Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Kiến tháng tám tháng bảy, Trung Nguyên đại địa bao la, Hoàng Hà Trường Giang vẫn chạy như bay. Lúc thu phong nổi lên, lá vàng, hoa dại nở rộ, chúng sinh cũng giống như cỏ dại mọc, từ Giang Bắc đại địa đến Giang Nam thủy hương, hiện ra đủ loại tư thái bất đồng.
hoan hỉ phân bờ sông, tụ tập lại hô hoán khắp Đông Nam... Những câu ngạn ngữ thích hợp cho Võ Triều, sau khi trải qua mười năm chiến loạn, bây giờ đã đi về phía nam. Qua sông dài về phía bắc, thế cục trị an không còn thái bình, rất nhiều lưu dân từ phía bắc tụ tập, sợ hãi không chỗ nương tựa, chờ đợi được triều đình tới cứu trợ. Quân đội là nơi có thể chiến thắng, có quân đội chống lưng đều vội vàng đi chinh chiến.
Từ phía nam đến từ bắc địa phần lớn đã không có vật gì lớn, người nhà phải an trí, trẻ con phải ăn cơm, đối với gia đình thanh niên trai tráng mà nói, tòng quân tự nhiên trở thành đường ra duy nhất. Những hán tử này một đường đã trải qua đổ máu tàn khốc, uổng mạng bi thương., Huấn luyện thêm chút, ít nhất có thể ra trận, bọn họ bán mình, đổi lấy khoản tiền bạc đầu tiên định cư ở Giang Nam, sau đó buông người nhà xuống đi ra chiến trường. Mấy năm nay, không biết đã tạo ra bao nhiêu câu chuyện ca tụng nước mắt.
Mà cầm lấy bán phụ thân, huynh trưởng đổi lấy mọi người của Kim Ngân Nam, trên đường còn phải trải qua sự lột lột của tham quan, bang phái Lục Lâm, quấy nhiễu, đến Giang Nam, cũng có các loại bài xích của người Nam. Một ít người nam hạ đầu hàng, trải qua cửu tử nhất sinh đã đến nơi cần tới, hoặc mới có thể phát hiện những thân thuộc này cũng không phải hoàn toàn là người lương thiện, nguyên một đám lấy câu chuyện "Mạc hiếp thiếu niên cùng nghèo" mở đầu, cũng ở trong đám người nghèo kiết xác chuẩn bị đi rồi.
Nếu như võ triều còn có thể có quốc vận trăm năm, có thể đoán được tương lai, mọi người có thể nhìn thấy những nguyện vọng tốt đẹp này lần lượt xuất hiện. Tướng quân bách chiến tử, tráng sĩ mười năm trở về, những người tự chọn nơi binh khí tách biệt với người nhà vẫn còn có một khắc tương tụ., Đi đến Giang Nam, cuối cùng thiếu niên cũng có thể đứng trên đỉnh triều đình, trở lại Tiêu Đường lúc nhỏ, hưởng thụ tiền đề của thân tộc, nhưng thiếu nữ chịu khổ trong hàn ốc vẫn thuần khiết, rốt cục đợi đến lúc gặp được thiếu niên nhanh nhẹn, tương lai...
Tâm nguyện sao có thể chất phác tốt đẹp, sao có thể nói bọn họ si tâm vọng tưởng chứ?
Tương Dương, vào ban đêm.
Là trọng trấn cổ thành, lúc này đã không còn là phồn hoa như lúc đầu. Từ trên trời nhìn xuống, tòa cổ thành nguy nga này ngoại trừ bốn phía trên tường thành đốt đuốc, thành thị vốn là người tụ cư lúc này lại không có bao nhiêu ánh đèn., So với đại thành phồn thịnh của võ triều thì cảnh tượng đèn đuốc kéo dài suốt đêm không ngủ, lúc này Tương Dương càng giống như một thôn dân trước kia, là một thị trấn nhỏ. Dưới quân tiên phong của nữ chân nhân, thành trì mấy năm nay đã có rất nhiều dân bản địa chạy tới đây.
Đương nhiên, từ khi tòa thành này rơi vào trong tay quân đội võ triều trong vòng một tháng, phụ cận lại có không ít lưu dân nghe tin tụ tập lại, trong một khoảng thời gian ngắn, nơi này đều sẽ trở thành con đường tốt nhất để trở thành nam hạ gần đó.
Quân doanh kéo dài một bên thành bắc, khắp nơi đều là phòng ốc, doanh trại có hơn phân nửa vật tư và doanh trại, đội tuần tra từ bên ngoài doanh trại trở về, chiến mã chạy băng băng vào giáo trường. Một trận chiến thắng trận mang tới sĩ khí cùng sinh cơ ngang dọc cho quân đội, kết hợp với kỉ luật nghiêm khắc của nhánh quân đội này., Từ xa nhìn lại, đều có thể khiến người ta có cảm giác hướng lên trên. Trong quân đội Nam Vũ, đội ngũ có diện mạo này cực ít. Trong doanh trại, lúc này đèn đuốc sáng trưng, không ngừng chạy tới ngựa cũng nhiều, nói rõ lúc này thành viên trung tâm trong quân đội đang vì một số chuyện mà tụ tập tới.
Binh lính đi ngang qua nơi xa, đều thấp thỏm mà khẩn trương nhìn tất cả.
Mặc dù chiến tích đánh hạ Tương Dương khiến sĩ khí của nhánh quân đội này phấn chấn theo, nhưng sự lo lắng cũng không khỏi. Sau khi chiếm được thành trì, tài nguyên tài nguyên của vật phía sau cuồn cuộn mà đến., Mà thợ thủ công trong quân đội khua chiêng gõ chiêng tu sửa tường thành, tăng cường các loại động tác phòng ngự, cũng cho thấy thành trì ở đầu sóng ngọn gió này lúc nào cũng có thể gặp phải sự phản công của ngụy Tề hoặc là quân đội Nữ Chân. Cao tầng trong quân có nhiệm vụ đột nhiên tụ tập tới, rất có thể là vì quân địch phía trước có động tác lớn.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nhưng không lâu sau, tin tức từ tầng lớp cao tầng mơ hồ truyền xuống cũng không được che giấu, đã xua đi sự khẩn trương của mọi người.
Bắc bộ Trung Nguyên, cờ đen dị động.
Trải qua hai năm ẩn núp, con cự thú bị chìm dưới mặt nước rốt cuộc cũng nhúc nhích thân thể, động tác lần này khiến cho thế lực nửa vách tường sụp đổ, vị thổ phỉ vương ngụy trang mạnh nhất của chư hầu ầm ầm rơi xuống.
"... Bắt gian tế, thanh tẩy thế lực cờ đen từ hai năm trước đã luôn làm việc khắp nơi, phối hợp với quân đội nữ thật, Lưu Dực thậm chí để bộ hạ phát động mấy lần đồ sát, nhưng kết quả... Không ai biết có đúng hay không, bởi vậy đối với Hắc Kỳ quân, phía bắc đã sớm biến thành hình dạng chén cung xà ảnh..."
Trong đại doanh phòng đèn đuốc sáng trưng, người nói chuyện là thư sinh trung niên từ thế lực Điền Hổ tới đây. Sau khi Tần Tương Nguyên chết, mật thám ti tạm thời giải thể, một phần di sản ở mặt ngoài là do Đồng Quán, Thái Kinh, Lý Cương bọn họ chia nhau. Đợi sau khi Ninh Nghị giết vua., Tàn bộ của Mật thám ty chân chính do Khang hiền kéo lại lần nữa, về sau quy về Chu Bội, Quân Vũ tỷ đệ - lúc trước Ninh Nghị chấp chưởng một phần của Mật thám ty, còn có nhiều hơn cả Lục Lâm, thương nhân đi lại, hắn đã trải qua quá trình cải tạo cắt đứt mọi kết quả này., Sau đó lại có trụ cột thanh dã, cùng trò chơi ma luyện đối kháng. Sau khi giết được Chu Ngọc tạo phản, đi theo hắn cũng chính là một thành viên kiên định nhất trong đó. Nhưng dù sao không phải tất cả mọi người đều có thể đả động, ở giữa rất nhiều người vẫn phải lưu lại. Đến hôm nay, trở thành cơ cấu tình báo có thể sử dụng nhất trong võ triều.
Thư sinh trung niên này có một đôi mắt hẹp dài nhỏ, râu cá trê thoạt nhìn như một sư gia khôn khéo gian xảo vừa nhát gan —— có lẽ cũng là hắn ngày thường ngụy trang —— nhưng lúc này thân ở trong đại doanh, hắn mới chân chính lộ ra thần sắc nghiêm nghị cùng với đầu óc minh mẫn.
"Theo chúng ta được biết, tình huống Điền Hổ triều đình phía bắc từ đầu năm nay đã hết sức khẩn trương. Điền Hổ tuy xuất thân thợ săn, nhưng buôn bán mười mấy năm, đến bây giờ đã là một trong những vị cường thịnh nhất trong chư vương, hắn cũng khó có thể chịu được gian tế hắc kỳ ẩn núp trong triều đình của mình. Hơn một năm nay hắn ẩn nhẫn, hắn muốn phát động, chúng ta đoán chắc bên cờ đen sẽ phản kháng, cũng từng sắp xếp nhân thủ dò xét. Sáu mươi chín, song phương động thủ."
Thư sinh cắm một bên đánh dấu trên bản đồ lớn phía trước: "Thế lực cờ đen liên thủ chính là Vương Cự Vân, Điền Thực, Vu Điền Lân... Ở trên địa bàn Điền Hổ, Dương Quang, Uy Thắng, Tấn Ninh, Gia Châu, Chiêu Đức Tử., Trạch Châu... Đồng thời phát động, chỉ có Chiêu Đức chưa từng thành công, các nơi còn lại một đêm biến sắc, chúng ta xác định Hắc Kỳ chính là chủ lực của liên minh, nhưng uy thắng mà chúng ta chú ý nhất, phát động chủ yếu là Điền Thực, lực lượng thuộc hệ Ngọc Lân., Trong đó còn có lực ảnh hưởng vô hình của Lâu Thư Uyển. Về sau chúng ta xác định, tác động của hắc kỳ chính thức của hành động lần này là cấu trúc chính thức, là Trạch Châu. Dựa theo tình báo của chúng ta, Trạch Châu đã từng xuất hiện một nhóm đội ngũ tựa như là phản phỉ Ninh Nghị. Mà tầng cao nhất trong kế hoạch, danh hiệu là hắc kiếm."
Trong phòng lúc này tụ tập rất nhiều người, trước kia Phương Nhạc bay lên cầm đầu, Vương Quý, Trương Hiến, Mão, Lý Đạo, Cao sủng, Tôn Di, Vu Bằng... vân vân vân..., Những người này, hoặc là tướng lãnh trong quân, hoặc là trợ thủ phụ tá, bước đầu tạo thành hạch tâm quân nhu lúc này, trong góc phòng không đáng chú ý, thậm chí còn có một thiếu nữ mặc nhung trang, dáng người tú lệ, tuổi tác lại không lớn, cũng không biết có đến mười sáu tuổi hay không, bên hông đeo một thanh bảo kiếm, đang hưng phấn mà tò mò nghe hết thảy.
Thấy thư sinh dừng lại một chút, Trương Hiến trong đám người nói: "Hắc kiếm là cái gì?"
Thư sinh trung niên kia nhíu nhíu mày: "Trư nghiệt của cây cờ đen năm trước nam hạ, biến châu, các nơi như Hoài Châu, Vong Châu đều có người rục rịch, muốn ngăn cản phong mang của hắn, cuối cùng mấy nơi đại loạn, Kinh Hồ các nơi có mấy thành bị phá, huyện thành, quan viên châu phủ đều bị bắt đi., Nghiễm Nam Tiết Sứ Thôi Cảnh Văn thiếu chút nữa bị giết, Vu Tương Nam dẫn đầu xuất binh chính là đám người Trần Phàm, Tương Châu, Định Châu đã thống nhất toàn cục, danh hiệu chính là "Hắc Kiếm", người này chính là một trong những thê tử của Ninh Nghị, Bá Đao trang của Phương Tịch lúc trước Lưu Tây dưa."
Mấy năm qua, Nam Vũ rất nghiêm cấm sự tình hắc kỳ, trước mắt trong phòng mặc dù đều là cao tầng quân đội, nhưng ngày thường tiếp xúc không nhiều lắm. Nghe được cái tên Lưu Tây dưa này, có người nhịn không được bật cười, cũng có người âm thầm lĩnh hội sự lợi hại trong đó.
Hai năm trước Kinh Hồ xảy ra đại loạn, đối ngoại nói là lưu dân nháo sự, nhưng trên thực tế là cờ đen nổi bão. Kinh Hồ, Quảng Nam quân đội nằm lệch về phía nam, mặc dù đối kháng với nữ Chân, Bắc Thượng Cần vương đánh cũng không nhiều., Nghe nói cờ đen ở phía bắc bị đánh cho tàn phế, một số đại lão trong triều muốn hái quả đào. Vị tướng quân trẻ tuổi tên là Trần Phàm mang theo nhánh quân cờ đen của phe Tương Nam liên tiếp khắc mấy thành, phá vỡ hai đại quân mấy vạn người, lại bởi vì biến cố ở Vụ Châu, Hồn Châu mới khiến Nam Vũ rục rịch cưỡng ép đè xuống.
Lúc đó mọi người đều là quan quân, mặc dù không biết hắc kiếm, nhưng sơ bộ cũng biết nguyên lai hắc kỳ còn có một nhánh quân đội như vậy ở phía nam, còn có tên tướng lĩnh tên Trần Phàm kia, vốn chính là nghịch phỉ vĩnh viễn vui vẻ lập sự, đệ tử thân truyền của Phương Thất Phật. Vĩnh Nhạc triều khởi sự, Phương Tịch lấy danh hiệu để cho mọi người biết, huynh đệ Phương Thất Phật của hắn mới thật sự là văn thao võ lược chân chính, lúc này, mọi người mới nhìn thấy uy lực thân truyền của hắn.
Đương nhiên, đối với người hiểu rõ rừng xanh, hoặc là chân chính gặp qua người của Trần Phàm, hai năm trước chiến đấu mới thật sự làm cho người ta khiếp sợ.
Những năm gần đây, Trần Phàm lộ ra hình tượng biểu hiện cho người khác, luôn luôn là vị khách dũng mãnh hơn người, hắn đối với hình tượng bên trong hào sảng dương quang, đối với bên ngoài lại là tông sư võ nghệ cao cường. Vĩ lạc chuyện, Phương Thất Phật chỉ để hắn trong quân làm tiên phong xung trận, về sau hắn dần trưởng thành, thậm chí cùng thê tử một đường giết chết Tư Không Nam, chấn kinh giang hồ., Cao thủ tụ tập trong Tiểu Thương Hà, nhưng người thật sự có thể áp được y một đầu, cũng chỉ có thể là Lục Hồng đề cử một người, thậm chí còn có Bá Đao Lưu Tây Đầu đã trưởng thành với y, ở phương diện này rất có thể còn kém y một chút, y dùng dũng lực biểu thị người, cho tới nay, thân phận khi đi theo Ninh Nghị cũng chiếm đa số hộ vệ.
Không ai ngờ rằng, hắn lần đầu nắm giữ quân đội tác chiến, giống như một nồi canh cũ kỹ, mỗi một mục hành quân tác chiến đều không thể đánh ngã. Đối mặt với chiến trường mấy vạn kẻ địch, không đến một vạn đội ngũ thong dong xuất kích, lục tục đánh tan địch nhân, ở giữa còn công thành đoạt huyện, chính xác ung dung. Đến hôm nay, cờ đen chiếm cứ mấy nơi, Miêu Nam trại ở phía đông chính là do hắn trấn thủ, trong hai năm không ai dám động thủ.
"Nói như vậy, thế lực Điền Hổ lần này biến loạn, có thể là do Ninh Nghị chủ trì?" Thấy mọi người nghị luận, hoặc trầm tư, phụ tá Tôn cải mở miệng hỏi một câu.
Thư sinh trung niên kia lắc đầu: "Lúc này không dám kết luận, hai năm qua, thỉnh thoảng Ninh Nghị chưa chết xuất hiện tin tức, phần lớn là cờ đen bố trí nghi trận. Lần này bọn chúng phát động ở phía bắc, diệt trừ Điền Hổ, cũng có ý thị uy., Bởi vậy muốn cố ý làm người khác tò mò cũng không biết được. Bởi vì lần này đại loạn, chúng ta tìm được một số xâu chuỗi ở trung tâm, gây nên sự cố, nghi ngờ là thành viên của cờ đen, nhưng bọn họ đã có quan hệ với Vương Đại Vân, Điền Thực hai phe đều có quan hệ, trong lúc nhất thời xem ra không cách nào đi động."
Thư sinh dừng một chút: "Lần đại biến này ba ngày sau, lúc trước gia tộc Điền Hổ hoành hành ở Bắc Địa - trừ đi một hệ của Điền Thực đều bị bắt giam, một bộ phận chống cự bị chém đầu tại đương trường. Ta tự mình uy phong khởi nam hạ, Điền Thực nhất hệ tiếp nhận hầu như không sai biệt lắm., Bọn họ sớm có dự tính, đối với thân tộc Điền Hổ lúc trước, tùy tùng, đông đảo thế lực bang nhàn đều là Lôi lệ phong hành huyết tẩy, ngoại gian vỗ tay xưng người nhanh chiếm đa số, đoán chừng không lâu nữa sẽ ổn định lại."
"Điền Hổ nguyên bản thần phục nữ tử, Vương Cự Vân thì hưng sư kháng kim, cờ đen càng là gai trong mắt kim quốc." Tôn cải đạo: "Bây giờ ba phương liên thủ, thái độ của nữ tử như thế nào?"
"Lúc ta xuôi nam, nữ tử đã phái người răn dạy Điền Thực —— nghe nói Điền Thực dâng thư xưng tội, đối với bên ngoài sẽ lấy tốc độ nhanh nhất ổn định cục diện, không sử dụng thế cục rung chuyển, mệt đến dân sinh."
"Hắn đây là muốn kéo dài, một khi cục diện ổn định, thanh trừ nội hoạn, thực lực đám người Điền Thực sẽ càng mạnh hơn so với Điền Hổ. Mà thế lực của hắn chỗ nhiều núi, nữ chân công chiếm không dễ, chỉ cần danh nghĩa quy phục, rất có thể sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt... Cái này tính toán cũng tốt." Tôn cải phân tích, dừng một chút, "Nhưng mà, trong nữ nhân cũng có hạng người am hiểu tơ bắt, bọn họ sẽ cho Trung Nguyên một cơ hội như vậy sao?"
Trong phòng yên tĩnh trở lại, kỳ thật trong lòng mọi người đều nghĩ: Nếu như nữ thật xuất binh, làm sao bây giờ?
Đối với đám người Nam Vũ, đây là vấn đề mỗi ngày đều phải nhận lấy, chủ và phái trong triều đình đều vì vậy mà tới. Chúng ta đánh Tương Dương, nếu như Nữ Chân xuất binh thì phải làm sao? Chúng ta bày ra tư thế công kích, nếu như nữ thật sự vì chuyện này mà xuất binh thì phải làm sao? Âm thanh đi đường hôm nay của chúng ta quá lớn, nếu như nữ thật sự vì vậy mà xuất binh thì làm sao bây giờ? Có ý nghĩ cũng quá mức không có chí khí, nhưng rất nhiều lúc, đây đều là uy hiếp thật sự.
Nếu như nói đánh hạ được Tương Dương mọi người còn có thể may mắn, lần này động tác của cờ đen lại là một tín hiệu mẫn cảm.
Tôn Cách đứng dậy, đi lên phía trước, chỉ vào địa đồ kia, tây nam vẽ một vòng tròn: "Hiện giờ hắc kỳ ở đây. Tuy có Tiểu Thương Hà đại chiến ba năm, nhưng sau khi rút lui, địa phương bọn họ chiếm cứ hơn phân nửa ác liệt. Hai năm qua, võ triều chúng ta đã tận lực phong tỏa phong tỏa., Không cùng mậu dịch, đại lý, Lưu Dực bọn người cũng bài xích cùng phong tỏa tư thái, Tây Bắc đã thành đất trống, không còn mấy người, đại chiến Tây Hạ cơ hồ toàn quốc bị diệt, chung quanh hắc kỳ, khắp nơi khốn cục. Bởi vậy sự tình cách đây hai năm, bọn họ cầu một đường ra."
"Điền hổ nhẫn nhịn hai năm, rốt cuộc nhịn không được nữa, rốt cuộc ra tay, xem như đâm vào hắc kỳ trên tay. Phiến địa này, trong có ruộng thực, phía trên đám người Ngọc Lân muốn phản, bên ngoài có Vương Cự Vân Hổ nhìn chằm chằm, song phương một lần đối chiến, hắn bị hắc kỳ nghiền qua, thua không oan. Bố cục của hắc kỳ cũng rất lớn., Một lần lôi kéo hai chi lực của Tấn Vương, Vương Cự Vân, con đường Trung Nguyên này, hắn coi như đã đả thông. Chúng ta đều biết bản lĩnh làm ăn của Ninh Nghị, chỉ cần đối diện có người hợp tác, ở giữa đoạn này... Lưu Hinh không đủ đáng sợ, thành thật mà nói, với sự bố trí của cờ đen, lúc này bọn họ muốn giết Lưu Hạo, chỉ sợ cũng sẽ không tốn quá nhiều khí lực..."
Tôn Cách dạo một vòng trên địa bàn của Tấn Vương: "Điền hổ này, người duy trì dân sinh là nữ nhân, tên là Lâu Thư Uyển. Nàng là một trong những người buôn bán đầu tiên giữa Lữ Lương Sơn và Tiểu Thương Hà, dưới tay Điền Hổ., Cũng coi trọng nhất là quan hệ với khắp nơi, hôm nay tại sao lại là nơi thái bình nhất Trung Nguyên, là vì cho dù sau khi Tiểu Thương Hà bị diệt, bọn họ vẫn luôn duy trì thương dịch với Kim Quốc, trước kia bọn họ còn muốn tiếp nhận muối xanh của Tây Hạ. Một khi Hắc kỳ quân liên kết với nơi này, hắn quay người một cái là có thể vươn tay vào Kim Quốc... Thiên hạ này, bọn họ có thể đi đâu cũng được."
"Chúng ta cõng Hộc quân bây giờ còn chưa đủ đáng lo, hắc kỳ một khi phá cục, nữ thật đều đau đầu." Tôn cải nhìn địa đồ, "Nhưng loại chuyện chơi cờ này, cũng không phải là ngươi xuống, người khác sẽ chờ. Mưu tính của hắc kỳ, ngoài sáng ta còn có thể nhìn thấy nơi này, nữ chân nhân rốt cuộc có làm theo ý của hắn hay không, chư vị, cái này khó nói..."
Trong khi Tôn Cách nói chuyện, mọi người tại đây đều có ánh mắt lạnh nhạt, có nhíu mày trầm tư, cũng có cái - như đám người sủng ái, đều đã hung ác nở nụ cười: "Vậy liền có trận đánh."
Đây là chuyện tất cả mọi người có thể nghĩ tới. Nữ chân nhân một khi thật sự xuất binh, tuyệt đối sẽ không chỉ một lần san bằng một cái Tấn địa liền bỏ qua. Những năm gần đây, mỗi lần nữ tử xuôi nam, đều là hạo kiếp khiến trời long đất lở, sinh linh đồ thán. Năm đó Tiểu Thương Hà đã mang đến cho Nam Vũ sáu bảy năm cơ hội tu dưỡng sinh tức, mặc dù có chiến đấu quy mô lớn, tàn khốc không thể so sánh với đám người Ngột thuật "Lục Sơn Sầm Hải".
Bây giờ tin tức này truyền đến, mọi người cũng đều ý thức được chuyện này: Hay là, thiên hạ lại ở biên giới hạo kiếp mới rồi...