Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Dòng sông tinh lưu chuyển, đêm dần lặn xuống, trong đại doanh Tương Dương, có tin tức liên quan tới cờ đen ở Bắc Địa thảo luận, tạm thời kết thúc một khoảng. Tướng lĩnh, bọn phụ tá lục tục từ trong quân doanh trung gian lục tục đi ra, rải rác khắp nơi trong nghị luận.
Vài tên phụ tá như Tôn Cách lúc này còn đang thảo luận với Nhạc Phi ở thế cục trước mắt, Nhạc Ngân Bình đã dâng trà cho mấy người, bước ra trước một bước. Gió nửa đêm êm dịu, nàng hít sâu một hơi, tưởng tượng phần đông chuyện thảo luận tối nay.
Hoa Hạ quân lại xuất hiện, Bắc Địa long trời lở đất, nghi ngờ là tung tích của vị Ninh tiên sinh kia... cùng với nữ tử có khả năng đã triển khai động tác. Có lẽ, thật sự phải đánh nhau lần nữa.
Nàng cũng không vì thế mà cảm thấy sợ hãi, với tư cách là con gái của Nhạc Phi, Nhạc Ngân Bình năm nay mới mười bốn tuổi. Nó lớn lên trong chiến hỏa, theo phụ thân thấy nhiều binh bại, lưu dân, thảm kịch chạy trốn, nghĩa mẫu bị bệnh biến mất trên đường về nam, gián tiếp cũng là bởi vì con chó vàng Vạn ác, trong lòng nàng có hận ý, thuở nhỏ theo phụ thân học võ, cũng có trụ cột võ nghệ vững chắc.
Lúc trước Nhạc Phi cũng không muốn nàng tiếp xúc với chiến trường, nhưng từ lúc mười một tuổi, Nhạc Ngân Bình nho nhỏ đã quen với việc theo quân đội bôn ba, duy trì trật tự trong lưu dân quần, đến mùa hè năm ngoái, trong một lần tao ngộ ngoài ý muốn, ngân bình lấy kiếm pháp cao siêu tự tay giết chết hai nữ binh sĩ, Nhạc Phi cũng không ngăn cản nàng nữa, nguyện ý để nàng vào quân học tập vài thứ.
"Ngươi là con gái của Nhạc gia ta, không may lại học đao thương, lúc này lật úp xuống, nếu đã phải đi tới chiến trường, ta cũng không ngăn được ngươi. Nhưng ngươi lên chiến trường, đầu tiên cần phải cẩn thận, không được không minh bạch chết đi, khiến người ta thương tâm."
Bình bạc theo Nhạc Phi từ nhỏ, biết phụ thân luôn nghiêm túc đoan chính, chỉ có lúc nói đoạn văn này, hiện ra nhu hòa hiếm thấy. Bất quá, bình bạc tuổi còn trẻ tự nhiên sẽ không truy cứu hàm nghĩa trong đó, cảm nhận được sự quan tâm của phụ thân, nàng đã thỏa mãn, đến lúc này, biết rõ có thể sẽ thật sự khai chiến cùng chó vàng, trong lòng nàng, càng là một mảnh khẳng khái sung sướng.
Ở cửa ra vào hít một hơi thật sâu, nàng đi dọc theo doanh trại sang một bên, đến góc thì đột nhiên phát hiện một bóng người ở góc tường cách đó không xa đang nghe lén. Bình bạc nhíu mày nhìn thoáng qua, đi tới, đó là Nhạc Vân nhỏ hơn nàng hai tuổi.
"Tỷ, ta nghe nói Hoa Hạ quân động thủ ở phía bắc rồi?"
Nhạc Vân mười hai tuổi vừa mới bắt đầu thân thể không lâu, thấp hơn cả Nhạc Ngân Bình một cái đầu, bất quá từ nhỏ hắn luyện công võ, khắc khổ dị thường, lúc này thoạt nhìn là hài tử khỏe mạnh khỏe mạnh. Trông thấy tỷ tỷ tới, hai mắt trong bóng đêm lộ ra hào quang sáng ngời. Nhạc Ngân Bình nhìn thoáng qua doanh phòng bên cạnh, đưa tay nhéo lỗ tai của hắn.
"A, tỷ tỷ, đau đau quá..." Nhạc Vân cũng không tránh né, bị bóp cho cúi thấp đầu, đưa tay vỗ cổ tay của bình bạc, nhẹ giọng nói.
"Còn biết đau, không phải ngươi không biết quân kỷ sao có thể tới gần nơi này." Thiếu nữ thấp giọng nói.
"Tỷ, ta vừa mới tới, ta tìm phụ thân có việc, a..."
"Hừ, ngươi trốn ở đây, có lẽ cha đã sớm biết rồi, ngươi chờ đi..."
Nhạc Ngân Bình nói xong, nghe thấy trong doanh phòng truyền đến tiếng bước chân, chính là phụ thân đã đứng dậy tiễn người đi ra ngoài: Nàng nghĩ đến võ nghệ cao cường của phụ thân, vốn chính là đệ tử quan môn của tông sư trăm họ hàng đệ nhất thiên hạ, những năm gần đây chính tâm thành ý., Từ trước đến nay chưa từng có, càng là đạt tới hóa cảnh, chỉ là những công phu này trên chiến trường không hiển lộ, đối với người bên ngoài cũng cực ít nói: "Nhưng Nhạc Vân một đứa bé chạy đến góc tường nghe trộm, há có thể tránh khỏi tai phụ thân.
Quả nhiên, sau khi đưa đám người Tôn cải đi, đạo thân ảnh uy nghiêm kia liền chạy tới bên này: "Nhạc Vân, ta đã sớm nói qua, ngươi không được tùy ý vào quân doanh. Ai thả ngươi vào đây?"
"Cha, đệ đệ hắn..."
"Bình bạc, ngươi mới thấy hắn, không biết ngọn nguồn, mở cái gì!" Phía trước, Nhạc Phi cau mày nhìn hai người, hắn ngữ khí bình tĩnh, lại lộ ra vẻ nghiêm khắc, một năm, ba mươi bốn tuổi Nhạc Bằng cử, từ lâu đã rút đi nhiệt huyết cùng cay đắng năm đó, chỉ còn trách nhiệm chống đỡ cả một chi quân đội." Nhạc Vân, ta đã nói với ngươi không cho phép ngươi tùy ý vào quân doanh, ngươi còn nhớ rõ không?"
"Nhớ." Đứa bé thân hình chưa cao cao ưỡn ngực, "Cha nói, dù sao con cũng là con trai của chủ tướng, xưa nay mặc dù khiêm tốn và tự kiềm chế, những binh sĩ kia thấy thể diện phụ thân, cuối cùng cũng sẽ cho con thuận tiện. Cứ thế mãi, sẽ phá hỏng tâm tính của con!"
"Hôm nay bọn họ thả ngươi vào, liền chứng minh lời này không sai."
"Không phải." Nhạc Vân ngẩng đầu lên: "Hôm nay ta thật sự có chuyện muốn gặp phụ thân."
Ánh mắt Nhạc Phi ngưng tụ: "Ồ? Nhà tiểu hài nhi nhà ngươi, xem ra còn biết chuyện gì quan trọng nữa không?"
"Cha, con đã thúc đẩy tảng đá lớn kia rồi, người từng nói, chỉ cần thúc đẩy liền bảo con tham chiến, hiện giờ con đã là người gánh vác quân nhu rồi, những huynh trưởng trong quân mới có thể cho con tiến vào!"
Nhạc Ngân Bình trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn Nhạc Vân một cái. Thiếu niên đứng chỉnh tề, khí thế hiên ngang. Nhạc Phi nhìn hắn, trầm mặc lại.
Nguyên lai, đôi con cái này từ nhỏ đã học tập nội gia công với hắn, cơ sở đánh nhau vô cùng tốt. Nhạc Phi tính tình cương nghị dũng quyết, cực đoan chính, những năm gần đây, lại nhìn thấy thảm kịch Trung Nguyên lưu hãm, trong nhà xưa nay giáo dục là cực chính, hai đứa nhỏ từ nhỏ đã bị loại tâm tình này ám sát, nhấc lên trận chiến giết địch, đều là nghĩa vô phản cố.
Sau khi tham gia tòng quân bình bạc, Nhạc Vân đương nhiên cũng đưa ra yêu cầu, Nhạc Phi liền chỉ vào một tảng đá lớn, nói rằng chỉ cần hắn có thể thúc đẩy, liền đồng ý với suy nghĩ của hắn. Sau khi đánh hạ Tương Dương xong, gã liền chỉ cần đẩy ra một tảng đá lớn, liền đồng ý với suy nghĩ của hắn., Nhạc Vân lại đây, Nhạc Phi liền chỉ vào một chỗ khác. Hắn nghĩ tới thân thủ hai đứa nhỏ mặc dù không tệ lắm, nhưng lúc này vẫn chưa đến lúc dùng hết sức lực để Nhạc Vân thúc đẩy chứ không phải nâng một tảng đá lớn lên, vừa vặn rèn luyện công phu xảo diệu mà hắn sử dụng, không làm thân thể bị thương. Ai ngờ mới mười hai tuổi, đứa nhỏ này lại thật sự đem tảng đá ở Tương Dương thành chỉ thúc đẩy.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Có lẽ lúc trước mình sơ suất, chỉ vào một khối sách quá tốt...
Nhạc Phi trầm mặc hồi lâu, tình cảnh lúng túng trong chốc lát. Một lát sau, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên: "Việc này ngày mai lại nói, ngươi trước đi nghỉ ngơi một chút, đợi sẽ bảo tỷ ngươi đưa ngươi trở về... Ngân Bình, ngươi đi theo ta một chút."
Nhạc Vân vẻ mặt đắc ý: "Cha, nếu người có ý nghĩ gì, có thể lựa chọn hai người trong đám tù binh để so tài với con, xem ra con không lên được chiến trường, có giết được kẻ địch hay không thì cũng không thể đổi ý!"
"... Lại nói." Nhạc Phi chắp hai tay sau lưng, xoay người rời đi. Lúc này Nhạc Vân vẫn còn hưng phấn, kéo kéo bình bạc: "Tỷ, tỷ phải nói tốt giúp muội vài câu."
"Ngươi còn không có mã cao đấy, Ải Tử."
Ngân bình biết sự tình này hai bên khó xử, nhíu mày nói một câu cay nghiệt, Nhạc Vân lại không thèm để ý chút nào, khua tay cười vẻ mặt ngu ngơ: "Hắc hắc."
Nhạc Ngân Bình xoay người đuổi theo phụ thân.
Thân thể trần trụi...
Trong quân doanh, rất nhiều binh lính đều đã ngừng lại, hai cha con một trước một sau đi, Nhạc Phi chắp hai tay sau lưng, nghiêng đầu nhìn bầu trời đêm phía trước, lại trầm mặc một đường. Đợi đến lúc gần đến bên quân doanh mới dừng bước: "Nhạc Ngân Bình, chuyện hôm nay, ngươi thấy thế nào?"
"Nữ chân nhân sao? Nếu bọn họ tới, đánh liền đánh."
Thân phận thiếu nữ của nàng, lời nói lại rất đơn giản, nhưng mà trong ánh mắt Nhạc Phi phía trước cũng không cảm thấy thất vọng, thậm chí còn tán thưởng nhìn nàng một cái, cân nhắc một lát: "Đúng vậy, nếu là muốn đến, tự nhiên chỉ có đánh, đáng tiếc, đạo lý đơn giản này, lại có rất nhiều đại nhân đều không hiểu..." Gã thở dài, "Ngân bình, những năm gần đây, trong lòng vi phụ có ba người sùng kính kính, ngươi có biết là ba vị nào không?"
Thiếu nữ suy nghĩ một chút rồi nói: "Chu bản sư công là một trong số đó."
"Đúng vậy." Trầm mặc một lát, Nhạc Phi gật đầu: "Sư phụ cả đời chính trực, phàm là chuyện chính xác, nhất định sẽ tận tâm tận lực, nhưng không bao giờ vòng vo thẳng thắn. Hắn tung hoành cả đời, cuối cùng vẫn vì ám sát ít chết mà chết. Hắn là con người, chính là hiệp nghĩa chi phong, vi phụ cao sơn dừng, chỉ là đường có khác biệt. Đương nhiên, sư phụ lão nhân gia người năm đó thu ta làm đồ đệ, truyền thụ cho ta dùng cung mã chiến trận làm chủ, có lẽ đây cũng là tâm tư sau này của hắn."
"Vị trí thứ hai..." Bình bạc trầm tư một lát: "Có phải là Tông Trạch lão đại không?"
Trên mặt Nhạc Phi lộ ra vẻ tươi cười: "Đúng vậy a, lão đại Tông Trạch Tông, ta và hắn quen biết không sâu. Nhưng từ sau khi bình tĩnh vô sỉ, hắn một mình giữ yến tiệc, bày mưu tính kế tận tâm tận lực, lúc sắp chết hô to "Qua sông", hai chữ này cũng là hy vọng của phụ thân trong tám năm sau. Nghĩ như vậy, thời gian nào cũng có thể suy giảm. Tông lão đại cả đời vì nước làm dân, so với một vị lão đại khác cũng không sai biệt lắm..."
"Người thứ ba mà phụ thân nói... Chẳng lẽ là Lý Cương đại nhân?"
Thấy phụ thân cười đầy phức tạp.
"Người thứ ba này, có thể nói là một người, cũng có thể nói là hai người..." Trên mặt Nhạc Phi lộ ra vẻ hoài niệm: "Lúc trước nữ chân chưa xuôi nam, đã có rất nhiều người ở trong đó chạy đi đề phòng, đến sau này nữ tử thật sự xâm lấn, vị lão đại nhân này và đệ tử của hắn trong đó., Cũng đã làm rất nhiều chuyện, lần đầu tiên thủ Biện Lương, kiên bích thanh dã, duy trì hậu cần, cho mỗi nhánh quân đội bảo vệ vật tư. Tiền tuyến mặc dù không hiện ra, nhưng mà công lao của bọn họ, không thể phai mờ, đến một trận chiến ở Hạ thôn, đánh bại đại quân Quách Dược Sư..."
Hắn nói tới đây thì ngừng lại, bình bạc thông minh nhưng đã biết hắn nói cái gì.
"Ý phụ thân là, tướng hữu là dòng dõi Tần Tương, cùng cái kia... Hắc kỳ Ninh Nghị?"
"Ngươi cũng biết không ít chuyện."
"Con gái khi còn trẻ tuổi, lại mơ hồ nhớ tới, phụ thân theo Ninh Nghị kia đã làm việc. Sau đó ngài cũng một mực không chán ghét cờ đen, chỉ là đối với người bên cạnh chưa bao giờ nói qua."
"Sai lầm lớn rèn thành, chuyện cũ đã xong, nói cũng vô dụng."
"Chỉ là... Ninh Nghị kia không có cha, thật sự là..."
Nhạc Ngân Bình nhíu mày, muốn nói lại thôi. Nhạc Phi liếc nàng một cái, nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, việc này là sai lầm của hắn. Nhưng, những năm gần đây, mỗi khi nhớ lại sự tình lúc trước, chỉ có Ninh Nghị, Hữu Tướng phủ làm việc ngay ngắn rõ ràng, ngàn vạn điều đã đến tay bọn hắn liền có thể chỉnh lý lại rõ ràng., Lệnh cha vợ dừng lại trên núi cao, nữ tử lần đầu tiên đi về phía nam, nếu không phải là bọn họ làm việc ở hậu phương, Tần Tương ở tổ chức Biện Lương, Ninh Nghị một đường kiên cố Thanh Dã, đến lúc gian nan nhất lại chỉnh đốn binh sĩ, phấn chấn tinh thần, không có Biện Lương trì hoãn, đại thắng Hạ thôn, chỉ sợ Võ Triều đã sớm chết."
Hắn thở dài: "Lúc đó chưa có sỉ nhục tĩnh bình, ai cũng không ngờ, đại quốc Võ Triều ta, lại bị đánh tới trình độ hôm nay. Trung Nguyên luân hãm, dân chúng lưu lạc, ngàn vạn người chết... Bình bạc, sau khi hai nước Kim Vũ khai chiến, vi phụ cảm thấy, thời khắc có hy vọng nhất, thật sự là ghê gớm, nếu không có chuyện sau này..."
Nhạc Ngân Bình không biết nên tiếp lời thế nào, Nhạc Phi hít sâu một hơi: "Nếu bất luận hành trình đại nghịch của hắn, chỉ bàn về Biện Lương, Hạ thôn, Tiểu Thương Hà ba năm, thủ đoạn của Ninh Nghị, tất cả thành tựu của Ninh Nghị, hầu như không ai có thể sánh bằng. Ta mười năm luyện binh, đánh hạ Tương Dương, cờ đen vừa ra, giết Điền Hổ, đơn luận cách cục, vi phụ cũng không bằng hắc kỳ vạn nhất."
Bình bạc nói: "Nhưng cờ đen chỉ là âm mưu thủ khéo..."
Nhạc Phi khoát tay áo: "Chuyện này có tác dụng thì nên thừa nhận. Cờ đen ở sông nhỏ chính diện cự tuyệt nữ tử ba năm, đánh tan ngụy trang đâu chỉ trăm vạn. Vi phụ bây giờ cầm Tương Dương, lại lo lắng nữ chân xuất binh có thể thắng hay không, chênh lệch chính là chênh lệch." Hắn ngẩng đầu nhìn về phía lá cờ đang lay động trong gió đêm cách đó không xa: "Lung quân... Bình bạc, lúc trước hắn phản loạn, nói chuyện với vi phụ một phen, nói tên của một nhánh quân đội cha."
"Tên..." Nhạc Ngân Bình trừng to mắt, nhịn không được mở miệng. Nhạc Phi cười gật đầu.
"Đúng vậy, cõng còng... Hắn nói, ý là người cõng núi đi, cũng chỉ quân đội phải cõng trọng lượng to như núi. Ta nghĩ, quỷ ở trên núi dưới núi, lưng mang núi cao, mạng đã Hứa quốc, thân này quỷ... Những năm gần đây, vi phụ một mực lo lắng, quân đội này, cô phụ cái tên này."
"..." Thiếu nữ cau mày suy nghĩ, suy nghĩ về chuyện này, những năm gần đây, Nhạc Phi thường nói cái tên và trọng lượng của nó với người nhà, đương nhiên đã quen thuộc từ lâu, chỉ là đến hôm nay, mới nghe phụ thân nói nguyên nhân luôn luôn là như vậy, trong lòng tự nhiên chấn động mạnh, một lát sau mới nói: "Cha, vậy cha nói những thứ này..."
Câu này hỏi ra, vẻ mặt phụ thân phía trước trở nên kỳ quái, hắn do dự một chút: "Thật ra, Ninh Nghị là nơi lợi hại nhất, từ trước đến nay không ở trên chiến trường, vận dụng người, quản lý rất nhiều chuyện phía sau, mới thật sự là chỗ lợi hại của hắn, chân chính chiến trận tiếp địch, rất nhiều lúc, đều là tiểu đạo..."
Hắn nói tới đây, vẻ mặt phiền muộn, không nói gì thêm. Bình bạc lấp lóe một hồi lâu, lại phì cười: "Cha, con gái... Con gái biết rồi, nhất định sẽ hỗ trợ khuyên nhủ đệ đệ..."
"Ai, chuyện ta nói... Cũng không phải là..."
"Phốc —" Bình bạc che miệng lại, qua một hồi, dung nhan mới cố gắng trang nghiêm. Nhạc Phi nhìn nàng, trong ánh mắt có chút lúng túng, có lúng túng, có áy náy, sau một lát, hắn chuyển ánh mắt nhìn sang, lại cũng bật cười: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."
Tiếng cười kia men theo nội lực khuếch tán trong bóng đêm, trong lúc nhất thời lại ép khắp nơi yên tĩnh như hồi âm cực lớn trong cốc. Qua một hồi, tiếng cười dừng lại, tiếng cười dừng lại., Vị đại tướng quân này hơn ba mươi tuổi, cầm thân cực chính trên mặt, cũng có vẻ mặt phức tạp: "Đã để ngươi lên chiến trường, vi phụ vốn không nên nói những lời này. Chỉ là... hài tử mười hai tuổi, còn chưa hiểu bảo vệ mình, để cho hắn chọn nhiều một lần đi. Nếu là hơi lớn tuổi một chút... Nam nhi vốn cũng nên ra trận giết địch..."
"Vâng, con biết." Bình bạc cố nén cười: "Con gái sẽ cố gắng hết sức khuyên nó, chỉ là... Nhạc Vân nó ngốc như một sợi gân, con gái cũng không nắm chắc có thể thuyết phục nó."
"Đi đi."
Không muốn lại xấu mặt trước mặt con gái, Nhạc Phi phất phất tay. Sau khi bình bạc rời đi, gã đứng ở đó, nhìn về phía ngoài quân doanh một mảnh tăm tối, thật lâu, thật lâu không nói gì. Hài tử trẻ tuổi coi chiến tranh như trò đùa, đối với người trưởng thành mà nói, lại có ý nghĩa hoàn toàn bất đồng. Nhạc Bằng ba mươi bốn tuổi giơ tay, đối ngoại cường thế khôn khéo, đối nội thiết huyết nghiêm túc, nhưng trong lòng cũng có chút làm khó dễ.
Nếu như có thể có Ninh Nghị nói năng như vậy, có lẽ bây giờ hắn sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Hắn thầm nghĩ trong lòng.
....
Buổi tối sau đó, trong doanh phòng phụ thân, hắn tìm được Nhạc Vân vẫn đang ngồi xuống điều tức, hai người từ trong quân doanh đi ra ngoài, chuẩn bị trở về nhà ở tạm ngoài doanh trại. Nhạc Vân quay sang hỏi tỷ tỷ về sự tình tiến triển, bình bạc tức thì nhíu mày suy nghĩ làm thế nào để giữ chặt tiểu tử này lại được một lát.
Lúc này tường thành Tương Dương đã sụp xuống mấy lần trong mấy lần chiến đấu, tu bổ vẫn còn tiếp tục. Để thuận tiện xem xét, đám người Nhạc Vân tạm ở một bên tường thành phòng ốc. thợ thủ công tu bổ tường thành đã nghỉ ngơi, trên đường không có quá nhiều ánh sáng, để Nhạc Vân nhấc đèn lồng lên, hai người câu được câu không. Đang đi về phía trước, có một bóng người từ phía trước đi tới.
Bóng người cao lớn kia, tới gần mới dừng lại, người tới ở phía trước vóc dáng khôi ngô, theo hắn tiến về phía trước, thân hình xem ra vẫn còn đang tăng trưởng: Từ con người vô hại trở nên nguy hiểm, đây là biểu tượng khí thế của cao thủ Lục Lâm, không phải cao thủ chân chính thậm chí còn không thể làm được loại trình độ giấu tài này.
"Hai vị là Nhạc gia tiểu tướng quân a..." Bóng người kia đến gần, chỉ thấy ánh lửa chiếu ra, hiện ra một gương mặt đen ngòm.
Bình bạc nắm lấy vai Nhạc Vân: "Ngươi là ai?"
Chỉ một bước, cự hán đã đưa tay chụp tới.
Trong tay Ngân Bình, Phiêu Ảnh kiếm như bạch luyện ra khỏi vỏ, đồng thời cầm theo lệnh tiễn pháo hoa mở nắp ra, ở một bên, Nhạc Vân mười hai tuổi trầm thân như sơn nhạc, hét lớn một tiếng, trầm hùng đánh ra một quyền nặng nề. Hai người có thể nói là một hệ thống chân truyền quanh thân, cho dù là hài đồng, cũng không phải là hảo thủ bình thường trong rừng xanh có thể chống đỡ được. Nhưng trong nháy mắt này, bàn tay đại hán da đen như cự hán che trời, như phong lôi, áp xuống!
Không lâu sau đó, có tiếng cảnh báo mãnh liệt vang lên. Có người toàn thân đẫm máu xông vào quân doanh báo cho Nhạc Phi biết: có ngụy trang, hoặc là nữ cao thủ vào thành, trộm lấy bình bạc và Nhạc Vân từ tường thành xông ra.
Lại qua một trận, đám người Cao sủng, ngưu liễn mang theo hảo thủ trong quân, nhanh chóng đuổi theo...
Thân thể trần trụi...
Hoa nở hai đóa, mỗi bên một cành.
Từ khi chuyện ở Trạch Châu, Ninh Nghị và đám người dưa hấu một đường về nam, đã trên đường trở về. Dọc đường này, hai người mang theo Phương Thư cùng một đám hộ vệ đi cùng, có khi đồng hành, có khi tách ra, mỗi ngày tìm hiểu dân sinh trên đường đi, tình hình, tình báo các loại, vừa đi vừa nghỉ, qua Hoàng Hà, qua Biện Lương, dần dần, đến phụ cận Đặng Châu, tân Dã, cách Tương Dương cũng không xa.
Ninh Nghị không muốn tùy tiện tiến vào địa bàn Triền Quân, đánh chủ ý vòng vo. Đoạn đường của hắn nhìn như nhàn nhã, trên thực tế cũng có rất nhiều việc cần làm cần làm, cần phải tính toán một đêm, tháng bảy trung tuần, vợ chồng hai người điều khiển xe ngựa ở ngoài doanh trại. Ninh Nghị suy nghĩ chuyện này đến nửa đêm, ngủ rất ít, liền lặng lẽ thở phào một hơi, ngồi trên đống lửa không lâu, dưa hấu cũng tới.
"Hai ngày nay thấy ngươi nghỉ ngơi không tốt, lo lắng nữ thật, hay là lo lắng cho Vương Sư Đồng?"
"Ngươi biết mà, ta đang lo lắng cho Vương Sư Đồng." Ninh Nghị cười cười.
"Mấy ngày nay, ngươi bố trí cho hắn không ít, sao có thể giấu giếm được ta." dưa hấu duỗi thẳng hai chân, đưa tay nắm lấy mũi chân, gấp khúc trên thảm cỏ, lại giãn ra thân thể, Ninh Nghị đưa tay sờ tóc nàng.
"Đúng là có chút vấn đề." Hắn nói.