Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời điểm bóng tối đến chỗ sâu nhất, ký ức cùng nỗi lòng ngày xưa tựa như vỡ đê mãnh liệt mà đến, mang theo cảm giác đè nén không cách nào thở nổi.
Hình ảnh mùa hè, nóng bức, trên hồ nước tô điểm từng mảnh sen sen.
Vũ, mùa thu ba năm, lấy hai mươi vạn đại quân của Ngụy Tề, Cơ Khang bị Hắc Kỳ quân Hoa Hạ đánh tan thành khúc, Kim Quốc, Ngụy Tề liên hợp quân đội, triển khai nhắm vào Lữ Lương, Tiểu Thương Hà, Duyên Châu liên tục vây công ba năm dài đằng đẵng.
Tây Bắc chiến hỏa, từ đó trở đi, cũng chưa từng ngừng lại.
Dưới tình huống không lâu sau khi nữ chân nhân kết thúc việc tiến công, lúc ban đầu là do Lưu Dực chính quyền làm chủ. Dưới sự đốc thúc của nữ chính quyền, vòng tiến công và phong tỏa thứ hai nhanh chóng được tổ chức, hai mươi vạn người thất bại là sáu mươi vạn quân đội, từng bước là doanh, tiến về phía biên giới Lữ Lương.
Lần này, trên danh nghĩa quy về dưới Lưu Dực trướng, quả thật là đầu hàng Điền Hổ, Tào Hưng nông, Lữ Chính thế lực lớn cũng theo đó xuất binh. Cái cuối thu, đại lượng quân dưới giám quân kim nhân trùng trùng điệp điệp đẩy tới các địa phương như Lữ Lương, Tây Bắc., Theo đại quân tiến công đầu tiên này, viện quân còn đang tập kết ở các nơi Trung Nguyên, đánh tới. Tây Bắc, dưới sự phát động từ chức của nữ chân đại tướng, bắt đầu cải gia bắt đầu xuất động, còn Như Ngôn chấn quốc chờ thế lực trước kia đầu hàng thất bại ở Tây Bắc, cũng tham dự vào thanh thế to lớn này.
Cái này trùng trùng điệp điệp hưng binh, uy thế như thiên phạt. Lúc này Trung Nguyên mặc dù đã vào tay nữ chân, Tây Bắc lại còn có vài thế lực phản kháng, nhưng có lẽ là hiểu được nữ chân nhân vì hoàn thành sự báo thù nghiêm túc của Nhan Lâu thất, hoặc là kiêng kị thân phận giết vua của Hoa Hạ quân phản nghịch, dưới uy thế của binh lực cuồn cuộn này chân chính phản kháng, chỉ có Hoa Hạ quân, chủng gia quân hai chi quân còn chưa đủ mười vạn người.
Tây Bắc, Chủng gia quân chiếm cứ cứ thành trấn thủ, mà trong núi của Lữ Lương, Tiểu Thương Hà, Hoa Hạ quân triển khai thế tiến công mãnh liệt với mấy chục vạn đại quân.
Căn cứ vào những địa hình núi non trùng điệp, địa hình phức tạp, thế công Hoa Hạ quân áp dụng linh hoạt và đa dạng, phục binh, cạm bẫy, trên bầu trời bay lên từng quả cầu khí nóng, bố trí pháo trận chuyên môn nhắm vào địa hình... Thời Đông chưa tới, mấy chục vạn đại quân chia nhau vào núi., Thường thường sau khi bị Hắc kỳ quân đón đầu đón đánh, quân đội ngụy tề liền bị pháo trận mãnh liệt nổ đoạn sơn lộ, xông lên sườn núi Hắc kỳ quân đẩy dầu hỏa xuống, bãi cỏ, sườn núi, sơn cốc thượng nhân biển người chen lấn, chạy trốn, trong lửa lớn lan tràn bị mảng lớn đốt cháy.
Công kích mãnh liệt, Dạ tập kích, nhất là dưới tình huống sơn đạo khó đi, đả kích mãnh liệt nhằm vào thảo quân vào sơn mạch. Ban đầu trong hơn một tháng, mấy vạn người cơ hồ bị chôn vùi giữa núi lớn, tình huống vô cùng thê thảm, làm cho người không thể nhìn thẳng.
Mặc dù lúc này người tham gia tiến công đều là quân đội Hán Nhân, nhưng quân Hắc Kỳ không hề lưu tình - bọn họ cũng không cách nào lưu tình. Mà quân đội Hán nhân đối với nữ chân nhân không có bất cứ ý nghĩa gì. Chính quyền Lưu Hạo ở Trung Nguyên không ngừng chinh chiến, một ít nữ Chân Quân thủ ở phía sau sơn khu, đốc thúc đội ngũ vào núi tiến lên, mà ban đầu bởi vì lúc đầu đau đầu đón đánh., Đội chinh phạt vào núi bắt đầu tiến hành phương thức càng thêm ổn trọng. Bọn họ đào thông con đường, từng ngọn núi chặt chém cây rừng. Dưới tình huống dùng mười ngọn núi nghiêm ngặt ôm nhau, từ từ tiến tới.
Mùa xuân xây dựng suốt bốn năm, quân đội Ngụy Tề đầu tiên tiến vào bên ngoài Thanh Mộc trại, công thủ xung quanh Thanh Mộc trại bắt đầu. Mùa thu năm này, theo sự gia tăng của nữ chân viện quân, tiến công tới gần Tiểu Thương Hà, đến mùa đông., Hoàn thành xong việc Thanh Mộc trại và sự phân cách bao vây của tiểu Thương Hà. Còn mấy tòa thành trì do các gia quân Tây Bắc khống chế đã trở thành một mảnh huyết địa, đủ loại gia quân lần lượt đánh mất Khánh Châu, bảo an quân, hoàn châu bị khống chế, chỉ còn lại mỗi Duyên Châu, đau khổ chèo chống.
Trong một năm này, tiến độ của liên quân Kim Tề hóa thành chiến báo, có lẽ đơn giản đơn giản. Nhưng trong quá trình Kim quân và Ngụy Tề tiến bộ, biểu hiện của Hoa Hạ quân có lực phản kháng kinh người, thậm chí khiến người nghe kinh hãi., Trong khu vực núi non gần Thanh Mộc trại, Tiểu Thương Hà, quân đội tiến công tiến công là từng tấc đất đai chảy từng tấc một. Trong lúc tiến lên, thậm chí bởi vì chủ nhân đã bị chém giết., Đêm khuya bị tập kích, oanh doanh dẫn đến mấy lần chạy tán loạn quy mô lớn. Quân đội ngụy trang đa số là ô hợp, nếu không phải nữ quân giám sát phía sau lục tục chém giết hơn vạn binh sĩ, đầu người dựng lên như rừng kéo dài trên mặt đất, trận đại chiến này đã sớm không thể nào chống đỡ được.
Bốn năm ba tháng, chiến hỏa còn chưa bao vây Thanh Mộc trại, ngụy trang từng tấc từng tấc đẩy mạnh, Hoa Hạ quân đột nhiên xuất hiện Tiểu Thương Hà, Tây Bắc giết Lang lĩnh đột nhiên phản bội chấn quốc gia, liên quân thiệt gia, trận chiến tuyên bố chấn quốc gia cực kỳ thân vệ quân, đồng thời đánh tan đại quân chiết khấu, có thể giết chết được mấy tên tử chất liều mạng chạy trốn hơn ba mươi dặm, trong trận chiến đó bị Hắc Kỳ quân giết chết.
Sáu tháng, một đội ngũ đặc cách ngàn người mật thám hướng bắc chui vào trong Kim Quốc, đột nhập Loan Châu Trung Lăng, hơn ngàn người này bắt giữ huyện thành, phá giải một khu mã trường phụ cận có Kim Binh trông coi, cướp đoạt mấy trăm chiến mã, đốt lửa xong nghênh ngang rời đi, khi quân Nữ Chân chạy tới, huyện nha đã đốt một mồi lửa trong ngọn lửa hừng hực, tất cả quan viên nữ chân đều bị chém giết đầu tường thành, treo đầu thị chúng.
Đội ngũ trên tảng đá lớn phản hồi Lữ Lương để lại một chữ thật to: "Đừng hy vọng còn sống."
-không cần nghĩ cũng biết sống sót trở về.
Đây là sự khốc liệt mà không ai nghĩ tới, mấy năm nay, nữ chân nhân quét ngang thiên hạ không gặp địch thủ, khi quân đội tấn công Tiểu Thương Hà, tiến công Tây Bắc trong quá trình, mặc dù có quân đội Nữ Chân giám sát, nhưng cũng có đội quân giám sát., Nhưng nhắc tới trong nội quốc Nữ Chân, bọn họ còn đang tiêu hóa thành quả chiến đấu lần thứ ba xuống nam, lúc này chỉ như một con đại xà lười biếng, không ai nguyện ý đối mặt với quy quân chân chính của nữ chính, nhưng Hắc kỳ quân lại hung hãn ra tay như vậy, hung hăng cạo một đao lên người đối phương.
Công kích như vậy cũng không đến nỗi làm cho nữ chân nhân đau đớn, nhưng mặt mũi lại mất đi, cảm giác đã lâu chưa từng có.
Theo động tác vừa rồi, càng nhiều nữ quân đội bắt đầu lục tục xuống nam.
Bất quá, đối mặt với sự tấn công mãnh liệt của hắc kỳ quân, lúc này nữ chân quân vẫn chưa kịp ưỡn người lên tiền tuyến, chỉ dùng đại lượng quân của hán nhân làm bia đỡ đạn, dùng bọn họ để thăm dò uy lực của đại thương, uy lực của hỏa dược, từng bước tìm cách khắc chế.
Nhưng đến chín tháng, cũng là đội quân này, thừa dịp Hắc Kỳ quân tiến công xé rách màn chắn, giết ra khỏi Đông Tuyến sơn khu., Tại nơi trú quân của nữ tử đang quấy rối, nếu không phải nữ tướng lãnh trấn thủ phía đông lần này may mắn thoát khỏi công kích, thế công phía trước chỉ sợ lần này sẽ bị đánh tan. Nhưng theo phản ứng nhanh chóng của đội quân Nữ Chân, một ngàn người này trên đường trở về Tiểu Thương Hà đã gặp phải cảnh bị vây khốn, tổn thất thảm trọng.
Kiến lũy năm năm xuân, Nữ Chân đại tướng từ chối không sai dẫn theo ba vạn nữ chân đại quân xuôi nam Tây Bắc, bước qua bia đá "không mong sống hoàn thành", liệt kê thuật nhanh chóng suất lĩnh ba vạn quân đội tiến vào Trung Nguyên. Hai tháng, biết được tin tức này, một nửa số bộ đội Tiểu Thương Hà dũng mãnh đột phá vòng vây xông ra., Bắt đầu gần một tháng huyết chiến, bọn họ ở giữa dãy núi quấy nhiễu vây khốn quân đội hỗn loạn không chịu nổi, lại bị vây khốn cục diện tạm thời mở ra. Đây là đại quân từng bước đẩy mạnh tiến tới, sau đó có một lần đại chiến thảm liệt, trong lúc đó, ngụy Tề đại tướng Cơ Văn Khang, em ruột Lưu Hinh, Lưu Lợi đều bị hắc kỳ quân đột phá, chém giết.
Máu chảy thành sông, thây chất đầy cốc.
Ba tháng, Duyên Châu rơi vào tay giặc, chủng loại chống cự đến cuối cùng trong thành Duyên Châu, bỏ mình trong chiến trận, từ đó liền không còn loại gia quân nào nữa.
Lục Nguyệt, dưới sự tham gia công kích của thuật tốc quân, sau khi tiểu Thương Hà trải qua nửa năm bị vây khốn, đã đê vỡ đê, đội quân Thanh Mộc trại và tiểu Thương Hà hung hãn đột phá vòng vây., Trong núi một mảnh hỗn loạn. Ninh Nghị suất lĩnh một chi hơn hai vạn binh sĩ tập kích Duyên Châu, từ chối không để xảy ra tranh chấp với đại quân. Mà Hắc kỳ quân chiếm cứ các loại gia quân lúc trước đào ra mật đạo lẻn vào trong thành Duyên Châu, nội ứng ngoại hợp phá thành, nữ đại tướng thật sự từ chối không bị bắt trong loạn chiến, sau đó bị quân đen chém đầu trên tường thành.
Tần Thiệu Khiêm suất lĩnh một nhánh Hắc Kỳ quân đi về phía nam, đông tiến, xông vào Trung Nguyên giới, liên tiếp đoạt xá mấy thành rồi xông thẳng đến vùng phụ cận Thái Nguyên. Nghe nói Tần Thiệu Khiêm đã tế bái vong huynh tại Thái Nguyên thành, không lâu sau đó lại đột nhiên quay về phía tây.
Mà Hắc kỳ quân sau khi thu hồi Duyên Châu thì lại đi thẳng đến địa giới Chuyển gia, diễn tả công kích phủ châu, vây công viện quân phía sau, để nội ứng phá vỡ nội thành lấy Lân Châu, sau đó lại giết về phía đông trong núi lớn, thoát khỏi sự truy kích của nữ tinh kỵ binh đuổi theo...
Lúc này, cây cờ đen tung hoành khắp nơi ở phía tây bộ Trung Nguyên, Tây Bắc, đã hoàn toàn hóa thành một mảnh hỗn loạn sát trường.
Bất luận là Tây, là Nam, là Bắc, mọi người quan sát trận đại chiến này. Ngay từ đầu có lẽ còn chưa từng tốn quá nhiều tâm tư vào trận đại chiến này, nhưng đến một bước này, sự xuất hiện cùng tiến triển của nó, đã không còn bất luận kẻ nào có thể bỏ qua. Năm thứ hai phát sinh đại chiến, Trung Nguyên đã điều động gần như toàn bộ lực lượng đầu nhập vào trong đó, Lưu Dực chính quyền nghiêm khắc quyên thuế lớn mạnh, Hán dân nam trốn, dân chúng lầm than, quân đội khởi nghĩa lại lần nữa hưng khởi.
Nữ chân nhân cũng bỏ ra lượng lớn quân đội trấn áp, ở Trung Nguyên hướng về phía tiểu Thương Hà, quân đội của Lưu Hạo, quân đội Điền Hổ đã phong tỏa tất cả tuyến đường, thẳng đến khi Tần Thiệu Khiêm dẫn đội giết ra, phong tỏa này mới bị đánh vỡ trong thời gian ngắn ngủi.
Không ai biết sự tuyệt vọng cỡ nào của những người tham dự chiến tranh. Trên chiến trường, quân nhân cờ đen bị bắt trên chiến trường sẽ bị tàn nhẫn ngược đãi đến chết., Bị bức vào tiền tuyến hán nhân quân sớm đã vỡ mật, có lúc thậm chí xuất hiện người nhát gan quỳ gối trước quân trận để cầu xin Hắc kỳ quân đầu hàng, đau khổ cầu xin Hắc kỳ quân mau mau bỏ mạng: Bọn họ không nhìn thấy khả năng sống sót của Hắc kỳ quân, bởi vậy cũng không dám đầu quân vào tử địa - Hắc kỳ quân cũng không lấy lòng bọn họ.
Nửa năm sau khi trồng được đại pháo của Nữ chân nhân, cũng bắt đầu được sử dụng dần dần trong quân, trà trộn vào quân đội tinh nhuệ, sau khi pháo đài ngừng tấn công quân đội hắc kỳ —— lúc này, hỏa dược của quân Hắc kỳ dĩ nhiên không còn nhiều, mà nữ tử thật sự dựa vào liên tục không ngừng cung ứng, vẫn có thể có lượng lớn hỏa dược tiêu hao.
Tin tức tình báo phát về phía nam có vẻ rất đơn giản, nhưng mỗi lần trong dãy núi này xảy ra xung đột đều vô cùng thê thảm khiến người ta không thể hô hấp nổi. Chém giết quy mô lớn trong chiến đấu cũng có quy mô nhỏ đối kháng, có tiểu đội tiểu đội bị vây khốn trong núi cho đến khi chết đói, có đội quân mai phục ở tuyệt địa chém giết đến người cuối cùng., Mọi người sẽ phát hiện cây cờ đen được dựng lên giữa những thi thể chồng chất như núi. Trong hoàn cảnh nghiêm khắc nhất, trong mỗi lần tuyệt vọng nhất, mỗi lần quân nhân cờ đen xung phong liều chết đều khiến người ta sợ hãi...
Người chưa từng trải qua làm sao có thể tưởng tượng được?
Trong thời gian như vậy, Giang Nam đã ổn định lại thế cục, không ngừng phát triển. Lưu dân chạy đến từ Bắc Địa, tác phường lớn nhỏ đều có nhân thủ đầy đủ, bọn họ đã không còn sản vật kiên cố nữa., Cầu lấy một miếng cơm no, các thương hộ Giang Nam liền có đại lượng sức lao động. Các quan viên bắt đầu ca tụng công đức trong triều đình, cho rằng nguyên nhân chính mình đau đớn suy nghĩ, là tượng trưng cho sự quật khởi của võ triều. Mà đối với chiến sự ở phía bắc, không ai nói, ai cũng không dám nói, ai cũng không thể nói.
Giống như heo chó bị nhốt ở phía bắc Tĩnh Bình Đế hàng năm cùng ca công niệm đức đối với Kim Đế, hoàng thất cũng đang không ngừng phong tỏa tin tức chiến đấu Tây Bắc. Biết những chuyện này cao tầng không cách nào mở miệng, Chu Bộ cũng không thể nói ra, suy nghĩ một chút., Nàng chỉ nhận được một tin tức tàn khốc về phía bắc, trách mắng đệ đệ Quân Vũ tức giận ra bên ngoài. Đối với những tin tức khiến nàng khiếp đảm kia, nàng đều cố gắng bình tĩnh lại.
Những tâm trạng này bị đè nén lâu ngày, cũng biến thành phản ứng tự nhiên, thế nên nàng không còn có quá nhiều chấn động đối với những tin tức thảm liệt kia: Dù sao mỗi một tin tức đều rất thê thảm —— trong bầu không khí yên tĩnh phồn hoa ở Giang Nam này, có lúc nàng bừng tỉnh cảm thấy những thứ kia đều là giả. Nàng lẳng lặng xem hết chúng nó là giả., Lẳng lặng đem chúng nó quy hàng, lẳng lặng... Chỉ có thời khắc nửa đêm tỉnh giấc, Mộng Yểm hội chợt xuất hiện, khiến nàng nhớ tới thi thể như núi, máu tươi như dòng sông, cờ xí phiêu đãng cùng với tiếng hò reo mãnh liệt.
Dưới chân nữ Chân Nam, hàng ngàn vạn người thậm chí cả vạn người không cách nào chống cự lại được. Đó là tên nghịch tặc đang phẫn nộ giết vua, trong hoàn cảnh gian nan nhất, gắt gao đóng chặt trên tuyệt địa, đối mặt với công kích dời núi lấp biển, một mực bóp chặt cổ họng cường địch gần như không thể đánh bại kia, trong ba năm chém giết khốc liệt, chưa từng dao động.
Trong tình huống nguy hiểm như bầu trời, chưa từng có ai làm được như vậy.
Thời gian ba năm, Chu Bội có thể hiểu rõ tâm trạng của đệ đệ, thậm chí nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng, sau khi nhận được tin tức cặn kẽ kia, nàng nhận được đủ loại tàn khốc hi sinh ở Duyên Châu, chém giết từ ngữ trên đầu tường thành không thiếu, sau khi Tần Thiệu Khiêm xông ra từng tin tức Thái Nguyên, những tướng quân đã từng giao lưu với ma đầu như Nhạc Phi, sẽ là tâm tình như thế nào.
Không riêng gì những cao tầng này, trong miệng một số thư sinh có thể tiếp xúc với tin tức của cao tầng, có tin tức liên quan tới trận đại chiến Tây Bắc này, cũng sẽ là đề tài bàn luận cao cấp của mọi người, mọi người một mặt chửi rủa tên ma đầu Thí Quân kia, một mặt nói tới những chuyện này, trong lòng bọn họ có cảm xúc vô cùng vi diệu. Những thứ này, đáy lòng Chu Bội sao không hiểu, nàng chỉ là... không cách nào dao động.
Xây dựng sáu năm, chiến tranh không ngừng kéo dài, đại quân Nữ Chân lại lục tục kéo đến, Tây Bắc là chiến cuộc càng ngày càng thảm liệt. Người trên mặt đất gần như bị đánh hụt, càng ngày càng dân chúng lầm than, tổn thất của quân cờ đen cũng càng lớn hơn. Bọn họ làm sao chống đỡ được trên vùng đất đó, Chu Bộ đều rất khó biết. Nhưng... Có lẽ là hắn, sẽ có nhiều biện pháp hơn.
Dù sao, ma đầu của Thí Quân... là ma đầu khiến người ta sợ hãi.
Giang Nam càng lúc càng ổn định, nàng cơ hồ đã thích ứng với những chuyện này.
Ngươi sẽ ngã xuống khi nào? Nàng cũng từng nghĩ tới, mỗi lần đều không thể nghĩ tiếp.
Võ giới xây dựng suốt sáu năm, tháng sáu sơ bát, Kim Quốc, ngụy quân liên quân vây khốn chủ lực quân doanh hắc kỳ ở sườn núi Tây Bắc Bắc. Mười ba, chém giết thủ lĩnh Hắc kỳ quân Ninh Nghị và vô số phỉ, do tòng nhân viên trong quân xác nhận sau lưng thi thể Ninh Nghị bầm thây vạn đoạn, đầu hướng Bắc dâng lên trước Hoàng đế Kim Quốc.
Đó là cảnh tượng rất nhiều năm qua, cho dù trong ác mộng của nàng, cũng chưa từng xuất hiện cảnh tượng nào...
Người khổng lồ kia, từ cuối bình mà lên, nàng nhìn hắn từ lúc còn nhỏ, dần dần lớn lên, nhìn nho nhã của hắn, xem qua hài hước của hắn, thấy sự ngoan cường của hắn, nhìn qua hung lệ của hắn... Bọn họ không có duyên phận., Nàng còn nhớ rõ năm ấy mười lăm tuổi, gặp lại trong sân kia, gió đêm hôm đó, nàng cho rằng mình hôm đó bỗng nhiên đã trưởng thành, nhưng không biết vì sao, dù chưa từng gặp mặt, hắn vẫn sẽ xuất hiện trong sinh mệnh của nàng, làm cho ánh mắt nàng không cách nào nhìn về phía chỗ nàng.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong lòng nàng có quá nhiều tình cảm, có quá nhiều ảo tưởng, chỉ là nàng chưa từng nghĩ tới, có một ngày, hắn sẽ ngã xuống.
Làm sao có khả năng chứ, hắn đã giết Hoàng đế, hắn còn giết cả Hoàng đế, chẳng phải hắn muốn cứu cả thiên hạ này sao...
Trong sân, nóng bức như lao ngục, tất cả phồn hoa cùng an tường đều như là ảo giác.
Giả... Nàng nghĩ.
Tây Bắc, chiến hỏa hỗn loạn, vẫn còn kéo dài thời gian cuối cùng. Trước đây không lâu, sự hỗn loạn ngập trời kia đã kéo hết vào địa ngục, khiến cho mỗi một địch thủ đều nếm phải quả đắng cực lớn, ma đầu tựa hồ... rốt cục ngã xuống...