Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trường thương đỏ sậm và Cứ Xỉ đao phát ra ánh lửa nổ tung trên không trung, ngay sau đó lại liên tục giao thủ vài cái, trường thương gào thét chém về phía mọi người đang lao tới.
Thân hình cao sủng của bội lang quân này cường tráng, cao lớn, so với Lục Đà cũng không kém chút nào. Hắn võ nghệ cao cường, trong đội quân lưng còng là tiên phong nhất đẳng mãnh tướng, người có thể đối lập với hắn chỉ có Nhạc Phi chu tấm toàn tâm toàn ý dạy dỗ ra, chỉ là hắn thân ở quân lữ, thanh danh trên giang hồ cũng không hiển lộ. Lần này ngân bình, Nhạc Vân bị bắt, hảo thủ trong quân nối tiếp nhau đuổi theo, hắn cũng là tiên phong đương nhiên không nhường ai.
Chỉ là cao thủ đuổi trốn cùng chiến tranh bất đồng, tìm kiếm địch nhân cùng đối thủ trước mặt lại là hai chuyện khác nhau. Đối phương chia ra hơn trăm cao thủ, mang theo người truy tung hướng khác nhau, sủng ái cũng chỉ có thể đuổi theo một hướng. Ngày đầu tiên hắn đập vào khoảng không mấy lần., Lòng nóng như lửa đốt, cũng là võ nghệ của hắn cao cường, lại là thanh niên trai tráng, liên tục tìm tòi hai ngày hai đêm, trinh sát đi theo bên cạnh cũng không theo kịp, mới tìm được chính chủ địch nhân ở phụ cận Đặng Châu.
Thừa dịp sự chú ý của đối phương bị đánh nhau một bên hấp dẫn, hắn lặng lẽ đi tới, nhưng mà đến gần, cuối cùng vẫn bị Lục Đà phát hiện đầu tiên. Song phương giao thủ một cái, liền biết đối phương khó dây dưa., Cao sủng không chút do dự nhào về phía bên cạnh. Mọi người xung quanh cũng kịp phản ứng, Lâm Thất công tử lúc đầu bị đánh bay kia chỉ là mượn lực quay cuồng, lúc này mới từ dưới đất lăn lên, bị Nhạc Ngân Bình gọi là "Thái Thủy Đao" Cao mập mạp "Phan Đại Hòa" đã ném ra một mảnh đao quang, bên cạnh lại có trường côn, câu liêm thương ngăn chặn!
Cao sủng bay nhào tới, trường thương phá tan ánh đao, thân hình từ trường côn, câu liêm phi ra ngoài. Những cao thủ này vung binh khí mang theo cương phong, giống như phong lôi gào thét, nhưng sủng ái không cần nghĩ ngợi chính diện bay nhào tới, lấy một chút sai sót xuyên qua, lại là năng lực chỉnh đốn của chiến trận. Thân hình hắn lăn một vòng trên mặt đất, liền đứng dậy, phía trước cương phong gào thét mà đến, vuốt ưng như điện, xé về phía mặt hắn.
Phía sau câu liêm thương cũng đặt lên thân thương của hắn, một đạo phi toa đâm tới, xoạt một tiếng quấn quanh lên, muốn cùng câu liêm đao khóa chặt trường thương của hắn!
Phía trước, cao thủ nằm dưới đất lăn lộn nhanh chóng xông tới, đang muốn rút đao chém hai chân hắn!
Cao sủng lúc này mới vừa đứng lên, đầu ngửa ra sau, dùng ngón tay không sai biệt lắm tránh đi đôi trảo giao thoa, hai tay nắm thương một cái, tay cao thủ ưng trảo kia đã nắm chặt hai vai của hắn, mắt hổ trợn lên, hai tay giãy ra, đại hán trung niên dùng ưng trảo thả áo giáp trên vai hắn ra, lại như tia chớp chụp vào khe hở giữa áo giáp ở bên hông hắn. Phía dưới, thanh Địa nằm đao kia cũng xoẹt ra khỏi vỏ, chém ngang tới!
Trong đêm tối giao thủ song phương đều là cao thủ trong cao thủ, bản thân bản thân nghiệp tinh xảo, động tác lẫn nhau quả như thỏ bay, mặc dù cao sủng võ nghệ cao cường, nhưng cũng trong nháy mắt đã rơi vào sát cục. Hắn lúc này cầm trường thương ngang ở bên, bị câu liêm cùng phi toa khóa lại, vuốt ưng chụp vào nửa người hắn, dưới đất là đao nằm lăn tới, "Thái thủy đao" phía sau nghiêng hướng hắn chém ngược lại, sau đó, liền nghe hắn gầm lên một tiếng hổ gầm, nâng hai tay thân thương lên mãnh liệt nện xuống!
Tiếng rống giận dữ chấn động bốn phương, sau đó là một tiếng ầm vang lên, hán tử tay ưng kia bị trường thương sủng ái đập mạnh lên lưng, cảm giác đại lực đánh tới như Thái Sơn áp đỉnh, trước mắt đột nhiên tối sầm lại., Xương cốt nổ vang, sau đó là bụi bặm trên mặt đất chấn động. Song phương cận thân đánh nhau, so sánh chính là nội lực, man lực, sủng ái hình thể cao lớn., Hán tử móng vuốt ưng kia bị hắn chế trụ nửa người trên, tựa như con khỉ được cự viên ôm, toàn bộ thân thể đều nặng nề đập xuống mặt đất, ở giữa thậm chí còn tăng thêm sức nặng của bản thân. Thái Thủy Đao ở phía sau chém tới được sủng ái tránh né lần này, thanh trường đao nằm dưới đất phía trước không kịp thu tay lại, chém tới cũng không biết là đánh trúng ai, kích khởi trong cát bụi có huyết quang tóe ra.
Tiếng hét to của Cao Tôn vẫn còn quanh quẩn xung quanh, thân hình lại lần nữa nhào ra như mãnh hổ, trường thương kéo theo chấn động một cái, cắt đứt câu liêm và phi toa. Mũi thương đỏ sậm gào thét kéo lê, mạnh mẽ vung lên, liền mở ra không gian hơn trượng chung quanh.
Sau khi mọi người đầu nhập vào Kim nhân, vốn đã tự cho mình rất cao, cao sủng đột nhiên giết ra ngoài cố nhiên làm cho người ta bất ngờ, nhưng mà mấy người sát cục xung quanh lại thực sự lợi hại. Những người này cũng coi như có kinh nghiệm thi đấu, trước tiên vọt tới, ý niệm thứ hai liền cảm thấy đối phương muốn chết., Cho dù là Lục Đà, ép đối phương ra sau thấy nhiều người xung quanh, cũng không phóng tới trung tâm ngay đầu tiên. Ai ngờ người trẻ tuổi này lại hào dũng như thế, cao thủ tay ưng kia đắm chìm trong đạo này mấy chục năm, ở bắc địa cũng là hung nhân nhất đẳng, không ngờ vừa đối mặt đã nói với đối phương.
Sát chiêu bị phá giải như vậy, trường thương kia vung vẩy mà đến, đám người cũng theo bản năng sửng sốt, chỉ thấy cao sủng hồi thương quét ngang, sau đó đâm thẳng vào cao thủ nằm dưới đất.
Ngắn ngủi trong nháy mắt này sửng sốt, cũng là cực hạn của hiện tại, hán tử dưới mặt đất lăn ra phía sau, trường thương kia lại là hư chiêu, lúc này Lục Đà cũng đã lần thứ hai lao ra. Trường thương cao lớn vừa vặn ép ba tên cao thủ ra, lại xoay người mạnh mẽ đập Lục Đà, sau đó hét lớn một tiếng bay thẳng về phía Nhạc Ngân Bình. Lục Đà hét lớn: "Bắt hắn!" Trường thương cao sủng vung tới, liền muốn liều mạng với hắn.
Lục Đà cũng là người có tính tình hung hãn, trên người hắn bị thương rất nhiều, lúc đối địch thì không sợ đau đớn, chỉ là võ nghệ được sủng ái dùng chiến trường chém giết làm chủ, lấy một địch nhiều, đối với việc làm sao lấy thương thế của mình để đổi lấy tính mạng người khác cũng là hiểu rõ nhất. Lục Đà không sợ cùng hắn chém giết., Nhưng lại không muốn dùng trọng thương đổi đối thủ nhẹ nhàng. Lúc này sủng ái vung thương hào dũng, giống như thiên thần hạ phàm, trong nháy mắt chống đỡ nhiều cao thủ như vậy, tuyệt chiêu sinh sinh ra bốn năm bước, chỉ là trên người hắn cũng bị kích thương mấy lần, vết máu loang lổ.
Bên kia bình bạc, Nhạc Vân đang muốn gọi Cao đại ca mau lui lại. Chỉ nghe ầm một tiếng, trường thương sủng ái cùng đại đao Lục Đà đột nhiên va chạm, thân ảnh liền bay ra bên kia. Thanh trường thương kia quét qua quanh thân, ép lui mấy người, lại bắn ra thương ảnh đầy trời phía trước. Cao thủ bên kia đã không còn nhiều, mọi người kịp phản ứng, quát lên: "Hắn muốn trốn!"
"Đừng để con chó con chạy thoát -- "
Hán tử làm cho phi toa lúc này cách sủng ái lại rất gần, một toa bắn về phía sủng ái, phanh một tiếng, trường thương sủng ái vung lên, xoắn một cái, mạnh mẽ cuốn lấy phi toa. Lúc này bên phía Lục Đà muốn ngăn trở hắn chạy trốn, song phương đều ra sức kéo một cái., Đã thấy cao sủng lại từ bỏ đào vong, ưỡn thương thẳng hướng hán tử sử dụng phi toa này mà đến! Trong giây lát này, hán tử kia không tin cao sủng nguyện ý hãm sâu nơi đây, song phương đối mắt nhìn nhau, sau một khắc, trường thương sủng ái xuyên thẳng qua lòng người kia, xuyên ra sau lưng.
Lúc này, bóng người bên mé bay lượn, đạo cô tên Lý Vãn Liên đột nhiên đánh tới, một bên móng vuốt chộp lên mặt cao sủng ái. Cao sủng đang dùng một thương giết chết đối thủ của sứ phi toa, đầu hơi rung lên, quát to một tiếng, tay trái vung quyền ngang quyền, Lý Vãn Liên đá một cước vào eo Cao Sùng, thân hình bay theo, tránh né nắm đấm của đối phương.
Mặt bên lại có người xông lên, cùng cao sủng chiến một chỗ, Lục Đà quát to một tiếng, cũng theo sát phía sau, không thèm để ý chút nào thân phận tông sư.
"Hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này..."
"Chó săn lấy mạng ra đổi ——"
Lúc này Cao sủng bị một trảo của Lý Vãn Liên đả thương, búi tóc rối tung, nửa gương mặt đều là máu tươi, nhưng trong tiếng gầm vẫn uy phong lẫm liệt, trung khí mười phần. Hắn chém giết dũng mãnh, không chút nào vì không cứu được tỷ đệ Nhạc gia mà ủ rủ, cũng tuyệt không có nửa phần thất vọng vì đột phá vòng vây mà đến. Nhưng đối thủ dù sao cũng lợi hại, trong nháy mắt lại làm cho trên người hắn có thêm mấy vết thương mới.
Đội ngũ kim nhân do Lục Đà cầm đầu vốn tạo thành chính là để chấp hành các loại nhiệm vụ đặc thù, tiềm hành, chém đầu, vây giết các loại mục tiêu lợi hại. Lúc trước đội ngũ cánh tay chu mẫu đã ám sát Nhan Tông Hàn xong, đội ngũ này tự nhiên cũng có ý nghĩ xem như là giả mạo cao thủ cấp một của mình. Lần đầu tiên Cao sủng tác chiến với địch nhân như vậy, võ nghệ của hắn mặc dù cao cường, lúc này cũng đã rất khó thoát thân.
Chỉ là những cao thủ cấp Tông Sư cận kề chém giết dũng mãnh như vậy, cũng khiến cho mọi người âm thầm kinh hãi. Bọn họ đầu nhập Kim Quốc, tự nhiên không phải vì lý tưởng gì, vinh quang hoặc bảo vệ quốc gia, mặc dù trong lúc động thủ ra khí lực, liều mạng bao nhiêu vẫn có chút do dự., Nghĩ đi nghĩ lại tốt nhất là không nên liều mạng, như vậy, lưu lại trên người sủng ái, trong lúc nhất thời không ngờ đều là vết thương nhẹ, thân hình cao lớn, sau một lát, mặc dù thương thế quanh thân xem ra thê thảm, nhưng lực lượng múa thương lại không suy yếu xuống.
Lúc này, cách đó không xa trong khu rừng lại truyền tới âm thanh biến cố, ước chừng cũng là người của Lục Lâm chạy tới, đánh nhau với cao thủ bên ngoài. Cao sủng quát to một tiếng: "Nhạc tiểu thư, Nhạc công tử, truyền lời đi, Nhạc tiểu thư, Nhạc công tử ở đây..."
Tiếng hét to này truyền ra xa xa, trong rừng cây kia cũng có động tĩnh, trôi qua một lát, chợt có một bóng người xuất hiện trên bãi cỏ cách đó không xa, người kia cầm đoản kiếm, quát lên: "Nghĩa sĩ, ta tới giúp ngươi!" Thanh âm thanh thúy, đúng là một nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn mặc áo đêm.
Bên đống lửa bên này, Nhạc Ngân Bình lên tiếng hét lớn: "Đi ——" sau đó liền bị Lý Vãn Liên bên cạnh đánh ngã trên mặt đất. Trong đám người, Cao sủng cũng là hét lớn một tiếng: "Đi mau!" Lúc này hắn đã thành huyết nhân, râu tóc đều dựng đứng., Trường thương gào thét đâm tới, quát lớn: "Người nào cản ta đã chết..." Thiếu nữ đối diện lại chỉ ra tư thế liều mạng nghênh đón: "Ta giúp ngươi giết chó vàng..." Lời này mới phát ra, bên cạnh có bóng người lướt qua, "Thái Thủy Đao" và thân ảnh của Phan Đại Phi, một đao liền chém bay đầu cô gái kia.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Trường thương thế như dung nham, lao nhanh, lao thẳng tới Phan Đại Hòa, Phan Đại và Du Thân, cười to: "Là vì nhân tình ngươi mà đắc ý!" Lúc này hắn không dám đơn độc chống đỡ sủng ái, chỉ thấy đối phương lao nhanh về phía trước, chỉ còn một mình Lâm Thất công tử. Lục Đà hét lớn ở phía sau: "Bắt hắn lại!" Lâm Thất làm sao dám đấu cao sủng, do dự một chút, liền bị cao sủng bức ra thân hình.
Cả người đầy máu tươi, cao sủng nhào vào bụi cỏ phía trước, một đám người đuổi giết ở phía sau, vừa đánh vừa đi, bước chân không ngừng, trong nháy mắt trên người lại trúng ba đao, đã vọt tới biên giới rừng cây kia.
Bên này mọi người cần trông chừng hai người Nhạc Ngân Bình và Nhạc Vân, không dám trắng trợn đuổi theo. Mấy người kia giết tới rừng cây, tiếng đánh nhau kéo dài thật xa, vừa rồi có người trở về. Tông sư bậc này, chuẩn tông sư chiến đấu, nếu không muốn liều mạng, bị đối phương nhìn thấy chỗ yếu, cuối cùng khó mà giữ được người lại. Lúc trước Ninh Nghị không muốn dễ dàng ra tay với Lâm Tông ta, cũng là vì nguyên nhân này.
Cao sủng bị thương nặng, một mực đánh tới trong rừng cây, rốt cuộc vẫn bị thương viễn độn. Lúc này khí lực đối phương chưa hết, mọi người nếu tản ra đuổi theo, có lẽ sẽ bị đối phương liều mạng giết chết, có chuyện quan trọng trên người, Lục Đà cũng không muốn phí hết cả đêm đi giết tên cao thủ này, cuối cùng vẫn là vòng trở về.
Sau đó đoàn người khởi hành đi về phía trước, nhưng phía sau vẫn treo cái đuôi, khó mà cắt đuôi. Bọn họ chạy hai ngày, lúc này mới chân chính bắt được dấu vết, bình bạc bị trói trên ngựa, trong lòng rốt cục sinh ra một chút hy vọng, nhưng trôi qua trong chốc lát., Trong lòng lại là nghi hoặc, bên này cách Đặng Châu có lẽ chỉ có một hai canh giờ lộ trình, đối phương vẫn như cũ không có đi vào thành trì, đối với Lục Lâm Nhân ở phía sau nhìn chằm chằm, Lục Đà cùng nữ thủ lĩnh kia cũng không sốt ruột, hơn nữa nhìn thần sắc nữ tử kia thỉnh thoảng nói chuyện cùng Lục Đà, lại mơ hồ... có chút dương dương đắc ý.
Đi như vậy nửa canh giờ, đã là đêm, sau lại thuận tiện có người Lục Lâm đuổi tới. Những người này tới hơi chút tán loạn, chỉ có Huyết Dũng, trong đêm tối chém giết kéo dài một đoạn thời gian, nhưng không ai có thể đến gần., Thủ lĩnh của nữ tử và Lục Đà căn bản chưa từng ra tay. Nhạc Vân trên lưng ngựa vẫn đang giãy giụa ầm ĩ, bình bạc tuy sưng sưng nửa mặt nhưng vẫn lẳng lặng nhìn dáng vẻ của nữ thủ lĩnh kia, đối phương cũng chú ý tới ánh mắt của cô gái trong bóng tối, ở bên kia cười cười, dùng lời nói cũng lưu loát nhẹ nhàng: "Nhạc cô nương Lan Tâm Tuệ chất, rất là thông minh."
Nhạc Ngân Bình chỉ có thể ô hai tiếng, Lục Đà nhìn nàng một chút, thủ lĩnh nữ tử kia ghìm đầu ngựa, chậm rãi mà đi, lại nhích lại gần bình bạc.
"Chúng ta ở giữa Tương Dương, Đặng Châu vòng hai ngày, tự nhiên là có âm mưu. Lệnh tôn Nhạc Nhạc tướng quân, thật sự là giữ được bình tĩnh, hắn sợ chúng ta có lừa dối, tuy rằng đã từng xuất binh, nhưng không có chút lỗ mãng nào, chúng ta một chút chỗ tốt cũng không chiếm được, thật sự là có chút không cam lòng... "
Nữ đầu lĩnh nói xong lời này, nhưng không có cảm giác không cam lòng, chỉ nghe hắn nói: "Hắn muốn lo đại cục, xuất binh không thể theo kịp, bên kia khó mà chú ý toàn bộ cục diện Đặng Châu, tân dã. Trong ngày này, người giang hồ xung quanh Đặng Châu muốn ra tay cứu cô nương rất nhiều, Nhạc cô nương chắc hẳn rất cảm động phải không? Chỉ là tin tức hai vị bị bắt vì sao truyền nhanh như vậy, cô nương cùng rất nhiều hảo hán này, chỉ sợ chưa từng nghĩ qua."
Trong lòng Nhạc Ngân Bình trầm xuống, tên thủ lĩnh kia cười: "Tất nhiên là có công lao của chúng ta, nếu bọn họ thật sự có thể cứu được Nhạc cô nương, Nhạc cô nương và tiểu tướng quân cũng không cần cảm tạ tại hạ."
Lúc này mọi người đi lên sườn núi nhỏ, xa xa còn có tiếng chém giết truyền đến, vì chém giết mà ánh lửa sáng lên cũng lắc lư ở phía chân trời. Sắc mặt nữ thủ lĩnh thật lạnh lùng một chút: "Lệnh tôn có thể bắt được Tương Dương, rất là lợi hại. Trong triều đình tuy rằng muốn lập tức đánh lui Tương Dương., Nhưng phế vật Đại Tề thì không thể chiến đấu được. Ở phía nam mấy năm thời gian ôn nhu, binh khí mà nữ nhân ta để ở đây cũng không bằng lúc trước. Bọn họ đều đáng chết, nhưng nếu ta đã đến đây, vậy lo lắng một chút là được rồi."
Hắn chỉ vào quang ảnh phía trước: "Nếu như Tương Dương thành các ngươi tạm thời phải cầm đi, trước khi Đại Kim Vương sư chúng ta xuôi nam, chúng ta đương nhiên phải bảo vệ tốt Tương Dương, Đặng Châu một đường. Kể từ đó, rất nhiều gián chuột, phải dọn dẹp một phen, nếu không tương lai quân đội phía bắc của các ngươi còn chưa đánh trận nào., Đặng Châu, cửa thành mới của Tiểu Dã mở ra, liền thành trò cười. Cho nên, ta thả tin tức của các ngươi ra, lại thuận tay quét dọn một phen, bây giờ thứ ngươi nhìn thấy, chính là những con chuột nhắt này, ánh lửa khi bị tàn sát."
Nữ tử dừng một chút: "Gia sư Hi Duẫn Công, rất là thưởng thức suy nghĩ của vị tâm ma Ninh tiên sinh kia. Những người trong giang hồ các ngươi đều là ô hợp thành sự không có thành sự. Bọn họ nếu núp trong bóng tối thủ thành, muốn bại sự chỉ có chút tác dụng, nhưng nếu xuất hiện trước mặt người khác, muốn thành sự lại thành một trò cười. Năm đó tâm ma loạn lục lâm năm đó., Giết hết bọn họ một đám lại một đám, bọn họ vẫn không biết tự tiết, giờ phút này bị kích động, liền hưng phấn bừng bừng chạy ra. Nhạc cô nương, tại hạ chỉ phái vài người trong đó, bọn họ có bao nhiêu người, nhóm nào lợi hại nhất, ta đều biết rõ ràng, ngươi nói xem, bọn họ không đáng chết? Ai đáng chết?"
Trong ánh lửa, sự tàn sát đầy thê thảm đang diễn ra ở phía xa.
Quân đội Đại Tề tinh nhuệ nhất Đặng Châu, dưới sự điều khiển của quân lệnh, phái ra một nhóm nhỏ, vây quanh hơn một trăm người cao to trong rừng xanh trong một khe núi, sau đó bắt đầu phóng hỏa.
Người rừng xanh chạy trốn khắp bốn phương tám hướng, cuối cùng vẫn bị lửa lớn vây khốn. Tất cả mọi thứ, đều bị thiêu chết sống, cũng có trong lửa lớn muốn lao ra, trong tiếng kêu thê lương thảm thiết như ác quỷ, bị đốt thành than. Hai đội ngàn người bị thiêu cháy., Phân biệt phụ trách hai đội ngũ lục lâm lớn nhất. Càng nhiều người, hoặc đang chém giết, hoặc chạy trốn, cũng có một bộ phận, gặp phải sủng ái toàn thân bị thương, cùng với mấy tên trinh sát lưng còng chạy tới, được tập hợp lại.
Cao sủng chỉ thoáng băng bó thương thế, liền dẫn dắt bọn họ đuổi theo. Lúc này bọn họ cũng minh bạch, đám người Lục Đà mang theo hai hài tử Nhạc gia đi loạn chung quanh, là mang theo mồi nhử muốn câu cá, nhưng mặc dù cá không cắn câu, qua tối nay., Bọn họ tiến vào trong thành Đặng Châu, còn muốn đem hai đứa bé cứu, liền cơ hồ không có khả năng. Đối phương không uy hiếp được Nhạc tướng quân, bên kia rất có khả năng đưa đầu hai đứa trẻ đi, hoặc như đối phó tông thất võ triều, áp giải bọn họ đến Bắc Địa, đó mới thật sự là sống không bằng chết.
Sau khi đám người Lục Đà đi xuống chỗ sườn núi kia không lâu, Cao sủng dẫn đầu đội ngũ, ở trong một rừng cây nhỏ triển khai chặn giết đối phương.
Bởi vì so sánh giữa các cao thủ hai bên, trong địa hình phức tạp khai chiến cũng không phải lựa chọn lý tưởng. Nhưng chuyện cho tới bây giờ, nếu muốn đục nước béo cò, đây có lẽ là lựa chọn duy nhất.
Cùng thời khắc đó, thân ảnh Ninh Nghị xuất hiện trên ngọn núi nhỏ mà đám người Lục Đà vừa đi qua...