trạng nguyên thức, sau khi văn hội thịnh vượng không cam lòng, lúc này thư viện tụ tập ở An thành cử hành các hoạt động, mấy lần văn hội ái quốc quy mô lớn trong thành Lâm An ảnh hưởng, trong lúc nhất thời oanh động. Vô số bài danh thiên xuất thế, hùng hồn dõng dạc, truyền xướng cho các nữ tử Thanh Lâu Sở quán.
Thịnh hành văn võ khí, trong lúc nhất thời gột rửa khí tức chán nản của thời Bắc Vũ, mơ hồ còn có một phen phong thái thịnh thế. Ít nhất trong mắt văn nhân, lúc này xã hội hùng hồn hướng lên, hơn xa ca múa mười mấy năm trước. Mà theo thu hoạch bắt đầu, một nhóm đạo phỉ lớn ở phụ cận kinh thành lấy vương hỉ phú quý cũng bị quan binh vây quét bị bắt, sau đó chém đầu thị chúng, cũng đã khích lệ dân tâm.
Một lượng lớn cửa hàng, thực vật, tác phường đều đang mở. Lâm An thương nghiệp phụ cận nơi này phồn hoa đã bành trướng với tốc độ kinh người. Đến lúc này, nó phồn vinh đã hơn hẳn Biện Lương đã từng kinh doanh hai trăm năm. Thanh lâu sở quán., Câu chuyện của giai nhân tử giai nhân mỗi ngày đều có truyền ra, các quan viên triều đình nghe chuyện thú vị, thỉnh thoảng cũng trở thành đề tài nói chuyện sau khi trà dư tửu của dân kinh thành. Bầu không khí bừng bừng sinh cơ, có một việc cũng xen lẫn trong đó, trong khoảng thời gian này, trở thành thú vị để mọi người bàn tán.
Phò mã Cừ Tông tuệ phạm chuyện.
Cuối tháng sáu sau, vị phò mã này khi chơi đùa trong bụi hoa thì coi trọng một thiếu nữ Bắc nhân, lúc đối đầu xảy ra chút ngoài ý muốn, trong lúc vô tình giết chết thiếu nữ này. Đám tùy tùng bên cạnh hắn cố gắng tiêu tan việc này, nhưng cha mẹ đối phương tính tình cương liệt, lại không chịu bỏ qua. Cứ như vậy, sự tình liền trở thành vụ án tông diệt môn, sau đó bị Kinh Triệu Doãn điều tra ra, thông thiên.
Nơi kinh thành, điều tra các loại vụ án, trình báo, tự có một phen quy trình của nó. Nếu chỉ đơn giản như vậy, lúc báo lên phía trên, có lẽ cũng không đến mức mở rộng. Nhưng khi Phò mã làm ra loại chuyện này., Trong lòng công chúa có tâm tình như thế nào, liền thực sự khó nói gấp gáp. Lúc báo lên, vị trưởng công chúa kia giận tím mặt, liền mang phò mã xuống Thiên lao. Người nhà Cừ tông vốn là vọng tộc Nam Quốc, vội vàng tới cầu tình, một qua hai lần, chuyện liền truyền ra ngoài.
Từ đó về sau, một ít tin tức làm cho người bất ngờ lần lượt truyền ra, mới đem toàn bộ tình thế, dẫn tới rất nhiều người đều không tưởng tượng được phương hướng.
Phò mã phạm phải tội lớn như thế này nên cố nhiên đáng giận, nhưng theo lời nghị luận thì không ít người dần dần biết được tình cảnh của vị Phò mã gia này. Hiện giờ công chúa điện hạ rất cao ngạo, xưa nay luôn xem thường vị Phò mã này, hai người kết thân mười năm., Công chúa không có xuất hiện, ngày thường thậm chí là phò mã muốn gặp mặt công chúa đều cực kỳ gian nan. Nếu như nói những chuyện này chỉ là chuyện thường giữa hai vợ chồng không hòa thuận, từ khi thành thân, công chúa liền chưa bao giờ cùng phòng với phò mã, đến nay cũng không để cho lời đồn gần người của phò mã, mới thật sự làm cho tình thế này thêm một mồi lửa nặng nề.
Nam nhân bị ràng buộc làm phò mã, từ ngày kết hôn liền bị thê tử xem thường, mười năm chưa từng đồng phòng, thế cho nên vị phò mã này từ từ tự bạo tự vứt bỏ, đợi đến khi hắn từng bước một trầm xuống, phủ công chúa cũng không chút quan tâm, buông tha tự lưu. Bây giờ làm những chuyện này cố nhiên là đáng trách, nhưng ở ngoài này, trưởng công chúa làm như thế có vấn đề hay không, dần dần, nghị luận như vậy nổi lên trong tai mọi người.
Lúc này mặc dù vẫn chưa tới phiên Lễ giáo giết người, nhưng phụ nữ đức, cuối cùng vẫn phải chú ý đến. Vụ án Cừ Tông từ từ xác định, không có gì để nói, nhưng sự cao ngạo của trưởng công chúa, càng làm cho người ta không kịp nhìn, đám văn nhân sĩ lắc đầu., Cho dù là cô nương thanh lâu Sở quán, nói đến việc này, cũng cảm thấy vị công chúa điện hạ này thực sự làm có chút sai lầm. Mấy ngày trước trưởng công chúa dùng thủ đoạn lôi đình đem phò mã hạ ngục, trước mắt tự nhiên cũng không thể làm cho người ta nhìn ra đại công vô tư, ngược lại càng giống như thoát khỏi một cái hoạn nạn giết người. Làm một thê tử, như vậy đối với trượng phu của mình, thật sự là rất không nên.
Trong tiếng nghị luận như vậy, tin tức về thế lực biến thiên của Điền Hổ dần dần truyền đến, bởi vì vẫn chưa thể khống chế quy mô truyền ra, nhị độ Nhạc tướng quân thắng lợi của Tương Dương, nhanh chóng báo đáp, tạo ra bầu không khí nóng bỏng lâm an, trong thời gian ngắn ngược lại có thể chèn ép được Bát Quái của Phò mã...
Thân thể trần trụi...
Nhật quang ấm áp, lạc diệp kim hoàng, khi đại bộ phận mọi người lâm an đang bị phương bắc Đại mau lẹ hấp dẫn, sự tình đã phát sinh, không có khả năng cứ như vậy mà nhảy qua. Trong hoàng cung, mỗi ngày quan viên, danh túc qua lại, liên lụy đủ loại sự tình, có liên quan tới phò mã cùng Cừ gia, cuối cùng trong đoạn thời gian này chiếm một bộ phận khá lớn. Ngày hôm nay, trong ngự thư phòng, làm phụ thân than thở, cũng tới tới lui lui vang lên mấy lần.
"... Cũng may Nhạc Khanh gia đại thắng, đã triệt tiêu lời nghị luận này, nhưng ngươi đã thành thân mười năm, việc này đối với thanh danh của ngươi, chung quy vẫn là không tốt... Người của Cừ gia qua lại chạy đi chạy lại rất nhiều lần, hôm qua gia gia của hắn lại đây, quỳ trên mặt đất cầu tình với trẫm, đây đều là giao tình lúc Giang Trữ., Ngươi thành thân, không để vào mắt hắn, nhiều năm như vậy, trẫm cũng không nói. Thế nhưng, giết hắn, chuyện này làm sao nói rõ được? Rơi vào mắt người khác, lại là chuyện gì? Nữ nhi, được cái gì tốt..."
Hoàng đế chắp hai tay sau lưng, Hoàng đế Chu Ung một mặt thở dài, một mặt an lành dụ dỗ. vi Đế bát năm, lúc này Kiến Mâu Đế cũng đã rất có uy nghiêm, bỏ đi sự tùy ý cùng làm bừa lúc sơ đăng đế vị, nhưng đối mặt với nữ nhi trước mắt này đã hai mươi bảy tuổi, hắn vẫn cảm thấy mất lòng.
Trên chỗ ngồi đối diện, ánh mắt Chu Bội bình tĩnh, cũng hơi lộ ra chút mệt mỏi, cứ như vậy lắng nghe, đến khi Chu Ung dừng lại, mới thấp giọng mở miệng.
"Phụ hoàng, giết hắn là vì Vương pháp uy nghiêm."
Giọng nàng không cao, trong lòng Chu Ung cũng không khỏi thở dài. Nếu phải thành thật mà nói, ngày thường Chu Ung thường đối với nhi tử quan tâm là hơn xa đối với nữ nhi, ở giữa tự nhiên có nguyên nhân phức tạp: Vì Đế chi sơ, chu bội bị Khang hiền, Chu Ngọc coi là người nối nghiệp., Chống lại trọng trách phủ công chúa Thành Quốc, Chu Bội tính cách độc lập, lại có cổ tay, Chu Ung ngẫu nhiên nghĩ tới chuyện của phủ công chúa, nghĩ lại bản thân, liền minh bạch mình tốt nhất không nên nhúng tay loạn.
Khi hắn làm vương gia cũng không phải là đoan Phương Quân Nhân, làm người làm bừa, cũng không có tâm trách nhiệm gì, nhưng chỗ tốt duy nhất có lẽ ở chỗ tự biết mình. Nữ nhi lợi hại có chủ kiến, lười nhìn thấy nàng, đến giờ nghĩ lại, trong lòng cũng không khỏi áy náy. Nghe một chút, thanh âm thấp hơn nhiều không có tinh thần, hôn nhân không hạnh phúc, đối với nữ nhân mà nói, cũng thật sự là khổ sở.
Đối với Vương Pháp uy nghiêm gì đó, hắn ngược lại cảm thấy có chút già mồm, phất phất tay.
"Đúng đúng đúng, vụ án Kinh Triệu doãn chết, để bọn họ đi phán xét. Trẫm và ngươi, cũng chỉ nói chuyện phiếm một chút mà thôi. Quan hệ với Cừ gia không nên căng thẳng như vậy, dù sao bọn họ cũng từng giúp đỡ chúng ta mà. Trẫm đã mắng bọn họ, hôm qua đã vỗ bàn mắng chửi người khác rồi., Trẫm nói với bọn họ: Vì Cừ Tông Tuệ, các ngươi tìm tới, trẫm hiểu, trẫm không phải người không rõ chuyện, nhưng bên ngoài truyền ra tiếng xôn xao là chuyện của người nam bắc. Tới hiện tại, phải bôi nhọ danh tiếng của Hắc trưởng công chúa rồi, những người này, trẫm muốn giết một đám đấy! Ngày đó mẹ nó cái gì!"
Chu Ung bắt chước thần thái của ngày hôm qua, ngôn từ ác liệt, mắng một câu, sau đó mới bình phục lại: "Những người này ngươi không cần lo lắng, là người có dụng tâm khác, trẫm làm chủ cho ngươi."
Chu Bội nhìn hắn: "Cảm ơn phụ hoàng, nhưng âm thầm truyền lời mà thôi, không giấu được chúng nhân, giết người thì không cần. Không nên giết người."
"Ách..." Chu Ung suy nghĩ một chút, "Ngôn quan thích tham gia náo nhiệt, càng tham gia càng náo nhiệt, trẫm dù sao cũng phải đánh một đám. Nếu không, tin đồn liên quan tới công chúa thật đúng là truyền khắp thành mưa gió!"
Trong Ngự Thư Phòng yên tĩnh một lát, Chu Ung nhìn Chu Bội, lại nói: "Về phần chuyện nam nhân bắc nhân gì đó, nữ nhi à, phụ hoàng nói nhiều một câu, cũng không nên làm quá kịch liệt. Chúng ta thế nào, căn cơ cuối cùng ở phía nam, hiện giờ mặc dù làm hoàng đế, nếu không cứ đúng sai thì không cần nói một câu., Cuối cùng cũng không đến mức đắc tội với những người phía nam một phen. Hôm nay gió thổi không đúng, Nhạc Khanh gia đánh rớt Tương Dương vẫn còn ở phía sau, Điền Hổ nơi đó mới thật sự xảy ra đại sự, cờ đen này muốn rời núi, trẫm luôn cảm thấy tâm thần không yên. Con gái à, cho dù tương lai có phải đi về phía bắc đánh, hậu phương phải ổn, không ổn không được."
Y nói những lời này, cho rằng nữ nhi đối diện sẽ phản bác, ai ngờ Chu Bội gật đầu: "Phụ hoàng nói rất đúng, nữ nhi cũng một mực suy nghĩ việc này. Qua vài năm, vẫn làm sai rất nhiều."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Vài năm qua, thần sắc của Chu bội càng thêm ung dung bình tĩnh, việc này ngược lại Chu Ung nói thầm, cũng không biết nữ nhi có phải là muốn nói phản bội hay không, hai mắt nhìn, mới liên tục gật đầu: "Ài, nữ nhi của ta có gì không sai, chỉ là tình hình... Tình hình không giống lắm nha. Như vậy, Cừ Tông Tuệ liền do trẫm làm chủ, tha cho hắn một lần..."
Chu Bội ngẩng đầu lên, Chu Ung bên kia nhìn sang, hai người cha con nhìn nhau một lát, Chu bội mới nói: "Phụ hoàng, việc này nữ nhi cho rằng không ổn, bỏ qua cho người nhà kia đặt ở chỗ nào..."
"Con gái à, nói như vậy thì không thú vị." Chu Ung nhíu mày, "Như vậy đi, Cừ Tông tuệ bất hảo loang lổ, sau chuyện này trẫm làm chủ cho ngươi từ hôn, ngươi tìm một người hợp ý gả đi, thế nào? Ngươi tìm người hợp ý, sau đó nói với phụ hoàng, phụ hoàng sẽ chỉ hôn một lần cho ngươi, cứ thế này..."
Chu Ung lảo đảo, Chu Bội lẳng lặng nhìn hắn, lại không biết nên nói thế nào, mấy năm qua, hai cha con nói chuyện với nhau luôn cách vách ngăn như không. Nguyên nhân chủ yếu nhất, là vì tư duy của hai người căn bản không cùng một tầng. Nàng há miệng: "Đa tạ ý tốt của phụ hoàng, nhưng... không cần..."
"Phụ hoàng làm chủ cho ngươi chính là chuyện nên làm. Trẫm năm đó cũng hồ đồ, đối với hai người con gái các ngươi quan tâm quá ít, lúc ấy nghĩ đến việc Quân Vũ tương lai kế thừa vương vị, đơn giản là ở Giang Trữ làm một Vương gia bình thường, ngươi cũng giống vậy, sau khi lập gia đình tương phu giáo tử... Ai biết được sau này sẽ đăng cơ làm Đế, Cừ Tông người này, ngươi không thích hắn, lúc ấy không biết..."
Tám năm vì đế, đồ vật Chu Ung nghĩ cũng nhiều, lúc này lại nói, chuyện nữ nhi sau khi hôn nhân không hạnh phúc, không khỏi đoán có phải mình quan tâm không đủ hay không, để cho người khác loạn nhịp uyên ương. Hai cha con sau đó lại hàn huyên một hồi, lúc Chu Bội rời đi, đầu óc Chu Ung Nhân đau xót. Nữ nhi trở về nữ nhi, một nữ tử hai mươi bảy tuổi còn chưa có nam nhân tính tình cổ quái, nghĩ đến thật sự là đáng thương...
Chu bội một đường đi ra ngoài, nhưng trong lòng chỉ cảm thấy lành lạnh. Những ngày gần đây, tinh thần của nàng thực ra cực kỳ mỏi mệt. Triều đình dời nam mấy năm, kinh tế võ triều lấy việc an làm trung tâm, phát triển nhanh chóng, các phú hộ thân hào phía nam đều chia một chén canh, rất nhiều người Bắc chạy nạn thường thường biến thành gia nô., Tên ăn mày, dưới cơn sóng lớn như vậy, quân Vũ cố gắng cho nạn dân một con đường sống, Chu Bội ở sau lưng vô tình giúp đỡ, nói là công bằng đàng hoàng, rơi vào trong mắt người khác, lại chỉ là giúp đỡ người phía nam mà thôi.
Lần phản công này, là tất cả mọi người chưa từng ngờ tới. Mấy năm nay Chu Bội chấp chưởng sản nghiệp lớn như vậy, sau khi lớn tuổi tính tình lại trở nên trầm tĩnh, nói nàng ở bên ngoài có mỹ danh hiền lành dịu dàng gì đó, đúng là không có khả năng, chỉ có điều lúc trước người khác cũng sẽ không tùy ý truyền lại xấu xa gì cho công chúa, ai biết được lần này bởi vì sự thông tuệ của Cừ Tông., Lời đồn đại hung mãnh đến thế, một nữ nhân cường hãn đanh đá, không có phụ đức, hai mươi bảy tuổi không có ra ngoài, hơn nữa lần này còn hạ tử thủ với trượng phu của mình, trong miệng người khác nói đến đều là tội lớn như rửa lồng heo.
Tội phạm có thể nói đạo lý hay không, tên xấu trên khuôn mặt lại là một chuyện khác. Thiên phu chỉ, không nhanh mà kết thúc, Chu Bội mặc dù thông minh, nhưng tâm lý chung quy vẫn chỉ là nữ tử hơn hai mươi tuổi. Những ngày qua, dưới áp lực của nàng, khó có thể nói rõ. Nếu không phải còn có chút lý trí, sợ rằng đã bỏ rơi toàn bộ quầy hàng, trốn đến chỗ không người.
Trong lúc nhất thời nàng muốn kiên trì chịu đựng bằng tính dẻo dai, nhất thời cũng nghĩ lại, Thiên gia muốn làm việc, cuối cùng vẫn cần có người ủng hộ. Bây giờ thiên hạ mơ hồ sắp loạn, mình và Quân Vũ, có thật sự làm sai hay không. Hai năm qua, nàng lại một lần nữa khóc trong đêm tỉnh lại: Lần trước là sau khi nghe tin Ninh Nghị chết, sau đó, nàng vốn cho rằng mình đã không còn nước mắt.
Cuối cùng vẫn có.
Bất luận người khắc cốt minh tâm tới cỡ nào, người chết đã rồi, những người còn sống còn phải tiếp tục đi xuống.
Một đường đi ra, còn chưa tới cửa cung, Chu Bội thấy quân Vũ bước chân cường tráng, phong trần mệt mỏi từ bên kia chạy tới: ước chừng cũng là vì chuyện này, từ Giang Ninh chạy về: Mắt thấy tỷ tỷ, lửa giận trong mắt thái tử mới giảm bớt một chút, cười cười chào hỏi.
"... Chuyện Cừ Tông tuệ, ta nghe nói, ta đi tìm phụ hoàng phân trần. Thiên hạ sắp đại loạn, những gia hỏa mắt chuột này vẫn còn đang vì tư lợi mà đấu tới đấu lui, hôm nay lại rơi vào trình độ bôi nhọ danh dự của Hắc Hoàng tỷ! Ta không tha cho bọn hắn! Đúng rồi, Hoàng tỷ, ngươi đợi ta ở chỗ này, lát nữa ta đi ra, lại nói với ngươi..."
Nói xong những lời này, một đám người liền trùng trùng điệp điệp đi qua, Chu Bội ở trong Ngự Hoa Viên gần đó chờ một hồi, lại nhìn thấy Quân Vũ nổi giận đùng đùng trở về. Hắn và phụ thân đại khái thương lượng cũng không có kết quả gì, kỳ thật bình tâm mà nói, Chu Ung đối với chuyện này đã cực kỳ thiên hướng, nhưng làm hoàng đế, dù sao cũng phải lưu lại vài phần lý trí, không thể nào thật sự làm ra chuyện vì "Bắc nhân" Nam nhân được.
Bất quá, trong mắt tuy có tức giận, tinh thần Quân Vũ thoạt nhìn còn không có tâm tình nhụt chí, gã cùng Chu Ung ầm ĩ một trận, đại khái cũng chỉ là vì tỏ thái độ. Lúc này tìm được tỷ tỷ, hai người một đường đi tới tường thành bên kia, mới có thể nói chút lời tâm sự.
"... Hắc kỳ yên lặng hai năm, cuối cùng cũng đi ra, ta nghĩ là phải làm lớn chuyện rồi. Một đao chặt đứt đầu Điền Hổ à... Kim nhân bên kia không biết phản ứng ra sao, nhưng Hoàng tỷ, tỷ có biết phản ứng của Lưu Hinh bên kia là gì không..."
Giọng điệu Quân Vũ đầy hưng phấn, nhưng Chu Bội vẫn bình tĩnh như cũ: "Thuộc thám tử nói, Lưu Hạo lại điên rồi."
"Không sai, hắc kỳ, hắc hắc... Mấy năm trước đã bức bách Lưu Dực phát điên rồi, lần này nghe tin tức hắc kỳ, sợ tới mức đi cả nửa đêm, cầm cây gậy chạy trong hoàng cung, gặp người liền đánh. Đúng rồi, còn trận ở ngoài Tương Dương thành, hoàng tỷ ngươi biết rồi chứ. Người hắc kỳ giết Lục Đà... "
Vừa nói, hai người vừa leo lên tường thành hoàng cung.
"Bọn họ mang theo Đột Hỏa thương, Đột Hỏa thương thì tốt hơn." Chu Bội nhìn hắn, ánh mắt có chút cay đắng, nói: "Nhưng... Hắc kỳ chung quy vẫn là một cây cờ đen. Quân Vũ, ngươi không nên cao hứng như vậy."
"Ha ha." Quân Vũ cười khô khan, ánh mắt hắn nhìn sang tỷ tỷ, trong lòng thầm nghĩ chuyện, hai người đi về phía trước một đoạn, Quân Vũ tùy tiện nói vài câu, cuối cùng cũng ngừng lại.
"Tỷ." Hắn nói: "Sư phụ còn sống."
"A?" Chu bội đi ra hai bước, mới từ bên kia quay đầu lại, nàng mặc một thân y phục màu trắng, khuôn mặt giống như vầng trăng, lộ ra vẻ thanh nhã ung dung, dùng ngón tay che lại sợi tóc ở vành tai, ánh mắt trong suốt trong nháy mắt trở nên có chút trống rỗng.
Vì vậy Quân Vũ lại lặp lại một lần.
"Ninh Lập Hằng... Ninh Lập vĩnh viễn còn sống..." Hắn nói: "Nhạc tướng quân nhìn thấy hắn."
Gió thu vuốt váy và tóc, từ tường thành cao cao nhìn xuống, thế giới này ngựa xe như nước, bóng người qua lại, trong gió có âm thanh xa xa. Mùa thu ánh nắng ấm áp, lâm an thành, lá rụng đều tung bay...