Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cô gái mặc áo đen chắp hai tay sau lưng, đứng trên nóc nhà, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này, khi gió thổi tới, cô thổi tay áo bay phất phới. Ngoại trừ khuôn mặt tròn vo dịu dàng thoáng hòa tan khí chất lạnh như băng của cô, thoạt nhìn, thật sự có cảm giác thần nữ quan sát thế gian.
Xa xa, trên tường thành còn có mảng lớn chém giết, tên lửa như phi hoàng trong bóng đêm, ném bay mà rơi xuống.
Tiếng kêu thê lương thỉnh thoảng truyền đến, hỗn loạn lan tràn. Có người trên đường chạy qua đám người kinh hô, cũng có đường phố đen kịt yên tĩnh, không biết từ lúc nào thi thể đã chết ngã ở chỗ này, đầu người lẻ loi trơ trọi ở trong vũng máu và thỉnh thoảng lóe lên tia chớp, đột ngột xuất hiện.
Đường phố gần chỗ tiểu viện này, cũng không thấy nhiều bình dân chạy loạn. Sau khi đại loạn phát sinh không lâu, quân đội trước tiên khống chế được cục diện này, cưỡng chế tất cả mọi người không được ra khỏi cửa, bởi vậy phần lớn bình dân đều trốn ở trong nhà, đào hầm ngầm, lại trốn vào dưới đất chờ đợi sự hỗn loạn đột nhiên phát sinh. Đương nhiên, nguyên nhân có thể làm cho phụ cận yên tĩnh càng thêm phức tạp, tất nhiên không chỉ có như thế.
Người đưa tin ngẫu nhiên tới, xuyên qua đường phố, biến mất ở một bên cửa. Bởi vì có rất nhiều sự tình đã sớm định sẵn, nữ tử cũng không có động đậy, chỉ là yên lặng theo dõi hết thảy thành thị này.
Trạch Châu yếu ớt, cảnh tượng hòa bình trân quý cuối cùng cũng đã trôi qua. Tất cả mọi thứ trước mắt, nói là sinh linh đồ thán, cũng không quá đáng. Trong thành thị xuất hiện mỗi một lần kinh hô cùng thảm thiết, khả năng đều mang ý nghĩa một đoạn nhân sinh long trời lở đất, sinh mệnh đứt đoạn. Mỗi một chỗ hỏa quang dâng lên, đều có những cố sự vô cùng thê thảm phát sinh. Nữ tử nhìn, đợi đến lại có một đội người đi tới, nàng mới từ trên lầu nhảy lên.
Thân ảnh nhẹ nhàng đạp lên xà gỗ giữa phòng ốc, đưa tay đón trượng phu vào trong. Đến khi những người khác cũng vào cửa, nàng đã vững vàng đứng trên mặt đất, ánh mắt lại khôi phục lạnh lùng. Đối với thuộc hạ., dưa hấu từ trước đến nay đều vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, mọi người đối với nàng, cũng xưa nay đều " Kiêm sợ", ví dụ như đám người phương thư thường tiến vào sau đó, lúc dưa hấu hạ lệnh, xưa nay đều khúm núm, nhưng trong lòng ấm áp tình cảm -- ừm, vậy cũng không dễ nói ra.
Nhìn thấy trên tay chồng mình và thuộc hạ của mình có một ít tro tàn, nàng đứng trong sân, dùng ánh mắt chú ý nhân số tiến vào, một lát sau mới mở miệng: "Sao vậy?"
"Có đốt con đường, vừa vặn đi ngang qua, hỗ trợ cứu người, không ai bị thương, không cần lo lắng."
"Ừm." Ánh mắt trái dưa không chút chần chừ, nhưng cô ấy cũng đã nói "Chút chuyện nhỏ này ta căn bản chưa từng lo lắng." Ninh Nghị cười nói: "Ăn cơm tối chưa?"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Ăn rồi." Lời nói của nàng đã ôn hòa lại, Ninh Nghị gật đầu, chỉ về phía đám người thư sinh bên cạnh: "Trên đường cứu hỏa có một cửa hàng thịt vụn, sau khi cứu con trai của hắn cũng không vội, đoạt lấy một ít thịt và hũ muối, mùi vị không tệ, dùng tiền mua một chút. Lát nữa ăn khuya một chút." Hắn nói tới đây, dừng một chút, lại hỏi: "Đợi lát nữa có rảnh không?"
Tây qua nói: "Để ta làm cho."
Ninh Nghị cười nói: "Chúng ta cùng đi đi."
dưa hấu khẽ gật đầu, tay nghề nấu nướng của nàng không tốt, cũng rất ít khi ăn cơm cùng thuộc hạ, có lẽ không quan tâm đến người khác. Phụ thân nàng là Lưu Đại Bưu Tử đã quá sớm, nữ hài nhi mạnh mẽ sớm đỡ lấy thôn trang, lý giải của rất nhiều chuyện càng trở nên bướng bỉnh: học theo giọng nói của phụ thân, học theo cách làm việc của người lớn, làm trang chủ, muốn an bài tốt cuộc sống lão ấu trong trang, cũng phải bảo đảm uy nghiêm của mình, tôn ti trên dưới.
Rất nhiều chuyện ở giữa tự nhiên là dựa vào Lưu Thiên Nam chống đỡ, bất quá thiếu nữ đối với sự quan tâm của mọi người trong trang không thể nghi ngờ, trong sự tôn ti uy nghiêm của tiểu đại nhân, người khác đều có thể nhìn ra lòng quyết tâm của nàng. Về sau, rất nhiều quy củ là mọi người tự giác bảo vệ, hôm nay nữ tử con mắt đã mở rộng, nhưng những quy củ này vẫn được chạm khắc trong lòng nàng, chưa từng sửa đổi.
Hai người ở chung lâu ngày, ăn ý sâu xa, Ninh Nghị mặc dù không hỏi thăm tình huống trong thành, nhưng dưa hấu đã nói rảnh rỗi, vậy chứng minh mọi chuyện vẫn là đi trong trình tự đã định sẵn, không đến mức đột nhiên xuất hiện khả năng lật bàn. Hắn và dưa hấu trở lại phòng, không lâu sau đi lên lầu, nói với Tây qua luận võ giữa ta và Lâm tông về lịch sử - kết quả Tây dưa tất nhiên là biết, quá trình thì chưa chắc.
"... Từ kết quả nhìn qua, võ công của hòa thượng đã đạt tới cảnh giới này, chỉ sợ vượt qua Chu Bộ lúc trước. Sợ rằng hắn sẽ là đệ nhất thiên hạ. Chậc chậc..." Ninh Nghị tán thưởng luôn nghĩ tới: "Đánh thật đẹp... Sử tiến cũng được, có chút đáng tiếc."
Sắc mặt trái dưa lạnh nhạt: "So với Lục tỷ tỷ, cũng chưa chắc."
"Ta há lại để Hồng Đề cùng hắn đánh, đỏ đề là có hài tử người, có người lo lắng, cuối cùng vẫn là phải hạ một đẳng cấp."
"Đồ ngốc nhị lưu, làm sao biết được cảnh giới của cao thủ nhất lưu." dưa hấu nói một câu, lại nở nụ cười ôn hòa: "Lục tỷ tỷ được nuôi lớn trong chiến trường, nhân thế tàn khốc, nàng hiểu rất rõ, người bình thường sẽ do dự, Lục tỷ tỷ sẽ càng thêm mạnh."
"Ta nhớ là gần đây nàng đánh ngang tay với ta. Hồng nhắc nhở ta là nàng đã cố gắng hết sức..."
Con mắt của trái dưa hấu đã nheo lại thành một đường, nàng nín nhịn một hồi, cuối cùng cũng ngửa đầu lên trời vung nắm đấm vài cái: "Nếu ngươi không phải là tướng công của ta, ta ta và ngươi... ta phải đánh chết ngươi." Sau đó là một gương mặt dở khóc dở cười: "Ta cũng là cao thủ hạng nhất! Tuy nhiên... Lục tỷ tỷ là đối mặt với người bên cạnh luận bàn càng ngày càng yếu, nếu liều mạng, ta sợ nàng."
Nếu là dưa hấu lúc trước gặp lại ở Tiểu Thương Hà và Ninh Nghị, e rằng còn có thể vì chuyện vui như vậy mà đơn đả độc đấu với Ninh Nghị, nhân cơ hội đánh hắn. Lúc này trên thực tế nàng đã không coi đây là trò đùa, ứng đối cũng là trò đùa. Một lúc sau, đám đầu bếp bên dưới bắt đầu ăn khuya... Cuối cùng có rất nhiều người phải trắng đêm không ngủ... Hai người thì ở trên nóc nhà dâng lên một đống lửa nhỏ., Chuẩn bị làm hai chén thịt tương dưa muối xào, trong khe hở bận rộn thỉnh thoảng nói chuyện, loạn tượng trong thành biến hóa trong quang cảnh như vậy, qua một hồi, dưa hấu đứng bên cạnh Thổ Lâu nhón mũi chân nhìn ra xa: "Sương kho lúa Tây Lương bắt rồi."
"Lương thực chưa chắc có nhiều như dự đoán. Lâu Thư Uyển đau đầu, bên này muốn chết người."
" Trạch Châu là thành lớn, bất kể ai tiếp nhận nó đều ổn định lại. Nhưng Trung Nguyên không đủ lương thực nên chỉ có thể đánh giặc, vấn đề là phải động thủ với Lý Tế Chi hay Lưu Hinh."
"Tranh Vương địa bàn cùng Vương Cự Vân liên thủ, khả năng đánh Lý Tế Chi càng lớn, như vậy, Chúc Bưu bên kia có thể nhân cơ hội làm chút chuyện, Vương Sơn Nguyệt cùng Hỗ Tam Nương, có thể cũng sẽ không buông tha cơ hội này. Nữ tử nếu động tác không lớn, Nhạc Phi đồng dạng sẽ không bỏ qua cơ hội, phía nam cũng có trận đánh. Ai, Điền Hổ a, hi sinh hắn một người, tạo phúc cho thiên hạ."
"... Là khổ người trong thiên hạ." dưa hấu nói.
"Đúng vậy." Ninh Nghị khẽ mỉm cười, trên mặt lại có vẻ cay đắng. dưa hấu nhíu mày, mở miệng nói: "Đó cũng là nỗi khổ của bọn họ, còn có biện pháp gì chứ, sớm một chút so với muộn một chút thì tốt hơn."
"Ừm." Ninh Nghị thêm cơm, càng cúi đầu gật đầu, dưa hấu liền an ủi vài câu. Đáy lòng nữ nhân thực ra cũng không cương mãnh, nhưng nếu người bên cạnh sa sút, nàng sẽ chân chính trở nên cương cường.
Hai vợ chồng tựa vào nhau, kỳ thật trong lòng trái dưa hấu cũng hiểu, nói vài câu, Ninh Nghị đưa tới xào cơm, nàng mới nói: "Nghe nói ngươi và Phương Thừa Nghiệp nói đạo lý bất nhân thiên địa."
Hai người ngồi xuống một nửa bức tường bên cạnh thổ lâu, Ninh Nghị gật đầu: "Người bình thường xin đúng sai, bản chất mà nói là trốn tránh trách nhiệm. Phương Thừa Nghiệp đã bắt đầu chủ đạo hành động, có thể nói với hắn chuyện này."
"Sau chuyện của Thang Mẫn Kiệt, ngươi nói rất cẩn thận."
Đây đều là tán gẫu, không cần nghiêm túc, Ninh Nghị ăn hai miếng cơm xào, nhìn về phía xa rồi mới mở miệng: "Bản thân chủ nghĩa... là chân lý dùng để thực hiện, nhưng thương tổn của nó rất lớn., Đối với rất nhiều người mà nói, một khi đã hiểu rõ nó, rất dễ khiến cuộc đời tan vỡ. Vốn đây chính là lĩnh vực mà con người đã có căn cơ thâm hậu nên mới có thể tiếp xúc, nhưng chúng ta không còn cách nào khác. Người muốn lãnh đạo và quyết định sự tình không thể ngây thơ, sai lầm chỉ cần một người chết, xem đại lãng đào sa đi."
"Thang Mẫn Kiệt có chút đáng tiếc."
"Lúc trước dạy cho một đám người, hắn là người nhạy bén nhất, nói về đúng sai đầu tiên, hắn nói câu đối với sai chính là đến từ chính mình là ai, nói một tràng dài rồi ta nghe được ngươi nói đây là mông luận tội., Không đúng lắm. Hắn đều là tự mình ngộ ra. Sau đó ta nói với bọn họ tồn tại chủ nghĩa bất nhân - thiên địa bất nhân, vạn vật có quy tắc làm việc, hắn có thể... cũng là người đầu tiên hiểu được. Sau đó, hắn càng thêm yêu thương người mình, đối với việc không liên quan đến bản thân, cũng không phải là người."
"Cho nên ta cẩn thận cân nhắc, liền phái hắn đến Kim quốc." Ninh Nghị dừng một chút: "Về phần Phương Thừa Nghiệp, ta đang suy nghĩ xem nên để hắn hợp tác với Vương Sư Đồng... hoặc là đi gặp sử dụng..."
Đêm còn rất dài, trong thành thị quang ảnh lưu động, vợ chồng hai người ngồi trên nóc lâu nhìn xem tất cả, nói những chuyện rất tàn khốc. Nhưng mà nhân gian tàn khốc này, nếu như không thể đi tìm hiểu hết thảy mọi thứ của nó, làm sao có thể làm cho nó chân chính tốt lên đây. Hai người một đường đi tới, vòng qua Tây Hạ Hạ., Lại đi Tây Bắc, xem qua tử địa chân chính, người ta đói đến gầy trơ xương chỉ còn lại khung xương, nhưng chiến tranh đến rồi, địch nhân đến rồi. Tất cả những thứ này, sao lại vì lương thiện của một người, phẫn nộ hay thậm chí điên cuồng thay đổi?
Mọi người chỉ có thể cẩn thận tìm đường, để mình không biến thành người điên, cũng chỉ có thể dựa sát vào nhau trong tình huống như vậy, chống đỡ lẫn nhau.
Đêm khuya dần, hỗn loạn trong thành Trạch Châu cuối cùng cũng bắt đầu ổn định lại, chỉ có tiếng khóc không ngừng truyền đến trong đêm. Hai người ở trên nóc nhà dựa sát vào nhau, híp mắt một hồi, dưa hấu trong bóng tối nhẹ giọng lầm bầm: "Ta vốn cho rằng, ngươi sẽ giết Lâm Ác Thiện, buổi chiều ngươi tự mình đi, ta có chút lo lắng."
Ninh Nghị vỗ nhẹ lên vai nàng: "Hắn là tên nhát gan, nhưng dù sao cũng rất lợi hại, loại tình huống đó chủ động giết hắn, cơ hội chạy của hắn quá cao, sau này vẫn sẽ rất phiền toái."
Qua một hồi, lại nói: "Ta vốn định, nếu hắn thật sự tới giết ta, thì không tiếc bất cứ giá nào, hắn không tới coi như là chuyện tốt... Sợ người chết, tạm thời không đáng, mặt khác cũng sợ hắn chết tại Ma Ni giáo đổi người."
dưa hấu lồng ngực hắn chắp tay: "Ừm, Vương Dần thúc thúc."
"Ách... Ha ha." Ninh Nghị nhẹ giọng cười, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm âm u, "Ài, thiên hạ đệ nhất... thật ra ta cũng rất hâm mộ..."
Sắc trời dần chuyển đổi, đêm nay trôi qua. Mới rạng sáng sớm, vì thành trì bị bốc hơi mà dòng nước bốc hơi biến thành dải lụa giữa không trung. Phía chân trời lộ ra sợi ruột cá đầu tiên, làn sương trắng phiêu đãng, Ninh Nghị đi xuống sân nhỏ., Đi dọc theo ngã tư đường xuống dưới mặt đất, trước tiên là một khoảng sân hoàn chỉnh ven đường, không lâu sau đã có hỏa diễm, sau khi cuồn cuộn cuộn cuộn cuồn cuộn, trong lúc hỗn loạn và cứng cứu mọi người mới ngủ một đêm, có người đã không thể ngủ được nữa. Dọc đường đều là một hàng thi thể., Có chút bị thiêu chết, có chút trúng đao kiếm, bọn hắn nằm ở nơi đó, trên người hoặc phủ vải xám trắng hoặc khô vàng, người nhà nam nữ canh giữ bên cạnh đã khóc đến không còn nước mắt, ít người còn có thể gào khóc hai tiếng., Cũng có người còn kéo theo một số ít thân thể mệt mỏi đi tới, thương lượng, trấn an mọi người -- những người này phần lớn là tự phát, càng có năng lực cư dân, bọn họ hoặc là đã mất đi người nhà, nhưng vẫn như cũ đang cố gắng trong tương lai xa vời.
Có mất người nhà, cũng không ai có thể quản trẻ con lẻ loi trơ trọi đứng ở ven đường, ánh mắt đờ đẫn nhìn tất cả những thứ này.
Binh lính trong quân đội dùng đao thương trấn áp hết thảy tâm tình kích động có thể tìm người liều mạng trong thành cư dân, một đường tiến lên, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy quy mô nhỏ hỗn loạn lên, đó là binh sĩ đã mất đi thê nhi trượng phu, hoặc là mất đi người nhà mà điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, sau đó bịt miệng lại, dùng dây thừng trói ở một bên, người đang giãy dụa thê lương gào khan.
Một bên thành thị, gần vạn con đói quỷ dũng mãnh tràn vào Trạch Châu nguyên bản gây ra nhiễu loạn lớn, nhưng lúc này cũng đã nằm yên dưới sự ước thúc của quân đội và Quỷ Vương. Vương sư đồng được người ta mang đi xuyên qua đường phố ở Trạch Châu, không lâu sau, ở bên cạnh một mảnh phế tích, đã gặp được tâm ma trong truyền thuyết.
Thân thể trần trụi...
Chương này đã sửa đổi, chỉ có ba ngàn bảy trăm chữ, chương tiếp theo thu ít lấy một ngàn năm trăm chữ. Lần này sẽ lặp lại nội dung.
Cô gái mặc áo đen chắp hai tay sau lưng, đứng trên nóc nhà, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này, khi gió thổi tới, cô thổi tay áo bay phất phới. Ngoại trừ khuôn mặt tròn vo dịu dàng thoáng hòa tan khí chất lạnh như băng của cô, thoạt nhìn, thật sự có cảm giác thần nữ quan sát thế gian.
Xa xa, trên tường thành còn có mảng lớn chém giết, tên lửa như phi hoàng trong bóng đêm, ném bay mà rơi xuống.
Tiếng kêu thê lương thỉnh thoảng truyền đến, hỗn loạn lan tràn. Có người trên đường chạy qua đám người kinh hô, cũng có đường phố đen kịt yên tĩnh, không biết từ lúc nào thi thể đã chết ngã ở chỗ này, đầu người lẻ loi trơ trọi ở trong vũng máu và thỉnh thoảng lóe lên tia chớp, đột ngột xuất hiện.
Đường phố gần chỗ tiểu viện này, cũng không thấy nhiều bình dân chạy loạn. Sau khi đại loạn phát sinh không lâu, quân đội trước tiên khống chế được cục diện này, cưỡng chế tất cả mọi người không được ra khỏi cửa, bởi vậy phần lớn bình dân đều trốn ở trong nhà, đào hầm ngầm, lại trốn vào dưới đất chờ đợi sự hỗn loạn đột nhiên phát sinh. Đương nhiên, nguyên nhân có thể làm cho phụ cận yên tĩnh càng thêm phức tạp, tất nhiên không chỉ có như thế.
Người đưa tin ngẫu nhiên tới, xuyên qua đường phố, biến mất ở một bên cửa. Bởi vì có rất nhiều sự tình đã sớm định sẵn, nữ tử cũng không có động đậy, chỉ là yên lặng theo dõi hết thảy thành thị này.
Trạch Châu yếu ớt, cảnh tượng hòa bình trân quý cuối cùng cũng đã trôi qua. Tất cả mọi thứ trước mắt, nói là sinh linh đồ thán, cũng không quá đáng. Trong thành thị xuất hiện mỗi một lần kinh hô cùng thảm thiết, khả năng đều mang ý nghĩa một đoạn nhân sinh long trời lở đất, sinh mệnh đứt đoạn. Mỗi một chỗ hỏa quang dâng lên, đều có những cố sự vô cùng thê thảm phát sinh. Nữ tử nhìn, đợi đến lại có một đội người đi tới, nàng mới từ trên lầu nhảy lên.
Thân ảnh nhẹ nhàng đạp lên xà gỗ giữa phòng ốc, đưa tay đón trượng phu vào trong. Đến khi những người khác cũng vào cửa, nàng đã vững vàng đứng trên mặt đất, ánh mắt lại khôi phục lạnh lùng. Đối với thuộc hạ., dưa hấu từ trước đến nay đều vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, mọi người đối với nàng, cũng xưa nay đều " Kiêm sợ", ví dụ như đám người phương thư thường tiến vào sau đó, lúc dưa hấu hạ lệnh, xưa nay đều khúm núm, nhưng trong lòng ấm áp tình cảm -- ừm, vậy cũng không dễ nói ra.
Nhìn thấy trên tay chồng mình và thuộc hạ của mình có một ít tro tàn, nàng đứng trong sân, dùng ánh mắt chú ý nhân số tiến vào, một lát sau mới mở miệng: "Sao vậy?"
"Có đốt con đường, vừa vặn đi ngang qua, hỗ trợ cứu người, không ai bị thương, không cần lo lắng."
"Ừm." Ánh mắt trái dưa không chút chần chừ, nhưng cô ấy cũng đã nói "Chút chuyện nhỏ này ta căn bản chưa từng lo lắng." Ninh Nghị cười nói: "Ăn cơm tối chưa?"
"Ăn rồi." Lời nói của nàng đã ôn hòa lại, Ninh Nghị gật đầu, chỉ về phía đám người thư sinh bên cạnh: "Trên đường cứu hỏa có một cửa hàng thịt vụn, sau khi cứu con trai của hắn cũng không vội, đoạt lấy một ít thịt và hũ muối, mùi vị không tệ, dùng tiền mua một chút. Lát nữa ăn khuya một chút." Hắn nói tới đây, dừng một chút, lại hỏi: "Đợi lát nữa có rảnh không?"
Tây qua nói: "Để ta làm cho."
Ninh Nghị cười nói: "Chúng ta cùng đi đi."
dưa hấu khẽ gật đầu, tay nghề nấu nướng của nàng không tốt, cũng rất ít khi ăn cơm cùng thuộc hạ, có lẽ không quan tâm đến người khác. Phụ thân nàng là Lưu Đại Bưu Tử đã quá sớm, nữ hài nhi mạnh mẽ sớm đỡ lấy thôn trang, lý giải của rất nhiều chuyện càng trở nên bướng bỉnh: học theo giọng nói của phụ thân, học theo cách làm việc của người lớn, làm trang chủ, muốn an bài tốt cuộc sống lão ấu trong trang, cũng phải bảo đảm uy nghiêm của mình, tôn ti trên dưới.
Cô gái mặc áo đen chắp hai tay sau lưng, đứng trên nóc nhà, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này, khi gió thổi tới, cô thổi tay áo bay phất phới. Ngoại trừ khuôn mặt tròn vo dịu dàng thoáng hòa tan khí chất lạnh như băng của cô, thoạt nhìn, thật sự có cảm giác thần nữ quan sát thế gian.
Xa xa, trên tường thành còn có mảng lớn chém giết, tên lửa như phi hoàng trong bóng đêm, ném bay mà rơi xuống.
Tiếng kêu thê lương thỉnh thoảng truyền đến, hỗn loạn lan tràn. Có người trên đường chạy qua đám người kinh hô, cũng có đường phố đen kịt yên tĩnh, không biết từ lúc nào thi thể đã chết ngã ở chỗ này, đầu người lẻ loi trơ trọi ở trong vũng máu và thỉnh thoảng lóe lên tia chớp, đột ngột xuất hiện.
Đường phố gần chỗ tiểu viện này, cũng không thấy nhiều bình dân chạy loạn. Sau khi đại loạn phát sinh không lâu, quân đội trước tiên khống chế được cục diện này, cưỡng chế tất cả mọi người không được ra khỏi cửa, bởi vậy phần lớn bình dân đều trốn ở trong nhà, đào hầm ngầm, lại trốn vào dưới đất chờ đợi sự hỗn loạn đột nhiên phát sinh. Đương nhiên, nguyên nhân có thể làm cho phụ cận yên tĩnh càng thêm phức tạp, tất nhiên không chỉ có như thế.
Người đưa tin ngẫu nhiên tới, xuyên qua đường phố, biến mất ở một bên cửa. Bởi vì có rất nhiều sự tình đã sớm định sẵn, nữ tử cũng không có động đậy, chỉ là yên lặng theo dõi hết thảy thành thị này.
Trạch Châu yếu ớt, cảnh tượng hòa bình trân quý cuối cùng cũng đã trôi qua. Tất cả mọi thứ trước mắt, nói là sinh linh đồ thán, cũng không quá đáng. Trong thành thị xuất hiện mỗi một lần kinh hô cùng thảm thiết, khả năng đều mang ý nghĩa một đoạn nhân sinh long trời lở đất, sinh mệnh đứt đoạn. Mỗi một chỗ hỏa quang dâng lên, đều có những cố sự vô cùng thê thảm phát sinh. Nữ tử nhìn, đợi đến lại có một đội người đi tới, nàng mới từ trên lầu nhảy lên.
Thân ảnh nhẹ nhàng đạp lên xà gỗ giữa phòng ốc, đưa tay đón trượng phu vào trong. Đến khi những người khác cũng vào cửa, nàng đã vững vàng đứng trên mặt đất, ánh mắt lại khôi phục lạnh lùng. Đối với thuộc hạ., dưa hấu từ trước đến nay đều vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, mọi người đối với nàng, cũng xưa nay đều " Kiêm sợ", ví dụ như đám người phương thư thường tiến vào sau đó, lúc dưa hấu hạ lệnh, xưa nay đều khúm núm, nhưng trong lòng ấm áp tình cảm -- ừm, vậy cũng không dễ nói ra.
Nhìn thấy trên tay chồng mình và thuộc hạ của mình có một ít tro tàn, nàng đứng trong sân, dùng ánh mắt chú ý nhân số tiến vào, một lát sau mới mở miệng: "Sao vậy?"
"Có đốt con đường, vừa vặn đi ngang qua, hỗ trợ cứu người, không ai bị thương, không cần lo lắng."
"Ừm." Ánh mắt trái dưa không chút chần chừ, nhưng cô ấy cũng đã nói "Chút chuyện nhỏ này ta căn bản chưa từng lo lắng." Ninh Nghị cười nói: "Ăn cơm tối chưa?"
"Ăn rồi." Lời nói của nàng đã ôn hòa lại, Ninh Nghị gật đầu, chỉ về phía đám người thư sinh bên cạnh: "Trên đường cứu hỏa có một cửa hàng thịt vụn, sau khi cứu con trai của hắn cũng không vội, đoạt lấy một ít thịt và hũ muối, mùi vị không tệ, dùng tiền mua một chút. Lát nữa ăn khuya một chút." Hắn nói tới đây, dừng một chút, lại hỏi: "Đợi lát nữa có rảnh không?"
Tây qua nói: "Để ta làm cho."
Ninh Nghị cười nói: "Chúng ta cùng đi đi."
dưa hấu khẽ gật đầu, tay nghề nấu nướng của nàng không tốt, cũng rất ít khi ăn cơm cùng thuộc hạ, có lẽ không quan tâm đến người khác. Phụ thân nàng là Lưu Đại Bưu Tử đã quá sớm, nữ hài nhi mạnh mẽ sớm đỡ lấy thôn trang, lý giải của rất nhiều chuyện càng trở nên bướng bỉnh: học theo giọng nói của phụ thân, học theo cách làm việc của người lớn, làm trang chủ, muốn an bài tốt cuộc sống lão ấu trong trang, cũng phải bảo đảm uy nghiêm của mình, tôn ti trên dưới.