Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Khi Tây Bắc bởi vì Hắc Kỳ quân xuất binh lâm vào trong đại chiến kịch liệt, Phạm Hoằng Tế mới xuôi nam vượt qua Hoàng Hà không lâu, đang chạy trốn càng thêm trọng yếu, tạm thời đem chuyện Tiểu Thương Hà vứt ra khỏi đầu.
Trung Nguyên đại địa, chiến hỏa kéo dài, một hồi rung chuyển quy mô lớn nhất đang từ Bắc đi về phía nam, mãnh liệt lan tràn.
Lần lượt hàng chục vạn người đối mặt nhau, trăm vạn người chết đi, ngàn vạn người di chuyển. Trong đó hỗn loạn cùng bi thương, khó có thể dùng bút mực miêu tả ngắn gọn. Từ Nhạn Môn quan đến Thái Nguyên, lại từ Thái Nguyên đến Hoàng Hà, từ Hoàng Hà đến Từ Châu trên một vùng đất lớn, quân nữ thật sự tung hoành tàn phá bừa bãi, bọn họ đốt thành trì, bắt phụ nữ, bắt nô lệ, giết chết tù binh.
Rất nhiều người đã chết đi, mất đi gia đình, người của thân tộc rời rạc khắp nơi, đối với bọn họ thì những dấu vết được in dấu trong chiến hỏa, bởi vì người thân đột nhiên từ trần và lưu lại trong linh hồn, khả năng cả đời này sẽ không bị trừ khử.
Nghĩa quân chống cự từ dưới Nam của Chu Ung, sau khi tông trạch qua đời bắt đầu trở nên vô lực, từng cỗ thế lực hai bờ sông vàng đã bắt đầu thần phục nữ tử chân, mà quy mô nhỏ hỗn loạn càng ngày càng nghiêm trọng. Bởi vì không muốn thần phục mà trốn vào thôn dân trong núi, phỉ nhân, hiệp khách, hào cường ở phố phường, ở những nơi có khả năng chạm đến đều tiến hành phản kháng.
săn giết mỗi ngày đối với nữ chân nhân lẻ loi nhỏ lẻ kia, nhưng mỗi ngày, cũng có càng nhiều phản kháng giả bị giết chết trong loại xung đột kịch liệt này. Mười gian phòng gần thành trì bị nữ chân nhân công chiếm, trên tường thành treo đầy đầu người nháo sự, lúc này hiệu suất nhất cũng không tốn nhiều sức nhất là phương pháp thống trị, vẫn là tàn sát.
Đây là thời đại thuộc về nữ chân nhân, đối với bọn họ mà nói, đây là bản sắc anh hùng của biển cả tung hoành, mỗi lần bọn họ xung phong, mỗi lần vung đao đều chứng minh được lực lượng của bọn họ. Mà một nửa võ triều phồn hoa thịnh vượng, toàn bộ Trung Nguyên đại địa, đều bị chém giết và giẫm đạp và vỡ nát.
Trong thời gian hơn nửa năm, cửa thành bị nữ chân nhân gõ vỡ đã càng ngày càng nhiều, thần phục giả càng ngày càng nhiều. Đám người chạy nạn chen chúc trên con đường Nữ chân nhân chưa kịp bận tâm, mỗi ngày đều có người đói khát, cướp đoạt, chém giết trong chém giết chết.
Trong thời đại mênh mông cuồn cuộn, Phạm Hoằng Tể cũng thuận theo mọi chuyện phát sinh trong cuộc chinh phạt vĩ đại này. Khi còn ở Tiểu Thương Hà, bởi vì nhiệm vụ của bản thân, hắn từng cảm thấy ngoài ý muốn vì sự lựa chọn của Tiểu Thương Hà, nhưng sau khi rời khỏi nơi đó, một đường tới đại doanh Trịnh Châu đáp trả nhiệm vụ cho Nhan Hi doãn làm xong, hắn lại được phái tới nhiệm vụ chiêu hàng quân nghĩa sứ, đây là một bộ phận nhỏ trong đại chiến của toàn bộ Trung Nguyên Hạo.
Cho dù trước mặt Nhan Hi Duẫn đã hoàn toàn thành thật kể lại toàn bộ kiến thức về Tiểu Thương Hà một lần, cuối cùng Nhan Hi Doãn cũng chỉ coi đó là cầm thi tác Ninh Lập Hằng gật gù đắc ý: "H lẫm liệt như người, ai là mây đã mất... Thơ hay!" Hắn không coi thường tiểu Thương Hà này, nhưng trong toàn bộ chiến trường hiện tại, cũng không quan tâm quá nhiều.
Ninh Lập kiên cố là nhân kiệt, lúc này nữ tử thật sự thượng vị, có ai mà không là hào hùng bễ nghễ thiên hạ. Từ khi khai chiến tới nay, Tông Hàn, Tông Phó, Tông Doãn, Hi Duẫn, Lâu thất, Ngân Thuật có thể từ chối, rút ngắn tốc độ tấn công thành, thế như chẻ tre không ngừng một khắc. Chỉ là một nơi phía tây bắc, có danh tướng như Nhan Lâu thất tọa trấn, đối địch không tính là khinh địch. Mà Trung Nguyên đại địa, phong tuyến đại chiến đang lao về phía Từ Châu.
Từ khi Đông Lộ quân công hãm Ứng Thiên, Trung Lộ quân đoạt yến tiệc xong, toàn bộ chủ đạo Trung Nguyên đang sôi trào giết chóc đã rơi vào tay giặc. Nếu như nữ chân nhân vì chiếm địa bàn thống trị, thì khu vực Trung Nguyên khổng lồ này sẽ tốn không ít thời gian để tiêu hóa, mà cho dù tiếp tục đánh thì dây binh tuyến phía nam cũng đã bị kéo dài ra.
Trọng trấn Từ Châu, đã là môn hộ thông tới Giang Nam, ở phía bắc của Từ Châu, có không ít địa phương nữ chân nhân chưa bình định và công hãm, sự phản kháng các nơi cũng vẫn còn tiếp tục, mọi người đánh giá nữ chân nhân tạm thời sẽ không xuôi nam. Nhưng mà Nhan Tông Mậu dùng binh lính cực đoan trong Đông Lộ quân đã mang theo quân đội tiền phong, đầu tiên là chiêu hàng, sau đó triển khai vây công kích từ Từ Châu.
Đại lượng nạn dân phía nam bị vây khốn trong thành Từ Châu, chờ đợi lời tuyên án sinh tử. Mà Tri Châu Vương lại sau khi cự tuyệt chiêu hàng, một mặt phái người nam hạ cầu viện, một mặt mỗi ngày lên thành chạy đi, kiệt lực chống cự lại sự tiến công của đội quân Nữ Chân này.
Cái này cũng không mãnh liệt công thành, là nữ chân nhân "Lục sơn nhặt biển" đại chiến bắt đầu, tại Kim Ngô thuật dẫn quân công kích Từ Châu, trung lộ quân đang phái ra đại lượng người thuyết giả như Phạm Hoằng tế, kiệt lực chiêu hàng cùng củng cố thế cục phía sau, mà đại lượng nữ chân quân công thành chung quanh, cũng đã hướng Từ châu tuôn tới.
Tháng chín, Ngân Thuật có thể đến Từ Châu, trong lồng ngực có cảm xúc như lửa đốt. Đồng thời, đại quân Kim Nhiên thuật đối với Từ Châu chân chính triển khai thế công mãnh liệt nhất, ba ngày sau, hắn suất lĩnh đại quân bước vào thành bảo vệ máu tươi mệt mỏi, đao phong lan tràn vào thành trì mấy chục vạn người tụ tập.
Mà ở ngoài thành, ngân thuật có thể suất lĩnh năm ngàn tinh kỵ, bắt đầu rút trại xuôi nam, móng sắt mãnh liệt dùng tốc độ nhanh nhất đánh về phía Dương Châu.
Lục núi nhặt biển bắt Chu Ung!
Mục đích Đông Lộ quân xuôi nam, ngay từ đầu đã không chỉ vì đánh nát một cái Trung Nguyên, bọn hắn muốn bắt hết tất cả những người Chu gia có can đảm xưng đế đến Bắc quốc.
Đồng dạng là tháng chín, Tây Bắc Khánh Châu, hai nhánh quân đội liều chết chém giết đã đến tình trạng gay cấn, trong lúc kịch liệt đối kháng cùng chém giết, hai bên đều đã lâm vào tình trạng chật vật, nhưng cho dù đến tình trạng nhân kiệt ngựa, hai bên đối kháng chém giết cũng trở nên càng ngày càng kịch liệt.
Tháng chín sơ khai, khu vực phụ cận thung lũng Tuyên gia, hai đội quân từ đầu đến cuối gắt gao cắn chặt đối phương khoảng cách cũng không tính là xa, duy trì yên tĩnh ngắn ngủi, cho dù là trong thời gian nghỉ ngơi yên tĩnh như vậy., Song phương thủy chung vẫn duy trì trạng thái tùy thời muốn nhào về phía đối phương. Bốn đoàn binh sĩ của Đoàn Trưởng Tôn Nghiệp sau khi hi sinh đã mài giũa binh khí trong bóng đêm, chuẩn bị buổi tối đối với nữ chân nhân khởi xướng một lần giả bộ tấn công: Tấn công thành thật cũng không sao cả, tóm lại làm cho đối phương không thể nào an tâm ngủ được. Lúc này, mặt đất còn lầy lội, tinh quang như nước chảy.
Tháng chín bắt đầu, trong hầm ngầm của sơn cốc Tuyên gia, một tiểu đội hơn hai mươi người yên lặng chờ đợi bước chân phía trên, chờ đợi không khí dần dần mỏng manh. Bọn họ chuẩn bị xung quanh nữ binh sĩ chân chính trong thời gian không lâu phát động tập kích đối phương một lần, nhưng mà không khí trước tiên đã không chống đỡ nổi.
Buổi tối này, bọn họ xông ra ngoài, nhằm hướng phụ cận gần đó nhìn thấy đầu tiên, là nữ quan quân có địa vị cao nhất.
Nữ tướng quân kia cũng nhìn thấy bọn họ.
Xung đột bùng phát trong nháy mắt!
Trác Vĩnh Thanh lấy tay phải cầm đao, lắc la lắc lư đi ra. Trên người hắn đầy băng vải, tay trái của hắn còn đang chảy máu, trong miệng hiện ra bọt máu. Hắn gần như tham lam hít một ngụm không khí trong bóng đêm, tinh quang dịu dàng rơi xuống. Hắn biết, đây có lẽ là lần cuối cùng hắn hít thở.
"Cha, mẹ, hài nhi bất hiếu..." Cảm giác mệt mỏi lại tiếp tục dâng lên, trên người như mang theo trọng áp ngàn cân, nhưng giờ khắc này, hắn chỉ muốn cõng trọng lượng kia, ra sức xông về phía trước.
"Xông —— "
Đám người Hầu Ngũ cùng Mao Nhất Sơn khép tấm thuẫn lại, La Nghiệp xông về phía trước: "Đám nữ cẩu đê tiện kia! Gia gia tới rồi -- "
Thanh âm đao thuẫn tấn công tới đỉnh phong, một nữ Chân vệ sĩ vung trọng chùy lên, trong bầu trời đêm vang lên thanh âm như trống sắt, ánh lửa tung tóe trong bầu trời đêm, ánh đao đan xen, máu tươi chảy ra, cánh tay người bay lên, thân thể bay lên, trong thời gian ngắn ngủi, bóng người đan xen tấn công mãnh liệt.
Mấy chục bóng người trùng sát thành một mảnh. Trác Vĩnh Thanh nhào tới một tên binh sĩ nữ, giáp trụ cứng rắn chặn lại mũi nhọn của đối phương, hai người lăn lộn trên mặt đất, đao của Trác Vĩnh Thanh chặt ra khỏi bụng đối phương, bụng sền sệt tuôn ra mãnh liệt. Trác Vĩnh Thanh cười ha ha đi ra, hắn cố gắng đứng dậy, nhưng té ngã trên mặt đất., Sau đó mới thực sự đứng lên, lảo đảo xông lên hai bước. Phía trước, bọn người La Nghiệp, Mao Nhất Sơn đang chém giết cùng nữ tướng lĩnh kia, hắn nhìn thấy nữ tướng lãnh kia thân hình cao lớn, hơi gầy, đại thương trong tay đột nhiên vung lên, bức lui La Nghiệp, Mao Nhất Sơn.
Hầu Ngũ đang chém giết cùng nữ chân nhân bên cạnh bị một thương quét trúng trên đùi, cả người lộn nhào trên mặt đất, đồng bạn chung quanh xông lên, La Nghiệp lại lần nữa xông tới nữ tướng lĩnh kia, tướng lĩnh kia đâm một thương tới, xuyên thủng bả vai La Nghiệp, La Nghiệp kêu to: "Làm thịt hắn!" Đưa tay ra liền muốn dùng thân thể giữ chặt trường thương, thương phong của đối phương đã rút ra ngoài, hai binh sĩ xông lên bị đánh bay, một người trực tiếp bị đâm xuyên yết hầu.
Nữ tướng lãnh kia gầm lên một tiếng, giọng nói hùng hồn, cầm thương giết tới. Bả vai La Nghiệp đã bị đâm thủng, đột nhiên muốn cắn răng tiến lên, Mao Nhất Sơn cầm thuẫn lao tới chặn một thương của đối phương, một binh sĩ hắc kỳ vọt tới bị thương lớn kia đập lên trên đầu., Não tương bắn ra ngã bên cạnh, Trác Vĩnh Thanh đang muốn vung đao lên, phía sau có đồng bạn kêu lên một tiếng: "Coi chừng!" Đẩy hắn ra, Trác Vĩnh Thanh té trên mặt đất, quay đầu nhìn lại, binh lính vừa mới đẩy hắn ra đã bị đại thương đâm thủng bụng, mũi thương nổi lên sau lưng, gọn gàng quấy một cái.
Máu thịt nổ tung trên không trung.
Trong bóng đêm chém giết lẫn nhau, không ngừng có người ngã xuống, nữ tướng kia cầm một cây thương lớn vung vẩy, lại giống như chiến thần trong bóng đêm, trong nháy mắt đánh bay người bên cạnh, đánh ngã, đoạt đi tính mạng. Đám người Mao Nhất Sơn, La Nghiệp, Cừ Khánh anh dũng mà lên, trong chốc lát, hung hãn không sợ chết chém trúng một đao của hắn, nhưng một tiếng xé tan thiết giáp trên người đối phương, bóng người và máu tươi tuôn ra mãnh liệt.
Trác Vĩnh Thanh xông về phía trước, trong ánh đao và binh khí giao thoa, nữ tướng lãnh kia lại đâm chết một tên quân nhân cờ đen xuống đất. Trác Vĩnh Thanh chỉ có thể vung đao lên, trường đao của hắn đã chém ngang đến cực hạn, xông vào phạm vi của vòng chiến. Nữ tướng lãnh kia đột nhiên đưa mắt nhìn sang., Trong ánh mắt này, Trác Vĩnh Thanh nhìn thấy sát ý mãnh liệt mà bình tĩnh, đó là trường kỳ chém giết trên chiến trận, cảm giác áp bách cực lớn sau khi giết chết vô số địch thủ. Trường thương như cự long vẫy đuôi, ầm ầm đập tới, trong nháy mắt, Trác Vĩnh Thanh vội vàng vung đao.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Trường đao của đối phương căn bản không đủ để ném ra ngoài, dưới chân của hắn đạp trúng huyết nhục trơn bóng, trượt sang bên cạnh, thiết thương quét ngang bay qua đỉnh đầu của hắn, Trác Vĩnh Thanh ngã trên mặt đất, đầy tay chạm vào máu thịt của thi thể, hắn đứng lên, vì sự sợ hãi và xấu hổ của chính mình vừa rồi mà cảm thấy xấu hổ, điều này làm hắn lại lần nữa xông về phía trước, hắn biết chính mình sắp bị đối phương đâm chết, nhưng hắn một điểm cũng không sợ.
Nhưng mũi thương không đâm tới, hắn xông tới, đánh ngã nữ tướng lãnh cao gầy kia xuống đất. Đối phương vươn một tay nắm lấy vạt áo hắn phản kháng một chút, Trác Vĩnh Thanh nắm lấy một khối gạch, dốc sức liều mạng nện xuống đầu đối phương, phịch phịch một cái, máu tươi trong cổ tên tướng lĩnh kia trào ra mãnh liệt.
Trác Vĩnh Thanh trượt chân, sợ hãi trong nháy mắt ném trường đao ra, cắt cổ họng đối phương.
Đám người Mao Nhất Sơn cầm thuẫn xông tới tạo thành một trận thế phòng ngự nhỏ, xung quanh, chiến hiệu của nữ nhân đã nổi lên, binh sĩ như thủy triều xông tới. Bọn họ ra sức chém giết, bọn họ đang ra sức đánh nhau bị giết chết, trong nháy mắt máu tươi đã nhuộm đỏ tất cả, thi thể chất thành đống chung quanh.
Cùng lúc đó, Hoa Hạ quân bắt đầu công kích trong bóng đêm...
Chín tháng sau, lúc Từ Châu chìm xuống, trên triều đình Dương Châu, đối với việc này vẫn mơ mơ màng màng không biết gì. Vào ngày thứ bảy tháng chín, tin tức đột nhiên truyền vào trong cung, năm ngàn tinh kỵ thuật ngân sắc đã thẳng đến thiên thủy quân, Chu Ung đang ở trong cung tầm hoan tác nhạc, cả người đều mơ màng.
Thiên Thủy quân cách Dương Châu chỉ còn không đến một ngày lộ trình. Người truyền tin đã chạy tới, nói là đối phương đang trên đường, có lẽ cũng sắp đến rồi.
Chu Ung mặc quần áo bỏ chạy, trên đường đi, hắn để thái giám bên người đi thông báo cho quân Vũ, Chu bội, một đôi nam nữ này, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đi tới thành Dương Châu độ, lên thuyền lớn sớm đã chuẩn bị sẵn để chạy nạn. Không bao lâu, Chu Bội, một bộ phận quan viên cũng đã đến, nhưng mà lúc này đám thái giám chưa tìm được Quân Vũ thăm dò địa hình phía bắc thành Dương Châu nghiên cứu bố phòng.
Một lúc lâu sau, trong lúc Chu Ung lo lắng đã hạ lệnh lái thuyền.
Dương Châu chín tháng mang theo ánh nắng thu qua đi, màu sắc xám xịt đặc biệt, chạng vạng ngày hôm nay, quân đội Ngân Thuật đã tới nơi này. Lúc này, quan viên giàu có trong thành đang lần lượt thoát đi, quân đội phòng thủ cơ hồ không có bất kỳ ý chí chống cự, năm ngàn tinh kỵ sau khi vào thành lùng bắt, mới biết được tin tức Hoàng Đế đã thoát đi.
Buổi tối, toàn bộ thành Dương Châu dấy lên một ngọn lửa lớn, bắt đầu cuộc thiêu đốt dữ dội.
Một bên khác, quân đội dưới trướng Nhạc Phi mang theo Quân Vũ Thương Hoàng thoát đi. Phía sau, nạn dân biết được một số nữ kỵ binh mà Tiểu vương gia không thể lên thuyền đuổi theo. Lúc này, đội thuyền bên bờ sông gần đó cơ bản đã bị người khác chiếm mất. Nhạc Phi tìm một chiếc thuyền nhỏ cuối cùng, đưa vài tên cận vệ đưa quân võ qua sông. Hắn suất lĩnh binh sĩ dưới trướng huấn luyện không đến nửa năm, bắt đầu chém giết với nữ kỵ binh bên bờ sông.
Thuyền nhỏ đi tới giữa sông, bên bờ, không ngừng có bình dân bị chém giết đến mức nhảy vào trong sông, chém giết kéo dài, thi thể trôi nổi trên sông, máu tươi từ từ nhuộm lên bờ Trường Giang, Quân Vũ ở trên thuyền nhỏ nhìn tất cả những thứ này, hắn khóc lóc quỳ xuống bên kia.
Người còn đang không ngừng chết đi, Dương Châu bị thiêu đốt trong ngọn lửa ba ngày, nửa thành trì bị đốt cháy, đối với một nơi Giang Nam mà nói, đây mới là kiếp nạn mới bắt đầu. Từ Châu., Sau khi trận đồ thành kết thúc, Đông Lộ quân của nữ tử đã bắt đầu lan tràn, trong thời gian mấy tháng tiếp theo, nàng hoàn thành hành trình giết chóc và hoành Quán Giang Nam không ai ngăn cản - bởi vì cuối cùng bọn họ cũng không thể bắt được Chu Ung, Nhan Tông, đám người Nhan Tông Phụng, bắt đầu liên tiếp sự kiện Phần Thành và Đồ Thành.
Toàn bộ khám phá hai năm, Trung Nguyên đại địa, Võ Triều Giang Nam tại một biển lửa cùng máu tươi trầm luân, bị chiến tranh tác động đến chỗ nào không có Bất Tử Thương Khước thành, tiếng kêu vang khắp đồng hoang., Ở trong một buổi tiệc giết chóc, nơi phồn hoa của võ lâm, chỉ có một năm tháng tám, Tây Bắc truyền đến tin tức, đưa cho nữ chân đại quân một quả đắng khó nuốt. Nó cơ hồ một lần cắt đứt khí thế sục sôi của nữ chân nhân khi nhặt núi kiếm biển, cũng vì thế sau này Kim quốc tiến hành cuộc trả thù ngập trời đối với Tây Bắc khó có thể tưởng tượng được đã có nguyên do.
Nhưng mà chiến tranh, nó chưa bao giờ bởi vì sự nhu nhược nhược của mọi người mà lui về phía sau mà thương hại. Ở trên sân khấu này, vô luận là người cường đại hay là người nhỏ yếu đều chỉ có thể không từ thủ đoạn nào mà không ngừng tiến về phía trước, nó sẽ không vì người cầu xin tha thứ mà cho dù là một giây phút thở dốc, cũng sẽ không vì con người tự xưng là người vô tội mà cho chút ấm áp nào. Bởi vì trật tự tự tự tự tự tạo ra của bản thân mọi người mà đến.
Trật tự đã bị nghiền nát, từ đó về sau, cũng chỉ còn lại Côn Bằng bằng sắt và máu, dũng khí trực diện đối mặt với lưỡi đao. Linh hồn có thể chống chọi lại tiếng hò hét ở chỗ sâu nhất có thể khiến cho mọi người miễn cưỡng đứng thẳng bất khuất trong màn mưa gió biển này, cho đến khi chết hết, mãi cho đến khi sông dài người già, không chết, không ngớt.
Tin tức xây dựng tháng chín tháng sáu này, Ninh Nghị lấy được tin tức truyền đến, khoảnh khắc đó, gã biết rõ mảnh đất này, thật sự biến thành trăm vạn người hố.
"Làm tốt lắm..." Hắn thậm chí cười cười, trong cổ có tiếng thở dài gần như rên rỉ.
"... kịch bản hẳn không phải viết như vậy... "