Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mưa thu ào ào ào rơi xuống Hoàng Diệp khô thảo trong núi, cuốn vào trong nước suối, tụ thành dòng nước chảy xiết cuối cùng trước đông đến.
Từ giữa sườn núi nhìn xuống phía dưới, Tiểu Thương Hà ở trong vùng mưa thu này có vẻ bình tĩnh, một ít lần so sánh phòng ốc có vẻ hơi đơn điệu, thẳng tắp và đường phố, người qua đường đi trên đường, không có người luyện binh tràng. Nước núi rót vào trong sông, mưa lớn nổi lên gợn sóng trên mặt nước của thủy khố. Phạm Hoằng nhìn hết thảy, nhớ tới một bên cánh cửa tiến vào trong lòng núi nổ vang như tiếng sấm, náo nhiệt mà lại đơn điệu.
Lần này xuất sứ, khó có kết quả tốt.
Lúc lên núi, hắn đã biết, vốn nữ mật thám được an bài ở gần tiểu Thương Hà, đã bị đám người Tiểu Thương Hà không chừa một ai dọn dẹp. Những trinh tiết này trước đó có thể không ngờ tới, nhưng có thể một lần không lưu tình dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ, đủ để chứng minh Tiểu Thương Hà đã chuẩn bị rất nhiều để làm việc này.
Phạm Hoằng được đám binh sĩ Thương Hà an bài trong phòng rửa mặt xong, sửa sang lại y quan, sau đó dưới sự hướng dẫn của binh sĩ cầm dù, dọc theo sơn đạo mà đi. Bầu trời lờ mờ, trong mưa to lúc có gió, khi tới gần giữa sườn núi thì thấy sắp sửa mưa to., Tiểu viện đèn vàng ấm áp đã có thể nhìn thấy. Thư sinh tên là Ninh Nghị đang nói chuyện với vợ dưới mái hiên, nhìn thấy Phạm Thái Tế, hắn đứng dậy, thê tử kia cười nói nói gì đó, kéo đứa nhỏ xoay người trở về phòng. Ninh Nghị nhìn hắn, giang tay ra: "Phạm sứ giả, mời vào."
Lần gặp mặt này khác với lần trước.
Tuy Ninh Nghị vẫn mỉm cười, nhưng Phạm Hoằng Dận vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng bầu không khí biến hóa trong trời mưa, nụ cười đối diện đã bớt đi rất nhiều thứ, càng trở nên thâm thúy phức tạp hơn. Trong mấy lần đàm phán, Phạm Hoằng Tể đều có thể cảm nhận được ý đồ và mục đích của đối phương khi nhìn như bình tĩnh, mơ hồ có thể thấy được giờ phút này đã hoàn toàn biến mất.
Phạm Hoằng tế không phải là sinh thủ trên sân đàm phán, chính là bởi vì trong thái độ đối phương mơ hồ ẩn chứa đồ vật, khiến cho hắn cảm giác trận đàm phán này vẫn tồn tại đột phá, hắn cũng tin tưởng chính mình có thể tìm được cửa đột phá này, nhưng cho tới giờ phút này, đáy lòng hắn mới có "Quả như thế" tâm tình đột nhiên trầm xuống.
Hắn đứng trong mưa, không đi vào nữa, chỉ ôm quyền hành lễ: "Nếu là khả năng, hy vọng Ninh tiên sinh có thể đưa huynh đệ vốn an bài ở ngoài cốc trả lại nữ đệ. Cứ như vậy, sự tình có lẽ còn có cách cứu vãn."
Ninh Nghị đứng dưới mái hiên nhìn hắn, chắp hai tay sau lưng, lắc đầu: "Phạm sứ giả nghĩ nhiều rồi, lần này chúng ta không có đầu người riêng."
Ánh mắt hắn nhìn ra xa xa, Ninh Nghị trực tiếp xoay người đi vào trong phòng, Phạm Hoằng Tể hơi ngẩn người, một lát sau cũng chỉ có thể đi theo. Vẫn là thư phòng kia, Phạm Hoằng nhìn quanh vài lần: "Ngày xưa mỗi lần ta tới đây, Ninh tiên sinh đều rất bận rộn, bây giờ xem ra thanh nhàn hơn một chút. Chỉ là, ta đoán ngài cũng thanh nhàn không lâu nữa."
"Mời ngồi. thâu tóm sinh hoạt hàng ngày nhàn rỗi, nhân sinh vốn nên bận rộn, hà tất so đo nhiều như vậy." Ninh Nghị cầm bút lông viết trên giấy tuyên văn: "Phạm sứ giả đã đến, ta thừa dịp thanh nhàn, viết phó thư cho ngươi."
"Ninh tiên sinh đánh bại Tây Hạ, nghe nói viết phó tự cho Tây Hạ vương, gọi là "Đột tận kiếp ba huynh đệ, gặp nhau xóa ân cừu", Tây Hạ vương vô cùng xấu hổ, nghe nói mỗi ngày đều treo ở thư phòng, cho rằng đó là lời khích lệ. Ninh tiên sinh cũng muốn viết chữ phó khí, để Phạm mỗ mang về? Tức giận chư vị đại nhân trong triều đình Kim Quốc chúng ta?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Chắc chắn không phải như thế, Phạm sứ giả nghĩ nhiều rồi."
Ninh Nghị mỉm cười, Phạm Hoằng tế ngồi trên ghế, nhìn Ninh Nghị viết chữ: "Trong thiên hạ khó có thể dùng binh lực bức lui những người chính diện như Lâu Soái. Một trận chiến ở Duyên Châu, các ngươi đánh rất khá."
"Trận hình của Hoa Hạ quân phối hợp, tướng quân tâm, biểu hiện cũng không tệ lắm." Ninh Nghị lý lý lý lý chuyện bút lông: "Hoàn Nhan đại soái sử dụng năng lực xuất thần nhập hóa, cũng khiến người bội phục. Tiếp theo, cứ xem ai sẽ chết trên mảnh cổ nguyên này đi."
"Hoa Hạ quân sao lại phải làm đến mức này?" Phạm Hoằng nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Ninh Nghị: "Phạm mỗ cho tới nay, tự nhận đối với Ninh tiên sinh, đối với chư vị tiểu Thương Hà cũng không tệ lắm. Mấy lần chạy vội cho Tiểu Thương Hà, mấy người Cốc Thần đại nhân, Thời viện chủ cũng đã thay đổi chủ ý, không phải là không thể cùng các vị ở chung thiên hạ này. Ninh tiên sinh nên biết đây là một con đường tuyệt lộ."
"Ừm, hơn phân nửa là như vậy." Ninh Nghị gật đầu.
"Đó là vì sao?" Phạm Hoằng nhìn hắn: "Nếu Ninh tiên sinh đã không có ý định vòng vo với Phạm mỗ, giả bộ hồ đồ, vậy mặc kệ Ninh tiên sinh có giết Phạm mỗ hay không, trước đó, sao không nói cho rõ ràng, Phạm mỗ chính là chết, cũng là chết rõ ràng."
Ninh Nghị trầm mặc chốc lát: "Bởi vì, các ngươi không định làm ăn buôn bán."
"Chẳng phải vẫn luôn bàn bạc sao?"
"Người của Hoa Hạ, không đầu hàng, chuyện này không đàm phán được, làm sao bàn được đây?"
Phạm Hoằng Tể nở nụ cười, bỗng nhiên đứng dậy: "Đại thế thiên hạ là như thế, Ninh tiên sinh có thể phái người ra ngoài xem! Hoàng Hà ở phía bắc, Kim quốc ta đã chiếm đại thế. Lần này xuôi nam, giang sơn ta kim quốc đều muốn có. Theo Phạm mỗ được biết, Ninh tiên sinh đã từng nói trong vòng ba năm, Kim quốc ta chiếm lấy Trường Giang, Bắc! Ninh tiên sinh không phải là người không trí, chẳng lẽ muốn đối nghịch với đại thế này?"
Y dừng một chút rồi nói: "Nhưng Ninh tiên sinh cũng biết, đây không phải chuyện khác, đối với thiên hạ này, Kim quốc ta tự nhiên khó có thể một ngụm nuốt được, thích hợp gặp thời loạn lạc, kiêu hùng đồng hành là chuyện đương nhiên. Ta ở thiên hạ này đã chiếm đại thế, thứ ta muốn đầu tiên chỉ là đường đường danh phận, như Điền Hổ Hổ., Đám người phá gia quy thuận ta, chỉ cần miệng lưỡi nguyện ý chịu thua, ta cũng không có chút khó xử nào! Ninh tiên sinh, Phạm mỗ cả gan, thỉnh ngài suy nghĩ một chút, nếu như trường giang kéo về phía bắc ——— không, cho dù tất cả phía bắc Hoàng Hà đều quy thuận Đại Kim ta, ngài là người trên cấp Đại Kim, Tiểu Thương Hà dù lợi hại, dù ngài có mềm đến đâu cũng không phục, Đại Kim ta thật sự không thể nào giữ ngài lại sao?"
"Đại trượng phu có thể co được giãn được, nếu muốn thành đại sự, có đôi khi không thể không thừa nhận, tình thế mạnh hơn người. Ninh tiên sinh, lúc đầu sứ giả, Phạm mỗ đối với tiểu Thương Hà còn nhiều chỗ không biết, nhưng lần này, lại thành tâm thành ý muốn thúc đẩy việc này, đây là sơn hà bắc, hiện giờ hoàng tử của Tông phụ đã xuống dốc, đang tấn công Từ Châu., Tông Hàn Nguyên Soái Phá Biện Lương, Hoàng Hà ở phía bắc, ai cũng không chịu nổi! Ngài chỉ cần gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý quy thuận, những người còn lại đều có thể thương lượng. Trong vòng mấy năm tới Kim Quốc ta sẽ không quản thúc ngài, vài năm sau chưa chắc hai ta đã không trở thành bằng hữu. Cho ngài một con đường, cũng cho mọi người trong sơn cốc này, con đường ngoài cốc anh hùng."
Giọng điệu của Phạm Hoằng rất thành khẩn, lúc này lại dừng lại một chút: "Ninh tiên sinh có thể chưa hiểu rõ, Lâu phòng nguyên soái là anh hùng cực kỳ kính trọng, Hoa Hạ quân ở ngoài thành Duyên Châu có thể bức lui hắn, đánh ngang tay, hắn đối với Hoa Hạ quân tất nhiên chỉ có coi trọng, tuyệt đối sẽ không ghét bỏ. Sau trận chiến này, thiên hạ này trừ Kim Quốc Quốc chúng ta., Ngài là người mạnh nhất Hoàng Hà Bắc, rất có khả năng ngài đứng lên. Ninh tiên sinh, cho ta một bậc thang, cho Cốc Thần đại nhân, lúc này viện chủ một bậc thang, cho Tông Hàn Nguyên Soái một bậc thang. Tiếp tục đi về phía trước, thật sự không còn đường rồi. Lời nói từ đáy lòng của Phạm mỗ, tất cả đều ở đây."
Hắn giơ một tay ra, nghiêng đầu nhìn Ninh Nghị, xác thực thành khẩn tới cùng cực. Ninh Nghị nhìn hắn, gác bút xuống.
"...Nói có một người tên là Lưu Huyên, là con trai của Lưu Thiền khi tam quốc." Trong ánh mắt thành khẩn của Phạm Hoằng Tể, Ninh Nghị chậm rãi mở miệng: "Chuyện hắn lưu lại không nhiều, năm Cảnh Diệu thứ sáu, Đặng Duẫn dẫn binh đánh tới Thành Đô, Lưu Thiền quyết định đầu hàng, Lưu Huyên ra sức ngăn cản. Lưu Thiền sau khi đầu hàng, đi vào trong miếu Chiêu Liệt khóc lóc thảm thiết rồi tự sát."
Giọng hắn bình thản, cũng không có bao nhiêu trầm bổng du dương, mỉm cười nói xong những lời này, trong phòng trầm mặc lại. Một lát sau, Phạm Hoằng Tể nheo mắt: "Ninh tiên sinh nói cái này, chẳng lẽ thật sự muốn..."
"Không thể sao?"
"Ta tưởng Ninh tiên sinh là người thông minh... Ngài có thể vì nguyên nhân khác, ít nhất sẽ không vì chuyện này..."
"Người thông minh..." Ninh Nghị cười, thì thào đọc lại một lượt. "Người thông minh thì đã sao? Nữ thật nam hạ, phía bắc Hoàng Hà đều đã rơi vào tay giặc, nhưng người coi cái chết như trở bàn tay. Chẳng lẽ Phạm sứ giả thật sự chưa từng gặp qua? Một người hai người, ngày nào cũng có. Trên đời này, rất nhiều thứ có thể thương lượng., Nhưng dẫu sao cũng có một số giới hạn, ngày đầu tiên Phạm sứ giả tới đây, ta cũng đã nói rồi, người của Hoa Hạ, không đầu hàng bên ngoài. Kim Quốc các ngươi quả thật lợi hại, một đường giết xuống, khó có ai ngăn cản được, nhưng điểm mấu chốt chính là giới hạn cuối cùng., Cho dù tất cả phía Bắc đều bị các ngươi chiếm hết, tất cả mọi người đều quy phục, không quy phục được Thương Hà cũng là giới hạn cuối cùng. Phạm sứ giả, ta cũng rất muốn làm bằng hữu với các ngươi, nhưng ngài xem đi, không làm được thì ta đành phải tặng cho Cốc Thần đại nhân một bức chữ, nghe nói hắn rất ưa thích người Hán học -- đáng tiếc, Mặc còn chưa khô."
Phạm Hoằng Tể không có nhìn chữ, chỉ nhìn hắn, qua một lát, lại nghiêng đầu. Ánh mắt của hắn nhìn về phía mưa đen ngoài cửa sổ, lại cân nhắc hồi lâu, rốt cuộc mới cực kỳ gian nan gật đầu.
"Ta hiểu rồi..." Hắn nói một câu ngây ngốc: "Ta ở bên ngoài đã từng nghe qua danh hiệu của Ninh tiên sinh, Võ Triều bên này, gọi ngươi là tâm ma, ta vốn cho rằng ngươi chính là hạng người cơ trí bách xuất, nhưng nhìn phong cách của Hoa Hạ quân trên chiến trường, căn bản không phải. Vốn ta có nghi hoặc, bây giờ mới biết được, đây chính là Mâu Truyền của thế nhân, Ninh tiên sinh, hóa ra là một người như vậy... Cũng nên như vậy, nếu không, ngươi cũng không đến mức giết quốc quân Võ Triều, lấy được cái đất ruộng này."
Ninh Nghị mỉm cười: "Phạm sứ giả lại hiểu lầm rồi, chiến trường đã từng đánh chính diện, âm mưu quỷ kế mới có tác dụng, nếu như ngay chính diện đánh cũng không có, dùng âm mưu quỷ kế cũng chỉ làm người ta cười mà thôi. Quân đội Võ Triều, dùng âm mưu quỷ kế quá nhiều, ta sợ bệnh chưa khỏi, ngược lại không dám dùng."
Trong phòng lại im lặng, ánh mắt Phạm Hoằng Tể tùy ý quét qua chữ trên bàn, nhìn thấy nơi nào đó, ánh mắt đột nhiên ngưng lại, một lát sau ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại, thở ra một hơi: "Ninh tiên sinh, con sông nhỏ, sẽ không còn người sống."
Hắn gằn từng chữ một nói: "Ngươi, người nhà của ngươi ở đây, đều không có khả năng sống sót, vô luận là Lâu phòng Nguyên Soái hay là những người khác đến, người nơi này đều sẽ chết, chỗ nhỏ này của ngươi, sẽ biến thành một cái vạn người hố, ta... đã không còn gì để nói rồi."
Phạm Hoằng sải bước ra khỏi viện, toàn bộ sơn cốc không ngừng mưa thu, kéo dài bay về phía chân trời. Hắn trở về phòng khách ở tạm, mở một lần chữ Ninh Nghị viết ra, lại nhìn một lần, nắm đấm nện lên bàn, trong đầu vang lên tiếng nói cuối cùng của Ninh Nghị.
"Không, Phạm sứ giả, chúng ta có thể đánh cuộc, nơi này nhất định sẽ không biến thành vạn người. Nơi này sẽ bị lừa mười vạn người, trăm vạn người."
—— cầm lấy đi, người đến đi.
Trên giấy, mực còn chưa khô.
....
Quân thần cam chịu quỳ gối, một đứa con trai đầy bi thương.
....
Đã đến Tây Xuyên sự, Bắc Địa Vương hùng tai!
....
quyên thân đền liệt tổ, rỉa đầu Sá Khung Thiên.
....
Người lẫm liệt như ở đây, ai là Vân Hán đã mất?
Trong cốc địa nho nhỏ, Phạm Hoằng chỉ cảm thấy khí tức của binh sĩ và sinh tử phóng lên cao. Lúc này hắn cũng không biết tên họ Trữ này là người thông minh hay kẻ ngu, hắn chỉ biết nơi này đã biến thành địa phương không chết không thôi. Hắn không còn đường đàm phán chỉ muốn rời đi sớm.
Thân thể trần trụi...
Trong lịch sử, thường thường sẽ không vì người bình thường tham dự mà xuất hiện biến hóa, nhưng lịch sử biến hóa, thường thường là bởi vì từng người bình thường tham dự mà xuất hiện.
Trác Vĩnh Thanh giẫm lên con đường lầy lội leo lên sườn núi, ngực vẫn còn đau, trước sau trái phải, đồng bạn trong đội không ngừng bò lên, Ban Trường Trúc leo lên, lau lau mồ hôi trên mặt đã dính không ít nước bùn, sau đó nhổ một ngụm nước miếng: "Thời tiết quỷ dị này..."
Cách đó không xa, La Nghiệp ở ngoại hiệu không cẩn thận té một cái, lúc này toàn thân như tượng đất, càng chật vật. Có người kêu trong mưa: "Bây giờ đi đâu?"
Đây cũng là nghi vấn của mọi người, La Nghiệp vịn chân thở hổn hển trong chốc lát, chỉ về phía trước: "Phía trước! Đuổi theo đại đội!"
"Đi tới phía trước à, La điên."
"... Tóm lại đi về phía trước trước!"
Mưa lớn âm lãnh đầy trời, thấm toàn thân rét run. Nơi này đã là địa giới Khánh Châu, đại chiến giữa Hoa Hạ quân và nữ tử chân lộ quân phía tây vẫn không ngừng tiến hành.
Hai ngày đầu của trận đại chiến này, cũng coi như là hoàn chỉnh truy đuổi giằng co, Hoa Hạ quân dựa vào trận hình ngoan cường cùng chiến ý vang dội, ý đồ kéo theo đại quân nữ chân bộ binh vướng víu vào vũng bùn chính diện tác chiến, xong Nhan Lâu phòng thì dùng kỵ binh quấy rối, đánh lại lui lại. Tình huống như vậy đến ngày thứ ba, các loại va chạm kịch liệt, chiến tranh quy mô nhỏ liền xuất hiện.
Nhan Lâu thất dùng quy mô nhỏ nhất của kỵ binh bắt đầu không ngừng quấy rối toàn bộ Hoa Hạ quân, Hoa Hạ quân thì lại đồng thời hộ tống quân bộ binh của đối phương, nửa đêm, cũng luân phiên đẩy pháo trận về phía doanh địa của đối phương. Chiến pháp như vậy, kỵ binh không thể chịu nổi nhưng thủy chung vẫn khiến cho nữ bộ binh thật khẩn trương.
Uy hiếp không chỉ là uy hiếp, nhiều lần ma sát giao hỏa, cường độ cao đối chiến cơ hồ biến thành công kích quy mô lớn, nhưng cuối cùng đều bị Nhan Lâu thất hư chiêu thoát khỏi. Chiến tranh như vậy, đến ngày thứ ba, liền bắt đầu có ý chí dày vò. Hoa Hạ quân mỗi ngày thay phiên nghỉ ngơi bảo tồn thể lực, nữ nhân quấy rầy cực kỳ gian nan., Đối diện không phải là không có kỵ binh, hơn nữa trận hình như mai rùa, một khi bắt đầu công kích, lấy cường nỏ bắn ra, kỵ binh phe mình cũng rất khó bảo đảm không tổn hao gì. Chiến đấu như vậy đến ngày thứ tư, toàn bộ Tây Bắc hình thức, đều lặng yên xuất hiện biến hóa.
Quân đội chủng gia mang theo lương thảo hạng nặng đuổi tới, Duyên Châu các nơi, bắt đầu quy mô kích thích kháng kim tác chiến. Sự uy hiếp của Hoa Hạ quân đối với nữ quân càng ngày càng lớn, càng khiến ngọn lửa này cháy càng nhiều. Mà sau khi hoàn thành Nhan Lâu thất cũng bắt đầu phái người triệu tập người quy thuận các nơi đi về phía này, chiết gia bao gồm cả ở quan vọng, sứ giả cũng đã phái người đến, chỉ chờ đối phương đến.
Mọi người nhao nhao hành động, ở trung tâm chiến trường mỗi bên hơn hai vạn người ma sát mới là kịch liệt nhất. Trong lúc không ngừng di chuyển Nhan Lâu thất đã bắt đầu phái binh ý đồ đả kích phía sau hắc kỳ quân, muốn từ Duyên Châu thành tới quân đội hoa lương thảo bộ lạc, mà Hoa Hạ quân cũng đã phái nhân thủ ra ngoài, lấy quân trận khoảng ngàn người chặn giết nữ chân kỵ đội các nơi, ý đồ cắt đứt xúc tu của nữ chân nhân trên núi, đánh tan.
Mấy ngày qua, mỗi một lần chiến đấu, bất luận quy mô lớn nhỏ, đều khẩn trương đến mức khiến người líu lưỡi. Hôm qua bắt đầu mưa, sau khi đêm xuống đột nhiên gặp phải chiến đấu kịch liệt, La Nghiệp Nghiệp., Đám người Cừ Khánh suất lĩnh đội ngũ truy sát nữ chân kỵ, cuối cùng biến thành cuộc loạn chiến kéo dài, không ít người thoát ly đội ngũ, Trác Vĩnh Thanh trong chiến đấu bị nữ chân nhân đánh cho ngã xuống triền núi, qua hồi lâu mới tìm được đồng bạn. Lúc này mới là buổi sáng, ngẫu nhiên còn có thể gặp phải nữ tử bị thương, xông tới giết.
Một đám người chậm rãi tụ tập lại, lại tốn không ít sức tìm kiếm chung quanh, cuối cùng quân nhân Hoa Hạ tụ tập được bốn năm mươi, có thể thấy được tình huống tối hôm qua hỗn loạn như thế nào. Còn bò lên sườn núi này, lúc này mới phát hiện, bọn họ lạc đường.
Hoa Hạ quân đi tới chủ yếu là dùng quân nữ làm mục tiêu, tập trung vào bọn họ một ngày, khí thế của nữ phản nữ ở Tây Bắc sẽ càng mạnh. Nhưng sau khi hoàn thành Nhan Lâu thất, sử dụng binh phiêu hốt, trận đại chiến đêm qua, những người này rơi vào biên giới chiến trường, nữ chân nhân rốt cuộc sẽ chuyển hướng, Hoa Hạ quân sẽ đuổi theo nơi nào, bọn họ cũng nói không rõ.
Hơi dừng lại, mọi người quyết định, vẫn nên dựa theo phương hướng lúc trước, đi về phía trước. Tóm lại, ra khỏi mảnh đất lầy lội này, đem khô trên người rồi tính tiếp.
Thế là, mưa lớn kéo dài, một đám người màu vàng đất, liền ở trên sơn đạo, đi về phía trước...