Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Máu tươi bay tứ tán, đao phong kích lên Đoạn Thảo bay múa rơi xuống, trong nháy mắt.
Bị Lục Đà xách lên tay, trạng thái của Lâm Thất công tử lúc này, mọi người mới có thể thấy rõ ràng. Máu tươi trước sau, vặn vẹo cánh tay, rõ ràng là bị thứ gì đó đánh xuyên qua, đánh gãy, sau lưng cài tên, thương thế lại thêm một đao cuối cùng kia, khiến cho toàn bộ thân thể hắn bây giờ giống như là một cái bao tải rách vô số lần.
Bóng người màu đen vung ra một đao kinh diễm kia nhảy vào bóng tối bên kia, liền tan rã vào trong, lại không có động tĩnh gì, chỗ chém giết bên kia bây giờ cũng lộ ra an tĩnh. Thân hình Lục Đà đứng ở phía trước nhất, cao lớn như thiết tháp, lẳng lặng buông Lâm Thất xuống.
Xa xa, Nhan Thanh Chử hơi há miệng, không nói gì. Chúng cao thủ trong đám người đều đã tự động tay chân, điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, hiển nhiên, sau một đêm trôi qua, tình huống ngoài ý muốn vẫn xuất hiện trước mặt mọi người, lần này xuất động, cũng không biết là thế gia võ lâm, cao thủ, không bị bọn họ tính ra được, trong bóng tối muốn nhúng một cước.
Đao pháp của bóng đen vừa xông ra kia quả thực đã đạt tới cảnh giới hóa giải, không hề đơn giản, mà trong nháy mắt đã tổn thất bảy tám người, hiển nhiên cũng bởi vì đối phương đã thực sự gài bẫy lợi hại.
Tay Lục Đà đã giơ lên trước tiên, ra hiệu chuẩn bị nghênh địch, hắn cảnh giác phương hướng người vung đao vừa rồi biến mất. Trong đám người, một nữ tử thấp thoáng hạ xuống, cài tên kéo cung, lắng nghe tiếng gió trong rừng đêm, phịch một tiếng vang lên, trên mặt hắn máu tươi tuôn ra, cả người ngã ngửa ra sau.
"Coi chừng —— "
"Nghênh địch —— "
Quỷ dị này tập kích phá vỡ một khoảnh khắc quỷ dị cũng yên tĩnh như vậy, có người rống to, tất cả mọi người nhào về phía chung quanh, tự tìm kiếm yểm hộ. Bình bạc bị Lý Vãn Liên nắm chỗ yếu hại, lấy thủ pháp Tiệt Mạch trùng điệp đánh xuống mấy lần., Lúc này cả người mềm nhũn, muốn phản kháng cuối cùng cũng bị kéo trở về. Trong tầm mắt hỗn loạn này, những người này đồng thời thể hiện thân thủ nhất lưu quả thực kinh người, bộ pháp đã đắm chìm trong võ đạo nhiều năm., Hoặc là sân săn, trực giác dã tính mà quân lữ bồi dưỡng nhiều năm, giờ phút này người chân chính đối địch đã bày ra vô cùng nhuần nhuyễn. Công phu nội gia chính thống nhất nàng luyện tập từ nhỏ, lúc này càng hiểu rõ sự đáng sợ trước mắt.
Vô luận là bộ pháp, khi thân hình triển khai, thanh âm phong lôi, hay là kỹ xảo bay lượn như thiểm điện, hoặc là chương pháp chuyển hướng khó khăn. Quả thật đều thể hiện ra sự thành tựu của đội ngũ này, Nhạc gia quân tự thành lập, lần lượt cũng có rất nhiều cao thủ tới đầu nhập., Nhưng ở trong quân cầm cao thủ tạo thành tinh nhuệ cũng không thông minh, đối với quân đội do nạn dân, nông dân tạo thành mà nói, huấn luyện đơn thuần nghiêm khắc cũng không thể làm cho bọn họ thích ứng chiến trường, chỉ có đem bọn họ đặt ở bên người lão binh hoặc cường giả Lục Lâm, mới có khả năng kích phát ra lực lượng lớn nhất của quân đội.
Nhưng bất luận bố trí như vậy có ngu xuẩn hay không, một khắc khi sự thật xuất hiện ở trước mắt, nhất là sau khi trải qua hai đêm tàn sát, bình bạc cũng chỉ có thể thừa nhận, một đội ngũ như vậy, trong mấy trăm người hợp thành quy mô chiến đấu, đích thật gần như là tồn tại vô địch.
Anh hùng đột nhiên xuất hiện ở đối diện, khiến đám người Lục Đà hung hăng hạ mã uy, xác thực không đơn giản, nhất là một thức "Dạ Chiến Bát Phương" trong bóng đen kia, so với tạo nghệ thương pháp của phụ thân, chỉ sợ đều không thua kém. Nhưng dù vậy, giờ khắc này, bình bạc vẫn rất muốn hét lớn, hy vọng bọn họ có thể nhanh chóng rời đi. Đương nhiên, tốt nhất là có thể mang theo Cao tướng quân.
Cho dù đối phương là anh hùng võ lâm hay quân đội châm ngòi cũng vậy.
Tinh nguyệt lưu chuyển phía chân trời, phóng ra quang ảnh thưa thớt trong rừng, một bên rừng cây không nhiều hoả diễm vẫn đang thiêu đốt, khiến cho bụi mù phiêu đãng trên bầu trời đêm. Giờ phút này, bóng người gào thét đan xen trong rừng cây, có người tránh né, có người trong lúc tránh né nhanh chóng xông về phía trước, cũng có người thân pháp quỷ dị, kề sát đất mà đi như con nhện đáng sợ., Thân hình gần như hoàn toàn chui vào trong cỏ dại không cao, đủ để tránh khỏi uy hiếp của mũi tên, cùng lúc đó, thần xạ thủ của Nữ Chân, cao thủ trong Lục Lâm cũng có một mặt tránh né ám khí, một mặt đột nhiên xuất thủ, Phi Hoàng, Thiết Tiêu, mũi tên vươn ra bắn, bộp bộp đầu hàng tối tăm.
Lục Đà cũng đồng thời phát lực nhảy ra, có mấy mũi tên đan xen bắn xuyên qua vị trí hắn vừa đứng, thảm cỏ tung bay trong không trung.
"Đột Hỏa Thương —— "
Tiếng hét to chấn động trong rừng.
Song phương đối lập so với lúc trước tuy là có sáng có tối, nhưng trên thực tế, lúc này mọi người vẫn ở trong một mảnh rừng tối. Khi mấy chục cao thủ Lục Đà đều hành động ở bốn phương tám hướng, trong bóng tối tựa như sóng ngầm đột nhiên gầm thét. Theo đám người xung đột, một nữ xạ thủ nhanh chóng cuốn lấy tên lửa, bắn ra, đồng thời cũng có người cầm đuốc dầu hỏa lên, đốt lên ném vào trong bóng tối kia.
Trong nháy mắt ném bó đuốc kia, mũi tên đan xen bắn vào bả vai người nọ. Hỏa diễm lướt qua bầu trời, bên cạnh một gốc cây nhỏ, người bắn tên đang quay lại tránh né, bó đuốc đang bay lượn chậm rãi chiếu sáng cách đó không xa, vài bóng người thoáng nhìn qua lộ ra hình dáng.
"Cẩn thận hỏa khí -- "
"Thấy rồi!"
"Con chuột nhắt, ra đây ——"
Tiếng hô kinh hãi vang lên, đã có người bay tới xung quanh địch nhân. Phương thức chiến đấu của những lục lâm cao thủ này có sự khác biệt, nhưng đã có chuẩn bị, liền không đến mức trong nháy mắt vừa rồi xảy ra cục diện hao tổn nhân thủ, một người xông vào đầu tiên chính là xoay chuyển thân hình, hô to: "Cẩn thận —— " nỗ tiễn đã từ bên cạnh bay lên không trung, sau đó liền nghe thấy tiếng leng keng leng keng, là tiếp được binh khí.
Người thứ hai, người thứ ba cũng đột nhiên xông vào, đột nhiên có người hét lớn: "Trúng kế! Quyết định gai tay!"
mạch máu trên trán Nhan Thanh Tuyền nhảy loạn lên, trong chốc lát không hiểu trúng kế là có ý gì, ý định hạ thủ lại tới trình độ nào. Đám người bên mình đều là cao thủ nhất lưu vất vả mới tụ tập được, đặt đúng nhau trong khu rừng này, cho dù đối phương có chút tinh nhuệ cũng không thể đánh nổi. Chỉ trong chốc lát hô hào này lại có tám chín người lao vào, sau đó hô to hỗn loạn: "Mọi người hợp lực... làm thịt bọn họ..."
"Chết cho ta ——"
"A —— "
"Cẩn thận trúng kế ——"
Trong tiếng kêu, một người bị cắt bụng, để đồng bạn kéo nhanh chóng lui ra ngoài. Lục Đà vốn định ở giữa tọa trấn, lúc này bị bọn họ hô cũng không hiểu ra sao, vội xông vào. Nếu hô hợp lực làm thịt bọn họ, vậy chính là có thể đánh, nhưng kế tiếp trong lòng lại xảy ra chuyện gì?
Cách đó không xa, bình bạc choáng váng nhìn tất cả những thứ này, cũng rất nghi hoặc.
Thân ảnh Lục Đà lao nhanh qua!
Sau bụi cây, đánh nhau kịch liệt đập vào tầm mắt, đây là hơn mười bóng người hỗn chiến, Lục Đà chạy như bay đến, dựa theo địch nhân nhìn thấy đầu tiên chính là hoành đao chém một phát. Người kia cầm cương đao, tay kia còn có một tấm khiên, dưới sức mạnh của Lục Đà chém xuống., Thuận thế liền bị chém bay ra ngoài. Đồng bạn chung quanh cũng lợi hại, theo Lục Đà đến, ba tên cao thủ cũng thuận thế tiến lên tấn công mãnh liệt, đối diện lại thấy bóng người đổi vị trí, có một thanh trường thương, một thanh câu liêm nghênh đón, muốn ngăn cản thế công của bốn người, trong nháy mắt liền bị bức liên tiếp lui về phía sau.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong lòng Lục Đà dĩ nhiên đã nhận ra có gì đó không đúng. Trên giang hồ nói đao cung nguyệt côn cả đời, bảo kiếm ẩn trong người. Thương và kiếm đều là dịch học khó tinh, chơi tốt thì đều là cao thủ, câu liêm còn là binh khí dị hình, muốn dùng thì cực kỳ khó khăn. Trường thương một thanh trường thương này tuy bị đánh cho liên tục bại lui, nhưng khi mình và ba người còn lại vây công còn có thể chèo chống, ở trong rừng xanh không có khả năng vô danh.
Hai cây thương thối lui vài bước, liền có trường đao trường kiếm trườn tới, trong lúc chạy lại lần nữa địch lại bốn người tấn công mãnh liệt, trường thương cùng câu liêm kia lập tức bổ sung vị trí đao kiếm, đón đỡ công kích của mấy người xung quanh.
Hơn mười người giang hồ chém giết, khác với binh sĩ chém giết to lớn, ý thức đi lại, phản ứng đều linh hoạt đến cực điểm. Nhưng mà, trong lúc lao đi loạn này, trong lúc chiến đấu cật lực chống đỡ mười người phe mình tiến công, ở trước mắt cẩn thận nhìn lại, lại chỉ có bảy người, bọn họ phối hợp lẫn nhau cùng đi vị trí, ý thức của nhau chiếu cố lẫn nhau, ăn ý đến cực điểm, thế cho nên phe mình cứ cường công như vậy, lại không có một ai có thể thu hoạch được, lúc trước trong lúc bất cẩn còn bị đối phương đả thương một người.
Đối phương... cũng là cao thủ.
Lục Đà chém giết trong rừng cây nhiều năm, ý thức được không đúng ngay lập tức, lông tơ trên người cũng dựng thẳng lên. Đao binh song phương va chạm chỉ trong chốc lát, đám người phía sau còn đang vọt tới, hắn dùng mấy chiêu cường công bên trong., Lại có người vọt tới, gia nhập công kích, sự phối hợp và ngăn cản của bảy người trước mắt đã lùi liền mấy trượng, nhưng nếu không có kết quả quỷ dị, người bình thường chỉ sợ sẽ chỉ cảm thấy đây là một hồi chém giết hỗn loạn hoàn toàn loạn. Mà dưới sự công kích của Lục Đà, dưới sự công kích của Lục Đà đã lùi lại mấy trượng., Đối diện tuy rằng đã cảm nhận được áp lực cực lớn, nhưng mà đao pháp của người cầm đao kia lại nhẹ nhàng mờ ảo, trong lúc chật vật ngăn cản thủy chung vẫn giữ một đường, một người dùng đao khác hiển nhiên là hạch tâm, đại đao của gã cương mãnh hung lệ., Lực bộc phát mạnh mẽ, mỗi một đao bổ ra đều giống như núi lửa bắn ra, lửa cháy thiêu đồng bằng, cũng là hắn một mình liền chặn lại ba, bốn người phe mình công kích, không ngừng giảm bớt áp lực đồng bạn. Đao pháp này khiến cho Lục Đà mơ hồ cảm giác được cái gì đó, có đồ vật không tốt, đang động đậy.
....
Trong rừng hỗn loạn tưng bừng.
Không riêng gì trước mắt, theo uy hiếp đột nhiên xuất hiện, trên các phương hướng khác của rừng cây, thám báo được Nhan Thanh Kiệt an bài xong, nhân viên ngoại vi cũng bị kinh động, đang nhanh chóng tụ tập tới. Bên cạnh bình bạc, một nữ chân nhân thổi kèn lệnh chém giết, truyền tín hiệu ra xa xa, sau đó, chỉ thấy trong rừng xa xa cũng có tín hiệu bắn lên, có lẽ là người chạy tới phía khác cũng đã bị phát hiện.
Lý Vãn Liên liếm máu tươi trên đầu ngón tay, cách đó không xa bị đám người Phan Đại Hòa vây công, cao sủng cũng chỉ gắng gượng chống đỡ, hắn biết có trợ giúp mới là thời cơ tốt nhất, nhưng liên tiếp chém giết, cũng khó mà tiến thêm. Nhưng vào lúc này, trong rừng cây vừa mới giao phong một lát, tiếng rống của Lục Đà vang lên: "Đi..."
Tiếng rống này cao vút nôn nóng, tiết lộ ra, tuyệt đối không phải tín hiệu làm cho người ta yên lòng. Lục Đà thân là thủ lĩnh một chi đội ngũ như vậy, cho dù thật sự gặp phải đại sự, thường thường cũng chỉ có thể để cho người ta trầm ổn, ai cũng không ngờ, cũng không nghĩ tới sẽ gặp chuyện như thế nào, khiến hắn lộ ra cảm xúc nôn nóng bực này.
Trong tiếng rống lớn này có hai người vọt tới, một người trong đó chỉ nhảy lên trên cỏ, bước chân còn chưa hạ xuống thì trước mặt hắn chợt xuất hiện một luồng ánh đao.
Lưỡi đao và bóng người đan xen, thân thể rơi xuống đất quay cuồng, đầu người đã bay lên trời. Lần xuất đao này bóng người cao gầy, một tay cầm đao, một bên ống tay áo ở trong gió nhẹ nhàng tung bay, thời khắc này hắn xuất hiện, lại có tiếng hô to trong chém giết: "Đi..."
Mà trong nháy mắt trông thấy thân ảnh cụt một tay này, Nhan Thanh Kiệt ở phía xa xa, cũng không biết tại sao, đột nhiên toát ra cái tên kia.
—— Tham Thiên Đao, Đỗ Sát.
Cùng lúc đó, huyết triều cuồn cuộn, binh phong lan tràn ra ——
....
Ngay trước một lát, trong lòng Lục Đà đã dâng lên ký ức nhiều năm trước.
Khi đó phía bắc võ triều tiếng phạt tăng vọt, phía nam vừa vặn có Phương Tịch khởi sự, chủ cùng Tề gia phái không có ngồi nhìn có cơ hội tốt, phía trên vận dụng quan hệ, cấp Phương Tịch không ít hỗ trợ, lúc ấy Lục Đà cũng theo nam hạ, đi vào trong Phương Tịch quân, gia nhập dưới trướng người tên là Bao Đạo Ất Lục Lâm.
Địa vị của Bao Đạo Ất Thánh Quân không thấp, nhưng cũng có không ít kẻ địch. Bá Đao lúc trước chính là thứ nhất, về sau tâm ma Ninh Nghị nhân duyên sẽ chém giết bao trọn Ất, Bá Đao doanh bảo vệ xong, nghe nói còn thành toàn cho quan hệ thông gia giữa Ninh Nghị và Bá Đao trang chủ Lưu Tây dưa.
Với võ nghệ của Ninh Nghị, đương nhiên không có khả năng chém giết bao bọc Đạo Ất, sự tình thật khó tìm, nhưng đối với Lục Đà mà nói, cũng không quan tâm. Chỉ là lúc đó trong Bá Đao doanh có rất nhiều cao thủ, Lục Đà dấn thân vào dưới trướng bao đạo Ất, cũng từng có hiểu biết đối thủ một phần, đó là những đệ tử mà Lưu Đại Bưu tử đã từng dùng đao đạo vô song dạy dỗ ra, phong cách đao pháp khác nhau, nhưng đều rất dài.
Trong hai người này, người có đao pháp nhẹ nhàng phòng ngự với mình, mơ hồ chính là "Vũ đao" Tiễn Lạc Ninh kia, về phần một người khác bạo liệt hung lệ, tựa hồ chính là vết tích "Tiẫn Ác đao" trong truyền thuyết.
Bá Đao doanh...
Trong lòng ba chữ này hiện lên, khiến hắn trong nháy mắt liền hô lên: "Đi ——" nhưng cũng đã muộn.
Ngay lúc hắn rống to, có người trong khu rừng phất tay.
Một nữ đao khách xông ra xa nhất, vừa mới đứng lên, có hai đạo nhân ảnh nhào tới, một người bắt lấy cương đao trên tay hắn, người còn lại từ sau lưng quấn tới., Từ phía sau chế trụ cô gái đao khách này, đặt thân thể từ trên xuống dưới. Cô gái đao khách này bị cương đao trói, mặt bị đè xuống, tay trái còn có thể cử động thuận thế rút dao găm bên hông ra liền muốn phản kích, lại bị đè chặt một đầu gối của nam tử kia, đoản đao liền lặp đi lặp lại kéo mạnh hai cái vào yết hầu cô gái đao khách này.
Máu tươi sền sệt mãnh liệt chảy ra, đây chỉ là xung đột trong chớp mắt, nhiều bóng người nhào tới, một bóng người từ bên cạnh tiến đến, trường đao chỉ Lục Đà, sát khí mãnh liệt vọt tới.
....
Thằng nhãi này đẩy vào, lại đẩy ngược lại, còn chưa có ai muốn đi, hậu phương đã đi tới phía trước.
Lục Đà trong lúc đánh nhau kịch liệt lui ra, mắt thấy đao pháp đối phó với thân ảnh màu đen của Lục Đà, cũng không có ai muốn đi.
Hơn mười người xông vào trong nháy mắt đã bị giết sáu người, những người còn lại bay lui nhưng cũng chỉ cảm thấy không ổn lắm.
Tất cả diễn ra quá nhanh, từ một đầu chiến trường bị quỷ dị cuốn vào bảy tám người nhóm Lâm Thất, xông vào phía trước mọi người, phía sau tiến đến, lại đến Lục Đà mạnh mẽ lui lại, chiến tuyến phản kích, nhưng chỉ trong chốc lát, đối với một trận chiến tranh mà nói, có lẽ đây chỉ là vừa mới bắt đầu thăm dò tình hình.
Giờ khắc này, đa số mọi người đều đã xông lên mũi nhọn, hoặc là đã bắt đầu giao thủ với địch nhân. Cừu Thiên Hải tụ lực lao nhanh, một thức Thông Bối quyền đập về phía đao khách cụt một tay đang đối kháng với hai người kia. Người dùng đao cụt một tay bình thản quay người lại chém một cái., Sát cơ gọt thẳng vào đầu Cừu Thiên Hải, hắn đột nhiên phát lực xoay chuyển, né tránh một đao này, bên cạnh có ba bóng người lao ra. Bàn tay và công phu của Bạch Viên đánh ra tàn ảnh của Đàm Thụy, ngay sau đó giao phong, phịch phịch phịch đánh lui ba người.
Võ nghệ song phương nhiều lắm cũng không sai biệt lắm, trong lòng của hắn mơ hồ cảm thấy có thể đánh nhau.
Trong đám người có người hét lớn: "Đây là... Bá Đao!" Rất nhiều người chỉ hơi ngẩn người, phân tâm nghĩ tới cái gì, tựa hồ có chút quen tai.
Sau đó có người hô lên "Hắc kỳ".
"Đi —— " Lục Đà rống to một tiếng bắt đầu trở nên chân thật, không khí buổi tối cũng bắt đầu nổ tung! Có người hô to: "Đi ——"
Máu tươi nở rộ trên không trung, đầu lâu bay lên, có người té ngã, có người liên tục té. Sợi máu đang xung đột, bay lên, trong nháy mắt, Lục Đà đã rơi vào đường lui, hắn cũng đã biết ngươi chết ta sống, ra sức chém giết cứu một bộ phận người, Lý Vãn Liên kéo bình bạc lên, bình bạc ra sức giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn bị kéo xa.
Bên kia đám người áo đen lao ra, trong chém giết vẫn dùng tốc độ chạy trốn, xuất đao, tránh né theo tiết tấu. Cho dù là cao thủ đối kháng Lục Đà, cũng tuyệt đối không tùy ý dừng lại, thường thường luân phiên tiến lên, đồng loạt tiến lên, phía sau xông lên phía trước, chỉ trong chốc lát, chém giết nhanh chóng liền nhảy vào cây, phía sau tảng đá lớn chờ đợi đồng bạn xông lên, hoặc dùng cung nỏ đối kháng địch nhân. Đội ngũ dưới trướng Nhan Thanh Trọc cũng coi như là phối hợp với cao thủ, nhưng so với địch nhân trước mắt đột nhiên xuất hiện, trình độ phối hợp lại hoàn toàn thành trò cười, thường thường một hai gã cao thủ chiến đấu võ nghệ cao cường không đi, một khắc sau liền bị năm người vây giết tại mặt đất.
Sóng đen đẩy mạnh —— đặc biệt là khi đối mặt với mấy chục cao thủ —— cấp tốc tới mức làm người ta khó có thể phản ứng, nhưng cuối cùng không có khả năng lập tức đuổi kịp đám người Lý Vãn Liên, Lục Đà ở phía sau chém giết một lát, quay người xung phong phá vòng vây, đám người Phan Đại Hòa bên kia cũng vứt bỏ sự sủng ái cao quý mà chạy, cao sủng cầm thương muốn đuổi theo, lúc này trong đầu lại choáng váng một cái chớp mắt, hắn chém giết đến tận đây, cũng dần dần thoát lực.
Lục Đà chạy vội qua, cao sủng hít sâu một hơi, bên cạnh là từng bóng người xẹt qua.
Đám người Nhan Thanh Miểu còn chưa hoàn toàn rời khỏi tầm mắt, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, giương cung bắn tên, quát to: "Lục sư phụ nhanh lên —— "
Lục Đà quát: "Bọn họ không giữ được ta đâu!"
Đối với những lời này của Lục Đà, những người khác cũng không phải nghi vấn, cao thủ khác có võ nghệ cao siêu, tiềm lực cao siêu, giống như sủng ái vậy, nếu không phải mục tiêu kiềm chế, hoặc là lực kiệt của chém giết, cực kỳ khó giết, dù sao nếu bọn họ thật sự muốn chạy trốn, tuấn mã bình thường cũng không đuổi kịp., Mũi tên bình thường cũng không dễ dàng nguy hiểm đến tính mạng. Ngay lúc Lục Đà rống to, lại có mấy tên áo đen từ phía trước tiến đến, trường tiên, trường tác, cương thương thậm chí là lưới đánh cá, ý đồ ngăn trở hắn, Lục Đà chỉ thoáng bị ngăn trở, liền nhanh chóng dời đi phương hướng.
Hai tấm thiết thuẫn ngăn ở phía trước.
Lục Đà Hổ gầm lên, mạnh mẽ ném bay cả người và thuẫn ra ngoài, thân ảnh của hắn chuyển hướng chạy trốn sang một bên khác, lúc này, hai chiếc phi toa bằng sắt xen kẽ tiến đến, ngăn trở một hướng của hắn, âm thanh cực lớn vang lên.
Ầm ầm ầm ầm oanh oanh oanh oanh oanh oanh ——
Khói bụi bốc lên, ánh lửa đan xen, mọi người kiệt lực ngăn cản chỉ là thoáng hạn chế hướng Lục Đà đang chạy, có hơn mười ống sắt nhắm ngay hắn, bắn đạn dược vào hắn.
Thân hình Lục Đà chấn động mấy lần, bước chân lảo đảo, một chân bỗng nhiên thấp xuống một chút, xa xa, người áo đen đã quét qua vị trí của hắn, có người nắm tóc của hắn, một đao chém đầu người khác, bước chân cũng không ngừng lại.
Rất nhiều người trừng mắt, sửng sốt chốc lát. Bọn họ biết, Lục Đà cứ như vậy mà chết đi.
Đây là ngày tận thế của giang hồ.
....
Đám người hắc kỳ vẫn còn lan tràn tới.