Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùa thu hai năm gồm Võ Kiến, Trung Nguyên đại địa, chiến hỏa thiêu đốt đồng cỏ.
Tây Bắc, chỉ là một góc nhỏ trong thiên hạ bao la mà thôi. Duyên Châu càng nhỏ hơn, thành già nua lâu đời ở Duyên Châu, nhưng bất luận là ở những nơi nhỏ bé đối với thiên hạ như thế nào, người và người xung đột tranh giết vẫn tàn khốc trước sau như một.
Trời đã tối, chiến đấu công thành vẫn còn tiếp tục, dùng Nguyên Vũ Đường trấn an Tần Phượng Lộ, khiến ngôn chấn quốc suất lĩnh chín vạn đại quân, giống như con kiến chen chúc về phía tường thành Duyên Châu, thanh âm hò hét, máu tươi chém giết bao trùm hết thảy. Trong hơn một năm qua, trong thời gian đã trôi qua., Tường thành của tòa thành trì này từng bị công phá hai lần. Lần thứ nhất là Nam tới của đại quân Tây Hạ, lần thứ hai là Hắc kỳ quân giết tới, đoạt lại lời khuyên của chúa tể tòa thành từ trong tay người Tây Hạ, còn hôm nay, là loại tàn nhẫn thống lĩnh các loại gia quân, giết thoái lui đội ngũ công thành đang xông tới.
Cuồng Mộc, cương thạch từ trên tường thành ném mạnh xuống, dầu lửa tưới lên, đốt lên mảng lớn hỏa diễm bên tường thành, bị quân đội hán nhân uy hiếp vung đao thương lên tường thành, quân trận rậm rạp chằng chịt. Phía sau một điểm, là chiến đội đốc cầm trường đao. Cơ hội ném đá không ngừng ném hòn đá ra, mảng lớn quân doanh kéo dài ra.
Trên gò núi cách quân doanh mấy dặm là doanh trại của kim nhân, lần này trong quá trình của Chân Nam, toàn bộ đội ngũ của Tây Lộ quân trú đóng ở đây. Nữ Chân Chiến Thần sau khi Nhan Lâu thất qua sông, nữ tướng chính thức chỉ có hơn một vạn sáu ngàn người, thêm cả đội ngũ phụ trách lương thảo, quân nhuần nhuyễn, số lượng của cả nhánh quân cũng không vượt quá ba vạn.
Phảng phất như mang theo Thiên Uy Nam, chính là đội quân chủ lực hơn một vạn người này, tung hoành qua lại trên mặt đất phía tây bắc Võ Triều, liên tiếp bại trận mấy chục vạn, thậm chí gần trăm vạn quân đội Võ Triều, lại không có địch thủ. Khi hắn suất lĩnh quân đội Bắc Suy, thế trấn Tây Bắc quân đông nghìn nghịt buộc phải đầu gối hàng phục., Duyên Châu tàn liệt lấy tư thế tuyệt vọng cố thủ, nhưng lúc này quân đội Nữ Chân, thậm chí cũng không có tự mình động thủ, liền khiến cho Ngôn Chấn quốc suất lĩnh quân đội chín vạn hán nhân lục lực công thành, không dám lùi lại chút nào.
Từ doanh trại của nữ chân vài dặm đi tới, là một rừng cây thấp bé, bãi sông, gò núi. Nữ chân đi qua, bách tính ở gần đó đã bị quét sạch, thôn xóm vốn là người ở đây đã bị đại hỏa thiêu đốt hết, trong bóng đêm chỉ còn lại cái bóng đen trơ trọi. Trong rừng cây ngẫu nhiên tìm kiếm, có tiếng dã thú vang động, trong một thôn trang đã bị thiêu hủy, lúc này lại phát sinh bất thường.
Ánh sáng ngọn lửa mơ hồ lộ ra trong bóng đêm. Trong căn phòng đã bị tàn phá từ lâu, ngọn lửa bay lên lớn tới mức không tầm thường, liền mang theo ống bễ nổi lên sức gió kinh người, trong phạm vi nhỏ nghẹn ngào, hơi nóng thông qua ống điều khiển, muốn đẩy một thứ gì đó lên!
Đây là đêm yên bình nhưng nhất định là đêm không tầm thường, đội ngũ ẩn dật trong bóng tối tranh thủ từng giây từng giây bay lên ngọn lửa kia. Tuất khắc, cách thôn trang này ngoài trăm trượng trong rừng, có kỵ binh xuất hiện. Người cưỡi ngựa tổng cộng hai người, tiến vào trong bóng tối vô thanh vô tức. Đây là trinh sát do nữ quân đội phóng ra, đi ở phía trước ngự giả tên là Bồ Lỗ Hồn đục thả ra., Hắn đã từng là thợ săn trong Trường Bạch sơn, lúc còn trẻ từng truy đuổi tuyết lang, chém giết qua hôi lang, bây giờ thể lực của hắn bốn mươi tuổi đã bắt đầu giảm xuống, nhưng mà đang trong thời khắc sinh tử cay độc nhất. Ra khỏi rừng cây, hắn nhíu mày, ngửi được khí tức không tầm thường trong không khí.
Cách hắn tám trượng, Liệp sát giả ẩn nấp trong bụi cỏ cũng đang bò tới, cung nỏ đã lên dây, cơ lò móc chặt. Sau ba lần hô hấp, dây cung kinh hãi.
Trong bóng tối bóng người, bóng người ngã xuống, hai con chiến mã cũng ngã xuống. Một gã Liệp sát giả nằm rạp tiến lên, khi đến gần, hắn thoát khỏi bóng tối, thân thể cong lại nhìn chiến mã và địch nhân ngã xuống, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nhàn nhạt, nhưng khoảnh khắc sau, nguy cơ ập tới!
Ánh đao chém ra trong bóng đêm trông như một thanh liêm đao cực lớn, Liệp sát giả bay ngược lại, cỏ dại dưới ánh mặt trời mùa thu nhảy lên, như gió thu cuốn lá rụng lên. Trong ánh sáng yếu ớt đó, nữ thợ săn thật sự cuộn mình rút đao vung chém, nhấc chân, cất bước, cất bước., Trong nháy mắt, thân hình của hắn trong ánh trăng sáng chợt tăng vọt, trong đám cỏ bay lên hóa thành một hình ảnh dã man và thô ráp, giống như hắn vô số lần săn giết hung thú dã man trong cánh đồng tuyết, nữ chân nhân hai tay cầm đao, trong nháy mắt cao nhất, giống như bị sét đánh giận dữ chém xuống!
Liệp Sát Giả bay ngược ra sau, tay trái cầm đao đột nhiên một sống đao, ra sức nghênh tiếp.
Một tiếng vang chấn động, tia lửa và mảnh sắt kinh người văng ra ngoài.
Đoán sóc hai năm hai mươi ba tháng tám, buổi tối, giờ Tuất một khắc, phía bắc thành bắc Duyên Châu, đột ngột xung đột mở ra yên tĩnh!
....
Tiểu Thương Hà, màn trời màu đen như một cái lồng màu đen, trong bóng tối, cứ như có chim ưng bay trên trời.
Ninh Nghị và đám người Tần Thiệu Khiêm, Lưu Thừa Tông, Tôn Nghiệp đi vào trong tiểu Lễ đường.
Trong bóng đêm, phòng lớn mới xây không lâu này nhìn từ xa cũng không có gì đặc biệt, nó xây trên sườn núi, tấm gỗ phòng ốc còn phát ra khí tức không tốt. Ngoài cửa là đường đất màu nâu vàng cùng sân nhỏ, ngô đồng ven đường cũng không cao lớn, trong mùa thu vàng lên lá, lẳng lặng đứng ở đó. Dưới sườn núi cách đó không xa, sông nhỏ an nhàn chảy xuôi.
Trong phòng ánh đuốc sáng ngời, tràn ngập trong không khí là khí tức hun khói. Hơn một trăm quan quân tập trung tới, Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm và năm người trưởng thành ngồi xuống phía trước, mọi người đứng dậy, ngồi xuống, hoàn toàn yên tĩnh, sau đó là do Ninh Nghị mở miệng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Hội nghị lần này, ta chủ trì. Đầu tiên cùng mọi người tuyên bố..."
Ánh mắt của hắn nghiêm túc, lời nói lạnh như băng, đi thẳng vào vấn đề.
"Từ hôm nay trở đi, toàn thể người trong quân Hoa Hạ sẽ khai chiến với nữ thật."
....
Hào quang kéo dài ra, tiểu Thương Hà lẳng lặng chảy xuôi, bóng đêm tịch liêu. Có chim ưng bay trên trời.
Trong bóng đêm mênh mông, bên ngoài lòng chảo sông, một cô gái mặc áo đen lẳng lặng đứng trong bóng cây, chờ Hải Đông Thanh bay trở lại. Phía sau nàng, một số ít người mặc áo đen cũng đang chờ đợi, đồng nghĩa mới, Tề Hàn, Trần Đà Tử... một số người võ nghệ cao cường nhất trong dòng sông Thương Hà lúc này đều tự dẫn đội ẩn nấp.
Một khắc nào đó, ưng đã bay trở về.
Hắc y nữ tử tên là Lục Hồng Đề nhìn một màn này. Sau một khắc, thân hình của nàng đã xuất hiện cách đó mấy trượng.
Trên sườn đồi cách đó vài dặm, nữ giám thị thực sự đang chờ diều hâu trở về. Trong rừng cây, bóng người lặng lẽ tập kích, càng lúc càng nhanh --
....
"... Kể từ năm ngoái chúng ta xuất binh, đánh bại đại quân Tây Hạ ở Đổng Chí Kiệt đã qua một năm. Thời gian một năm qua, chúng ta mở rộng quân đội, huấn luyện, nhưng trong chúng ta vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề., Chúng ta chưa chắc đã là quân đội mạnh nhất thiên hạ. Trong vòng một năm này, phía nam của nữ chân nhân phái sứ giả đến cảnh cáo chúng ta. Trong thời gian nửa năm này, mỗi ngày Ưng bọn họ đều bay trên đầu chúng ta. Vì chúng ta cần thời gian, giải quyết vấn đề trên người chúng ta vẫn còn tồn tại."
"Nửa năm trước, nữ chân nhân đem đầu Lư Duyên Niên chưởng quỹ bày ở trước mặt chúng ta, chúng ta không có nói, bởi vì chúng ta chưa đủ mạnh. Trong thời gian nửa năm này, nữ chân nhân san bằng Trung Nguyên, hoàn mỹ Lâu thất lấy hơn một vạn người càn quét Tây Bắc, nam đến mấy ngàn dặm, trăm vạn người chống cự, vô nghĩa, nữ chân nhân nói cho chúng ta cái gì gọi là thiên hạ vô địch."
"Mấy tháng trước, chủng liệt tu thư tới, nói hắn quyết không bỏ tiền, muốn cùng chúng ta đồng kháng nữ thật, chúng ta không đáp ứng. Bởi vì không đến phút cuối cùng, chúng ta không biết hắn đã vượt qua khảo nghiệm, Lâu thất tới, cũng là một môn trung liệt chiết khấu lựa chọn quỳ xuống. Nhưng hôm nay, chúng ta không đáp ứng., Duyên Châu đang bị tấn công, chủng sắc thề sống chết không lùi, không hàng, hắn đã chứng minh chính mình. Mà quan trọng nhất, chủng gia quân không phải người ngu xuẩn không có nhiệt huyết mà không có chiến lực. Duyên Châu phá, chúng ta có thể đoạt lại, nhưng người đã không còn, phi thường đáng tiếc."
"Chư vị, thời gian chém giết đã đến."
....
Bốn phía trong bóng đêm, Liệp sát giả chạy tới, mũi tên xoẹt xoẹt xoẹt qua. Bồ Lỗ chân tay phát lực chạy như điên, giống như bị đàn sói đuổi theo trong núi rừng bắc địa, hắn lấy ống trúc từ trong ngực ra, đột nhiên nhảy về phía trước, đồng thời lăn xuống dốc núi, mở nắp ra.
Khói lửa bay lên bầu trời đêm.
....
Khói lửa bay lên bầu trời đêm.
Trên tháp vọng của Nữ Chân quân doanh, có người hô to. Trong quân doanh, mọi người nhìn bầu trời đêm phía đông, sau đó đội ngũ tuần tra bắt đầu di chuyển. Dạ Điểu kinh hãi bay lên, Hải Đông Thanh gào thét bay lên trời. Xa xa, rất nhiều bóng người tập kích.
Trong thôn bị thiêu hủy, hơi nóng đã bắt đầu dâng lên, người phía dưới lui tới trao đổi, một khắc nào đó, có người cưỡi ngựa phi nhanh mà đến.
"Nữ chân nhân, Hải Đông Thanh lên trời rồi!"
....
"Từ bỏ!"
....
"... Chúng ta xuất binh không phải là vì Duyên Châu đáng để cứu vớt. Chúng ta không thể dùng nông cạn của mình để giải cứu ai, ai không đáng cứu. Sau trận chiến với Tây Hạ, chúng ta phải thu hồi ngạo mạn của mình. Sở dĩ chúng ta xuất binh là vì phía trước không có đường tốt hơn, chúng ta không phải đấng cứu thế, bởi vì chúng ta cũng bất lực!"
"Trên thế giới này, mỗi người đều là người đầu tiên có thể cứu mình, trước mắt chúng ta, nữ tử thực sự sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, bọn họ chiếm lĩnh Trung Nguyên, chiếm lĩnh Tây Bắc, thế lực sẽ càng ngày càng củng cố! Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày chúng ta bị nhốt chết ở đây., Tiểu Thương Hà, chính là nắp quan tài của chúng ta! Chúng ta chỉ có con đường duy nhất, con đường này, năm ngoái ở trên Đổng Chí Kiệt, đại bộ phận mọi người các ngươi đều gặp qua! Đó chính là không ngừng khiến mình trở nên cường đại, mặc kệ đối mặt địch nhân thế nào, nghĩ hết mọi biện pháp, dùng hết tất cả nỗ lực, đi đánh bại hắn!"
"Nữ chân nhân tuyệt đối không thể địch lại một điểm thần kỳ nào, bọn họ không phải thần tiên yêu quái gì, bọn họ chẳng qua là qua quá gian nan, bọn họ ở trong núi lớn phía bắc, ngày ngày chịu đựng khó khăn nhất, mỗi ngày đều đi ở trong tuyệt lộ! Bọn họ đi ra một con đường, trước mặt chúng ta chính là kẻ địch như vậy! Nhưng con đường như vậy, nếu bọn họ có thể đi qua, chúng ta nhất định cũng có thể! Có lý do gì mà không thể!"
"Từ nữ chân nam, có một nhánh quân đội, xuất binh nghênh đón, chúng ta cùng bọn họ, không có gì khác nhau. Chúng ta vì sinh tồn của mình mà xuất binh, hi vọng chúng ta nhớ kỹ điểm này, theo chúng ta dẫn dắt đồng bạn nhấn mạnh điểm này, nếu chúng ta cảm thấy xuất binh của chúng ta vì bố thí cho ai một con đường sống, vậy cách cái chết không xa. Hoàn Nhan Lâu thất phi thường lợi hại. Đánh bại hắn, sống sót trở nên cường đại! Không dễ chút nào."
....
Trong rừng cây bên ngoài sông Thương Hà, hai nữ tử thật sự đang không ngừng chạy trốn, trong một khu rừng cách nơi đây mấy trăm trượng, vài thi thể đẫm máu đã ngã trên mặt đất.
Bóng người đuổi giết tới, thân hình như quỷ mị, nguy hiểm vượt qua con hôi hùng tàn bạo nhất trong núi rừng, trong lúc chạy nhanh, mũi tên bắn tới, xoẹt qua bóng tối, bay về phương xa. Hai người dùng lời nói thật của nữ tử nói chuyện vài câu, nhanh chóng tách ra., Hải Đông Thanh kêu dài, lao xuống rừng, nữ chân nhân chạy thẳng về phía tây nghe thấy tiếng ưng im bặt, phía sau đồng bạn kêu lên một tiếng cuồng loạn, sau đó có tiếng phụt một tiếng, đầu bị gãy, máu tươi bắn lên trời.
Đầu người từ phía sau hắn bị ném tới, hắn "A" một tiếng, chạy nhanh về phía tây, nhưng mà thân ảnh chạy ở rừng cây phía sau đã càng ngày càng gần!
Nữ chân nhân xoạt rút đao chém ngang, bóng người áo đen phía sau nhanh chóng tới gần. Cổ kiếm chém ra cánh tay của nữ chân nhân. Nữ nhân hô to vung ra một quyền. Đồng thời thân ảnh kia cúi người né qua, mũi kiếm cổ đâm vào cổ hắn.
Nữ chân nhân còn đang chạy vội, thân ảnh kia cũng đang chạy vội, trường kiếm cắm vào cổ đối phương, rầm rầm đẩy ra vô số cành khô cùng bại đằng trong rừng cây, sau đó phịch một tiếng, thân ảnh hai người đụng vào thân cây, rơi xuống lá rụng. Kiếm của Hồng Đề đâm xuyên qua cổ nữ chân nhân kia, đâm thật sâu vào trong thân cây, nữ chân nhân đã bất động.
Hồng Đề lùi lại phía sau một bước, rút trường kiếm ra, đám người Trần Gù nhanh chóng đuổi tới. Hắn nhìn thoáng qua, quay đầu nhìn về phía người đi theo cách đó không xa.
"Sửa sạch mười dặm, có khả nghi kẻ nào đó, một tên cũng không tha!"
Trong bóng đêm, đông đảo thân ảnh hiện lên hình quạt, đẩy ra.
....
"... Quân đội của chúng ta lấy Hoa Hạ làm tên, cái gì gọi là Hoa Hạ, mỗi thư đều có cách giải thích riêng, ta có một lời giải thích đơn giản. Từ cổ chí kim, ở trên vùng đất này đã xuất hiện rất nhiều ưu tú, lóe sáng., Khiến người ta nói tới là dựng thẳng lên một người khó có thể với ngón cái, bọn họ hoặc là thành lập công huân mà người khác khó có thể tưởng tượng được, hoặc là có tư tưởng bội phục người khác, hoặc là chịu đựng được sự khó khăn mà người bên ngoài không cách nào thừa nhận, làm được chuyện mà người khác không dám tưởng tượng. Chúng ta nói tới Hoa Hạ, có thể đại biểu cho hai chữ Hoa Hạ, chính là những người này."
"Làm sao trở thành người như vậy, các ngươi đã từng thấy trên Đổng Chí Dương. Người tất nhiên có các loại khuyết điểm, ích kỷ, tham sống sợ chết, kiêu ngạo, khắc phục bọn họ, vượt qua sau lưng các ngươi giao cho đồng bạn đáng tín nhiệm bên cạnh, các ngươi sẽ cường đại đến khó tưởng tượng. Có một ngày, các ngươi sẽ trở thành rường cột của Hoa Hạ, cho nên bây giờ, chúng ta bắt đầu đánh một trận khó khăn nhất."
"Tiếp theo, Tần tướng quân giao cho mọi người nhiệm vụ phân phối..."
....
Doanh trại nữ thật.
Sau khi xong Nhan Lâu thất nghe thân vệ giương oai báo cáo Lâm Khả Mộc xong, từ chỗ ngồi đứng lên.
Vị đệ nhất chiến thần của nữ tử này năm nay năm mươi mốt tuổi, thân hình của hắn cao lớn, từ diện mạo thoạt nhìn thì giống như một lão nông ngày nào cũng trầm mặc làm việc, nhưng trên mặt hắn có vết trảo của động vật, trên dưới thân thể đều có vết thương nhỏ vụn. Áo choàng từ trên lưng hắn trượt xuống, hắn đi ra khỏi lều lớn.
"Tiểu Thương Hà Hắc Kỳ quân, năm ngoái đánh bại mười lăm vạn người Tây Hạ, chính là nơi bắt buộc. Lúc ta tới, Cốc Thần Tu Thư đối với ta, để cho ta đề phòng hỏa khí trong quân."
Hắn nhìn bầu trời đêm phương xa rối loạn: "Có thể lấy vạn người phá mười lăm vạn, nói ra người Hoa Hạ không theo ngoại bang, không phải hạng người bình thường, hắn phản loạn ở Võ Triều Thí Quân, sao lại quy hàng phe ta? Trọng quân của Hắc Kỳ Quân giới, ta nghe ngóng về phía Tây Hạ, trong đó có một kỳ vật, có thể dẫn người bay lên trời, ta đang đợi nó."
"Tám chảo lâm, dẫn theo ngàn người dưới trướng ngươi, đuổi theo, mang đồ vật trở về."
hóng gió, ầm ầm đồng ý!
"Lúc trước Hắc kỳ quân chưa từng giao thủ, đối phương có thể lấy một vạn người phá mười lăm vạn đại quân Tây Hạ, ngươi không được khinh địch."
Sau khi dặn dò một câu, Nhan Lâu thất xoay người trở về lều vải. Một lát sau, trong doanh trại của nữ thật, ngàn người cưỡi ngựa đã xuất động.
Xa xa, cuộc chiến công thành ở Duyên Châu tạm thời dừng lại, trong doanh trại, hàng lệnh Ngôn Chấn quốc đứng ở chỗ cao, nhìn động tĩnh bên phía đại doanh Nữ Chân, ánh mắt nghi hoặc.
"Bọn họ bị làm sao vậy?"
"Hình như có người đến..."
Gió đêm gầm gừ, gần mười dặm bên ngoài, Hàn Kính suất lĩnh hai ngàn kỵ binh, hai ngàn bộ binh, đang lặng lẽ trong bóng tối chờ tín hiệu đến. Bởi vì nữ chân nhân trinh sát tồn tại, Hải Đông Thanh tồn tại, bọn họ không dám tới quá gần, nhưng nếu như bất ngờ tập kích thành công, buổi tối này, bọn họ sẽ cường tập phá doanh, chém thẳng Nhan Lâu thất!
Giống như cao thủ đang chỉ thẳng vào điểm yếu giao phong, trong màn đêm này, song phương đã triển khai xung đột ác liệt nhất!
Đám người công thành vẫn ngây thơ vô tri.
....
"... Nói chuyện ngoài ý muốn."
"Có một việc khá thú vị, quân đội Võ Triều đối đầu với nữ chân nhân không thể đánh, thường sau khi đầu hàng, bọn họ trở nên có thể đánh đấm một chút so với trước kia. Đây là một trăm con hổ Loan Dương mang theo một trăm con cừu non, khác biệt không tốt lắm. Như vậy không tốt lắm, nếu đã chạy trốn và đầu hàng mới là bổn phận của những người này! Các ngươi đi ra ngoài, để cho bọn họ nhớ lại!"
"Cái gì gọi là, tham sống sợ chết!"
Xây suốt tháng hai mươi tư năm thứ hai mươi bốn, phòng ngự công kích của Duyên Châu đang hừng hực. Sáng sớm, một lần thề sư xuất binh kết thúc ở Tiểu Thương Hà.
Ngày hôm nay, một vạn ba ngàn người nhảy ra khỏi Tiểu Thương Hà Hà Cốc, gia nhập cuộc chiến Duyên Châu vùng tây bắc tranh đoạt. Trong thiên hạ đại thế bẻ gãy cành khô của nữ chân nhân, như châu chấu đá xe, Tiểu Thương Hà cùng nữ chân nhân đánh nhau sống mái với Nhan Lâu thất, cứ như vậy bắt đầu.
Không lâu sau, phương thức giao chiến bị kẹp trong khe hở liền cảm nhận được áp lực thật lớn giống như kim loại ăn mòn!