Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng chân nhanh chóng vang lên, gió đêm xuyên rừng. Đám người Nhan Thanh Kiệt đang dốc sức liều mạng chạy trốn về phía trước.
Nhiều chuyện xảy ra trong giây phút trước, nhanh chóng và hư ảo, hư ảo khiến người ta khó có thể lý giải.
Thời gian hai năm, cờ đen đã yên lặng xuất hiện, không chỉ xuất hiện ở phương bắc, mà ngay cả nơi này, cũng đột ngột xuất hiện trước mắt. Bất luận là Nhan Thanh Cương, hay Lý Vãn Liên đang lao nhanh về phía trước., Phan Đại Hòa, đám người Cừu Thiên Hải đều rất khó tin tưởng sự thật của chuyện này – bọn họ cũng không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ. Người áo đen kia không ngừng xen kẽ, cuốn tới, đồng bọn ngã xuống, khói xanh theo tiếng hỏa thương nổ mạnh bay lên, thậm chí mấy câu còn chưa nói hết đã bị Lục Đà ngã xuống, đều đã chứng thực sự cường đại của đội ngũ đột nhiên giết ra này.
Nhưng... sao lại có đội ngũ như vậy?
Sau khi Chu Hãn hành thích Nhan Tông Hàn xong, tiểu đội tinh nhuệ được Nhan Hi Duẫn bố trí dưới sự chỉ dẫn của Cốc Thần, vốn là cao thủ cấp Tông Sư, thậm chí Ninh Nghị giả tưởng địch. Cho dù gặp bất cứ kẻ địch nào, bọn họ cũng không hề có lực hoàn thủ - nhưng đối phương xuất hiện vượt qua lẽ thường, lại thật sự tàn khốc, trong tiếng nổ ầm ầm đó, Lục Đà bị đánh ngã, chặt đầu...
Ngay cả đám người Lý Vãn Liên cũng từng có suy nghĩ và cấu tứ như bị kẻ địch tâm ma cấp một, đến giờ phút này cũng hoàn toàn không có ý nghĩa gì.
Bộ pháp dưới chân nhanh chóng làm đoàn người đang lao ra khỏi rừng cây với tốc độ cao, thân là cao thủ nhất lưu, trong rừng cây thưa thớt, trinh sát cùng nhân thủ ngoại vi từ xa vẫn chạy vội tới, nhưng cũng đã gặp phải tập kích của địch nhân, đột nhiên vang lên tiếng hét to, tiếng giao thủ xen lẫn tiếng kêu vang ầm ầm, tiếng kêu thảm thiết cùng với bọn họ đi về phía trước.
Tiểu Nhạc Vân đang ra sức giãy dụa đã sớm bị một quyền đánh cho choáng váng đầu óc. Bên kia, bình bạc bị Lý Vãn Liên ném lên ngựa lúc này cũng đang trợn tròn mắt nhìn một màn kỳ dị này, phía sau, thân ảnh truy đuổi ngẫu nhiên xuất hiện trong tầm mắt, trong nháy mắt chém giết tiểu đội áo đen Lục Đà cũng không có dừng lại chút nào., Mà một đường lan tràn tới bên này, mà ở mặt bên, phía trước, tựa hồ đều có địch nhân đuổi tới —— trong lúc chiến mã chạy vội, ngân bình cũng nhìn thấy một thớt hắc mã cách mặt bên kia hơn mười trượng, chạy đuổi theo truy đuổi., Thỉnh thoảng lại xuất hiện, khi thì biến mất, đám người Nhan Thanh Kiệt cũng nhìn thấy bóng người kia, kéo cung vọt tới bên kia. Nhưng rừng cây nhỏ đang chạy với tốc độ cao, cho dù là thần xạ cũng không cách nào bắn trúng đối thủ ở nơi này.
Đảo mắt đã đến bên cạnh khu rừng, Nhan Thanh Kiệt chạy vội ra đầu tiên, phía trước là một sườn núi dưới ánh trăng, bên cạnh rừng cây phía trước có một bóng người màu đen đang đứng, sau lưng đeo trường đao, trong tay có hai thứ, một là thủ nỗ ngang ngược, còn có một trường quản màu đen nằm trên nhánh cây, nhắm ngay đội ngũ bên này.
Trong rừng phía sau, cũng có người áo đen chạy nhanh tới, "Phật Thủ" Lôi Thanh trong lúc bôn hành đã xuất thủ, hắn là hung nhân thiền tông nổi danh ở đất Bắc, công phu đại thủ ấn cương mãnh bá đạo, xưa nay chỉ thấy tay như gặp phật, nhưng đối phương không chút do dự, phất tay đón đỡ, phịch một tiếng, Lôi Thanh đã biết đây là công phu ném bia tay, chiêu thứ hai đã đánh ra, song phương nhanh chóng giao thủ, trong nháy mắt đã chạy xa mấy trượng.
Phía trước, thanh âm ầm ầm vang lên, sau đó có chiến mã hí vang và âm thanh hỗn loạn.
Lúc này, tuấn mã và đám cao thủ lục tục từ trong rừng cây nhỏ kia lao ra, thanh trường thương lửa bên cạnh ầm ầm bắn ra, một con chiến mã lao nhanh tới, trên bụng phun đầy máu tươi, cả người lẫn ngựa lăn ra. Sau khi Nhan Thanh Kiệt bắn một mũi tên về phía người cầm thương, bị đối phương xoay người tránh thoát, biên giới rừng cây, lại có người áo đen lao tới.
Tình cảnh hỗn loạn, đám người cắm xuyên vốn không trật tự, cảm quan từ xa tới gần, tựa hồ khắp nơi đều đang đánh nhau. Lý Vãn Liên dắt chiến mã chạy như điên, định lao ra khỏi rừng cây. Bóng đen chạy với tốc độ cao lao tới, xoạt xoạt xuất đao, thiên kiếp trảo của Lý Vãn Liên chộp tới mặt đối phương, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của người nọ đã lao tới., Hiển là nữ tử, mặt mày hung dữ, đao quang bùng lên, đao chiêu kia lăng lệ ác liệt đột ngột. Lý Vãn Liên trong lòng phát lạnh, thân eo mạnh mẽ uốn éo, kéo dây cương chiến mã kia, bước chân tung bay liên tục, chân uyên ương như tia chớp bao phủ eo đối phương.
Chiến mã này vốn là quân mã tốt, chỉ chở Nhạc Ngân Bình một người, chạy nhanh vô cùng. Lý Vãn Liên thấy đối phương đao pháp sắc bén, dùng chiến mã chạy vội, chiêu số ác độc dưới chân ép đối phương ra. Ai ngờ cô gái kia tốc độ không giảm bớt chút nào, hừ lạnh một tiếng, gần như là liên hoàn chém tới. Bóng người như cưỡi gió phi hành, chỉ dùng chút sai sót tránh được sát chiêu liên hoàn.
Hai người truy đánh, thân ảnh chiến mã trong nháy mắt lao ra hơn mười trượng, xung quanh cũng có nhiều thân ảnh xung đột xen kẽ. Chiến mã bị chém trúng hai đao, lăn lộn trên bãi cỏ, ống tay áo của Lý Vãn Liên bị chém đứt một đoạn, trên đường đi bị chém chật vật không chịu nổi., Cơ hồ là chiến mã kéo cô đang chạy vội, lúc này đã nhảy lên ôm lấy Nhạc Ngân Bình lăn vài vòng trên mặt đất, kéo cô lui về phía sau, quay về phía cô gái cầm đao trước mặt: "Ngươi lại tới ta..."
"Tiện nhân."
Nàng còn chưa dứt lời, đối phương đã nói xong, đao quang đứt đầu mà đến.
Người cờ đen sao có thể quản sống chết của triều nhân Võ. Lý Vãn Liên vốn chỉ thử một chút, trảo công của cô rất lợi hại, trước mắt cố nhiên có thể một trảo bắt chết Nhạc Ngân Bình, nhưng sau một khắc hai cái đầu người đều phải rơi xuống đất. Lúc này một cước đá vào sau lưng bình bạc., Thân ảnh lại lần nữa bay ra. Cô vội vàng thu móng vuốt lại, lần này là từ trong cổ bình bạc kéo ra vết máu, ánh đao bao phủ tới, bình bạc tự nghĩ hẳn phải chết. Sau một khắc, bị nữ nhân kia nắm lấy quần áo ném về phía sau.
Phía trước, Lý Vãn Liên đột nhiên chộp tới.
Trong lúc lục lâm giang hồ, có thể trở thành cao thủ nhất lưu, tuy nhát gan cũng có, nhưng tính cách Lý Vãn Liên âm trầm, lại tàn nhẫn nhất. Cô đá bình bạc qua, đối phương nếu muốn thu chiêu tất nhiên sẽ xuất hiện sơ hở, cô cũng là cao thủ thành danh đã lâu, thấy đối phương cũng là nữ tử, lập tức nổi lên tâm tư không thể bị nhục, mặt mày lạnh lẽo, sát chiêu của Thiên kiếp trảo xuất chiêu, càn quét bao phủ toàn thân đối phương.
Cô gái kia mới ném Nhạc Ngân Bình ra sau, dưới công kích của Lý Vãn Liên, thân hình co rụt về phía sau, trong chốc lát liền lùi lại mấy bước. Lý Vãn Liên giơ móng vuốt nắm lấy bả vai cô, rào một tiếng xé toang ống tay áo của cô, trong lòng mới thoáng cảm thấy sảng khoái., Đang định tiếp tục tấn công, hai tay đối phương đã giang rộng cánh tay của cô ra, Lý Vãn Liên vung trảo bắt, cô gái kia xuất quyền đánh văng lực móng vuốt của cô, một quyền khác đã đánh vào eo của cô. Dưới công kích mãnh liệt của trảo kình của Lý Vãn Liên, đối phương ném trường đao đi, trực tiếp dùng quyền pháp đỡ lại.
Ánh mắt Lý Vãn Liên hung lệ, đột nhiên cắn răng một cái, vung móng vuốt công kích.
Đi lại trên giang hồ, thể lực của nữ tử vẫn luôn chiếm thế yếu. Cô gái thành danh thật sự sử quyền quá ít, chỉ vì quyền pháp đường đường, không giống trảo công, ám khí, độc dược, hoặc là đông đảo binh khí có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự, cô gái dùng quyền, từ đầu đến cuối không chiếm được tiện nghi lớn. Lý Vãn Liên đã biết đao pháp đối phương lợi hại trong lúc giao thủ., Sau khi đạt tới hóa cảnh, nàng lại tấn công một phen, dùng hết toàn lực đề phòng đao của đối phương, ai ngờ mới chỉ có mấy chiêu mà đối phương đã ném trường đao đi, vung quyền đánh tới, lập tức cảm thấy cực kỳ kỳ kỳ thị phi, bắt bóng hung ác tấn công nhằm lấy chỗ yếu hại của đối phương.
Sau một khắc, thân hình nữ tử kia nhún xuống, mạnh mẽ một quyền đánh vào đùi của nàng.
Một quyền này nhanh chóng phiêu hốt, Lý Vãn Liên còn chưa kịp phản ứng, đối phương đã cất bước nhảy lên quyền nện khuỷu tay, hung hăng đánh khuỷu tay xuống ngực. Cô gái kia áp sát tới, gần như có thể nói là đập vào mặt. Thân hình Lý Vãn Liên lui lại phía sau, quyền pháp như cuồng phong bạo vũ., Giao Bằng bốp bốp đập về phía nàng, nàng bằng trực giác liên tục tiếp quyền mấy quyền, một quyền phong mãnh liệt đánh tới gò má nàng, trong đầu vang lên ong ong, thân thể nàng đã gần bay lên, nghiêng mặt chết lặng ngọt ngào, hai gò má biến hình, trong miệng không biết có mấy cái răng bị đánh bật ra ngoài.
Cô gái này còn chưa từng biết, có nữ nhân có thể ra quyền như vậy.
Đám người Nhan Thanh Cương trên bãi cỏ vẫn còn chạy trốn, hắn có thể nhìn thấy cách đó không xa có ánh lửa sáng lên, người tiềm phục trong bụi cỏ đứng lên, phóng Đột Hỏa thương về phía bọn họ, đánh nhau và truy đuổi đã cuốn tới, từ phía sau và đằng trước mặt.
"Phật Thủ" Lôi Thanh cùng Hắc y nhân trẻ tuổi đã một đường giao chiến, tuy đối phương cũng cứng rắn, nhưng cuối cùng vẫn kém một chút, bị Lôi Thanh ấn vào trên người hai chưởng, nhưng mà hai chưởng này mặc dù đánh trúng., Người trẻ tuổi bị thương cũng không nặng. Lôi Thanh là người từng trải, đánh một trận là biết không đúng. Đối phương một thân cứng rắn, trên người cũng là thập tam Thái Bảo hoành luyện kim chung tráo. Y còn đang suy nghĩ xem phá thế nào, thì một ánh đao nhẹ nhàng phía trước đã chém lên người y, huyết quang bùng lên dữ dội.
"Vũ đao" Tiễn Lạc Ninh chém ra một chiêu, Lôi Thanh lập tức bị thương, hắn như phụ thú điên cuồng hét lên một tiếng, lao nhanh về phía trước. Tiền Lạc Ninh bay theo, đao quang như giòi trong xương, trong nháy mắt lại chém ra mấy đạo huyết quang. Xung quanh có đồng bọn Lôi Thanh, người áo đen trẻ tuổi đột nhiên xông tới, đánh lui đối phương.
Xa xa, ngẫu nhiên xuất hiện ánh lửa, tiếng nổ mạnh, các đại bộ đội như Lục Đà đều đã hao tổn tới hiện tại, mỗi một tên áo đen xuất hiện trong bóng đêm., Tất cả đều tạo thành áp lực tâm lý cực lớn cho đối phương. Cừu Thiên Hải từ xa nhìn thấy Lý Vãn Liên bị một nữ tử liên tục đánh bại thối lui, đồng bọn Hồng Sơn định ngăn cản cô gái kia, quyền pháp của đối phương nhanh như sấm sét, một mặt đuổi theo Lý Vãn Liên, một mặt còn đánh Hồng Sơn quyền cước đá lăn lộn qua. Chỉ riêng chiêu quyền pháp này của cô ta đã nhanh như chớp., Đã đủ để so sánh thân thủ nữ tử kia, hắn dĩ nhiên biết lợi hại, chỉ phi tốc chạy trốn, bên cạnh lại có thân ảnh chạy vội tới, thân ảnh kia chỉ có một bàn tay, chậm rãi kéo gần khoảng cách với hắn, đao quang liền phách trảm xuống.
Một đao đứt đầu vô cùng đơn giản, trong số sát thủ của Tham Thiên Đao, chính là sát chiêu khiến người ta hít thở không thông. "Cừu Thiên Hải" sử dụng tuyệt chiêu, chắp tay sau lưng, bắn chân ra, trong nháy mắt cơ hồ như bị ba đầu sáu tay, bức lui đối phương, né tránh đao này. Một khắc sau, thân ảnh của Đỗ Sát lại tới gần, lại là một thanh Đoạn Đầu Đao chém xuống...
Lúc này, miệng mũi Lý Vãn Liên đều đang chảy máu. Trong lúc chạy, Hồng Sơn cao lớn bên cạnh vung song quyền định ngăn cản cô gái kia, nhưng thân hình bộ pháp của cô gái kia lại mau lẹ, trong nháy mắt hai bên đi vòng lại hai ba vòng, dưới sự vung quyền của Hồng Sơn., Một quyền đánh vào tâm hắn. Nội gia quyền pháp lực thấu ngũ tạng, sau một quyền này, tiếp theo giữa quyền là eo, mặt, đỉnh đầu, một tay nữ tử nắm lấy lỗ tai của hắn, kéo hắn nửa vòng., Đồng thời một cước giẫm gãy đầu gối hắn, tránh đòn phản kích, một cước đá vào dưới háng của hắn, sau đó là đầu gối đụng vào cửa phía trên, công kích liên hoàn này mãnh liệt như một chuỗi pháo, nữ tử dùng thế xông tới đập đầu Hồng Sơn xuống đất, thân hình quay cuồng, lần nữa phóng tới Lý Vãn Liên.
Lý Vãn Liên lúc này chật vật mà hung ác, miệng đầy máu tươi, vẫn la hét. Thấy cô gái vọt tới, vung móng vuốt ngăn cản, trong nháy mắt phá tan phòng ngự, bị đối phương tóm cổ đẩy thẳng tới thân cây. Oanh một tiếng, gốc cây vốn không lớn lắm., Lúc này hắn hung hăng đánh một cái. Sau một khắc, hai quyền đánh vào mặt Lý Vãn Liên, cô phất tay đón đỡ, tâm khảm lại bị một quyền, sau đó là bụng dưới, bụng dạ, bụng dưới, mặt nghiêng, cô còn muốn chạy trốn., Cung tiễn của đối phương kẹp giữa hai chân cô, hai quyền đánh lên mũi cô. Lý Vãn Liên lớn tiếng hí vang, giơ móng vuốt lên, cô gái nắm lấy ngón tay cô, hai tay đột nhiên ấn xuống dưới, tức là tiếng ken két vang lên, đồng loạt phế hai móng tay. Ngay sau đó, lại là khuỷu tay đánh xuống, quyền đánh xuống.
Tiểu Kim Cương này liên quyền ban đầu do Lưu Đại Bưu sáng tạo ra, cho dù nhanh nhẹn nhưng không thiếu cương mãnh. Cây cối to cỡ miệng chén không ngừng lay động, vang lên ầm ầm rất nhiều lần, cuối cùng vẫn bị chặt đứt, cành lá cành lá hỗn tạp nhét thi thể Lý Vãn Liên vào giữa. dưa hấu từ nhỏ đối địch đã không mềm lòng. Lúc này ả tức giận cô gái này dùng độc cước pháp muốn phá hỏng sinh dục của mình, liền cứng rắn đánh chết cô ta. Sau đó rút đao kéo ngựa đuổi theo phía trước.
Bóng đêm như nước, máu tươi tràn ra ngoài, bình bạc đứng trên bãi cỏ, nhìn tình cảnh đuổi giết của đoạn đường này, cũng nhìn thấy Lý Vãn Liên lộ vẻ võ nghệ cao cường trên đường bị đối phương nhẹ nhàng đánh chết. Một lát sau, có người áo đen tới cởi dây thừng giúp cô, lấy vải bịt miệng, cô còn có chút phản ứng không kịp, chần chừ một lát rồi nói: "Cứu đệ đệ ta, các ngươi cứu đệ đệ ta..."
Trong rừng cây, Cao sủng mang theo trường thương một đường đi về phía trước, thỉnh thoảng còn nhìn thấy bóng dáng người áo đen. Hắn quan sát đối phương, đối phương cũng đánh giá hắn. Không lâu sau, hắn rời khỏi rừng cây, thấy được chiếc bình bạc dưới ánh trăng, người áo đen đang tập kết, có người đưa thuốc trị thương cho hắn. Phía trước sườn núi đó, vùng đồi hoang vu xa xa, chém giết cùng với Điền Dã đã tiến vào hồi kết...
Thân thể trần trụi...
Sau nửa đêm, Hồng Vân sườn núi, ngọn lửa vẫn đang thiêu đốt, quân đội đang tập kết.
Thiên Tổng Lý Tập Hạng nhìn vẻ mặt chung quanh, đang cười chắp tay, nói chuyện với một nam tử mặc trang phục mạnh mẽ bên cạnh: "Chậm anh hùng, ngươi xem, tiểu vương gia dặn dò xuống, chuyện ở đây đã làm xong, lúc này sắc trời đã tối, tiểu vương gia vẫn còn ở bên ngoài, hạ quan rất là lo lắng, không biết chúng ta có nên đi nghênh đón một hai."
Nam tử mặc trang phục mạnh mẽ tên là Trì Vĩ Trạch, lúc này có chút không kiên nhẫn nhìn về phía xa: "Bên cạnh tiểu vương gia, cao thủ tụ tập, Thiên Tổng đại nhân chỉ cần làm tốt chuyện của mình, chuyện không nên quản thì không cần phải xen vào."
"Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi, hạ quan cũng là quan tâm... Quan tâm." Lý Thiên Tổng cười theo.
Nhìn đối phương cười cười, Trì Vĩ Trạch nhớ tới chỗ tốt mình lấy được lúc trước, nhíu nhíu mày: "Thật ra Lý đại nhân nói cũng không phải không có đạo lý, chỉ là hành động tối nay của Tiểu vương gia vốn là tùy theo hoàn cảnh, cụ thể cụ thể hắn ở đâu thì tại hạ cũng không biết. Bất quá, chuyện bên này đã làm thỏa đáng., Ta nghĩ rằng chúng ta không ngại đi về hướng tây nam một chút, một mặt nhìn xem có cá lọt lưới không, mặt khác, nếu thật sự gặp được tiểu vương gia, cũng tiện nhìn xem, lão nhân gia người có sai phái gì không, cần đến địa phương của chúng ta cũng là chuyện tốt."
Hắn vừa nói như vậy, đối phương sao còn chưa lĩnh thần hội, liên tục gật đầu. Lần này tập kết một đám cao thủ đi về phía nam, tin tức Linh Thông giả liền có thể biết được tầm quan trọng của Nhan Thanh Cương. Hắn từng là nhi tử của Kim Quốc sau khi hoàn toàn thay đổi, mặt mũi hoàn toàn bị phong phủ Quốc Công., Nhan Thanh Cương là tiểu vương gia, cùng loại với quan viên phía nam như Lý Tập Hạng, xưa nay nhìn thấy quan viên nữ chân liền chỉ có thể nịnh bợ, trước mắt nếu có thể lọt vào pháp nhãn của tiểu vương gia, vậy thật sự là một bước lên trời, quan trường ít phấn đấu hai mươi năm.
Hai người hợp kế như thế, thống lĩnh hơn ngàn tinh binh hướng phía tây nam đẩy tới, sau đó không lâu, có một trinh sát dưới trướng Nhan Thanh Trọc, chật vật không chịu nổi đi tới.
Sau một người, lại một người. Sau đó không lâu, ngoài thành Đặng Châu hai ngàn người tinh nhuệ một trước một sau, nhanh chóng chạy về phía tây nam, khi nhìn thấy mảnh thảo nguyên kia, bọn họ liền dần dần, thấy được thi thể...
Đó là từng vị cao thủ lục lâm thành danh đã lâu, hoặc là dũng sĩ xuất chúng trong nữ chân nhân, lúc trước bọn họ còn ở tại Đặng Châu thành còn có mấy ngày nấn ná, một bộ phận cao thủ từng hiển lộ thân thủ trước mặt tinh nhuệ binh sĩ, lúc này, từng người từng người bọn họ, đều đã chết.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lâm Dã yên tĩnh, có tiếng quạ đen kêu lên. Cờ đen bỗng nhiên xuất hiện, giết chết hơn trăm cao thủ rừng xanh do một tông sư dẫn đội, sau đó không thấy bóng dáng.
Không để Nhan Thanh Cương hoàn thành.
Ban đêm này bao gồm hai tên Thiên tổng, kể cả mười mấy tên Lục Lâm may mắn còn sống sót đều bối rối. Tiểu vương gia dẫn theo một đội ngũ lợi hại nhất hạ xuống, trong nháy mắt tiểu vương gia không còn nữa.
Chuyện này, có ai có thể khai báo được chứ?