Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cuối tháng tám, cuối mùa thu, thời tiết đã dần dần chuyển lạnh, lá vàng lá rụng, gió thu mênh mông đã khiến núi sông biến đổi màu sắc.
Núi sông võ triều, xác thực cũng đang biến sắc.
Đây là năm tháng anh hùng hào kiệt xuất hiện lớp lớp, hai bờ Hoàng Hà, vô số quân đội triều đình, võ triều nghĩa quân, đời sau tham dự cuộc chiến xâm lược, Tông Trạch quân, Hồng Cân quân, Bát Tự quân, Ngũ Mã Nghĩa Quân, Đại Quang Minh giáo... Từng người từng người, một cỗ lực lượng, anh hùng cùng hiệp sĩ, trong cơn sóng lớn hỗn loạn này đã làm ra tư cách chống lại mình và hy sinh.
Tại tông phụ, sau khi đại quân Tông Phôi công phá, tòa cổ thành này đã thảm bị tàn sát giống như quỷ thành. Tông Trạch qua đời không lâu, Trâu cũng lần nữa bị phá. Nghĩa quân nam bắc Hoàng Hà đã mất đi chế độ thống chế, chọn cách chống lại. Các nơi ở Trung Nguyên, tuy người phản kháng không ngừng xuất hiện, nhưng khu vực nữ chân nhân thống trị vẫn không ngừng mở rộng ra.
Càng nhiều bình dân lựa chọn chạy trốn, đường từ bắc nam đi về phía nam, mỗi một tòa đại thành đều dần dần trở nên kín người hết chỗ. Như vậy nạn hoạn cùng ngẫu nhiên mùa đông bộc phát đói hoang không phải một chuyện, nhân số nhiều như vậy., Quy mô to lớn khó nói nên lời. Một hai thành thị không tiêu hóa hết, mọi người tiếp tục đi về phía nam, đã Thừa bình Nam từ lâu, rốt cuộc cũng cảm nhận rõ ràng được bóng ma chiến tranh và thiên địa rung chuyển.
Thành Dương Châu lúc này là nơi tạm thời để xây dựng Đế Chu Ung. Tục ngữ nói, pháo hoa ba tháng hạ Dương Châu, thành Dương Châu lúc này chính là nơi phồn hoa số một Giang Nam, danh môn hội tụ, phú thương tụ, thanh lâu sở quán, chỗ nào cũng có. Tiếc nuối duy nhất chính là, Dương Châu là Giang Nam văn hóa, mà không phải là Giang Nam ở địa vực, trên thực tế nó còn nằm ở bờ bắc Trường Giang.
Lúc Chu Ung rời đi Ứng Thiên, vốn định vượt sông về Giang Ninh, nhưng mà nhân lực bên người ngăn trở, Đạo Hoàng Đế rời Ứng Thiên thì cũng thôi đi, nếu lại độ Trường Giang, thế tất sĩ khí mất hết, Chu Ung mặc dù khịt mũi, nhưng cuối cùng không lay chuyển được những cản trở này, lựa chọn đậu binh ở bờ Trường Giang Bắc Dương Châu.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Nơi này mặc dù không phải Giang Ninh đã sớm quen thuộc, nhưng đối với Chu Ung mà nói, cũng không phải là không thể tiếp nhận. Hắn ở Giang Trữ là một vương gia nhàn hạ, đợi đến khi đăng cơ đi Ứng Thiên, vị trí hoàng đế làm hắn buồn tẻ muốn chết., Mỗi ngày ở hậu cung đùa nghịch phi tử mới, còn bị người trong thành kháng nghị, hắn hạ lệnh giết chết Trần Đông cùng Âu Dương trong suốt sau khi đi vào Dương Châu, liền không dám nói nhiều, hắn mỗi ngày có thể thỏa thích hưởng thụ thanh lâu phồn hoa của thành thị.
Đến cuối tháng tám, Chu Ung bị thôi cử thượng vị mỗi ngày ở hành cung tìm vui, lại để cho tiểu quan ngoại cung tiến cống một chút nữ tử dân gian, chơi đùa quên trời đất. Đối với chính sự, phần lớn giao cho hoàng tiềm thiện trong triều, Uông bá Ngạn Bá., Đám người Tần Ngọc, lấy mỹ danh là vô vi mà trị. Thiên Quân võ chạy đến trong cung gây chuyện, rống to muốn quay về Giang Ninh, hắn đỏ mắt chạy qua đám nữ tử bên cạnh Chu Ung, Chu Ung cũng có chút bất đắc dĩ, bài lui trái phải, kéo con trai qua một bên kể khổ.
"Ngươi muốn về Giang Ninh, trẫm đương nhiên biết, vi phụ có phải không muốn về Giang Ninh không. Ngươi bây giờ là thái tử, trẫm là hoàng đế, lúc trước qua sông, bây giờ muốn trở về, nói dễ vậy sao. Như vậy, ngươi giúp vi phụ nghĩ cách, làm sao thuyết phục những đại thần kia..."
"Phụ hoàng người chỉ muốn trở về tránh chiến thôi!" Quân Vũ đỏ mắt, trừng mắt với phụ thân mặc áo bào màu vàng: "Ta phải về tiếp tục nghiên cứu! Ứng Thiên không bảo vệ được, đồ vật của ta đều ở Giang Ninh! Khí cầu nóng kia ta sắp nghiên cứu ra rồi, bây giờ thiên hạ nguy nan, ta không có thời gian để chờ! Phụ hoàng, người... Ngày nào người cũng chỉ biết uống rượu mua vui, người có biết bên ngoài đã thành dáng vẻ ra sao không?"
"Trẫm sao lại không biết? Trẫm muốn ngự giá đích thân, ngươi cảm thấy thế nào?" Ánh mắt Chu Ung trở nên nghiêm túc, thân thể mập mạp mặc long bào, đôi mắt nheo lại mơ hồ có chút khí tức uy nghiêm, nhưng sau một khắc, uy nghiêm kia liền sụp đổ., "Nhưng trên thực tế đánh không lại, Quân Vũ ngươi nói Trẫm chỉ biết tránh chiến, trẫm không tránh chiến, dẫn người ra ngoài, lập tức bị bắt đi! Những binh lính kia ra sao, những đại thần kia thế nào, ngươi cho rằng vi phụ không biết? Nhưng so với bọn họ, vi phụ đã hiểu chiến tranh? Biết chơi mấy trò vòng vo với bọn họ không?"
"......."
"Cha con! Lúc còn ở Giang Ninh là cầm búa đập vào đầu người ta, đập nát sau này rất dọa người, trẫm cũng không muốn đập lần thứ hai. Chuyện trong triều, trẫm không hiểu, trẫm không nhúng tay vào là vì có một ngày sự tình loạn lạc, còn có thể cầm búa đập nát đầu bọn họ! Quân Vũ từ nhỏ thông minh, ngươi chơi từ nhỏ, ngươi chơi bọn họ, thì làm đi, vi phụ giúp ngươi chống lưng, hoàng tỷ ngươi cũng giúp ngươi, ngươi... Ngươi sẽ hiểu thế nào?"
Quân Vũ đỏ mắt không nói lời nào, Chu Ung vỗ vỗ bả vai của hắn, kéo hắn đến bên hồ hoa viên ngồi xuống, Hoàng đế đôn trướng, ngồi xuống giống như một con gấu, rũ cụp hai tay xuống.
"Cha ngươi từ nhỏ đã là một vương gia nhàn tản. Sư phụ của học đường dạy, người nhà chỉ trông cậy vào, cũng chính là một vương gia ăn uống chơi bời. Bỗng nhiên có một ngày nói muốn làm hoàng đế, như vậy là tốt rồi? Ta... trẫm không muốn nhúng tay vào chuyện gì, để bọn họ đi làm, để quân Vũ ngươi làm, nếu không còn biện pháp gì đây?"
Hắn giang tay ra: "Thiên hạ như thế nào, trẫm biết rõ mà, nữ chân nhân lợi hại như vậy, ai cũng không ngăn được, không ngăn được, Võ triều sắp xong rồi. Quân Võ, bọn họ đánh tới như vậy, vi phụ... cũng rất sợ. Ngươi muốn vi phụ đi về phía trước, vi phụ lại không hiểu lĩnh binh., Vạn nhất hai quân giao chiến, đám đại thần này đều chạy, trẫm cũng không biết nên chạy lúc nào. Vi phụ nghĩ, dù sao cũng không ngăn được, ta chỉ có thể chạy về phía sau, bọn họ đuổi theo, vi phụ liền đi về phía nam. Võ Triều của ta bây giờ là yếu, nhưng dù sao nội tình hai trăm năm, nói không chừng lúc nào đó thật sự có anh hùng... dẫu sao cũng phải có chứ."
Quân Vũ cúi đầu: "Bên ngoài đã kín người hết chỗ rồi, mỗi ngày ta đều cứu trợ thiên tai cho lương thực, nhìn thấy bọn họ, trong lòng không thoải mái. Nữ chân nhân đã chiếm một đường Hoàng Hà, đánh bọn họ không bại, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ sẽ đánh tới."
"Ừm." Chu Ung nhẹ gật đầu.
"Trong lòng ta rất nóng vội, hiện tại ta biết, lúc trước khi bọn Tần gia gia ở Biện Lương, thì tâm tình như thế nào..."
"Ừm..." Chu Ung lại gật đầu, "Sư phụ ngươi, vì chuyện này, ngay cả Chu Ngọc cũng giết..."
"Hắn..."
"Ai, vi phụ chỉ là nghĩ, vi phụ cũng chưa chắc đã làm Hoàng Đế tốt, có thể hay không sẽ có một ngày, có người như vậy đến, giết luôn vi phụ." Chu Ung lại vỗ vỗ bả vai con, "Quân Vũ à, nếu ngươi nhìn thấy người như vậy, trước lôi kéo trọng dụng hắn. Ngươi từ nhỏ thông minh, tỷ của ngươi cũng vậy.", Ta mới nghĩ, các ngươi thông minh thì có ích lợi gì, tương lai không phải cũng là mệnh Vương gia nhàn tản, vốn định bảo ngươi ngu xuẩn một chút, nhưng sau này ngẫm lại, liền mặc kệ hai tỷ đệ các ngươi đi. Mấy năm nay, vi phụ không quản ngươi, nhưng tương lai, ngươi có lẽ có thể trở thành Hoàng Đế tốt. Khi trẫm đăng vị, cũng chính là nghĩ như vậy."
Hai cha con từ trước đến nay trao đổi không nhiều, lúc này nghe Chu Ung nói một phen moi tim móc phổi, Quân Vũ tức giận lại không lên được. Qua một lát, Chu Ung hỏi: "Bệnh nghi nhỏ vẫn tốt chứ."
Quân Vũ lắc đầu: "Còn chưa gặp." Hắn cưới con gái chính là Lý Hàm Vi, con gái Vọng tộc Giang Trữ, dáng dấp xinh đẹp, người cũng biết thư đạt lễ, sau khi hai người thành thân, coi như tương kính như tân. Chỉ có điều dọc đường quân võ, lại vội vã trở về Dương Châu, hành trình như vậy khiến cho nữ nhân bị bệnh, tới giờ vẫn chưa thấy tốt, Quân Vũ phiền lòng cũng có một phần rất lớn đến từ nơi này.
"Nữ nhân như quần áo, ngươi không cần quá mức thương tâm."
Hoàng đế phất phất tay, nói ra một câu an ủi, đúng là vô liêm sỉ hết sức.
Có mấy lần đối thoại này, Quân Vũ đã không có cách nào nói gì với phụ thân. Hắn một đường xuất cung, lúc trở lại trong phủ, đám hòa thượng, vu y đang ở trong phủ thắp hương, thắp hương bầy ma nhảy lung tung, nhớ tới thê tử da bọc xương gầy gò., Quân Vũ càng thêm phiền lòng, hắn liền phân phó xa giá lần nữa đi ra ngoài, xuyên qua đường phố Dương Châu vẫn phồn hoa tinh xảo như cũ, Thu Phong Thương, người qua đường vội vàng, như vậy đi đến bên tường thành, liền bắt đầu có thể nhìn thấy nạn dân.
Leo lên thành lâu, ngoài thành rậm rạp chằng chịt dân chạy nạn. Mặt trời ngả về tây, thành trì và núi sông đều lộ vẻ tráng lệ, nhưng trong lòng Quân Vũ lại càng thêm khó chịu.
Những ngày qua, hắn nhìn thấy càng ngày càng nhiều sự tình, nếu như nói khi phụ thân tiếp nhận ngôi vị hoàng đế hắn còn hăng hái, hiện giờ rất nhiều ý nghĩ đã bị phá vỡ. Giống như phụ hoàng đã nói, những đại thần kia, quân đội là cái dạng gì, hắn đều rõ ràng. Nhưng mà, mặc dù là chính mình, cũng chưa chắc đã làm tốt hơn những người này.
Chính mình dù sao cũng chỉ là một người trẻ tuổi mới vừa nhìn thấy phiến thiên địa này. Nếu ngốc một chút, có lẽ có thể hăng hái chỉ huy, chính là bởi vì xem hiểu biết bao nhiêu mới biết chân chính sự tình đã nắm trên tay., Trong đó quan hệ đan xen phức tạp cỡ nào. Hắn có thể ủng hộ nhạc phi chờ lĩnh đi luyện binh, nhưng mà nếu tiến thêm một bước, liền muốn chạm đến toàn bộ hệ thống khổng lồ, làm một chuyện, có lẽ sẽ phá hư ba bốn kiện. Chính mình cho dù là thái tử, cũng không dám xằng bậy.
Mấy năm trước Tần gia gia cùng lão sư bọn họ ở Biện Lương, gặp gỡ có lẽ chính là như vậy. Thành trì nhìn như bình an này, thực sự đã lung lay sắp đổ. Trời sắp sửa sụp đổ, mảnh đại địa này, giống như thê tử nằm trên giường da bọc xương, muốn chống trời mà vô lực, mắt thấy vận rủi đến. Hắn đứng ở đầu tường, đột nhiên rơi nước mắt.
Không lâu sau, nữ chân nhân đã công phá xong phòng tuyến cuối cùng đi thông đến Dương Châu, hướng Dương Châu nghiền giết tới.
Mà lúc này, bọn họ còn chưa biết. Tây Bắc, trận chiến giữa Hoa Hạ quân và Nữ Chân Tây Lộ còn đang tiến hành kịch liệt.
Phạm Hoằng cưỡi ngựa, chạy trên sơn đạo gồ ghề, tuy rằng phong trần mệt mỏi, nhưng sứ thần trên người mặc quan phục, còn chưa quá mức lộn xộn.
Sau khi Hoa Hạ quân khai chiến với nữ chân nhân, đây là lần cuối cùng hắn đại diện cho Kim quốc đi sứ Tiểu Thương Hà.
Tuy rằng chiến tranh đã nổ ra, nhưng cường giả khiêm tốn, cũng không mất mặt. Đương nhiên, mặt khác, cũng đồng nghĩa với việc Hoa Hạ quân ra tay, xác thực biểu hiện sự cường hãn khiến người ta kinh ngạc.
Vào buổi tối của tám tháng hai mươi lăm ngày này, Hắc kỳ quân Hoa Hạ cùng nữ Chân Tinh kỵ từng đấu với Nhan Lâu thất, dưới sự trùng kích chính diện của hơn vạn nữ chân kỵ, bộ binh màu đen đồng dạng cũng bị nhấn chìm, nhưng mà, bọn họ chưa từng bị suy sụp chính diện. Lượng lớn quân trận trong đợt đối công kích mãnh liệt này vẫn bảo trì được trận hình., Một phần trận hình phòng ngự bị đẩy ra, nhưng sau một lát, binh lính Hắc kỳ trong tiếng hò hét, chém giết bắt đầu chen chúc với đồng bạn bên cạnh, lấy doanh, liên tục xây dựng, lần nữa tạo thành trận pháp phòng ngự kiên cố.
Khi tiếng pháo bắt đầu vang lên, trận hình phòng ngự thậm chí bắt đầu đẩy mạnh, chủ động cắt xén cùng lộ tuyến tiến lên của nữ chân kỵ binh. Mà nữ chân nhân - hoặc có thể nói là hoàn mỹ Nhan Lâu thất - lúc này triển lộ sự nhạy cảm của chiến trường, ba đội kỵ binh cơ hồ là quân đội áp sát Hắc kỳ quân., Lấy bọn họ làm bối cảnh, xông thẳng vào trung trận đại pháo màu đen, trung trận dưới sự chỉ huy của Tần Thiệu Khiêm kết trận ngoan cường chống cự, chỗ yếu bị nữ Chân kỵ binh đục một lỗ, nhưng cuối cùng vẫn được bổ sung.
Một kích nữ kỵ binh không đắc thủ bắt đầu nhanh chóng đào bới, thoát ly chiến trường, dưới sự chỉ huy của Nhan Lâu thất, phía đông chiến trường lần đầu xuất hiện chém giết kịch liệt đến cực điểm, giống như hai tảng đá to lớn va chạm nhau., Nhưng mà trước khi binh mã tiến tới, Nhan Lâu thất cũng đã tận lực vặn thành một cỗ nữ kỵ binh xung trận, dưới tình huống cung tiễn to lớn uy hiếp thoát ly chiến trường, sau đó vờn quanh chiến trường tung tóe mưa tên, bức lui Hàn Kính Hậu, xông về phía bắc thành Duyên Châu.
Đây vẻn vẹn chỉ là một vòng chém giết, đối thủ hung hiểm kịch liệt, cường độ chiến đấu lớn đến mức khiến người líu lưỡi. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cường độ chiến đấu đã khiến người ta líu lưỡi., Hắc kỳ quân biểu hiện ra, là năng lực phối hợp trận hình đỉnh phong, mà phía nữ chân lại biểu hiện hoàn mỹ độ nhạy cảm chiến trường cùng năng lực khống chế kỵ binh, lúc sắp lâm vào vũng bùn., Đại đội nhanh chóng thu lại, một mặt áp chế Hắc kỳ quân, một mặt toàn quân trong lúc xung phong liều chết rút ra khỏi khu vực này. Hắc kỳ quân trong lúc đối phó với những kỵ binh nhìn như lỏng lẻo kia, thậm chí không thể tạo thành thương vong quy mô lớn như vậy. Ít nhất, thương vong so với người chết lúc đối chiến chém giết thì ít hơn nhiều.
Chân chính tạo thành ảnh hưởng đối với nữ chân kỵ, đầu tiên tự nhiên là xung đột chính diện, tiếp theo trong quân đội là cường nỏ được lưu thủy tuyến duy trì đại quy mô, khi hắc kỳ quân bắt đầu bảo vệ trận hình, lấy nỏ cung phát động xạ xạ, chiến quả tuyệt đối là làm cho Nhan Lâu thất cảm thấy thịt đau.
Mà ở đây kéo dài thời gian không lâu, sau khi kịch liệt va chạm, nữ kỵ binh vốn bày ra một trận liền muốn hủy diệt tư thái quân sĩ hắc kỳ không ham chiến chút nào, trực tiếp phóng tới thành Duyên Châu. Lúc này, ở phía tây bắc thành Duyên Châu, bộ binh của Nhan Lâu thất đã an bài sớm rút lui, quân trận do quân nhu Chử Bằng trọng binh tạo thành, đã bắt đầu thừa dịp loạn tấn công thành.
Không lâu sau, quân đội do Hồng Đề suất lĩnh cũng đã đến, năm ngàn người tập trung chiến trường, chặn giết hậu lộ nữ bộ binh. Sau khi kỵ binh của Nhan Lâu thất chạy tới, cùng quân đội của Hồng Đề triển khai chém giết, yểm hộ bộ binh chạy trốn, Hàn Kính suất lĩnh kỵ binh ngậm đuôi truy sát, không bao lâu, đại đội của Hoa Hạ quân cũng truy đuổi tới, tụ hợp với quân Hồng Đề.
Đội kỵ binh nữ Chân Tinh tập hợp với bộ binh không cách nào rút lui nhanh chóng, Hoa Hạ quân đuổi theo không chậm, ban đêm, hơn nửa đêm truy đuổi và cắn xé kéo dài tới hơn ba mươi dặm lộ trình gập ghềnh, song phương dùng hình thức cưỡng ép hành quân không ngừng truy đuổi., Đội kỵ binh của nữ chân nhân không ngừng tản ra, dùng tốc độ quấy rối Hoa Hạ quân, mà hiệu suất bày trận của Hoa Hạ quân làm cho người ta líu lưỡi, kỵ binh xông ra, ý đồ dùng bất luận hình thức gì kéo kỵ binh hoặc bộ binh của nữ chân nhân vào trong vũng bùn ác chiến.
Trong đêm tối như vậy hành quân, tác chiến song phương đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Hoàn Nhan Lâu thất dụng binh Thiên Mã hành không, ngẫu nhiên dùng mấy đội kỵ binh ở cự ly xa xé rách đội ngũ Hắc kỳ quân, tạo thành thương vong đối với bên này, nhưng Hắc kỳ quân hùng hổ bức người cùng bộ kỵ sĩ phối hợp đồng dạng sẽ làm cho một phương nữ tử xuất hiện tình huống cành trái phải vụng về, mấy lần đối giết nhau quy mô nhỏ, đều để lại hơn mười phần mười thi thể nữ chân nhân.
Truy đuổi như thế hơn nửa đêm, song phương mỏi mệt không chịu nổi, tại một chỗ hoàng quả lĩnh phía tây bắc Duyên Châu cách nhau hai ba dặm quản sự vụ nghỉ ngơi. Đến sáng hôm sau, còn chưa ngủ xong, liền thấy hắc kỳ quân đẩy pháo trận về phía trước, nữ chân nhân bày trận, đội ngũ hắc kỳ quân, đã lần nữa đẩy tới. Hoàn công việc chỉ huy đại quân của Nhan Lâu thất đi vòng qua, sau đó lại dùng kỵ binh quy mô lớn đánh một trận với đối phương.
Hai ngày sau đó, giữa chúng ma sát với nhau, xung đột không ngừng, một bên có được năng lực kỷ luật kinh người và năng lực phối hợp tác chiến, một bên có năng lực điều khiển chiến trường rất nhạy cảm và sử dụng binh để chỉ huy. Hai chi quân điên cuồng va chạm trên vùng đất này, giống như trọng chùy va vào đống than thép, hung hãn nuốt chửng đối phương.
Đối mặt với quân đội đệ nhất thiên hạ, thiên hạ đệ nhất tướng lĩnh, Hắc kỳ quân ứng đối hung hãn đến vậy. Đây là chuyện tất cả mọi người chưa từng ngờ tới.
Nhớ lại mấy lần hành sử Tiểu Thương Hà, Phạm Hoằng Tể chưa từng nghĩ đến điểm này, dù sao đó là hoàn hoàn Nhan Lâu thất.
Lúc sắp đến tiểu Thương Hà, trong bầu trời, liền bắt đầu mưa tí tách dưới mặt đất...