Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xuân Thu đi qua, hoa Tạ Hoa nở, con em thiếu niên, lớn lên trong giang hồ. Năm nào Cảnh Hàn cũng tới, cảnh tượng phức tạp hơn mười năm, trên mặt đất Trung Nguyên, người sống tốt không nhiều lắm.
Nhạc Phi ba mươi tuổi xuất đầu, dần dần đi đến vị trí chủ soái của một quân. Người ngoài nhìn vào thì thấy, trên đó có thái tử chiếu cố, dưới sĩ khí quân tâm, cũng coi như là điển cảnh loạn thế anh kiệt. Nhưng trên thực tế, một đường nhấp nhô này, cũng là nhiều không đếm xuể, không đủ làm người ngoài đạo.
Nữ thật sự lần đầu tiên cuốn sạch nam hạ, sư phụ Chu Ngân Thứ rất ít khi chết, thủ vệ khuê các đại chiến... đủ chuyện đã lật đổ võ triều hà sơn, hồi tưởng lại lai lịch trước mắt, nhưng trên thực tế cũng đã qua mười năm. Tiểu tướng lãnh lúc trước tham gia trận chiến Hạ thôn, sau đó bị cuốn vào đại án Thí Quân, sau đó được Thái Tử bảo vệ., phục hồi, nơm nớp lo sợ huấn luyện quân đội, cùng quan viên lục đục với nhau, vì làm cho quân dưới trướng tiêu tốn nhiều sức lực, hắn cũng cùng các đại tộc thế gia các nơi hợp tác, thay người tọa trấn, làm người xuất đầu, như thế va chạm liều mạng, cõng quân nhuần quân mới dần dần dưỡng túc sĩ khí, mài ra sự sắc bén.
Có lúc nửa đêm mơ về, chỉ sợ bản thân đã không còn là tiểu giáo úy chính khí lẫm liệt lúc trước nữa rồi.
Đương nhiên, chính khí lẫm liệt, cương chính bất ác, càng giống dấu vết sư phụ lưu lại trên đời này...
Rất nhiều người sợ rằng không biết rõ, cái gọi là Lục Lâm, kỳ thật là rất nhỏ. Sư phụ lúc trước là giáo đầu của Ngự Quyền quán, danh chấn võ lâm, nhưng trên thế gian, người biết tên tuổi không nhiều lắm, mà đối với triều đình, Giáo đầu Thiên Tự của Ngự Quyền quán, cũng chỉ là một võ phu, Chu Mẫu, ở trong Lục Lâm như sấm bên tai, trên đời, kỳ thật không gợn lên chút gợn sóng nào.
Chân chính để cho cái tên này kinh động thế gian, kỳ thật là người thuyết thư viết về thẻ trúc.
Những năm gần đây, rất nhiều võ giả lục lâm lục tục đi tới lưng quân, yêu cầu tòng quân giết địch, xông vào danh hiệu đệ nhất thiên hạ của sư phụ. Rất nhiều người cũng cảm thấy, kế thừa y bát cuối cùng của sư phụ chính mình., Cũng kế thừa tính tình của sư phụ —— kỳ thật cũng rất giống —— nhưng mà người khác không biết, sư phụ từng dạy bảo mình võ nghệ, cũng không giảng giải cho mình bao nhiêu đạo lý Thủ Chính bất chính, mình là bị mẫu thân ảnh hưởng, dưỡng thành tính cách tương đối thẳng thắn., Bởi vì sư phụ nhìn thấy tính tình của mình, cho nên mới thu mình làm đệ tử, nhưng có lẽ là vì suy nghĩ lúc trước của sư phụ đã thay đổi, dạy cho mình võ nghệ, càng giảng giải nhiều hơn, ngược lại có một số đạo lý càng phức tạp hơn, biến thông hơn.
Thế nhân không hiểu sư phụ, cũng không hiểu sư phụ.
Một đường thẳng thắn, làm tất cả những việc thiện thuần túy, không giao tiếp với bất kỳ đồng liêu hư hỏng nào, không cần phải quản lý kim chi đạo, không cần đi mưu tính lòng người, lục đục, cấu kết đấu đá, bè phái đồng phạt dị, liền có thể tạo ra một tướng quân sạch sẽ, có thể chống đỡ một nhánh quân đội khả năng chiến... Vậy cũng thực sự là một giấc mộng quá tốt của mọi người rồi...
Những năm gần đây, mặc dù đã qua mười năm, nhưng nói về trận chiến ở Hạ thôn lúc trước, trải qua một phen kinh lịch ở bên ngoài Biện Lương thành, chỉ sợ cũng là đoạn ký ức kỳ lạ nhất trong lòng hắn. Ninh tiên sinh, người này làm cho hắn suy nghĩ mãi không thấu, cũng xem không hiểu, trong mắt Nhạc Phi, xem ra cũng là một đoạn ký ức kỳ lạ nhất trong lòng hắn., Hắn gian trá nhất, ngoan độc nhất, cũng vừa vặn nhiệt huyết sôi trào nhất, đoạn thời gian lúc trước, có hắn bày mưu tính kế, mọi chuyện phía dưới đều rất tốt, hắn hiểu lòng người nhất, cũng hiểu các loại quy tắc ngầm nhất, nhưng cũng chính là người như vậy, dùng tư thái thô bạo nhất lật đổ cả bàn.
Trong tưởng tượng về sau của Nhạc Phi, nếu như lúc trước không phải đã quyết định kỳ lạ như vậy thì vị Ninh tiên sinh này vốn nên giúp đỡ Tần Tương, đấu trí đấu dũng với rất nhiều người trong triều một phen.
Nếu như vậy, có lẽ võ triều sẽ không rơi xuống ruộng đồng hôm nay.
Nếu là như vậy, kể cả thái tử điện hạ, bao gồm rất nhiều người có thể duy trì thế cục, cũng không thể đi quá gian nan như vậy.
Rốt cuộc bây giờ hắn đã chết... Hay là chưa chết...
Gió đêm gào thét, hắn đứng ở nơi đó, nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi. Qua hồi lâu, trong trí nhớ còn lưu lại một thanh âm nhiều năm trước, vang lên.
"Nhạc... Phi, làm tướng quân, rất ghê gớm, Tương Dương đánh nhau rồi, ngươi chạy đến đây. Ngươi thật to gan!"
Nhạc Phi mở mắt ra.
Thân thể trần trụi...
Phía bên kia Dạ Lâm, tổng cộng có mấy bóng người, có người quen biết Nhạc Phi, cũng có người chưa từng nhận ra. Nữ tử đi lại bên cạnh khí độ trầm ổn sâm nghiêm, khi đó là Bá Đao trang chi chủ trong truyền thuyết, ánh mắt nàng nhìn sang, Nhạc Phi cũng nhìn thoáng qua nàng., Nhưng sau đó ánh mắt hắn lại hướng về phía nam nhân đang nói chuyện. Ninh Nghị mặc thanh sam đã chết từ lâu trong truyền thuyết, nhưng trong lòng Nhạc Phi sớm đã có suy đoán khác, lúc này hắn mới xác nhận được là trong lòng đã đặt một tảng đá xuống, chỉ là không biết nên cao hứng hay nên thở dài.
"Thế cục Tương Dương, có một tấm Hiến, đám người Vương Quý tọa trấn, chương pháp Đặng Châu quân đã loạn, không đáng để lo. Vì vậy, bay lên xác nhận trước chuyện càng quan trọng hơn."
"Quan trọng hơn? Trên người ngươi vốn có vết nhơ, Quân Vũ, Chu bội hộ ngươi không dễ, ngươi tới gặp ta một lần, tương lai rơi vào trong tai người khác, các ngươi đều khó xử." Mười năm không gặp, Ninh Nghị một thân áo xanh, ánh mắt lạnh lùng, nói tới đây, khẽ mỉm cười: "Hay là nói ngươi đã thấy đủ sự bại hoại của Võ Triều, hiện tại tính tình thay đổi lớn, muốn bỏ tối theo ý mình, đến Hoa Hạ quân?"
"Tiên sinh nói đùa, tuy võ triều có rất nhiều vấn đề, nhưng vẫn là chính thống của quốc gia. Phi mặc dù bất tài, nhưng không dám làm ra chuyện đại nghịch."
Ninh Nghị mỉm cười: "Vậy ngươi định nói gì với người đại nghịch?"
Nhạc Phi trầm mặc một lát, nhìn những người xung quanh rồi mới giơ tay lên: "Ninh tiên sinh, mời ngài nói chuyện một chút."
Ninh Nghị nhíu mày, nhìn Nhạc Phi. Một tay Nhạc Phi hơi dùng sức, cắm trường thương trong tay xuống đất, sau đó nghiêm mặt nói: "Ta biết việc này khó xử, nhưng mà chuyện hôm nay tại hạ nói thật sự không thích hợp để nhiều người nghe. Nếu tiên sinh thấy nghi ngờ có thể trói chân phi hành lại hoặc có biện pháp khác có thể sử dụng. Chỉ cầu mượn tiên sinh một bước, nói vài lời."
Nhạc Phi nói xong, chung quanh vẫn còn chút trầm mặc, dưa hấu bên cạnh đứng dậy: "Ta muốn đi theo, những thứ khác không cần." Ninh Nghị nhìn nàng một cái, sau đó nhìn về phía Nhạc Phi: "Cứ như vậy đi."
Nhạc Phi ngẫm nghĩ rồi gật đầu.
Đối với ý đồ hôm nay của Nhạc Phi, kể cả Ninh Nghị, mọi người xung quanh cũng đều có chút nghi hoặc, lúc này tự nhiên cũng lo lắng đối phương noi theo sư phụ hắn, muốn phấn đấu quên mình ám sát Ninh Nghị. Nhưng võ nghệ của Ninh Nghị cũng không yếu, lúc này có dưa hấu cùng đi với y., Nếu còn phải sợ hãi một Nhạc Phi không cầm thương, vậy không nói được nữa. Hai bên gật đầu, Ninh Nghị giơ tay lên để mọi người xung quanh dừng lại, dưa hấu đi sang một bên, Ninh Nghị và Nhạc Phi cũng theo sau. Trong rừng đi ra xa, mắt thấy đã đến bên dòng suối, Ninh Nghị mới mở miệng.
"Có chuyện gì, cũng có thể nói được rồi."
Cách chính giữa hai người là dưa hấu, Nhạc Phi nghiêng đầu chắp tay: "Khi xưa trong thời gian làm việc dưới trướng Ninh tiên sinh đã được lợi không ít, sau đó tiên sinh làm ra chuyện như vậy, tuy không tán đồng nhưng nghe được sự tích của tiên sinh ở Tây Bắc, thân là nam nhi Hán gia vẫn rất kính nể, tiên sinh cúi đầu trước ta."
Xưa nay Nhạc Phi vốn là người có tính tình nghiêm túc bực này, lúc này đã hơn ba mươi tuổi, trên người đã có uy nghiêm, nhưng lúc khom người vẫn có thể khiến người ta cảm nhận được sự thành khẩn này. Ninh Nghị mỉm cười: "Theo kịch bản mà nói, ngươi bái xong ta sẽ đánh một trận hay sao?"
Thái độ của Ninh Nghị ôn hòa, Nhạc Phi cũng cười cười: "Phi sao dám."
"Coi như ngươi tự hiểu lấy mình, ngươi không phải đối thủ của ta."
"Chuyện tiên sinh thí quân, đại nghịch bất đạo, Nhạc Phi tuyệt đối không đồng ý." Nhạc Phi nghiêm túc nói: "Nhưng ngoài ra, cũng tuyệt đối không tới mức lấy tính mạng tiên sinh, không xứng với trời chung, chuyện này có lẽ khó lý giải với người khác, nhưng trong lòng ta, tiên sinh đúng là người đáng kính. Chỉ là đạo khác biệt, tương lai nếu có ngày thực sự hạ sát phạt đối với trận, bay cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình."
"Có thể hiểu." Ninh Nghị gật đầu. "Vậy ngươi tới tìm ta rốt cuộc là vì chuyện gì? Chỉ để xác nhận ta không chết? Hình như không quan trọng lắm."
"Thái tử điện hạ khá nhớ tiên sinh." Nhạc Phi nói.
Ninh Nghị ngẩn người: "... Vậy thì sao?"
"Có đôi khi nghĩ, lúc trước nếu tiên sinh không xúc động như vậy, sau khi tĩnh bình loạn, hôm nay thiên tử kế vị, con cháu chỉ có một mình Thái tử điện hạ, tiên sinh, phụ tá Thái tử điện hạ, Võ Triều đau đớn định đau, lại thay đổi mới, trung hưng có hạn. Đây là phúc của vạn dân trong thiên hạ."
Mấy câu này của Nhạc Phi gọn gàng dứt khoát, không hề quanh co lòng vòng. Ninh Nghị ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Sau đó thì sao?"
"Còn có khả năng không, Thái tử điện hạ kế vị, tiên sinh trở về, cờ đen trở về."
Ánh mắt Ninh Nghị như điện, nhìn về phía Nhạc Phi. Nhạc Phi cũng chỉ bình tĩnh nhìn sang, hai người đều là người có địa vị cao, có một số việc nghe được ý nghĩ kỳ lạ. Nhưng mà lúc này đã mở miệng, vậy cũng không phải là xúc động ngôn ngữ gì, mà là suy nghĩ kỹ càng về kết quả sau này.
Ninh Nghị sau đó mỉm cười: "Sau khi giết hoàng đế? Ngươi muốn ta tương lai không được chết tử tế hả?"
Nhạc Phi lắc đầu: "Thái tử điện hạ kế vị vi quân, rất nhiều chuyện vẫn có thể có cách nói. Chuyện này đương nhiên rất khó, nhưng không phải là không có khả năng. Nữ chân thế lớn, khi thì tự có sự tình phi thường, chỉ cần thiên hạ này có thể bình định, tương lai Ninh tiên sinh sẽ làm quyền thần, vi quốc sư cũng là chuyện nhỏ..."
"Thiên hạ bình định sau đó phản công thì ngược lại tính, nhà ta cũng là tịch thu gia tộc... Còn sống hay không đây?"
"Có thể thay đổi quốc hào."
Nước suối chảy xuôi, gió đêm gào thét, thanh âm hai người bên bờ cũng không lớn, nhưng nếu là nghe người bên ngoài trong tai, chỉ sợ đều là ngôn ngữ hù chết người. Nói đến câu cuối cùng, càng là nói lung tung, ly kinh phản đạo đến cực điểm., Ninh Nghị cũng có chút bị dọa sợ. Gã không ngạc nhiên khi nói ra câu nói này, mà là ngạc nhiên nói ra câu nói này, đúng là tướng lĩnh Nhạc Phi bên cạnh, nhưng ánh mắt đối phương bình tĩnh, không có nửa điểm mê hoặc, hiển nhiên đối với những chuyện này, gã cũng nghiêm túc.
"... Cục diện của các ngươi kém đến mức này sao?"
"Đại trượng phu tinh trung báo quốc, chỉ là da ngựa bọc thây." Ánh mắt Nhạc Phi nghiêm nghị: "Nhưng cả ngày chỉ nghĩ đến chết, có tác dụng gì đâu. Nữ nhân thế lớn, không sợ chết, nhưng cũng sợ vạn nhất không thắng, Giang Nam không thể chiến thắng. Tuy tiên sinh... làm ra những chuyện đó, nhưng bây giờ quả thật có một đường sinh cơ, tiên sinh quyết định, quyết định xử lý như thế nào, ta nghĩ không rõ, nhưng trước đó ta nghĩ, chỉ cần tiên sinh còn sống, hôm nay có thể đem lời nói mang tới, là đã cố hết sức."
Nhạc Phi chắp tay cúi người: "Như tiên sinh đã nói, việc này cực kỳ khó khăn, nhưng ai mà biết được tương lai thiên hạ này liệu có vì lời nói này mà xoay chuyển tình thế không."
Ông trời đã lâu, có lẽ sắp mưa, bên cạnh rừng cây, bên dòng suối, lời nói chuyện của ba người cũng không cho bất cứ ai biết. Lý do Nhạc Phi một phen chạy tới tự nhiên cũng rõ ràng, trong lúc đại chiến với Tương Dương khẩn cấp như vậy, hắn mạo hiểm thoát khỏi nguy hiểm bị liên lụy, một đường chạy tới, cũng không phải vì lợi ích và quan hệ nhỏ, mặc dù hắn cứu con cái cho Ninh Nghị, lúc này cũng không nằm trong suy tính của hắn.
Thời khắc này, hắn chỉ vì một hi vọng xa vời nào đó, lưu lại một phần vạn khả năng.
Tương lai còn rất dài, một phen đối thoại này có thể tạo ra được khả năng như thế nào trong tương lai, lúc này còn khá ít người biết được, sau đó hai người trò chuyện thêm một lúc, Nhạc Phi mới nói về chuyện của bình bạc và Nhạc Vân, lại nói tới chuyện Quân Vũ và Chu Bội, Lý tần, nghe người không khỏi là mấy người, bởi vì lo lắng cho tình hình chiến cuộc của Tương Dương, Nhạc Phi sau đó cáo từ rời đi, suốt đêm chạy về phía chiến trường Tương Dương.
Sau khi Nhạc Phi rời đi, dưa hấu phụng bồi Ninh Nghị đi về. Nàng là phái tạo phản kiên định, đương nhiên sẽ không thỏa hiệp bất cứ võ lâm nào, chỉ là vừa rồi không nói chuyện mà thôi. Đến lúc này, nàng nói vài câu với Ninh Nghị rồi dò hỏi, Ninh Nghị mới lắc đầu.
"Quan hệ trong quá khứ, tương lai chưa chắc không có lúc giở trò, hắn là người có lòng tốt, có thể nhìn thấy một phần vạn này, ném rơi Tương Dương chạy tới, thật không đơn giản. Chỉ là hắn có một câu, rất thú vị." Ninh Nghị lắc đầu.
Tây qua cau mày nói: "Câu gì?"
"Về sau hắn nói tới Quân Vũ, nói, tài năng điện hạ ngút trời... Đâu có thiên tài ngút trời gì chứ, đứa bé đó trong hoàng thất cũng coi như là thông minh, hiểu được mọi chuyện, cũng đã gặp qua rất nhiều thảm sự mà người thường không thể gặp được, người đã trưởng thành. Nhưng so với kỳ tài ngút trời chân chính thì còn kém xa lắm. Tài năng ngút trời, Nhạc Phi là ngươi, Trần Phàm là người, bên cạnh chúng ta đều là người có tư chất Quân Vũ, rất nhiều phương diện không sánh được."
"Bất quá ở trong hoàng thất, cũng coi như không tệ." dưa hấu suy nghĩ một chút.
"Đúng vậy, chúng ta sinh ra phải làm hoàng đế. Hoàng đế, nhưng phần lớn đều bình thường. Cho dù cố gắng học tập cũng chỉ là tư thái trung thượng. Vậy tương lai phải làm sao?" Ninh Nghị lắc đầu. "Để cho tài năng ngút trời chân chính lên làm hoàng đế mới là đường ra."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hắn nói xong, xuyên qua rừng cây, gió thổi vù vù phía trên doanh địa, không lâu sau, cuối cùng mưa cũng bắt đầu rơi. Lúc này, đội quân lưng còng của Tương Dương đang đối đầu với quân đội Đặng Châu, có lẽ cũng bắt đầu xung đột.
Lúc này, Nhạc Phi cưỡi ngựa, lao vùn vụt trên đồng cỏ trong mưa.
Không lâu sau đó, đội xe ngựa của tiểu vương gia cực lớn hỗn loạn kéo đi. Tuy Ninh Nghị đã trở về đường Tây Nam.
Đại chiến lần thứ hai của Tương Dương đã bắt đầu, cánh cửa địa ngục cứ thế mở ra, nửa tháng sau, quân lưng còng lại lần nữa đánh tan liên quân Đại Tề và Kim Quốc, tiêu diệt mấy vạn địch thủ, tạo nên uy danh của bội phục quân Côn Bằng.
Đồng thời, tin tức hắc kỳ tái hiện cũng đã truyền khắp phía bắc đại giang. Vùng đất hỗn loạn này khiến các anh hùng phải xao động hẳn lên.
Phía Tây Nam yên tĩnh, Ninh Nghị rời nhà đi.